Mật Ngọt Ướt Át
Chương 15: Đâm chết em 2
"A! A! A..."
mỗi lần tiến vào hắn đều đâm sâu tận gốc rồi lai rút ra, nội bích cô co dãn mười phần, mỗi một lần ma sát đều khiến hắn phát cuồng, hắn gầm nhẹ lần lượt mãnh liệt va chạm thân thể của cô, "Bốp bốp" tiếng vang cùng tiếng kêu đau của cô tràn tới từng ngóc ngách trong căn biệt thự.
"Tôi muốn hung hăng đâm vào em. Tôi muốn đâm chết em! Để cho thân thể của em vĩnh viễn nhớ kỹ rằng tôi là người mang khoái cảm cho em!" Nghiêm Giản Kiệt kích động gào thét, một lần một lần ngừng lại là một lần chôn sâu vào bên trong thân thể của cô.
Mộ Sở Văn dùng chân yếu đuối chống đỡ thân mình đang vô lực, không thể không ôm lấy cổ của hắn để không bị ngã xuống, hành động này càng làmcho nam căn cực đại của hắn tiến sâu hơn vào thân thể cô.
thắt lưng của hắn tựa như một chiếc motor không biết ngừng nghỉ, cái mông rắn chắc hoàn mỹ mỗi một lần tiến công đều không ngừng phong phú cô, lấp đầy cô, thẳng đến lúc chất dịch trắng nóng bỏng rót đầy dũng đạo của cô thì hắn mới đưa phân thân tràn ngập ái dịch rút ra.
Trong thân thể phảng phất đột nhiên trống rỗng, khoái cảm kích thích biến mất, hạ thân cô mới dần dần cảm nhận được sự ma sát đau đớn, nóng rát giống như bị hỏa thiêu, Mộ Sở Văn bị loại đaun ày kéo về hiện thực, mới ý thức đến việc vừa mới phát sinh.
"Buông ra tôi! Anh như thế này là cưỡng gian! Tôi sẽ tố cáo anh!" Cô đẩy hắn ra không nổi, chỉ có thể lấy đôi bàn tay trắng như phấn đánh vào hắn, phần eo bị tay hắn * gắt gao chế trụ, chân trái vẫn đang dơ lên ở giữa không trung, bởi vì cái chân đứng thẳng vừa rồi đã đứng quá lâu nên trở nên vô lực, cho nên lúc làm cho nghiêm Giản Kiệt nới tay khỏi chân trái của cô thì dưới chân cô mềm nhũn lập tức ngồi sững trên đất.
"Đàn bà đúng là trời sinh tuyệt tình! Vừa mới rồi còn hưởng thụ diễn đại tiệc tình ái mà tôi ra sức trình diễn, bây giờ đã trở mặt ngay được!" Nghiêm Giản Kiệt bày ra một bộ dáng vô tội, lúc ánh mắt theo giọt nước mắt của cô chuyển dời đến giữa đùi cô thì nháy mắt trở nên thâm thúy.
Vừa rồi hoan ái bắn vào bên trong cô, giờ phút này tinh hoa dịch của hắn trộn lẫn với ít tơ máu của cô theo bắp đùi chảy ra, rơi trên sàn có vẻ hết sức bắt mắt.
"Anh..." Mộ Sở Văn lười phản bác, chịu đựng hạ thân đau đớnmà đứng lên lại lảo đảo vài bước ở trước mặt hắn chật vật ngã xuống.
Nghiêm Giản Kiệt bước lên một bước, bàn tay to luồn ra phía sau nâng eo nhỏ của cô, hai thân thể trần truồng lửa nóng lại dính sát vào nhau, phân thân của hắn giống xúc điện nhanh chóng bành trướng, mà cô cũng bởi vì phản ứng của hắn không tự giác co rụt cửa huyệt một chút, lần co rụt này lại cảm thấy một luồng nhiệt lưu theo cửa huyệt lí chảy xuống.
"Buông... tôi ra!" Cô vô lực đẩy hắn, cửa huyệt lại chảy ra một cỗ dâm dịch khiến cho cô xấu hổ cúi thấp mặt.
"Tôi sao có thể nhìn em ngã lần thứ hai được?" Nghiêm Giản Kiệt hiển nhiên không định sẽ lại buông cô ra, bàn tay to của hắn hơi vội vàng xao động mơn trớn cô đôi mông căng tròn, lúc nhẹ lúc nặng vuốt ve cặp khít khao non mịn, cuối cùng rốt cục không thể che đậy được ham muốn mà trực tiếp công kích bắp đùi của cô.
"Á..."
mỗi lần tiến vào hắn đều đâm sâu tận gốc rồi lai rút ra, nội bích cô co dãn mười phần, mỗi một lần ma sát đều khiến hắn phát cuồng, hắn gầm nhẹ lần lượt mãnh liệt va chạm thân thể của cô, "Bốp bốp" tiếng vang cùng tiếng kêu đau của cô tràn tới từng ngóc ngách trong căn biệt thự.
"Tôi muốn hung hăng đâm vào em. Tôi muốn đâm chết em! Để cho thân thể của em vĩnh viễn nhớ kỹ rằng tôi là người mang khoái cảm cho em!" Nghiêm Giản Kiệt kích động gào thét, một lần một lần ngừng lại là một lần chôn sâu vào bên trong thân thể của cô.
Mộ Sở Văn dùng chân yếu đuối chống đỡ thân mình đang vô lực, không thể không ôm lấy cổ của hắn để không bị ngã xuống, hành động này càng làmcho nam căn cực đại của hắn tiến sâu hơn vào thân thể cô.
thắt lưng của hắn tựa như một chiếc motor không biết ngừng nghỉ, cái mông rắn chắc hoàn mỹ mỗi một lần tiến công đều không ngừng phong phú cô, lấp đầy cô, thẳng đến lúc chất dịch trắng nóng bỏng rót đầy dũng đạo của cô thì hắn mới đưa phân thân tràn ngập ái dịch rút ra.
Trong thân thể phảng phất đột nhiên trống rỗng, khoái cảm kích thích biến mất, hạ thân cô mới dần dần cảm nhận được sự ma sát đau đớn, nóng rát giống như bị hỏa thiêu, Mộ Sở Văn bị loại đaun ày kéo về hiện thực, mới ý thức đến việc vừa mới phát sinh.
"Buông ra tôi! Anh như thế này là cưỡng gian! Tôi sẽ tố cáo anh!" Cô đẩy hắn ra không nổi, chỉ có thể lấy đôi bàn tay trắng như phấn đánh vào hắn, phần eo bị tay hắn * gắt gao chế trụ, chân trái vẫn đang dơ lên ở giữa không trung, bởi vì cái chân đứng thẳng vừa rồi đã đứng quá lâu nên trở nên vô lực, cho nên lúc làm cho nghiêm Giản Kiệt nới tay khỏi chân trái của cô thì dưới chân cô mềm nhũn lập tức ngồi sững trên đất.
"Đàn bà đúng là trời sinh tuyệt tình! Vừa mới rồi còn hưởng thụ diễn đại tiệc tình ái mà tôi ra sức trình diễn, bây giờ đã trở mặt ngay được!" Nghiêm Giản Kiệt bày ra một bộ dáng vô tội, lúc ánh mắt theo giọt nước mắt của cô chuyển dời đến giữa đùi cô thì nháy mắt trở nên thâm thúy.
Vừa rồi hoan ái bắn vào bên trong cô, giờ phút này tinh hoa dịch của hắn trộn lẫn với ít tơ máu của cô theo bắp đùi chảy ra, rơi trên sàn có vẻ hết sức bắt mắt.
"Anh..." Mộ Sở Văn lười phản bác, chịu đựng hạ thân đau đớnmà đứng lên lại lảo đảo vài bước ở trước mặt hắn chật vật ngã xuống.
Nghiêm Giản Kiệt bước lên một bước, bàn tay to luồn ra phía sau nâng eo nhỏ của cô, hai thân thể trần truồng lửa nóng lại dính sát vào nhau, phân thân của hắn giống xúc điện nhanh chóng bành trướng, mà cô cũng bởi vì phản ứng của hắn không tự giác co rụt cửa huyệt một chút, lần co rụt này lại cảm thấy một luồng nhiệt lưu theo cửa huyệt lí chảy xuống.
"Buông... tôi ra!" Cô vô lực đẩy hắn, cửa huyệt lại chảy ra một cỗ dâm dịch khiến cho cô xấu hổ cúi thấp mặt.
"Tôi sao có thể nhìn em ngã lần thứ hai được?" Nghiêm Giản Kiệt hiển nhiên không định sẽ lại buông cô ra, bàn tay to của hắn hơi vội vàng xao động mơn trớn cô đôi mông căng tròn, lúc nhẹ lúc nặng vuốt ve cặp khít khao non mịn, cuối cùng rốt cục không thể che đậy được ham muốn mà trực tiếp công kích bắp đùi của cô.
"Á..."
Tác giả :
Ngọ Dạ Quả Quả