Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn
Chương 254: Có Qua Có Lại

Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 254: Có Qua Có Lại

~ Ta giết ngươi!

Thanh Ngọc Diệp cảm giác bị khinh thường nồng đậm, không ngờ chiến với nàng lại đi uống rượu say tới nỗi nhìn không nổi, đây là sỉ nhục!

Tiểu Nặc yêu thú của Thanh Ngọc Diệp lao lên, nó dùng bàn tay như lôi đình vả Thiên Long một cái làm Thiên Long bay thẳng lên trời, Thanh Ngọc Diệp vù phát biến mất, bay lên không trung mũi kiếm A Tu La lóe lên ánh sáng xanh bất thường, nàng đâm thẳng ngực Thiên Long từ đầu này qua đầu bên kia.

~ Không!...

Hư Huyễn thấy vậy tý thì bất tỉnh, nam nhân nàng còn không dám cắn một miếng, lại để ả đàn bà khác đâm xuyên ngực.

Đám Tuyết Hàn Mặc khuôn mặt tái mét không còn tý máu.

Ầm Ầm…

Thiên Long bị tiểu Nặc của Thanh Ngọc Diệp dội liên tiếp hơn ba mươi quyền vào đan điền tạo ra một xung lực, xung lực to lớn nén ép Thiên Long ầm ầm xuống nền thiết thạch, mà cái nền thiết thạch nó còn cứng gấp mười lần sắt thép nhân giới.

Không gian tĩnh lặng, bụi mù tán đi, không thấy động đậy, ánh mắt Thanh Ngọc Diệp rét lạnh nhíu lại, không thể dễ chết vậy được.

Hoa Lạp Lạp…

Không phụ sự kỳ vọng của Thanh Ngọc Diệp, Thiên Long ngoi một cánh tay ra khỏi mảnh vụn thiết thạch, Ma kiếm xoay quanh đống tàn thạch, thân kiếm cô đọng ngưng thành sương, mũi kiếm chảy từng giọt nước nhỏ vào tay Thiên Long, ý chỉ như muốn đánh thức Thiên Long bằng lệ kiếm!

Ầm Ầm Ầm…

Không để Thiên Long có cơ hội phản lực, tiểu Nặc của Thanh Ngọc Diệp lao lên tốc độ vũ bão, tuy toàn thân nó là mỡ nhưng không thể nhìn bề ngoài mà phán xét được tốc độ của nó, rất kinh khủng.

Phập…

Hất Thiên Long lên trung trung, một chủ một thú kẻ trên không trung dội quyền, kẻ đứng dưới dội chưởng, Thiên Long từ trong cơn mê bị đánh cho tỉnh hẳn, bị đánh tới mức đứt luôn một cánh tay trái.

Phành Phành Phành…

Không thể ngồi im, Ma kiếm đột nhiên thu lại toàn bộ Ma khí, không đợi Thanh Ngọc Diệp và tiểu Nặc hiểu chuyện, nó như cơn sóng thần đánh thẳng lực lượng của nó vào cả hai chủ tớ Thanh Ngọc Diệp, làm cả hai bị chấn bay ra ngoài, Kiếm khí bạo tạc gần tiểu Nặc nhất cho nên nó hưởng toàn bộ sát thương, toàn thân Tiểu Nặc nhận trọn sát thương để lại một thân huyết nhục be bét, nhưng đó cũng chỉ là bề ngoài, yêu thú da dầy thịt béo không quan tâm lắm về ngoại thương.

Bịch Bịch…

Xèo Xèo…

Thiên Long loạng choạng đứng dậy, Ma khí từ cánh tay bị đứt tỏa ra thành hắc vụ, lôi cánh tay đứt lìa dưới nền lại.

Rắc Rắc…

Nắm nắm thử độ đàn hồi bàn tay mới, khóe môi Thiên Long cong gợn cười lạnh lẽo, lắc cổ vài cái Thiên Long thở dài phủi bụi:

~ Haiz… đánh xong rồi hả? Đã tay rồi đã hả? Có qua có có lại mới toại lòng nhau, xem ta xử lý các ngươi ra sao đây!

Lao với tốc độ siêu âm thanh, trên đường lao lên tiện tay cầm Ma kiếm đang lơ lửng, khí thế bùng nổ Thiên Long nhắm chuẩn xác Thanh Ngọc Diệp, đột nhiên hắn ta dừng lại cơ thể uốn cong một vòng hoàn mỹ, cơ tay nổi cả gân xanh ném Ma kiếm thẳng mi tâm Thanh Ngọc Diệp.

Ầm Ầm Ầm…

Ma kiếm lao đi, chuôi kiếm ầm ầm nổ ra ma vụ do áp suất không khí, như tên lửa nổ ngòi lao với sức mạnh hủy diệt.

Thiên Long nhắm thẳng con gấu trúc của nàng ta lao tới, trảo thủ sắc nhọn lóe lên ánh sáng giết chóc, tiểu Nặc lần trước bị Thiên Long xé rách da mặt sợ vãi đái, lần này thấy Thiên Long lao tới nó tuy thực lực cao hơn nhưng vì sợ hãi ngấm vào linh hồn, nó không dám đối đầu trực tiếp với Thiên Long liền lao lên không trung đạp không để trốn.

~ A Tu La đệ Nhị Kiếm!

Thanh Ngọc Diệp thấy Ma kiếm lao tới, biết đây không phải là thứ đồ chơi tốt đẹp gì, uy lực thấy rõ, nếu lơ là chết như chơi, nàng điều động linh lực trong cơ thể, chém ra một đạo kiếm quang, kiếm quang rực lửa lam sắc hóa thành một đạo lưỡi hái đâm thẳng Ma Kiếm!

Phành…

Ma kiếm với uy thế kinh thiên ầm ầm phá tan lưỡi hái kiếm quang, một đường khí thế không giảm càng tăng, sát khí phô thiên cái địa bạo phát, khóa Thanh Ngọc Diệp bên trong uy thế, vẫn là mi tâm nàng ta lao tới.

Rắc Rắc…

Bên ngoài phòng thượng lưu Ma giới, khi thấy A Tu La kiếm lao tới công chúa, tên Độ Kiếp nhất trọng không kìm được mà bóp nát một đầu long tạc thạch, hắn biết kiếm của Thiên Long không phải là thứ mà sức Mạnh A Tu La kiếm đệ nhị tầng có thể công phá, Công Chúa quả thực vẫn chưa đặt trọng một kiếm này, vẫn xem thường thực lực Thiên Long, theo hắn, Ma kiếm này có thể phá nát đệ tam thậm chí đệ tứ A Tu La kiếm trong thời thần không đáng kể, nếu Thanh Ngọc Diệp không thể phá khỏi tàn dư uy thế của Ma kiếm, hắn sẽ phá phòng thủ phù văn mà lao vào. Bởi áo nghĩa bên trong kiếm này đã vượt qua phạm trù có thể lý giải.

Không phải một kiếm này trên cơ Thanh Ngọc Diệp, mà là do Thanh Ngọc Diệp chủ quan, nếu nàng ta đặt trọng vấn đề dùng đệ Tứ A Tu La kiếm hay đệ Ngũ A Tu La kiếm, như vậy tình thế sẽ lật ngược lại, bởi Thiên Long đã truyền nửa thành công lực của mình vào kiếm, nếu Ma kiếm bị cưỡng chế không thể công nổi, nhất định Thiên Long sẽ bị phản phệ Ma khí mà nội thương nghiêm trọng.

Phụt..

Bên trong, Thanh Ngọc Diệp nghiến răng, nàng điểm vào ngực hai cái, cưỡng ép phóng thích Cửu Linh Lực trong đan điền qua Tâm Cung, bật mạnh lao lên

Xoẹt…

Vẫn không thể tránh né hoàn toàn, Ma kiếm đâm xuyên ngực phải của Thanh Ngọc Diệp ầm ầm lao xuyên qua, trong một khoảng khắc nhỏ có thể thấy một lỗ nhỏ nhìn từ đầu này qua đầu bên kia nơi ngực phải Thanh Ngọc Diệp. Vì Ma kiếm không có cán, cho nên xuyên ngực Thanh Ngọc Diệp ngọt còn hơn đường phèn.

~ Mau Tránh!!!!

Cảnh báo nguy hiểm không biết là của ai, nhưng thời gian quá ngắn ngủi không thể làm gì hơn, Ma kiếm cường thế đâm xuyên phù văn lao ra bên ngoài tốc độ chỉ hơi giảm một tý, nó đâm xuyên qua yết hầu một tên Thất cấp điên phong Hóa Thần, tuyệt sát một vị Hóa Thần Ma kiếm hút cạn sinh mệnh của tên đó rồi lao về.

Nói thì dài nhưng thời gian Thiên Long ném Ma Kiếm chỉ chưa tới một phần mười của một cái chớp mắt, chỉ vậy thôi nhưng cao thủ đã có thể hành động được vô vàn thứ khác. Không thể khác hơn bởi Ma kiếm quá kinh hãi.

Tê Tê…

Toàn bộ mọi người có mặt tê tê hít khí lạnh, ngay cả Hư Chiến Hồi cũng trợn cả mắt mà tỉnh rượu, ngay cả bên hội phù văn cũng tròn mắt mà nhìn lỗ thủng nơi phù văn bảo vệ, cái wtf gì đây? Đây là sức lực của một tên Hóa Thần Ngũ cấp cao giai gây ra đây sao?

Không để ý nhiều, Thanh Ngọc Diệp kìm nén kinh hãi trong lòng, nàng đến bây giờ mới gạt bỏ ý nghĩ Thiên Long không cùng đẳng cấp, mà đề cao Thiên Long lên làm kẻ thù cần phải tru diệt đầu tiên.

Phành Phành Phành…

Trong khoảng khắc ngắn ngủi, Thiên Long túm được tiểu Nặc, hắn ta dùng trảo đâm thẳng nội hạnh nó, giáng vào đỉnh đầu con gấu trúc này hơn ba trăm trảo, làm toàn thân tiểu Nặc đứt đoạn gân cốt phế vật không thể hơn.

Mắt thấy Thanh Ngọc Diệp lao tới, Thiên Long không từ thủ đoạn độc ác, nắm trảo cầm chân con gấu trúc, xoay vù vù như một cánh quạt, cuối cùng vả thẳng vào người Thanh Ngọc Diệp, thả tay… Thanh Ngọc Diệp cùng tiểu Nặc đập ầm ầm vào phù văn bảo vệ, yêu thú của nàng vì không chịu nổi sát thương mà đã bất tỉnh sống hay chết chưa rõ.
Tác giả : Ngã Nhạn
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại