Mài Giũa
Chương 46
Trần Trác không phải đối tượng duy nhất bị tác động. Trước khi bọn họ xuống núi thì truyền thông gần như đã bắt đầu phỏng vấn tất cả những người từng hợp tác với Tống Lãng Huy rồi, thậm chí có ký giả còn mặc bộ đồng phục không biết lấy từ đầu để trà trộn vào trường cấp ba của Tống Lãng Huy để phỏng vấn thầy Chu.
Thầy Chu đã được thăng chức làm trưởng nhóm giáo viên, buổi sáng đang đi tuần tra các lớp thì bị phóng viên chắn đường. Thầy vẫn chưa xem tin tức, tưởng phóng viên này cũng như những lần trước, hỏi về chuyện của Tống Lãng Huy hoặc Trần Trác ở trường thôi. Thầy cười khà khà, cũng chả buồn truy vấn làm sao mà tên phóng viên trà trộn được vào trường:
– Tống Lãng Huy ấy à, thằng bé này hồi xưa tinh nghịch lắm, nhưng mà vẫn là một đứa trẻ ngoan.
Ở cánh cửa sổ phía sau có đám học sinh chồm ra hóng hớt, một cậu la to:
– Thầy Chu ơi, phóng viên không có hỏi câu này đâu, Tống Lãng Huy hút chích ma túy đó thầy!
Phóng viên nhìn thấy đám học sinh phía sau đứa nào cũng hồ hởi đến phát sợ, bèn bảo thợ quay phim xoay ống kính đi, quyết định ngó lơ thầy Chu đang thẫn thờ, chuyển sang phỏng vấn đám đàn em khóa dưới của Tống Lãng Huy có suy nghĩ gì về chàng sư huynh đại minh tinh vừa rớt đài.
Tụi con trai trông rõ là kích động, chẳng nề ống kính, có một đứa phát biểu luôn:
– Trời ơi tụi con gái lớp em lúc trước say mê anh ta lắm, mấy ngày nay tin tức vừa nổ ra là mấy nhỏ ngơ ngác luôn, há há há há, bạn cùng bàn của em còn vờ như không thấy tin tức đó, em bèn đọc cho nhỏ nghe, thấy nhỏ vừa tức vừa ngơ mắc cười dễ sợ.
Thợ quay phim phóng to ống kính, phía mà cậu con trai kia chỉ tay đúng là có bóng lưng một bạn nữ đang nằm nhoài trên bàn, cậu con trai khẽ giọng bổ sung:
– Em nói thiệt đó mọi người xem đi, nhỏ còn khóc nữa, không gạt mấy anh đâu. Mù quáng thế chứ lại.
Càng là lời nói gay gắt thì phóng viên càng thích, phóng viên hỏi thêm:
– Vậy các em nghĩ tin tức này là thật hay giả?
Cậu con trai nhún vai:
– Chứng cứ ê hề ra đó rồi, ai không đui cũng thấy đó là thật, cũng chỉ có tụi fan não đụt mới lừa mình dối người thôi. Vả lại lúc trước thầy Chu cũng thường bảo, hồi cấp ba anh ta thi vật lý có hai ba chục điểm. Mẹ em dạy em chỉ cần nhìn một người lúc nhỏ cũng biết được sau này người đó sẽ ra sao, người không học không hành sau này cũng chỉ tới thế thôi, có gì lạ đâu.
Lúc trước thầy Chu kể cho tụi học sinh nghe về thành tích của Tống Lãng Huy chẳng qua là để đùa thôi, huống hồ ngay sau đó còn bổ sung thêm sự đột phá thành công của anh. Bản thân Tống Lãng Huy cũng hay tự chế giễu mình học dốt trong những buổi phỏng vấn, điểm vật lý chỉ bằng một phần ba người đứng đầu. Nhưng mà đám đàn em khóa dưới khi đó và tất cả khán giả đều cho rằng anh là một người chói sáng không tì vết. Bọn họ thích nhìn gương mặt của anh, xem anh đóng những vai quyến rũ, cũng hãnh diện vì luôn có phóng viên đến trường phỏng vấn họ. Điểm vật lý của anh đối với họ mà nói không có gì quan trọng, hơn nữa nhờ khuyết điểm này mà càng làm anh thêm chân thật và đáng yêu. Nhưng bây giờ Tống Lãng Huy đã bị xem là một con yêu quái hút chích gầy trơ xương, một con điểm kiểm tra từ mười năm trước thốt lên từ miệng một nam sinh cấp ba không có bất kì quan hệ gì với anh lại trở thành bằng chứng cho rằng chắc chắn anh sử dụng ma túy, dẫn dắt mọi người phải đưa ra kết luận “đã ngờ được chuyện đó từ lâu".
Trước khi tin tức nổ ra, có phóng viên hoặc là tổ tiết mục nào đến trường quay chụp về trường cũ của Tống Lãng Huy, cũng là cái đám học sinh này chen lấn xổ đẩy để giành ống kính. Còn những nữ sinh lúc trước lỏn lẻn tránh ống kính nhưng vẫn khe khẽ truyền đạt với phóng viên về tình cảm của mình dành cho Tống Lãng Huy hoặc là nhờ họ giao cho anh những món quà, bây giờ lại ngồi im phăng phắc trên ghế, cảm thấy thần tượng của mình có lẽ đang suy sụp lắm nên cũng không muốn nói câu nào tàn nhẫn trước ống kính.
Chuông hết giờ truy bài vang lên, thầy Chu vẫn còn đang sững sờ trên hành lang, quên mất mình phải tiếp tục đi tuần tra phòng học. Thầy cũng không ngăn cản tình trạng hỗn loạn trước mắt, chỉ lẩm bẩm:
– Ma túy ư? Sao như vậy được? Đứa trẻ ấy ngoan lắm kia mà.
Sân bay mà Trần Trác đang có mặt không phải là chiến trường duy nhất của truyền thông, nhưng có lẽ Trần Trác là người duy nhất được phỏng vấn cộng hưởng niềm vui nỗi buồn với Tống Lãng Huy.
Giả An An và Trần Trác được nhân viên mặt đất dẫn ra bãi đỗ xe với cung đường ngoắt nghéo, dù trốn bằng trăm phương nghìn kế thì cũng bắt gặp phóng viên đang chầu chực trước xe. Ánh đèn flash nhấp nháy liên tục chói cả mắt, ai cũng giành hỏi:
– Trần Trác, anh có biết chuyện Tống Lãng Huy sử dụng ma túy không ạ?
– Lúc trước có tin đồn hai anh xích mích, về sau hai anh lại theo dõi Weibo của nhau, anh có suy nghĩ gì về việc Tống Lãng Huy sử dụng ma túy ạ?
– Anh cảm thấy chuyện Tống Lãng Huy sử dụng ma túy này có ảnh hưởng gì đến những nam diễn viên trẻ khác không ạ? Anh có cảm thấy khoảng cách giữa hai người ngày càng xa không?
Giả An An chưa bao giờ bình tĩnh như vậy. Cô đứng chắn trước mặt Trần Trác, chắc là đã học được khí thế của Phương Dĩ Minh lúc nãy, có thể kiểm soát được hiện trường. Chất giọng oanh vàng của cô rất hữu dụng ở tình huống này:
– Dừng lại đi! Trần Trác không nhận phỏng vấn. Xin cám ơn.
Đến cả điện thoại Trần Trác còn không có, mấy ngày trên núi chả khác nào cắt đứt liên lạc với thế giới bên ngoài. Cậu còn có nhiều nghi vấn hơn cả đám phóng viên, vừa ngồi vào xe là đã lập tức hỏi Giả An An:
– Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sử dụng ma túy là thế nào?
Theo bản năng, Trần Trác từ chối móc nối giữa “ma túy" và “Tống Lãng Huy", đến cả cụm từ “Tống Lãng Huy sử dụng ma túy" cậu còn không muốn thốt ra. Giả An An ngồi ở ghế phụ lái, nghiêng người qua, thở dài một hơi nhưng không nói gì, chỉ đưa điện thoại cho Trần Trác xem.
Đâu phải cô không uất ức đâu, chiếc thuyền mà cô mới leo lên không bao lâu đã gặp sóng gió như vậy rồi: bị công ty chủ quản ngăn cản, một bên bị tung tin đồn xấu, chưa có được miếng đường nào đã sắp BE. Hai hôm trước khi có một vài tin nhá hàng, Phương Dĩ Minh đã đích thân gọi điện thoại cho cô bảo Trần Trác về công ty ngay, nhưng Trần Trác như biến mất một cách bí ẩn, trọng tâm cô ở công việc nhưng vẫn nhớ tới cặp tình nhân này, sốt ruột tới độ mụn mọc đầy mặt.
Trần Trác nhớ lại cuộc điện thoại mà Tống Lãng Huy nhận chiều hôm trước, và cảm giác bất an khôn nguôi sáng nay của mình, đúng là đã có điềm rồi. Cậu còn nhớ Tống Lãng Huy nói nhỏ bên tai cậu chừng nào anh xử lý xong mọi chuyện thì sẽ tới tìm cậu, Trần Trác không ngờ lại là chuyện lớn thế này.
Màn hình điện thoại của Giả An An hiển thị một bài viết thống kê lại toàn bộ sự việc Tống Lãng Huy sử dụng ma túy, từ những tin tức mới nổ ra ban đầu, lịch trình của anh trong ba năm qua và ảnh đi kèm theo từng thời kỳ, cặn kẽ tới mức khoanh tròn cả vết kim tiêm trên mu bàn tay anh.
Mới đầu chỉ là một bài viết trên diễn đàn du học sinh không mấy nổi tiếng, người đăng vốn chỉ hỏi xin ý kiến về chuyện tình yêu, bạn trai gia đình có tiền có quyền nhưng sử dụng chất cấm thì có nên chia tay không. Bình luận bên dưới đương nhiên đều là khuyên chia tay. Chủ bài viết do dự, rồi tiếp tục kể gia đình bạn trai đã liên hệ trung tâm cai nghiện tốt nhất ở nước ngoài rồi, cô muốn cho anh ta một cơ hội. Vốn dĩ cô chỉ kể về tiến triển tình cảm của hai người thôi, nhưng một ngày kia đột nhiên nhắc là có hộ lý tiết lộ đã từng thu dung một ngôi sao Trung Quốc rất nổi tiếng. Chủ bài viết không nói rõ tên nhưng để lại manh mối cho mọi người cùng đoán. Cả đống Sherlock Holmes online, cuối cùng mọi mũi dùi đều hướng về Tống Lãng Huy.
Blogger đăng chuyện này trên Weibo, mấy chuyện tung tin như thế này thường đã có một là sẽ có hai. Sau khi chuyện được lan rộng thì người từ bốn phương tám hướng lũ lượt đổ về, Tống Lãng Huy đông fan thì cũng có lắm đối thủ, đa số là những người khoái nhìn anh rớt đài, vì thế chưa tới hai mươi bốn tiếng, khoảng thời gian trắng trơn trong lịch trình của anh, tin đồn đi châu Âu không biết là hưởng tuần trăng mật hay du học, và cả ảnh chụp của người qua đường ở khu kiểm tra sức khỏe ở bệnh viện trong nước đều được lôi ra. Khoảng thời gian anh đi châu Âu trùng khớp với khoảng thời gian trong tin tức, tất cả mọi người đều ngỡ ngàng, anh sẵn sàng bỏ lại nghiệp diễn để cho Trần Trác nhặt được được kịch bản tốt lấy được giải diễn viên xuất sắc, thật ra là vì đi cai nghiện, chứ không phải du học hay là trăng mật gì cả.
Mà cú nện chân thật nhất là có truyền thông thần thông quảng đại tới mức mua chuộc được nhân viên trong trung tâm phục hồi sức khỏe, lấy được một tấm ảnh của Tống Lãng Huy khi đó, tuy chỉ là bóng lưng nhưng cũng đủ để chứng minh cho câu chuyện ồn ào này rồi.
Bên dưới vẫn còn một số fan khen anh đẹp trai, hoặc là đặt nghi vấn người sử dụng ma túy không thể nào lên hình lại ổn như thế. Bất cứ bình luận nào tỏ ra nghi vấn hay cảm thông thì đều bị chế giễu, có người bảo “Khuyên bạn tiết giảm tiền mạng cho thần tượng nhà bạn mua một ký bạch phiến đi", hoặc là “Tôi thấy bạn mê Tống Lãng Huy đến nghiện luôn rồi, đến trung tâm cai nghiện luôn đi".
Đây vẫn còn lịch sự và dí dỏm đấy, chứ vẫn còn đầy câu khó nghe hơn nhiều. Thậm chí fan của Trần Trác còn là quân chủ lực trong đống bình luận này.
Không chỉ Tống Lãng Huy là trung tâm của dư luận. Vì thân phận của Tống Cảnh và Chương Nhân Ỷ nên anh liên lụy sang cho cả nhà. Nghệ sĩ bình thường phạm sai lầm, không có tờ báo nào kéo theo bố mẹ nghệ sĩ cả, nhưng Tống Cảnh và Chương Nhân Ỷ chỉ trong chớp mắt cũng bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.
Phóng viên rình sẵn trước cửa căn hộ nhà họ Tống, Trần Trác xem dần tiến triển sự việc do cư dân mạng tổng kết, nhìn thấy có vô số phóng viên tụ tập xung quanh cửa căn hộ mà cậu từng tới. Tuy phóng viên vẫn chưa gặp được bố mẹ Tống Lãng Huy nhưng đã có khá nhiều tin tức truyền ra. Nếu không phải trước đó Tống Lãng Huy có nói với cậu là cô Từ nghỉ việc rồi thì chắc Trần Trác cũng sẽ tin câu “Cô giúp việc nhà Tống Lãng Huy nói rằng anh từng lên cơn nghiện tại nhà" trong bài báo là thật.
Điều này ủi an được Trần Trác một chút, ít nhất nó cho thấy cái mà báo chí gọi là chân tướng không phải là toàn bộ sự thật.
Đối tượng thảo luận trên mạng cũng dần dần chuyển từ một người sang một gia đình. Có người cảm thán hai nghệ thuật gia đang yên đang lành tự dưng bị kéo vào mớ hỗn độn vấy bẩn tên tuổi, cũng có người bảo đó giờ đã cảm thấy loại công tử sống trong nhung lụa như Tống Lãng Huy sớm muộn gì cũng gây chuyện, còn có người bảo ảnh đế ảnh hậu một tay che trời có khả năng quét sạch chướng ngại cho con trai bé bỏng của mình còn người phàm như chúng ta xem lại số dư thẻ ngân hàng đi.
Cập nhật mới nhất dừng ở một tiếng trước khi Tống Lãng Huy vừa ra khỏi sân bay, phóng viên chụp cả lô ảnh nhưng anh không đưa ra bất kì lời hồi đáp nào.
Sau hai chuyến bay cơ thể Trần Trác kiệt quệ, bây giờ xốc tinh thần muốn tháo gỡ nghĩ suy trong đầu nhưng cậu lại chẳng hay biết gì về chân tướng sự việc. Cậu thoát khỏi trang mạng, vào phần cuộc gọi. Cậu không ngạc nhiên khi mình không thể gọi được cho anh, giọng nói ở đầu dây bên kia đúng y như trong dự liệu của cậu: “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được."
Chắc Giả An An cũng đoán ra, bèn an ủi:
– Sếp đừng nghĩ nhiều, lựa chọn tắt máy vào lúc này cũng là chuyện bình thường thôi mà.
Thậm chí Trần Trác còn muốn bảo tài xế chạy đến nhà Tống Lãng Huy ngay bây giờ, nhưng nguôi một lúc thì hiểu được giờ phút này không được manh động. Cũng may phóng viên vẫn chưa đến mức canh me trước khu nhà cậu. Ở bãi đỗ xe cậu nói tạm biệt với Giả An An, dặn dò cô mua giúp điện thoại và thẻ sim mới, rồi xách hành lý lên lầu.
Cậu ngồi trong phòng khách đợi Giả An An, vô số ý niệm lướt ngang qua trí óc. Chẳng hạn như từ lúc gặp lại nhau tới nay, Tống Lãng Huy chưa từng châm bất kì điếu thuốc nào trước mặt cậu, ví dụ như Tống Lãng Huy tìm cậu uống rượu không phải rượu mơ thì cũng là rượu đào, hoặc là xấp tài liệu bằng tiếng Pháp và báo cáo kiểm tra sức khỏe cậu tìm thấy trong ngăn kéo, cả những giây phút ngập ngừng như có điều muốn nói giữa hai người.
Không phải Trần Trác không có cảm giác, một Tống Lãng Huy luôn nhanh nhẹn thẳng thắn lúc trước giờ cũng phết thêm đôi vẻ do dự. Trần Trác những tưởng đây là vì Tống Lãng Huy giống như mình, cũng lấn cấn về mối quan hệ mập mờ giữa hai đứa, nhưng lại bỏ quên mất có lẽ còn có uẩn khúc gì khác.
Nhưng Trần Trác cũng không tin những điều người ta đang lan truyền là đúng sự thật.
Tốc độ của Giả An An rất mau lẹ, ngoài điện thoại và thẻ sim mới thì cô còn đem cho Trần Trác một phần cháo hải sản. Trần Trác thật sự không có tâm trạng ăn uống gì, chỉ sốt vó cài đặt điện thoại. Giả An An dặn dò cậu phải ăn một ít, trước khi đi không kiềm lòng được khẽ hỏi:
– Sếp ơi, anh có tin đây là thật không?
Trần Trác hỏi ngược lại:
– Còn em thì sao, không phải lúc trước em toàn nói xấu về anh ấy à, em có tin không?
Giả An An tỏ ra bối rối, nói thật suy nghĩ trong lòng:
– Lúc trước ai cũng bảo hai anh có xích mích, nên em không ưa ảnh, sau này biết được chuyện của hai anh rồi nên suy nghĩ cũng khác, em luôn cho rằng người anh thích chắc chắn phải có lí do nào đó đáng để anh đem lòng yêu thương. Vả lại, dù không nhắc đến những chuyện này, cho dù anh ấy không có quan hệ gì với anh đi nữa thì thật ra em cũng không thích nhìn anh ấy sa cơ. Hình tượng của anh ấy là kiêu hãnh, đắc ý cơ mà, bây giờ như vậy em thấy khó chịu lắm.
Trần Trác nở nụ cười hiền hòa với Giả An An:
– An An, anh biết anh nói như vậy nghe rất thiên vị, nhưng anh không tin những tin tức lúc này là toàn bộ câu chuyện. Bỏ sang một bên quá khứ mà bọn anh từng có và mối quan hệ bọn anh có thể có trong tương lai, anh biết chắc chắn bản chất của anh ấy không xấu.
Thậm chí Trần Trác còn nhớ cái buổi tối năm lớp 12, một nam minh tinh đua xe gây tai nạn, Tống Lãng Huy hẹn cậu ra gặp mặt, kể cậu nghe về nỗi khiếp đảm và lo lắng của mình. Trần Trác không tin Tống Lãng Huy sẽ đặt bản thân vào hoàn cảnh tương tự.
Cả đêm Trần Trác ngủ trong hoang mang. Cậu không liên lạc được với Tống Lãng Huy, đành phải đợi Tống Lãng Huy tới tìm. Ban ngày Trần Trác vẫn lướt điện thoại liên tục, tin tức về anh vẫn còn giăng trên bảng xếp hạng tìm kiếm, tuy không còn chứng cứ gì mới nhưng lượt đọc ngày càng tăng. Những người tiếp nhận tin tức về ba người nhà họ Tống trên có người già, dưới có trẻ nhỏ, vì thế phạm vi thảo luận ngày càng rộng, thậm chí chủ đề bàn tán lan đến cả vấn đề giáo dục con cái của gia đình minh tinh.
Chính Trần Trác cũng nhận được tin nhắn từ bạn bè thân hữu, bảo cậu dò la xem chuyện này có phải thật không, chỉ có Lý Quyết lâu không liên lạc là hỏi cậu “Em có ổn không?". Trần Trác không có tâm trạng để ý những tin nhắn này, nhưng lại không dám tắt máy sợ để lỡ mất cuộc gọi của Tống Lãng Huy.
Suốt cả ngày Trần Trác vừa không liên lạc được với anh, vừa không xem được lời hồi đáp nào từ anh trên tin tức. Thậm chí cậu còn gọi cho Phương Dĩ Minh, Phương Dĩ Minh chỉ vòng vo tam quốc, bảo rằng chuyện này hắn không có tư cách và quyền lợi trả lời thay Tống Lãng Huy.
Trần Trác ba lần bảy lượt xem Weibo của Tống Lãng Huy, bài viết mới nhất vẫn là tấm ảnh hình ngọc Quan Âm. Những bình luận có lượt thích cao nhất đã không còn là cuộc tranh cãi đáng yêu giữa các nhóm fan, mà toàn là “Ngọc đem về từ Đông Nam Á chuyên bán sỉ thuốc phiện à", “Tống Lãng Huy, người đàn ông hành tẩu vùng Tam Giác Vàng", “Tôi chơi ma túy, tôi chơi ngọc, tôi là một đứa trẻ ngoan".
Cuộc gọi đến đánh thức cậu vào sáu giờ sáng. Cậu thao thức cả đêm, trằn trọc mãi tới bốn giờ mới ngủ. Vừa nhìn thấy cái tên hai chữ là tỉnh táo lên hẳn, cậu vội vàng bắt máy, gọi:
– Lãng Lãng!
Nhưng đầu dây bên kia lại không phải là Tống Lãng Huy.
Thầy Chu đã được thăng chức làm trưởng nhóm giáo viên, buổi sáng đang đi tuần tra các lớp thì bị phóng viên chắn đường. Thầy vẫn chưa xem tin tức, tưởng phóng viên này cũng như những lần trước, hỏi về chuyện của Tống Lãng Huy hoặc Trần Trác ở trường thôi. Thầy cười khà khà, cũng chả buồn truy vấn làm sao mà tên phóng viên trà trộn được vào trường:
– Tống Lãng Huy ấy à, thằng bé này hồi xưa tinh nghịch lắm, nhưng mà vẫn là một đứa trẻ ngoan.
Ở cánh cửa sổ phía sau có đám học sinh chồm ra hóng hớt, một cậu la to:
– Thầy Chu ơi, phóng viên không có hỏi câu này đâu, Tống Lãng Huy hút chích ma túy đó thầy!
Phóng viên nhìn thấy đám học sinh phía sau đứa nào cũng hồ hởi đến phát sợ, bèn bảo thợ quay phim xoay ống kính đi, quyết định ngó lơ thầy Chu đang thẫn thờ, chuyển sang phỏng vấn đám đàn em khóa dưới của Tống Lãng Huy có suy nghĩ gì về chàng sư huynh đại minh tinh vừa rớt đài.
Tụi con trai trông rõ là kích động, chẳng nề ống kính, có một đứa phát biểu luôn:
– Trời ơi tụi con gái lớp em lúc trước say mê anh ta lắm, mấy ngày nay tin tức vừa nổ ra là mấy nhỏ ngơ ngác luôn, há há há há, bạn cùng bàn của em còn vờ như không thấy tin tức đó, em bèn đọc cho nhỏ nghe, thấy nhỏ vừa tức vừa ngơ mắc cười dễ sợ.
Thợ quay phim phóng to ống kính, phía mà cậu con trai kia chỉ tay đúng là có bóng lưng một bạn nữ đang nằm nhoài trên bàn, cậu con trai khẽ giọng bổ sung:
– Em nói thiệt đó mọi người xem đi, nhỏ còn khóc nữa, không gạt mấy anh đâu. Mù quáng thế chứ lại.
Càng là lời nói gay gắt thì phóng viên càng thích, phóng viên hỏi thêm:
– Vậy các em nghĩ tin tức này là thật hay giả?
Cậu con trai nhún vai:
– Chứng cứ ê hề ra đó rồi, ai không đui cũng thấy đó là thật, cũng chỉ có tụi fan não đụt mới lừa mình dối người thôi. Vả lại lúc trước thầy Chu cũng thường bảo, hồi cấp ba anh ta thi vật lý có hai ba chục điểm. Mẹ em dạy em chỉ cần nhìn một người lúc nhỏ cũng biết được sau này người đó sẽ ra sao, người không học không hành sau này cũng chỉ tới thế thôi, có gì lạ đâu.
Lúc trước thầy Chu kể cho tụi học sinh nghe về thành tích của Tống Lãng Huy chẳng qua là để đùa thôi, huống hồ ngay sau đó còn bổ sung thêm sự đột phá thành công của anh. Bản thân Tống Lãng Huy cũng hay tự chế giễu mình học dốt trong những buổi phỏng vấn, điểm vật lý chỉ bằng một phần ba người đứng đầu. Nhưng mà đám đàn em khóa dưới khi đó và tất cả khán giả đều cho rằng anh là một người chói sáng không tì vết. Bọn họ thích nhìn gương mặt của anh, xem anh đóng những vai quyến rũ, cũng hãnh diện vì luôn có phóng viên đến trường phỏng vấn họ. Điểm vật lý của anh đối với họ mà nói không có gì quan trọng, hơn nữa nhờ khuyết điểm này mà càng làm anh thêm chân thật và đáng yêu. Nhưng bây giờ Tống Lãng Huy đã bị xem là một con yêu quái hút chích gầy trơ xương, một con điểm kiểm tra từ mười năm trước thốt lên từ miệng một nam sinh cấp ba không có bất kì quan hệ gì với anh lại trở thành bằng chứng cho rằng chắc chắn anh sử dụng ma túy, dẫn dắt mọi người phải đưa ra kết luận “đã ngờ được chuyện đó từ lâu".
Trước khi tin tức nổ ra, có phóng viên hoặc là tổ tiết mục nào đến trường quay chụp về trường cũ của Tống Lãng Huy, cũng là cái đám học sinh này chen lấn xổ đẩy để giành ống kính. Còn những nữ sinh lúc trước lỏn lẻn tránh ống kính nhưng vẫn khe khẽ truyền đạt với phóng viên về tình cảm của mình dành cho Tống Lãng Huy hoặc là nhờ họ giao cho anh những món quà, bây giờ lại ngồi im phăng phắc trên ghế, cảm thấy thần tượng của mình có lẽ đang suy sụp lắm nên cũng không muốn nói câu nào tàn nhẫn trước ống kính.
Chuông hết giờ truy bài vang lên, thầy Chu vẫn còn đang sững sờ trên hành lang, quên mất mình phải tiếp tục đi tuần tra phòng học. Thầy cũng không ngăn cản tình trạng hỗn loạn trước mắt, chỉ lẩm bẩm:
– Ma túy ư? Sao như vậy được? Đứa trẻ ấy ngoan lắm kia mà.
Sân bay mà Trần Trác đang có mặt không phải là chiến trường duy nhất của truyền thông, nhưng có lẽ Trần Trác là người duy nhất được phỏng vấn cộng hưởng niềm vui nỗi buồn với Tống Lãng Huy.
Giả An An và Trần Trác được nhân viên mặt đất dẫn ra bãi đỗ xe với cung đường ngoắt nghéo, dù trốn bằng trăm phương nghìn kế thì cũng bắt gặp phóng viên đang chầu chực trước xe. Ánh đèn flash nhấp nháy liên tục chói cả mắt, ai cũng giành hỏi:
– Trần Trác, anh có biết chuyện Tống Lãng Huy sử dụng ma túy không ạ?
– Lúc trước có tin đồn hai anh xích mích, về sau hai anh lại theo dõi Weibo của nhau, anh có suy nghĩ gì về việc Tống Lãng Huy sử dụng ma túy ạ?
– Anh cảm thấy chuyện Tống Lãng Huy sử dụng ma túy này có ảnh hưởng gì đến những nam diễn viên trẻ khác không ạ? Anh có cảm thấy khoảng cách giữa hai người ngày càng xa không?
Giả An An chưa bao giờ bình tĩnh như vậy. Cô đứng chắn trước mặt Trần Trác, chắc là đã học được khí thế của Phương Dĩ Minh lúc nãy, có thể kiểm soát được hiện trường. Chất giọng oanh vàng của cô rất hữu dụng ở tình huống này:
– Dừng lại đi! Trần Trác không nhận phỏng vấn. Xin cám ơn.
Đến cả điện thoại Trần Trác còn không có, mấy ngày trên núi chả khác nào cắt đứt liên lạc với thế giới bên ngoài. Cậu còn có nhiều nghi vấn hơn cả đám phóng viên, vừa ngồi vào xe là đã lập tức hỏi Giả An An:
– Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sử dụng ma túy là thế nào?
Theo bản năng, Trần Trác từ chối móc nối giữa “ma túy" và “Tống Lãng Huy", đến cả cụm từ “Tống Lãng Huy sử dụng ma túy" cậu còn không muốn thốt ra. Giả An An ngồi ở ghế phụ lái, nghiêng người qua, thở dài một hơi nhưng không nói gì, chỉ đưa điện thoại cho Trần Trác xem.
Đâu phải cô không uất ức đâu, chiếc thuyền mà cô mới leo lên không bao lâu đã gặp sóng gió như vậy rồi: bị công ty chủ quản ngăn cản, một bên bị tung tin đồn xấu, chưa có được miếng đường nào đã sắp BE. Hai hôm trước khi có một vài tin nhá hàng, Phương Dĩ Minh đã đích thân gọi điện thoại cho cô bảo Trần Trác về công ty ngay, nhưng Trần Trác như biến mất một cách bí ẩn, trọng tâm cô ở công việc nhưng vẫn nhớ tới cặp tình nhân này, sốt ruột tới độ mụn mọc đầy mặt.
Trần Trác nhớ lại cuộc điện thoại mà Tống Lãng Huy nhận chiều hôm trước, và cảm giác bất an khôn nguôi sáng nay của mình, đúng là đã có điềm rồi. Cậu còn nhớ Tống Lãng Huy nói nhỏ bên tai cậu chừng nào anh xử lý xong mọi chuyện thì sẽ tới tìm cậu, Trần Trác không ngờ lại là chuyện lớn thế này.
Màn hình điện thoại của Giả An An hiển thị một bài viết thống kê lại toàn bộ sự việc Tống Lãng Huy sử dụng ma túy, từ những tin tức mới nổ ra ban đầu, lịch trình của anh trong ba năm qua và ảnh đi kèm theo từng thời kỳ, cặn kẽ tới mức khoanh tròn cả vết kim tiêm trên mu bàn tay anh.
Mới đầu chỉ là một bài viết trên diễn đàn du học sinh không mấy nổi tiếng, người đăng vốn chỉ hỏi xin ý kiến về chuyện tình yêu, bạn trai gia đình có tiền có quyền nhưng sử dụng chất cấm thì có nên chia tay không. Bình luận bên dưới đương nhiên đều là khuyên chia tay. Chủ bài viết do dự, rồi tiếp tục kể gia đình bạn trai đã liên hệ trung tâm cai nghiện tốt nhất ở nước ngoài rồi, cô muốn cho anh ta một cơ hội. Vốn dĩ cô chỉ kể về tiến triển tình cảm của hai người thôi, nhưng một ngày kia đột nhiên nhắc là có hộ lý tiết lộ đã từng thu dung một ngôi sao Trung Quốc rất nổi tiếng. Chủ bài viết không nói rõ tên nhưng để lại manh mối cho mọi người cùng đoán. Cả đống Sherlock Holmes online, cuối cùng mọi mũi dùi đều hướng về Tống Lãng Huy.
Blogger đăng chuyện này trên Weibo, mấy chuyện tung tin như thế này thường đã có một là sẽ có hai. Sau khi chuyện được lan rộng thì người từ bốn phương tám hướng lũ lượt đổ về, Tống Lãng Huy đông fan thì cũng có lắm đối thủ, đa số là những người khoái nhìn anh rớt đài, vì thế chưa tới hai mươi bốn tiếng, khoảng thời gian trắng trơn trong lịch trình của anh, tin đồn đi châu Âu không biết là hưởng tuần trăng mật hay du học, và cả ảnh chụp của người qua đường ở khu kiểm tra sức khỏe ở bệnh viện trong nước đều được lôi ra. Khoảng thời gian anh đi châu Âu trùng khớp với khoảng thời gian trong tin tức, tất cả mọi người đều ngỡ ngàng, anh sẵn sàng bỏ lại nghiệp diễn để cho Trần Trác nhặt được được kịch bản tốt lấy được giải diễn viên xuất sắc, thật ra là vì đi cai nghiện, chứ không phải du học hay là trăng mật gì cả.
Mà cú nện chân thật nhất là có truyền thông thần thông quảng đại tới mức mua chuộc được nhân viên trong trung tâm phục hồi sức khỏe, lấy được một tấm ảnh của Tống Lãng Huy khi đó, tuy chỉ là bóng lưng nhưng cũng đủ để chứng minh cho câu chuyện ồn ào này rồi.
Bên dưới vẫn còn một số fan khen anh đẹp trai, hoặc là đặt nghi vấn người sử dụng ma túy không thể nào lên hình lại ổn như thế. Bất cứ bình luận nào tỏ ra nghi vấn hay cảm thông thì đều bị chế giễu, có người bảo “Khuyên bạn tiết giảm tiền mạng cho thần tượng nhà bạn mua một ký bạch phiến đi", hoặc là “Tôi thấy bạn mê Tống Lãng Huy đến nghiện luôn rồi, đến trung tâm cai nghiện luôn đi".
Đây vẫn còn lịch sự và dí dỏm đấy, chứ vẫn còn đầy câu khó nghe hơn nhiều. Thậm chí fan của Trần Trác còn là quân chủ lực trong đống bình luận này.
Không chỉ Tống Lãng Huy là trung tâm của dư luận. Vì thân phận của Tống Cảnh và Chương Nhân Ỷ nên anh liên lụy sang cho cả nhà. Nghệ sĩ bình thường phạm sai lầm, không có tờ báo nào kéo theo bố mẹ nghệ sĩ cả, nhưng Tống Cảnh và Chương Nhân Ỷ chỉ trong chớp mắt cũng bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.
Phóng viên rình sẵn trước cửa căn hộ nhà họ Tống, Trần Trác xem dần tiến triển sự việc do cư dân mạng tổng kết, nhìn thấy có vô số phóng viên tụ tập xung quanh cửa căn hộ mà cậu từng tới. Tuy phóng viên vẫn chưa gặp được bố mẹ Tống Lãng Huy nhưng đã có khá nhiều tin tức truyền ra. Nếu không phải trước đó Tống Lãng Huy có nói với cậu là cô Từ nghỉ việc rồi thì chắc Trần Trác cũng sẽ tin câu “Cô giúp việc nhà Tống Lãng Huy nói rằng anh từng lên cơn nghiện tại nhà" trong bài báo là thật.
Điều này ủi an được Trần Trác một chút, ít nhất nó cho thấy cái mà báo chí gọi là chân tướng không phải là toàn bộ sự thật.
Đối tượng thảo luận trên mạng cũng dần dần chuyển từ một người sang một gia đình. Có người cảm thán hai nghệ thuật gia đang yên đang lành tự dưng bị kéo vào mớ hỗn độn vấy bẩn tên tuổi, cũng có người bảo đó giờ đã cảm thấy loại công tử sống trong nhung lụa như Tống Lãng Huy sớm muộn gì cũng gây chuyện, còn có người bảo ảnh đế ảnh hậu một tay che trời có khả năng quét sạch chướng ngại cho con trai bé bỏng của mình còn người phàm như chúng ta xem lại số dư thẻ ngân hàng đi.
Cập nhật mới nhất dừng ở một tiếng trước khi Tống Lãng Huy vừa ra khỏi sân bay, phóng viên chụp cả lô ảnh nhưng anh không đưa ra bất kì lời hồi đáp nào.
Sau hai chuyến bay cơ thể Trần Trác kiệt quệ, bây giờ xốc tinh thần muốn tháo gỡ nghĩ suy trong đầu nhưng cậu lại chẳng hay biết gì về chân tướng sự việc. Cậu thoát khỏi trang mạng, vào phần cuộc gọi. Cậu không ngạc nhiên khi mình không thể gọi được cho anh, giọng nói ở đầu dây bên kia đúng y như trong dự liệu của cậu: “Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được."
Chắc Giả An An cũng đoán ra, bèn an ủi:
– Sếp đừng nghĩ nhiều, lựa chọn tắt máy vào lúc này cũng là chuyện bình thường thôi mà.
Thậm chí Trần Trác còn muốn bảo tài xế chạy đến nhà Tống Lãng Huy ngay bây giờ, nhưng nguôi một lúc thì hiểu được giờ phút này không được manh động. Cũng may phóng viên vẫn chưa đến mức canh me trước khu nhà cậu. Ở bãi đỗ xe cậu nói tạm biệt với Giả An An, dặn dò cô mua giúp điện thoại và thẻ sim mới, rồi xách hành lý lên lầu.
Cậu ngồi trong phòng khách đợi Giả An An, vô số ý niệm lướt ngang qua trí óc. Chẳng hạn như từ lúc gặp lại nhau tới nay, Tống Lãng Huy chưa từng châm bất kì điếu thuốc nào trước mặt cậu, ví dụ như Tống Lãng Huy tìm cậu uống rượu không phải rượu mơ thì cũng là rượu đào, hoặc là xấp tài liệu bằng tiếng Pháp và báo cáo kiểm tra sức khỏe cậu tìm thấy trong ngăn kéo, cả những giây phút ngập ngừng như có điều muốn nói giữa hai người.
Không phải Trần Trác không có cảm giác, một Tống Lãng Huy luôn nhanh nhẹn thẳng thắn lúc trước giờ cũng phết thêm đôi vẻ do dự. Trần Trác những tưởng đây là vì Tống Lãng Huy giống như mình, cũng lấn cấn về mối quan hệ mập mờ giữa hai đứa, nhưng lại bỏ quên mất có lẽ còn có uẩn khúc gì khác.
Nhưng Trần Trác cũng không tin những điều người ta đang lan truyền là đúng sự thật.
Tốc độ của Giả An An rất mau lẹ, ngoài điện thoại và thẻ sim mới thì cô còn đem cho Trần Trác một phần cháo hải sản. Trần Trác thật sự không có tâm trạng ăn uống gì, chỉ sốt vó cài đặt điện thoại. Giả An An dặn dò cậu phải ăn một ít, trước khi đi không kiềm lòng được khẽ hỏi:
– Sếp ơi, anh có tin đây là thật không?
Trần Trác hỏi ngược lại:
– Còn em thì sao, không phải lúc trước em toàn nói xấu về anh ấy à, em có tin không?
Giả An An tỏ ra bối rối, nói thật suy nghĩ trong lòng:
– Lúc trước ai cũng bảo hai anh có xích mích, nên em không ưa ảnh, sau này biết được chuyện của hai anh rồi nên suy nghĩ cũng khác, em luôn cho rằng người anh thích chắc chắn phải có lí do nào đó đáng để anh đem lòng yêu thương. Vả lại, dù không nhắc đến những chuyện này, cho dù anh ấy không có quan hệ gì với anh đi nữa thì thật ra em cũng không thích nhìn anh ấy sa cơ. Hình tượng của anh ấy là kiêu hãnh, đắc ý cơ mà, bây giờ như vậy em thấy khó chịu lắm.
Trần Trác nở nụ cười hiền hòa với Giả An An:
– An An, anh biết anh nói như vậy nghe rất thiên vị, nhưng anh không tin những tin tức lúc này là toàn bộ câu chuyện. Bỏ sang một bên quá khứ mà bọn anh từng có và mối quan hệ bọn anh có thể có trong tương lai, anh biết chắc chắn bản chất của anh ấy không xấu.
Thậm chí Trần Trác còn nhớ cái buổi tối năm lớp 12, một nam minh tinh đua xe gây tai nạn, Tống Lãng Huy hẹn cậu ra gặp mặt, kể cậu nghe về nỗi khiếp đảm và lo lắng của mình. Trần Trác không tin Tống Lãng Huy sẽ đặt bản thân vào hoàn cảnh tương tự.
Cả đêm Trần Trác ngủ trong hoang mang. Cậu không liên lạc được với Tống Lãng Huy, đành phải đợi Tống Lãng Huy tới tìm. Ban ngày Trần Trác vẫn lướt điện thoại liên tục, tin tức về anh vẫn còn giăng trên bảng xếp hạng tìm kiếm, tuy không còn chứng cứ gì mới nhưng lượt đọc ngày càng tăng. Những người tiếp nhận tin tức về ba người nhà họ Tống trên có người già, dưới có trẻ nhỏ, vì thế phạm vi thảo luận ngày càng rộng, thậm chí chủ đề bàn tán lan đến cả vấn đề giáo dục con cái của gia đình minh tinh.
Chính Trần Trác cũng nhận được tin nhắn từ bạn bè thân hữu, bảo cậu dò la xem chuyện này có phải thật không, chỉ có Lý Quyết lâu không liên lạc là hỏi cậu “Em có ổn không?". Trần Trác không có tâm trạng để ý những tin nhắn này, nhưng lại không dám tắt máy sợ để lỡ mất cuộc gọi của Tống Lãng Huy.
Suốt cả ngày Trần Trác vừa không liên lạc được với anh, vừa không xem được lời hồi đáp nào từ anh trên tin tức. Thậm chí cậu còn gọi cho Phương Dĩ Minh, Phương Dĩ Minh chỉ vòng vo tam quốc, bảo rằng chuyện này hắn không có tư cách và quyền lợi trả lời thay Tống Lãng Huy.
Trần Trác ba lần bảy lượt xem Weibo của Tống Lãng Huy, bài viết mới nhất vẫn là tấm ảnh hình ngọc Quan Âm. Những bình luận có lượt thích cao nhất đã không còn là cuộc tranh cãi đáng yêu giữa các nhóm fan, mà toàn là “Ngọc đem về từ Đông Nam Á chuyên bán sỉ thuốc phiện à", “Tống Lãng Huy, người đàn ông hành tẩu vùng Tam Giác Vàng", “Tôi chơi ma túy, tôi chơi ngọc, tôi là một đứa trẻ ngoan".
Cuộc gọi đến đánh thức cậu vào sáu giờ sáng. Cậu thao thức cả đêm, trằn trọc mãi tới bốn giờ mới ngủ. Vừa nhìn thấy cái tên hai chữ là tỉnh táo lên hẳn, cậu vội vàng bắt máy, gọi:
– Lãng Lãng!
Nhưng đầu dây bên kia lại không phải là Tống Lãng Huy.
Tác giả :
Kỷ Bôi