Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn
Chương 180: Cắn Nuốt

Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 180: Cắn Nuốt

Lão thở dài một thân tỏa ra khí tức già nua, ai cũng cảm thấy lời của lão ta đích xác là thật tâm thật lòng không thể hơn.

Thiên Long đặt tay lên đầu lão ta, xoa xoa đầu như một con chó ngoan, làm lão tức muốn nổ phổi, hộc ra một ngụm máu tiếp, Thiên Long cười hiền hòa:

~ ta cũng biết chó nghe lệnh chủ, nhưng mà a…

Thiên Long thở dài nhàn nhã nói:

~ chó thì mãi là chó, không thể cắn người, một khi cắn người, riềng xả sẵn sàng…

~ CẮN NUỐT!

Thiên Long nghiến răng vận thức cắn nuốt, đụng đến huynh đệ của hắn thì ngươi xác định đi, ta ghim ngươi vào sổ rồi đấy. Không chết trước thì cũng chết sau, nhanh thôi.

~ AAAAAAA…..

~ AAAAAAAA….



Thiên Long rất từ từ nhàn nhã, thức cắn nuốt của Thiên Long đã luyện khá thuần thục, chỉ cần đặt tay lên đầu hóa Thần nhất cấp chưa tới nửa giây đã hút cạn sinh lực người đó, sau này luyện lên cao sẽ nhanh hơn, trong chớp mắt có thể hút cạn sinh lực của nhiều người một lúc chỉ với một thời thần nhỏ bé.

~ AAAAA…

Tiếng hét thống khổ vang vọng trời xanh, vang vọng tới mức đám người Tôn Thất Cấp và đám Lục cấp Hóa Thần đều cảm giác có thể nghe thấy.

Bên ngoài, tứ nữ bịp tai muốn khổ sở, bọn họ nghe rõ trong tiếng gào rống có vạn phần tuột độ đau đớn, cùng hối hận và cầu xin, Hư Huyễn tạo gấp một lá chắn cách âm, tứ nữ ngồi trong lồng cách âm mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong đầu không thể nào ngừng tưởng tượng ra âm thanh gào rú kia.

~ haiz… nghe thật sướng tai…

~ đúng vậy… lão đại không làm anh em ta thất vọng… lão già kia đã như dầu cạn đèn tắt, thế mà vẫn hét thật uy lực a...

~ thủ đoạn thật sự rất tàn nhẫn, ta từng hành hạ người rồi, nhưng chưa nghe kẻ nào gào thét thảm như lão già này, ta cần phải học hỏi tên Thiên Long kia một chút…

~ đúng a… nghe mà đã cả cái tai…



Mọi người ngồi ngắm mây vạn trượng xanh thẳm, vừa ngắm cảnh vừa nghe tiếng hét lão quái Càn Khôn mà đã cả lòng cả dạ, biết Thiên Long cố tình hành hạ lâu nhưng họ lại càng thích, nhất là Lý Kiệt, hắn bị đám lão già này truy giết thảm thiết vô cùng, nhưng bây giờ đã không sao nữa rồi, vừa được ngắm tiên cảnh chốn bồng lai, vừa được nghe âm thanh sướng tận đáy lòng, có thể nghĩ mọi người thù đám lão quái này ra sao rồi đấy, thù găm vào xương tủy chưa là gì cả, mà găm cả vào linh hồn rồi.

Phải tận hai canh giờ sau tiếng hét mới chấm dứt, không biết lão chết chưa hay đứt dây thanh quản, mọi người kệ, Thiên Long chưa có lệnh vào là chưa!

~ sướng a…

Thiên Long bên trong toàn thân có lại khí lực sướng hết sức, dù sao lão quái Càn Khôn cũng đã cạn sinh lực, hút vào người được bốn thành Ma khí, vào Hắc Ma được Ba thành Ma khí, lời đậm, nếu không có Hắc Ma Thiên Long nhất định đã nổ tung rồi, ba phần ma khí tương đương có thể hồi ba lần Ma khí, mỗi lần mười thành thực lực đầy cứng, đã rất lâu rồi Thiên Long chưa biết cảm giác Ma khí có trên một thành trong Hắc Ma, đã rất rất lâu Thiên Long phải tự lực tự cường căn me từng tý không dám xài phung phí, cảm giác có Hắc Ma bên người thật tuyệt.

~ xèo xèo…

Lao lại chỗ Lang Khắc Hàn vội vã truyền Sinh Mệnh Chi lực và Sinh Mệnh Chi Tuyền vào người cậu ta, hai thứ đại bổ đó a, phải thêm một canh giờ sau Thiên Long mệt mỏi toàn thân mồ hôi lã chã không còn một chút sinh lực ngồi vận khí, Lang Khắc Hàn cũng đã tỉnh lại ngồi dậy vận khí, cả hai rơi vào trạng thái vong ngã rất nhanh…

Chờ một thời gian rất lâu, mọi người sốt ruột quá vội vã lao vào bên trong, thấy cả hai đang ngồi chữa thương thở phào một hơi, Tùng Khúc đi qua cái xác quắt khô của lão Càn Khôn, đá nhẹ một cái, liền cái xác hóa phấn vụn bay đi trong không khí tan biến luôn, cả đám sống lưng một cơn điện quang chạy dọc sống lưng, ai cũng rùng mình một cái, Hắc Long danh nổi như sấm đúng không phải hư vô, ra tay thật tàn độc, ngay cả xác khi chết cũng không còn lại một thứ gì trên đời.

Nhưng không sao, tuy hơi ác nhưng cả đám nam nhân lại rất thích điều này, thật bưu hãn đó a, người cầm đầu cứ phải tàn độc như vậy, đánh là phải đánh phủ đầu.

~ tên Thiên Long này đúng là ác ôn!

Hư Huyễn lẩm bẩm vu vơ, nàng nói thì nói vậy thôi chứ nếu Thiên Long mà không giết lão nàng cũng tự ra tay, vậy mà lại dám đụng vào nam nhân tương lai của ta, ta còn chả dám làm hắn mệt, vậy mà ngươi đánh hắn muốn dạo chơi địa phủ, láo!

Một ngày sau cả hai tỉnh lại, Lang Khắc Hàn được Thiên Long hàn gắn lại nội tạng cùng với thần vật của Tinh Linh, sau một ngày điều dưỡng cũng đỡ một chút rồi, có thể đánh nhau nhỏ lẻ êm đềm. Cách Lang Khắc Hàn khoảng một canh giờ, Thiên Long cũng tỉnh lại, thấy mọi người đông đủ cả Thiên Long mới quay qua nhìn vào cuối hang động, cái động này không phải động cụt, mà nó có một cánh cổng đi vào nữa, nơi tối đen như mực ánh sáng không thể lọt vào được kia là lối vào sâu bên trong.

~ mọi người chuẩn bị đồ đạc cùng ăn lương khô cho no đi, đuốc và minh châu lấy ra, chúng ta sẽ đi vào!

~ được…

Lại lục đục lôi ba lô ra, đồ đạc không thiếu thứ gì, Thiên Long giao đồ cho Lý Kiệt đeo, thường thì đồ đạc sẽ do một người đeo, nhìn một người đeo hết đống đồ đúng là có chút thảm hại.

~ lão đại, khi vào bên trong động chúng ta hái được ba cây Phong Vân ngàn năm!

Tùng Khúc lấy ba hộp ngọc ra đưa cho Thiên Long, xem ý Thiên Long sẽ ra sao, Thiên Long nhìn ba hộp ngọc nói:

~ Hư Huyễn có không gian giới chỉ, để nàng cầm đi, ra ngoài cũng không nên bán, để sài, tiền chúng ta không thiếu!

Ai cũng biết Hư Huyễn có giới chỉ, nhưng không gian rất tiết kiệm, chỉ đủ để đám nữ gửi dùm chút đồ cá nhân nhạy cảm của phụ nữ, còn đâu mọi người tự túc.

~ được…

Giao đồ cho Hư Huyễn mọi người cũng chuẩn bị đồ, lúc vào thì nhiều đồ, nhưng hiện tại chỉ còn hai ba lô đầy cứng mà thôi, vài bộ đồ, vài viên dạ minh châu, xăng dầu, hộp ngọc để linh dược, cùng ít đồ vặt khác, đồ ăn thì không cần mấy, mọi người nhịn được.

~ tay ngươi sao lại bửn rồi?

Hư Huyễn cầm tay Thiên Long cứ bóc bóc kỳ kỳ ra, làm da Thiên Long đỏ ửng lên vết vằn, Thiên Long một đầu hắc tuyết, đàn bà chán thật, hình xăm hầm hố vậy mà mở miệng ra chê không còn gì để tả.

~ sau này nàng sẽ biết!

Thiên Long quàng tay ra sau bế Hư Huyễn vào lòng, hôn lên trán nàng một cái, Hư Huyễn nằm im như mèo không phản đối gì cả, xem ra cũng cho Thiên Long chút tiện nghi rồi đó a.

~ aiz… ôm cái cơ thể nhão nhão này thật là sướng…

Thiên Long thở dài ấm áp, thú vui nhất đời Thiên Long chỉ thích ôm mỹ nữ, dù ngủ hay thức, có mỹ nữ Thiên Long đều ôm được, thích nhất luôn. ( sở thích khôn vcl)

~ tiếp tục đi thôi…

Ôm Hư Huyễn đang ngủ, mọi người bắt đầu tiến vào động, đi được đoạn đành đánh thức con bé dậy cho nó đi bộ, nữ nhân được cho vào giữa, nam nhân đi bên ngoài trước sau bảo vệ.

~ phành…

Một đàn dơi bay ra Lý Kiệt một chưởng chấn nát toàn bộ, chúng nữ cầm đồ phát dương quang mọi người bên ngoài ra chiêu trước sau trái phải, cái động này dù trên hay dưới trong hay ngoài đều rất nhiều rắn.

Rảo bước đi nhanh, đi tới một hành lang, Lý Kiệt dơ tay ý chỉ dừng lại, Thiên Long bên cạnh đi lên, nhìn vào hành lang nhíu mày, Lý Kiệt ném một hòn đá vào bên trong…

~ cộc cộc…

~ chíu chíu chíu…

Viên đá vừa bay vào trong, những cái lỗ xung quanh đột nhiên phóng kim quang to một phân ra như tên, viên đá lướt qua chưa kịp chúng kim quang đã bị kình lực chấn vụn.
Tác giả : Ngã Nhạn
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại