Manh Ái Thịt Yến Chi Tưởng Niệm Thiên
Chương 28: Bàn đu dây, trước có sói sau có hổ!

Manh Ái Thịt Yến Chi Tưởng Niệm Thiên

Chương 28: Bàn đu dây, trước có sói sau có hổ!

CHƯƠNG 28: BÀN ĐU DÂY, TRƯỚC CÓ SÓI SAU CÓ HỔ!

Editor: Javiko

Bạch Niệm Phàm nhìn Tần Tư há mồm liền ngậm nhục hành của mình, thật sâu phun ra nuốt vào, y quan sát từ trên xuống dưới, có thể rõ ràng nhìn đến thứ đang ngẩng đầu ưỡn ngực kia của mình ở trong miệng Tần Tư tới tới lui lui rút ra chọc vào, đầu lưỡi linh hoạt của Tần Tư giống như liếm kem lạnh nhấm nháp côn thịt, ngẫu nhiên còn tại lỗ nhỏ giữa đầu đỉnh xoay tròn liếm láp, đầu lưỡi nóng ấm mát xa nộn thịt nơi đầu đỉnh, khiến y thích thú đến cả người đều run rẩy.

Chậm rãi, tinh hoàn của y trở nên nặng nề vô cùng, nhục hành cũng run rẩy vài cái, mắt thấy sẽ dâng trào, Tần Tư lại buông miệng ra, liếm đầu lưỡi cười hì hì nhìn Bạch Niệm Phàm: “Ca ca, có thích hay không?"

Bạch Niệm Phàm kêu rên, phân thân đã muốn khẩn cấp bắn tinh, đành phải nói: “Thích! Tiểu Tư mau giúp ca ca bắn ra đi! Cảm thấy thật khổ sở! “

“Ân ~ hừ! Ca ca thật nóng vội!" Tần Tư không để ý tới thứ kia của Bạch Niệm Phàm, kéo xuống khóa quần, lấy ra thiết bổng đã sớm vừa cứng vừa nóng của mình, dán đến giữa đùi Bạch Niệm Phàm, chậm rãi ma sát. Nhục bổng nóng cháy ở giữa đùi chuyển động lên xuống, đỉnh lên tinh hoàn của Bạch Niệm Phàm, lại khiêu khích nhục hành chưa được phóng thích của y, làm cho Bạch Niệm Phàm khó chịu vươn một bàn tay tưởng tự giúp chính mình giải quyết, lại bị Tần Tư kéo xuống dưới: “Ca ca, ngươi nếu dám chạm vào nơi đó, ta hôm nay sẽ thao ngươi đến khi ba mẹ trở về!"

Bạch Niệm Phàm sợ tới mức rụt tay lại, chỉ có thể chặt chẽ bắt lấy dây thừng của xích đu, chóp mũi phát ra tiếng rên rỉ, thân thể cũng theo động tác của Tần Tư mà phập phồng, chẳng sợ làn da nhau mới tiếp xúc như vậy, đều đã làm cho y thoải mái không thôi...

Tần Tư một bên cọ xát, một bên kéo Bạch Niệm Phàm qua, há mồm hôn lên.

“Ân.. A... Tiểu Tư... Ân..." Lúc Bạch Niệm Phàm hôn môi đều động tình không thôi, nước miếng giống như cỏ dại lan tràn, theo khóe miệng chậm rãi tích lạc, tiếng rên rỉ kiều mị dần dần lớn lên.

Tần Tư cười xấu xa, hắn biết ngay là ca ca đã bị hắn khiêu khích đến dục hỏa đốt người, buông ra Bạch Niệm Phàm, hắn quỳ trên mặt đất, chui đầu vào giữa hai chân y, liếm lên cúc động đã ướt át một nửa kia. Hắn dùng lực đối cửa động kia hút vài cái, đầu lưỡi liếm duyệt nếp uốn của cúc hoa, chờ mềm mại hơn chút lại thử đưa đầu lưỡi vào, chậm rãi khai phá cửa động lửa nóng kia.

“A ── nơi đó ── không cần a! Thật bẩn! Ân a ── đi vào rồi!" Bạch Niệm Phàm sợ hãi cả người run lên, nhìn đến Tần Tư liếm lỗ nhỏ của mình, xấu hổ đến cũng không biết làm gì cho phải, cơ đùi đều bắt đầu run lên. Đầu lưỡi không ngừng mấp máy giống như một con rắn nhỏ bơi vào trong thân thể Bạch Niệm Phàm, lúc cửa động nhẹ nhàng co rút lại, cảm thấy ngứa khó nhịn lại thật là thoải mái, khoái cảm dần dần theo trên nhục hành chuyển dời đến trong *** huyệt phía sau, Tần Tư lại hút mạnh mấy ngụm, thanh âm thật lớn. Cúc động bị hấp sung sướng, nhục hành của Bạch Niệm Phàm run lên, liền trực tiếp tiết ra, dịch thể trắng đục phun đến trên mặt y cùng Tần Tư, lỗ nhỏ phía sau đã nửa mở, chảy ra một chút dịch ruột non.

“Khai phá tốt như vậy, đều đã không cần dùng dịch bôi trơn... Ca ca, mặt sau của ngươi thật nhiều nước... Có phải hay không thực ngứa? Muốn bị ta nhồi đầy sao?" Tần Tư liếm lưỡi, dụ hoặc chỉ chỉ đại nhục bổng đang dương cung bạt kiếm dưới thân của mình.

Bạch Niệm Phàm từ trong cao trào thanh tỉnh nửa phần, nhìn nhục bổng đang không ngừng nhảy lên của Tần Tư, nuốt nuốt nước miếng, chủ động nâng lên mông, thì thào nói: “Muốn... Nhanh chút tiến vào... Tiểu Tư thao ta... thao ta... giết chết ta đi..."

Tần Tư một phen nâng lên Bạch Niệm Phàm, chính mình ngồi ở trên bàn đu dây, làm cho cả người Bạch Niệm Phàm khóa ngồi ở trên người hắn, tà cười: “Nói muốn, liền tự mình đến làm, được chứ? Ca ca nếm thử xem, cảm giác chính mình đem động nhồi đầy là như thế nào..."

Bạch Niệm Phàm một tay ôm cổ Tần Tư, một tay giữ lấy căn nhục bổng kia, nâng lên mông, nhắm ngay cửa động của mình, Tần Tư thuận tiện tách ra cặp mông y, lỗ nhỏ kia lập tức liền cắn chặt nhục bổng. Thắt lưng Bạch Niệm Phàm dùng lực, cả người ngồi xuống.

Phốc xuy ── cả cây nhục bổng không hề giữ lại đâm vào trong *** huyệt của Bạch Niệm Phàm, một chút cũng không thừa. Tần Tư thoải mái thét lớn một tiếng, Bạch Niệm Phàm cũng cao cao kêu lên: “A ── đều đi vào! Nhục bổng của tiểu Tư giống như muốn chọc chết ta!"

Ba ba ba ── Bàn tay to của Tần Tư đánh vào mông Bạch Niệm Phàm, cúc động co rút lại làm cho hắn thích như muốn bay lên, nhục bổng ở bên trong hơi hơi đâm chọc, cả người Bạch Niệm Phàm đều run thành một đoàn.

“Ca ca, nhanh lên! Lỗ nhỏ đang kháng nghị đấy! Ngươi không động, nó liền không thể ăn đến dịch thể của ta đâu! Ân? Ca ca, chẳng lẽ ngươi không muốn ăn sao? Ân? Có nghĩ như vậy không?" Bàn tay Tần Tư vói vào trong áo Bạch Niệm Phàm, niết đầu nhũ đỏ thẫm.

“A ── muốn ăn... Rất muốn ăn... Tiểu Tư phải đút no nó... Làm cho nó tràn đầy..." Bạch Niệm Phàm rên rỉ, hai tay bắt được dây thừng của xích đu, vòng eo chậm rãi bắt đầu đong đưa. Cúc động nhỏ hẹp gắt gao cắn nhục bổng của Tần Tư, tác dụng của trọng lực làm cho cả hai kết hợp càng chặt chẽ, Bạch Niệm Phàm mỗi một lần hạ thân thể xuống đều thoải mái kêu lên, tràng vách bị nhục bổng xâm phạm, cơ bắp dần dần lỏng xuống dưới, cảm giác tê dại chậm rãi mãnh liệt chồng chất lên.

“Nhanh chút! Ca ca!" Tần Tư thúc giục, bàn tay nắm lấy nhục hành cứng rắn của Bạch Niệm Phàm chậm rãi xoa nắn.

“Ân... A..." Bạch Niệm Phàm trước sau đều được hầu hạ, vòng eo không khỏi tăng lên tốc độ, cúc động bị va chạm đến xốp mịn *** mỹ, dịch ruột non chậm rãi dọc theo nhục bổng chảy ra. Thanh âm ái ân của thân thể dần dần lớn lên, Bạch Niệm Phàm cưỡi trên người Tần Tư, chỉ cảm thấy một mảnh khoái cảm lửa cháy nhanh chóng lan tràn trong huyệt động, lúc thân thể cao thấp đong đưa, nhục bổng va chạm vuông góc vào tràng vách của y, mà bàn đu dây lại trước sau đung đưa, mang theo tốc độ không giống nhau, trong tràng vách bốn phương tám hướng đều bị mãnh lực va chạm, khoái cảm rất nhanh liền lan tràn đến toàn thân.

“A... Tuyệt quá... Thật thích... Trong động đều ẩm ướt... Muốn phun ra..." Bạch Niệm Phàm bị loại va chạm mãnh liệt này làm cho cao cao hét rầm lên, y càng ngày càng nhanh chóng đong đưa vòng eo, tiếng thân thể kết hợp cùng tiếng dịch ruột non vang lên, *** mỹ mà phóng đãng.
Tác giả : Lãnh Tịch
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại