Mạt Thế Chi Trọng Sinh
Chương 59: Gặp nhau (1)
Thấy băng vừa nứt ra, không đợi Dịch Nhiên ra tay, Tô Vân lập tức đâm 1 nhát, đao sắc bén lại chỉ đâm rách da lông biến dị thú, chó săn bị đâm chảy máu càng thêm táo bạo.
Dịch Nhiên lập tức ngưng kết băng, kỳ vọng có thể đông cứng tứ chi biến dị cẩu, nhưng biến dị cẩu nhanh nhẹn lóe lên, không có bị đông lại, ngược lại có một đạo hắc ảnh hiện lên, lại thêm 1 con chó khác chạy ra.
Bên trong có bao nhiêu cẩu không có người biết rõ, nhưng duy nhất biết đến là, cẩu ra càng nhiều đối với bọn họ nguy hiểm càng lớn.
Tô Vân trước tiên đem cửa đóng lại, như vậy có thể phòng ngừa những biến dị thú khác đi ra.
Vừa thấy có người muốn đóng thông đạo của chúng nó, chó săn thứ hai lập tức đánh về phía Tô Vân.
Tô Vân lập tức trốn, lại không tránh thoát, nhẹ ‘a’ một tiếng, nguyên lai là vuốt cẩu xé rách quần áo của hắn, một đạo vết máu hồng sắc xuất hiện trên bả vai, bất quá khá tốt, miệng vết thương bình thường, không có tanh hôi.
Cái này làm cho Tô Vân càng cẩn thận, mặc dù biết mình cấp 2 muốn đánh bại dị thú cấp 3 là không thể nào, bất quá có thể quấy rầy khiến chúng nó không cách nào công kích Dịch Nhiên vẫn là làm được.
Nhưng cấp 2 và cấp 3 vốn có cách biệt rất lớn, huống chi biến dị thú cấp 3, khi Tô Vân tiêu hao lượng lớn tinh thần lực, biến dị chó săn ngược lại vẫn linh hoạt như trước, vừa thấy đối phương có chút uể oải, chân sau dùng sức, lại cắn lên.
Lúc này một cái hỏa cầu đột nhiên đánh tới, khiến cho biến dị thú thay đổi phương hướng, tứ chi chạm đất, ngoảnh mặt, trừng Vu Đồng, nguyên lai là Vu Đồng ở bên cạnh phát ra hỏa cầu, vốn Vu Đồng là tính toán giúp Dịch Nhiên, nhưng Dịch Nhiên không cần, cho nên hắn đành phải giúp đỡ Tô Vân đang lâm vào khốn cảnh, tốt xấu gì cũng là một đội, không thể thấy chết mà không cứu, trong tâm an ủi chính mình.
Tô Vân cảm kích nhìn Vu Đồng, Vu Đồng trừng lại, Tô Vân không giải thích được.
Có Tô Vân và Vu Đồng giúp đỡ, Dịch Nhiên đối phó với biến dị thú chỉ là vấn đề thời gian.
Dịch Nhiên phát ra băng kiếm, tính toán trực tiếp cùng dị thú so với tốc độ, xem ai chạy nhanh, vài tảng đá nện trên người chó săn, chó săn ‘ngao ô’ một tiếng, hung mãnh nhìn chằm chằm Liễu Hy ở trên xe, Liễu Hy tiếp tục dùng ý niệm khống chế tảng đá ven đường đánh tới chỗ chó săn, thậm chí…
Dịch Nhiên vội vàng lui về phía sau một bước, một chiếc xe bị vứt bên đường nện ở trên người chó săn.
“…"
Lúc đầu cũng không có đập chết, bóng đen lại xông tới xe hơi, trực tiếp đánh về phía Liễu Hy, lôi cầu xuất hiện, bức lui chó săn.
Chó săn tức giận, một hồi trên mặt đất xuất hiện một cái hố to, vẫn trừng mắt nhìn trên xe, lại xem nhẹ Dịch Nhiên đang đánh cùng nó.
Khi chó săn như điện xẹt nhào tới xe hơi muốn cắn Liễu Hy, ngân quang lóe lên, đầu thân chia lìa, Dịch Nhiên rút băng kiếm lại, móc ra tinh thạch.
Mạc Phi Liên tim đều nhanh muốn nhảy ra ngoài, hắn vội vàng ôm chặc lấy Liễu Hy, lúc trước còn tưởng rằng chó săn này không đáng sợ, khi bóng đen kia đột nhiên vun vút lao tới mới hiểu được nó đáng sợ, bất quá Dịch Nhiên tốc độ giống như so với chó săn nhanh hơn a? Ảo giác sao?
Liễu Hy vỗ vỗ Mạc Phi Liên, vừa mới nãy hắn cũng hoảng sợ, nếu không phải Dịch Nhiên, chỉ sợ hắn hiện tại đã…
Về phần một con chó săn khác, đang bị Tô Vân và Vu Đồng đùa, khi nó cắn về phía Tô Vân, Vu Đồng liền phóng hỏa cầu, một cái không đốt được thì ném cái thứ hai, mà khi chó săn đi tới, Tô Vân lại dùng liên hoàn đao, một đường đâm tới đâm lui, không tin đâm không trúng chó săn.
Sự thật chứng minh, dù cho biến dị có một chút thông minh, biến dị thú cũng không sánh bằng nhân loại, chó săn bị hai người giày vò đến nỗi bộ lông bị cháy hết, toàn thân tất cả đều là máu, rốt cục nó giận, không hề bị Tô Vân dụ dỗ, trực tiếp đánh về phía Vu Đồng, bóng đen quá nhanh, Vu Đồng chỉ kịp lui về phía sau một bước, mắt thấy chó săn muốn nhào tới Vu Đồng, lúc này một mùi máu tươi quen thuộc truyền đến, nó dừng lại công kích, nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn chằm chằm vào Dịch Nhiên đang đào tinh thạch, sau một khắc lập tức đánh về phía Dịch Nhiên, tốc độ rất nhanh, Vu Đồng cùng Tô Vân căn bản phản ứng không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn chó săn đánh về phía Dịch Nhiên.
Chó săn rất nhanh, Dịch Nhiên còn nhanh hơn, vung tay lên, không đợi biến dị thú tới gần, tường băng đã ở trước mặt nó, chó săn ‘ngao ô’ một tiếng, va chạm lại không làm ra vết nứt, xem ra năng lực cẩu này so ra kém con trước một cấp, dù sao chỉ là biến dị cấp 2.
Đóng băng, chém đầu, gọn gàng, thậm chí Vu Đồng còn chưa thấy rõ ràng, biến dị chó săn đã chết ở trước mặt hắn.
“…" Tự tin của Vu Đồng lập tức vỡ vụn, tuy lúc trước chơi đùa biến dị cẩu, nhưng cũng chỉ đốt ngoài da, dáng vẻ trực tiếp này của Dịch Nhiên, giống như đang cảnh cáo họ.
Lúc này Tô Vân nhìn về phía Dịch Nhiên ánh mắt càng thêm nóng rực.
Đã lâu như vậy, cũng không còn thấy biến dị thú khác chạy đến, cái này nói rõ bên trong đã không còn hoặc là có cũng chỉ biến dị không cao, Dịch Nhiên một cước đá văng cửa, lập tức lui về phía sau, bên trong chạy ra 2 tiểu bất điểm biến dị thú, giơ tay chém xuống, hai chó con lập tức bị mất mạng.
Vu Đồng ở bên ngoài nhìn 2 con chó chết, lại là chó con, hẳn là một nhà bốn con a, đại hán tử trạng thái thê thảm, bị lợi trảo tách ra ổ bụng, ruột kéo đầy đất, thịt trên người, đông thiếu một khối tây thiếu một khối, gồ ghề.
Thấy an toàn, nhanh chóng đem đồ có thể sử dụng trong quán ăn cất vào không gian, Nhan Diễm vốn muốn nhân cơ hội hỗn loạn lấy chút thức ăn, nhưng đại hán chết thảm bên cạnh, còn có Dịch Nhiên lạnh như băng, lại rút về trên xe, đồng thời âm thầm may mắn, trong không gian ả còn có chút thức ăn, đợi không có người chú ý ả sẽ lấy ra ăn.
Lý Kiến Lạc nhìn Nhan Diễm cười khinh miệt, hừ hừ, hán tử ngươi thông đồng đã chết a? Bất quá ta cũng không thể nhanh như vậy làm cho ngươi chết, ta muốn chờ ngươi đến B thị, lại cho ngươi nếm thử mùi vị thống khổ.
Mấy thú hạch của biến dị cẩu đều bị Dịch Nhiên cất vào ba lô trên lưng của mình, một khỏa cấp 3 và một khỏa cấp 2, còn có hai khỏa cấp 1, thú hạch cấp 3 tất nhiên hữu dụng đối với mình, về phần cấp 2 và cấp 1, mặc dù đối với chính mình không có tác dụng, nhưng cậu còn phải nuôi gia đình a, hơn nữa Dịch Nhiên vẫn cho rằng, sau khi đến B thị chính là ngày ly biệt, cần gì phải đối tốt với mấy người này như vậy?
Có thức ăn bổ sung, tạm thời bọn họ cũng không thiếu thức ăn, một đường vừa giết tang thi vừa xoát tinh thạch vừa đi tới T thị, có lẽ do B thị là nơi thành lập căn cứ người sống sót sớm nhất, nên lân cận là T thị mặc dù là đô thị lớn đông dân nhưng trên đường đi tang thi không có nhiều như J thị, thậm chí còn có thể thấy được đội săn bắn B thị đi ra làm nhiệm vụ, bất quá dù cho không nhiều lắm bọn họ cũng không dám mạo muội bước vào nội thành.
“Ơ? Các người từ N thị tới?" Tiểu đội trưởng Trông Nom đội – Khương Thành hiếu kỳ nói, đã lâu như vậy hắn cũng nhiều nhất gặp qua người J thị tới, “N thị bên kia tình huống như thế nào?"
Vu Đồng còn đang kinh hãi tên tiểu đội của đối phương, Mạc Phi Liên thấy Dịch Nhiên không nói, vội trả lời, “Thành lập căn cứ, bất quá chúng tôi rời đi cũng đã 10 ngày, không biết hiện tại như thế nào."
“…" Khương Thành trầm mặc, hiện tại cái thế đạo này rất khó giữ mạng đến chiều tà, lúc nào sẽ chết cũng không biết.
Bên cạnh, Khương Quản sờ đầu em trai, “Các người tính toán đi B thị sao?"
“Đúng vậy a, chỉ là không biết bên trong như thế nào."
Khương Quản cười khổ một tiếng, “Chỉ cần có năng lực là có thể sống tốt, tôi thấy các cậu cũng không phải người đơn giản, nhất định có thể tiến vào nội thành."
“Nội thành?" Vu Đồng rốt cục đã tỉnh lại.
“Đúng vậy a, ngoại thành là người thường và sơ cấp dị năng giả ở, nội thành là dị năng giả cấp 1 trở lên và kẻ quyền thế ở, trước kia sơ cấp dị năng giả cũng có thể vào ở trong nội thành, chỉ là về sau dị năng giả nhiều hơn cho nên cũng phân ra cấp bậc." Khương Quản là dị năng giả cấp 1, nhưng em trai của hắn là sơ cấp dị năng giả, cho nên hắn tính toán đợi em trai thăng cấp, sau đó hai người lại cùng đi nội thành.
“Hắc, Trông Nom (Quản) ca, anh biết thật nhiều, lại nói thêm cho tiểu đệ biết 1 chút." Vu Đồng nói, những người khác cũng đi vào, vốn Dịch Nhiên bọn họ tính toán tại biệt thự qua đêm, nhưng không nghĩ tới lại tới một đội năm người, bởi vì đối phương ngay từ đầu biểu hiện thân thiết và chỉ cầu ở một đêm, cho nên Dịch Nhiên ngầm đồng ý những người khác vào ở.
Bị câu ‘Trông Nom ca’ chọc cười, Khương Quản nghĩ nghĩ, “Trong nội thành ngoại trừ quân đội còn có tam đại thế lực không thể đắc tội, Lý gia Vệ gia và Cát gia, bọn họ đều cùng quan lớn quân đội có quan hệ thông gia, mặt khác còn có ba đoàn săn bắn lớn, Sát Lục (giết chóc), Dị Năng và Hỏa Diễm (ngọn lửa), tôi và em trai tính toán tiến vào trong nội thành sẽ đi gia nhập Hỏa Diễm đoàn."
“Vì sao?" Vu Đồng nhìn Dịch Nhiên, nếu như Dịch ca cũng thành lập 1 cái đoàn thì tốt rồi, khẳng định bọn họ lập tức gia nhập.
“Sát Lục đoàn làm việc ương ngạnh, cùng quân đội có liên lạc, Dị Năng đoàn sau lưng là Cát gia, hơn nữa không nhận người thường, chỉ có Hỏa Diễm đoàn ngoại trừ dị năng giả cũng thu người thường, chờ tôi được gia nhập cũng có thể giới thiệu anh em cùng đi, tuy bọn họ đều là người thường, nhưng giết tang thi tuyệt không nương tay."
Một phen nói chuyện, tiểu đội Trông Nom nhìn về phía Khương Quản tràn đầy kích động, tuy bọn họ có năng lực, nhưng không có người giới thiệu ai sẽ cố ý chạy đến ngoại thành thu người?
Quân nhân bình thường trong tiểu đội Dịch Nhiên giờ khắc này cũng quyết định, nếu như đến B thị quân đội không thu bọn họ, bọn họ phải đi Hỏa Diễm đoàn thử xem, đương nhiên, bọn họ càng có khuynh hướng đi theo Dịch Nhiên, mấy ngày nay, thực lực cường đại của Dịch Nhiên đã thuyết phục bọn họ, tuy không thích nói chuyện nhưng làm việc quang minh lỗi lạc, ở tận thế nếu muốn tìm 1 đội trưởng như vậy thật sự rất khó.
“Đúng rồi, cậu biết Hỏa Diễm đoàn ở đâu nhận người sao?" Lưu Huy lên tiếng hỏi trước.
Khương Quản nhìn người trước mặt có mùi giết chóc rất nặng, “Bình thường đều là ở công hội, đúng rồi, phụ trách thu người là Hàn Khuynh, người thường."
Hàn Khuynh?! Một bên Dịch Nhiên sững sờ, nếu như cậu nhớ không lầm, người này chính là…
Chẳng lẽ…
“Lão đại của bọn hắn là ai?" Cậu hỏi lạnh như băng không hề phập phồng, lại mang theo khí thế làm cho người ta không thể cự tuyệt.
Khương Quản sững sờ, hắn còn tưởng rằng người nam nhân này luôn luôn không lên tiếng, khi vừa tiến đến hắn đã chú ý tới nam nhân núp ở góc, toàn thân lạnh như băng làm cho người ta không thể bỏ qua.
“Ngao, gọi Ngao cái gì đó…" Khương Thành cau mày, hắn nhất thời nghĩ không ra.
“Ngao Mộ Thiên." Bên cạnh một đội viên bổ sung.
“Đúng, kêu Ngao Mộ Thiên!" Khương Thành vỗ tay một cái, hắn ghét nhất nhớ tên người.
Mộ Thiên… Thật là Mộ Thiên…
Dịch Nhiên lại ngồi trở lại góc, tiếp tục tản ra hàn khí làm cho người ta không thể bỏ qua, xem ra Mộ Thiên không có việc gì, cậu chỉ biết là B thị sẽ không có việc gì, nhưng đối với cải biến vận mệnh Ngao Mộ Thiên sẽ không có tự tin lớn như vậy, bất quá, có thể nghe được tin hắn không có việc gì, Dịch Nhiên cảm giác được chính mình thả lỏng không ít.
“Ha ha." Đột nhiên Khương Thành nở nụ cười, thần bí nói, “Nói đến đây, Ngao đoàn trưởng a, còn là một người muốn mỹ nhân không cần lương thực ~~"
“A?" Bát quái gì đó, người Z quốc thích nhất, Vu Đồng vội vàng dỏng tai.
Lúc này ai cũng không có chú ý tới, hàn khí ở góc càng thấp, mỹ nhân? Lương thực?
“Đúng vậy a, nghe nói Ngao đoàn trưởng dùng biệt thự lương thực để tìm kiếm tình nhân của hắn, thật sự là si tình a ~~" Hắn có quen mấy cô gái, họ nói nam tử không phải là Ngao đoàn trưởng sẽ không lấy chồng. Giận! Biệt thự lương thực khi nào có, hắn, hắn còn không có… “Nói đến đây a, nghe nói Lý gia cũng dùng lương thực để tìm tiểu thiếu gia nhà họ, chỉ là không có phóng khoáng như Ngao đoàn trưởng."
“A, tên gọi là gì a?" Vu Đồng tính nếu tìm được người lập tức đi đổi lương thực.
Khương Quản cũng không thèm để ý người khác nghe qua nhiệm vụ này, dù sao người B thị cũng biết, hơn nữa tìm lâu như vậy hai người này một cái cũng không tìm được, người khác có thể tìm tới là phúc phần người khác, hắn không tìm được là hắn không có vận khí, “Tiểu thiếu gia Lý gia tên Lý Kiến Lạc, bạn gái Ngao đoàn trưởng tên Dịch Nhiên."
“!!!"
Ba dấu chấm than lớn ở trên đầu đội viên tiểu đội Dịch Nhiên, nhìn Lý Kiến Lạc lại nhìn Dịch Nhiên núp ở góc
Lý Kiến Lạc vừa nghe người trong nhà đang tìm chính mình, cao hứng muốn lập tức biểu lộ thân phận.
“Hắt xì!" Dịch Nhiên đột nhiên hắt hơi một cái, sờ sờ cái trán, không giống cảm mạo a.
Nghĩ lầm cái hắt xì là cảnh cáo, Lý Kiến Lạc vội vàng rụt trở về, hiện tại gã còn chưa có về nhà còn phải dựa vào Dịch Nhiên, bình tĩnh bình tĩnh.
Nhan Diễm ghen ghét nhìn Lý Kiến Lạc, không nghĩ đến gã ăn chơi trác táng ở J thị có thể đào thoát, hiện tại ở B thị còn có bối cảnh lớn, ả nhìn lầm!
Những người khác vốn muốn hướng Dịch Nhiên hoặc Lý Kiến Lạc chứng thực nhưng cũng bị cái hắt xì của Dịch Nhiên làm sợ tới mức rụt trở về, hẳn là nghe lầm a, dù sao Dịch đội trưởng sao là nữ được? Ai, tên giống nhau hại chết người a…
Lương thực! Biệt thự lương thực! Ngao Mộ Thiên!! Tôi cho anh tồn lương cũng không phải là dùng chỗ này, lý trí ngày xưa của anh rốt cuộc đi đâu? ‘Răng rắc’ một tiếng, đồ làm bằng gỗ bên cạnh Dịch Nhiên bị cậu bóp chặt lấy.
Tô Vân nhìn Dịch Nhiên, biểu cảm ẩn ở trong bóng đêm khó dò.
Khương Thành và Khương Quản nhìn chăm chú, đám người kia thật là kỳ quái.
Lần này sợ tới mức những người khác đều không dám hỏi nhiều, bất quá thật vất vả có chỗ ở, còn có thể đem đồ làm bằng gỗ nhóm lửa, cho nên liền nấu bữa tối nóng hổi —— mì tôm.
Bởi vì Trương Đại Minh mà cùng Dịch Nhiên có ngăn cách, Cố Vi nhìn Dịch Nhiên, cuối cùng vẫn là bưng lên một chén mì tôm đưa cho Trương Đại Minh mang sang.
Trương Đại Minh bưng mặt, “Ca ca, ăn chút."
Nhìn mì tôm, không có chú ý tới Cố Vi mờ ám Dịch Nhiên nhận lấy, cuối cùng đem súp uống hết, từ khi rời đi N thị bọn họ không nếm qua đồ nóng, hiện tại cho dù là mì tôm cậu cũng coi là mỹ vị.
Ngoại trừ Nhan Diễm, những người khác đều có phần, dù sao Cố Vi bọn họ là đối tượng bảo vệ của nhiệm vụ, lương thực vốn có phần của bọn họ, mà những người còn lại kể cả Hải Kiếm trên đường đi đều ra lực, cho nên đều có ăn.
B thị gần ngay trước mắt!
Hết chương 59.
Dịch Nhiên lập tức ngưng kết băng, kỳ vọng có thể đông cứng tứ chi biến dị cẩu, nhưng biến dị cẩu nhanh nhẹn lóe lên, không có bị đông lại, ngược lại có một đạo hắc ảnh hiện lên, lại thêm 1 con chó khác chạy ra.
Bên trong có bao nhiêu cẩu không có người biết rõ, nhưng duy nhất biết đến là, cẩu ra càng nhiều đối với bọn họ nguy hiểm càng lớn.
Tô Vân trước tiên đem cửa đóng lại, như vậy có thể phòng ngừa những biến dị thú khác đi ra.
Vừa thấy có người muốn đóng thông đạo của chúng nó, chó săn thứ hai lập tức đánh về phía Tô Vân.
Tô Vân lập tức trốn, lại không tránh thoát, nhẹ ‘a’ một tiếng, nguyên lai là vuốt cẩu xé rách quần áo của hắn, một đạo vết máu hồng sắc xuất hiện trên bả vai, bất quá khá tốt, miệng vết thương bình thường, không có tanh hôi.
Cái này làm cho Tô Vân càng cẩn thận, mặc dù biết mình cấp 2 muốn đánh bại dị thú cấp 3 là không thể nào, bất quá có thể quấy rầy khiến chúng nó không cách nào công kích Dịch Nhiên vẫn là làm được.
Nhưng cấp 2 và cấp 3 vốn có cách biệt rất lớn, huống chi biến dị thú cấp 3, khi Tô Vân tiêu hao lượng lớn tinh thần lực, biến dị chó săn ngược lại vẫn linh hoạt như trước, vừa thấy đối phương có chút uể oải, chân sau dùng sức, lại cắn lên.
Lúc này một cái hỏa cầu đột nhiên đánh tới, khiến cho biến dị thú thay đổi phương hướng, tứ chi chạm đất, ngoảnh mặt, trừng Vu Đồng, nguyên lai là Vu Đồng ở bên cạnh phát ra hỏa cầu, vốn Vu Đồng là tính toán giúp Dịch Nhiên, nhưng Dịch Nhiên không cần, cho nên hắn đành phải giúp đỡ Tô Vân đang lâm vào khốn cảnh, tốt xấu gì cũng là một đội, không thể thấy chết mà không cứu, trong tâm an ủi chính mình.
Tô Vân cảm kích nhìn Vu Đồng, Vu Đồng trừng lại, Tô Vân không giải thích được.
Có Tô Vân và Vu Đồng giúp đỡ, Dịch Nhiên đối phó với biến dị thú chỉ là vấn đề thời gian.
Dịch Nhiên phát ra băng kiếm, tính toán trực tiếp cùng dị thú so với tốc độ, xem ai chạy nhanh, vài tảng đá nện trên người chó săn, chó săn ‘ngao ô’ một tiếng, hung mãnh nhìn chằm chằm Liễu Hy ở trên xe, Liễu Hy tiếp tục dùng ý niệm khống chế tảng đá ven đường đánh tới chỗ chó săn, thậm chí…
Dịch Nhiên vội vàng lui về phía sau một bước, một chiếc xe bị vứt bên đường nện ở trên người chó săn.
“…"
Lúc đầu cũng không có đập chết, bóng đen lại xông tới xe hơi, trực tiếp đánh về phía Liễu Hy, lôi cầu xuất hiện, bức lui chó săn.
Chó săn tức giận, một hồi trên mặt đất xuất hiện một cái hố to, vẫn trừng mắt nhìn trên xe, lại xem nhẹ Dịch Nhiên đang đánh cùng nó.
Khi chó săn như điện xẹt nhào tới xe hơi muốn cắn Liễu Hy, ngân quang lóe lên, đầu thân chia lìa, Dịch Nhiên rút băng kiếm lại, móc ra tinh thạch.
Mạc Phi Liên tim đều nhanh muốn nhảy ra ngoài, hắn vội vàng ôm chặc lấy Liễu Hy, lúc trước còn tưởng rằng chó săn này không đáng sợ, khi bóng đen kia đột nhiên vun vút lao tới mới hiểu được nó đáng sợ, bất quá Dịch Nhiên tốc độ giống như so với chó săn nhanh hơn a? Ảo giác sao?
Liễu Hy vỗ vỗ Mạc Phi Liên, vừa mới nãy hắn cũng hoảng sợ, nếu không phải Dịch Nhiên, chỉ sợ hắn hiện tại đã…
Về phần một con chó săn khác, đang bị Tô Vân và Vu Đồng đùa, khi nó cắn về phía Tô Vân, Vu Đồng liền phóng hỏa cầu, một cái không đốt được thì ném cái thứ hai, mà khi chó săn đi tới, Tô Vân lại dùng liên hoàn đao, một đường đâm tới đâm lui, không tin đâm không trúng chó săn.
Sự thật chứng minh, dù cho biến dị có một chút thông minh, biến dị thú cũng không sánh bằng nhân loại, chó săn bị hai người giày vò đến nỗi bộ lông bị cháy hết, toàn thân tất cả đều là máu, rốt cục nó giận, không hề bị Tô Vân dụ dỗ, trực tiếp đánh về phía Vu Đồng, bóng đen quá nhanh, Vu Đồng chỉ kịp lui về phía sau một bước, mắt thấy chó săn muốn nhào tới Vu Đồng, lúc này một mùi máu tươi quen thuộc truyền đến, nó dừng lại công kích, nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn chằm chằm vào Dịch Nhiên đang đào tinh thạch, sau một khắc lập tức đánh về phía Dịch Nhiên, tốc độ rất nhanh, Vu Đồng cùng Tô Vân căn bản phản ứng không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn chó săn đánh về phía Dịch Nhiên.
Chó săn rất nhanh, Dịch Nhiên còn nhanh hơn, vung tay lên, không đợi biến dị thú tới gần, tường băng đã ở trước mặt nó, chó săn ‘ngao ô’ một tiếng, va chạm lại không làm ra vết nứt, xem ra năng lực cẩu này so ra kém con trước một cấp, dù sao chỉ là biến dị cấp 2.
Đóng băng, chém đầu, gọn gàng, thậm chí Vu Đồng còn chưa thấy rõ ràng, biến dị chó săn đã chết ở trước mặt hắn.
“…" Tự tin của Vu Đồng lập tức vỡ vụn, tuy lúc trước chơi đùa biến dị cẩu, nhưng cũng chỉ đốt ngoài da, dáng vẻ trực tiếp này của Dịch Nhiên, giống như đang cảnh cáo họ.
Lúc này Tô Vân nhìn về phía Dịch Nhiên ánh mắt càng thêm nóng rực.
Đã lâu như vậy, cũng không còn thấy biến dị thú khác chạy đến, cái này nói rõ bên trong đã không còn hoặc là có cũng chỉ biến dị không cao, Dịch Nhiên một cước đá văng cửa, lập tức lui về phía sau, bên trong chạy ra 2 tiểu bất điểm biến dị thú, giơ tay chém xuống, hai chó con lập tức bị mất mạng.
Vu Đồng ở bên ngoài nhìn 2 con chó chết, lại là chó con, hẳn là một nhà bốn con a, đại hán tử trạng thái thê thảm, bị lợi trảo tách ra ổ bụng, ruột kéo đầy đất, thịt trên người, đông thiếu một khối tây thiếu một khối, gồ ghề.
Thấy an toàn, nhanh chóng đem đồ có thể sử dụng trong quán ăn cất vào không gian, Nhan Diễm vốn muốn nhân cơ hội hỗn loạn lấy chút thức ăn, nhưng đại hán chết thảm bên cạnh, còn có Dịch Nhiên lạnh như băng, lại rút về trên xe, đồng thời âm thầm may mắn, trong không gian ả còn có chút thức ăn, đợi không có người chú ý ả sẽ lấy ra ăn.
Lý Kiến Lạc nhìn Nhan Diễm cười khinh miệt, hừ hừ, hán tử ngươi thông đồng đã chết a? Bất quá ta cũng không thể nhanh như vậy làm cho ngươi chết, ta muốn chờ ngươi đến B thị, lại cho ngươi nếm thử mùi vị thống khổ.
Mấy thú hạch của biến dị cẩu đều bị Dịch Nhiên cất vào ba lô trên lưng của mình, một khỏa cấp 3 và một khỏa cấp 2, còn có hai khỏa cấp 1, thú hạch cấp 3 tất nhiên hữu dụng đối với mình, về phần cấp 2 và cấp 1, mặc dù đối với chính mình không có tác dụng, nhưng cậu còn phải nuôi gia đình a, hơn nữa Dịch Nhiên vẫn cho rằng, sau khi đến B thị chính là ngày ly biệt, cần gì phải đối tốt với mấy người này như vậy?
Có thức ăn bổ sung, tạm thời bọn họ cũng không thiếu thức ăn, một đường vừa giết tang thi vừa xoát tinh thạch vừa đi tới T thị, có lẽ do B thị là nơi thành lập căn cứ người sống sót sớm nhất, nên lân cận là T thị mặc dù là đô thị lớn đông dân nhưng trên đường đi tang thi không có nhiều như J thị, thậm chí còn có thể thấy được đội săn bắn B thị đi ra làm nhiệm vụ, bất quá dù cho không nhiều lắm bọn họ cũng không dám mạo muội bước vào nội thành.
“Ơ? Các người từ N thị tới?" Tiểu đội trưởng Trông Nom đội – Khương Thành hiếu kỳ nói, đã lâu như vậy hắn cũng nhiều nhất gặp qua người J thị tới, “N thị bên kia tình huống như thế nào?"
Vu Đồng còn đang kinh hãi tên tiểu đội của đối phương, Mạc Phi Liên thấy Dịch Nhiên không nói, vội trả lời, “Thành lập căn cứ, bất quá chúng tôi rời đi cũng đã 10 ngày, không biết hiện tại như thế nào."
“…" Khương Thành trầm mặc, hiện tại cái thế đạo này rất khó giữ mạng đến chiều tà, lúc nào sẽ chết cũng không biết.
Bên cạnh, Khương Quản sờ đầu em trai, “Các người tính toán đi B thị sao?"
“Đúng vậy a, chỉ là không biết bên trong như thế nào."
Khương Quản cười khổ một tiếng, “Chỉ cần có năng lực là có thể sống tốt, tôi thấy các cậu cũng không phải người đơn giản, nhất định có thể tiến vào nội thành."
“Nội thành?" Vu Đồng rốt cục đã tỉnh lại.
“Đúng vậy a, ngoại thành là người thường và sơ cấp dị năng giả ở, nội thành là dị năng giả cấp 1 trở lên và kẻ quyền thế ở, trước kia sơ cấp dị năng giả cũng có thể vào ở trong nội thành, chỉ là về sau dị năng giả nhiều hơn cho nên cũng phân ra cấp bậc." Khương Quản là dị năng giả cấp 1, nhưng em trai của hắn là sơ cấp dị năng giả, cho nên hắn tính toán đợi em trai thăng cấp, sau đó hai người lại cùng đi nội thành.
“Hắc, Trông Nom (Quản) ca, anh biết thật nhiều, lại nói thêm cho tiểu đệ biết 1 chút." Vu Đồng nói, những người khác cũng đi vào, vốn Dịch Nhiên bọn họ tính toán tại biệt thự qua đêm, nhưng không nghĩ tới lại tới một đội năm người, bởi vì đối phương ngay từ đầu biểu hiện thân thiết và chỉ cầu ở một đêm, cho nên Dịch Nhiên ngầm đồng ý những người khác vào ở.
Bị câu ‘Trông Nom ca’ chọc cười, Khương Quản nghĩ nghĩ, “Trong nội thành ngoại trừ quân đội còn có tam đại thế lực không thể đắc tội, Lý gia Vệ gia và Cát gia, bọn họ đều cùng quan lớn quân đội có quan hệ thông gia, mặt khác còn có ba đoàn săn bắn lớn, Sát Lục (giết chóc), Dị Năng và Hỏa Diễm (ngọn lửa), tôi và em trai tính toán tiến vào trong nội thành sẽ đi gia nhập Hỏa Diễm đoàn."
“Vì sao?" Vu Đồng nhìn Dịch Nhiên, nếu như Dịch ca cũng thành lập 1 cái đoàn thì tốt rồi, khẳng định bọn họ lập tức gia nhập.
“Sát Lục đoàn làm việc ương ngạnh, cùng quân đội có liên lạc, Dị Năng đoàn sau lưng là Cát gia, hơn nữa không nhận người thường, chỉ có Hỏa Diễm đoàn ngoại trừ dị năng giả cũng thu người thường, chờ tôi được gia nhập cũng có thể giới thiệu anh em cùng đi, tuy bọn họ đều là người thường, nhưng giết tang thi tuyệt không nương tay."
Một phen nói chuyện, tiểu đội Trông Nom nhìn về phía Khương Quản tràn đầy kích động, tuy bọn họ có năng lực, nhưng không có người giới thiệu ai sẽ cố ý chạy đến ngoại thành thu người?
Quân nhân bình thường trong tiểu đội Dịch Nhiên giờ khắc này cũng quyết định, nếu như đến B thị quân đội không thu bọn họ, bọn họ phải đi Hỏa Diễm đoàn thử xem, đương nhiên, bọn họ càng có khuynh hướng đi theo Dịch Nhiên, mấy ngày nay, thực lực cường đại của Dịch Nhiên đã thuyết phục bọn họ, tuy không thích nói chuyện nhưng làm việc quang minh lỗi lạc, ở tận thế nếu muốn tìm 1 đội trưởng như vậy thật sự rất khó.
“Đúng rồi, cậu biết Hỏa Diễm đoàn ở đâu nhận người sao?" Lưu Huy lên tiếng hỏi trước.
Khương Quản nhìn người trước mặt có mùi giết chóc rất nặng, “Bình thường đều là ở công hội, đúng rồi, phụ trách thu người là Hàn Khuynh, người thường."
Hàn Khuynh?! Một bên Dịch Nhiên sững sờ, nếu như cậu nhớ không lầm, người này chính là…
Chẳng lẽ…
“Lão đại của bọn hắn là ai?" Cậu hỏi lạnh như băng không hề phập phồng, lại mang theo khí thế làm cho người ta không thể cự tuyệt.
Khương Quản sững sờ, hắn còn tưởng rằng người nam nhân này luôn luôn không lên tiếng, khi vừa tiến đến hắn đã chú ý tới nam nhân núp ở góc, toàn thân lạnh như băng làm cho người ta không thể bỏ qua.
“Ngao, gọi Ngao cái gì đó…" Khương Thành cau mày, hắn nhất thời nghĩ không ra.
“Ngao Mộ Thiên." Bên cạnh một đội viên bổ sung.
“Đúng, kêu Ngao Mộ Thiên!" Khương Thành vỗ tay một cái, hắn ghét nhất nhớ tên người.
Mộ Thiên… Thật là Mộ Thiên…
Dịch Nhiên lại ngồi trở lại góc, tiếp tục tản ra hàn khí làm cho người ta không thể bỏ qua, xem ra Mộ Thiên không có việc gì, cậu chỉ biết là B thị sẽ không có việc gì, nhưng đối với cải biến vận mệnh Ngao Mộ Thiên sẽ không có tự tin lớn như vậy, bất quá, có thể nghe được tin hắn không có việc gì, Dịch Nhiên cảm giác được chính mình thả lỏng không ít.
“Ha ha." Đột nhiên Khương Thành nở nụ cười, thần bí nói, “Nói đến đây, Ngao đoàn trưởng a, còn là một người muốn mỹ nhân không cần lương thực ~~"
“A?" Bát quái gì đó, người Z quốc thích nhất, Vu Đồng vội vàng dỏng tai.
Lúc này ai cũng không có chú ý tới, hàn khí ở góc càng thấp, mỹ nhân? Lương thực?
“Đúng vậy a, nghe nói Ngao đoàn trưởng dùng biệt thự lương thực để tìm kiếm tình nhân của hắn, thật sự là si tình a ~~" Hắn có quen mấy cô gái, họ nói nam tử không phải là Ngao đoàn trưởng sẽ không lấy chồng. Giận! Biệt thự lương thực khi nào có, hắn, hắn còn không có… “Nói đến đây a, nghe nói Lý gia cũng dùng lương thực để tìm tiểu thiếu gia nhà họ, chỉ là không có phóng khoáng như Ngao đoàn trưởng."
“A, tên gọi là gì a?" Vu Đồng tính nếu tìm được người lập tức đi đổi lương thực.
Khương Quản cũng không thèm để ý người khác nghe qua nhiệm vụ này, dù sao người B thị cũng biết, hơn nữa tìm lâu như vậy hai người này một cái cũng không tìm được, người khác có thể tìm tới là phúc phần người khác, hắn không tìm được là hắn không có vận khí, “Tiểu thiếu gia Lý gia tên Lý Kiến Lạc, bạn gái Ngao đoàn trưởng tên Dịch Nhiên."
“!!!"
Ba dấu chấm than lớn ở trên đầu đội viên tiểu đội Dịch Nhiên, nhìn Lý Kiến Lạc lại nhìn Dịch Nhiên núp ở góc
Lý Kiến Lạc vừa nghe người trong nhà đang tìm chính mình, cao hứng muốn lập tức biểu lộ thân phận.
“Hắt xì!" Dịch Nhiên đột nhiên hắt hơi một cái, sờ sờ cái trán, không giống cảm mạo a.
Nghĩ lầm cái hắt xì là cảnh cáo, Lý Kiến Lạc vội vàng rụt trở về, hiện tại gã còn chưa có về nhà còn phải dựa vào Dịch Nhiên, bình tĩnh bình tĩnh.
Nhan Diễm ghen ghét nhìn Lý Kiến Lạc, không nghĩ đến gã ăn chơi trác táng ở J thị có thể đào thoát, hiện tại ở B thị còn có bối cảnh lớn, ả nhìn lầm!
Những người khác vốn muốn hướng Dịch Nhiên hoặc Lý Kiến Lạc chứng thực nhưng cũng bị cái hắt xì của Dịch Nhiên làm sợ tới mức rụt trở về, hẳn là nghe lầm a, dù sao Dịch đội trưởng sao là nữ được? Ai, tên giống nhau hại chết người a…
Lương thực! Biệt thự lương thực! Ngao Mộ Thiên!! Tôi cho anh tồn lương cũng không phải là dùng chỗ này, lý trí ngày xưa của anh rốt cuộc đi đâu? ‘Răng rắc’ một tiếng, đồ làm bằng gỗ bên cạnh Dịch Nhiên bị cậu bóp chặt lấy.
Tô Vân nhìn Dịch Nhiên, biểu cảm ẩn ở trong bóng đêm khó dò.
Khương Thành và Khương Quản nhìn chăm chú, đám người kia thật là kỳ quái.
Lần này sợ tới mức những người khác đều không dám hỏi nhiều, bất quá thật vất vả có chỗ ở, còn có thể đem đồ làm bằng gỗ nhóm lửa, cho nên liền nấu bữa tối nóng hổi —— mì tôm.
Bởi vì Trương Đại Minh mà cùng Dịch Nhiên có ngăn cách, Cố Vi nhìn Dịch Nhiên, cuối cùng vẫn là bưng lên một chén mì tôm đưa cho Trương Đại Minh mang sang.
Trương Đại Minh bưng mặt, “Ca ca, ăn chút."
Nhìn mì tôm, không có chú ý tới Cố Vi mờ ám Dịch Nhiên nhận lấy, cuối cùng đem súp uống hết, từ khi rời đi N thị bọn họ không nếm qua đồ nóng, hiện tại cho dù là mì tôm cậu cũng coi là mỹ vị.
Ngoại trừ Nhan Diễm, những người khác đều có phần, dù sao Cố Vi bọn họ là đối tượng bảo vệ của nhiệm vụ, lương thực vốn có phần của bọn họ, mà những người còn lại kể cả Hải Kiếm trên đường đi đều ra lực, cho nên đều có ăn.
B thị gần ngay trước mắt!
Hết chương 59.
Tác giả :
Phục Dực