Ma Thú Lãnh Chúa
Chương 62: Hương cách lý lạp
Có đông đảo tù binh miễn phí là Tật phong dong binh đoàn, có rất nhiều gỗ và tảng đá, hơn nữa Mục Nhĩ Bá Kỳ chiêu mộ một nhóm thợ thủ công lành nghề, rất nhanh, lữ quán được hoàn thành dưới sự chú ý của mọi người.
-Đại nhân, bây giờ tất cả đều đã được chuẩn bị thỏa đáng, người xem nên chọn một cái tên gì là tốt nhất?
Cổ Đức hưng phấn nhìn Dương Lăng.
Trong khoảng thời gian này, Cổ Đức tràn ngập hy vọng đối với tương lai. Sau khi uống Táng mạng chi tuyền, hắn phát hiện không chỉ thành công giải được chất kịch độc vẫn tồn tại nhiều năm trong cơ thể, hơn nữa ma lực cũng đề cao không ít. Đồng thời, Dương Lăng cũng không có nuốt lời, nhờ Hải Nhi Bối Lỵ vận dụng thực lực của gia tộc cùng với Bố lạp đức thương hội nhanh chóng điều tra giúp hắn đại bộ phận thân nhân đang ở nơi nào.
Mặc dù tạm thời còn không thể đem người nhà cứu ra, nhưng thấy Dương Lăng một người là có thể giết chết rất nhiều lôi điểu, phong lang cùng với kim tuyến mãng xà các loại ma thú, thực lực cường đại, hơn nữa sau lưng còn có gia tộc thần bí mà cường đại, Cổ Đức tin tưởng, có Dương Lăng nỗ lực giúp đỡ, một ngày nào đó có thể cứu người nhà đang chịu khổ chịu nạn ra.
Đối với Cổ Đức mà nói, Dương Lăng kiếm thêm một tinh tệ, thêm một người đi theo, hy vọng cứu người nhà của hắn càng lớn hơn. Dương Lăng thực lực càng lớn, hy vọng hắn cứu được người nhà càng cao, bởi vậy hắn đã chủ động dùng hết tâm sức làm việc cho Dương Lăng. Theo kế hoạch, lữ quán tối thiểu phải hai tháng mới xây dựng xong, nhưng hắn sử dụng các loại tài nguyên, tăng cường trông nom, nhiệm vụ đã hoàn thành trong một tháng ngắn ngủi.
Thấy Dương Lăng trầm ngâm không nói, lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ nói: -Gọi là Duy Sâm lữ quán thế nào? Đơn giản dễ gọi!
-Không, tên này quá thô tục, gọi là chiến thần lữ quán đi! Dương Lăng còn không có ý kiến, ải nhân Lỗ Thước đã lớn tiếng nói ý nghĩ của mình: -Duy Sâm Trấn đại bộ phận ngoại nhân đến đều là dong binh và mạo hiểm giả, gọi là chiến thần lữ quán, tuyệt đối hợp khẩu vị bọn họ?
Chiến thần lữ quán ?
Tác Phỉ Á nhíu lông mày, lắc đầu:
-Cái tên này quá khoe khoang, hay là gọi là mộng ảo lữ quán đi, tượng trưng cho lữ quán ở gần Đặc Lạp Tư sâm lâm thần bí!
Hưng phấn, mỗi người đều đưa ra ý kiến, tranh luận không ngớt. Nhất là tính cách dễ nổi giận là ải nhân Lỗ Thước cùng Dã man nhân Gia Lỗ Khắc cãi đến sắc mặt đỏ bừng.
-Không cần cãi nhau nữa, gọi là Hương cách lý lạp đi! dừng lại một chút, Dương Lăng tiếp tục nói:
-Tại cố hương xa xôi của ta có một khu thiên đường, được gọi là Hương cách lý lạp. Ở nơi đó thú nuôi và con cừu thành đàn, khí hậu rất tốt, không có chiến tranh cũng không có bệnh tật, mọi người sống một cuộc sống sung túc an bình. Ta hy vọng, Duy Sâm Trấn có một ngày trở thành Hương cách lý lạp của Thái Luân đại lục, hy vọng lữ quán của chúng ta trở thành lữ quán thoải mái nhất của đại lục.
Thiên đường?
Nghĩ đến Duy Sâm Trấn vị trí hẻo lánh vắng vẻ cùng với tài nguyên phong phú, nghĩ tới Đặc Lạp Tư sâm lâm rộng lớn khôn cùng và người dân thuần phác, mọi người không khỏi đồng ý điều Dương Lăng nói. Là tinh linh yêu quý sâm lâm, Tác Phỉ Á càng vỗ tay kêu hay.
Sau khi chuẩn bị thỏa đáng hết thảy, Hương cách lý lạp lữ quán bắt đầu kinh doanh.
Bởi vì đạo tặc Phân Lý Tư Đặc cùng dong binh Cổ Lực Đặc tuyên truyền rộng rãi, tòa lữ quán có kiểu cách khác đã sớm khiến mọi người chú ý. Sàn nhà dùng đá Đại lý loại tốt nhất, đồ đạc được làm từ cây đàn hương, mái nhà xây theo kiến trúc nhà thờ, biệt viện yên lặng thoải mái, tất cả đều hấp dẫn ánh mắt của bọn họ.
Theo kế hoạch của Dương Lăng, một nửa bộ phận phía trước của lữ quán để cho dong binh và mạo hiểm giả ở, thu phí không cao, lợi nhuận chủ yếu phụ thuộc vào biệt thự phía sau. Mặc dù mùa hè hàng năm, quý tộc tới Duy Sâm Trấn nghỉ ngơi cũng rất nhiêu, nhưng tất cả đều là những tên tiêu tiền như nước.
Dương Lăng tin tưởng, đối với các quý tộc đến đây nghỉ ngơi cùng săn bắn mà nói, chỉ cần lữ quán thoải mái cùng với tương đương thân phận địa vị của bọn họ, đừng nói một ngày hai mươi tử tinh tệ mà chính là một ngày một trăm tử tinh tệ, bọn họ cũng sẽ không nhíu mày.
Lữ quán Hương cách lý lạp mở cửa kinh doanh, hàng vạn người ở Duy Sâm Trấn đều đến xem náo nhiệt.
-Sách sách, Hương cách lý lạp? Lợi hại, đại quý tộc đúng là bất đồng, xây dựng lữ quán cũng có nhiều mẫu như thế này
-Khách phòng bình thường một ngày cũng mất mười hắc tinh tệ, đoạt tiền à
-Tên tửu quỷ nhà ngươi kêu la cái gì, ngươi nhìn xem sàn nhà lát đá hoa kia, nhìn xem cái ghế bằng gỗ đàn hương, đừng nói một ngày mười hắc tinh tệ, ,mà một ngày một trăm hắc tinh tệ cũng không quá đáng. Ngươi nếu không có tiền thì ra bên ngoài sống với muỗi, đừng có theo ta
-Đúng, có lữ quán thoải mái như vậy, chỉ có những tên ăn cũng không ăn no mới ở dã ngoại đuổi muỗi.
Nhìn phong cách khác nhau, lữ quán tràn ngập đặc tính nước ngoài, mọi người sợ hãi than không thôi, càng thêm khẳng định Dương Lăng xuất thân từ nhà quý tộc giàu có. Nếu không, hắn lấy đâu ra nhiều tiền vốn để làm ăn như vậy, tìm đâu ra nhiều thợ thủ công lành nghề như vậy, và phong cách kiến trúc xảo diệu mà chưa từng ai thấy qua thậm chí không hề nghĩ tới?
Nhìn Hương cách lý lạp hào hoa tráng lệ, mọi người kêu lên, tranh luận với nhau, đợi đến khi đông đảo mỹ nữ mặc bộ quần áo Trung Quốc từ bên trong lữ quán đi bộ thong thả ra tới, càng gây ra sự oanh động chưa từng có trước có. Nguồn truyện: Truyện FULL
-Huynh đệ, ngươi xem, trên thế giời còn có nhiều đôi chân trắng, mê người như vậy.
-Sách, sách, nếu xẻ cao thêm chút nữa, vậy càng đẹp hơn nhiều.
-Hắc hắc, có cô gái phục vụ xinh đẹp như vậy, đừng nói ở vài ngày, hay chính là ở cả đời ta cũng nguyện ý.
Cơ thể mảnh khảnh, duyên dáng, eo nhỏ mảnh mai, nụ cười như hoa mùa xuân nở, còn có bắp đùi trắng muốt mê người, các cô gái mặc quần áo Trung quốc vừa đi tới liền hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Dong binh cùng mạo hiểm giả đi từ nam ra bắc, có không ít lữ quán còn hào hoa hơn cả hoàng cung, ở vài ngày mất mấy trăm tử tinh tệ, nhưng chưa thấy qua phong cách độc đáo như vậy, một lữ quán làm cho người ta vừa nhìn đã có cảm giác thư thích. Đã thấy qua cực phẩm mỹ nữ trẻ mãi không già, cùng ngủ qua với các quý phụ phóng đáng, nhưng chưa bao giờ thấy qua nữ phục vụ có khí chất độc đắc như vậy, mê người, thân thiết.
Nghe được rất nhiều điều mọi người bàn luận, thấy hỏa hầu cũng đã đến lúc, Dương Lăng từ từ đi ra:
-Các vị, hôm nay một ngày tuyệt vời là Hương cách lý lạp lữ quán của chúng ta bắt đầu mở cửa kinh doanh, tất cả các phòng đều giảm giá một nửa, cũng miễn phí cung cấp rượu ngon mà chúng ta sản xuất ra, hoan nghênh mọi người đến tham gia.
Phòng giảm giá một nửa và cung cấp rượu ngon miễn phí?
Mọi người lại một lần nữa oanh động, không nói lữ quán thoải mái, chỉ cần rượu ngon miễn phí đã rất có giá trị rồi. Trong khoảng thời gian này tới nay, bọn họ thường uống rượu lãng mỗ tửu, mộc lưu tửu, lạp phỉ nhĩ bồ đào các loại rượu ngon mà Quán rượu Dạ lai hương cung ứng, hiểu được rượu mà trước kia uống đều là rác rưởi.
-Bởi vì vừa mới bắt đầu kinh doanh, chỉ có một trăm gian khách phòng bình thường, cùng với mười sáu căn biệt viện, ai có nhu cầu xin mời nhanh chóng đăng ký, bỏ qua sẽ không còn
Dương Lăng vẻ mặt bảo trì bình tĩnh, nhưng trong lòng lại âm thầm tính toán một ngày có thể kiếm được bao nhiêu tinh tệ, hắn tin tưởng với nhiều ưu huệ mê người như vậy, làm ăn tuyệt đối thịnh vượng. Quả nhiên, hắn vừa dứt lời, đông đảo dong binh cùng mạo hiểm giả đều lao lên, đều lấy tiền ra, e sợ chậm một bước thì chỉ có thể tiếp tục ngủ tại trong túp lều đuổi muỗi.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
-Đại nhân, bây giờ tất cả đều đã được chuẩn bị thỏa đáng, người xem nên chọn một cái tên gì là tốt nhất?
Cổ Đức hưng phấn nhìn Dương Lăng.
Trong khoảng thời gian này, Cổ Đức tràn ngập hy vọng đối với tương lai. Sau khi uống Táng mạng chi tuyền, hắn phát hiện không chỉ thành công giải được chất kịch độc vẫn tồn tại nhiều năm trong cơ thể, hơn nữa ma lực cũng đề cao không ít. Đồng thời, Dương Lăng cũng không có nuốt lời, nhờ Hải Nhi Bối Lỵ vận dụng thực lực của gia tộc cùng với Bố lạp đức thương hội nhanh chóng điều tra giúp hắn đại bộ phận thân nhân đang ở nơi nào.
Mặc dù tạm thời còn không thể đem người nhà cứu ra, nhưng thấy Dương Lăng một người là có thể giết chết rất nhiều lôi điểu, phong lang cùng với kim tuyến mãng xà các loại ma thú, thực lực cường đại, hơn nữa sau lưng còn có gia tộc thần bí mà cường đại, Cổ Đức tin tưởng, có Dương Lăng nỗ lực giúp đỡ, một ngày nào đó có thể cứu người nhà đang chịu khổ chịu nạn ra.
Đối với Cổ Đức mà nói, Dương Lăng kiếm thêm một tinh tệ, thêm một người đi theo, hy vọng cứu người nhà của hắn càng lớn hơn. Dương Lăng thực lực càng lớn, hy vọng hắn cứu được người nhà càng cao, bởi vậy hắn đã chủ động dùng hết tâm sức làm việc cho Dương Lăng. Theo kế hoạch, lữ quán tối thiểu phải hai tháng mới xây dựng xong, nhưng hắn sử dụng các loại tài nguyên, tăng cường trông nom, nhiệm vụ đã hoàn thành trong một tháng ngắn ngủi.
Thấy Dương Lăng trầm ngâm không nói, lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ nói: -Gọi là Duy Sâm lữ quán thế nào? Đơn giản dễ gọi!
-Không, tên này quá thô tục, gọi là chiến thần lữ quán đi! Dương Lăng còn không có ý kiến, ải nhân Lỗ Thước đã lớn tiếng nói ý nghĩ của mình: -Duy Sâm Trấn đại bộ phận ngoại nhân đến đều là dong binh và mạo hiểm giả, gọi là chiến thần lữ quán, tuyệt đối hợp khẩu vị bọn họ?
Chiến thần lữ quán ?
Tác Phỉ Á nhíu lông mày, lắc đầu:
-Cái tên này quá khoe khoang, hay là gọi là mộng ảo lữ quán đi, tượng trưng cho lữ quán ở gần Đặc Lạp Tư sâm lâm thần bí!
Hưng phấn, mỗi người đều đưa ra ý kiến, tranh luận không ngớt. Nhất là tính cách dễ nổi giận là ải nhân Lỗ Thước cùng Dã man nhân Gia Lỗ Khắc cãi đến sắc mặt đỏ bừng.
-Không cần cãi nhau nữa, gọi là Hương cách lý lạp đi! dừng lại một chút, Dương Lăng tiếp tục nói:
-Tại cố hương xa xôi của ta có một khu thiên đường, được gọi là Hương cách lý lạp. Ở nơi đó thú nuôi và con cừu thành đàn, khí hậu rất tốt, không có chiến tranh cũng không có bệnh tật, mọi người sống một cuộc sống sung túc an bình. Ta hy vọng, Duy Sâm Trấn có một ngày trở thành Hương cách lý lạp của Thái Luân đại lục, hy vọng lữ quán của chúng ta trở thành lữ quán thoải mái nhất của đại lục.
Thiên đường?
Nghĩ đến Duy Sâm Trấn vị trí hẻo lánh vắng vẻ cùng với tài nguyên phong phú, nghĩ tới Đặc Lạp Tư sâm lâm rộng lớn khôn cùng và người dân thuần phác, mọi người không khỏi đồng ý điều Dương Lăng nói. Là tinh linh yêu quý sâm lâm, Tác Phỉ Á càng vỗ tay kêu hay.
Sau khi chuẩn bị thỏa đáng hết thảy, Hương cách lý lạp lữ quán bắt đầu kinh doanh.
Bởi vì đạo tặc Phân Lý Tư Đặc cùng dong binh Cổ Lực Đặc tuyên truyền rộng rãi, tòa lữ quán có kiểu cách khác đã sớm khiến mọi người chú ý. Sàn nhà dùng đá Đại lý loại tốt nhất, đồ đạc được làm từ cây đàn hương, mái nhà xây theo kiến trúc nhà thờ, biệt viện yên lặng thoải mái, tất cả đều hấp dẫn ánh mắt của bọn họ.
Theo kế hoạch của Dương Lăng, một nửa bộ phận phía trước của lữ quán để cho dong binh và mạo hiểm giả ở, thu phí không cao, lợi nhuận chủ yếu phụ thuộc vào biệt thự phía sau. Mặc dù mùa hè hàng năm, quý tộc tới Duy Sâm Trấn nghỉ ngơi cũng rất nhiêu, nhưng tất cả đều là những tên tiêu tiền như nước.
Dương Lăng tin tưởng, đối với các quý tộc đến đây nghỉ ngơi cùng săn bắn mà nói, chỉ cần lữ quán thoải mái cùng với tương đương thân phận địa vị của bọn họ, đừng nói một ngày hai mươi tử tinh tệ mà chính là một ngày một trăm tử tinh tệ, bọn họ cũng sẽ không nhíu mày.
Lữ quán Hương cách lý lạp mở cửa kinh doanh, hàng vạn người ở Duy Sâm Trấn đều đến xem náo nhiệt.
-Sách sách, Hương cách lý lạp? Lợi hại, đại quý tộc đúng là bất đồng, xây dựng lữ quán cũng có nhiều mẫu như thế này
-Khách phòng bình thường một ngày cũng mất mười hắc tinh tệ, đoạt tiền à
-Tên tửu quỷ nhà ngươi kêu la cái gì, ngươi nhìn xem sàn nhà lát đá hoa kia, nhìn xem cái ghế bằng gỗ đàn hương, đừng nói một ngày mười hắc tinh tệ, ,mà một ngày một trăm hắc tinh tệ cũng không quá đáng. Ngươi nếu không có tiền thì ra bên ngoài sống với muỗi, đừng có theo ta
-Đúng, có lữ quán thoải mái như vậy, chỉ có những tên ăn cũng không ăn no mới ở dã ngoại đuổi muỗi.
Nhìn phong cách khác nhau, lữ quán tràn ngập đặc tính nước ngoài, mọi người sợ hãi than không thôi, càng thêm khẳng định Dương Lăng xuất thân từ nhà quý tộc giàu có. Nếu không, hắn lấy đâu ra nhiều tiền vốn để làm ăn như vậy, tìm đâu ra nhiều thợ thủ công lành nghề như vậy, và phong cách kiến trúc xảo diệu mà chưa từng ai thấy qua thậm chí không hề nghĩ tới?
Nhìn Hương cách lý lạp hào hoa tráng lệ, mọi người kêu lên, tranh luận với nhau, đợi đến khi đông đảo mỹ nữ mặc bộ quần áo Trung Quốc từ bên trong lữ quán đi bộ thong thả ra tới, càng gây ra sự oanh động chưa từng có trước có. Nguồn truyện: Truyện FULL
-Huynh đệ, ngươi xem, trên thế giời còn có nhiều đôi chân trắng, mê người như vậy.
-Sách, sách, nếu xẻ cao thêm chút nữa, vậy càng đẹp hơn nhiều.
-Hắc hắc, có cô gái phục vụ xinh đẹp như vậy, đừng nói ở vài ngày, hay chính là ở cả đời ta cũng nguyện ý.
Cơ thể mảnh khảnh, duyên dáng, eo nhỏ mảnh mai, nụ cười như hoa mùa xuân nở, còn có bắp đùi trắng muốt mê người, các cô gái mặc quần áo Trung quốc vừa đi tới liền hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Dong binh cùng mạo hiểm giả đi từ nam ra bắc, có không ít lữ quán còn hào hoa hơn cả hoàng cung, ở vài ngày mất mấy trăm tử tinh tệ, nhưng chưa thấy qua phong cách độc đáo như vậy, một lữ quán làm cho người ta vừa nhìn đã có cảm giác thư thích. Đã thấy qua cực phẩm mỹ nữ trẻ mãi không già, cùng ngủ qua với các quý phụ phóng đáng, nhưng chưa bao giờ thấy qua nữ phục vụ có khí chất độc đắc như vậy, mê người, thân thiết.
Nghe được rất nhiều điều mọi người bàn luận, thấy hỏa hầu cũng đã đến lúc, Dương Lăng từ từ đi ra:
-Các vị, hôm nay một ngày tuyệt vời là Hương cách lý lạp lữ quán của chúng ta bắt đầu mở cửa kinh doanh, tất cả các phòng đều giảm giá một nửa, cũng miễn phí cung cấp rượu ngon mà chúng ta sản xuất ra, hoan nghênh mọi người đến tham gia.
Phòng giảm giá một nửa và cung cấp rượu ngon miễn phí?
Mọi người lại một lần nữa oanh động, không nói lữ quán thoải mái, chỉ cần rượu ngon miễn phí đã rất có giá trị rồi. Trong khoảng thời gian này tới nay, bọn họ thường uống rượu lãng mỗ tửu, mộc lưu tửu, lạp phỉ nhĩ bồ đào các loại rượu ngon mà Quán rượu Dạ lai hương cung ứng, hiểu được rượu mà trước kia uống đều là rác rưởi.
-Bởi vì vừa mới bắt đầu kinh doanh, chỉ có một trăm gian khách phòng bình thường, cùng với mười sáu căn biệt viện, ai có nhu cầu xin mời nhanh chóng đăng ký, bỏ qua sẽ không còn
Dương Lăng vẻ mặt bảo trì bình tĩnh, nhưng trong lòng lại âm thầm tính toán một ngày có thể kiếm được bao nhiêu tinh tệ, hắn tin tưởng với nhiều ưu huệ mê người như vậy, làm ăn tuyệt đối thịnh vượng. Quả nhiên, hắn vừa dứt lời, đông đảo dong binh cùng mạo hiểm giả đều lao lên, đều lấy tiền ra, e sợ chậm một bước thì chỉ có thể tiếp tục ngủ tại trong túp lều đuổi muỗi.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Tác giả :
Cao Pha