Ma Đô
Chương 21: Bút cùng vẽ
Nhân ngư chỉ cảm thấy nàng này vừa động, vậy gấp trí tiểu huyệt đem gậy thịt hắn nuốt càng sâu. Bởi vì khẩn trương, Tô Tử Duyệt đưa hắn kẹp càng gấp, vậy nếp uốn nhẹ nhàng liếm khỏe thân, làm hắn thoải mái than nhẹ 1 tiếng. Hắn vẫn như cũ ko chết tâm lấy tay đùa bỡn Tô Tử Duyệt cúc huyệt, nói- #¥%#…
_ Hãy bớt sàm ngôn đi, ta nói ko thể liền ko thể- Nói xong nàng dùng chân đá thật mạnh mông cá của hắn 1 chút.
_ En…- Này thân mật động tác làm cho gậy thịt nhân ngư căng lớn hơn nữa, hắn xem ko hơn, vậy căn gậy thịt bay nhanh co rúm khởi tro hoa huyệt Tô Tử Duyệt. Vậy gậy thịt mỗi 1 lần đều hoàn toàn rời khỏi tiểu huyệt của nàng, rồi mới mạnh cắm xuống tận cùng. Hắn cậy mạnh liều mạng va chạm hoa tâm Tô Tử Duyệt.
_ A… nhẹ chút… a…- Tô Tử Duyệt rên rỉ, chỉ cảm thấy hắn mỗi 1 hạ đều như là muốn đem linh hồn của mình rút ra khỏi xác thịt, vừa là thống khổ vừa là hưởng thụ.
Nhân ngư 1 tay chống đỡ thân thể, tay kia thì nắm Tô Tử Duyệt cao thẳng bộ ngực, vuốt ve thành các loại hình dạng. Hắn ko lưu tình chút nào dùng đầu ngón tay đùa bỡn nàng vậy phấn hồng nụ hoa, nhìn chúng nó ở chính mình vuốt ve hạ dần dần đứng thẳng. Nàng rất mềm mại, thật giống như chính mình hơi dùng lực 1 chút liền có thể bóp nát. Nghĩ vậy, khiến cho hắn càng thêm phấn khởi. Hắn liều mạng áp chế xúc động bóp nát nàng, điên cuồng co rúm gậy thịt.
Vậy tiểu huyệt bị hắn bị đâm cho “Phách phách" vang lên, thật giống như là phát tiết nó thỏa mãn vui vẻ. Hắn thô to quy đầu đứng vững ở hoa tâm Tô Tử Duyệt, quay vòng ở trên mặt nghiền nát, chỉ cảm thấy vậy hoa miệng giống như là có sinh mệnh mút vào quy đầu của mình. Hắn dùng 1 chút lực, quy đầu đã đột phá hoa tâm, gậy thịt thẳng hướng tiến vào ngọn nguồn vui vẻ.
_ A ── – Tô Tử Duyệt hét nhỏ 1 tiếng- Đau quá… đừng… đừng động nữa … a…- Nàng cảm thấy hạ thân của mình giống như là bị hắn xé rách, nhưng mà thân thể của mình lại còn dâm đãng lắc lư đón ý nói hùa mỗi 1 lần va chạm của hắn. Dần dần, nàng cảm thấy lúc đầu đau đớn ko còn, thủ nhi đại chi là càng thêm mãnh liệt khoái cảm- A… ta… muốn ra … mau chút nữa… làm cho ta ra… a…
Nhân ngư nghe vậy, động tác quả nhiên nhanh hơn, là dạng tốc độ ko phải nhân loại bình thường có thể đạt tới. Hắn liền như 1 piston được nạp đầy điện, điên cuồng, ko biết mệt mỏi chọc tiểu huyệt Tô Tử Duyệt, khai phá dục vọng mà nàng chôn dấu ở chỗ sâu tro tro cơ thể.
1 cỗ mỏi ma thuận tiểu huyệt Tô Tử Duyệt 1 đường kéo lên, nàng chỉ cảm thấy hoa mắt, liền bắn đi ra. Tô Tử Duyệt co rút mũi chân, đầu ngưỡng về phía sau, mông cũng cung lên. Hoa huyệt của nàng phun ra 1 cỗ nóng bỏng nhiệt lưu, phun ở cực đại quy đầu của nhân ngư.
Nhân ngư bị dịch thủy của nàng nóng cả người run lên, khiến hắn cũng ko nhịn được, cũng bắn đi ra. Tinh dịch vừa nóng vừa nhiều toàn bộ đều phóng vào tro tử cung nhỏ hẹp Tô Tử Duyệt, 1 giọt đều ko có lãng phí.
Tô Tử Duyệt còn chưa kịp từ tro dư vị cao trào bình tĩnh lại, 1 cây gậy khác đã cắm vào tiểu huyệt của mình. Vậy cây gậy vừa mới ở bên ngoài đợi nửa ngày, giờ phút này tới lại hết sức hung mãnh. Nó tiến vào tro hoa huyệt, liền bắt đầu điên cuồng lung tung va chạm, hoàn toàn ko để ý cảm thụ Tô Tử Duyệt. Tô Tử Duyệt bị hắn bị đâm cho trước mặt trống rỗng, liền rên rỉ khí lực cũng đều ko có. Nàng chỉ có thể bất lực trương cái miệng nhỏ nhắn, từng ngụm từng ngụm thở khí, cái lưỡi thơm tho hơi đưa ra ngoài. Ko kịp nuốt nước bọt, thuận khóe miệng chảy xuống, duyên theo thon trưởng gáy của nàng chảy xuống đến xương quai xanh.
Nhân ngư đem miệng thấu qua, vươn đầu lưỡi đi chặn lại con đường ngân tuyến kia, đem nước bọt của Tô Tử Duyệt thu lấy rồi liếm vào. Rồi mới duyên ngược đường ngân tuyến, đầu lưỡi 1 đường hướng về phía trước liếm đi, cuối cùng đi vào tro miệng của nàng, cùng nàng phấn nộn cái lưỡi dây dưa cùng 1 chỗ. Hắn đem cái lưỡi của Tô Tử Duyệt nuốt vào, nếu có thể, hắn hy vọng có thể đem này hoạt non mềm đầu lưỡi nuốt vào tro miệng, vì nó mang theo hương vị mà hắn cảm thấy ngọt ngào nhất, ngon miệng nhất.
Tô Tử Duyệt trầm tẩm ở tro thật lớn khoái cảm ko thể tự kiềm chế được mà nhân ngư mang cho nàng, hoảng hốt, cảm thấy hắn ý đồ đem cây gậy thịt còn lại chen vào tro hoa huyệt của mình. Sau khi ý thức được điểm này, vừa mới tích lũy khoái cảm nháy mắt biến mất hầu như ko còn. Nàng hoảng sợ mở đôi mắt, cảnh giác hỏi nhân ngư- Ngươi muốn làm gì?
_ #¥#@%¥…- Hắn 1 bên giải thích, 1 bên lấy tay đỡ cây gậy thịt vừa bắn qua 1 lần của mình vậy giờ phút này lại súc thế chờ đợi, giúp hắn tiến vào hoa huyệt Tô Tử Duyệt.
_ Ko thể!- Tô Tử Duyệt giãy dụa suy nghĩ trốn, lại bị nhân ngư mất đi tính nhẫn nại đặt trở về giường.
Nhân ngư tùy tay cầm mấy miếng bèo mềm dẻo, đem tay chân Tô Tử Duyệt phân biệt cố định ở tứ giác trên giường đá. Tô Tử Duyệt cứ như vậy thành hình chữ đại bị trói ở trên giường đá.
_ Buông ta ra…- Tô Tử Duyệt vặn vẹo thân mình muốn chạy trốn, lại phát hiện nhân ngư cột được rất chắc, bằng khí lực của mình, căn bản ko có khả năng.
Tô Tử Duyệt vặn vẹo tro tiểu huyệt cũng vặn vẹo, vậy ko cùng góc độ càng kích thích căn gậy thịt của nhân ngư ở tro cơ thể Tô Tử Duyệt, làm cho hắn càng khẩn cấp muốn đem 2 căn cùng nhau nhét vào. Hắn đem gậy thịt rút ra, vươn 2 ngón tay thành hình chữ V tạo ra tiểu huyệt Tô Tử Duyệt, tay kia thì đỡ 2 căn gậy thịt của mình, cố gắng hướng tro tiểu huyệt gấp trí của nàng đẩy mạnh.
Vậy 2 cái cực đại quy đầu nhạc đệm song song, Tô Tử Duyệt đau đến nỗi nàng muốn hét to cũng ko có sức, nàng gắt gao cắn môi cố nén cảm giác xé rách đau đớn này. Nước mắt ko biết khi nào đã muốn đầy 2 má của nàng, nàng nức nở bất lực.
2 căn gậy thịt cùng nhau tiến vào, vậy vốn nhỏ hẹp dũng đạo có vẻ càng thêm gấp gáp, kẹp nhân ngư cũng có chút đau. Cá sẽ ko xuất mồ hôi, nếu ko tin tưởng giờ phút này nhân ngư cũng nhất định đổ mồ hôi hột đầm đìa. Hắn rút ra ngón tay, 2 căn gậy thịt dùng 1 tiếng trống làm tinh thần hăng hái thẳng tiến vào tro tiểu huyệt Tô Tử Duyệt, xâm nhập đến chỗ hoa tâm.
Tô Tử Duyệt giờ phút này đau đến mức mặt trắng bệch, cả người run run, 1 tia khí lực đều ko có.
Nhân ngư sau khi hoàn toàn tiến vào, nằm ở trên thân thể Tô Tử Duyệt, ko có động tác gì. Hắn ko hiểu thủ đoạn tán tỉnh, ko biết nên làm sao cho nàng dễ chịu chút, chỉ có thể dừng lại làm cho nàng trước thích ứng 1 chút chính mình quá lớn. Lúc này, hắn chú ý tới nước mắt tràn đầy 2 má của Tô Tử Duyệt, 1 chút ngây ngẩn cả người, đôi mắt của nàng cũng biết chảy nước sao? Nàng thật sự là yêu tinh nha, chẳng những phía dưới chảy nước, miệng cũng chảy nước, liền đôi mắt cũng có thể?
Nhân ngư vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng liếm 1 chút nước mắt Tô Tử Duyệt, phát hiện hương vị cùng nước biển giống nhau, mặn mặn, có chút cay đắng. Hắn rất nhanh thích hương vị này rồi, tro 3 chiêu liền đem nước mắt trên mặt nàng liếm cái sạch sẽ, rồi mới cố nén xúc động đi liếm luôn mắt của nàng, chờ mong nhìn đôi mắt của nàng, chờ đợi càng nhiều nước mắt xuất hiện.
Tô Tử Duyệt dần dần thích ứng cực lớn của hắn, hạ thân cũng ko đau đớn nữa, tiểu huyệt dù sao cũng từng sinh qua đứa nhỏ, lực thích ứng vẫn là có vẻ bưu hãn. Tô Tử Duyệt nhìn hắn cái dạng này, ngốc cũng có thể đoán ra được tên gia hỏa này chưa bao giờ thấy qua những thứ này, liền nước mắt cũng tò mò muốn thử. Nhìn hắn hung ác gương mặt, lại lộ ra chờ mong biểu tình, Tô Tử Duyệt đột nhiên cảm thấy có chút khôi hài, 1 chút cũng khóc ko đi ra.
Nhân ngư đợi nửa ngày ko có kết quả, đáng thương trông mong đành đau khổ thở dài, rồi mới vùi đầu ở bộ ngực cao ngất của nàng lấy cái mũi qua lại cọ xát
_ Hãy bớt sàm ngôn đi, ta nói ko thể liền ko thể- Nói xong nàng dùng chân đá thật mạnh mông cá của hắn 1 chút.
_ En…- Này thân mật động tác làm cho gậy thịt nhân ngư căng lớn hơn nữa, hắn xem ko hơn, vậy căn gậy thịt bay nhanh co rúm khởi tro hoa huyệt Tô Tử Duyệt. Vậy gậy thịt mỗi 1 lần đều hoàn toàn rời khỏi tiểu huyệt của nàng, rồi mới mạnh cắm xuống tận cùng. Hắn cậy mạnh liều mạng va chạm hoa tâm Tô Tử Duyệt.
_ A… nhẹ chút… a…- Tô Tử Duyệt rên rỉ, chỉ cảm thấy hắn mỗi 1 hạ đều như là muốn đem linh hồn của mình rút ra khỏi xác thịt, vừa là thống khổ vừa là hưởng thụ.
Nhân ngư 1 tay chống đỡ thân thể, tay kia thì nắm Tô Tử Duyệt cao thẳng bộ ngực, vuốt ve thành các loại hình dạng. Hắn ko lưu tình chút nào dùng đầu ngón tay đùa bỡn nàng vậy phấn hồng nụ hoa, nhìn chúng nó ở chính mình vuốt ve hạ dần dần đứng thẳng. Nàng rất mềm mại, thật giống như chính mình hơi dùng lực 1 chút liền có thể bóp nát. Nghĩ vậy, khiến cho hắn càng thêm phấn khởi. Hắn liều mạng áp chế xúc động bóp nát nàng, điên cuồng co rúm gậy thịt.
Vậy tiểu huyệt bị hắn bị đâm cho “Phách phách" vang lên, thật giống như là phát tiết nó thỏa mãn vui vẻ. Hắn thô to quy đầu đứng vững ở hoa tâm Tô Tử Duyệt, quay vòng ở trên mặt nghiền nát, chỉ cảm thấy vậy hoa miệng giống như là có sinh mệnh mút vào quy đầu của mình. Hắn dùng 1 chút lực, quy đầu đã đột phá hoa tâm, gậy thịt thẳng hướng tiến vào ngọn nguồn vui vẻ.
_ A ── – Tô Tử Duyệt hét nhỏ 1 tiếng- Đau quá… đừng… đừng động nữa … a…- Nàng cảm thấy hạ thân của mình giống như là bị hắn xé rách, nhưng mà thân thể của mình lại còn dâm đãng lắc lư đón ý nói hùa mỗi 1 lần va chạm của hắn. Dần dần, nàng cảm thấy lúc đầu đau đớn ko còn, thủ nhi đại chi là càng thêm mãnh liệt khoái cảm- A… ta… muốn ra … mau chút nữa… làm cho ta ra… a…
Nhân ngư nghe vậy, động tác quả nhiên nhanh hơn, là dạng tốc độ ko phải nhân loại bình thường có thể đạt tới. Hắn liền như 1 piston được nạp đầy điện, điên cuồng, ko biết mệt mỏi chọc tiểu huyệt Tô Tử Duyệt, khai phá dục vọng mà nàng chôn dấu ở chỗ sâu tro tro cơ thể.
1 cỗ mỏi ma thuận tiểu huyệt Tô Tử Duyệt 1 đường kéo lên, nàng chỉ cảm thấy hoa mắt, liền bắn đi ra. Tô Tử Duyệt co rút mũi chân, đầu ngưỡng về phía sau, mông cũng cung lên. Hoa huyệt của nàng phun ra 1 cỗ nóng bỏng nhiệt lưu, phun ở cực đại quy đầu của nhân ngư.
Nhân ngư bị dịch thủy của nàng nóng cả người run lên, khiến hắn cũng ko nhịn được, cũng bắn đi ra. Tinh dịch vừa nóng vừa nhiều toàn bộ đều phóng vào tro tử cung nhỏ hẹp Tô Tử Duyệt, 1 giọt đều ko có lãng phí.
Tô Tử Duyệt còn chưa kịp từ tro dư vị cao trào bình tĩnh lại, 1 cây gậy khác đã cắm vào tiểu huyệt của mình. Vậy cây gậy vừa mới ở bên ngoài đợi nửa ngày, giờ phút này tới lại hết sức hung mãnh. Nó tiến vào tro hoa huyệt, liền bắt đầu điên cuồng lung tung va chạm, hoàn toàn ko để ý cảm thụ Tô Tử Duyệt. Tô Tử Duyệt bị hắn bị đâm cho trước mặt trống rỗng, liền rên rỉ khí lực cũng đều ko có. Nàng chỉ có thể bất lực trương cái miệng nhỏ nhắn, từng ngụm từng ngụm thở khí, cái lưỡi thơm tho hơi đưa ra ngoài. Ko kịp nuốt nước bọt, thuận khóe miệng chảy xuống, duyên theo thon trưởng gáy của nàng chảy xuống đến xương quai xanh.
Nhân ngư đem miệng thấu qua, vươn đầu lưỡi đi chặn lại con đường ngân tuyến kia, đem nước bọt của Tô Tử Duyệt thu lấy rồi liếm vào. Rồi mới duyên ngược đường ngân tuyến, đầu lưỡi 1 đường hướng về phía trước liếm đi, cuối cùng đi vào tro miệng của nàng, cùng nàng phấn nộn cái lưỡi dây dưa cùng 1 chỗ. Hắn đem cái lưỡi của Tô Tử Duyệt nuốt vào, nếu có thể, hắn hy vọng có thể đem này hoạt non mềm đầu lưỡi nuốt vào tro miệng, vì nó mang theo hương vị mà hắn cảm thấy ngọt ngào nhất, ngon miệng nhất.
Tô Tử Duyệt trầm tẩm ở tro thật lớn khoái cảm ko thể tự kiềm chế được mà nhân ngư mang cho nàng, hoảng hốt, cảm thấy hắn ý đồ đem cây gậy thịt còn lại chen vào tro hoa huyệt của mình. Sau khi ý thức được điểm này, vừa mới tích lũy khoái cảm nháy mắt biến mất hầu như ko còn. Nàng hoảng sợ mở đôi mắt, cảnh giác hỏi nhân ngư- Ngươi muốn làm gì?
_ #¥#@%¥…- Hắn 1 bên giải thích, 1 bên lấy tay đỡ cây gậy thịt vừa bắn qua 1 lần của mình vậy giờ phút này lại súc thế chờ đợi, giúp hắn tiến vào hoa huyệt Tô Tử Duyệt.
_ Ko thể!- Tô Tử Duyệt giãy dụa suy nghĩ trốn, lại bị nhân ngư mất đi tính nhẫn nại đặt trở về giường.
Nhân ngư tùy tay cầm mấy miếng bèo mềm dẻo, đem tay chân Tô Tử Duyệt phân biệt cố định ở tứ giác trên giường đá. Tô Tử Duyệt cứ như vậy thành hình chữ đại bị trói ở trên giường đá.
_ Buông ta ra…- Tô Tử Duyệt vặn vẹo thân mình muốn chạy trốn, lại phát hiện nhân ngư cột được rất chắc, bằng khí lực của mình, căn bản ko có khả năng.
Tô Tử Duyệt vặn vẹo tro tiểu huyệt cũng vặn vẹo, vậy ko cùng góc độ càng kích thích căn gậy thịt của nhân ngư ở tro cơ thể Tô Tử Duyệt, làm cho hắn càng khẩn cấp muốn đem 2 căn cùng nhau nhét vào. Hắn đem gậy thịt rút ra, vươn 2 ngón tay thành hình chữ V tạo ra tiểu huyệt Tô Tử Duyệt, tay kia thì đỡ 2 căn gậy thịt của mình, cố gắng hướng tro tiểu huyệt gấp trí của nàng đẩy mạnh.
Vậy 2 cái cực đại quy đầu nhạc đệm song song, Tô Tử Duyệt đau đến nỗi nàng muốn hét to cũng ko có sức, nàng gắt gao cắn môi cố nén cảm giác xé rách đau đớn này. Nước mắt ko biết khi nào đã muốn đầy 2 má của nàng, nàng nức nở bất lực.
2 căn gậy thịt cùng nhau tiến vào, vậy vốn nhỏ hẹp dũng đạo có vẻ càng thêm gấp gáp, kẹp nhân ngư cũng có chút đau. Cá sẽ ko xuất mồ hôi, nếu ko tin tưởng giờ phút này nhân ngư cũng nhất định đổ mồ hôi hột đầm đìa. Hắn rút ra ngón tay, 2 căn gậy thịt dùng 1 tiếng trống làm tinh thần hăng hái thẳng tiến vào tro tiểu huyệt Tô Tử Duyệt, xâm nhập đến chỗ hoa tâm.
Tô Tử Duyệt giờ phút này đau đến mức mặt trắng bệch, cả người run run, 1 tia khí lực đều ko có.
Nhân ngư sau khi hoàn toàn tiến vào, nằm ở trên thân thể Tô Tử Duyệt, ko có động tác gì. Hắn ko hiểu thủ đoạn tán tỉnh, ko biết nên làm sao cho nàng dễ chịu chút, chỉ có thể dừng lại làm cho nàng trước thích ứng 1 chút chính mình quá lớn. Lúc này, hắn chú ý tới nước mắt tràn đầy 2 má của Tô Tử Duyệt, 1 chút ngây ngẩn cả người, đôi mắt của nàng cũng biết chảy nước sao? Nàng thật sự là yêu tinh nha, chẳng những phía dưới chảy nước, miệng cũng chảy nước, liền đôi mắt cũng có thể?
Nhân ngư vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng liếm 1 chút nước mắt Tô Tử Duyệt, phát hiện hương vị cùng nước biển giống nhau, mặn mặn, có chút cay đắng. Hắn rất nhanh thích hương vị này rồi, tro 3 chiêu liền đem nước mắt trên mặt nàng liếm cái sạch sẽ, rồi mới cố nén xúc động đi liếm luôn mắt của nàng, chờ mong nhìn đôi mắt của nàng, chờ đợi càng nhiều nước mắt xuất hiện.
Tô Tử Duyệt dần dần thích ứng cực lớn của hắn, hạ thân cũng ko đau đớn nữa, tiểu huyệt dù sao cũng từng sinh qua đứa nhỏ, lực thích ứng vẫn là có vẻ bưu hãn. Tô Tử Duyệt nhìn hắn cái dạng này, ngốc cũng có thể đoán ra được tên gia hỏa này chưa bao giờ thấy qua những thứ này, liền nước mắt cũng tò mò muốn thử. Nhìn hắn hung ác gương mặt, lại lộ ra chờ mong biểu tình, Tô Tử Duyệt đột nhiên cảm thấy có chút khôi hài, 1 chút cũng khóc ko đi ra.
Nhân ngư đợi nửa ngày ko có kết quả, đáng thương trông mong đành đau khổ thở dài, rồi mới vùi đầu ở bộ ngực cao ngất của nàng lấy cái mũi qua lại cọ xát
Tác giả :
Hồ Thập Tam