Ma Thần Thiên Quân

Chương 184: Thờ phụng thế gia!

Sát Ám Thiên dễ dàng chém giết ba cái Thông thần cấp Yêu thú cho thấy hắn chiến lực cũng rất đáng nể, sau đó lại xuất hiện ba cái Thần cấp nhất trọng sơ kỳ Yêu thú công kích hắn, vẫn là nhẹ nhàng không chút vướng bận, hắn chém giết vẫn chỉ bằng một chiêu làm cho xung quanh đám người đang quan sát đều giật mình kinh ngạc, đánh giết cùng với ba người như mình mà vẫn nhẹ nhàng như vậy cũng rất đáng sợ rồi.

“Có thể chém giết cái cái Yêu thú cùng cấp, Võ Thần hội bên trong người đều làm được, tên này có thể đánh bại Võ thần hộc Hội viên đương nhiên không có gì, ta thất hắn chí ít có thể đến năm mươi trượng!". Một người nhàn nhạt nói giống như khá hiểu Võ Thần hội.

“Đến được năm mươi trượng hay không cũng chưa chắc, mười trượng đã là Thần cấp nhất trọng trung kỳ, đến ba mươi trượng cũng nên gặp Thần cấp nhất trọng hậu kỳ, năm mươi trượng là Thần cấp Nhất trọng đỉnh phong rồi... Không đơn giản như vậy!". Một người lắc đầu không đồng ý nói.

“Võ Thần hội người có ai là đơn giản? Bọn hắn chí ít đều đi đến gần mốc ba mươi trượng, Sát Ám Thiên đương nhiên không khó để đến đó...". Bọn người xung quanh không ngừng bàn tán nói chuyện rôm rả, vẫn có nhiều người không nghĩ Sát Ám Thiên có thể đi vào Võ Nguyệt đình, dù sao cuối cùng thì hắn còn phải gặp ba cái Thần cảnh Nhị trọng hậu kỳ mới có thể đi vào, vượt cấp cũng không phải dễ.

“...". Vũ Thiên Quân một bên nhìn thì chỉ cười cười thôi. Sát Ám Thiên chiến lực hôm nay chí ít là Thần cấp tam trọng, nếu đúng như bọn người kai đang bàn tán hắn vượt qua đại trận ngăn cản đi vào cũng không khó.

Quả nhiên như Vũ Thiên Quân nói. Sát Ám Thiên một đường đi nhẹ nhàng đi đên tám mươi trượng thì mới dừng lại một chút, ở đó hắn gặp ba cái Thần cấp nhị trọng hậu kỳ cấp Yêu thú, cũng ohair giao thủ hồi lâu thì hắn mới đi vào Võ Nguyệt đình, tổng cả thời gian từ lúc bắt đầu đến lúc vào bên trong Võ Nguyệt Đình chưa đến nửa canh giờ! Thời gian này đủ để vinh danh ở Võ Thần học viện rồi. Đây là do Sát Ám Thiên còn chưa tận lực, nếu không chỉ sợ càng nhanh hơn nữa. Hắn sau khi bước chân vào Võ Nguyệt đình thì quay đầu cười cười vẫy tay đối với Vũ Thiên Quân, một hành động này lập tức làm cho nhiều người lập tức nhìn sang Vũ Thiên Quân.

Sát Ám Thiên một đường chém tướng phá quan nhanh gọn dứt khoát giống như không có bao nhiêu áp lực đi vào Võ Nguyệt đình đã làm cho đám người nhớ rõ danh tự này, cái tên Sát Ám Thiên rất nhanh sẽ nổi tiếng toàn học viện! Lúc này hắn lại cười cười vẫy tay với một cái thanh niên khác, một cái đẹp đến yêu dị thanh niên làm cho nhiều nữ nhân mắt như sáng lên, chỉ là tu vi của người này chỉ có Nhân đan cảnh mà thôi, từ phục sức đến xem hắn giống như là mới được thi tuyển vào không lâu trước.

“Một cái Nhân đan cảnh? Nhân đan cảnh hầu như không có khả năng đi vào Võ Nguyệt đình ah?". Một người kinh ngạc nói.

“Chưa hẳn, hắn cùng Sát Ám Thiên đi đến đây chỉ sợ cũng không phải hạng người đơn giản!". Một người thận trọng nói.

“Thông minh! Hắn là một cái khó lường chi nhân, năm nay thi vào có hai người là chủ tớ được đặc cách tuyển vào, hắn là cái kia chủ nhân, hình như gọi là Thiên Tứ!". Một người có lẽ là hiểu biết rộng cười nói. “Chỉ biết người này thiên phú vô cùng nghịch thiên, được trắc thí cả ba hạng mục đạt tối đa nhưng còn chưa biết hắn chiến lực đến mức nào...".

“Cái gì? Trắc thí cả ba hạng đạt tối đa? Điều này sao có thể?". Có người kinh hãi nói, xung quanh nhiều người vang lên tiếng hít lạnh.

“Hắn giống như cũng muốn vào Võ Nguyệt hồ, không phải xem một chút là thấy sao?". Có người nhanh trí nói. Vũ Thiên Quân cùng Sát Ám Thiên đến đây, Sát Ám Thiên đã đi vào Võ Nguyệt đình lại còn quay lại vẫy tay với Vũ Thiên Quân nên không sai biệt lắm là người sau đương nhiên cũng muốn vào Võ Nguyệt đình rồi.

“Huh! Để ta xem cái này thử thách có bao nhiêu đáng sợ!". Vũ Thiên Quân cười cười nói rồi cũng bước lên đường đá. Hắn đã nhìn ra trận pháp giới hạn rồi, nếu đã đến Thần cấp thì việc đi vào Võ Nguyệt hồ sẽ đễ hơn nhiều so với trước đó, đặc biệt nếu ở Thông thần cảnh muốn đi vào Võ Nguyệt hồ chỉ sợ không có mấy người rồi, bọn hắn cần đánh bại Thần cấp Yêu thú mới có thể đi vào, nói cách khác chỉ có Tinh không cấp bậc thiên tài mới có khả năng ở Thông thần cảnh mới có khả năng đi vào Võ Nguyệt đình. Về phần Nhân đan cảnh như hắn đang thể hiện ra thì tối đa chỉ cần đánh bại Thiên đan cảnh cấp Yêu thú mà thôi, tuy rằng với nhiều người là không thể nhưng với hắn lúc này thì quả thật không mấy khó khăn.

“...". Vũ Thiên Quân tay ôm Tiểu Vân vừa bước lên đường đá thì lập tức có ba bóng đen lao về phía hắn giơ nanh múa vuốt, ba cái vậy àm đều là Nhân đan cảnh đỉnh phong.

“Ah! Vậy mà có Nhân đan cảnh đỉnh phong?". Vũ Thiên Quân có chút kinh ngạc nhưng phản ứng cũng không chậm, tay trái ôm lấy Tiểu Vân, tay phải hai ngón tay hóa kiếm, một loại huyền diệu lực lượng xuất hiện, một cột sáng màu trắng từ hai đầu ngón tay hóa ra giống như một cây trường kiếm chém ngang quét qua ba con Yêu thú.

“Kia... là Kiếm khí sao?". Vũ Thiên Quân nhàn nhã thể hiện ra chút bản lĩnh thế nhưng bên ngoài đám người lập tức kinh hô, nếu là kiếm khí cũng thôi, dù sao Vũ Thiên Quân cũng là Thiên tài siêu cấp được đặc các mà vào Học viện, hắn có thể vận dụng kiếm khí cũng không sai, chỉ là kiếm khí kia có chút không đúng rồi.

“Ngu ngốc! Kiếm khí thập thành cũng không thể tạo nên huyền ảo như vậy khí tức, hai mươi tuổi đã lĩnh ngộ kiếm ý, cho dù chỉ có Nhân đan cảnh nhưng chỉ sợ Thiên đan cảnh sơ kỳ cường gải còn muốn tránh ra hắn, đặc cách tuyển vào quả nhiên đáng sợ!". Một học viên khác nghe vậy thì phủ nhận kinh sợ nói.

“Làm sao có thể? Cho dù là học viện bên trong cũng không có mấy người lĩnh ngộ được ý cảnh, cho dù là Thần chủ cấp cường giả cũng không chắc có thể lĩnh ngộ ý cảnh ah!". Có người không tin tưởng nói.

“Ý cảnh loại này lực lượng cũng không phải cứ tu vi cao thfi sẽ lĩnh ngộ được, nó giống như một loại cơ duyên, cho dù là Tinh không cấp bậc thiên tài cũng không ít người không lĩnh ngộ được ý cảnh!". Người kia lại nói. “Cái này Thiên Tứ tu vi hôm nay chỉ có Nhân đan cảnh chỉ sợ là dành không ít thời gian để lĩnh ngộ ý cảnh!". Hắn thở dài nói.

“Chậc! Không phải nói như vậy hắn tu vi thụi lùi, chỉ có Nhân đan cảnh thôi sao? Tu vi mới là căn bản của chúng ta tu giả ah!". Một ngươi nghe vậy thì quái dị nói.

“Cũng chưa hẳn, hắn lĩnh ngộ ý cảnh chính là đồng cấp vương giả, được mất còn chưa biết đây!". Có người không đồng ý phản bác.

“Đáng sợ! Địa đan cảnh trung kỳ yêu thú trong tay hắn còn không chịu nổi một kích!". Một người kinh dị nói, Vũ Thiên Quân đã đi đến năm mươi trượng trên đường đá rồi, thể hiện ra chỉ có Nhân đan cảnh sơ kỳ mà thôi, hắn cũng chỉ vận dụng lực lượng của Nhân đan cảnh sơ kỳ, đây chỉ xem như luyện tay một chút thôi.

“...". Vũ Thiên Quân một bên đi chậm một bên vung vẩy hai ngón tay, kiếm hình kết hợp với kiếm ý nhất đoạn đánh đâu thắng đó, Địa đan cảnh hậu kỳ yêu thú trong tay hắn cũng không chịu được quá hai kiếm, một kiếm phá phòng ngự, một kiếm chém giết, hắn vung kiếm thậm chí còn mang theo đạo vận khó hiểu chỉ là lúc này không có ai biết mà thôi.

“Huh! Trận pháp này thật thú vị, sau này có thời gian ta nên đi xem một chút, có thể giúp ta bản thể càng dễ hơn trong việc dung hợp lực lượng!". Vũ Thiên Quân một bên vừa đi vừa nghĩ, Tiểu Vân chính là ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn ngủ, xung quanh sát trận còn không có đụng đến nó được!

“Ha! Thiên đan cảnh sơ kỳ!". Vũ Thiên Quân đột nhiên cười cười, trạm cuối của hắn quả nhiên là có Thiên đan cảnh Yêu thú ngăn đón. “Thử một chút cái kia Thanh phong quyền pháp!". Hắn trên tay kiếm quang biến mất, tay phải nắm lại là quyền vung vẩy theo Thanh phong quyền pháp pháp quyết, hắn tung ra ba quyền nhanh như chớp.

“Ồ? Hắn tại sao lại thu kiếm rồi? Hả? Đây là...". bên ngoài đang quan sát Vũ Thiên Quân đi vào Võ Nguyệt đình thấy hắn đột niên bỏ kiếm dùng quyền. Quyền pháp có chút quen thuộc nhưng huyền ảo khó dò, lực sát thương lại càng thêm vô cùng kinh khủng, ba con Thiên đan cảnh yêu thú chính bị ba quyền nhìn như đơn giản đó trực tiếp xoắn giết, công kích lực không kém đỉnh cấp võ kỹ pháp quyết!

“Đây không phải Thanh phong quyền pháp sao? Làm sao có thể đáng sợ như vậy? Đạt đến Đại viên mãn cũng không thể đạt đến kinh khủng như vậy lực công kích ah!". Đã có người nhận ra nói.

“Ta không nhìn nhầm chứ? Một sát na kia là... Quyền ý?". Một người khác hít vào một ngụm khí lạnh nói.

“...". Một lời vừa ra đám đông triệt để im lặng, đây rút cục là quái vậy từ đâu chui ra, almf sao là cường đại như thế? Hắn như vậy để ai còn tu luyện nữa? Hắn đến đây là đả kích người sao?

Đương nhiên cũng không có ai trả lời những thắc mắc của đám người, Vũ Thiên Quân nếu có biết có lẽ cũng chỉ cười cười rồi nói “Ta chỉ tập luyện chút thôi!". Chỉ sợ lúc đó có nhiều người muốn tự sát ah!

“Vũ huynh thần công đáng sợ! Vậy mà hóa mục nát thành thần kỳ như thế, Thanh phong quyền pháp người sáng tạo ra nếu sống lại chỉ sợ cũng muốn thỉnh giáo ngươi!". Sát Ám Thiên đứng trong Võ Nguyệt đình nhìn Vũ Thiên Quân vừa đi vào Võ Nguyệt đình nói.

“Xem như tập luyện chút thôi! Cái này thử thách đối với chúng ta cũng không có bao nhiêu đáng sợ!". Vũ Thiên Quân cười nhạt. “Sát huynh cũng nên nói cho ta biết một chút về gia tộc ah? Ẩn thế gia tộc cũng không nên đáng sợ như vậy đi?". Hắn con ngươi lóe lên nhìn Sát Ám Thiên nói.

“Tốt! Chuyện này Vũ huynh sớm muộn cũng biết, hi vọng những gì ta nói Vũ huynh tạm thời không cho người biết, cho dù người thân của ngươi cũng không thể!". Sát Ám Thiên thu lại nét cười nói. Chuyện này chính là bí ẩn từ Thái cổ, người biết đương nhiên không nhiều, huống chi bọn hắn đều là khóa mình lại một chỗ!

“Được! Ta đương nhiên sẽ không để người không nên biết được biêt!". Vũ Thiên Quân cười nói.

“Trước khi nói về gia tộc ta nói một chút về Nhân tộc Thái cổ!". Sát Ám Thiên nghiêm nghị, khuôn mặt trang nghiêm nói.

“Ở Thái cổ Nhân tộc chính là sâu kiến mà thôi, bị chư tộc nô dịch, cuộc sống có thể nói là ăn bữa nay lo bữa mai, luôn nơm nớp lo sợ bị chủng tộc các bắt giết... Nói chung là không có thể nào tả hết cơ cực!".

“Mọi chuyện thay đổi kể từ khi Nhân tộc bắt đầu thờ phụng Thái sơ sinh linh, sốn trong lãnh địa của chúng, được bọn chúng che chở từ đó Nhân tộc mới không chịu đến nữa bị xem thường cùng tàn sát bừa bãi, đương nhiên đó là khi Nhân tộc đang ở trong lãnh địa của Thái sơ sinh linh nào đó mà thôi, nếu không may đi ra ngoài bị chủng tộc khác bắt lấy thì cũng không khác gì trước đó, bị bắt, giết, ép làm nô lệ...".

“Thái sơ sinh linh chỉ để ý kẻ mạnh, Nhân tộc nhỏ yếu chúng không mấy để ý, qua mấy vạn năm sống dưới cái bóng của Thái sơ sinh linh Nhân tộc bắt đầu xuất hiện tu giả, bọn hắn ban đầu chính là như ruồi không đầu mà tu luyện không đạt được bao nhiêu kết quả, thế nhưng sau đó Nhân tộc nhận được Thái sơ sinh linh ban ơn, đạt được bọn nó truyền cho máu huyết, nhận được bọn nó truyền thừa khi đó cũng chính là những kẻ trông đền thờ phụng, sau này phát triển thành Thế gia thờ phụng Thái sơ sinh linh! Sát gia ta chính là một người trong số đó!".

“Vậy Vũ gia...". Vũ Thiên Quân nhíu mày.

“Đương nhiên cũng là Thờ phụng Thế gia!". Sát Ám Thiên chắc chắn nói.

“Thờ phụng Thế gia có tất cả ngũ gia, thờ phụng Dung là Vũ gia, Sát gia ta thờ phụng Hủy, Đạo gia thờ phụng Phệ, Lê gia thờ phụng Khư, về phần Thế gia thờ phụng Hoang là...Thái Thương gia!". Hắn liệt kê ra mấy thế gia!

“Thái Thương gia...kia?". Vũ Thiên Quân nhíu mày càng thêm chặt.

“Là cái kia Thái Thương gia!". Sát Ám Thiên nghiêm nghị nói. “ Thờ phụng Thế gia mang trong mình dòng máu Thái sơ sinh linh, về một mặt nào đó cũng xem như Thái sơ sinh linh hậu duệ, nhân số rất ít nhưng đều là tinh anh bên trong tinh anh, Thái cổ đại chiến Ngũ đại thế gia đều tham chiến, chỉ là thời gian tu luyện không đủ, bọn hắn tu vi đều không đủ nên cũng không ảnh hưởng đến bao nhiêu chiến cuộc, sau đó quyết định ẩn đi!".

“Đợi chút! Chúng ta đứng ở trận doanh nào?". Vũ Thiên Quân giơ tay ý bảo dừng lại nói.

“Chúng ta đứng cùng phía đối địch Thái sơ sinh linh!". Sát Ám Thiên lạnh lùng nói.

“Ồ? Là có chuyện gì sao?". Vũ Thiên Quân cười quái dị nói, con ngươi đen kịt lại.

“Thái sơ sinh linh truyền cho chúng ta tổ tiên máu huyết là muốn sau đó lại hấp thu đề cao lực lượng của bọn hắn, Thái cổ đại chiến bắt đầu Thái sơ sinh linh áp đảo chư tộc không có kẻ nào bị thương, thế nhưng khi Thái cổ chư tộc bắt đầu phản kích thắng lợi thì Thái sơ sinh linh bắt đầu giết hại Thờ phụng thế gia làm cho Ngũ gia tổn thất thảm trọng, Nhân tộc sau đó chính là bị khắp nơi đuổi giết, Thái cổ chủng tộc không dung, Thái sơ sinh linh đuổi giết, cuộc sống so với trước càng thêm thê thảm!". Sát Ám Thiên lạnh lùng nói.

“Ngũ gia chính là dẫn đầu Nhân tộc khi đó, mang theo Nhân tộc ẩn đi những nơi hoang vắng ẩn đi đuổi giết may mắn tránh đi đại chiến, sau đó Nhân tộc lại từ những tộc khác truyền thừa, kết hợp với bản thân ngộ tính cực cao không ngừng có người sáng tạo ra công pháp cường đại giúp cho Nhân tộc quật khởi ở Thượng cổ thời kỳ, chỉ là khi đó đã không có người nhớ đến Ngũ đại gia tộc công lao nữa, Ngũ đại gia tộc từ đó ẩn đi, biến mất khỏi thời gian trường hà!". Sát Ám Thiên có chút lạnh lùng không cam lòng nói.

“Thượng cổ đến nay biến mất Ngũ gia ẩn đi đã cường đại vô cùng nhưng vì không muốn lại chung sống với những kẻ từng phụ bạc nên cũng không hiện thế, chỉ là.. các vị lão tổ vẫn không bỏ được Nhân tộc...". Sát Ám Thiên giống như không đồng ý với cách làm của các vị Lão tổ nói.

“Phái tộc nhân ra ngoài?". Vũ Thiên Quân nhíu mày.

“Đúng vậy! Phái tộc nhân ra ngoài nhằm gia trì các phong ấn của các chủng tộc Thái cổ, ta đoán không sai ở Quỷ Nha đảo nên cũng là một cái phong ấn!". Sát Ám Thiên lạnh lùng nói.

“Được! Chuyện này ta đã hiểu, chỉ là ta không hiểu ta Vũ gia cùng Thái Thương gia người tại sao đều không biết chuyện này?". Vũ Thiên Quân ngẫm nghĩ một chút thở dài lại hỏi.

“Ngũ đại Thế gia ẩn bên trong tiểu thế giới từ Thái cổ, cũng bị áp chế như những tộc Thái cổ khác, thế nhưng tiền nhân đáng sợ thủ đoạn đã tìm cách để cứ một khoảng thời gian vài vạn năm đều phái ra hậu bối trong tộc đi ra, chỉ là chỉ có thể đưa ra tu vi dưới Nhân đan cảnh!". Sát Ám Thiên trán gân xanh nổi lên. “Nếu may mắn thành công thì không sao nhưng khả năng cũng không cao. Mười người may mắn có một hai người sống sót, nếu có thể may mắn như ta thì còn mạng mà sống, không may bị không gian xoắn giết là bình thường, còn không thì ảnh hưởng đến tâm trí, vĩnh viễn mất đi ký ức! Vũ gia ngươi cùng Thái Thương gia lúc này có lẽ là do lão tổ nhà các ngươi bị mất ký ức trong quá trình truyền tống từ bên trong tiểu thế giới ra ngoài!".

“...". Vũ Thiên Quân hít vào một ngụm khí lạnh! Ngũ đại gia tộc cũng thật độc ác với bản thân ah! Vì một cái phản bội chính mình chủng tộc vẫn đưa ra hi sinh như vậy? “Không phải nói khi tinh không hoàn chỉnh, Ngũ đại gia tộc cũng sẽ hiện thế cùng Thái cổ chủng tộc?". Hắn đột nhiên nhớ đến tinh không hôm nay bố cục nói.

“Đương nhiên! Trả thù! Chúng ta đương nhiên phải trả thù! Bất kể Thái sơ sinh linh hay Thái cổ chư tộc đều phải nhận chúng ta trả thù!". Sát Ám Thiên con ngươi lóe lên sát khí đậm đặc nói!

*********

“Hắc hắc! Nói một chút! Bản Đế còn chưa có gấu thì Quân đệ còn lâu mới có gấu, hắc hắc!". Lão tác cười quái dị lạnh nhạt nói.

Tác giả: Đế Thanh

Nguồn:
Tác giả : Đế Thanh
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại