Mạc Nghiên Xuyên Sách
Chương 18: Muốn Thì Tự Mình Động (Cao H)
"Ha a...... Thật đầy...... Thật lớn...... Mau động đi..... Cho tôi......" Khuôn mặt cô ửng hồng nhìn chằm chằm gương mặt khó phân biệt của người đàn ông trước mặt, cô dùng giọng điệu hờn dỗi ra lệnh cho hắn. Nếu để những con em quý tộc khác nhìn thấy cảnh này thì họ sẽ cảm thấy cực kì hoảng sợ bởi vì không một đại gia tộc nào dám tùy ý trêu chọc năm người đàn ông này chứ huống chi là ra lệnh, chỉ cần mạo phạm đến ai trong số 5 người này thì kết cục của người nọ chỉ có thể là chết thảm. Tư Đồ Dịch nheo lại mắt đen nguy hiểm, bàn tay to ấn bụng nhỏ bị côn thịt làm phồng lên của cô, tay kia thì vuốt ve ở trên lưng đẹp của cô, kiện eo mãnh lực đâm vọt vào trong tử cung, hắn nhìn cô gái ở trong lòng ngực của mình không ngừng rên rỉ yêu kiều, ngón tay còn không quên vân về raspberry (núm vú) của cô, hắn dùng môi mỏng ngậm lấy bộ ngực tuyết trắng hàm răng dùng sức gặm cắn quầng vú cương cứng cùng raspberry, thỉnh thoảng mạnh mẽ liếm mút giống như muốn hút ra sữa tươi. Theo động tác đong đưa lên xuống của hắn, bàn tay cô mềm mại vô lực mà túm lấy áo sơmi của người đàn ông trước mặt, đang lúc cảm giác cao trào lại đột nhiên bị kích thích, Mạc Nghiên càng rên càng mị, qua vài phút, hắn dừng động tác dưới thân, bất giác nhíu lại mày, biểu tình vừa như thống khổ vừa như sung sướng nhắm hai mắt, hưởng thụ mật huyệt của cô gái trong lòng ngực kẹp mút.
"Ô ô....... Cho tôi...... Ha a........ Hư...... Cho tôi......" Vì bị ảnh hưởng từ tác dụng thuốc, Mạc Nghiên đã mất khả năng suy nghĩ nên chỉ biết thuận theo khát vọng của thân thể, hai mắt rưng rưng như oán như tố nhìn Tư Đồ Dịch.
Đáy mắt hắn tràn ngập tình dục nhìn chằm chằm khuôn mặt kiều diễm của cô, hận không thể nuốt cái miệng đang lải nhải vào, đương nhiên là hắn làm theo suy nghĩ trong đầu, hắn dùng cái môi nóng rực gần như bá đạo mà chà đạp môi đỏ của cô, liếm mút hút ăn một cách mê người, hắn cạy ra cánh môi cô, lưỡi dài của hắn tiến quân thần tốc, bá đạo chiếm lấy hương thơm trong miệng cô.
"Ngô ngô...... Ha a...." Dưỡng khí trong cơ thể dường như bị hắn hút hết, bàn tay mềm mại vội bắt lấy áo sơ mi người đàn ông, đôi tay nhỏ nhắn tinh xảo đáng yêu chống ngực hắn, môi nhỏ màu đỏ không ngừng hút phun, ánh mắt mê mang lộng lẫy mà vô tội nhìn chằm chằm người đàn ông trước mắt
"Muốn...... Liền tự mình động........" Dùng ý chí cố gắng nhịn xuống khát vọng muốn phun trào, Tư Đồ Dịch nheo lại hai mắt nhìn gò má Mạc Nghiên đã ửng hồng, thỉnh thoảng đem nam căn nhẹ nhàng ma sát vách tường bên trong cơ thể mềm mại, đem ngón tay nhẹ nhàng niết xoa raspberry.
"Ngô....." Mạc Nghiên cắn cánh môi, nhẹ nhàng nhăn lại mày liễu, ánh mắt ai oán chọc người vừa yêu vừa thương, cánh tay vô lực chống ở trên vai Tư Đồ Dịch.
"Giống như vậy..... Tự mình động....." Thanh âm khàn khàn của hắn vang lên bên tai cô, kiện eo đâm về phía trước một chút. Thân thể mềm mại của Mạc Nghiên run lên, cảm giác bàn tay to bên hông càng thêm cực nóng, thân mình tùy ý bàn tay người đàn ông mang theo đong đưa lên xuống, đang lúc thân mình cô sung sướng mà đắm chìm trong hoan ái, hắn lại dừng lại động tác, khuôn mặt tuấn tú lạnh nhạt lúc này nở nụ cười gian tà.
"Hư..... Ngô..." Ánh mắt Mạc Nghiên hiện lên khát vọng nhưng lại phát hiện người đàn ông dưới thân không có bất luận động tác nào, cô bẹp môi đỏ buồn bực mà chống tay lên vai hắn, tự động eo liễu.
"A..... Ha a....... Thật thoải mái...... Ân ân...... Hừ.... A..." Trong tiếng rên rỉ yêu kiều còn kèm theo giọng mũi non mềm khóc nức nở, cô dựa vào đôi tay cùng đầu gối chống, dùng sức đứng lên ngồi xuống phun ra nuốt vào nam căn thô dài, nhiều lần để gần miệng hoa huyệt nhưng ta có thể phát hiện còn một phần nam căn chưa bị tiểu huyệt nuốt vào.
"Ngô..... Hừ......" Hắn nheo lại mắt đen, tại trong chỗ sâu chớp động mãnh liệt lửa nóng tình dục, tùy ý cô phập phồng lên xuống mà vẫn không có ý định tính toán muốn hỗ trợ.
"Thật đầy...... Thật lớn...... Hộ a...... Ân a...... Giúp, giúp tôi...... Cầu xin anh......" Cô kéo dài tiếng rên rỉ, ánh mắt u oán nhìn khuôn mặt tinh tế của hắn, cầu xin hắn một tia trìu mến, đôi mắt kia như giận như si rất mị hoặc.
"Ngoan...... Chờ lát nữa, mặc kệ cô khóc kêu cầu xin tha thứ như thế nào thì tôi cũng sẽ không dừng lại...." Hắn lạnh nhạt mà nhếch lên một nụ cười tà, hung hăng đâm toàn bộ nam căn toà vào chỗ sâu trong hoa huyệt, bàn tay to chế trụ eo thon không cho cô dễ dàng thoát đi.
"Ô ô....... Cho tôi...... Ha a........ Hư...... Cho tôi......" Vì bị ảnh hưởng từ tác dụng thuốc, Mạc Nghiên đã mất khả năng suy nghĩ nên chỉ biết thuận theo khát vọng của thân thể, hai mắt rưng rưng như oán như tố nhìn Tư Đồ Dịch.
Đáy mắt hắn tràn ngập tình dục nhìn chằm chằm khuôn mặt kiều diễm của cô, hận không thể nuốt cái miệng đang lải nhải vào, đương nhiên là hắn làm theo suy nghĩ trong đầu, hắn dùng cái môi nóng rực gần như bá đạo mà chà đạp môi đỏ của cô, liếm mút hút ăn một cách mê người, hắn cạy ra cánh môi cô, lưỡi dài của hắn tiến quân thần tốc, bá đạo chiếm lấy hương thơm trong miệng cô.
"Ngô ngô...... Ha a...." Dưỡng khí trong cơ thể dường như bị hắn hút hết, bàn tay mềm mại vội bắt lấy áo sơ mi người đàn ông, đôi tay nhỏ nhắn tinh xảo đáng yêu chống ngực hắn, môi nhỏ màu đỏ không ngừng hút phun, ánh mắt mê mang lộng lẫy mà vô tội nhìn chằm chằm người đàn ông trước mắt
"Muốn...... Liền tự mình động........" Dùng ý chí cố gắng nhịn xuống khát vọng muốn phun trào, Tư Đồ Dịch nheo lại hai mắt nhìn gò má Mạc Nghiên đã ửng hồng, thỉnh thoảng đem nam căn nhẹ nhàng ma sát vách tường bên trong cơ thể mềm mại, đem ngón tay nhẹ nhàng niết xoa raspberry.
"Ngô....." Mạc Nghiên cắn cánh môi, nhẹ nhàng nhăn lại mày liễu, ánh mắt ai oán chọc người vừa yêu vừa thương, cánh tay vô lực chống ở trên vai Tư Đồ Dịch.
"Giống như vậy..... Tự mình động....." Thanh âm khàn khàn của hắn vang lên bên tai cô, kiện eo đâm về phía trước một chút. Thân thể mềm mại của Mạc Nghiên run lên, cảm giác bàn tay to bên hông càng thêm cực nóng, thân mình tùy ý bàn tay người đàn ông mang theo đong đưa lên xuống, đang lúc thân mình cô sung sướng mà đắm chìm trong hoan ái, hắn lại dừng lại động tác, khuôn mặt tuấn tú lạnh nhạt lúc này nở nụ cười gian tà.
"Hư..... Ngô..." Ánh mắt Mạc Nghiên hiện lên khát vọng nhưng lại phát hiện người đàn ông dưới thân không có bất luận động tác nào, cô bẹp môi đỏ buồn bực mà chống tay lên vai hắn, tự động eo liễu.
"A..... Ha a....... Thật thoải mái...... Ân ân...... Hừ.... A..." Trong tiếng rên rỉ yêu kiều còn kèm theo giọng mũi non mềm khóc nức nở, cô dựa vào đôi tay cùng đầu gối chống, dùng sức đứng lên ngồi xuống phun ra nuốt vào nam căn thô dài, nhiều lần để gần miệng hoa huyệt nhưng ta có thể phát hiện còn một phần nam căn chưa bị tiểu huyệt nuốt vào.
"Ngô..... Hừ......" Hắn nheo lại mắt đen, tại trong chỗ sâu chớp động mãnh liệt lửa nóng tình dục, tùy ý cô phập phồng lên xuống mà vẫn không có ý định tính toán muốn hỗ trợ.
"Thật đầy...... Thật lớn...... Hộ a...... Ân a...... Giúp, giúp tôi...... Cầu xin anh......" Cô kéo dài tiếng rên rỉ, ánh mắt u oán nhìn khuôn mặt tinh tế của hắn, cầu xin hắn một tia trìu mến, đôi mắt kia như giận như si rất mị hoặc.
"Ngoan...... Chờ lát nữa, mặc kệ cô khóc kêu cầu xin tha thứ như thế nào thì tôi cũng sẽ không dừng lại...." Hắn lạnh nhạt mà nhếch lên một nụ cười tà, hung hăng đâm toàn bộ nam căn toà vào chỗ sâu trong hoa huyệt, bàn tay to chế trụ eo thon không cho cô dễ dàng thoát đi.
Tác giả :
Chỉ Thị Y Duy