Mạt Thế Chi Khô Lâu Nắm Quyền
Chương 7: Tranh giành địa vị

Mạt Thế Chi Khô Lâu Nắm Quyền

Chương 7: Tranh giành địa vị

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Cu

Beta: Cu

Trích lời của boss: “Không muốn làm đàn em số một, thì không phải là một đàn em tốt."

Dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết La Ninh, xương nhỏ nhìn Cao Sóc chờ đợi khen ngợi, nhìn xem nó thật thông minh, biết boss muốn cứu con gà giò kia, liền thẳng thắn đứng bảo vệ phía sau hắn, cho nên, thân phận tiểu đệ số một của nó sẽ không bị lung lay

Sau khi nguy cơ được giải trừ Tôn Dương đã bất tỉnh, Cao Sóc một tay vác theo hắn, đằng sau theo dẫn theo một bộ xương khô, chậm rãi trở về, vừa đến nơi, xương nhỏ lập tức nằm uỵch xuống giường, thuần thục đốt một điếu thuốc, bắt đầu giả làm một bộ xương khô u buồn, Cao Sóc không thể làm gì hơn là đem Tôn Dương đặt ở bên cạnh nó.

Ra ngoài hơn nửa ngày, cả người tàn tạ, Cao Sóc lấy được một ít nước rửa mặt, xương nhỏ sau khi thấy, nổi lên hứng thú, duỗi móng vuốt vốc nước từ trong chậu lên, nhưng đáng tiếc, xương khô không thể nào đem nước ở trong chậu vốc lên, nước trong suốt long lanh, thuận theo xương ngón tay chảy xuống, xương nhỏ nhìn ngón tay óng ánh êm dịu, lại bắt đầu mờ mịt.

Sau đó nó kéo khăn rửa mặt của Cao Sóc, lấy đầu xuống chà lau cẩn thận, lau một hồi nó lại đem xương ngực cùng xương cẳng chân tháo ra chà một lần, cuối cùng nó dỡ xuống xương tay trái, đang định lau, chợt phát hiện, tay phải cầm tay trái căn bản không lau được, nó quay đầu liếc nhìn về phía Tôn Dương vừa mới tỉnh lại, đem xương tay trái ra trước mặt Tôn Dương.

“Kẹt Kẹt Kẹt!" Cầm giúp tui, gà giò.

Tôn Dương giữ nguyên tư thế ngổn ngang trong gió, máy móc nhận lấy xương tay trái của xương nhỏ, hắn cảm thấy bản thân xuất hiện ảo giác, tận thế gì đó, vì sao lại trở nên huyền ảo thế này, chỉ là một bộ xương khô mà thôi, tắm cái gì mà tắm.

Xương nhỏ lau xong xương tay trái của mình, lại làm y hệt vừa nãy đem tay phải lau, bấy giờ mới đem cả người ráp lại, đi tới đi lui hai bước, nó thỏa mãn cực kì, vui vẻ cười rộ lên, trong miệng phát ra tiếng “kèn kẹt kèn kẹt", bỗng nhiên phía sau truyền đến một tiếng “Rầm", xương nhỏ nghi ngờ quay đầu lại, Tôn Dương đã ngã trên đất bất động.

Nó duỗi móng vuốt ra, đâm đâm mặt Tôn Dương, không phản ứng, tiếp tục chọt, không phản ứng,…

“Kẹt kẹt kẹt!" Chuyện gì xảy ra vậy? Xương nhỏ có chút mịt mờ, sau đó nhìn sang Cao Sóc lạnh nhạt ở bên cạnh, lần thứ hai biểu hiện ra sự ghét bỏ của mình, boss đã yếu đi thì chớ, thế nào lại tìm một tiểu đệ cũng kém như vậy, chưa gì đã ngủ.

Đối với hành động kỳ lạ của xương nhỏ Cao Sóc đã hoàn toàn miễn dịch, với phản ứng của xương nhỏ cũng đoán ra ý nghĩa, đột nhiên có cảm giác mất mặt, luôn bị một bộ xương khô khinh bỉ thực lực, chuyện này là chuyện quỷ gì vậy?

Tôn Dương tỉnh lại, lúc mở mắt, trước mắt là một cái đầu lâu bự tổ chảng, hắn phản xạ có điều kiện đánh nó, đầu lâu bay lên trên, lơ lửng trên đỉnh đầu của hắn, cú đấm đấm hụt, đầu lâu lại lập tức bay xuống, đôi mắt trống trơn đối diện hắn.

“Được rồi, đừng bắt nạt Tôn Dương nữa." Cao Sóc đành phải mở miệng nhăn cản.

“Kèn kẹt kẹt!" đầu lâu của xương nhỏ bay về vị trí cũ,quay đầu nói với Cao Sóc, tiểu đệ mới thật sự quá yếu, nếu không tui giúp anh huấn luyện một chút, trước đây toàn bộ các anh em đều là tui dạy dỗ cả.

Coi như không hiểu, Cao Sóc cũng có thể nhìn thấy xương nhỏ đang ghét bỏ Tôn Dương.

“Anh Sóc! Anh nói cho em biết, em có phải là vẫn đang nằm mơ đúng không?" Tôn Dương liếc nhìn Cao Sóc vẫn đang bình tĩnh ngồi một bên, nỗ lực khiến mình tỉnh lại.

“Muốn mơ thì đợi một chút!" Nét mặt của Cao Sóc chợt trở nên nghiêm túc, hắn mở miệng hỏi: “Ngày tôi gặp nạn rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Các anh em hiện tại thế nào?"

Tôn Dương lập tức trở nên trịnh trọng, nói: “Ngày ấy Lục Cẩm Thành nói muốn bàn chuyện với anh, bọn em chờ ở phía trước, bỗng nhiên Đằng Long hội tấn công, đợi bọn em giải quyết đám người đánh lén xong, quay lại đã không thấy các anh đâu, bọn em ở xung quanh tìm mấy ngày, vẫn không tìm được, sau đó tên khốn khiếp Lục Cẩm Thành xuất hiện, hắn ta nói anh bị bọn La Ninh vây đánh giết chết."

Hắn dừng lại rồi mới nói tiếp, “Lúc ấy các anh em cũng không muốn tin, mà Lục Cẩm Thành nói hội Đằng Long đã theo dõi Lãnh Dạ, anh em trong căn cứ hiện giờ chỉ sợ cũng đang lành ít dữ nhiều, không thể để anh chết uổng, bọn em đều đi theo hắn về căn cứ."

Hơi lạnh trên người Cao Sóc tỏa ra mãnh liệt, lại hỏi: “Thế vì sao cậu lại xuất hiện ở đây? Hơn nữa lại bị đám La Ninh tóm lấy?"

“Lâm Thanh nói tình hình không đúng lắm, em cũng cảm thấy có vấn đề, liền cùng Phỉ Phỉ A Khôn dò xét nơi anh xảy ra chuyện lần nữa, kết quả người của hội Đằng Long cũng ở đó, cảm thấy không hợp lí liền bám theo, sau đó phát hiện ra đám La Ninh." Tôn Dương nói: “Ba người bọn em vốn là muốn lặng lẽ theo sau, ngược lại lại bị đám La Ninh phát hiện, em vì yểm trợ cho Phỉ Phỉ cùng A Khôn chạy thoát, bị bắt được, nghe bọn họ nói chuyện mới biết hóa ra toàn bộ đều là trò quỷ của Lục Cẩm Thành."

Nghe Tôn Dương nói, Cao Sóc cuối cùng cũng coi như thở phào nhẹ nhõm, ít nhất, hiện tại hắn có thể xác định, các anh em đều không có việc gì, Lục Cẩm Thành dùng thời gian sớm nhất trở về căn cứ, tám phần mười là muốn nhân cơ hội này khống chế đội ngũ, dùng biểu hiện ngụy trang bình thường của hắn, đội ngũ tạm thời không có nguy hiểm.

“Anh Sóc, nếu đã tìm được anh, vậy thì chúng ta mau đi tìm Phỉ Phỉ và A Khôn, sau đó cùng về căn cứ, em nhất định sẽ cho tên khốn khiếp Lục Cẩm Thành mở to mắt ra nhìn rõ." Tôn Dương tức giận nói.

“Không, chúng ta đi căn cứ quân sự ngoại ô thành phố H trước đã, chờ lấy được đám vật tư kia rồi mới trở về, không gian và dị năng hệ lửa của cậu, vừa vặn phù hợp với yêu cầu trước mắt." Cao Sóc nói: " Chúng ta trực tiếp xuất phát, không chừng còn gặp được đám Phỉ Phỉ."

Xương nhỏ bệ vệ ngồi trên ghế, bộ dáng chỉ điểm giang sơn*, Cao Sóc vừa nói nó liền gật đầu phụ họa, xương sọ lay động kẽo kẹt vang vọng, phảng phất hình bóng của dân trí thức, tiểu đệ mới và boss quan hệ mật thiết như thế, uy hiếp nghiêm trọng địa vị của nó, cho nên, xương nhỏ tuyệt đối không thể để bọn họ biết, nó hoàn toàn nghe không hiểu.

Nói được một nửa lại bị tiếng kẽo kẹt đánh gãy, hai người quay đầu lại nhìn xương nhỏ, ở trước mặt tiểu đệ, Cao Sóc bình tĩnh vô cùng, Tôn Dương còn kém một chút, trực tiếp hỏi: “Boss, bộ xương khô màu vàng kim này là chuyện gì?"

“Gặp được ở cửa vào thành phố H, nó đã cứu tôi, cho nên cậu coi nó là đoàn viên đặc biệt của chúng ta là được rồi." Cao Sóc suy nghĩ một chút, nói một câu như vậy.

“Ha ha!" Tôn Dương chần chừ một lúc, hộc ra một câu như thế, đoàn lính đánh thuê nhà ai lại có đoàn viên đặc biệt như vậy, đoàn trưởng anh bình tĩnh như vậy có chấp nhận được không!

Xương nhỏ đối diện ánh mắt của Tôn Dương, bỗng nhiên nhảy lên, lập tức nhảy tới trước mặt Tôn Dương, kiêu ngạo của tiểu đệ mới tới quá cao, nhất định phải trấn áp lại, không thì sau này làm gì có nơi đặt chân cho nó, cho nên xương nhỏ thẳng thắn vung một móng vuốt qua, ở trên giường dưới mông Tôn Dương nhẹ nhàng vỗ vài cái, “Rầm" một tiếng, cái giường lập tức vỡ thành mảnh vụn, xương nhỏ từ trên cao mà nhìn xuống Tôn Dương.

“Kẹt kẹt kẹt!" Gà giò, dám khiêu khích quyền uy của tiểu đệ số một, cái giường này chính là kết cục của cậu.

*Chỉ điểm giang sơn là bộ dáng này đây.





B
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại