Mạt Thế Trọng Sinh Chi Thiếu Gia
Chương 115
Ánh mắt mọi người thay đổi, chung quanh ồn ào, đã có người nhanh chóng lại gần.
“Xin chào, ta là Dong binh đoàn Cuồng Phong, vừa mới tới kinh đô đi, có hứng thú đến dong binh đoàn ta nhìn xem không?"
“Lăn, Đao ba lục, dong binh đoàn của ngươi thì tính là cái gì mà cũng nói tốt như vậy, đến chỗ chúng ta đi, dong binh đoàn chúng ta là thứ nhất ở kinh đô có liên hệ với quân đội, cam đoan ngươi sẽ không chịu thiệt."
Chung quanh mồm năm miệng mười, thiệt náo nhiệt, Tiêu Táp đen mặt bị người vây khốn, lãnh khí trên người tỏa ra, ngay cả độ ấm dường như giảm xuống không ít, mặc dù như thế vẫn không thể ngăn cảm nhiệt tình của đám người.
Tiểu Lâm vội vàng lên giải vây: “Phiền toái nhường đường cho! Bạch tiên sinh đã có an bài."
Cái tên Bạch tiên sinh này dùng rất tốt, người chung quanh không hẹn mà tản, còn lại ánh mắt ẩn ẩn không cam lòng, từng người bắt đầu thầm tính toan, hiện về sau thực hiển nhiên là không thể nói chuyện, vả lại mặc kệ đám người kia có quan hệ gì với Bạch tiên sinh, trước cứ về báo lại tình huống lại nói.
“Bạch thiếu gia, Tiêu tiên sinh, mời đi bên này." Thái độ Tiểu Lâm càng thêm cung kính, trong lòng hưng phấn không thôi, dị năng giả cấp 5 a, nếu Bạch tiên sinh và Bạch thiếu gia liên thủ vậy thế lực kinh đô chẳng phải là phải thay đổi hay sao, ngay cả hắn cũng sẽ thuận nước dong thuyền.
Tâm lý hạ quyết tâm, nhất định phải làm tốt quan hệ với Bạch thiếu gia, thái độ Tiểu Lâm hiền hòa, lời nói càng thêm thân thiết, lúc này liền bắt đầu giới thiệu tỉ mỉ tình huống căn cứ, cười nói: “Chúng ta trước tiên đi chỗ quản lý, căn cứ nghiên cứu ra một loại thiết bị liên lạc, từ tháng trước mỗi người đều phải trang bị, đó cũng là bằng chứng thân phận nhân viên căn cứ để tránh có người trà trộn vào hoặc là phát sinh tình trạng ngoài ý muốn."
Bạch Cảnh đối với thái đột tốt của Tiểu Lâm cũng không ngại, nghe thấy hắn nói ngẩn người hiếu kỳ: “Là loại đồng hồ người mang theo sao?"
Tiể Lâm mang ý cưới gật gật đầu đưa cổ tay ra: “Đúng vậy, căn cứ hiện tại có năm loại thiết bị liên lạc, một loại như ta vậy, thiết bị màu bạc thuộc loại tầng quản lý căn cứ, so với dong binh đoàn nhiều công năng hớn, dong binh đoàn dùng là thiết bị màu lam tốt hơn một chút so với màu trắng, thiết bị màu trắng là dân chúng không có dị năng trong căn cứ sử dụng, còn có một loại thiết bị lâm thời chế tạo tương đối đơn giản, chỉ có thời hạn hai tháng, hết hạn liền hỏng, mặt khác Bạch tiên sinh dùng chính là thiết bị màu vàng, màu vàng đại biểu cao tầng lãnh đạo, căn cứ tổng cộng cũng chỉ có hơn mười cái, ta hiện tại mang các ngươi đi nhận thiết bị."
Trong mắt Bạch Cảng lóe tinh quang, bàn tính trong lòng vang ba ba, đời trước hắn rời khỏi kinh đô sớm, sau lại bị người giam giữ cũng không biết kinh đô phát triển thành bộ dáng gì, lúc này đây hắn nhất định phải kiếm mấy nhân tài công nghệ cao trở về, không dấu vết bắt đầu nói lời khách sáo với Tiểu Lâm, cảm thán ước ao nói: “Kinh đô phát triển thật nhanh a, dụng cụ kiểm nghiệm ở cửa ra vào ta cũng chưa từng thấy qua."
Tiểu Lâm ha ha cười, biểu tình cực kỳ đắc ý: “Đó là đương nhiên, viện nghiên cứu hàng đầu của căn cứ chúng ta cũng không phải chỉ có cái danh không, dị năng giả là nhờ vào sự giúp đỡ lớn của viện nghiên cứu mới tiến giai nhanh như vậy."
Sắc mặt Bạch Cảnh khó coi vừa nghe cái từ viện nghiên cứu này liền không áp chế được hận ý trpng lòng, viện nghiên cứu quả nhiên vẫn lấy dị năng giả làm thử nghiệm, cần phải biết để nghiên cứu ra bất cứ loại thuốc gì mới, vật thí nghiệm là không thể thiếu.
Tiểu Lâm thấy Bạch Cảnh không vui vội vàng nói: “Đương nhiên năng lực cac ngươi không tồi, căn cứ bây giờ còn không có dị năng giả cấp 5, mà ngay cả Chu gia và Tống gia bên kia, cấp bậc cao nhất cũng mới chỉ là dị năng giả cấp 4, Bạch tiên sinh biết ngài đã tới khẳng định sẽ rất vui mừng."
Tiêu Táp nắm chặt tay Bạch Cảnh, hai người cũng không kiêng dè quan hệ của chính mình, lạnh lùng nhìn Tiểu Lâm một cái, mặc dù không biết sắc mặt Bạch Cảnh vì sao lại kém như vậy nhưng nhất định là người khác sai.
Bạch Cảnh hòa hoãn lại, trên mặt nhu hòa, trong mắt hiện một tia lo lắng, quay đầu nhìn Tiêu Táp một cái, Tiêu Táp đối diện lãnh đạm nhưng trong mắt ân cần, trong lòng chợt động, nhợt nhạt cười cười, hắn lại miên man suy nghĩ cái gì đâu, đời này đã sớm không giống, chỉ cầ có người này bên cạnh, hắn vĩnh viễn đầu sẽ được sủng, bọn họ có Cảnh Táp thành, có thực lực, có vật tư, cho dù không có, hắn cũng sẽ nghĩ cách đoạt lấy, vậy còn gì phải lo lắng.
Thân mình Tiểu Lâm cứng đờ, rùng mình một cái, âm thầm cân nhắc trong lòng, hắn dường như không có nói gì sai a, uy áp dị năng giả cấp 5 quả nhiên khác biệt, nhận thấy ánh mắt sắc bén của Tiêu Táp, Tiểu Lâm thấy mình nhanh muố khóc.
Bạch Cảnh rất nhanh giải cứu hắn: “Nói tình huống khác đi, hiện tại Chu gia thế nào?"
Tiểu Lâm lấy lại tinh thần, hận không thể đánh mình một cái, lúc này mới đột nhiên nhớ tới, Bạch thiếu gia hình như là con riêng, vậy Chu gia kia….Chen ngang nói: “Bạch thiếu gia xin yên tâm, căn cứ hiện giờ còn chưa nghiên cứu ra dịch gen cấp 5, Lão thái gia Chu gia lớn tuổi tọa trấn ở phía sau không quản chuyện, đại gia và nhị gia phân biệt nhậm chức ở chỗ nghiên cứu và quân vụ, Bạch phu nhân ở viện nghiên cứu, vài vị tiểu bối trong nhà đều trong quân đội, Chu đại thiếu là đại đội trưởng đội dị năng giả cấp 2, hiện nay là dị năng giả cấp 4, tiểu thư thứ 4 là dị năng giả thủy hệ cấp 3, Chu gia hiện tại đang định làm đám hỏi với Tề gia, đương gia Tề gia là dị năng giả lôi hệ, trước kia luyện qua võ cổ, hiện nay là nhân vật số 1, số 2 của căn cứ, bất quá Bạch tiểu thư dường như cũng có chút ý tứ với hắn…..
Bạch Cảnh cười nhạo một tiếng: “Ngươi nói chính là Bạch nhị."
Tiểu Lâm gật đầu: “Vâng." Dù sao Bạch đại tiểu thư đã sớm kết hôn. Lại nói tiếp: “Vinh tiên sinh hiện cũng đang làm việc dưới trướng Chu gia." Vinh tiên sinh chính la chồng của Bạch đại tiểu thư, trước mạt thế thuộc loại thái tử đảng bậc một kinh đô.
Bạch Cảnh tỏ vẻ hiểu biết gật gật đầu, trước kia Trương Thu Thành không có tới, tình huống của Bạch Kính Thành không tốt, Vinh gia lựa chọn Chu gia cũng không có gì đáng trách.
Tiếp đó Tiểu Lâm còn nói một ít vấn đề, chủ yếu giới thiệu cơ sở căn cứ kinh đô cùng với cách phân bố tỉ mỉ rõ ràng, một ít tình huống mọi người đều biết, Bạch Cảnh đối với những cái này cũng không thèm để ý, bọn họ mới đến, nếu Tiểu Lâm ngay lập tức nói một ít chuyện cơ mật cho bọn hắn biết, hắn ngược lại lại sinh lòng phòng bị, cũng không lâu lắm đoàn người đã tới chỗ quản lý căn cứ, tin tức dị năng giả cấp 5 nhanh chóng truyền đi, nhân viên chỗ quản lý phi thường nhiệt tình, đối với mỗi ngành nghề và phân bố thế lực giới thiệu càng thêm tỉ mỉ, đương nhiên trong đó cũng không ít lời nói quá, phải biết, chuyến đi lần này bọn Bạch Cảnh khoảng hơn hai trăm người, tuy rằng cũng có không ít người thường nhưng khi so với dị năng giả, đặc biệt là dị năng giả cấp cao, nếu có thể chào mời bọn họ những cái khác hoàn toàn có thể xem nhẹ, tương đối mà nói, người tiến cử bọn họ khẳng định không thiếu chỗ tốt.
Bạch Cảnh kiên định khẳng định, uyển chuyển cự tuyệt hảo ý của nhân viên quản lý lập tức lựa chọn thiết bị liên lạc lâm thời.
“Thật sự không suy nghĩ thêm nữa sao? Hiện tại bên ngoài loạn đến cực điểm, không có căn cứ nào tiên tiến như chúng ta, chỉ bằng thực lực của các ngươi, chỉ cần tùy ý gia nhập một ngành nào đó là có thể đạt được tư cách vào ở vĩnh viễn trong căn cứ kinh đô mà còn phân phối nhà ở cho các ngươi như vậy chiếu cố người già và trẻ nhỏ cũng rất thuận tiện."
“Không cần, cám ơn, làm phiền nhanh lên." Bạch Cảnh thản nhiên nói, trên mặt hiện vẻ không kiên nhẫn, vì tránh cho lỗ tai tiếp tục chịu tội, Bạch Cảnh nói tiếp: “Chỉ cần thiết bị liên lạc lâm thời những thứ khác không cần nữa."
“A, vậy được rồi, ta trước đăng ký cho các ngươi, cẩn thận một chút hẳn là được, suy nghĩ kỹ thì nói cho ta biết, không phải là ta tâng bốc gì, ngành chúng ta tuy rằng không thu hút nhưng đều có liên hệ với các thế lực, đến lúc đó có thể giúp ngươi luyện mắt, nam sợ chọn sai đường, nữ sợ gả sai chồng, nếu đi nhầm nơi…."
“Tiểu Cảnh—-" Cửa ra vào một trận ồn ào đãnh gãy câu nói của người nọ, trong lòng Bạch Cảnh đang không kiên nhẫn, nếu không phải là cuộc sống hắn không biết, hắn đều hận không cho người kia một bàn tay, nhìn lại, chậm rãi nở nụ cười.
Bạch Kính Thành bước đến, phía sau còn có 6 bảo tiêu.
Chỗ quản lý thanh tĩnh không một lời nói.
“Ba ba." Bạch Cảnh thản nhiên so với Bạch Kính Thành kích động, hắn có vẻ bình tĩnh dị thường.
“Tiểu Cảnh ngươi cuối cùng cũng đến, thời gian này làm ba ba lo gần chết." Bạch Kính Thành kích động tiến đến, vẻ mặt thân thiết, cẩn thận tinh tế đánh giá Bạch Cảnh giống như sợ bỏ qua gì.
Bạch Cảnh nhợt nhạt mỉm cười, khóe môi hiện tia trào phúng, tà tà nhìn Bạch Kính Thành một cái cũng không nói chuyện, hắn tin tưởng Bạch Kính Thành quan tâm hắn, cũng tin tưởng Bạch Kính Thành đối tốt với hắn, nhưng hắn càng tin, Bạch Kính Thành đối tốt với hắn dưới điều kiện tiên quyết là dưới tình huống không có gì gây trở ngại, nếu tin tức dị năng giả cấp 5 không truyền ra, hắn nghĩ người ba đặt lợi ích lên trên hết này chỉ sợ sẽ không tới nhanh như vậy, nhiều lắm là tùy ý quan tâm một chút, sau đó phái người tới chăm sóc, cấp một ít tiện lợi trong vòng thế lực liền đuổi hắn đi.
Rốt cuộc cũng là xuất thân chính giới, da mặt đủ dày, Bạch Kính Thành đối với trào phúng của Bạch Cảnh mặt không đổi sắc, trừng mắt nhìn nhân viên quản lý một cái: “Còn không nhanh chóng làm thủ tục." Lại bắt đầu hỏi han ân cần.
“Ba ba ban đầu còn phái người đi đón ngươi, không nghĩ tới tự tiểu Cảnh có tiền đồ, ba ba thật cao hứng, tiểu Cảnh của ta rốt cuộc trưởng thành."
Bạch Cảnh một trận rét lạnh, đối với quan tâm của Bạch Kính Thành quả thực nhận không nổi, chỉ kém không nổi da hà toàn thân.
Chỉ nghe Bạch Kính Thành nói thêm: “Tiểu Cảnh không giới thiệu bạn bè của ngươi một chút sao?"
Bạch Cảnh bĩu môi, biết là đã vào đề chính, không đợi hắn nói chuyện, Tiêu Táp tiến lên nắm lấy thắt lưng Bạch Cảnh, gật gật đầu với Bạch Kính Thành một cái: “Xin chào bác trai, ta là Tiêu Táp, là người yêu của tiểu Cảnh."
Bạch Kính Thành bị định trụ, miệng há như quả lê, nhất thời không kịp phản ứng, trợn mắt há mồm nhìn hai người.
Bạch Cảnh thật không phúc hậu nở nụ cười, đầu tựa vào vai Tiêu Táp tú ân tú ái.
“Ngươi…..ngươi….các ngươi……" Bạch Kính Thành nghẹn nửa ngày trời, sắc mặt từ xanh thành trắng, từ trắng biến hồng, đó là tức, sau đó hít sâu một hơi, kéo kéo khóe môi, khô cằn mà khen một tiếng: “Qủa nhiên là nhất biểu nhân tài."
Bạch Cảnh nhất thời vui vẻ, nụ cười đó sáng lạn như ánh mặt trời, Tiêu Táp sủng nịch nhìn hắn, tỏ vẻ phi thường dung túng , trong lúc đó đương nhiên cũng không quên phóng uy áp cấp 5.
Bạch Kính Thành nghẹn một hơi ở cổ họng.
“Nha! Lão Bạch, ngươi cũng tới nhìn con rể nha." Thanh âm không mặn không nhạt của Trương Thu Thành vang lên, huýt sáo một tiếng: “Đã lâu không gặp."
Con rể, ngươi mới là con rể, cả nhà ngươi đều là con rể, mặt Bạch Cảnh tối đen, ánh mắt sắc bén như dao nhỏ hung hăng trừng Trương Thu Thành.
Bạch Kính Thành nhẹ nhàng thở ra, có bậc thang xuống tất nhiên phải dùng, cười a a chào đón: “Tiểu Trương cũng tới, các ngươi đã lâu không gặp vừa lúc ôn chuyện."
“Đó là đương nhiên, không có Tiêu ca và Cảnh thiếu, ta cũng không có ngày hôm nay, ta chỉ biết các ngươi không có việc gì, thấy các ngươi bình yên vô sự, ta an tâm, bằng không Bạch tiên sinh còn không lột da ta sao."
“Biết là tốt, tiểu Cảnh chính là đứa con độc nhất của ta." Bạch Kính Thành nhấn thật mạnh chữ độc nhất, biểu tình rối rắm vạn phần.
Bạch Cảnh mặc kệ bọn họ nói lời ẩn ý, không cần đoán cũng biết, Bạch Kính Thành là vừa luyến tiếc chính mình là độc đinh duy nhất lại vừa luyến tiếc dị năng giả cấp 5 Tiêu Táp, cá và tây gấu há có thể cùng kiếm được.
“Cảnh thiếu cũng là huynh đệ của ta, Bạch tiên sinh nói thế cũng chỉ thấy được vỏ ngoài, lúc trước còn nhờ Cảnh thiếu chiếu cố, ta mới có thể thuận lợi đến được kinh đô."
“Tiểu Cảnh có huynh đệ như ngươi, ta cũng yên tâm, tiểu Cảnh tuổi còn nhỏ, ngươi cần phải chiếu cố nhiều hơn, nếu để ta biết hắn phải chịu ủy khuất, hừ…"
“Bác trai xin yên tâm, tiểu Cảnh đã có ta chăm sóc, không cần người khác hỗ trợ." Tiêu Táp nói xen vào, lạnh lùng nhìn Trương Thu Thành.
“Ha ha, Tiêu huynh đệ vẫn là người thẳng thắn như vậy." Trương Thu Thành cười ha ha một bộ anh trai tốt giống như quan hệ của bọn họ thật mật thiết.
Bạch Cảnh rất nhanh nhận được tiết bị liên lạc, nghe thấy đối thoại của bọn họ chỉ cười lạnh trong lòng, xem ra quan hệ giữa Trương Thu Thành và Bạch Kính Thành cũng không phải thực hòa bình, cái này cũng tốt, Bạch Cảnh cũng không tính toán cởi bỏ hiểu lầm này.
Hắn là con trai Bạch Kính Thành, Bạch Kính Thành nơi chốn tỏ vẻ quan tâm, Trương Thu Thành tự nhiên cho là quan hệ cha con họ thật tốt đối với hắn sẽ nhường ba phần lễ, về phần Bạch Kính Thành bên kia, trải qua biểu hiện của Trương Thu Thành, Bạch Kính Thành tự nhiên sẽ cho là bọn họ cùng một bọn, trên tay Trương Thu Thành có quân đội, thủ hạ của con trai có rất nhiều dị năng giả, Bạch Kính Thành chỉ biết càng thêm coi trọng Bạch Cảnh, cũng không dễ dàng đắc tội Tiêu Táp, tóm lại chính là lấy chỗ tốt chính là mình, tùy hai cáo già kia tính toán đi.
“Xin chào, ta là Dong binh đoàn Cuồng Phong, vừa mới tới kinh đô đi, có hứng thú đến dong binh đoàn ta nhìn xem không?"
“Lăn, Đao ba lục, dong binh đoàn của ngươi thì tính là cái gì mà cũng nói tốt như vậy, đến chỗ chúng ta đi, dong binh đoàn chúng ta là thứ nhất ở kinh đô có liên hệ với quân đội, cam đoan ngươi sẽ không chịu thiệt."
Chung quanh mồm năm miệng mười, thiệt náo nhiệt, Tiêu Táp đen mặt bị người vây khốn, lãnh khí trên người tỏa ra, ngay cả độ ấm dường như giảm xuống không ít, mặc dù như thế vẫn không thể ngăn cảm nhiệt tình của đám người.
Tiểu Lâm vội vàng lên giải vây: “Phiền toái nhường đường cho! Bạch tiên sinh đã có an bài."
Cái tên Bạch tiên sinh này dùng rất tốt, người chung quanh không hẹn mà tản, còn lại ánh mắt ẩn ẩn không cam lòng, từng người bắt đầu thầm tính toan, hiện về sau thực hiển nhiên là không thể nói chuyện, vả lại mặc kệ đám người kia có quan hệ gì với Bạch tiên sinh, trước cứ về báo lại tình huống lại nói.
“Bạch thiếu gia, Tiêu tiên sinh, mời đi bên này." Thái độ Tiểu Lâm càng thêm cung kính, trong lòng hưng phấn không thôi, dị năng giả cấp 5 a, nếu Bạch tiên sinh và Bạch thiếu gia liên thủ vậy thế lực kinh đô chẳng phải là phải thay đổi hay sao, ngay cả hắn cũng sẽ thuận nước dong thuyền.
Tâm lý hạ quyết tâm, nhất định phải làm tốt quan hệ với Bạch thiếu gia, thái độ Tiểu Lâm hiền hòa, lời nói càng thêm thân thiết, lúc này liền bắt đầu giới thiệu tỉ mỉ tình huống căn cứ, cười nói: “Chúng ta trước tiên đi chỗ quản lý, căn cứ nghiên cứu ra một loại thiết bị liên lạc, từ tháng trước mỗi người đều phải trang bị, đó cũng là bằng chứng thân phận nhân viên căn cứ để tránh có người trà trộn vào hoặc là phát sinh tình trạng ngoài ý muốn."
Bạch Cảnh đối với thái đột tốt của Tiểu Lâm cũng không ngại, nghe thấy hắn nói ngẩn người hiếu kỳ: “Là loại đồng hồ người mang theo sao?"
Tiể Lâm mang ý cưới gật gật đầu đưa cổ tay ra: “Đúng vậy, căn cứ hiện tại có năm loại thiết bị liên lạc, một loại như ta vậy, thiết bị màu bạc thuộc loại tầng quản lý căn cứ, so với dong binh đoàn nhiều công năng hớn, dong binh đoàn dùng là thiết bị màu lam tốt hơn một chút so với màu trắng, thiết bị màu trắng là dân chúng không có dị năng trong căn cứ sử dụng, còn có một loại thiết bị lâm thời chế tạo tương đối đơn giản, chỉ có thời hạn hai tháng, hết hạn liền hỏng, mặt khác Bạch tiên sinh dùng chính là thiết bị màu vàng, màu vàng đại biểu cao tầng lãnh đạo, căn cứ tổng cộng cũng chỉ có hơn mười cái, ta hiện tại mang các ngươi đi nhận thiết bị."
Trong mắt Bạch Cảng lóe tinh quang, bàn tính trong lòng vang ba ba, đời trước hắn rời khỏi kinh đô sớm, sau lại bị người giam giữ cũng không biết kinh đô phát triển thành bộ dáng gì, lúc này đây hắn nhất định phải kiếm mấy nhân tài công nghệ cao trở về, không dấu vết bắt đầu nói lời khách sáo với Tiểu Lâm, cảm thán ước ao nói: “Kinh đô phát triển thật nhanh a, dụng cụ kiểm nghiệm ở cửa ra vào ta cũng chưa từng thấy qua."
Tiểu Lâm ha ha cười, biểu tình cực kỳ đắc ý: “Đó là đương nhiên, viện nghiên cứu hàng đầu của căn cứ chúng ta cũng không phải chỉ có cái danh không, dị năng giả là nhờ vào sự giúp đỡ lớn của viện nghiên cứu mới tiến giai nhanh như vậy."
Sắc mặt Bạch Cảnh khó coi vừa nghe cái từ viện nghiên cứu này liền không áp chế được hận ý trpng lòng, viện nghiên cứu quả nhiên vẫn lấy dị năng giả làm thử nghiệm, cần phải biết để nghiên cứu ra bất cứ loại thuốc gì mới, vật thí nghiệm là không thể thiếu.
Tiểu Lâm thấy Bạch Cảnh không vui vội vàng nói: “Đương nhiên năng lực cac ngươi không tồi, căn cứ bây giờ còn không có dị năng giả cấp 5, mà ngay cả Chu gia và Tống gia bên kia, cấp bậc cao nhất cũng mới chỉ là dị năng giả cấp 4, Bạch tiên sinh biết ngài đã tới khẳng định sẽ rất vui mừng."
Tiêu Táp nắm chặt tay Bạch Cảnh, hai người cũng không kiêng dè quan hệ của chính mình, lạnh lùng nhìn Tiểu Lâm một cái, mặc dù không biết sắc mặt Bạch Cảnh vì sao lại kém như vậy nhưng nhất định là người khác sai.
Bạch Cảnh hòa hoãn lại, trên mặt nhu hòa, trong mắt hiện một tia lo lắng, quay đầu nhìn Tiêu Táp một cái, Tiêu Táp đối diện lãnh đạm nhưng trong mắt ân cần, trong lòng chợt động, nhợt nhạt cười cười, hắn lại miên man suy nghĩ cái gì đâu, đời này đã sớm không giống, chỉ cầ có người này bên cạnh, hắn vĩnh viễn đầu sẽ được sủng, bọn họ có Cảnh Táp thành, có thực lực, có vật tư, cho dù không có, hắn cũng sẽ nghĩ cách đoạt lấy, vậy còn gì phải lo lắng.
Thân mình Tiểu Lâm cứng đờ, rùng mình một cái, âm thầm cân nhắc trong lòng, hắn dường như không có nói gì sai a, uy áp dị năng giả cấp 5 quả nhiên khác biệt, nhận thấy ánh mắt sắc bén của Tiêu Táp, Tiểu Lâm thấy mình nhanh muố khóc.
Bạch Cảnh rất nhanh giải cứu hắn: “Nói tình huống khác đi, hiện tại Chu gia thế nào?"
Tiểu Lâm lấy lại tinh thần, hận không thể đánh mình một cái, lúc này mới đột nhiên nhớ tới, Bạch thiếu gia hình như là con riêng, vậy Chu gia kia….Chen ngang nói: “Bạch thiếu gia xin yên tâm, căn cứ hiện giờ còn chưa nghiên cứu ra dịch gen cấp 5, Lão thái gia Chu gia lớn tuổi tọa trấn ở phía sau không quản chuyện, đại gia và nhị gia phân biệt nhậm chức ở chỗ nghiên cứu và quân vụ, Bạch phu nhân ở viện nghiên cứu, vài vị tiểu bối trong nhà đều trong quân đội, Chu đại thiếu là đại đội trưởng đội dị năng giả cấp 2, hiện nay là dị năng giả cấp 4, tiểu thư thứ 4 là dị năng giả thủy hệ cấp 3, Chu gia hiện tại đang định làm đám hỏi với Tề gia, đương gia Tề gia là dị năng giả lôi hệ, trước kia luyện qua võ cổ, hiện nay là nhân vật số 1, số 2 của căn cứ, bất quá Bạch tiểu thư dường như cũng có chút ý tứ với hắn…..
Bạch Cảnh cười nhạo một tiếng: “Ngươi nói chính là Bạch nhị."
Tiểu Lâm gật đầu: “Vâng." Dù sao Bạch đại tiểu thư đã sớm kết hôn. Lại nói tiếp: “Vinh tiên sinh hiện cũng đang làm việc dưới trướng Chu gia." Vinh tiên sinh chính la chồng của Bạch đại tiểu thư, trước mạt thế thuộc loại thái tử đảng bậc một kinh đô.
Bạch Cảnh tỏ vẻ hiểu biết gật gật đầu, trước kia Trương Thu Thành không có tới, tình huống của Bạch Kính Thành không tốt, Vinh gia lựa chọn Chu gia cũng không có gì đáng trách.
Tiếp đó Tiểu Lâm còn nói một ít vấn đề, chủ yếu giới thiệu cơ sở căn cứ kinh đô cùng với cách phân bố tỉ mỉ rõ ràng, một ít tình huống mọi người đều biết, Bạch Cảnh đối với những cái này cũng không thèm để ý, bọn họ mới đến, nếu Tiểu Lâm ngay lập tức nói một ít chuyện cơ mật cho bọn hắn biết, hắn ngược lại lại sinh lòng phòng bị, cũng không lâu lắm đoàn người đã tới chỗ quản lý căn cứ, tin tức dị năng giả cấp 5 nhanh chóng truyền đi, nhân viên chỗ quản lý phi thường nhiệt tình, đối với mỗi ngành nghề và phân bố thế lực giới thiệu càng thêm tỉ mỉ, đương nhiên trong đó cũng không ít lời nói quá, phải biết, chuyến đi lần này bọn Bạch Cảnh khoảng hơn hai trăm người, tuy rằng cũng có không ít người thường nhưng khi so với dị năng giả, đặc biệt là dị năng giả cấp cao, nếu có thể chào mời bọn họ những cái khác hoàn toàn có thể xem nhẹ, tương đối mà nói, người tiến cử bọn họ khẳng định không thiếu chỗ tốt.
Bạch Cảnh kiên định khẳng định, uyển chuyển cự tuyệt hảo ý của nhân viên quản lý lập tức lựa chọn thiết bị liên lạc lâm thời.
“Thật sự không suy nghĩ thêm nữa sao? Hiện tại bên ngoài loạn đến cực điểm, không có căn cứ nào tiên tiến như chúng ta, chỉ bằng thực lực của các ngươi, chỉ cần tùy ý gia nhập một ngành nào đó là có thể đạt được tư cách vào ở vĩnh viễn trong căn cứ kinh đô mà còn phân phối nhà ở cho các ngươi như vậy chiếu cố người già và trẻ nhỏ cũng rất thuận tiện."
“Không cần, cám ơn, làm phiền nhanh lên." Bạch Cảnh thản nhiên nói, trên mặt hiện vẻ không kiên nhẫn, vì tránh cho lỗ tai tiếp tục chịu tội, Bạch Cảnh nói tiếp: “Chỉ cần thiết bị liên lạc lâm thời những thứ khác không cần nữa."
“A, vậy được rồi, ta trước đăng ký cho các ngươi, cẩn thận một chút hẳn là được, suy nghĩ kỹ thì nói cho ta biết, không phải là ta tâng bốc gì, ngành chúng ta tuy rằng không thu hút nhưng đều có liên hệ với các thế lực, đến lúc đó có thể giúp ngươi luyện mắt, nam sợ chọn sai đường, nữ sợ gả sai chồng, nếu đi nhầm nơi…."
“Tiểu Cảnh—-" Cửa ra vào một trận ồn ào đãnh gãy câu nói của người nọ, trong lòng Bạch Cảnh đang không kiên nhẫn, nếu không phải là cuộc sống hắn không biết, hắn đều hận không cho người kia một bàn tay, nhìn lại, chậm rãi nở nụ cười.
Bạch Kính Thành bước đến, phía sau còn có 6 bảo tiêu.
Chỗ quản lý thanh tĩnh không một lời nói.
“Ba ba." Bạch Cảnh thản nhiên so với Bạch Kính Thành kích động, hắn có vẻ bình tĩnh dị thường.
“Tiểu Cảnh ngươi cuối cùng cũng đến, thời gian này làm ba ba lo gần chết." Bạch Kính Thành kích động tiến đến, vẻ mặt thân thiết, cẩn thận tinh tế đánh giá Bạch Cảnh giống như sợ bỏ qua gì.
Bạch Cảnh nhợt nhạt mỉm cười, khóe môi hiện tia trào phúng, tà tà nhìn Bạch Kính Thành một cái cũng không nói chuyện, hắn tin tưởng Bạch Kính Thành quan tâm hắn, cũng tin tưởng Bạch Kính Thành đối tốt với hắn, nhưng hắn càng tin, Bạch Kính Thành đối tốt với hắn dưới điều kiện tiên quyết là dưới tình huống không có gì gây trở ngại, nếu tin tức dị năng giả cấp 5 không truyền ra, hắn nghĩ người ba đặt lợi ích lên trên hết này chỉ sợ sẽ không tới nhanh như vậy, nhiều lắm là tùy ý quan tâm một chút, sau đó phái người tới chăm sóc, cấp một ít tiện lợi trong vòng thế lực liền đuổi hắn đi.
Rốt cuộc cũng là xuất thân chính giới, da mặt đủ dày, Bạch Kính Thành đối với trào phúng của Bạch Cảnh mặt không đổi sắc, trừng mắt nhìn nhân viên quản lý một cái: “Còn không nhanh chóng làm thủ tục." Lại bắt đầu hỏi han ân cần.
“Ba ba ban đầu còn phái người đi đón ngươi, không nghĩ tới tự tiểu Cảnh có tiền đồ, ba ba thật cao hứng, tiểu Cảnh của ta rốt cuộc trưởng thành."
Bạch Cảnh một trận rét lạnh, đối với quan tâm của Bạch Kính Thành quả thực nhận không nổi, chỉ kém không nổi da hà toàn thân.
Chỉ nghe Bạch Kính Thành nói thêm: “Tiểu Cảnh không giới thiệu bạn bè của ngươi một chút sao?"
Bạch Cảnh bĩu môi, biết là đã vào đề chính, không đợi hắn nói chuyện, Tiêu Táp tiến lên nắm lấy thắt lưng Bạch Cảnh, gật gật đầu với Bạch Kính Thành một cái: “Xin chào bác trai, ta là Tiêu Táp, là người yêu của tiểu Cảnh."
Bạch Kính Thành bị định trụ, miệng há như quả lê, nhất thời không kịp phản ứng, trợn mắt há mồm nhìn hai người.
Bạch Cảnh thật không phúc hậu nở nụ cười, đầu tựa vào vai Tiêu Táp tú ân tú ái.
“Ngươi…..ngươi….các ngươi……" Bạch Kính Thành nghẹn nửa ngày trời, sắc mặt từ xanh thành trắng, từ trắng biến hồng, đó là tức, sau đó hít sâu một hơi, kéo kéo khóe môi, khô cằn mà khen một tiếng: “Qủa nhiên là nhất biểu nhân tài."
Bạch Cảnh nhất thời vui vẻ, nụ cười đó sáng lạn như ánh mặt trời, Tiêu Táp sủng nịch nhìn hắn, tỏ vẻ phi thường dung túng , trong lúc đó đương nhiên cũng không quên phóng uy áp cấp 5.
Bạch Kính Thành nghẹn một hơi ở cổ họng.
“Nha! Lão Bạch, ngươi cũng tới nhìn con rể nha." Thanh âm không mặn không nhạt của Trương Thu Thành vang lên, huýt sáo một tiếng: “Đã lâu không gặp."
Con rể, ngươi mới là con rể, cả nhà ngươi đều là con rể, mặt Bạch Cảnh tối đen, ánh mắt sắc bén như dao nhỏ hung hăng trừng Trương Thu Thành.
Bạch Kính Thành nhẹ nhàng thở ra, có bậc thang xuống tất nhiên phải dùng, cười a a chào đón: “Tiểu Trương cũng tới, các ngươi đã lâu không gặp vừa lúc ôn chuyện."
“Đó là đương nhiên, không có Tiêu ca và Cảnh thiếu, ta cũng không có ngày hôm nay, ta chỉ biết các ngươi không có việc gì, thấy các ngươi bình yên vô sự, ta an tâm, bằng không Bạch tiên sinh còn không lột da ta sao."
“Biết là tốt, tiểu Cảnh chính là đứa con độc nhất của ta." Bạch Kính Thành nhấn thật mạnh chữ độc nhất, biểu tình rối rắm vạn phần.
Bạch Cảnh mặc kệ bọn họ nói lời ẩn ý, không cần đoán cũng biết, Bạch Kính Thành là vừa luyến tiếc chính mình là độc đinh duy nhất lại vừa luyến tiếc dị năng giả cấp 5 Tiêu Táp, cá và tây gấu há có thể cùng kiếm được.
“Cảnh thiếu cũng là huynh đệ của ta, Bạch tiên sinh nói thế cũng chỉ thấy được vỏ ngoài, lúc trước còn nhờ Cảnh thiếu chiếu cố, ta mới có thể thuận lợi đến được kinh đô."
“Tiểu Cảnh có huynh đệ như ngươi, ta cũng yên tâm, tiểu Cảnh tuổi còn nhỏ, ngươi cần phải chiếu cố nhiều hơn, nếu để ta biết hắn phải chịu ủy khuất, hừ…"
“Bác trai xin yên tâm, tiểu Cảnh đã có ta chăm sóc, không cần người khác hỗ trợ." Tiêu Táp nói xen vào, lạnh lùng nhìn Trương Thu Thành.
“Ha ha, Tiêu huynh đệ vẫn là người thẳng thắn như vậy." Trương Thu Thành cười ha ha một bộ anh trai tốt giống như quan hệ của bọn họ thật mật thiết.
Bạch Cảnh rất nhanh nhận được tiết bị liên lạc, nghe thấy đối thoại của bọn họ chỉ cười lạnh trong lòng, xem ra quan hệ giữa Trương Thu Thành và Bạch Kính Thành cũng không phải thực hòa bình, cái này cũng tốt, Bạch Cảnh cũng không tính toán cởi bỏ hiểu lầm này.
Hắn là con trai Bạch Kính Thành, Bạch Kính Thành nơi chốn tỏ vẻ quan tâm, Trương Thu Thành tự nhiên cho là quan hệ cha con họ thật tốt đối với hắn sẽ nhường ba phần lễ, về phần Bạch Kính Thành bên kia, trải qua biểu hiện của Trương Thu Thành, Bạch Kính Thành tự nhiên sẽ cho là bọn họ cùng một bọn, trên tay Trương Thu Thành có quân đội, thủ hạ của con trai có rất nhiều dị năng giả, Bạch Kính Thành chỉ biết càng thêm coi trọng Bạch Cảnh, cũng không dễ dàng đắc tội Tiêu Táp, tóm lại chính là lấy chỗ tốt chính là mình, tùy hai cáo già kia tính toán đi.
Tác giả :
Dạ Du