Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tiểu Nhân Vật
Chương 83: Cứu người (4)
Lão già lúc này bỗng nhiên nghi ngờ, cao thấp đánh giá Ngô Thiên Hà, cái ý tưởng dung hợp gen của lão đề xuất ra cũng không lâu, nếu lão điên kia thật sự vẫn luôn bí mật làm nghiên cứu … Theo nghiên cứu lý luận của lão, đối tượng làm thí nghiệm phải là nam tử cường tráng, Ngô Thiên Hà này mặc dù là con trai lão điên, nhưng lão điên này cũng không giống như sẽ bỏ qua con trai của mình…
Tên nhóc Ngô Thiên Hà này chẳng lẽ không làm thí nghiệm? Hay là đã làm thí nghiệm?
Lão già vuốt cằm nhìn chằm chằm Ngô Thiên Hà hỏi, đột nhiên gọn gàng dứt khoát hỏi “Tiểu tử! Biến dị thể của cậu là gì?"
Ngô Thiên Hà đột nhiên mở to mắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm lão già, nam nhân trung niên ngồi nhắm mắt một bên hơi hơi hé mắt, không động thanh sắc nhìn Ngô Thiên Hà.
“Giáo sư, ngài nên nghỉ ngơi." Ngô Thiên Hà lạnh lùng trả lời.
Lão già cười hắc hắc, xoay người đặt mông ngồi xuống, trong lòng hắc hắc cười lạnh, có ý tứ, đương thật biết điều! Lão điên kia quả nhiên là lấy con trai của mình làm thí nghiệm!!
****
Cùng thời gian mấy người Thẩm Duệ đang xuất phát tới tháp đông phương!
Chu Vũ và Dương Sở Thuần dẫn đầu, sau đó là Thẩm An, Bạch Cảnh Khanh, Từ Trường Thiên, còn Thẩm Duệ cản phía sau.
Lúc này đây, Thẩm Duệ không bảo lưu thực lực, vì thế, các loại biến dị thể đuổi theo bọn họ đã bị từng đoàn từng đoàn sương mù màu tím đen ăn mòn biến mất!
Mấy người Chu Vũ chạy phía trước không khỏi trợn to mắt nhìn, lợi hại! Không thể tưởng được Thẩm Duệ là lợi hại như thế! Mấy người Chu Vũ đều thoáng yên lòng, có Thẩm Duệ thực lực biến thái này, thần kinh buộc chặt của bọn họ rốt cục có thể thả lỏng.
Nhưng Thẩm An lại buộc chặt thần kinh lại càng căng thẳng! Mấy người Chu Vũ không phát hiện, nhưng Thẩm An lại phát hiện, cũng có lẽ bởi vì Thẩm An từ đầu đến cuối đều để ý an nguy Anh hai, Thẩm An phát hiện ánh mắt màu tím đen của Anh hai tựa hồ càng ngày càng sáng, mà vẻ mặt Anh hai cũng càng ngày càng bình tĩnh, khí tức quanh thân vốn là ôn hòa cũng dần dần biến mất, thay thế chính là lạnh lẽo và thô bạo!
Thẩm An dần cảm thấy bất an, Anh hai … Sẽ không lại lâm vào trạng thái tẩu hỏa nhập ma đúng không?
Thẩm An tu luyện cho tới bây giờ đều là chiếu theo chỉ thị của Anh hai, đối với tu luyện, hắn cũng bất quá là so với Chu Vũ cùng Từ Trường Thiên hơn một tầng mà thôi, cho nên, Thẩm An không biết, trạng thái của Thẩm Duệ lúc này —— là ma hóa.
Mà ngay lúc mấy người bọn họ cho rằng tình huống dần dần tiến vào trạng thái chuyển biến tốt đẹp, đột nhiên bốn phương tám hướng vang lên âm thanh!
Thẩm An giật mình, âm thanh này là…
Mấy người Chu Vũ lập tức cảnh giác, lưng tựa lưng, Thẩm Duệ lông mày hơi nhíu, đưa tay hạ kết giới cho mấy người cấp Chu Vũ, liền đứng ở một bên, khuôn mặt lạnh như băng nhìn một đám dần dần xuất hiện … chó mèo?
Thẩm An vừa thấy những con chó mèo đó, liền cứng lại rồi!
Dương Sở Thuần trực tiếp chửi bậy "MN! Đây đều là cái gì?!"
Thân mèo đầu chuột, thân chó đầu mèo! Thần a… Còn có một thân trong suốt da thịt có thể thấy rõ ràng nội tạng mấp máy bên trong … Ác…
“Tên tạo ra bọn biến dị thể này chính là biến thái sao?!" Từ Trường Thiên lẩm bẩm nói.
Bạch Cảnh Khanh trực tiếp nhíu mày, trong số những người hắn nhận thức thật là có một người chính là như vậy … Chẳng lẽ chính là người đó??
Thẩm Duệ thấy những thứ ghê tởm này, ánh mắt yên tĩnh nâng tay, từng vòng từng vòng lửa lấy Thẩm Duệ làm tâm điểm, giống như sóng gợn, chậm rãi kéo dài tản ra phía ngoài…
Những nơi ngọn lửa đi đến, những biến dị thể ghê tởm liền nhất nhất hóa thành tro tàn!
Mấy người Chu Vũ nhìn, không khỏi nhẹ nhàng thở ra. Lợi hại!
Nhưng ngay tại thời điểm bọn họ nhẹ nhàng thở ra, đột nhiên từ không trung hạ xuống băng tiễn! Băng tiễn như mưa to ào ào ập xuống! Mà ngay trong nháy mắt này, kết giới của Thẩm Duệ thế nhưng bị băng tiễn đập phá ra một cái khe!
Chu Vũ cùng Từ Trường Thiên phản ứng nhanh nhất, đưa tay hướng về phía trước giương lên, lần thứ hai củng cố kết giới!
Thẩm Duệ tại băng tiễn rơi xuống liền hạ phòng ngự cho bản thân, đồng thời hai tay bấm niệm thần chú, ngọn lửa như thác nước kéo, băng tiễn liền hòa tan trong ngọn lửa, mà cùng lúc đó, Thẩm An cũng đã dùng lắng nghe tìm được kẻ đánh lén!
“Anh! Một trăm mét bên phải hướng ba giờ!" Thẩm An dùng tử phụ không gian liên hệ Thẩm Duệ nói gấp.
Thẩm Duệ không chút nghĩ ngợi liền phóng đi hướng bên phải ba giờ! Mà khi Thẩm Duệ hướng về phía bên phải ba giờ, dưới chân Thẩm An và những người khác đột nhiên bắt đầu run chuyển!
Thẩm An giật mình, không thích hợp! Phía dưới có cái gì!
Chu Vũ lập tức đưa tay giải trừ kết giới, tại thời điểm đất dưới chân Thẩm An và những người khác đột nhiên vỡ ra, mọi người trong nháy mắt liền tản!
Dưới đất chui lên một con rết thật lớn, ngay sau đó là con thứ hai, con thứ ba.
Mấy người Thẩm An nhìn, da đầu không khỏi run lên.
Chu Vũ nhìn chằm chằm lũ rết, điều đầu tiên nghĩ đến chính là, không xong, bọn họ trúng kế điệu hổ ly sơn! Chỉ sợ hiện tại Thẩm Duệ đã bị giữ chân, không thể trở lại?
Từ Trường Thiên che trước người Bạch Cảnh Khanh, vẻ mặt âm trầm, vấn đề có chút phiền phức …
Trong nháy mắt mọi người tản ra, Thẩm An vừa mới ngay tại bên cạnh Từ Trường Thiên, hắn thấy sắc mặt Từ Trường Thiên âm trầm, liền nói, “Anh Trường Thiên, em sẽ che chở anh Cảnh Khanh!"
Từ Trường Thiên quay đầu nhìn Thẩm An, gật đầu, “Được!" Sau đó, Từ Trường Thiên liền rút mã tấu, huy đao vọt tới!
Bạch Cảnh Khanh gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng Từ Trường Thiên, ngay thời điểm Từ Trường Thiên công kích con rết to lớn, tay phải Bạch Cảnh Khanh phóng một cái băng trùy! Tại thời điểm Từ Trường Thiên đột nhiên công kích, mà con rết phản kích, Bạch Cảnh Khanh liền sẽ phát ra băng trùy, giúp đỡ Từ Trường Thiên! Còn Thẩm An ở phía sau, sẽ nhân cơ hội dựng lên kết giới, phòng bị con rết công kích lại đây! Ba người không nói được lời nào, nhưng cực kỳ ăn ý, đặc biệt là Bạch Cảnh Khanh cùng Từ Trường Thiên.
Trong lòng Thẩm An không khỏi hâm mộ, đây chính là tình cảm không cần nói ra lời giữa bọn họ sao?
Cùng thời gian Chu Vũ và Dương Sở Thuần cũng vừa đánh nhau, vừa di chuyển hướng về phía ba người Thẩm An, nhưng vừa lúc đó, con rết thứ ba xuất hiện khi hai con trước đã bị bọn họ giải quyết đột nhiên ngửa đầu phát ra âm thanh bén nhọn!
Thẩm An biến sắc, cái âm thanh đó là đang triệu tập?!
Thẩm An lập tức quát, “Chạy mau! Nó tại triệu tập đồng tộc!"
Chu Vũ lập tức trầm giọng nói, “Các cậu đi! Tôi cản phía sau!"
Dương Sở Thuần vừa nghe, đã muốn lưu lại, nhưng thời gian này Thẩm An đã kéo lấy hắn, “Đi!"
Dương Sở Thuần không phải là người tu luyện, hắn lưu lại cũng chỉ gia tăng gánh nặng cho Chu Vũ!
Sau khi Chu Vũ lên tiếng, Từ Trường Thiên không hề động, hắn chỉ quay đầu nhìn Bạch Cảnh Khanh một cái, còn Bạch Cảnh Khanh sững sờ nhìn lại hắn, liền im lặng nắm chặt xe lăn, sau khi Thẩm An đẩy thật mạnh xe lăn của hắn, Bạch Cảnh Khanh gắt gao cắn môi, không nói được lời nào.
Chu Vũ hai tay giơ đao, chậm rãi giơ lên cao, sau đó, đột nhiên chém xuống thật mạnh!
Sấm sét lại đột nhiên nổ mạnh trên không trung!
—— Dương Sở Thuần theo bản năng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Chu Vũ giơ cao sống dao đối với bọn họ, đứng bên cạnh hắn còn có Từ Trường Thiên không biết từ khi nào ngậm điếu thuốc.
Dương Sở Thuần im lặng quay đầu, giờ này khắc này, hắn đột nhiên thật hận!
Hận tại sao mình không đủ mạnh mẽ!
Tại thời điểm sấm sét nổ mạnh ngăn trở đám rết to lớn, Từ Trường Thiên ngậm điếu thuốc, mở miệng, “Tôi nói, cậu cũng đừng liên lụy tôi, lão Chu, tôi còn muốn trở về hống bà xã a."
Chu Vũ liếc Từ Trường Thiên một cái, hừ lạnh một tiếng, khiêng đao đi vài bước về phía trước, mặt không đổi sắc nói, “Tôi muốn tiến giai."
Từ Trường Thiên vừa nghe, hung hăng rút một hơi thuốc lá liền ném điếu thuốc xuống đất giẫm thật mạnh, “Mẹ nó! Cậu tiến giai quang vinh lắm sao sao?! Lão tử cũng muốn tiến giai!"
Chu Vũ trên mặt mặt không đổi sắc đột nhiên xả ra một tia cười, quả nhiên đều đến như thế…
Sau đó, cũng chính là mục đích của Thẩm Duệ đi, buộc bọn họ mạnh mẽ hơn …
******
Đoàn đội lúc này …
Mẹ Thẩm ngồi trong xe, trầm mặc không nói, bên người là Thẩm Uyển, Thẩm Uyển nhìn mẹ, muốn nói lại thôi, tình huống lúc này không giống lúc trước, nàng muốn khuyên giải an ủi mẹ, nhưng không biết nên nói như thế nào.
Những người khác xung quanh cũng đồng dạng trầm mặc.
Một đầu khác, cha Thẩm cùng với Đại Phú đang chơi cờ.
“Lão Thẩm, có Thẩm Duệ, có tiểu Vũ, ông yên tâm, tiểu An đứa bé kia phúc lớn mạng lớn không có việc gì …" Đại Phú an ủi nói.
Cha Thẩm cười khổ một tiếng, ông biết, biết Thẩm Duệ rất mạnh, Chu Vũ rất mạnh, nhưng trong đầu cảm thấy bất an này là cái gì? Ông vẫn cảm thấy sẽ phát sinh chuyện gì đó không tốt … Ai.
Lúc này Lưu Khiết ngồi trong hummer số 1, nhìn hình ảnh truyền tới mơ hồ một mảnh tuyết.
Hình ảnh rất mơ hồ, rất nhiều địa phương đều thấy không rõ lắm, nhưng không trở ngại hắn phân tích tình huống hiện tại của nhóm Thẩm Duệ, rất nguy hiểm. Cực kỳ nguy hiểm.
Tay Lưu Khiết nắm thành quyền, lưng căng cứng chặt chẽ, vô luận như thế nào, vô luận như thế nào, hắn đều sẽ bảo vệ đoàn đội cho đến mấy người Thẩm Duệ trở về mới thôi!
Nhưng ngay tại thời điểm Lưu Khiết âm thầm thề trong lòng, đột nhiên một tiếng đánh thật lớn truyền đến!
Lưu Khiết lập tức mở theo dõi bên ngoài ra! Này vừa thấy, sắc mặt Lưu Khiết thay đổi, lập tức mở cửa xe nhảy xuống!
Ngoài kết giới, mấy con rết thật lớn đang đập vào kết giới!
Lưu Khiết biết, kết giới do Thẩm Duệ cố ý gia cố mấy tầng, lũ rết hẳn là đập không nứt mới đúng, nhưng Lưu Khiết cũng nhìn thấy, ánh sáng của kết giới đang yếu dần! Đây là có chuyện gì?!
Nhưng lúc này cũng không có thời gian để phân tích, Lưu Khiết không chút nghĩ ngợi liền giơ hai tay lên, để lên kết giới, sau đó, khép hờ hai mắt, chậm rãi đem năng lượng của mình truyền vào kết giới, đem kết giới chậm rãi gia cố dần!
Tại thời điểm Lưu Khiết vươn tay làm như vậy, từ xe thùng đựng hàng phía sau Lưu Khiết một người bước xuống —— Liễu Trình.
Liễu Trình ôm bảo bảo đi đến bên cạnh Lưu Khiết, mắt nhìn lũ rết bên ngoài, liền đem bảo bảo đặt xuống bên cạnh Lưu Khiết.
Lưu Khiết hơi hơi mở mắt ra, nhìn về phía Liễu Trình, Liễu Trình không có nhìn hắn, mà chuyên chú nhìn bên ngoài kết giới, dùng âm thanh khàn khàn khó nghe chậm rãi nói, “Giúp tôi nhìn bảo bảo."
Lưu Khiết sửng sốt, Liễu Trình muốn làm cái gì?
Không đợi Lưu Khiết hỏi, Liễu Trình đã nhấc chân bước ra khỏi kết giới. Ngay sau đó, Lưu Khiết mở to hai mắt, Liễu Trình vung hai tay lên, một con rết thật to lớn đã bị Liễu Trình vung lên liền bay ra ngoài!
—— Liễu Trình… Liễu Trình khi nào thì trở nên mạnh như vậy?
Đột ngột, trong đầu Lưu Khiết vang lên một giọng nói mềm mại, “Ba ba thật mạnh, đúng vậy, cái anh trai mắt màu tím kia cho ba ba một quyển sách, ba ba nói, ba ba về sau sẽ thật mạnh thật mạnh, sẽ bảo hộ bảo bảo, sẽ bảo hộ mọi người!"
Lưu Khiết ngơ ngẩn, một lúc lâu cúi đầu nhìn về phía bảo bảo ngồi dưới đất bên cạnh hắn. Bảo bảo ngồi xếp bằng, ngoan ngoãn vô cùng.
Vừa rồi là bảo bảo nói sao? Thì ra bảo bảo có thể không cần thông qua Thẩm An liền nói chuyện a? Sau đó, bảo bảo nói cái gì? Anh trai mắt tím? Là chỉ Thẩm Duệ? Thẩm Duệ cho Liễu Trình một quyển sách? Sau đó, Liễu Trình cũng có thể trở nên thật mạnh?
Tên nhóc Ngô Thiên Hà này chẳng lẽ không làm thí nghiệm? Hay là đã làm thí nghiệm?
Lão già vuốt cằm nhìn chằm chằm Ngô Thiên Hà hỏi, đột nhiên gọn gàng dứt khoát hỏi “Tiểu tử! Biến dị thể của cậu là gì?"
Ngô Thiên Hà đột nhiên mở to mắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm lão già, nam nhân trung niên ngồi nhắm mắt một bên hơi hơi hé mắt, không động thanh sắc nhìn Ngô Thiên Hà.
“Giáo sư, ngài nên nghỉ ngơi." Ngô Thiên Hà lạnh lùng trả lời.
Lão già cười hắc hắc, xoay người đặt mông ngồi xuống, trong lòng hắc hắc cười lạnh, có ý tứ, đương thật biết điều! Lão điên kia quả nhiên là lấy con trai của mình làm thí nghiệm!!
****
Cùng thời gian mấy người Thẩm Duệ đang xuất phát tới tháp đông phương!
Chu Vũ và Dương Sở Thuần dẫn đầu, sau đó là Thẩm An, Bạch Cảnh Khanh, Từ Trường Thiên, còn Thẩm Duệ cản phía sau.
Lúc này đây, Thẩm Duệ không bảo lưu thực lực, vì thế, các loại biến dị thể đuổi theo bọn họ đã bị từng đoàn từng đoàn sương mù màu tím đen ăn mòn biến mất!
Mấy người Chu Vũ chạy phía trước không khỏi trợn to mắt nhìn, lợi hại! Không thể tưởng được Thẩm Duệ là lợi hại như thế! Mấy người Chu Vũ đều thoáng yên lòng, có Thẩm Duệ thực lực biến thái này, thần kinh buộc chặt của bọn họ rốt cục có thể thả lỏng.
Nhưng Thẩm An lại buộc chặt thần kinh lại càng căng thẳng! Mấy người Chu Vũ không phát hiện, nhưng Thẩm An lại phát hiện, cũng có lẽ bởi vì Thẩm An từ đầu đến cuối đều để ý an nguy Anh hai, Thẩm An phát hiện ánh mắt màu tím đen của Anh hai tựa hồ càng ngày càng sáng, mà vẻ mặt Anh hai cũng càng ngày càng bình tĩnh, khí tức quanh thân vốn là ôn hòa cũng dần dần biến mất, thay thế chính là lạnh lẽo và thô bạo!
Thẩm An dần cảm thấy bất an, Anh hai … Sẽ không lại lâm vào trạng thái tẩu hỏa nhập ma đúng không?
Thẩm An tu luyện cho tới bây giờ đều là chiếu theo chỉ thị của Anh hai, đối với tu luyện, hắn cũng bất quá là so với Chu Vũ cùng Từ Trường Thiên hơn một tầng mà thôi, cho nên, Thẩm An không biết, trạng thái của Thẩm Duệ lúc này —— là ma hóa.
Mà ngay lúc mấy người bọn họ cho rằng tình huống dần dần tiến vào trạng thái chuyển biến tốt đẹp, đột nhiên bốn phương tám hướng vang lên âm thanh!
Thẩm An giật mình, âm thanh này là…
Mấy người Chu Vũ lập tức cảnh giác, lưng tựa lưng, Thẩm Duệ lông mày hơi nhíu, đưa tay hạ kết giới cho mấy người cấp Chu Vũ, liền đứng ở một bên, khuôn mặt lạnh như băng nhìn một đám dần dần xuất hiện … chó mèo?
Thẩm An vừa thấy những con chó mèo đó, liền cứng lại rồi!
Dương Sở Thuần trực tiếp chửi bậy "MN! Đây đều là cái gì?!"
Thân mèo đầu chuột, thân chó đầu mèo! Thần a… Còn có một thân trong suốt da thịt có thể thấy rõ ràng nội tạng mấp máy bên trong … Ác…
“Tên tạo ra bọn biến dị thể này chính là biến thái sao?!" Từ Trường Thiên lẩm bẩm nói.
Bạch Cảnh Khanh trực tiếp nhíu mày, trong số những người hắn nhận thức thật là có một người chính là như vậy … Chẳng lẽ chính là người đó??
Thẩm Duệ thấy những thứ ghê tởm này, ánh mắt yên tĩnh nâng tay, từng vòng từng vòng lửa lấy Thẩm Duệ làm tâm điểm, giống như sóng gợn, chậm rãi kéo dài tản ra phía ngoài…
Những nơi ngọn lửa đi đến, những biến dị thể ghê tởm liền nhất nhất hóa thành tro tàn!
Mấy người Chu Vũ nhìn, không khỏi nhẹ nhàng thở ra. Lợi hại!
Nhưng ngay tại thời điểm bọn họ nhẹ nhàng thở ra, đột nhiên từ không trung hạ xuống băng tiễn! Băng tiễn như mưa to ào ào ập xuống! Mà ngay trong nháy mắt này, kết giới của Thẩm Duệ thế nhưng bị băng tiễn đập phá ra một cái khe!
Chu Vũ cùng Từ Trường Thiên phản ứng nhanh nhất, đưa tay hướng về phía trước giương lên, lần thứ hai củng cố kết giới!
Thẩm Duệ tại băng tiễn rơi xuống liền hạ phòng ngự cho bản thân, đồng thời hai tay bấm niệm thần chú, ngọn lửa như thác nước kéo, băng tiễn liền hòa tan trong ngọn lửa, mà cùng lúc đó, Thẩm An cũng đã dùng lắng nghe tìm được kẻ đánh lén!
“Anh! Một trăm mét bên phải hướng ba giờ!" Thẩm An dùng tử phụ không gian liên hệ Thẩm Duệ nói gấp.
Thẩm Duệ không chút nghĩ ngợi liền phóng đi hướng bên phải ba giờ! Mà khi Thẩm Duệ hướng về phía bên phải ba giờ, dưới chân Thẩm An và những người khác đột nhiên bắt đầu run chuyển!
Thẩm An giật mình, không thích hợp! Phía dưới có cái gì!
Chu Vũ lập tức đưa tay giải trừ kết giới, tại thời điểm đất dưới chân Thẩm An và những người khác đột nhiên vỡ ra, mọi người trong nháy mắt liền tản!
Dưới đất chui lên một con rết thật lớn, ngay sau đó là con thứ hai, con thứ ba.
Mấy người Thẩm An nhìn, da đầu không khỏi run lên.
Chu Vũ nhìn chằm chằm lũ rết, điều đầu tiên nghĩ đến chính là, không xong, bọn họ trúng kế điệu hổ ly sơn! Chỉ sợ hiện tại Thẩm Duệ đã bị giữ chân, không thể trở lại?
Từ Trường Thiên che trước người Bạch Cảnh Khanh, vẻ mặt âm trầm, vấn đề có chút phiền phức …
Trong nháy mắt mọi người tản ra, Thẩm An vừa mới ngay tại bên cạnh Từ Trường Thiên, hắn thấy sắc mặt Từ Trường Thiên âm trầm, liền nói, “Anh Trường Thiên, em sẽ che chở anh Cảnh Khanh!"
Từ Trường Thiên quay đầu nhìn Thẩm An, gật đầu, “Được!" Sau đó, Từ Trường Thiên liền rút mã tấu, huy đao vọt tới!
Bạch Cảnh Khanh gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng Từ Trường Thiên, ngay thời điểm Từ Trường Thiên công kích con rết to lớn, tay phải Bạch Cảnh Khanh phóng một cái băng trùy! Tại thời điểm Từ Trường Thiên đột nhiên công kích, mà con rết phản kích, Bạch Cảnh Khanh liền sẽ phát ra băng trùy, giúp đỡ Từ Trường Thiên! Còn Thẩm An ở phía sau, sẽ nhân cơ hội dựng lên kết giới, phòng bị con rết công kích lại đây! Ba người không nói được lời nào, nhưng cực kỳ ăn ý, đặc biệt là Bạch Cảnh Khanh cùng Từ Trường Thiên.
Trong lòng Thẩm An không khỏi hâm mộ, đây chính là tình cảm không cần nói ra lời giữa bọn họ sao?
Cùng thời gian Chu Vũ và Dương Sở Thuần cũng vừa đánh nhau, vừa di chuyển hướng về phía ba người Thẩm An, nhưng vừa lúc đó, con rết thứ ba xuất hiện khi hai con trước đã bị bọn họ giải quyết đột nhiên ngửa đầu phát ra âm thanh bén nhọn!
Thẩm An biến sắc, cái âm thanh đó là đang triệu tập?!
Thẩm An lập tức quát, “Chạy mau! Nó tại triệu tập đồng tộc!"
Chu Vũ lập tức trầm giọng nói, “Các cậu đi! Tôi cản phía sau!"
Dương Sở Thuần vừa nghe, đã muốn lưu lại, nhưng thời gian này Thẩm An đã kéo lấy hắn, “Đi!"
Dương Sở Thuần không phải là người tu luyện, hắn lưu lại cũng chỉ gia tăng gánh nặng cho Chu Vũ!
Sau khi Chu Vũ lên tiếng, Từ Trường Thiên không hề động, hắn chỉ quay đầu nhìn Bạch Cảnh Khanh một cái, còn Bạch Cảnh Khanh sững sờ nhìn lại hắn, liền im lặng nắm chặt xe lăn, sau khi Thẩm An đẩy thật mạnh xe lăn của hắn, Bạch Cảnh Khanh gắt gao cắn môi, không nói được lời nào.
Chu Vũ hai tay giơ đao, chậm rãi giơ lên cao, sau đó, đột nhiên chém xuống thật mạnh!
Sấm sét lại đột nhiên nổ mạnh trên không trung!
—— Dương Sở Thuần theo bản năng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Chu Vũ giơ cao sống dao đối với bọn họ, đứng bên cạnh hắn còn có Từ Trường Thiên không biết từ khi nào ngậm điếu thuốc.
Dương Sở Thuần im lặng quay đầu, giờ này khắc này, hắn đột nhiên thật hận!
Hận tại sao mình không đủ mạnh mẽ!
Tại thời điểm sấm sét nổ mạnh ngăn trở đám rết to lớn, Từ Trường Thiên ngậm điếu thuốc, mở miệng, “Tôi nói, cậu cũng đừng liên lụy tôi, lão Chu, tôi còn muốn trở về hống bà xã a."
Chu Vũ liếc Từ Trường Thiên một cái, hừ lạnh một tiếng, khiêng đao đi vài bước về phía trước, mặt không đổi sắc nói, “Tôi muốn tiến giai."
Từ Trường Thiên vừa nghe, hung hăng rút một hơi thuốc lá liền ném điếu thuốc xuống đất giẫm thật mạnh, “Mẹ nó! Cậu tiến giai quang vinh lắm sao sao?! Lão tử cũng muốn tiến giai!"
Chu Vũ trên mặt mặt không đổi sắc đột nhiên xả ra một tia cười, quả nhiên đều đến như thế…
Sau đó, cũng chính là mục đích của Thẩm Duệ đi, buộc bọn họ mạnh mẽ hơn …
******
Đoàn đội lúc này …
Mẹ Thẩm ngồi trong xe, trầm mặc không nói, bên người là Thẩm Uyển, Thẩm Uyển nhìn mẹ, muốn nói lại thôi, tình huống lúc này không giống lúc trước, nàng muốn khuyên giải an ủi mẹ, nhưng không biết nên nói như thế nào.
Những người khác xung quanh cũng đồng dạng trầm mặc.
Một đầu khác, cha Thẩm cùng với Đại Phú đang chơi cờ.
“Lão Thẩm, có Thẩm Duệ, có tiểu Vũ, ông yên tâm, tiểu An đứa bé kia phúc lớn mạng lớn không có việc gì …" Đại Phú an ủi nói.
Cha Thẩm cười khổ một tiếng, ông biết, biết Thẩm Duệ rất mạnh, Chu Vũ rất mạnh, nhưng trong đầu cảm thấy bất an này là cái gì? Ông vẫn cảm thấy sẽ phát sinh chuyện gì đó không tốt … Ai.
Lúc này Lưu Khiết ngồi trong hummer số 1, nhìn hình ảnh truyền tới mơ hồ một mảnh tuyết.
Hình ảnh rất mơ hồ, rất nhiều địa phương đều thấy không rõ lắm, nhưng không trở ngại hắn phân tích tình huống hiện tại của nhóm Thẩm Duệ, rất nguy hiểm. Cực kỳ nguy hiểm.
Tay Lưu Khiết nắm thành quyền, lưng căng cứng chặt chẽ, vô luận như thế nào, vô luận như thế nào, hắn đều sẽ bảo vệ đoàn đội cho đến mấy người Thẩm Duệ trở về mới thôi!
Nhưng ngay tại thời điểm Lưu Khiết âm thầm thề trong lòng, đột nhiên một tiếng đánh thật lớn truyền đến!
Lưu Khiết lập tức mở theo dõi bên ngoài ra! Này vừa thấy, sắc mặt Lưu Khiết thay đổi, lập tức mở cửa xe nhảy xuống!
Ngoài kết giới, mấy con rết thật lớn đang đập vào kết giới!
Lưu Khiết biết, kết giới do Thẩm Duệ cố ý gia cố mấy tầng, lũ rết hẳn là đập không nứt mới đúng, nhưng Lưu Khiết cũng nhìn thấy, ánh sáng của kết giới đang yếu dần! Đây là có chuyện gì?!
Nhưng lúc này cũng không có thời gian để phân tích, Lưu Khiết không chút nghĩ ngợi liền giơ hai tay lên, để lên kết giới, sau đó, khép hờ hai mắt, chậm rãi đem năng lượng của mình truyền vào kết giới, đem kết giới chậm rãi gia cố dần!
Tại thời điểm Lưu Khiết vươn tay làm như vậy, từ xe thùng đựng hàng phía sau Lưu Khiết một người bước xuống —— Liễu Trình.
Liễu Trình ôm bảo bảo đi đến bên cạnh Lưu Khiết, mắt nhìn lũ rết bên ngoài, liền đem bảo bảo đặt xuống bên cạnh Lưu Khiết.
Lưu Khiết hơi hơi mở mắt ra, nhìn về phía Liễu Trình, Liễu Trình không có nhìn hắn, mà chuyên chú nhìn bên ngoài kết giới, dùng âm thanh khàn khàn khó nghe chậm rãi nói, “Giúp tôi nhìn bảo bảo."
Lưu Khiết sửng sốt, Liễu Trình muốn làm cái gì?
Không đợi Lưu Khiết hỏi, Liễu Trình đã nhấc chân bước ra khỏi kết giới. Ngay sau đó, Lưu Khiết mở to hai mắt, Liễu Trình vung hai tay lên, một con rết thật to lớn đã bị Liễu Trình vung lên liền bay ra ngoài!
—— Liễu Trình… Liễu Trình khi nào thì trở nên mạnh như vậy?
Đột ngột, trong đầu Lưu Khiết vang lên một giọng nói mềm mại, “Ba ba thật mạnh, đúng vậy, cái anh trai mắt màu tím kia cho ba ba một quyển sách, ba ba nói, ba ba về sau sẽ thật mạnh thật mạnh, sẽ bảo hộ bảo bảo, sẽ bảo hộ mọi người!"
Lưu Khiết ngơ ngẩn, một lúc lâu cúi đầu nhìn về phía bảo bảo ngồi dưới đất bên cạnh hắn. Bảo bảo ngồi xếp bằng, ngoan ngoãn vô cùng.
Vừa rồi là bảo bảo nói sao? Thì ra bảo bảo có thể không cần thông qua Thẩm An liền nói chuyện a? Sau đó, bảo bảo nói cái gì? Anh trai mắt tím? Là chỉ Thẩm Duệ? Thẩm Duệ cho Liễu Trình một quyển sách? Sau đó, Liễu Trình cũng có thể trở nên thật mạnh?
Tác giả :
Hồng Trà Ngận Hảo Hát