Ma Đô

Chương 127: Kiều mặc nhiên tới chơi

Mẫn Mặc tiếng gầm làm cho Tô Tử Duyệt cảm thấy càng thêm hưng phấn, nhưng bất quá Mẫn Mặc va chạm rất mãnh liệt. Chỉ 1 hồi công phu nàng liền cảm thấy dưới thân căng thẳng, liền muốn tiết ra. Tô Tử Duyệt ko cam lòng cứ như vậy để cho Mẫn Mặc thực hiện được, thế là yêu kiều rên rỉ- Ân… Mẫn Mặc… ngô… ta muốn ra… chúng ta cùng nhau ra… a…

Mẫn Mặc hít sâu 1 hơi, trầm thanh nói- Ân… làm sao có việc tốt như thế?

_ A… Mẫn Mặc… ngô… ông xã … a… bắn cho ta… ta muốn giúp ngươi sinh đứa nhỏ… ngô… cho ta đi… đem tinh dịch, ngươi… ân… đều bắn cho ta… ông xã …- Tô Tử Duyệt tiếp tục nói.

_ Ngươi đúng là yêu tinh… ngô…" Tô Tử Duyệt từng ngụm 1 rên “Ông xã", làm Mẫn Mặc tro lòng nóng lên, hắn nhìn thấy đóa hoa kỳ dị trước ngực Tô Tử Duyệt ko biết từ khi nào xuất hiện, ra sức hướng về phía trước đỉnh vài cái. Hắn thô to gậy thịt thẳng cắm vào chỗ sâu nhất tro tử cung Tô Tử Duyệt. Rồi mới dùng sức co rúm nhanh vài cái, cuối cùng đem vậy nóng bỏng tinh dịch chiếu vào tro tiểu huyệt Tô Tử Duyệt.

_ A… ta… ta…- Tô Tử Duyệt ở trên thân Mẫn Mặc ko ngừng run, 1 luồng nhiệt lưu theo tro cơ thể phun tuôn mà ra, thẳng kiêu ở trên cực đại quy đầu của Mẫn Mặc, đồng thời dưới thân tiểu huyệt gắt gao cuốn lấy căn cây gậy của Mẫn Mặc. Mẫn Mặc lại tiếp tục hướng về phía trước đảo vài cái kéo dài khoái cảm bắn tinh của mình, thế này mới chịu từ bỏ. Tô Tử Duyệt tiết qua xong nằm yếu đuối ở trước ngực Mẫn Mặc, đè lại 2 nơi mẫn cảm của hắn, mị nhãn như tơ nói- Ngươi vừa rồi ko phải muốn chơi chết ta sao, sao lại tiết nhanh như vậy, ân? Ma Vương đại nhân…

Là đó dây vào lúc này đều ngoan ngoãn tán đi, Mẫn Mặc lấy tay dịu dàng vuốt ve tấm lưng tràn đầy mồ hôi của Tô Tử Duyệt nói- Còn ko phải do ngươi luôn miệng rên rỉ xin ta bắn- Nói xong đôi tay của hắn liền mò đến cái mông mượt mà của Tô Tử Duyệt, nhẹ nhàng mà nhéo.

_ Ta kêu ngươi bắn ngươi liền bắn, lúc ta kêu ngươi nhẹ chút sao ngươi lại ko nhẹ hả?- Tô Tử Duyệt ko thuận theo ko ngừng nói.

_ Kiểu vừa kẹp chặt vừa rên rỉ van xin, có mấy nam nhân nhẫn nại được?- Mẫn Mặc nói xong phát mông của nàng, xoay người đem nàng đặt ở dưới thân, nói- Lần này ngươi gọi phá thiên cũng ko có người quản ngươi.

Tô Tử Duyệt tính từ chối tượng trưng 1 chút, mắng vài câu “Biến thái, lưu manh" cũng liền mặc kệ hắn. Lúc này Mẫn Mặc xuống tay rất nặng, ko 1 hồi công phu trên thân Tô Tử Duyệt liền để lại rất nhiều dấu vết. Ko bao lâu Tô Tử Duyệt liền ko cốt khí thỉnh cầu dừng, nhưng Mẫn Mặc cũng ko thủ hạ lưu tình. Luôn làm Tô Tử Duyệt tiết thêm vài lần, thế này mới chịu từ bỏ. Tô Tử Duyệt hôn mê rồi tỉnh tỉnh rồi lại xỉu, cuối cùng mới mơ mơ màng màng tại tro lòng Mẫn Mặc ngủ qua. Liên tục mấy ngày, Tô Tử Duyệt đều ko có đảm lượng đi trêu chọc Ma vương Mẫn Mặc có thể khai hỏa bất cứ lúc nào.

Tới 1 ngày, Tô Tử Duyệt đang cùng tiểu hồ ly chăm sóc mấy đứa nhỏ ở bên ngoài điên náo, liền thấy Kiều Mặc Nhiên cùng báo đen từ xa đi tới. Tô Tử Duyệt cao hứng nghênh đón, hỏi- Thân mình đã tốt chưa? Đống dược đó dùng tốt chứ- Nói xong nàng liền đậu đậu tiểu báo con tro ngực Kiều Mặc Nhiên, khoa tay nói:- Nhìn đứa nhỏ này thật là đẹp mắt, quả thực cùng báo đen giống như đúc.

Trên mày báo đen 1 cái gân xanh nhịn ko được nhảy ra, nữ nhân này cũng biết nói chuyện ma quỷ (vớ vẩn), nàng liền hình thái lúc nhỏ của mình còn chưa bao giờ gặp qua, nhưng lại phán như đúng rồi. Nhưng Kiều Mặc Nhiên cũng ko có chú ý tới chuyện đó, vui vẻ đáp- Đúng vậy, ta cũng hiểu được tại sao, nhưng hắn ta lại nói ko giống.

Tiểu báo con tro lòng Kiều Mặc Nhiên vươn phấn nộn non mềm đầu lưỡi liếm ngón tay tới Tô Tử Duyệt, lúc này mấy đứa nhỏ nhà Tô Tử Duyệt cũng đều tò mò vây quanh xem, muốn nhìn 1 chút tiểu báo con. Mà tiểu báo con lại sợ hãi hướng tro ngực Kiều Mặc Nhiên né tránh, báo đen chỉ có thể tiếc rèn sắt ko thành thép trừng tiểu báo con.

Lúc này, chợt nghe Kiều Mặc Nhiên nói- Chúng ta lần này tới tìm ngươi là có chút việc đứng đắn.

Tô Tử Duyệt nhìn tiểu hồ ly, rồi mới ý bảo hắn đem bọn nhỏ đi ra ngoài. Tiểu hồ ly chớp 1 đôi kim sắc con ngươi, tự hỏi tro giây lát, liền đem mấy đứa nhỏ mang đi.

Cấp bọn nhỏ đi xong, Kiều Mặc Nhiên thế này mới nói- Ta cùng Tiểu Hắc sau khi suy nghĩ rất lâu quyết định vẫn là đem cái vị trí sơn động kia nói cho ngươi, chúng ta là nói cho ngươi, không phải nói với ma Vương đại nhân, cho nên Tiểu Hắc cũng xem như ko vi phạm lời hứa lúc trước.

Tô Tử Duyệt sai biệt nhìn thoáng qua báo đen, hỏi- Ngươi luôn ko nhắc tới việc này, sao hôm nay đột nhiên chạy tới cùng ta nói? Ngươi đừng nói với ta là mỹ nhân kế dùng hiệu quả.

Báo đen có chút ko được tự nhiên sờ sờ mũi, rồi mới ý bảo Kiều Mặc Nhiên nói chuyện. Tô Tử Duyệt bĩu môi, cũng ko cùng hắn so đo, chợt nghe Kiều Mặc Nhiên nói- Tiểu Hắc nói, phải có sự tình ko tốt xảy ra, nó có thể giúp được với Ma vương đại nhân.

Tô Tử Duyệt lập tức đánh gãy, khí thế bức nhân nói- Vậy thần bí sức lực làm sao mới có thể giúp được hắn? Lão ba Mẫn Mặc kết cục ngươi nhất rõ ràng phải ko? Ngươi nay đột nhiên xuất hiện ở tro này, ta thật sự… ko dám tín nhiệm ngươi.

Lúc này báo đen mới chung quy mở miệng nói- Bộ tộc báo đen ta nhiều thế hệ nguyện trung thành Ma vương, tuy rằng nay ta đã xuất ngũ, nhưng nhi tử ta tương lai cũng sẽ nguyện trung thành Ma vương, cho dù ngươi là Vương hậu cũng ko thể dèm pha sự chân thành của bộ tộc báo đen. Đem thần bí sức lực kia nói cho ngươi, còn làm sao sử dụng là vấn đề của ngươi cùng Mẫn Mặc. Ta nói ra, là vì lo lắng địch nhân chiếm tiên cơ.

Kiều Mặc Nhiên thấy 2 người bọn họ muốn ồn lên, đang do dự làm sao khuyên can, chỉ thấy Tô Tử Duyệt thở dài nhẹ nhõm 1 hơi nói- Nghe ngươi nói như thế ta an tâm, nay thế cục ra sao ngươi cũng rõ ràng, ta đã muốn thảo mộc giai binh. Mặc kệ ra sao, vẫn là đa tạ ngươi nói cho ta chuyện này- Nói xong, nàng lại nhìn tiểu báo con như mèo con tro lòng Kiều Mặc Nhiên, nói- Nhi tử ngươi… ta có thể đặc xá cho nó, ko cần đi phục dịch.

Kiều Mặc Nhiên gương mặt sáng ngời, vừa muốn nói tạ ơn, chợt nghe báo đen tức giận cự tuyệt nói- Bậy bạ, nhi tử ta thế nào dùng như thế? Nó hội trở thành đầu lĩnh tro giới báo đen tiếp theo, ngươi cứ chờ đi!- Nếu ko phải ngại thân phận Tô Tử Duyệt, giờ phút này báo đen đã sớm nổi bão. Kiều Mặc Nhiên đáng thương hề hề nhìn báo đen 1 cái, cảm thấy có bao nhiêu tiếc nuối. Tô Tử Duyệt hướng Kiều Mặc Nhiên chớp chớp đôi mắt, vẻ mặt giống như là đang nói: Có ta ở đây, đừng lo lắng. Kiều Mặc Nhiên thế này mới đem 1 lòng thả xuống dưới.

_ Tiểu Hắc nói địa phương chúng ta muốn đi có chút xa, hắn… ko có biện pháp phụ trọng 2 người, cho nên ngươi…- Kiều Mặc Nhiên ấp a ấp úng nói tới đây, ko khỏi đỏ mặt, cúi đầu.

Tô Tử Duyệt sau khi trầm suy nghĩ tro giây lát quyết định đi tìm Thường Hoan, tuy rằng so với Thường Hoan bộ tộc báo đen càng thêm đáng giá tín nhiệm, nhưng báo đen là nghe lệnh Mẫn Mặc, Tô Tử Duyệt lo lắng nếu Mẫn Mặc tạo áp lực, báo đen hội đem địa điểm nói với hắn. Kỳ thật, Tô Tử Duyệt tro lòng còn là có chút mâu thuẫn loại sức lực thần bí này, nàng ko hy vọng Mẫn Mặc trở nên tàn nhẫn tựa như lão ba hắn. Còn nữa, Thường Hoan ko nói được, cho dù tương lai xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cũng ko cần lo lắng bí mật này sẽ bị tiết lộ.
Tác giả : Hồ Thập Tam
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại