Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 139: Lánh loại vu huyền

"Nhưng, chủ nhân hắn.."
Nghi hoặc, thiên hồ Vưu Na không để ý hết thảy chỉ cẩn thận đi về phía thi thể của Tri Chu quái. Song đầu thực nhân ma phía sau hình như cũng cảm giác được điều gì đó nên bám sát theo sau.
Ca sát, ca sát...
Dưới con mắt nghi hoặc của mọi người, thi thể Tri Chu quái khe khẽ run lên truyền ra nhũng âm thanh cổ quái. Có chút giống như cự giải chu phun độc dịch, lại hơi giống âm thanh một loại dã thú cắn xé con mồi, trong đại điện hiện giờ sương trắng tràn ngập, máu chảy thành sông, nghe thấy thanh âm đó khiến người ta dựng cả tóc gáy.
"Chậm đã, không được vọng động."
Nhìn Tri Chu quái chết không nhắm mắt, lại nghe âm thanh cổ quái đó nữa, sắc mặt hồ tộc trưởng lão càng thêm ngưng trọng lớn tiếng ngăn cản thiên hồ Vưu Na và song đầu thực nhân ma. Truyền thuyết kể lại rằng, thú huyết triệu hồi sư A Ba Tư là hóa thân của ác ma có rất nhiều dị năng cổ quái. Tùy tiện đến gần thi thể của nó không ai dám cam đoan sẽ không có chuyện gì bất ngờ xảy ra.
"Trưởng lão, chủ nhân hắn còn sống, hãy để chúng ta qua đó đi mà."
Cảm giác được dao động quen thuộc ngày càng mạnh, thiên hồ Vưu Na mừng rỡ càng tin tưởng Dương Lăng chắc chắn còn sống. lớn tiếng giải thích với hồ tộc trưởng lão, chỉ hận không thể lao vào xé xác thi thể Tri Chu quái để giải thoát Dương Lăng bị nó nuốt vào.
Trong lúc thiên hồ Vưu Na tranh cãi thì song đầu thực nhân ma dứt khoát đánh một đường xuyên qua đám cẩu nhân, đi nhanh về hướng thi thể của Tri Chu quái. Tuy không có tinh thần lực cường đại như Vưu Na, hắn cũng không có cảm giác gì được dao động quen thuộc, nhưng bản năng của hắn nói cho hắn biết Dương Lăng nhất định còn sống.
"Ai dám cản đường ta, ta chặt hắn làm hai nửa." nhìn đám cẩu nhân và ngưu đầu nhân đều chạy lại cản đường, song đầu thực nhân ma giận giữ nói.
Hét lên một tiếng, hắn không để ý gì đến phản phệ của huyết cuồng hóa. Vốn một ngày chỉ có thể cuồng hóa ba lần, nếu không sẽ bị pháp thuật cắn trả. Nhưng vì cứu Dương Lăng hắn cắn răng cuồng hóa, nếu ai dám cản đường hắn sẽ…cho kẻ đó một bổng ngay lập tức.
Nhìn huyết cuồng hóa song đầu thực nhân ma, lại liếc nhìn lang nha bổng trong tay hắn, bất kể là cẩu nhân hay ngưu đầu nhân đều khó khăn nuốt nước miếng. trong khoảng thời gian ngắn không ai dám lên ngăn cản.
Cử động của thi thể Tri Chu quái ngày càng mạnh, phảng phất như có người không ngừng lắc lư nó. Cùng lúc đó, thanh âm cổ quái ngày càng lớn, càng rõ ràng hơn, phảng phất như có quái vật gì đó sắp chui ra từ cơ thể.
"Kết trận, mau !"
Mắt thấy song đầu thực nhân ma bất chấp tất cả vọt về phía trước hồ tộc trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu, hạ lệnh những người còn lại kết trận,đề phòng nhỡ có quái vật gì từ cơ thể Tri Chu quái thoát ra.
Ca sát, ca sát.
Ngay lập tức, bán thú nhân tiến lên. Nghiêm trận đợi trong khi song đầu thực nhân ma lấy một cây chiến kích của ngưu đầu nhân. Lúc chuẩn bị mổ bụng Tri Chu quái, đột nhiên một điều kinh ngạc xảy ra trước mặt mọi người.
Trên bụng của Tri Chu quái đột nhiên hiện ra một lỗ thủng nhỏ, lòi ra một cái hắc giác sắc bén. Theo sau đó là giác phong thú cả người đầy máu.
Ca sát, ca sát
Theo âm thanh ngày càng rõ, trên cơ thể Tri Chu quái xuất hiện ngày càng nhiều lỗ nhỏ, từ các lỗ đó giác phong thú chui ra ngày càng đông. Theo đó các lỗ nhỏ ấy ngày càng bành trướng. xoạt. một đầu lang chu chui ra từ đó, cũng không ngoại lệ cả người nó đều là máu tươi đầm đìa.
Sau khi lang chu vương ra rồi, Dương Lăng cầm chủy thủ theo sau đó chen đến, cả người đầy máu. Trong khoảng thời gian ngắn mọi người còn không rõ là máu của Dương Lăng hay của Tri Chu quái.
"Y bỉ lợi tư, không bị cắn chết mà suýt tí nữa là chết ngạt rồi." hít thật sâu một cái, Dương Lăng vừa đặt mông xuống đất vừa kêu ca. Sau khi triệu hồi giác phong thú và lang chu, hắn ỷ vào sự bảo vệ của vu lực, dùng chủy thủ sắc bén chém loạn xạ trong cơ thể Tri Chu quái. Chém, cắt, xé không chỗ nào là không đụng đến. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Hắn còn trực tiếp đào đến tận tinh hạch của nó. Tri Chu quái thực lực cường đại, so với cửu đầu xà lúc trước thì hơn xa, e rằng tối thiểu cũng là cửu giai hậu kì ma thú. Nếu không phải nó bị làn sương trắng tiêu hao đại bộ phận thực lực thì làm sao hắn có thể thắng nổi.
Ngoại trừ tinh hạch, lúc ở trong cơ thể Tri Chu quái hắn còn tìm được không ít đồ vật cổ quái. Có một chiếc hộp sắt khắc đầy đồ án, có không gian giới chỉ, thậm chí, còn có một cây ma pháp trượng nữa. Tựa hồ Tri Chu quái từng nuốt chững không ít trí tuệ sinh vật, ngay cả bảo vật mà bọn họ mang theo, cũng nuốt vào.
"Đại nhân, người không việc gì chứ?" Sau khi bình tĩnh lại, Cổ Đức bước tới hỏi han.
Sau khi Dương Lăng bị Tri Chu quái nuốt chửng, hắn cảm giác như tim mình bị dao đâm, thầm hận chính mình không kịp cứu viện, mang tất cả lửa giận trút lên bọn cự giải chu và song đầu mã chu. Vạn lần không ngờ rằng, Dương Lăng không những không gặp nạn mà còn thuận lợi giết được Tri Chu quái mạnh kinh người này.
"Hắc hắc, thời tiết lạnh quá nên mấy ngày nay không có tắm rửa, kết quả không nghĩ đến lại làm con nhện này ngộ độc thực phẩm mà chết, tội lỗi, tội lỗi quá đi!" Dương Lăng vừa nói vừa cởi áo ngoài ra, rồi từ không gian giới chỉ lấy ra một cái áo khác mặc vào nói tiếp: "Cổ Đức, mau phân công người đến thu dọn hiện trường, càng nhanh càng tốt, tất cả đều là bảo bối đấy."
Tất cả đều là bảo bối?
Nhìn Dương Lăng hưng phấn thu hồi thi thể Tri Chu quái, hồ tộc trưởng lão nghi hoặc lắc đầu. Ngoại trừ khắp nơi đều là thi thể của cự giải chu và song đầu mã chu, lão không phát hiện bảo bối gì khác cả. Bất quá có thể trả giá ít mà lại giết được Tri Chu quái kinh khủng lão đã rất thỏa mãn rồi.
Giết chết Tri Chu quái có nghĩa là bộ tộc không còn phải lo lắng chuyện lọt vào đại quân lang chu tập kích, không cần gấp gáp nữa. Giết chết Tri Chu quái không chỉ báo thù cho thiên hồ một tộc hơn nữa còn thuận lợi khai thác lưu huỳnh bên trong sơn cốc, giúp hắc tương thụ nhanh chóng tăng trưởng.
Số lượng lưu huỳnh trong cốc rất lớn, lại dễ khai thác. Mặc dù chỉ có hai phần khoáng sản nhưng đối với bán thú nhân mà nói như vậy đã đủ rồi. bọn họ cần lưu huỳnh để bón cho hắc tương thụ và chế tạo một ít nê cầu chiếu sáng, chứ không dùng như Dương Lăng chuẩn bị kiếm một số tinh tệ lớn.
Đối với việc sinh sống ở cùng Lạp Đạt Khắc sơn mạch mà nói, cái quý nhất không phải là tinh tệ mà là lương thực và vũ khí khôi giáp, bán thú nhân cũng không ngoại lệ.
Nhận được lệnh rồi Cổ Đức nhanh chóng rời đi. Hồ tộc trưởng lão cũng không hiểu ý của Dương Lăng, hắn biết thi hài và máu tươi của cự giải chu và song đầu mã chu đều có không ít tác dụng. Đi theo Dương Lăng lâu thì hắn cũng biết được loáng thoáng một vài bí mật, ngoài miệng không nói nhưng trong lòng lại rất rõ ràng.
Đi vòng quanh trong đại điện một vòng cũng không có phát hiện bảo bối và bí mật gì cả, Dương Lăng quyết định ngồi xuống chuẩn bị nghỉ ngơi một lúc. Đương nhiên vì an toàn hàng đầu nên hắn triệu hồi khô mộc chiến sĩ và một sừng thú cùng cả đám ma thú đều triệu đến, đề phòng từ ma pháp trận trong đại điện đột nhiên lao ra một con quái vật thì khổ.
Thổ độn vu thuật rất thực dụng, mấy lần đánh lén Tri Chu quái thành công đã nói lên tất cả. Đáng tiếc mỗi lần sử dụng đều hao tổn quá nhiều vu lực, thuấn di khoảng cách càng xa vu lực tiêu hao càng lớn. Lúc ở trong cơ thể của Tri Chu quái hắn hoàn toàn dựa vào ý chí ương ngạnh mà sống, mặc dù đang nghỉ ngơi bên trong sơn động nhưng hắn thật sự không muốn làm gì nữa cả.
Sau khi nuốt một nắm ma thú huyết châu, Dương Lăng yên lặng nhắm mắt dưỡng thần, trong đại điện mặc dù năng lượng sung túc nhưng hắn cũng không dám hấp thu. Nếu ở trạng thái đỉnh phong, hắn còn có thể chậm rãi tìm tòi, nhưng với tình trạng vu lực cạn kiệt, hộ thể vu lực hầu như tiêu hao không còn một mảnh, nếu lỗ mãng manh động thì chính là đi tìm chết, hắn chỉ không muốn bị đám sương trắng này đóng thành băng côn thôi.
Chẳng lẽ cả tòa sơn động đều là di tích của thượng cổ vu sư?
Nhớ tới trận pháp huyền ảo bên ngoài thạch lâm, cùng uy lực của tinh mang vu huyền, Dương Lăng bắt đầu trầm tư. Căn cứ cách nói của Tri Chu quái A Ba Tư, nó một mực tìm kiếm tung tích của thượng cổ vu sư, hiển nhiên nó quyết không phải xông vào hang động này một cách đơn giản được, có lẽ nó đã phát hiện ra một bí mật gì đó.
Đáng tiếc nếu có khả năng thuần hóa Tri Chu quái thì quá tuyệt rồi.
Nhớ tới thực lực thâm sâu khó lường được của Tri Chu quái, Dương Lăng lắc đầu cười khổ. Dưới tình huống lúc đó, có thể giữ lấy mạng là may lắm rồi , làm gì có cơ hội lấy máu thuần hóa nữa cơ chứ?
Huống chi tinh thần lực của Tri Chu quái lại khổng lồ như vậy, chỉ cần rít lên một tiếng là có thể công kích linh hồn của địch nhân. Với cảnh giới bây giờ của hắn rõ ràng còn chưa thể thuần hóa nó được, nói không chừng, ngược lại còn bị vu thuật phản phệ.
Căn cứ tiêm bi giải thích, thuần hóa cao cấp ma thú vô cùng nguy hiểm, nhất là thuần hóa ma thú có tinh thần lực cao hơn mình thì hung hiểm vô cùng. Rất có thể sẽ bị ma pháp phản lại khiến tinh thần thác loạn, mà nghiêm trọng hơn là biến thành một kẻ ngu ngốc hoặc hộc máu chết tại chỗ,
Nghỉ ngơi một hồi, Dương Lăng cảm thấy đã khôi phục được một phần vu lực và thể lực, Dương Lăng bèn mang cái hộp sắt nhặt được trong bụng Tri Chu quái ra. Chẳng biết vì sao hắn cảm thấy bên trong hộp sắt có một tia ba động quen thuộc, mặc dù rất nhẹ nếu vô ý sẽ không cảm thấy được sự tồn tại của nó.
Hộp sắt rất nhẹ, mặt ngoài khắc đầy mãnh thú dữ tợn, nhìn sơ tựa hồ gần giống với đồ án trên vu tháp. Nhưng nếu quan sát cẩn thận, sẽ thấy điểm khác nhau.
Lật qua lật lại cả nửa ngày mà Dương Lăng cũng không biết làm sao mở ra, Dương Lăng trong lòng vừa động liền dùng ngón trỏ áp lên trên hộp sắt. Nhất thời hộp sắt hiện ra một mảng phù văn, hồng quang đại thịnh sau đó tự động mở ra lộ ra một tấm da dê màu bạc.
Chẳng lẽ là pháp quyết tu luyện của mục thụ nhân?
Vừa nhìn thấy tấm da dê, Dương Lăng liền nhớ lại miếng da thú ghi Thông linh khẩu quyết mà lúc trước Tác Phỉ Á đưa cho hắn. Đồng dạng kích thước, vật liệu chế tạo cũng giống nhau mà chữ viết cũng cùng một loại.
Luyện ma thú chi máu huyết, tụ thiên địa vạn vật chi tinh hoa, thối thể cường hồn......
Yên lặng niệm một lần chữ viết trên miếng da rồi Dương Lăng càng thêm kích động. Nguyên lai, trên tấm da ghi lại không phải thông linh pháp thuật, mà là một loại vu huyền, chuyên môn hấp thu các loại năng lượng để rèn luyện thân thể.
Nếu nói vu huyền trên tấm bia đá dạy cách thông qua tu luyện linh hồn để nắm giữ các lực lượng trong thiên địa, vậy, trên tấm da này ghi lại phương pháp không ngừng địa rèn luyện thân thể, thông qua nhục thể mạnh mẽ cũng có thể đạt được hiệu quả như phương pháp kia.
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Tác giả : Cao Pha
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại