Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!
Chương 15: Hài tử đáng thương
Hệ thống: “Đây là ám thương do bị người trực tiếp xóa sạch võ công, đánh tan toàn bộ tu vi, thậm chí còn để lại từng đoàn năng lượng hỗn loạn tàn phá cơ thể Cho dù Bạch Liên không chết cũng sẽ tàn phế, từ nay không thể tu luyện bất cứ thứ gì nữa"
Mẫu Đơn đau lòng đi tới nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của Bạch Liên Đúng rồi, nhiệt độ cơ thể luôn lạnh lẽo như thế này, không hề có lấy một chút ấm áp
“Không có gì, làm một người bình thường cũng rất tốt Tranh đấu từ khi sinh ra, con mệt mỏi rồi" Bạch Liên cảm nhận hơi ấm của Mẫu Đơn, đột nhiên cảm thấy sống mũi cay cay
“Nương…" Một tiếng này của Bạch Liên mềm nhũn, mang theo ủy khuất và mệt mỏi, lại cam tâm tình nguyện
Ở nơi này ồn ào lại nhiều thị phi, thế nhưng lần đầu tiên trong đời Bạch Liên được cảm thấy an tâm như vậy, ấm áp như vậy
Lần gần đây nhất có một người nắm lấy tay nàng hỏi nàng có đau hay không, đã là chuyện của mười mấy năm trước, khi mẫu thân chưa bị hồn phi phách tán vì con hồ ly tinh kia, dưới ánh mắt lạnh lẽo không chút cảm xúc của người đàn ông nàng gọi “phụ thân" đó
“Con đau lắm… con không muốn gả cho hắn… ông ta tự tay phế bỏ công phu của con, ném con lên giường của tên béo ghê tởm đó, chỉ để đổi lấy một trận pháp tu luyện cấp 6…" Bạch Liên ôm lấy eo của Mẫu Đơn, mặt úp vào ngực nàng khóc lớn, khóc giống như một đứa trẻ
“Nhảy xuống sông Tuẫn Táng lạnh lắm… nương… cho dù lạnh như vậy con cũng phải cởi bằng được chiếc áo tân nương ghê tởm đó…"
Đó là một sự sỉ nhục… đường đường là đại tiểu thư cao cao tại thượng, lại bị chính cha ruột đánh nát võ công, ném lên giường của một tên thiếu gia làm tiểu thiếp để đổi lấy một cái trận pháp tu luyện
Mẫu Đơn nghe tiếng khóc nỉ non của Bạch Liên thì đã hiểu ra câu chuyện của đứa trẻ này
Một hài tử đáng thương…
Quả nhiên một đứa trẻ không có mẹ, luôn luôn phải chịu đựng tất cả những sự bất công
===
Like comment nào a uy a uy
Tiện thể, vì hôm nay có mạnh thường quân ủng hộ 300 phiếu đề cử, tối nay sẽ có thêm 1-2 chương nữa
Mẫu Đơn đau lòng đi tới nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của Bạch Liên Đúng rồi, nhiệt độ cơ thể luôn lạnh lẽo như thế này, không hề có lấy một chút ấm áp
“Không có gì, làm một người bình thường cũng rất tốt Tranh đấu từ khi sinh ra, con mệt mỏi rồi" Bạch Liên cảm nhận hơi ấm của Mẫu Đơn, đột nhiên cảm thấy sống mũi cay cay
“Nương…" Một tiếng này của Bạch Liên mềm nhũn, mang theo ủy khuất và mệt mỏi, lại cam tâm tình nguyện
Ở nơi này ồn ào lại nhiều thị phi, thế nhưng lần đầu tiên trong đời Bạch Liên được cảm thấy an tâm như vậy, ấm áp như vậy
Lần gần đây nhất có một người nắm lấy tay nàng hỏi nàng có đau hay không, đã là chuyện của mười mấy năm trước, khi mẫu thân chưa bị hồn phi phách tán vì con hồ ly tinh kia, dưới ánh mắt lạnh lẽo không chút cảm xúc của người đàn ông nàng gọi “phụ thân" đó
“Con đau lắm… con không muốn gả cho hắn… ông ta tự tay phế bỏ công phu của con, ném con lên giường của tên béo ghê tởm đó, chỉ để đổi lấy một trận pháp tu luyện cấp 6…" Bạch Liên ôm lấy eo của Mẫu Đơn, mặt úp vào ngực nàng khóc lớn, khóc giống như một đứa trẻ
“Nhảy xuống sông Tuẫn Táng lạnh lắm… nương… cho dù lạnh như vậy con cũng phải cởi bằng được chiếc áo tân nương ghê tởm đó…"
Đó là một sự sỉ nhục… đường đường là đại tiểu thư cao cao tại thượng, lại bị chính cha ruột đánh nát võ công, ném lên giường của một tên thiếu gia làm tiểu thiếp để đổi lấy một cái trận pháp tu luyện
Mẫu Đơn nghe tiếng khóc nỉ non của Bạch Liên thì đã hiểu ra câu chuyện của đứa trẻ này
Một hài tử đáng thương…
Quả nhiên một đứa trẻ không có mẹ, luôn luôn phải chịu đựng tất cả những sự bất công
===
Like comment nào a uy a uy
Tiện thể, vì hôm nay có mạnh thường quân ủng hộ 300 phiếu đề cử, tối nay sẽ có thêm 1-2 chương nữa
Tác giả :
Cá Basa