Mạch – Thanh

Chương 1: Tiếu Mạch

Tiếu Mạch, tên của ta. Mạch có nghĩa là người xa lạ, người xa lạ a! Có lẽ mẫu thân từ lúc bắt đầu đã hy vọng ta chỉ là một người xa lạ mà không phải là con của nàng!

Tiếu Mạch. Ta cũng không phải là đứa nhỏ được cha mẹ kỳ vọng sinh ra, chỉ là kết quả sau một lần say rượu, hơn nữa sự xuất hiện của ta phá hủy hạnh phúc vốn có của họ. Bởi vì ta xuất hiện làm cho người họ yêu ly khai họ, mà bọn họ lại vì có ta mà không thể không cử hành một hôn lễ không mong muốn.

Tiếu Mạch. Nếu không muốn có ta, vì cái gì còn sinh ta ra? Nếu lúc ta mới sinh ra mà giết đi, có lẽ ta sẽ cảm kích họ. Dù sao như vậy cũng không xem như phạm tội, tuy rằng cũng là một sinh mệnh. Nguyên nhân họ nguyện ý sinh ta ra bất quá là bởi vì hai nhà cha mẹ không muốn mất mặt thôi. Như vậy họ không thể không sinh  ta ra, kết quả làm mất đi hạnh phúc của chính họ.

Tiếu Mạch. Ta mang theo tên này đến khi năm tuổi, năm đó bọn họ rốt cục đã ly hôn. Họ phi thường cao hứng, bởi vì ly hôn xong bọn họ sẽ cùng người mới kết hôn. Bọn họ kết hôn cùng một ngày, hôn lễ long trọng mà náo nhiệt, không chút nào giống hai người quạnh quẽ, cô đơn. Trên mặt họ đều toát ra vẻ tươi cười sáng lạn, đó là nụ cười hạnh phúc ta chưa bao giờ gặp qua.

Tiếu Mạch. Cha mẹ ta ly hôn rồi tái hôn đã được một năm. Mẫu thân vì trượng phu nàng mà hạ sinh một đứa con, thê tử của phụ thân cũng vì hắn sinh một bé gái. Họ rất vui sướng. Họ vì đệ đệ với muội muội mà lưu lại dấu tay cùng ấn chỉ, còn vì bọn hắn chụp rất nhiều ảnh. Bọn họ nói là phải lưu làm kỷ niệm, chờ đệ đệ muội muội lớn lên có thể cho bọn hắn thưởng thức. Nhưng tại sao ta lại không có? Ta hỏi bọn họ, bọn họ nói đã quên không có chuẩn bị. Đã quên a! Khó trách ta không có a!

Tiếu Mạch. Làm bạn với ta tới giờ cũng chỉ có cái tên này. Nó cùng ta đến nhà mẫu thân, đến nhà phụ thân, lại cùng ta ly khai bọn họ đến ký túc xá trường. Rồi cùng ta tốt nghiệp, sau đó là đi làm, buôn bán có tiền, mua một căn nhà vững chãi. Nhà mới cũng chỉ có hai phòng không to lắm, một là phòng ở, một là phòng làm việc, nhưng nhà vẫn cứ là nhà. Bắt đầu giờ khắc này ta sẽ sống trong một căn nhà hạnh phúc thực sự, là một người hạnh phúc,nhưng ta lại cảm thấy cô đơn, không có cảm giác được hạnh phúc.

Tiếu Mạch. Cái tên này vốn không có ý nghĩa gì tốt đẹp nhưng cái gọi là hạnh phúc suốt cuộc đã đến rồi. Lâm là một cái tên bình thường, nhưng cái tên này là gọi người mang đến cho ta hạnh phúc. Lâm, ngẫu nhiên ta gặp một cô gái bình thường nhưng lại không tầm thường. Sau đó chúng ta nhận thức  đối phương đã biết đến tên nhau; sau đó chúng ta đối lẫn nhau bắt đầu có hảo cảm; sau đó ta cho nàng chìa khóa nhà ta để nàng  tiến vào; sau đó hai người chúng ta ở cùng một chỗ như sống một cuộc sống như trong những câu chuyện cổ tích thời thơ ấu; sau đó —— nếu cứ như vậy vẫn sau đó đi xuống nhất định sẽ thực hạnh phúc thực hạnh phúc đi! Nhưng cái chính là nếu, nếu, từ nếu này có thể thực hiện được như trong lời nói, vậy thì cổ tích sẽ không là cổ tích nữa.

Tiếu Mạch. Ngay tại thời điểm ta bắt đầu đã là không tốt đẹp. Tất cả lại tiếp tục thay đổi. Nhìn hai thân thể trần trụi trên giường, ta mới phát hiện nguyên lai hạnh phúc chẳng qua là dùng hạt cát để xếp tòa thành, tùy thời là sẽ phong hoá. Lâm, người con gái làm cho ta cảm nhận được hạnh phúc ra sao, hiện giờ lại làm cho ta hiểu được nguyên lai ta chưa bao giờ được hạnh phúc thật sự. Nhìn ánh mắt Lâm tràn ngập áy náy, ta nhẹ nhàng đóng cửa lại ly khai cái mà ta một tay tạo ra gọi là  hạnh phúc. Ngày hôm sau Lâm nhận được giấy tờ bất động sản, mặt trên ghi chú rõ nàng là  tân chủ nhân của căn nhà. Ta đem quyền sở hữu  ngôi nhà này chuyển cho nàng, coi như là báo đáp mùi vị hành phúc nàng đem lại.

Tiếu Mạch. Tên của ta, nhưng giờ ta còn là Tiếu Mạch nữa sao? Ta thấy trên đường quốc lộ Tiếu Mạch bị thương do đâm xe, ta nghĩ như vậy. Nguyên lai hồn sau khi chết thật sự thoát xác a! Ta đây hiện tại đến tột cùng có phải là Tiếu Mạch không? Tiếu Mạch là tên thân thể kia do cha mẹ để lại, ta hiện tại đã không có thân thể,  ta có thể tên là Tiếu Mạch nữa không? Nếu có thể  ta hy vọng ta không phải, như vậy ta có thể hay không liền đến được cái gọi là chân chính hạnh phúc. A! Ta như thế nào có thể được đến hạnh phúc, bất luận ta  không phải tên là Tiếu Mạch, ta a, đều là không có khả năng có được hạnh phúc. Bởi vì ta là người không được hạnh phúc để mắt đến!

Tiếu Mạch. Ta hảo nghĩ muốn có được hạnh phúc, chỉ cần một ngày, một giờ, một phút đồng hồ cũng tốt. Ta hảo nghĩ muốn có được hạnh phúc, hảo nghĩ muốn, hảo nghĩ muốn, hảo nghĩ muốn —— thần a! Ai cũng được, van cầu ngươi thỉnh cho ta hạnh phúc, chỉ cần một chút là tốt rồi. Ta không có lòng tham, một chút, thật sự chỉ cần một chút ta liền thỏa mãn.

Ta —— hảo nghĩ muốn có được hạnh phúc.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại