Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân
Chương 326: Thi sát xuất hiện
Tạ Vũ Tình nhún vai,"
Điều đó ai biết, ta là cảnh sát, ngươi có ý tưởng cũng không dám đâu."
Diệp Thiếu Dương thiếu chút nữa té xỉu.
Tạ Vũ Tình liếc mắt nhìn hắn, “Lại nói ta cũng chưa câu dẫn ngươi nha, các ngươi hai người lại ở chung một gian phòng….."
“Là một đống phòng ở, không phải một gian phòng."
Diệp Thiếu Dương sửa đúng lời.
“Cũng không sai biệt ý từ lắm."
“Kém nhiều."
Diệp Thiếu Dương trợn trắng mắt, “Ngươi nói có một chữ sai, đem ta cùng vũ vũ trong sạch của hai người mạt sát."
“Ai biết các ngươi khi ngủ có chạy chung vào trong một gian phòng?"
Tạ Vũ Tình bày ra tư thái của đại tỷ, giảng đạo nói “Ngươi mới vào xã hội, chưa hiểu nhân tâm hiểm ác, ngươi xem nàng rất đơn thuần đi,nhưng nàng tham gia vào giới giải trí, rốt cuộc bản tính của nàng dạng gì, ngươi cũng không biết, đừng nhìn nàng nhỏ tuổi, nhìn đáng thương, dễ dàng lừa gạt những tiểu tử ngốc như ngươi như chơi….."
Diệp Thiếu Dương nhíu mày nhìn nàng, buột miệng cười “ta lại không có tiền, dụ dỗ ta làm chi?"
“Ngươi sẽ bắt quỷ, người ta tùy tiện hiến thân, làm ngươi phục tùng làm việc cho nàng, hoặc nói nàng tịch mịch, buổi tối muốn tìm người bồi tiếp ….
sao, đúng không, Ngươi có thể cam đoan ngươi không chủ động, vạn nhất người ta chủ động, người ta như hoa như ngọc mỹ nữ, ngươi có thể giữ lòng được không?"
“đệch, ngươi nói càng ngày càng không ổn"
Tạ Vũ Tình hừ một tiếng, “ta đây muốn tốt cho ngươi thôi, đừng đến lúc đó kết thúc, người ta đuổi ngươi đi, lúc đó mới biết người ta chỉ chơi ngươi thôi, đến lúc đó đừng có khóc nhè..."
Diệp Thiếu Dương xì một tiếng cười to ra tiếng, “Sức tưởng tượng của ngươi quá phong phú, ta chịu không nổi."
“Ta đây là vì tốt cho ngươi, mới cùng ngươi nói nhiều như vậy, không thích nghe thì thôi."
Tạ Vũ Tình dậm dậm chân, xoay người bước nhanh đi.
“Được được, ta cam đoan với ngươi mặc nàng làm cái gì, tuyệt không chạm vào nàng được rồi chứ, à mà ….
ngươi là gì với ta mà phải cam đoan với ngươi?"
“Ta là đại tỷ của ngươi, quan tâm ngươi không được à, ngươi nếu không nghe ta quan tâm, tương lại bị thân bại danh liệt, lúc đó không ai quản ngươi!"
“Ân ân, ta đã biết."
Diệp Thiếu Dương nói có lệ, cuối cùng đem nàng đưa nàng lên xe, phe phẩy đầu, trên đường thầm nghĩ nữ nhân có nhiều ý tưởng, bất quá lại nói, nàng làm gì quan tâm đến sinh hoạt cá nhân của mình, ở phương diện này đều nhắc nhở? Trở lại biệt thự, dùng chìa khóa của mình mở cửa, Diệp Thiếu Dương đi vào phòng mình tắm rửa xong, thay đổi 1 bộ áo ngủ, lên gường nằm xuống, đem sự kiện đêm nay những chuyện phát sinh hồi ức lại một lần, tìm kiếm trong đó những khả năng có điểm đáng ngờ.
Đột nhiên, cửa phòng bị gõ vang.
Diệp Thiếu Dương đi ra mở cửa, nhìn Trang Vũ Ninh thân mặc áo ngủ màu đen, tóc ướt, cũng vừa tắm xong, trong ngực ôm một cái chăn, bày một loại biểu tình đáng thương nhìn chính mình.
Diệp Thiếu Dương đương trường liền hỗn độn, trong lòng bùm bùm kinh hoàng, chẳng lẽ Tạ Vũ Tình kia có khả năng biết trước sự tình? “Ngươi đây là …."
“Trải qua một đêm, làm ta thật sự sợ quá, cho nên ta nghĩ xuống dưới ngủ, ở gần ngươi gần một chút."
Trời ạ, thật là như vậy, ta nên làm cái gì bây giờ? Diệp Thiếu Dương há to miệng, trong lòng bất miệng, cuối cùng nuốt nước miệng, vẫy vẫy tay nói: “Vũ vũ muội tử, ta có thể lý giải tâm tình của ngươi, nhưng này … thật sự không thích hợp, cũng được, nếu ngươi muốn vào, thì không bằng muội ngủ trên gường, ta ngủ dưới sàn?"
Trang Vũ Ninh sửng sốt một chút, ửng đỏ cả mặt, cúi đầu nói: “Thiếu Dương ca đã hiểu lầm, ta muốn tới căn phòng sát vách ngươi để ngủ, không phải …."
Diệp Thiếu Dương ngạc nhiên, vì lời nói lúc nãy mà xấu hổ muốn đâm đầu chết,"
này …..
chính ngươi sao lại ôm chăn?"
“Ách, căn phong cách vách không có chăn, ta liền trên lầu ôm xuống, sợ ngươi không biết ta đã xuống dưới, cho nên gõ cửa nói cho ngươi một tiếng, miễn cho tối có chuyện ngươi tìm ta lại không thấy."
Diệp Thiếu Dương khuôn mặt sầu thảm, lắc lắc đầu, vô lực nói,"
Yên tâm đi, buổi tối khẳng định sẽ không di tìm ngươi … ngủ ngon a."
Đóng cửa lại, Diệp Thiếu Dương rơi lệ đầy mặt, hận không thể tát mình 1 cái: Nơi này nhiều phòng như vậy, ngươi cư nhiên tưởng người ta đến ngủ ở gường của ngươi, ngươi ngủ dưới sàn, lần này ….
thật là mất mặt lớn.
Nằm ở trên gường, Diệp Thiếu Dương lòng đày hối hận, ruột gan rối bời, cũng không còn tinh lực đi phân tích những sự kiện hồi tối, liền niệm tĩnh tâm chú, liền ngủ.
Một đêm không nói chuyện, cũng không có phát sinh chuyện gì.
Sáng sớm, Diệp Thiếu Dương rời giường, cảm thấy khát nước, nhưng nước uống để ở ngoài, liền mở cửa ra ngoài, đi vào trong phòng khách, lúc này mới phát hiện Trang Vũ Ninh cùng một vị mỹ nữ sóng vai ngồi cùng nhau, đang nói chuyện phiếm.
Nhìn thấy Diệp Thiếu Dương xuất hiện, mỹ nữ kia ngây người đương trường, giật mình nhìn qua.
“Ách …..
Vị này chính là Diệp tiên sinh, bằng hữu của ta."
Trang Vũ Ninh thanh âm chột dạ nói, sau đó vì Diệp Thiếu Dương giới thiệu, “Đây là bạn tốt của ta, Kiều lệ na."
Diệp Thiếu Dương cũng biết chính mình xuất hiện không đúng thời điểm, hướng nàng xấu hổ cười cười.
Kiều lệ na lại phục hồi tinh thần, cười rộ lên: “Ai nha, Vũ vũ ngươi chừng nào thì giới thiệu bạn trai, sao lại không sớm mang ra cho chúng ta trông thấy."
Trang Vũ Ninh xua tay nói,"
Không đúng, không đúng, ngươi nghĩ sai rồi, hấn là …."
“Đừng giải thích, hắn ở đây cùng với ngươi, còn cái gì nữa mà nói, hèn gì gần đây ngươi không ra khỏi cửa, nguyên lai là ở trong cuộc sống gia đình ngọt ngào."
Diệp Thiếu Dương vốn định giải thích, cúi đầu nhìn đến mình đang mặc áo ngủ, cảm thấy trai đơn gái chiếc ở một đống trong phòng, căn bản không biết giải thích sao.
Trang Vũ Ninh còn muốn giải thích, Kiều lệ na liếc giận nàng 1 cái, nói “Được rồi, ta biết ngươi không dám thừa nhận, nhưng ta không phai người ngoài, yên tâm đi, ta sẽ không nói ra ngoài, được rồi, ta có mấy chuyện nói riêng với ngươi, chúng ta đi phòng ngủ của ngươi trò chuyện riêng đi."
Hướng Diệp Thiếu Dương cười cười, “Tiểu soái ca, đem bạn gái ngươi cho ta mượn 1 lát tí nữa liền trả lại ngươi."
Diệp Thiếu Dương không biết nói gì.
Trang Vũ Ninh đành phải mang Kiều Lệ Na vào phòng ngủ của mình, Diệp Thiếu Dương bất đắt dĩ lắc lắc đầu, tính toán tiếp tục đi đổ nước uống, đột nhiên hắn cảm thấy một cổ nồng đậm … thi khí! từ vị trí bọn đi qua truyền đến.
Không có khả năng là Trang Vũ Ninh, cho nên ….
Kiều Lệ Na là cương thi? Lúc này hai người đã tiến vào phòng ngủ của Trang Vũ Ninh, vừa đem cửa đóng lại.
Diệp Thiếu Dương lập tức đi qua, đứng ở ngoài cửa, nghe thấy hai người đang nói chuyện với nhau, quả nhiên lại gần cánh cửa thì thi khí càng nồng đậm, hơn nữa không phải thi khí thuần túy, nghĩ nghĩ, vội trở về phòng mình, vẽ một lá bùa, trở lại ngoài cửa phòng Trang Vũ Ninh dán lên trên cửa, mặc niệm tẩy oan chú, linh phù được kích hoạt, đem phụ cận thi khí hấp thụ lại đây.
Linh phù mặt ngoài dần dần biếng thành màu hắc, Diệp Thiếu Dương đem linh phù xé xuống, trở lại phòng mình, cẩn thận quan sát.
Điều đó ai biết, ta là cảnh sát, ngươi có ý tưởng cũng không dám đâu."
Diệp Thiếu Dương thiếu chút nữa té xỉu.
Tạ Vũ Tình liếc mắt nhìn hắn, “Lại nói ta cũng chưa câu dẫn ngươi nha, các ngươi hai người lại ở chung một gian phòng….."
“Là một đống phòng ở, không phải một gian phòng."
Diệp Thiếu Dương sửa đúng lời.
“Cũng không sai biệt ý từ lắm."
“Kém nhiều."
Diệp Thiếu Dương trợn trắng mắt, “Ngươi nói có một chữ sai, đem ta cùng vũ vũ trong sạch của hai người mạt sát."
“Ai biết các ngươi khi ngủ có chạy chung vào trong một gian phòng?"
Tạ Vũ Tình bày ra tư thái của đại tỷ, giảng đạo nói “Ngươi mới vào xã hội, chưa hiểu nhân tâm hiểm ác, ngươi xem nàng rất đơn thuần đi,nhưng nàng tham gia vào giới giải trí, rốt cuộc bản tính của nàng dạng gì, ngươi cũng không biết, đừng nhìn nàng nhỏ tuổi, nhìn đáng thương, dễ dàng lừa gạt những tiểu tử ngốc như ngươi như chơi….."
Diệp Thiếu Dương nhíu mày nhìn nàng, buột miệng cười “ta lại không có tiền, dụ dỗ ta làm chi?"
“Ngươi sẽ bắt quỷ, người ta tùy tiện hiến thân, làm ngươi phục tùng làm việc cho nàng, hoặc nói nàng tịch mịch, buổi tối muốn tìm người bồi tiếp ….
sao, đúng không, Ngươi có thể cam đoan ngươi không chủ động, vạn nhất người ta chủ động, người ta như hoa như ngọc mỹ nữ, ngươi có thể giữ lòng được không?"
“đệch, ngươi nói càng ngày càng không ổn"
Tạ Vũ Tình hừ một tiếng, “ta đây muốn tốt cho ngươi thôi, đừng đến lúc đó kết thúc, người ta đuổi ngươi đi, lúc đó mới biết người ta chỉ chơi ngươi thôi, đến lúc đó đừng có khóc nhè..."
Diệp Thiếu Dương xì một tiếng cười to ra tiếng, “Sức tưởng tượng của ngươi quá phong phú, ta chịu không nổi."
“Ta đây là vì tốt cho ngươi, mới cùng ngươi nói nhiều như vậy, không thích nghe thì thôi."
Tạ Vũ Tình dậm dậm chân, xoay người bước nhanh đi.
“Được được, ta cam đoan với ngươi mặc nàng làm cái gì, tuyệt không chạm vào nàng được rồi chứ, à mà ….
ngươi là gì với ta mà phải cam đoan với ngươi?"
“Ta là đại tỷ của ngươi, quan tâm ngươi không được à, ngươi nếu không nghe ta quan tâm, tương lại bị thân bại danh liệt, lúc đó không ai quản ngươi!"
“Ân ân, ta đã biết."
Diệp Thiếu Dương nói có lệ, cuối cùng đem nàng đưa nàng lên xe, phe phẩy đầu, trên đường thầm nghĩ nữ nhân có nhiều ý tưởng, bất quá lại nói, nàng làm gì quan tâm đến sinh hoạt cá nhân của mình, ở phương diện này đều nhắc nhở? Trở lại biệt thự, dùng chìa khóa của mình mở cửa, Diệp Thiếu Dương đi vào phòng mình tắm rửa xong, thay đổi 1 bộ áo ngủ, lên gường nằm xuống, đem sự kiện đêm nay những chuyện phát sinh hồi ức lại một lần, tìm kiếm trong đó những khả năng có điểm đáng ngờ.
Đột nhiên, cửa phòng bị gõ vang.
Diệp Thiếu Dương đi ra mở cửa, nhìn Trang Vũ Ninh thân mặc áo ngủ màu đen, tóc ướt, cũng vừa tắm xong, trong ngực ôm một cái chăn, bày một loại biểu tình đáng thương nhìn chính mình.
Diệp Thiếu Dương đương trường liền hỗn độn, trong lòng bùm bùm kinh hoàng, chẳng lẽ Tạ Vũ Tình kia có khả năng biết trước sự tình? “Ngươi đây là …."
“Trải qua một đêm, làm ta thật sự sợ quá, cho nên ta nghĩ xuống dưới ngủ, ở gần ngươi gần một chút."
Trời ạ, thật là như vậy, ta nên làm cái gì bây giờ? Diệp Thiếu Dương há to miệng, trong lòng bất miệng, cuối cùng nuốt nước miệng, vẫy vẫy tay nói: “Vũ vũ muội tử, ta có thể lý giải tâm tình của ngươi, nhưng này … thật sự không thích hợp, cũng được, nếu ngươi muốn vào, thì không bằng muội ngủ trên gường, ta ngủ dưới sàn?"
Trang Vũ Ninh sửng sốt một chút, ửng đỏ cả mặt, cúi đầu nói: “Thiếu Dương ca đã hiểu lầm, ta muốn tới căn phòng sát vách ngươi để ngủ, không phải …."
Diệp Thiếu Dương ngạc nhiên, vì lời nói lúc nãy mà xấu hổ muốn đâm đầu chết,"
này …..
chính ngươi sao lại ôm chăn?"
“Ách, căn phong cách vách không có chăn, ta liền trên lầu ôm xuống, sợ ngươi không biết ta đã xuống dưới, cho nên gõ cửa nói cho ngươi một tiếng, miễn cho tối có chuyện ngươi tìm ta lại không thấy."
Diệp Thiếu Dương khuôn mặt sầu thảm, lắc lắc đầu, vô lực nói,"
Yên tâm đi, buổi tối khẳng định sẽ không di tìm ngươi … ngủ ngon a."
Đóng cửa lại, Diệp Thiếu Dương rơi lệ đầy mặt, hận không thể tát mình 1 cái: Nơi này nhiều phòng như vậy, ngươi cư nhiên tưởng người ta đến ngủ ở gường của ngươi, ngươi ngủ dưới sàn, lần này ….
thật là mất mặt lớn.
Nằm ở trên gường, Diệp Thiếu Dương lòng đày hối hận, ruột gan rối bời, cũng không còn tinh lực đi phân tích những sự kiện hồi tối, liền niệm tĩnh tâm chú, liền ngủ.
Một đêm không nói chuyện, cũng không có phát sinh chuyện gì.
Sáng sớm, Diệp Thiếu Dương rời giường, cảm thấy khát nước, nhưng nước uống để ở ngoài, liền mở cửa ra ngoài, đi vào trong phòng khách, lúc này mới phát hiện Trang Vũ Ninh cùng một vị mỹ nữ sóng vai ngồi cùng nhau, đang nói chuyện phiếm.
Nhìn thấy Diệp Thiếu Dương xuất hiện, mỹ nữ kia ngây người đương trường, giật mình nhìn qua.
“Ách …..
Vị này chính là Diệp tiên sinh, bằng hữu của ta."
Trang Vũ Ninh thanh âm chột dạ nói, sau đó vì Diệp Thiếu Dương giới thiệu, “Đây là bạn tốt của ta, Kiều lệ na."
Diệp Thiếu Dương cũng biết chính mình xuất hiện không đúng thời điểm, hướng nàng xấu hổ cười cười.
Kiều lệ na lại phục hồi tinh thần, cười rộ lên: “Ai nha, Vũ vũ ngươi chừng nào thì giới thiệu bạn trai, sao lại không sớm mang ra cho chúng ta trông thấy."
Trang Vũ Ninh xua tay nói,"
Không đúng, không đúng, ngươi nghĩ sai rồi, hấn là …."
“Đừng giải thích, hắn ở đây cùng với ngươi, còn cái gì nữa mà nói, hèn gì gần đây ngươi không ra khỏi cửa, nguyên lai là ở trong cuộc sống gia đình ngọt ngào."
Diệp Thiếu Dương vốn định giải thích, cúi đầu nhìn đến mình đang mặc áo ngủ, cảm thấy trai đơn gái chiếc ở một đống trong phòng, căn bản không biết giải thích sao.
Trang Vũ Ninh còn muốn giải thích, Kiều lệ na liếc giận nàng 1 cái, nói “Được rồi, ta biết ngươi không dám thừa nhận, nhưng ta không phai người ngoài, yên tâm đi, ta sẽ không nói ra ngoài, được rồi, ta có mấy chuyện nói riêng với ngươi, chúng ta đi phòng ngủ của ngươi trò chuyện riêng đi."
Hướng Diệp Thiếu Dương cười cười, “Tiểu soái ca, đem bạn gái ngươi cho ta mượn 1 lát tí nữa liền trả lại ngươi."
Diệp Thiếu Dương không biết nói gì.
Trang Vũ Ninh đành phải mang Kiều Lệ Na vào phòng ngủ của mình, Diệp Thiếu Dương bất đắt dĩ lắc lắc đầu, tính toán tiếp tục đi đổ nước uống, đột nhiên hắn cảm thấy một cổ nồng đậm … thi khí! từ vị trí bọn đi qua truyền đến.
Không có khả năng là Trang Vũ Ninh, cho nên ….
Kiều Lệ Na là cương thi? Lúc này hai người đã tiến vào phòng ngủ của Trang Vũ Ninh, vừa đem cửa đóng lại.
Diệp Thiếu Dương lập tức đi qua, đứng ở ngoài cửa, nghe thấy hai người đang nói chuyện với nhau, quả nhiên lại gần cánh cửa thì thi khí càng nồng đậm, hơn nữa không phải thi khí thuần túy, nghĩ nghĩ, vội trở về phòng mình, vẽ một lá bùa, trở lại ngoài cửa phòng Trang Vũ Ninh dán lên trên cửa, mặc niệm tẩy oan chú, linh phù được kích hoạt, đem phụ cận thi khí hấp thụ lại đây.
Linh phù mặt ngoài dần dần biếng thành màu hắc, Diệp Thiếu Dương đem linh phù xé xuống, trở lại phòng mình, cẩn thận quan sát.
Tác giả :
Thanh Tử