Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn
Chương 205: Rơi Vào Thế Hiểm
Sáng sớm hôm sau thiên khung đổ sắc, Thiên Long kiếm được cái Audi bốn chỗ bắt đầu kéo ga chở tam nữ đi dạo, nào là mua đồ em bé, mua sữa mua đồ chơi, đi ăn đi phá Thành phá Quận.
~ a… Thiên Long mau ghé vào kia, bên trong có tên kia đang ăn cái gì ngon lắm kìa…
Nghe Tinh Linh Nữ Hoàng ra lệnh Thiên Long một đầu hắc tuyến, ta không biết nàng có thai hai là do ăn nhiều quá dẫn đến cái bụng đó luôn a.
~ tỉ tỉ ăn đã lo lắm rồi, không ăn nổi nữa…
Tuyết Băng Băng ôm tay Tinh Linh Nữ Hoàng cản lại, không được không được nữa rồi, ăn hết nổi rồi…
~ hai đứa không cần lo, ta có thuốc giảm béo ăn hoài không tăng cân, cho lên đồ ăn ngon thì đừng có chê.
~ thành giao…
~ Anh hai có nghe thấy gì không? Tỉ tỉ bảo vào kìa…
Nghe thấy thuốc ăn mãi không béo, hai cô nàng là tín đồ ăn uống chống cự sao nổi, Thiên Long chỉ biết nghiến răng ghé vào…
Ăn căng cứng đi ra, không đi nổi nữa, trời cũng đã về khua, đi trên đường thấy còn một cái biệt thự kinh doanh giải trí Karaoke, Tinh Linh Nữ Hoàng nổi máu nạt Thiên Long:
~ Thiên Long Thiên Long… mau ghé vào, ta muốn thể hiện tài năng thiên phú!
~ không!
Thiên Long kiên quyết không thèm dừng xe, không là không, nay chơi quá đủ rồi.
~ phành…
Nóc xe bay mất, nhị nữ Tuyết Băng Băng và Tĩnh Như đang dựa ghế ngửa cổ thở gấp do ăn quá no, chợt thấy sao trăng đầy trời làm hai cô nàng không rét mà run hộ Thiên Long…
~ vào thì vào, ta lại sợ nàng quá!
Thiên Long thở như bò, nàng đợi đó, sau này thực lực ta mà hơn nàng đi, xem lời nói của ai có trọng lượng hơn, ta hay nàng, Thiên Long lại không biết, cho dù cậu ta có vượt xa thực lực Tinh Linh Nữ Hoàng bao nhiêu chăng nữa, cũng không cản được tính cứng như đá của Tinh Linh Nữ Hoàng, nàng thà cứng đối cứng kiên quyết tới cùng chứ không chịu nghe lời, Thiên Long nhận ra thì đã muộn rồi.
Về tới nhà Thiên Long phải vác cả tấn đồ vào nhà, còn tam nữ thì đi tắm nghỉ ngơi, vừa bốc vác Thiên Long vừa chửi xối xả, nay đi làm cu li cấp cao, tức muốn ói máu.
May sao Tuyết Băng Băng và Tĩnh Như mua hẳn một tòa dinh thự hai lầu rộng rãi, đồ bao nhiêu cũng vừa hết.
Tắm xong đi vào phòng ngủ, thấy Tinh Linh Nữ Hoàng tóc cột cao, người thì mặc bộ váy bà bầu, khuôn mặt căng bóng cái cằm một ngấn nọng chân tay trắng ngần ngực hở cả nửa, làm Thiên Long tý thì phụt hết máu cam, nhìn mà kích thích không chịu nổi, thấy nàng ngồi dưới đất, bên cạnh có cái gối êm, Thiên Long đưa chân đá nhẹ vai nàng cái, làm Tinh Linh Nữ Hoàng đang sắp xếp đồ em bé thì đổ dần ra bên chổng cả hai càng lên trời.
Ánh mắt sát khí đùng đùng nhìn Thiên Long đang ngơ ngẩn vì vừa giờ chổng hai chân lên trời lộ hết phong mang, Tinh Linh Nữ Hoàng cầm gối vứt lên giường, thu lại vẻ hung thần ác sát đáng yêu của nàng, yếu đuối kêu lên:
~ Tĩnh Như, Băng Băng, Thiên Long hắn đạp ta này!
~ ầm ầm ầm…
Nhị nữ lao vào thấy Tinh Linh Nữ Hoàng đang nằm trên đất còn Thiên Long đang ngồi trên giường, hai cô bé lao lên nhào vào Thiên Long đánh đấm hò hét túi bụi:
~ a… tiểu tạc ngươi mất trí rồi….
~ Anh Hai cái đồ ác độc…
~ Ầm ầm Ầm…
~ A… cứu mạng…
Thiên Long gào như heo bị chọc tiết bị nhị nữ đánh cho bầm tím mặt mũi heo nhận không ra, ta chỉ đá nhẹ, rất nhẹ thôi mà, ai biết Tinh Linh Nữ Hoàng đang tập trung vào gấp đồ mà không hề quan tâm thứ gì, ta vô tội a…
Tinh Linh Nữ Hoàng thấy Thiên Long bị đánh thì hừm nhẹ yêu kiều một cái nàng liền lổm cổm ngồi dậy lẩm bẩm:
~ lại dám đá bổn Hậu, tạo phản hả, chết đi!
Nàng lại tiếp tục chăm chút gấp đồ lại, một thân mưu cao kế sạch, Thiên Long còn thua xa cái độ lươn lẹo thích nghi rất nhanh với hoàn cảnh của nàng, nay mua quá nhiều đồ luôn, thích đồ em bé của loài người vô cùng, làm Tinh Linh Nữ Hoàng tiêu của Tĩnh Như một số tiền khổng lồ.
Nơi đây có bốn người nhưng mà chỉ có mỗi bé Như là có tiền, còn lại không hơn không kém gia sản chỉ bằng một hạt cát. Tĩnh Như đại gia từ mai hãy gọi là vậy.
Sau một tuần Thiên Long ở nhà hò hét lên giường xuống đất cùng nhị nữ cũng đành phải tạm biệt, ra đi trong nước mắt là chuyện bình thường quá rồi, nghe Thiên Long hứa sẽ liên tục về thăm thì nhị nữ mới buông tha cho đó, không có quên đi mà đi được, cứ đi cho chán xong về hiếp các nàng rồi lại đòi đi.
Trên đường di chuyển Thiên Long được lệnh bế Tinh Linh Nữ Hoàng, cái gì chứ cái này Thiên Long rất sẵn sàng đó a.
~ hai con bé thật tốt, dễ thương khả ái nữa. Ta còn chơi chưa có đã.
~ nàng nghĩ ta chơi đã đủ chưa hả?
~ ngươi câm đi, ngươi không thấy ta ở đó hay sao? Đêm nào cũng hành hạ các nàng, làm hôm sau ta chỉ biết chơi một mình.
~ kaka…
~ đừng xoa bụng ta!
~ kệ ta.
…
Thiên Long và Tinh Linh Nữ Hoàng cả đoạn đường dài chán chả biết làm gì ngoài cãi nhau, Tinh Linh Nữ Hoàng thề là về nhà, sinh nở xong, đột phá xong, nhất định sẽ đến chơi với Tuyết Băng Băng và Tĩnh Như tiếp, nghiện rồi.
~ hả? Có người theo sau!
Tinh Linh Nữ Hoàng nhíu mày nhìn Thiên Long, Thiên Long mặt không đổi sắc cười nhẹ:
~ nàng không biết đó thôi, mấy tên đó đã rượt chúng ta từ lúc ở biên giới, đã theo chúng ta nhiều ngày rồi đó!
~ ơ sao ngươi biết?
~ nàng là cái đồ lười chảy mỡ, có cái rải thần thức cùng chịu khó để ý một tý là biết!
~ hựm…
Tinh Linh Nữ Hoàng trợn mắt nhìn Thiên Long, ta rải làm cái gì hả? Không phải ngươi nhận nhiệm vụ đó còn gì, có cần mắng người ta vậy không? Dù sao đang là cuối thai kỳ. Có chút hơi khó chịu trong người nên cũng không để ý lắm.
~ không được không được rồi, có người theo sau đang theo dõi thì người mau bỏ cái tay ra khỏi bụng ta, AA… mấy ngày nay chắc mấy tên rượt theo sau cũng nhìn được tý phong phanh của ta rồi…
~ không được không được… ngươi mau thả ta ra, ta phải quay lại giết hết đám người dám nhìn lén ta!
Thiên Long phải kinh ngạc vì cái độ giang hồ cùng giữ trinh tiết của Tinh Linh Nữ Hoàng, hắn nào biết từ thủa xưa tới nay mình là nam nhân đầu tiên dám hổ báo cáo chồn với Tinh Linh Nữ Hoàng, ra đường Tinh Linh Nữ Hoàng còn không thèm liếc mắt nói gì chạm vào vạt áo nàng, biết có người nhìn thấy chút da thịt nơi bụng, làm cô nàng nổi đóa lên muốn đồ sát hết, Thiên Long phải rét run.
~ không sao không sao hết… bọn chúng không thể nào nhìn thấy gì đâu, yên tâm, nàng ngủ đi đã.
~ nghe ngươi, ta ngủ đây, mà nắng quá hư hết da, ngươi mau lấy áo choàng ra che ta vào bên trong, có sờ bụng ta nữa cũng không lo bị nhìn lén…
~ được…
Thiên Long chỉ biết thở dài, Tinh Linh Nữ Hoàng là một cô nàng đanh đá, thích là làm không thích thì thôi, kệ hết, Thiên Long chỉ cầu trời cô bé mai mốt nàng sinh ra đừng có thừa hưởng cái tính đó của nàng, nhu thuận một tý, động tý là chém hết lại không hay.
Bỏ xa khoảng cách đám người theo dõi, Thiên Long đây đang kìm nén không muốn sát sinh trước mặt mỹ nữ kiêm bà bầu, như vậy hơi kỵ.
Lao vào một khu rừng rậm, đi mãi không thể ra ngoài, Thiên Long nhíu mày nghi ngờ, lại đi thêm một canh giờ, nhìn lại thì vẫn thấy hiện tại đang đứng ở chỗ cũ, Thiên Long nhảy lên một vách núi cao đồ sộ, nhìn một lượt thì hoàn toàn choáng váng, phía xa xa là sương mù không thể thấy gì, theo kinh nghiệm thì chắc chắn đã bị rớt vào một trận pháp nào đó.
Sốc lại Tinh Linh Nữ Hoàng đang ngủ, hôn trán nàng một cái lấy tý động lực Thiên Long cẩn trọng bước tiếp, không có gì xảy ra theo Thiên Long đoán mình đã rớt vào một trận pháp khóa họ bên trong lại.
~ a… Thiên Long mau ghé vào kia, bên trong có tên kia đang ăn cái gì ngon lắm kìa…
Nghe Tinh Linh Nữ Hoàng ra lệnh Thiên Long một đầu hắc tuyến, ta không biết nàng có thai hai là do ăn nhiều quá dẫn đến cái bụng đó luôn a.
~ tỉ tỉ ăn đã lo lắm rồi, không ăn nổi nữa…
Tuyết Băng Băng ôm tay Tinh Linh Nữ Hoàng cản lại, không được không được nữa rồi, ăn hết nổi rồi…
~ hai đứa không cần lo, ta có thuốc giảm béo ăn hoài không tăng cân, cho lên đồ ăn ngon thì đừng có chê.
~ thành giao…
~ Anh hai có nghe thấy gì không? Tỉ tỉ bảo vào kìa…
Nghe thấy thuốc ăn mãi không béo, hai cô nàng là tín đồ ăn uống chống cự sao nổi, Thiên Long chỉ biết nghiến răng ghé vào…
Ăn căng cứng đi ra, không đi nổi nữa, trời cũng đã về khua, đi trên đường thấy còn một cái biệt thự kinh doanh giải trí Karaoke, Tinh Linh Nữ Hoàng nổi máu nạt Thiên Long:
~ Thiên Long Thiên Long… mau ghé vào, ta muốn thể hiện tài năng thiên phú!
~ không!
Thiên Long kiên quyết không thèm dừng xe, không là không, nay chơi quá đủ rồi.
~ phành…
Nóc xe bay mất, nhị nữ Tuyết Băng Băng và Tĩnh Như đang dựa ghế ngửa cổ thở gấp do ăn quá no, chợt thấy sao trăng đầy trời làm hai cô nàng không rét mà run hộ Thiên Long…
~ vào thì vào, ta lại sợ nàng quá!
Thiên Long thở như bò, nàng đợi đó, sau này thực lực ta mà hơn nàng đi, xem lời nói của ai có trọng lượng hơn, ta hay nàng, Thiên Long lại không biết, cho dù cậu ta có vượt xa thực lực Tinh Linh Nữ Hoàng bao nhiêu chăng nữa, cũng không cản được tính cứng như đá của Tinh Linh Nữ Hoàng, nàng thà cứng đối cứng kiên quyết tới cùng chứ không chịu nghe lời, Thiên Long nhận ra thì đã muộn rồi.
Về tới nhà Thiên Long phải vác cả tấn đồ vào nhà, còn tam nữ thì đi tắm nghỉ ngơi, vừa bốc vác Thiên Long vừa chửi xối xả, nay đi làm cu li cấp cao, tức muốn ói máu.
May sao Tuyết Băng Băng và Tĩnh Như mua hẳn một tòa dinh thự hai lầu rộng rãi, đồ bao nhiêu cũng vừa hết.
Tắm xong đi vào phòng ngủ, thấy Tinh Linh Nữ Hoàng tóc cột cao, người thì mặc bộ váy bà bầu, khuôn mặt căng bóng cái cằm một ngấn nọng chân tay trắng ngần ngực hở cả nửa, làm Thiên Long tý thì phụt hết máu cam, nhìn mà kích thích không chịu nổi, thấy nàng ngồi dưới đất, bên cạnh có cái gối êm, Thiên Long đưa chân đá nhẹ vai nàng cái, làm Tinh Linh Nữ Hoàng đang sắp xếp đồ em bé thì đổ dần ra bên chổng cả hai càng lên trời.
Ánh mắt sát khí đùng đùng nhìn Thiên Long đang ngơ ngẩn vì vừa giờ chổng hai chân lên trời lộ hết phong mang, Tinh Linh Nữ Hoàng cầm gối vứt lên giường, thu lại vẻ hung thần ác sát đáng yêu của nàng, yếu đuối kêu lên:
~ Tĩnh Như, Băng Băng, Thiên Long hắn đạp ta này!
~ ầm ầm ầm…
Nhị nữ lao vào thấy Tinh Linh Nữ Hoàng đang nằm trên đất còn Thiên Long đang ngồi trên giường, hai cô bé lao lên nhào vào Thiên Long đánh đấm hò hét túi bụi:
~ a… tiểu tạc ngươi mất trí rồi….
~ Anh Hai cái đồ ác độc…
~ Ầm ầm Ầm…
~ A… cứu mạng…
Thiên Long gào như heo bị chọc tiết bị nhị nữ đánh cho bầm tím mặt mũi heo nhận không ra, ta chỉ đá nhẹ, rất nhẹ thôi mà, ai biết Tinh Linh Nữ Hoàng đang tập trung vào gấp đồ mà không hề quan tâm thứ gì, ta vô tội a…
Tinh Linh Nữ Hoàng thấy Thiên Long bị đánh thì hừm nhẹ yêu kiều một cái nàng liền lổm cổm ngồi dậy lẩm bẩm:
~ lại dám đá bổn Hậu, tạo phản hả, chết đi!
Nàng lại tiếp tục chăm chút gấp đồ lại, một thân mưu cao kế sạch, Thiên Long còn thua xa cái độ lươn lẹo thích nghi rất nhanh với hoàn cảnh của nàng, nay mua quá nhiều đồ luôn, thích đồ em bé của loài người vô cùng, làm Tinh Linh Nữ Hoàng tiêu của Tĩnh Như một số tiền khổng lồ.
Nơi đây có bốn người nhưng mà chỉ có mỗi bé Như là có tiền, còn lại không hơn không kém gia sản chỉ bằng một hạt cát. Tĩnh Như đại gia từ mai hãy gọi là vậy.
Sau một tuần Thiên Long ở nhà hò hét lên giường xuống đất cùng nhị nữ cũng đành phải tạm biệt, ra đi trong nước mắt là chuyện bình thường quá rồi, nghe Thiên Long hứa sẽ liên tục về thăm thì nhị nữ mới buông tha cho đó, không có quên đi mà đi được, cứ đi cho chán xong về hiếp các nàng rồi lại đòi đi.
Trên đường di chuyển Thiên Long được lệnh bế Tinh Linh Nữ Hoàng, cái gì chứ cái này Thiên Long rất sẵn sàng đó a.
~ hai con bé thật tốt, dễ thương khả ái nữa. Ta còn chơi chưa có đã.
~ nàng nghĩ ta chơi đã đủ chưa hả?
~ ngươi câm đi, ngươi không thấy ta ở đó hay sao? Đêm nào cũng hành hạ các nàng, làm hôm sau ta chỉ biết chơi một mình.
~ kaka…
~ đừng xoa bụng ta!
~ kệ ta.
…
Thiên Long và Tinh Linh Nữ Hoàng cả đoạn đường dài chán chả biết làm gì ngoài cãi nhau, Tinh Linh Nữ Hoàng thề là về nhà, sinh nở xong, đột phá xong, nhất định sẽ đến chơi với Tuyết Băng Băng và Tĩnh Như tiếp, nghiện rồi.
~ hả? Có người theo sau!
Tinh Linh Nữ Hoàng nhíu mày nhìn Thiên Long, Thiên Long mặt không đổi sắc cười nhẹ:
~ nàng không biết đó thôi, mấy tên đó đã rượt chúng ta từ lúc ở biên giới, đã theo chúng ta nhiều ngày rồi đó!
~ ơ sao ngươi biết?
~ nàng là cái đồ lười chảy mỡ, có cái rải thần thức cùng chịu khó để ý một tý là biết!
~ hựm…
Tinh Linh Nữ Hoàng trợn mắt nhìn Thiên Long, ta rải làm cái gì hả? Không phải ngươi nhận nhiệm vụ đó còn gì, có cần mắng người ta vậy không? Dù sao đang là cuối thai kỳ. Có chút hơi khó chịu trong người nên cũng không để ý lắm.
~ không được không được rồi, có người theo sau đang theo dõi thì người mau bỏ cái tay ra khỏi bụng ta, AA… mấy ngày nay chắc mấy tên rượt theo sau cũng nhìn được tý phong phanh của ta rồi…
~ không được không được… ngươi mau thả ta ra, ta phải quay lại giết hết đám người dám nhìn lén ta!
Thiên Long phải kinh ngạc vì cái độ giang hồ cùng giữ trinh tiết của Tinh Linh Nữ Hoàng, hắn nào biết từ thủa xưa tới nay mình là nam nhân đầu tiên dám hổ báo cáo chồn với Tinh Linh Nữ Hoàng, ra đường Tinh Linh Nữ Hoàng còn không thèm liếc mắt nói gì chạm vào vạt áo nàng, biết có người nhìn thấy chút da thịt nơi bụng, làm cô nàng nổi đóa lên muốn đồ sát hết, Thiên Long phải rét run.
~ không sao không sao hết… bọn chúng không thể nào nhìn thấy gì đâu, yên tâm, nàng ngủ đi đã.
~ nghe ngươi, ta ngủ đây, mà nắng quá hư hết da, ngươi mau lấy áo choàng ra che ta vào bên trong, có sờ bụng ta nữa cũng không lo bị nhìn lén…
~ được…
Thiên Long chỉ biết thở dài, Tinh Linh Nữ Hoàng là một cô nàng đanh đá, thích là làm không thích thì thôi, kệ hết, Thiên Long chỉ cầu trời cô bé mai mốt nàng sinh ra đừng có thừa hưởng cái tính đó của nàng, nhu thuận một tý, động tý là chém hết lại không hay.
Bỏ xa khoảng cách đám người theo dõi, Thiên Long đây đang kìm nén không muốn sát sinh trước mặt mỹ nữ kiêm bà bầu, như vậy hơi kỵ.
Lao vào một khu rừng rậm, đi mãi không thể ra ngoài, Thiên Long nhíu mày nghi ngờ, lại đi thêm một canh giờ, nhìn lại thì vẫn thấy hiện tại đang đứng ở chỗ cũ, Thiên Long nhảy lên một vách núi cao đồ sộ, nhìn một lượt thì hoàn toàn choáng váng, phía xa xa là sương mù không thể thấy gì, theo kinh nghiệm thì chắc chắn đã bị rớt vào một trận pháp nào đó.
Sốc lại Tinh Linh Nữ Hoàng đang ngủ, hôn trán nàng một cái lấy tý động lực Thiên Long cẩn trọng bước tiếp, không có gì xảy ra theo Thiên Long đoán mình đã rớt vào một trận pháp khóa họ bên trong lại.
Tác giả :
Ngã Nhạn