Mạt Thế Chi Trọng Sinh
Chương 82: Dạ Lê
“…" Vu Đồng nhìn ô mai ấn còn rất mới ở trên cổ Dịch Nhiên, quyết định vẫn là không nói.
Dịch Nhiên đi hai bước, quay đầu lại, “Hử?"
Vu Đồng vội vàng đuổi theo, gãi gãi đầu cười ngây ngô hai tiếng, ánh mắt vô thức nhìn ô mai ấn.
Dịch Nhiên một cái tát chụp trên cổ mình, “Có cái gì?"
“Con muỗi."
Nghi hoặc nhìn Vu Đồng, cuối cùng Dịch Nhiên không nói gì.
Hai người trầm mặc đi đến một tòa nhà hai lầu, thiết bị lắp đặt đơn giản mộc mạc, làm cho người ta không khỏi hảo cảm.
“Tỷ tỷ, chúng ta đến lấy đồng phục ~~" Nếu nói về bề ngoài, Vu Đồng hướng ngoại so với Dịch Nhiên lãnh khốc tốt hơn nhiều.
Đại tẩu Bộ hậu cần bị một câu tỷ tỷ của Vu Đồng trêu chọc, khuôn mặt đều cười lên, “Ơ, đây không phải Vu Đồng sao? Sao rảnh rỗi đến a?"
“Đây không phải đến nhìn tỷ tỷ sao?" Vu Đồng vẻ mặt vô tội.
“Được rồi, tiểu quỷ, đừng trêu chọc tỷ tỷ." Đại tẩu cười vỗ nhẹ Vu Đồng, sau đó nhìn về phía Dịch Nhiên, “Là tới lấy đồng phục a?"
Không đợi Dịch Nhiên gật đầu, Vu Đồng còn nói thêm, “Hắc! Em đã nói mà, tỷ tỷ không chỉ rất xinh đẹp mà còn rất thông minh."
Dịch Nhiên có phần cảm thấy hứng thú nhìn Vu Đồng, không thể tưởng tượng được tiểu tử này có đủ mặt dày như thế, so với lúc trước lần đầu tiên gặp mặt sáng sủa không ít.
Bị Vu Đồng chọc cười, đại tẩu duỗi tay cầm thẻ công tác của Dịch Nhiên, xem xét, biến sắc, đứng nghiêm chào, “Chào cấp trên." Tại quân khu, chỉ cần quân hàm cao hơn mình đều phải cúi chào.
Vu Đồng chọc cười, “Tỷ tỷ, Dịch ca rất hiền hoà, tỷ cùng anh ta nghiêm túc người ta còn mất hứng."
Đại tẩu quân hàm Thiếu úy nhìn khuôn mặt lạnh của Dịch Nhiên được gọi là ‘hiền hòa’, gượng cười hai tiếng, “Cấp trên chờ, tôi đi lấy quần áo."
Đợi đại tẩu đi lấy đồ, Vu Đồng kéo Dịch Nhiên ngồi ở trên ghế sa lon chờ, Dịch Nhiên trừng hắn, Vu Đồng vội vàng ngốc cười một tiếng.
Không đợi lâu, đại tẩu mang tới đồ gì đó, “Dịch thiếu tá, đây là hai bộ trang phục hè, hai bộ trang phục xuân thu, trên thẻ công tác đã đánh dấu tiền lương tháng này, đúng rồi, không biết Dịch thiếu tá có chỗ ở không? Tôi có thể xin cho ngài một chỗ."
Vu Đồng chủ động nhận lấy quần áo, “Cám ơn tỷ tỷ, Dịch ca có chỗ ở, không cần làm phiền." Dù cho Hỏa Diễm đoàn không ai muốn Dịch ca, Dịch ca cũng có thể trở về ở cùng bọn họ.
Tiếp nhận thẻ công tác của Dịch Nhiên, Vu Đồng cầm chặt, “Tỷ tỷ, chúng ta còn có việc, đi trước, lần sau sẽ tìm tỷ trò chuyện ~~"
Đại tẩu bị Vu Đồng ngắt lời lại lần nữa nhịn không được bật cười, hoàn toàn đã quên còn có một cấp trên ở đây.
“Hừm?" Dịch Nhiên bị Vu Đồng kéo khiêu mi nói.
Cợt nhả biến mất, Vu Đồng nhỏ giọng nói, “Chớ xem thường đại tẩu hậu cần này, nàng biết rất nhiều tin tức nho nhỏ." Cho nên hắn mới cố gắng chiếm hảo cảm đại tẩu a, nếu như là Dịch ca, người chết cũng có thể bị đông cứng sống lại.
Nghe thế, Dịch Nhiên không phát giác bản thân giơ lên khóe miệng, “Không sai."
Được Dịch Nhiên khích lệ, Vu Đồng xấu hổ nói, “Một đường đến nay làm phiền Dịch ca chiếu cố tôi mới có thể an toàn đến B thị, cho nên hiện tại tôi cũng muốn ra chút sức, có lẽ điểm ấy không có vào đâu, nhưng có làm vẫn tốt."
Dịch Nhiên gật gật đầu, nếu như Vu Đồng có thể đào ra chút tình báo có giá trị không tồi, hơn nữa Thẩm thượng tướng có tình báo chính phủ, hai bên kết hợp có thể làm cho mình lấy được càng nhiều.
Đột nhiên Dịch Nhiên dưới chân dừng lại, Vu Đồng theo ở phía sau dừng ngay, “Dịch ca?"
“Vu Đồng, tôi có chút chuyện muốn đi làm, không biết cậu có nguyện ý hay không?" Dịch Nhiên mắt nhắm lại, trên mặt một mảnh hờ hững.
“Tôi nguyện ý, vô luận Dịch ca muốn tôi làm gì tôi đều nguyện ý."
“Rất tốt." Dịch Nhiên nhỏ giọng ở bên tai Vu Đồng nói thầm vài câu, Vu Đồng đầu tiên là kinh hãi sau đó rất nhanh khôi phục bình thường liên tục gật đầu, cho đến khi Dịch Nhiên nói xong, hắn mới vỗ ***g ngực cam đoan nói, “Dịch ca, yên tâm đi, tôi tuyệt đối sẽ làm tốt."
“Ừ." Dịch Nhiên hàm xúc không rõ nhìn Vu Đồng, chính cậu tự chứng minh cậu đáng giá để tôi tin tưởng a.
Có lẽ là nhìn không thấy hàm xúc của Dịch Nhiên, có lẽ là hoàn toàn không đi chú ý, dù sao Vu Đồng cười đến phá lệ vui vẻ, cao hứng được ủy thác nhiệm vụ hay là cao hứng được tín nhiệm? Trời biết.
Một màn giới thiệu kia, Dịch Nhiên mới biết được nguyên lai ngày hôm qua trở về Thẩm thượng tướng liền đi tìm Vu Đồng bọn họ, vốn bọn họ không có định gia nhập, nhưng sau khi Thẩm thượng tướng nói Dịch Nhiên là Thiếu tá, bọn họ do dự, bọn họ đáp ứng, dù sao bọn họ muốn đi Hỏa Diễm đoàn là vì Dịch Nhiên muốn đi bọn họ mới đáp ứng, vì vậy, cũng không có ưng thuận bất luận điều kiện hậu đãi gì của Thẩm thượng tướng.
Mặc dù đối với những người này có chút quấn quýt với Hỏa Diễm đoàn và Dịch Nhiên, nhưng cuối cùng vẫn là bình tĩnh, vì lựa chọn của chính mình mà phụ trách.
“Vốn Đại Minh liều chết cũng muốn gia nhập, nhưng làm gì có quân trang thích hợp cho nó mặc, nên trốn về phòng khóc." Vu Đồng buông tay, mặc dù ngữ khí bất đắc dĩ nhưng phối hợp biểu cảm trên mặt thì nhìn có chút hả hê.
Bị Dịch Nhiên lạnh lùng thoáng nhìn, Vu Đồng lập tức thay biểu cảm vô tội, “Thật sự, Dịch ca, tôi còn là lần đầu tiên thấy tiểu tử kia khóc." Tuy nước mắt chỉ là ở trong hốc mắt đảo quanh nhưng cũng tính là khóc.
Không có được đáp lại, Vu Đồng sờ sờ cái mũi.
Trầm mặc lần nữa bao phủ hai người, Vu Đồng liều mạng nghĩ chủ đề, đột nhiên nghĩ đến một cái hảo ngoạn, hơn nữa diễn viên là Dịch Nhiên nhưng không ngờ bị một sân huấn luyện hấp dẫn, “Ôi chao, đây không phải là Liễu ca, Mạc ca cùng chị gái Phỉ Phỉ sao?"
Nhìn về phía sân huấn luyện, Dịch Nhiên nhíu mày, mười người quen bị mười người không quen bao vây, tình huống cỡ nào quen thuộc a.
Vu Đồng cầm quần áo ba bước chạy tới tìm hiểu một tý sau đó lại chạy về, “Dịch ca, là Đội 4 xem Liễu ca bọn họ không vừa mắt, vì vậy cuối cùng dùng ai đánh thắng có thể tự do sử dụng sân huấn luyện làm tiền đặt cược."
Tuy sân huấn luyện rất lớn, nhưng có một số người có ý thức địa bàn, vì vậy Đội 7 thành bia đỡ đạn.
Dịch Nhiên xoay mặt về phía Vu Đồng ngoắc ngoắc ngón tay, “Đưa quần áo cho tôi."
Vu Đồng vội vàng đem quần áo đưa tới.
Sau đó, Dịch Nhiên đẩy Vu Đồng ra, “Cậu cùng bọn họ một chỗ, đánh thua cũng đừng trở về gặp tôi." An phận chưa bao giờ có trong từ điển Dịch Nhiên, ai dám khi dễ cậu, cậu sẽ trả lại.
Bị đẩy đi ra, Vu Đồng ngược lại cao hứng, hắn đã từng nghĩ sẽ giống như Dịch ca, tới một người giết một người, đến hai người giết một đôi, hiện tại rốt cục có cơ hội!
Người Đội 4 thấy Đội 7 lại thêm người, nở nụ cười, “Ơ, lại đây chịu chết sao? Người này ngược lại lớn lên không tệ, tiểu đệ đệ, qua bên này đi, ca ca sẽ hảo hảo thương cưng."
“Vu Đồng, Dịch đội?" Liễu Hy nhìn Vu Đồng, khi Dịch Nhiên xuất hiện và Vu Đồng gia nhập hắn đều thấy được.
Vu Đồng tà tà cười, “Không cần nhịn, Dịch ca nói, không đem đám người kia đánh cha mẹ nhìn không ra đừng có gặp anh ta."
“Rất tốt." Mạc Phi Liên hoạt động gân cốt, nếu không phải lo lắng gây phiền toái cho Dịch Nhiên, bọn họ sẽ bị bọn dị năng giả cấp 1-2 chế nhạo sao?
“Tiểu quỷ, cưng nói cái gì? Cưng xem thường chúng ta a? Tốt lắm, một hồi để ca ca…" Nói còn chưa dứt lời, một cái nắm tay đánh trên mũi hắn, một giây sau nắm tay khác đánh ở bụng, ra tay nặng đến nổi khiến cho người này ngã văng ra ngoài.
“Phi, tỷ tỷ ta sớm nhìn các ngươi không vừa mắt." Không biết có phải hay không là bởi vì là thể năng dị năng giả, Phỉ Phỉ càng ngày càng bạo lực.
“Phỉ Phỉ, đừng đoạt màn ảnh." Thước Mị một tay chống đỡ, một cái phong nhận như liêm đao đảo qua, sắp đem yết hầu người kia cắt đưat lại nghiêng đi, chỉ lưu lại một vết máu, giáo huấn là được, xuống tay độc ác không biết công đạo ai.
Người nọ lại sợ tới mức nước tiểu đều chảy ra, hắn cũng là phong hệ dị năng giả, nhưng hắn biết phong nhận của hắn không có nhanh như vậy, ác như vậy.
Hai nữ nhân dẫn đầu khiến cho nam nhân đằng sau cũng không cam chịu yếu thế, Vu Đồng phát vài cái hỏa cầu thành công đốt quần áo mấy người. Còn bên kia từ lần đầu khiếp sợ cũng lập tức kịp phản ứng, hai phe giao chiến, nhật nguyệt vô quang.
Cát bay đá chạy dưới sự thao túng của Liễu Hy toàn bộ đánh trúng đầu gối đối phương, đối phương chân mềm nhũn, lập tức bị người bên này một cước đá ra ngoài.
“Quá yếu, quá yếu." Mạc Phi Liên cười tủm tỉm, từ khi gặp được Dịch Nhiên hắn luôn bị đả kích, cuối cùng hôm nay sửa lại án xử sai.
Liễu Hy đá một cước, “Dù cho đối phương thật sự rất yếu nhưng phải cho người khác chút mặt mũi."
Bị đá Mạc Phi Liên không nói gì sờ sờ cái mũi, hy, kỳ thật anh cũng bị đả kích a.
Được rồi, ngay cả lý trí nhất thành thục nhất Liễu Hy cũng nói lời này, những người khác nhìn nhau, ừ, chúng ta không chỉ phá hủy thể xác người khác, còn muốn phá hủy tinh thần người khác!
Đáng thương Đội 4, lần sau có thể ngàn vạn lần đừng thấy người khác ít người thì tiến lên khiêu khích a.
Đi vào sân huấn luyện, Dịch Nhiên thoả mãn nhìn thương binh bại tướng nằm đầy đất, không tệ, nhìn đội ngũ mình một đám không có ai bị bầm tím, thật sự không tệ, “Tốt lắm, giải tán, các người muốn làm cái gì thì làm cái đó, ừ, Vu Đồng lưu lại."
Tuy Dịch Nhiên nói giải tán, nhưng những người khác cũng không có đi hoặc về nhà, mà là chọn cái đất trống luyện vật lộn, mà ngay cả tinh thần dị năng giả cũng không ngoại lệ, thể năng rèn luyện tốt, như vậy chạy trốn cũng không cần dựa vào người khác.
“Dịch ca, có chuyện gì?"
“Thư viện ở đâu?" Cái này trước tận thế thì tồn tại, cho nên Dịch Nhiên tin tưởng sách báo gì đó khẳng định có.
Vu Đồng cũng không hỏi tiếp Dịch Nhiên vì sao tìm thư viện, mà là trực tiếp chỉ phương hướng.
Dịch Nhiên gật gật đầu, theo ngón tay Vu Đồng chỉ đi đến.
Vu Đồng cũng không đi theo, mà là đi đến trước mặt Phỉ Phỉ, “Chị gái Phỉ Phỉ, cùng em đánh một hồi a."
——————————————————————————————
Vốn là hai chữ sáng loáng lại bị bụi bịt kín, Dịch Nhiên tìm được thư viện, trên lầu hai, một lão nhân ở cửa ra vào gục xuống bàn ngủ, Dịch Nhiên cũng không lên tiếng, trực tiếp đi vào.
Hẳn là… Loại quân sự a?
Nhanh chóng đảo qua tên sách trên giá, Dịch Nhiên bước nhanh đi phía sau, phòng sách bày đầy mười cái giá, tản ra một cổ mùi mực, mà bởi vì đây là quân khu, cho nên thể loại quân sự đặt đủ mười cái giá sách, Dịch Nhiên dừng bước lại, lông mày không khỏi nhăn.
Cậu không ngu ngốc, nhưng bởi vì lúc trước được người nuông chiều cho nên không thích cũng không miễn cưỡng bản thân, bởi vậy cậu không cần dụng công học tập, nên hình thành phản xạ có điều kiện, vừa nhìn thấy sách thì nhíu mày.
Bất quá, hiện tại nhíu mày cũng phải đọc, dù sao không đem đám người kia huấn luyện tốt, đi ra ngoài làm nhiệm vụ sẽ gây thêm phiền toái cho mình, cũng không biết Thẩm cáo già khi nào thì mới có thể cho phép cậu đá người đi.
“Huấn luyện cơ bản? Ừ, hẳn là hữu dụng, Huấn luyện súng ống? Ừ, có lẽ hữu dụng…" Ở chỗ giá sách yên tĩnh không tiếng động vang lên tiếng Dịch Nhiên lảm nhảm.
Chọn 5 cuốn sách, Dịch Nhiên thoả mãn gật đầu, quyết định, trở về trước hết để cho Mộ Thiên xem, sau đó chọn cái trọng điểm giải thích cho mình, sau khi gặp lại thì không khỏi bắt đầu ỷ lại đối phương, Dịch Nhiên cũng không thừa nhận tâm tình của mình có cái gì không đúng, Mộ Thiên là của cậu, cho nên cậu ỷ lại anh ta cũng rất bình thường.
Đang lúc Dịch Nhiên phải ly khai phòng sách, một quyển sách bán nửa lọt trong mắt của cậu, đó là…
Duỗi tay rút ra, Dịch Nhiên lật sách vùn vụt, không tệ, văn hay tranh đẹp, rất thích hợp cậu.
Xoay người, sách rơi trên mặt đất, bởi vì đối phương cũng không có địch ý cho nên Dịch Nhiên cũng không hỏi người đụng cậu là ai, mà là lựa chọn nhặt sách trên mặt đất trước, đang lúc cậu vươn tay nhặt cuốn sách ‘văn hay tranh đẹp’ kia, một cái tay thon dài hữu lực nhặt lên trước.
Dịch Nhiên ngẩng đầu nhìn nam nhân tuấn lãng trước mắt, nam nhân phủi sạch bụi trên sách, cười, đem sách đưa qua, “Không thể tưởng tượng được bây giờ còn có người xem loại sách này." Nói xong, chuyển hướng đi tra cứu sách quân sự.
Nhìn trên tay cuốn sách ‘100 món ăn sáng’, Dịch Nhiên bảo trì bình tĩnh cầm sách đặt ở phía trên, sau đó ôm lấy vài cuốn sách đi về hướng cửa ra vào, ừ, lần này lão nhân kia còn đang ngủ, cho nên Dịch Nhiên trực tiếp bỏ qua vấn đề có cần đăng ký hay không, đi xuống lầu.
Dịch Nhiên đi hai bước, quay đầu lại, “Hử?"
Vu Đồng vội vàng đuổi theo, gãi gãi đầu cười ngây ngô hai tiếng, ánh mắt vô thức nhìn ô mai ấn.
Dịch Nhiên một cái tát chụp trên cổ mình, “Có cái gì?"
“Con muỗi."
Nghi hoặc nhìn Vu Đồng, cuối cùng Dịch Nhiên không nói gì.
Hai người trầm mặc đi đến một tòa nhà hai lầu, thiết bị lắp đặt đơn giản mộc mạc, làm cho người ta không khỏi hảo cảm.
“Tỷ tỷ, chúng ta đến lấy đồng phục ~~" Nếu nói về bề ngoài, Vu Đồng hướng ngoại so với Dịch Nhiên lãnh khốc tốt hơn nhiều.
Đại tẩu Bộ hậu cần bị một câu tỷ tỷ của Vu Đồng trêu chọc, khuôn mặt đều cười lên, “Ơ, đây không phải Vu Đồng sao? Sao rảnh rỗi đến a?"
“Đây không phải đến nhìn tỷ tỷ sao?" Vu Đồng vẻ mặt vô tội.
“Được rồi, tiểu quỷ, đừng trêu chọc tỷ tỷ." Đại tẩu cười vỗ nhẹ Vu Đồng, sau đó nhìn về phía Dịch Nhiên, “Là tới lấy đồng phục a?"
Không đợi Dịch Nhiên gật đầu, Vu Đồng còn nói thêm, “Hắc! Em đã nói mà, tỷ tỷ không chỉ rất xinh đẹp mà còn rất thông minh."
Dịch Nhiên có phần cảm thấy hứng thú nhìn Vu Đồng, không thể tưởng tượng được tiểu tử này có đủ mặt dày như thế, so với lúc trước lần đầu tiên gặp mặt sáng sủa không ít.
Bị Vu Đồng chọc cười, đại tẩu duỗi tay cầm thẻ công tác của Dịch Nhiên, xem xét, biến sắc, đứng nghiêm chào, “Chào cấp trên." Tại quân khu, chỉ cần quân hàm cao hơn mình đều phải cúi chào.
Vu Đồng chọc cười, “Tỷ tỷ, Dịch ca rất hiền hoà, tỷ cùng anh ta nghiêm túc người ta còn mất hứng."
Đại tẩu quân hàm Thiếu úy nhìn khuôn mặt lạnh của Dịch Nhiên được gọi là ‘hiền hòa’, gượng cười hai tiếng, “Cấp trên chờ, tôi đi lấy quần áo."
Đợi đại tẩu đi lấy đồ, Vu Đồng kéo Dịch Nhiên ngồi ở trên ghế sa lon chờ, Dịch Nhiên trừng hắn, Vu Đồng vội vàng ngốc cười một tiếng.
Không đợi lâu, đại tẩu mang tới đồ gì đó, “Dịch thiếu tá, đây là hai bộ trang phục hè, hai bộ trang phục xuân thu, trên thẻ công tác đã đánh dấu tiền lương tháng này, đúng rồi, không biết Dịch thiếu tá có chỗ ở không? Tôi có thể xin cho ngài một chỗ."
Vu Đồng chủ động nhận lấy quần áo, “Cám ơn tỷ tỷ, Dịch ca có chỗ ở, không cần làm phiền." Dù cho Hỏa Diễm đoàn không ai muốn Dịch ca, Dịch ca cũng có thể trở về ở cùng bọn họ.
Tiếp nhận thẻ công tác của Dịch Nhiên, Vu Đồng cầm chặt, “Tỷ tỷ, chúng ta còn có việc, đi trước, lần sau sẽ tìm tỷ trò chuyện ~~"
Đại tẩu bị Vu Đồng ngắt lời lại lần nữa nhịn không được bật cười, hoàn toàn đã quên còn có một cấp trên ở đây.
“Hừm?" Dịch Nhiên bị Vu Đồng kéo khiêu mi nói.
Cợt nhả biến mất, Vu Đồng nhỏ giọng nói, “Chớ xem thường đại tẩu hậu cần này, nàng biết rất nhiều tin tức nho nhỏ." Cho nên hắn mới cố gắng chiếm hảo cảm đại tẩu a, nếu như là Dịch ca, người chết cũng có thể bị đông cứng sống lại.
Nghe thế, Dịch Nhiên không phát giác bản thân giơ lên khóe miệng, “Không sai."
Được Dịch Nhiên khích lệ, Vu Đồng xấu hổ nói, “Một đường đến nay làm phiền Dịch ca chiếu cố tôi mới có thể an toàn đến B thị, cho nên hiện tại tôi cũng muốn ra chút sức, có lẽ điểm ấy không có vào đâu, nhưng có làm vẫn tốt."
Dịch Nhiên gật gật đầu, nếu như Vu Đồng có thể đào ra chút tình báo có giá trị không tồi, hơn nữa Thẩm thượng tướng có tình báo chính phủ, hai bên kết hợp có thể làm cho mình lấy được càng nhiều.
Đột nhiên Dịch Nhiên dưới chân dừng lại, Vu Đồng theo ở phía sau dừng ngay, “Dịch ca?"
“Vu Đồng, tôi có chút chuyện muốn đi làm, không biết cậu có nguyện ý hay không?" Dịch Nhiên mắt nhắm lại, trên mặt một mảnh hờ hững.
“Tôi nguyện ý, vô luận Dịch ca muốn tôi làm gì tôi đều nguyện ý."
“Rất tốt." Dịch Nhiên nhỏ giọng ở bên tai Vu Đồng nói thầm vài câu, Vu Đồng đầu tiên là kinh hãi sau đó rất nhanh khôi phục bình thường liên tục gật đầu, cho đến khi Dịch Nhiên nói xong, hắn mới vỗ ***g ngực cam đoan nói, “Dịch ca, yên tâm đi, tôi tuyệt đối sẽ làm tốt."
“Ừ." Dịch Nhiên hàm xúc không rõ nhìn Vu Đồng, chính cậu tự chứng minh cậu đáng giá để tôi tin tưởng a.
Có lẽ là nhìn không thấy hàm xúc của Dịch Nhiên, có lẽ là hoàn toàn không đi chú ý, dù sao Vu Đồng cười đến phá lệ vui vẻ, cao hứng được ủy thác nhiệm vụ hay là cao hứng được tín nhiệm? Trời biết.
Một màn giới thiệu kia, Dịch Nhiên mới biết được nguyên lai ngày hôm qua trở về Thẩm thượng tướng liền đi tìm Vu Đồng bọn họ, vốn bọn họ không có định gia nhập, nhưng sau khi Thẩm thượng tướng nói Dịch Nhiên là Thiếu tá, bọn họ do dự, bọn họ đáp ứng, dù sao bọn họ muốn đi Hỏa Diễm đoàn là vì Dịch Nhiên muốn đi bọn họ mới đáp ứng, vì vậy, cũng không có ưng thuận bất luận điều kiện hậu đãi gì của Thẩm thượng tướng.
Mặc dù đối với những người này có chút quấn quýt với Hỏa Diễm đoàn và Dịch Nhiên, nhưng cuối cùng vẫn là bình tĩnh, vì lựa chọn của chính mình mà phụ trách.
“Vốn Đại Minh liều chết cũng muốn gia nhập, nhưng làm gì có quân trang thích hợp cho nó mặc, nên trốn về phòng khóc." Vu Đồng buông tay, mặc dù ngữ khí bất đắc dĩ nhưng phối hợp biểu cảm trên mặt thì nhìn có chút hả hê.
Bị Dịch Nhiên lạnh lùng thoáng nhìn, Vu Đồng lập tức thay biểu cảm vô tội, “Thật sự, Dịch ca, tôi còn là lần đầu tiên thấy tiểu tử kia khóc." Tuy nước mắt chỉ là ở trong hốc mắt đảo quanh nhưng cũng tính là khóc.
Không có được đáp lại, Vu Đồng sờ sờ cái mũi.
Trầm mặc lần nữa bao phủ hai người, Vu Đồng liều mạng nghĩ chủ đề, đột nhiên nghĩ đến một cái hảo ngoạn, hơn nữa diễn viên là Dịch Nhiên nhưng không ngờ bị một sân huấn luyện hấp dẫn, “Ôi chao, đây không phải là Liễu ca, Mạc ca cùng chị gái Phỉ Phỉ sao?"
Nhìn về phía sân huấn luyện, Dịch Nhiên nhíu mày, mười người quen bị mười người không quen bao vây, tình huống cỡ nào quen thuộc a.
Vu Đồng cầm quần áo ba bước chạy tới tìm hiểu một tý sau đó lại chạy về, “Dịch ca, là Đội 4 xem Liễu ca bọn họ không vừa mắt, vì vậy cuối cùng dùng ai đánh thắng có thể tự do sử dụng sân huấn luyện làm tiền đặt cược."
Tuy sân huấn luyện rất lớn, nhưng có một số người có ý thức địa bàn, vì vậy Đội 7 thành bia đỡ đạn.
Dịch Nhiên xoay mặt về phía Vu Đồng ngoắc ngoắc ngón tay, “Đưa quần áo cho tôi."
Vu Đồng vội vàng đem quần áo đưa tới.
Sau đó, Dịch Nhiên đẩy Vu Đồng ra, “Cậu cùng bọn họ một chỗ, đánh thua cũng đừng trở về gặp tôi." An phận chưa bao giờ có trong từ điển Dịch Nhiên, ai dám khi dễ cậu, cậu sẽ trả lại.
Bị đẩy đi ra, Vu Đồng ngược lại cao hứng, hắn đã từng nghĩ sẽ giống như Dịch ca, tới một người giết một người, đến hai người giết một đôi, hiện tại rốt cục có cơ hội!
Người Đội 4 thấy Đội 7 lại thêm người, nở nụ cười, “Ơ, lại đây chịu chết sao? Người này ngược lại lớn lên không tệ, tiểu đệ đệ, qua bên này đi, ca ca sẽ hảo hảo thương cưng."
“Vu Đồng, Dịch đội?" Liễu Hy nhìn Vu Đồng, khi Dịch Nhiên xuất hiện và Vu Đồng gia nhập hắn đều thấy được.
Vu Đồng tà tà cười, “Không cần nhịn, Dịch ca nói, không đem đám người kia đánh cha mẹ nhìn không ra đừng có gặp anh ta."
“Rất tốt." Mạc Phi Liên hoạt động gân cốt, nếu không phải lo lắng gây phiền toái cho Dịch Nhiên, bọn họ sẽ bị bọn dị năng giả cấp 1-2 chế nhạo sao?
“Tiểu quỷ, cưng nói cái gì? Cưng xem thường chúng ta a? Tốt lắm, một hồi để ca ca…" Nói còn chưa dứt lời, một cái nắm tay đánh trên mũi hắn, một giây sau nắm tay khác đánh ở bụng, ra tay nặng đến nổi khiến cho người này ngã văng ra ngoài.
“Phi, tỷ tỷ ta sớm nhìn các ngươi không vừa mắt." Không biết có phải hay không là bởi vì là thể năng dị năng giả, Phỉ Phỉ càng ngày càng bạo lực.
“Phỉ Phỉ, đừng đoạt màn ảnh." Thước Mị một tay chống đỡ, một cái phong nhận như liêm đao đảo qua, sắp đem yết hầu người kia cắt đưat lại nghiêng đi, chỉ lưu lại một vết máu, giáo huấn là được, xuống tay độc ác không biết công đạo ai.
Người nọ lại sợ tới mức nước tiểu đều chảy ra, hắn cũng là phong hệ dị năng giả, nhưng hắn biết phong nhận của hắn không có nhanh như vậy, ác như vậy.
Hai nữ nhân dẫn đầu khiến cho nam nhân đằng sau cũng không cam chịu yếu thế, Vu Đồng phát vài cái hỏa cầu thành công đốt quần áo mấy người. Còn bên kia từ lần đầu khiếp sợ cũng lập tức kịp phản ứng, hai phe giao chiến, nhật nguyệt vô quang.
Cát bay đá chạy dưới sự thao túng của Liễu Hy toàn bộ đánh trúng đầu gối đối phương, đối phương chân mềm nhũn, lập tức bị người bên này một cước đá ra ngoài.
“Quá yếu, quá yếu." Mạc Phi Liên cười tủm tỉm, từ khi gặp được Dịch Nhiên hắn luôn bị đả kích, cuối cùng hôm nay sửa lại án xử sai.
Liễu Hy đá một cước, “Dù cho đối phương thật sự rất yếu nhưng phải cho người khác chút mặt mũi."
Bị đá Mạc Phi Liên không nói gì sờ sờ cái mũi, hy, kỳ thật anh cũng bị đả kích a.
Được rồi, ngay cả lý trí nhất thành thục nhất Liễu Hy cũng nói lời này, những người khác nhìn nhau, ừ, chúng ta không chỉ phá hủy thể xác người khác, còn muốn phá hủy tinh thần người khác!
Đáng thương Đội 4, lần sau có thể ngàn vạn lần đừng thấy người khác ít người thì tiến lên khiêu khích a.
Đi vào sân huấn luyện, Dịch Nhiên thoả mãn nhìn thương binh bại tướng nằm đầy đất, không tệ, nhìn đội ngũ mình một đám không có ai bị bầm tím, thật sự không tệ, “Tốt lắm, giải tán, các người muốn làm cái gì thì làm cái đó, ừ, Vu Đồng lưu lại."
Tuy Dịch Nhiên nói giải tán, nhưng những người khác cũng không có đi hoặc về nhà, mà là chọn cái đất trống luyện vật lộn, mà ngay cả tinh thần dị năng giả cũng không ngoại lệ, thể năng rèn luyện tốt, như vậy chạy trốn cũng không cần dựa vào người khác.
“Dịch ca, có chuyện gì?"
“Thư viện ở đâu?" Cái này trước tận thế thì tồn tại, cho nên Dịch Nhiên tin tưởng sách báo gì đó khẳng định có.
Vu Đồng cũng không hỏi tiếp Dịch Nhiên vì sao tìm thư viện, mà là trực tiếp chỉ phương hướng.
Dịch Nhiên gật gật đầu, theo ngón tay Vu Đồng chỉ đi đến.
Vu Đồng cũng không đi theo, mà là đi đến trước mặt Phỉ Phỉ, “Chị gái Phỉ Phỉ, cùng em đánh một hồi a."
——————————————————————————————
Vốn là hai chữ sáng loáng lại bị bụi bịt kín, Dịch Nhiên tìm được thư viện, trên lầu hai, một lão nhân ở cửa ra vào gục xuống bàn ngủ, Dịch Nhiên cũng không lên tiếng, trực tiếp đi vào.
Hẳn là… Loại quân sự a?
Nhanh chóng đảo qua tên sách trên giá, Dịch Nhiên bước nhanh đi phía sau, phòng sách bày đầy mười cái giá, tản ra một cổ mùi mực, mà bởi vì đây là quân khu, cho nên thể loại quân sự đặt đủ mười cái giá sách, Dịch Nhiên dừng bước lại, lông mày không khỏi nhăn.
Cậu không ngu ngốc, nhưng bởi vì lúc trước được người nuông chiều cho nên không thích cũng không miễn cưỡng bản thân, bởi vậy cậu không cần dụng công học tập, nên hình thành phản xạ có điều kiện, vừa nhìn thấy sách thì nhíu mày.
Bất quá, hiện tại nhíu mày cũng phải đọc, dù sao không đem đám người kia huấn luyện tốt, đi ra ngoài làm nhiệm vụ sẽ gây thêm phiền toái cho mình, cũng không biết Thẩm cáo già khi nào thì mới có thể cho phép cậu đá người đi.
“Huấn luyện cơ bản? Ừ, hẳn là hữu dụng, Huấn luyện súng ống? Ừ, có lẽ hữu dụng…" Ở chỗ giá sách yên tĩnh không tiếng động vang lên tiếng Dịch Nhiên lảm nhảm.
Chọn 5 cuốn sách, Dịch Nhiên thoả mãn gật đầu, quyết định, trở về trước hết để cho Mộ Thiên xem, sau đó chọn cái trọng điểm giải thích cho mình, sau khi gặp lại thì không khỏi bắt đầu ỷ lại đối phương, Dịch Nhiên cũng không thừa nhận tâm tình của mình có cái gì không đúng, Mộ Thiên là của cậu, cho nên cậu ỷ lại anh ta cũng rất bình thường.
Đang lúc Dịch Nhiên phải ly khai phòng sách, một quyển sách bán nửa lọt trong mắt của cậu, đó là…
Duỗi tay rút ra, Dịch Nhiên lật sách vùn vụt, không tệ, văn hay tranh đẹp, rất thích hợp cậu.
Xoay người, sách rơi trên mặt đất, bởi vì đối phương cũng không có địch ý cho nên Dịch Nhiên cũng không hỏi người đụng cậu là ai, mà là lựa chọn nhặt sách trên mặt đất trước, đang lúc cậu vươn tay nhặt cuốn sách ‘văn hay tranh đẹp’ kia, một cái tay thon dài hữu lực nhặt lên trước.
Dịch Nhiên ngẩng đầu nhìn nam nhân tuấn lãng trước mắt, nam nhân phủi sạch bụi trên sách, cười, đem sách đưa qua, “Không thể tưởng tượng được bây giờ còn có người xem loại sách này." Nói xong, chuyển hướng đi tra cứu sách quân sự.
Nhìn trên tay cuốn sách ‘100 món ăn sáng’, Dịch Nhiên bảo trì bình tĩnh cầm sách đặt ở phía trên, sau đó ôm lấy vài cuốn sách đi về hướng cửa ra vào, ừ, lần này lão nhân kia còn đang ngủ, cho nên Dịch Nhiên trực tiếp bỏ qua vấn đề có cần đăng ký hay không, đi xuống lầu.
Tác giả :
Phục Dực