Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn
Chương 298: Khổ Cực Luyện Tập

Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 298: Khổ Cực Luyện Tập

~ Cái… cái… gì?

~ Kiếm ý?

Hai thanh niên nghe thế nhảy dựng lên, kiếm ý một khi có thể ngộ ra có thể khiến vũ kỹ hay chiêu thức kiếm đạo của bản thân tăng lên một cách kinh khủng, không khác vào game bật hack, khủng bố cỡ nào đi nữa cũng phải chào thua cái ngộ, ngươi nói muốn ngộ là ngộ được hả?

~ Ta không quan tâm, phàm là các ngươi bên trong này tất cả đều phải ngộ được kiếm ý, đao ý, thương ý, tu luyện vũ khí gì thì phải ngộ được Ý!

Thiên Long đây cảm thấy mình phải nắn cho đội quân của hắn thành hình một cách hoàn mỹ nhất.

~ Qua một tháng không ai có thể đột phá thì tự khắc rời khỏi nơi đây, ta không chứa chấp rác rưởi! Ai là kẻ cuối cùng đột phá sẽ phải giặt đồ giặt tất giặt đồ lót cho mọi người!

Đáng hay không? Đáng! Rất đáng, đã được đem mác là thiên tài thì hãy thể hiện phong cách thiên tài, không đột phá được thì chết đi chứ sống làm gì?

~ không công bằng a…

Thiên Long nhíu mày nói:

- ta nói được là được, nếu các ngươi có ý kiến, vậy ta sẽ cho các ngươi biết, trên đời này không hề có sự cân bằng, thực lực mới quyết định được.

~ Ta hiện tại cũng đã Động Hư Cao Cấp, rất khó để đột phá tiếp, kẻ nào muốn leo lên đầu ta làm lão đại thì cứ việc, đột phá trước ta là được!

~ Đây là dụ hoặc của ta đó, các ngươi có thể nghe hoặc bỏ ngoài tai đều được!

Nhảy lên đầy Thiên Long làm lão đại, chậc chậc… Đây là dụ hoặc cám dỗ rất lớn đó nha, chưa nói đến lợi ích, quan trọng là mặt mũi, sau này nói Đấu Chiến Thần Long Kỵ Sĩ là đệ đệ ta, không cần nghĩ nhiều cũng biết được cung phụng ra sao.

Phất tay vứt cho mỗi người một trăm cân mạt sắt:

- cột cái này vào chân bụng và tay đi. Nay chúng ta sẽ luyện tập chạy bộ.

Chúng huynh đệ vội vàng cột sắt vào chân, nghe theo Thiên Long bắt đầu chạy, chạy mới được có một vòng sân thôi họ đã mệt lè lưỡi ra rồi, liên tiếp chạy ba vòng ai cũng đột phá cực hạn một lần rồi nghỉ ngơi một chút, riêng Thiên Long thì vẫn như trâu bò chạy như điên vậy, Thiên Long chạy hai vòng xong bắt đầu dục mấy tên chạy tiếp theo sau, nguyên buổi sáng mọi người muốn xỉu mấy lần luôn, nhìn Thiên Long chạy khiếp sợ không thôi.

Không chịu khổ hơn người sao xứng có thành quả hơn người, mang tiếng lão đại phải nghiến răng làm gương.

Mọi người chạy từ sáng đến chưa đột phá cực hạn cơ thể ba lần, nhìn mắt ai cũng trợn tia máu, rãi chảy như mưa, muốn đột phá cực hạn một lần đâu có dễ, phải chạy hết nguyên lực trong cơ thể, đến mức trong cơ thể không còn một chút gì, nếu có thể cố tiếp sẽ đột phá giới hạn cơ thể.

Đến trưa mọi người nghỉ ngơi, phải mất nửa tiếng mọi người mới cần lấy lại được ý thức, Lang Khắc Hàn nhìn Thiên Long nói:

~ Lão đại, chạy như ngươi sẽ ảnh hưởng đến kinh mạch đó!

~ Ta thiên sinh dị mạch sức mạnh phá thiên, không sao!

Thiên Long cười nhẹ bỏ qua, huyết nhục của hắn đã không phải đám Sở Tiêu có thể so sánh, mọi người nặng nề ừm nhẹ một tiếng, cũng được thôi, Thiên Long gian nan họ cảm nhận được.

~ Mọi người ăn uống hồi sức, buổi chiều chúng ta sẽ huấn luyện chiến đấu.

Tập luyện nơi đây không ai được sử dụng Cửu Linh Lực, nếu sử dụng Cửu Linh Lực thì mọi người có thể vác cả mười ngàn cân mặt sắt chạy mấy ngày còn được, không sử dụng một chút Lực lượng nào, đơn thuần là sức mạnh cơ bắp.

Ăn uống nghỉ ngơi, ai cũng nằm vật ra đất ngủ mê mang, đầu giờ chiều nghe thấy tiếng rống khủng khiếp làm mọi người sực tỉnh, có tới năm cái lồng sắt khổng lồ, bên trong có năm đầu hắc hùng to như một ngọn núi, ai cũng tê tê hít khí lạnh!

~ Vào đi!

Thiên Long nhảy vào lồng sắt quần ẩu với đầu Hắc Hùng mới bắt về, đầu Hắc Hùng nhị cấp sơ giai, tầm Động Hư nhị trọng!

Ầm Ầm….

Thấy Thiên Long lao vào đầu tiên đánh nhau với đầu Hắc Hùng làm mọi người kinh hãi đứng không nổi, âm thanh kinh động rung trời, Lang Khắc Hàn nghiến răng hét lớn:

~ Cũng chỉ là một đầu xúc sinh, ta không thể nào lùi bước mà giặt đồ cho tên cặn bã Tùng Khúc được. A….

Lang Khắc Hàn lao vào lồng sắt thứ hai có đầu Hắc Hùng nhất cấp trung giai. Tầm Động Hư Ngũ Cấp.

~ Mọi người bắt cặp lao vào.

Lý Kiệt và Mộc Hồng Lai một đội cùng nhau lao vào một lồng khác, mọi người quần ẩu chiến đấu, chiến đấu bực này mới kích thích, âm thanh chiến đấu vang vọng, tiếng hét thê lương của mọi người và tiếng gầm rú tức giận của Hắc Hùng làm không khí trở lên hết sức ám ảnh.

Khi mà trời lặn mất dạng trăng bắt đầu chui ra ló dạng, mọi người rút lui ra khỏi lồng sắt, quả thực da của Hắc Hùng quá kinh khủng, dày hơn cả tường đồng vách sắt, ngày đầu tiên không làm gì được bó mà còn bị nó vả cho sống chết chưa rõ.

Ào Ào….

Mọi người cùng nhau ngâm mình trong một hồ linh dịch chữa thương, phục hồi thương thế là cái quan trọng nhất, nếu không kinh mạch bảo liệt là hơi bị rắc rối, đêm đến của ngày huấn luyện đầu tiên Thiên Long cho mọi người nghỉ ngơi lấy lại sức, làm quen dần sau này đêm đến cũng phải luyện.

Thiên Long phải thức để điều khiển hạ nhân dọn dẹp lại chiến trường, củng cố lại tường chắn, đao khí và kiếm khó đã phá hỏng không ít cơ sở vật chất.

~ Tất cả dậy đi!

Đánh thức mọi người, sau khi mọi người ăn uống no nê, nghỉ ngơi một chút, Thiên Long ném ra thêm một đống mạt sắt, mỗi ngày tăng lên một ít.

~ Thấy cái hồ bên kia không? Độ sâu chỉ hơn trăm mét thôi, cốt sắt vào nhảy xuống đó rồi bò lên đây!

~ Lão đại ngươi nói sao thuận miệng vậy?

Cột hơn trăm cân sắt nhảy xuống đáy hồ, rồi cái hồ nó lại là hồ nhân tạo, do thằng nào chưởng xuống một cái hố to chà bá, không hề có chút độ nghiêng nào, tới xuống đáy hồ phải bò lên bằng tường đất dốc thẳng đứng, chết thôi.

~ Ta đi trước đây!

Thiên Long cột mặt sắt nhiều gấp năm lần mọi người đứng trước mặt hồ, hít sâu một hơi nhảy cái ủm xuống hồ.

~ Ta… Ta… Con mẹ nó ta liều!

Tùng Khúc nói không ra hơi, cột sắt vào người nhảy xuống tiếp sau, mọi người cũng bắt đầu nhảy theo sau, khổ không biết khóc làm sao.

Thiên Long rơi xuống nước không hề loạn vì đã có kinh nghiệm từ đầu, thích nghi dưới nước Thiên Long mới đọ vào đáy hồ, bật lên cao đấm vào bụng Tùng Khúc làm trợn tròn mắt há hốc hồm bay mất một hơi trọc cuối cùng trong phổi. Dư lực đẩy hắn đập ầm xuống đáy hồ, Thiên Long lao lên trên tiếp tục dội quyền vào bụng mọi người, chỉ khi không còn thứ đảm bảo an toàn, mọi người mới có thể bị kinh động, chắt lọc từng khối khí li ti trong nước hấp thụ vào lỗ chân lông mà sử dụng.

Hấp thụ không khí trong nước qua lỗ chân lông có lợi vô hại. Phải vào vai ác mọi người mới rút ra được kinh nghiệm xương máu.

Cả đám không còn một ngụm khí trong cơ thể, vội vã ngồi bằng dậy tập trung toàn bộ thần thức, họ biết cho dù là nguy hiểm đến tính mạng cũng quyết không được hoảng loạn, đây là điều Thiên Long nhấn mạnh trước khi tham gia khóa huấn luyện, tuyệt đối không được hoảng loạn.

Mọi người phải mất ba ngày mới có thể phun ra nuốt vào khí trong nước, thủy lực đè nén khiến họ khó chịu cực điểm, Lý Kiệt là người đầu tiên tán đi thần thức ngưng vận chuyển huyết mạch, hắn bỏ lên trên trước, không thể phủ nhận ý chí của Lý Kiệt là lớn nhất trong mọi người.

Bởi vì hắn đã hứa, đã hứa với người con gái hắn theo đuổi sẽ bảo vệ nàng cả đời, chỉ có vậy Triệu Mẫn mới trao trái tim cho hắn, mà nàng ấy đã tin tưởng thì Lý Kiệt không có lý do gì để lật lọng, Triệu Mẫn là ý chí của Lý Kiệt.
Tác giả : Ngã Nhạn
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại