Mạt Thế Chi Trọng Sinh

Chương 61: Gặp nhau (3)

Đối với Ngao Mộ Thiên đang nhớ mình, Dịch Nhiên thật mất mặt không có đánh cái nhảy mũi nào, dùng thông minh sắc sảo, hiện tại cậu đang quang minh chính đại nghe lén.

“Ơ? Ngươi nói Sát Lục và Hỏa Diễm muốn quyết đấu sống chết?"

“Đúng vậy a, đánh 3 trận, sống chết do mệnh, nghe nói lúc trước còn muốn ký giấy sinh tử, ai thua trước hai trận liền bại, người thua phải lập tức giải tán đoàn và bồi thường người thắng 1000 tinh thạch cấp 1."

“Sao lại như vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?"

“Nghe nói là Lãnh Dịch của Sát Lục đoàn đùa giỡn em gái tiểu đội trưởng của Hỏa Diễm đoàn, thượng con gái người ta cho đến chết, bởi vì quá giận, cho nên tiểu đội trưởng đi tìm Lãnh Dịch tính sổ, kết quả là càng cãi càng lớn, cuối cùng quân đội ra mặt quyết định, dùng quyết đấu thắng thua đưa đến kết luận ai sai ai đúng."

“A… Cái này cũng quá không công bình a…"

“Người nào cũng biết không công bình, Sát Lục đoàn cùng quân đội có quan hệ là bí mật trên Địa Cầu đều biết, có thể công bình sao? Bây giờ không phải là trước tận thế, dư luận không thể trợ giúp, hiện tại cái đúng là nắm đấm và quan hệ."

“Ai, đáng thương Hỏa Diễm đoàn…"

“Đúng vậy, lần này mặc dù nói có thể tìm viện trợ bên ngoài, nhưng người sáng suốt cũng biết viện trợ bên người dễ tìm sao, Lăng đội phó vừa mới lên cấp 3, làm sao so với Lãnh Dịch của Sát Lục đoàn? Tuy Ngao đoàn trưởng không tệ, nhưng chỉ có một trận thắng, còn lại hai trận thua vẫn là tính thua."

“Cũng đúng, ai, ngay cả Hỏa Diễm đoàn đều bị bức bách giải tán, đoàn nhỏ như chúng ta sao sống a…"

“Đúng vậy a, cái thế đạo này càng ngày càng khó sống."

“Haiz…"

Đợi hai người kia đi xa, Dịch Nhiên tựa ở trên tường, quyết đấu …

———————————————————

Lúc này, đại sảnh Sát Lục đoàn.

“Lãnh Dịch, không tệ." Đoàn trưởng Đào Lục Sát của Sát Lục đoàn ngồi ở trên ghế cười cười, lời nói cũng không ôn hoà, “Ngày mai có thể giết chết Lăng Cảnh sao?"

“Đương nhiên." Nam nhân mắt hoa đào cười đến càn rỡ, “Cũng không nhìn một chút tôi là ai, em gái của hắn có thể được tôi thượng là phúc khí của bọn hắn, cư nhiên còn dám tìm tới cửa, đúng là tự tìm đường thua sao?"

Lãnh Dịch ở B thị là dị năng giả thứ 2 cấp 3, người thứ nhất là Ngao Mộ Thiên, đối với Ngao Mộ Thiên có lẽ gã không có nắm chắc, nhưng đối với Lăng Cảnh, hừm, chê cười.

“Tốt lắm, ngày mai sẽ là ngày chết của Ngao Mộ Thiên." Ngay từ đầu, Đào Lục Sát đã quyết định, ngày mai dù cho không thể giết chết Ngao Mộ Thiên cũng muốn khiến cho Hỏa Diễm đoàn tan rã, như vậy bọn họ muốn bắt người Hỏa Diễm đoàn quả thực dễ dàng, cho nên vô luận bọn họ ngày mai là thắng hay là thua thì Hỏa Diễm đoàn cũng chỉ có 1 kết cục, hơn nữa quân đội bên kia sớm đã lo tốt quan hệ, ngày mai dẫn đến đều rất sợ chết, cho nên ngày mai kết quả truyền đi chỉ có một: Hỏa Diễm đoàn ba trận toàn thua, đoàn trưởng và phó đoàn trưởng chiến bại mà chết. Ha ha ha ha, ngày mai Sát Lục bọn họ liền trở thành đoàn săn bắn số 1!

“Đoàn trưởng, điều kiện của tôi không có nuốt lời a?" Lãnh Dịch còn băn khoăn nữ nhân trong Hỏa Diễm đoàn, động lòng người nha, lần trước đùa nữ nhân kia không tệ, đáng tiếc quá bướng bỉnh, hắn không thích sủng vật quật cường, sủng vật nha, vẫn là ngoan ngoãn nghe lời tốt hơn.

“Đương nhiên." Nam nhân tâm tình rất tốt, “Chỉ cần ngày mai thắng, nữ nhân chỗ đó toàn bộ cho ngươi." Cảm thấy khinh bỉ, thật là 1 sắc quỷ chỉ biết thứ dưới 3 tấc rốn, nếu không phải còn hữu dụng, hừm!

———————————————————

Nói tới bên kia, Dịch Nhiên không có dựa vào tường bao lâu thì quyết định, vì vậy cậu tiếp tục đi đường cái, nội thành so với ngoại thành tốt hơn, có bán quần áo, bán đồ trang sức, bán đồ uống, cái gì cần có đều có, cơ hồ trước tận thế giống nhau, đây là thành thị cậu sống 19 năm, quen thuộc mà lạ lẫm…

Chỗ tiếp giáp giữa nội thành và ngoại thành có một điểm đăng ký, chỉ cần khảo thí dị năng cấp 1 hoặc đưa ra giấy chứng nhận nội thành có thể tự do bước vào, mà đi khảo thí thì đi đến phòng huấn luyện bên cạnh.

Khi Dịch Nhiên trở ra, theo bản năng lui ra phía sau một bước, nguyên lai bên trong là dụng cụ khảo thí, không phải trực tiếp cho ngươi làm cử tạ, chạy bộ hoặc phát dị năng, điều này làm cho cậu thoáng bất an, không có khảo thí ra thì khá tốt, nếu như khảo thí ra không gian của cậu…

Không đợi Dịch Nhiên nghĩ ra đối sách, đã có người đem cậu kéo đi qua, “Anh bạn nhỏ, đừng sợ, miễn phí."

Một đạo lam quang bao phủ ở trên người cậu, người nọ tiếc nuối nhìn kỹ một chút, “Đáng tiếc, không có dị năng, ơ? Không đúng, sơ cấp băng hệ dị năng, a! Còn không đúng, dị năng cấp 1!!" Người nọ tháo kính mắt xuống cố gắng lau lau lại đeo lên, quả nhiên trong lam quang lộ ra hàn khí màu trắng, mà trình độ nồng đậm này là… “Được rồi, anh bạn nhỏ, băng hệ dị năng cấp 1."

Nói xong đưa cho Dịch Nhiên một cái huy chương, “Đeo nó lên có thể tự do xuất nhập nội thành, hảo hảo phát triển, băng hệ không tệ a, tôi nhớ được Hỏa Diễm đoàn Lăng phó đoàn trưởng chính là băng hệ cấp 3, có cơ hội đi gặp người nọ thỉnh giáo, đối với cậu về sau mới có lợi."

“…" Dịch Nhiên sững sờ nhìn lão nhân kia đem mình đẩy ra, kéo một người khác vào, “Cô gái nhỏ, đừng sợ, miễn phí …"

“…"

Duỗi tay, khi vừa rồi Dịch Nhiên nghe được lão nhân nói cậu không có dị năng, linh cơ vừa động, lặng lẽ phóng xuất ra chút tinh thần lực, quả nhiên, dụng cụ có thay đổi, bên ngoài thoạt nhìn giống như là sơ cấp dị năng, lại phóng xuất ra chút tinh thần lực, là dị năng cấp 1…

Khóe môi mỏng mím lại, cậu có thể khống chế đẳng cấp dị năng của mình, rất tốt, ẩn giấu thực lực rất không tồi a ~~

Đeo huy chương đến điểm đăng ký, người trông coi chỗ đó nhìn rồi bảo Dịch Nhiên đi qua, Dịch Nhiên nghĩ nếu như cầm huy chương cho người khác có phải là cũng có thể rất dễ dàng đi vào, cậu không biết là, điểm đăng ký này còn có dụng cụ quét tinh thần lực, nếu không phải cậu cẩn thận phóng ra ngoài chút tinh thần lực, chỉ sợ sớm đem cậu ném đi ra ngoài.

Một đường đi dạo, đột nhiên một thanh âm gọi cậu, nhìn chăm chú, là Tô Vân!

Tô Vân hướng cậu vẫy tay, ý bảo cậu đi qua, khi Dịch Nhiên đi qua mới phát hiện nhà Tô Vân chính là nghiệp đoàn, là nơi thành lập đội, đoàn, nhận đội viên, giao nhiệm vụ, trả nhiệm vụ.

Vừa đi vào đại sảnh, Dịch Nhiên nhíu mày, người ở bên trong rất nhiều, còn có hỗn hợp của máu tươi và hư thối, hơn nữa là mùa hè, cho nên hương vị rất là làm cho người ta hít thở không thông.

Không biết là cố ý hay vô tình, Tô Vân tự nhiên kéo tay Dịch Nhiên, đơn giản chỉ cần gạt người ra tạo thành một con đường, đem cậu mang lên lầu hai, “Nhiệm vụ đều là lầu hai tuyên bố, mặt khác, hoàn thành nhiệm vụ và tìm người các loại cũng có thể trực tiếp đến lầu hai giao." Dừng một chút lại nói, “Nhưng nếu như là giết biến dị thú cần mang thi thể biến dị thú trở lại, cũng chỉ có thể giao cho lầu một, phòng bên phải kia."

Dịch Nhiên thấy người tới, vội vàng thu hồi tay của mình, Tô Vân nắm chặt tay, lờ mờ còn có thể cảm giác được xương cốt rõ ràng, làn da mềm mại.

“Anh họ, ở đây!" Một thiếu nữ chờ bọn họ ở lầu hai, vừa thấy Tô Vân xuất hiện, vội vàng ngoắc.

Tô Vân mang theo Dịch Nhiên đi đến trước mặt thiếu nữ, “Đây là em họ Tô Phong của tôi, Phong nha đầu, đây là bạn của anh, Dịch Nhiên."

“Chào anh, Dịch Nhiên ~~" Tô Phong hào phóng vươn tay, sau đó đột nhiên trừng lớn mắt, “Anh là Dịch Nhiên? Dịch Nhiên trong truyền thuyết kia?"

“?" Dịch Nhiên nhìn thiếu nữ, cậu khi nào thì thành trong truyền thuyết rồi?

“Không đúng, khẳng định không đúng." Tô Phong tự nhủ, “Rõ ràng người đó là nữ sinh, tại sao có thể là nam nhân, ai, tên giống nhau thật sự là lừa gạt người a…"

“?"

“Ha ha, anh khẳng định không biết a ~~" Tô Phong đột nhiên tiến đến trước mặt Dịch Nhiên, mặt mày hớn hở, “Vị hôn thê của Ngao đoàn trưởng Hỏa Diễm đoàn a, cùng anh tên giống nhau, cũng gọi là Dịch Nhiên, Ngao đoàn trưởng a, thật là si tình, khi vừa mới ổn định thì vội vã dùng biệt thự lương thực tìm kiếm vị hôn thê, đáng tiếc, đến bây giờ còn chưa có tin tức, ai, đầu năm nay nam nhân tốt như vậy có mấy người a, bất quá, Dịch tiểu thư xinh đẹp như vậy, thật hy vọng ông trời phù hộ…"

“Xinh đẹp?" Dịch “tiểu thư" nghi vấn.

“Đúng vậy a, Ngao đoàn trưởng là anh tuấn ca, vị hôn thê của anh ta làm sao có thể không xinh đẹp? Thật sự là trời ghét hồng nhan a ~~ “

“…"

“Tiểu Phong, đừng nói có nhảm, làm chính sự." Tô Vân giận tái mặt, không biết vì sao, trực giác của hắn chán ghét chủ đề này.

“Được rồi, em chỉ giúp anh hỏi thăm  ~~" Tô Phong le lưỡi, anh họ thật nhỏ mọn.

“Hồ đại thúc, con lại tới nữa rồi ~~" Tô Phong đối với 1 đại thúc ở chỗ nhận nhiệm vụ la to.

“Ha ha, Phong nha đầu, khi nào thì đi nhà của đại thúc ăn bữa cơm a?" Hồ đại thúc có con trai, tuổi cùng Tô Phong bằng nhau, trước mắt là đội viên Dị Năng đoàn, đối với Tô Phong rất có hảo cảm, cho nên thân là cha tất nhiên là giúp đỡ.

Tô Phong đỏ mặt, “Hồ đại thúc nói cái gì đó, con hôm nay là làm chính sự."

“Được được, trước làm chính sự." Nói xong, Hồ đại thúc đưa cho Tô Phong tấm ảnh màu lam, “Dùng cái này có thể tiến vào nội thành, bất quá tác dụng chỉ có 24 tiếng đồng hồ."

Tô Phong đưa cho Dịch Nhiên, Dịch Nhiên nhìn tấm ảnh trên tay, trên đó có bảy chữ: Cư dân tạm thời đến ở đây, phía dưới viết thời gian hiện tại, tức là từ hiện tại tính đến 24 tiếng đồng hồ.

“Nếu như kéo dài thời hạn, bị bắt thì ngay cả ngoại thành cũng không cho ở." Hồ đại thúc dặn dò.

“Cám ơn Hồ đại thúc ~" Vừa nói xong, Tô Phong kéo Dịch Nhiên và Tô Vân chạy mất, đằng sau truyền đến Hồ đại thúc hô to, “Phong nha đầu, chuyện ăn cơm…"

Nội thành so với ngoại thành tốt nhiều lắm… Đây là Dịch Nhiên cảm tưởng.

Ra công hội, Tô Vân hy vọng Dịch Nhiên có thể cùng tham gia tiệc người nhà của hắn vì hắn tổ chức hoan nghênh, kết quả bị Dịch Nhiên cự tuyệt, Tô Vân thất lạc nhìn bóng lưng Dịch Nhiên đi xa.

Trở lại khách sạn nhỏ, còn đứng ở ngoài cửa, Trương Đại Minh nhãn tình sáng lên, vội vàng tiến tới.

“Vu Đồng, đem tiểu tử kia mang đi giao nhiệm vụ." Dịch Nhiên đem tấm ảnh ném cho Vu Đồng, “Nếu như gã dám ra vẻ, tôi sẽ làm gã hối hận đắc tội tôi."

Người bọc chăn giả bộ ngủ đánh cái giật mình, gã hiểu được, Dịch Nhiên lời này tuy là nói với Vu Đồng, thực tế là nói với gã, nhớ tới Dịch Nhiên trên đường đi lòng dạ ác độc, Lý Kiến Lạc lại đánh thêm cái rùng mình, trước kia nửa đường nghĩ kêu người nhà báo thù các loại lập tức biến mất sạch sẽ, đừng dẫn tới sát thần là được.

Đợi Dịch Nhiên chỉ đường đi nội thành xong, Vu Đồng kéo Lý Kiến Lạc giao nhiệm vụ.

Màn đêm buông xuống, Dịch Nhiên lặng lẽ ra cửa, xác nhận không có người, vào không gian.

Đóa hoa lam sắc nở rộ trong con suối màu lam, có một loại thánh khiết tinh mỹ, đem thú hạch biến dị cẩu bỏ vào trong nước, như mấy lần trước, hoa chậm rãi nở rộ, một khỏa linh châu trong suốt sáng chói vô cùng, cẩn thận cầm linh châu lấy ra hấp thụ, thuần thục đem linh khí chuyển hóa thành tinh thần lực.

Khi Dịch Nhiên mở mắt ra, trong mắt một mảnh thanh tịnh, không cách nào che giấu vui sướng, cấp 4!

Tận thế 28 ngày, Dịch Nhiên từ 1 kẻ không có năng lực đã trở thành dị năng giả có đẳng cấp cao nhất!

Dò xét bên ngoài không có bất kỳ ai, Dịch Nhiên ra không gian, khi vừa tiếp xúc với ngoại giới, toàn thân có 1 cảm giác nói không nên lời, một loại cảm giác kỳ quái nhưng thoải mái.

“Dịch ca, anh làm sao ở đây?" Vu Đồng sáng sớm thức dậy không phát hiện Dịch Nhiên, vì vậy đi ra ngoài tìm, hắn ngày hôm qua dùng Lý Kiến Lạc đổi 1000 cân gạo, chậc, số này ngược lại cùng quả phụ Dương gia thôn giống nhau.

“Không có…" Dịch Nhiên đột nhiên nháy mắt mấy cái, lại nhìn kỹ Vu Đồng.

Vu Đồng bị Dịch Nhiên nhìn mà thấy mồ hôi lạnh chảy ròng, duỗi tay ở trước mặt Dịch Nhiên lắc lắc, “Dịch ca, làm sao vậy?"

Dịch Nhiên rốt cục thu hồi tầm mắt, “Không có việc gì." Cảm thấy có loại sóng to gió lớn, vừa mới nãy cậu nhìn thấy cái gì?

Cậu vừa mới trông thấy chung quanh Vu Đồng bị một khí thể hồng sắc bao quanh, hừng hực thiêu đốt, tựa hồ là lửa.

Đi vào khách sạn, Dịch Nhiên rốt cuộc hiểu rõ vừa mới nãy nhìn thấy cái gì, màu tím bao quanh Mạc Phi Liên, màu xám bao quanh Phỉ Phỉ, hẳn là tinh thần lực, nhìn kỹ, ngay cả Liễu Hy cũng có tầng ngân quang nhàn nhạt.

Khống chế được tinh thần lực của mình, lại mở mắt ra, trước mắt các loại tinh thần lực cũng đã biến mất, xem ra đạt cấp 4 cậu có thể nhìn thấy tinh thần lực người khác, nhưng là, cái này làm được cái gì?

“Hôm nay tôi có việc, các người tự tiện." Bữa sáng là chén cháo, gạo là dùng Lý Kiến Lạc đổi lấy, Dịch Nhiên nhìn Trương Đại Minh ở góc gặm bánh bao, “Vu Đồng xem chừng Đại Minh."

“A? Nha." Bị đột nhiên điểm danh, Vu Đồng vội vàng đáp lời.

Mộ Thiên, trận chiến này tôi sẽ giúp anh! Dịch Nhiên đột nhiên mắt nhíu lại, sát khí bốn phía, sợ tới mức đồng đội bên cạnh lập tức đem cơm đặt tại góc đi ăn, đội trưởng a, sát khí gì đó, lúc ăn cơm đừng phát a ~~

“Hắt xì!"

“Lão đại, làm sao vậy?" Lăng Cảnh vội vàng bưng tới chén nước, vẫn là quan tâm a.

“Không có việc gì." Ngao Mộ Thiên uống miếng nước, mấy ngày nay không phải mí mắt nhảy chính là đánh hắt xì, cảm thấy có chuyện gì đó muốn phát sinh.

“Ngao đoàn trưởng phải bảo vệ thân thể a, chúng ta tí nữa còn phải ở trên lôi đài gặp gỡ." Đào Lục Sát trên mặt đầy tươi cười.

“Cám ơn Đào đoàn trưởng quan tâm." Mắt nhìn trưởng quan quân đội ngồi trên ghế trọng tài, lại nhìn người xung quanh đến xem thi đấu, Ngao Mộ Thiên nhăn lại mày kiếm, duới tình huống như thế, nếu như Sát Lục đoàn muốn giết người diệt khẩu quả thực dễ dàng.

“Ha ha, bất quá hôm nay tôi sẽ không nương tay a ~~" Gã đợi hôm nay đã lâu rồi, gã bố trí lâu như vậy chính là vì hôm nay, cho nên chỉ có thắng không thể thua.

“Cũng vậy."

Trận chiến đầu tiên là Trâu Trưng và Đào Lục Sát, Ngao Mộ Thiên mày nhíu lại càng sâu, theo như lẽ thường, Đào Lục Sát hẳn là với hắn, chính là…

Đào Lục Sát trong ánh mắt hiện lên một vòng âm tàn, hừm, ngu ngốc mới đấu với ngươi, cứng đối cứng, tốc độ dị năng Trâu Trưng này ta sẽ đưa ngươi lên Tây Thiên a, về phần Ngao Mộ Thiên, yên tâm, tuy hiện tại B thị không không có ai đánh bại được hắn, nhưng chưa từng nghe qua ‘kiên cường sợ lỗ mãng, lỗ mãng sợ hung ác, hung ác sợ liều mạng’ sao? Cho nên ta liền tìm người liều mạng đấu với ngươi, dù cho không thể giết ngươi cũng có thể đánh cho ngươi tàn phế!

Trâu Trưng trông thấy đối thủ là Đào Lục Sát tức khắc hiểu rõ ngày này sang năm là ngày giỗ của mình, nhưng, hắn không thể lui!

Trâu Trưng tốc độ rất nhanh, thừa dịp Đào Lục Sát không có chuẩn bị tốt, xông lên một cái quét chân, tính toán đem Đào Lục Sát cứ như vậy áp chế xuống, nhưng Đào Lục Sát cũng không phải đèn cạn dầu, tay dùng sức, một cái gió lốc xuất hiện, Trâu Trưng vội vàng tránh ra.

“Ngươi biết không? Trên thế giới nhanh nhất là cái gì?" Đào Lục Sát tăng lớn tinh thần lực, gió xoáy càng lúc càng lớn, “Là gió!"

Bị gió làm cho liên tiếp lui về phía sau, chân trái Trâu Trưng làm trụ, vội vàng ổn định thân thể, sau đó xem xét, nguyên lai đã thối lui đến cuối lôi đài, rớt xuống đài cũng xem như là thua.

Không được, hắn không thể thua!

Khi Trâu Trưng đang cố gắng nghĩ biện pháp…

“Ván này chúng tôi nhận thua." Ngao Mộ Thiên đột nhiên đứng dậy, nếu như hắn không nhìn lầm, trong gió xoáy là…

Đào Lục Sát thất vọng thu hồi gió xoáy, “Ngao đoàn trưởng, rất thức thời a." Thiệt thòi hắn còn cố ý thừa dịp người không chú ý, đem bả đao cất vào trong gió xoáy, tốc độ gió rất nhanh, không có người phát hiện, mà Trâu Trưng một khi tới gần, sẽ bị lưỡi đao bên trong xé thành mảnh nhỏ.

“Thực xin lỗi." Trâu Trưng đi đến trước mặt Ngao Mộ Thiên.

“Không sao." Ngao Mộ Thiên rốt cuộc hiểu rõ âm mưu Đào Lục Sát, vô luận ra sao, hôm nay bọn họ đều rất khó chạy thoát, bất quá, vẫn phải đấu.

Trận thứ hai là Ngao Mộ Thiên xuất hiện, đối phương phái ra cũng là tốc độ dị năng giả cấp 3, chưa từng thấy qua trong Sát Lục đoàn, hẳn là viện trợ bên ngoài.

Bởi vì biết âm mưu Đào Lục Sát, cho nên Ngao Mộ Thiên cũng không lưu tình, từng đạo tia chớp truy kích dị năng giả kia, nhưng tia chớp không giống như là gió xoáy có thể khống chế được thành lớn nhỏ, cho nên khi Ngao Mộ Thiên đem tốc độ dị năng giả bắn rơi đài, dù cho cẩn thận nhưng cũng có chút phân tâm, cánh tay cũng bị kéo lê 1 vết thương.

Cười khổ một tiếng, vẫn là chủ quan, không nghĩ tới đối phương dùng thuốc tê, Ngao Mộ Thiên có thể cảm giác được toàn bộ tay mình vô lực.

“Lăng Cảnh?" Xuống đài mới phát hiện Lăng Cảnh đấu trận tiếp theo không thấy.

“Đi nhà vệ sinh." Người trong đoàn khác nói.

“Trước đợi chút đi."

Thừa dịp trong khoảng thời gian này, Ngao Mộ Thiên bắt đầu nghĩ làm sao mới có thể chạy đi, hôm nay Sát Lục đoàn quyết định phải 1 mẻ bắt gọn, cho nên hắn phải mau chóng nghĩ ra đối sách, trước kia đã nghĩ xong, nhưng không nghĩ tới Sát Lục đoàn sẽ to gan như vậy, người xem và trọng tài đều khống chế, cho nên phải nghĩ cách khác.

Khi tầm mắt đảo qua Đào Lục Sát, Ngao Mộ Thiên trong nội tâm nghĩ, kỳ thật phương pháp tốt nhất không có gì tốt bằng ‘bắt giặc phải bắt vua trước’, tuy loại phương pháp này mạo hiểm, nhưng là phương pháp duy nhất có thể thuận lợi đào thoát, quay mặt về phía Trâu Trưng thấp giọng dặn dò vài câu, Trâu Trưng gật gật đầu.

Sống hay chết chỉ ở một chiêu này.

“Người bên kia chưa có đi ra sao?" Lãnh Dịch nhàm chán cắt móng tay, một hồi nên làm cho Lăng Cảnh chết như thế nào?

“Đến đây." Một thanh âm đột nhiên xuất hiện, thanh âm không giống Lăng Cảnh, sau đó một thân ảnh xuất hiện trước mặt Lãnh Dịch.

“Tốc độ dị năng giả?" Lãnh Dịch đầu tiên là sững sờ, sau đó cười, “Ha ha, ngươi đại biểu Hỏa Diễm đoàn sao?"

“Đúng."

“…"

Ngao Mộ Thiên sững sờ nhìn bóng lưng kia, từ khi nghe được thanh âm nọ hắn đã lạc hồn, chỉ có thể nhìn theo thân ảnh di động, trong thế giới này tựa hồ chỉ còn lại hắn và người kia, thanh âm kia, thanh âm thường mộng thấy, là Tiểu Nhiên, là Tiểu Nhiên của ta…

“… Nhiên…"

Tựa hồ nghe tiếng gọi mình, người trên đài quay đầu, nhìn chằm chằm vào Ngao Mộ Thiên, khóe miệng mỉm cười thản nhiên, “Mộ Thiên, tôi đã trở về."

Hết chương 61.
Tác giả : Phục Dực
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Mới có chap mới rồi nhé mọi người: bit.ly/newchap247
Nguyen 2 năm trước
Mới có chap mới rồi nhé mọi người: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại