Ma Đế Truyền Kỳ
Chương 158: Giao thủ
“Tiểu tử, hôm nay đừng nói cậu có thể từ Dược Các của tôi lấy đi được ít bảo vật gì, dù là cậu, cũng phải để cái mạng lại."
Hạ Hầu Vân nhìn Trần Thuận, trong mắt trực tiếp lộ ra một đao quang mang vô cùng thực chất, nhằm về phía Trần Thuận.
Đây hoàn toàn chính là tinh thần lực của Thần Cảnh đỉnh phong do ông ta huyễn hóa thành.
Trần Thuận cũng nhìn sang Hạ Hầu Vân, tinh quang trong mắt bạo động, thần niệm bỗng chốc bộc phát.
Đột nhiên, Trần Thuận và Hạ Hầu Vân, giữa hai người, không khí rung chấn một trận.
“Rầm!"
Một tiếng va chạm giống như hữu thanh lại vô thanh, tản ra trong không trung.
Giống như sóng đánh ngoài biển, hết đợt này đến đợt khác, không ngừng va chạm.
Chỉ có va chạm của tinh thần lực đã trực tiếp khiến không gian mỗi bên giữa hai người đều rung chấn không ngừng.
Nếu như để một người có thực lực hơi thấp, thậm chí không nói người có thực lực hơi thấp, ngay cả Từ Yên có thực lực nửa bước thần cảnh, dưới sự va chạm tinh thần lực của hai người, cũng rất có thể trực tiếp bị đánh tan thần trí, trở thành một kẻ ngốc.
“Tiểu tử, cậu quả nhiên có thực lực giết chết tam trưởng lão và tứ trưởng lão."
Trong ánh mắt của Hạ Hầu Vân nhìn Trần Thuận, sát ý không giảm, nhưng lại bớt đi một tia coi thường.
Tinh thần lực của Trần Thuận vậy mà không hề thua kém ông ta.
Phải biết, ông ta có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong, còn là Các chủ Dược Các, cường giả Thần Cảnh của Dược Các, tinh thần lực đều mạnh hơn so với cường giả Thần Cảnh bình thường."
Dù sao, bọn họ biết luyện dược luyện đan, càng cần linh thần lực cường đại để khống chế, cho nên yêu cầu đối với tinh thần lực vượt qua những cường giả Thần Cảnh khác.
Bản thân có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong, tinh thần lực của Hạ Hầu Vân hiện nay là một trong những người có tinh thần lực mạnh nhất.
Đây còn là thành quả mấy chục năm đắm chìm trong Thần Cảnh mà ông ta lĩnh ngộ được, cùng với truyền thừa của Dược Các, công pháp vô thượng tu luyện tinh thần lực, mới có ngày hôm nay.
Tuy nhiên Trần Thuận, tuổi còn trẻ, tinh thần lực vậy mà không hề kém ông ta.
“Nếu như cậu không có giết người của Dược Các tôi, tôi sẽ rất hoan nghênh cậu gia nhập Dược Các của tôi."
“Bây giờ, tôi vẫn cho cậu một cơ hội, nếu như cậu bằng lòng công khai xin lỗi Dược Các, xin lỗi với người nhà của tam trưởng lão và tứ trưởng lão, hơn nữa ngoan ngoãn giao ra công pháp tu luyện của cậu, cùng những đan dược và phương thức luyện chế trong tay cậu, tôi có thể phá lệ thu cậu làm đệ tử, cậu nếu như biểu hiện xuất sắc hơn Từ Yên, tương lai, vị trí Các chủ Dược Các truyền cho cậu, cũng không phải không được!"
Trên mặt Hạ Hầu Vân lộ ra một tia tham lam, truyền âm nói với Trần Thuận.
Lời này, chỉ có Trần Thuận có thể nghe thấy.
Tuy nhiên, sau khi Trần Thuận nghe xong, sự giễu cợt trên mặt lại không chút che đậy.
“Muốn nhận tôi làm đồ đệ?" Trần Thuận hừ lạnh một tiếng: “Ông cho dù muốn làm đệ tử của tôi, cũng không có tư cách này!"
Hạ Hầu Vân truyền âm, Trần Thuận lại không có.
Trần Thuận vừa dứt lời, sắc mặt của Từ Yên hơi thay đổi.
Đừng nói là Từ Yên, dù là nhị trưởng lão bên cạnh, cùng những người khác mới chạy tới, sắc mặt đều thay đổi.
Tất cả mọi người đều phản ứng lại, vừa rồi Các chủ truyền âm cho Trần Thuận.
Đối diện với tình cảnh này, sắc mặt Hạ Hầu Vân ngược lại rất bình thường, có điều, sát ý trong mắt lại đậm lên ba phần: “Nếu cậu không bằng lòng giao ra công pháp tu luyện của cậu, vậy cậu cũng không còn lý do gì để sống trên thế giới này nữa, hôm nay, rút máu của cậu, lột da của cậu, dùng để bái tế tam trưởng lão cùng tứ trưởng lão."
Sau khi nói xong, tay phải của Hạ Hầu Vân giơ lên, siết chặt lại.
Bỗng nhiên, chân nguyên trong cơ thể của ông ta trở nên cuồn cuộn, đột nhiên vung quyền ra về phía Trần Thuận.
Lấy nắm đấm của ông ta làm trung tâm, thiên địa linh khí trong phương viên mấy chục mét, cũng từ từ lấy mắt thường có thể thấy kình khí dao động, tụ về nằm đấm đấu của ông ta.
Gần như trong nháy mắt, nắm đấm của Hạ Hầu Vân, bèn được một đoàn chân nguyên huyễn hóa thành thực chất bao bọc lại.
Ngay cả nhị trưởng lão có thực lực Thần Cảnh hậu kỳ nhìn thấy chiêu này của Hạ Hầu Vân, sắc mặt đều thay đổi.
Cảm giác được một cỗ khi tức vô cùng nguy hiểm.
Dường như đoàn năng lượng chân nguyên trên nắm đấm của Hạ Hầu Vân, nếu như nổ ra, sẽ không thua kém gì một quả bom nổ, sức nổ vô cùng lớn. Con người của Từ Yên cũng co rút lại.
Cảm giác sư phụ mang lại cho cô ta càng thêm cường đại.
Xem ra, lần này vào lúc then chốt thực lực của sư phụ càng thêm tiến bộ rồi, vậy rất nhiều đan dược mà hiện nay Dược Các đang nghiên cứu có lẽ sẽ có bước đột phá rồi.
Phải biết, đan dược của Dược Các bọn họ, hoàn toàn dựa vào thực lực.
Thực lực càng mạnh, chân thân càng hùng hậu, tinh thần lực càng cường đại, đan dược bạn có thể luyện chế sẽ càng nhiều, đan dược luyện chế ra, phẩm chất sẽ càng cao.
Hơn nữa, luyện chế rất nhiều đan dược, hoàn toàn dựa vào ngưỡng cửa thực lực.
Giống như Khởi Tử Hồi Sinh Đan, không phải cường giả Thần Cảnh thì hoàn toàn không thể luyện chế ra được.
Trên thực tế, không đến Thần Cảnh hậu kỳ, luyện chế Khởi Tử Hồi Sinh Đan, tỷ lệ thành công cũng gần như là con số 0.
Yêu cầu đối với dược liệu cũng gần như đạt đến mức biến thái.
Có điều, ngoài kinh hỷ ra, Từ Yên cũng cảm nhận được một cỗ cảm giác nguy hiểm.
Cô ta bây giờ vẫn ở trong tay của Trần Thuận, nếu như một chiêu công kích này của sư phụ, Trần Thuận lấy cô ta ra làm lá chắn, trong nháy mắt, cô ta sẽ chết chắc.
Trần Thuận đến bây giờ vẫn đều khống chế cô ta trong tay, không có buông cô ta ra, theo Từ Yên nhận thấy, nếu như Trần Thuận không lấy được những thiên tài địa bảo đó trong tay của Dược Các dựa theo đúng như trong giấy nợ thì sẽ không thả cô ta ra.
Trần Thuận lại thả cô ta ra.
Điều này khiến Từ Yên rất bất ngờ.
Có điều, Từ Yên lại không có chút do dự, lập tức đi về phía Dược Các.
Trần Thuận nhìn động tác của Từ Yên, không có ngăn cản.
Giấy nợ thần hồn trên người Từ Yên còn chưa có biến mất, Trần Thuận bất cứ lúc nào có thể tìm được cô ta, thậm chí, mạng của cô ta, Trần Thuận đều có thể lấy đi bất cứ lúc nào.
…
…
Trần Thuận nhìn sang Hạ Hầu Vân, trong mắt lộ ra một tia chiến ý.
Hạ Hầu Vân này khiến trên mặt của Trần Thuận lộ ra một tia ngưng trọng.
Bàn tay này của Hạ Hầu Vân dễ dàng điều khiển thiên địa linh khí, trong nháy mắt, trên nắm đấm, đã ngưng tụ được lực lượng có thể hủy thiên lập địa, Trần Thuận cũng cảm nhận được một tia khí tức nguy hiểm.
Ông ta tuyệt đối là người có thực lực mạnh nhất mà Trần Thuận gặp phải từ sau khi trọng sinh trên trái đất này.
Thậm chí, tinh thần lực, đều vô cùng mạnh mẽ.
“Trần Thuận, niệm tình cậu còn trẻ đã có tu vi bậc này, thiên phú như thế, tu luyện không dễ, tôi lại cho cậu một cơ hội nữa, công khai xin lỗi Dược Các của tôi, giao ra công pháp tu luyện của cậu, đặc biệt là pháp môn tu luyện tinh thần lực, cùng phương thức hạn chế đan dược, tôi có thể tha cho cậu, còn cho cậu một cơ hội gia nhập vào Dược Các, như thế nào?"
Trên nắm đấm của Hạ Hầu Vân, năng lượng bao trùm, càng lúc càng mạnh.
Có điều, Trần Thuận hơn 20 tuổi, tinh thần lực đã không thua kém gì ông ta, Hạ Hầu Vân đoán Trần Thuận tuyệt đối có pháp môn tu luyện tinh thần lực, hơn nữa, tuyệt đối còn cao cấp hơn bí pháp tu luyện tinh thần lực mà Dược Các được truyền thừa lại.
Phải biết, cả Viêm Hạ, bí pháp tu luyện tinh thần lực cũng chẳng qua có mấy loại mà thôi, Dược Các đã rất cao thâm rồi, khổ tâm nghiên cứu mấy chục năm, tinh thần lực của Hạ Hầu Vân mới có thành tựu như ngày hôm nay.
Trần Thuận hơn 20 tuổi, tinh thần lực lại mạnh mẽ đến trình độ đáng sợ như này, bí pháp tu luyện tinh thần lực mà Trần Thuận nắm giữ, tuyệt đối không thể coi thường.
Càng đừng nhắc, theo thông tin mà nhị trưởng lão báo cáo, trên người Trần Thuận, còn có vô số loại đan dược phẩm chất cực phẩm, còn có một loại tiểu Hoàn Dương Đan có hiệu quả hơn Khởi Tử Hồi Sinh Đan.
Những đan dược phẩm chất cực phẩm trên người Trần Thuận, Hạ Hầu Vận không để tâm, nhưng đơn thuốc luyến chế của tiểu Hoàn Dương Đan, ông ta nhất định phải có được.
Tuy nhiên, Trần Thuận lại cười lạnh một tiếng: “Tôi cho ông một cơ hội, dẫn cả Dược Các quy hàng tôi, ông, làm đầy tớ cho tôi, khi tôi vui vẻ, nói không ngừng sẽ ban thưởng cho ông công pháp, đan dược, phương thuốc luyện chế."
“Cuồng vọng! Thật sự là không thấy quan tài không đổ lệ."
Hạ Hầu Vân quát một tiếng.
Lúc này, Từ Yên cũng đã không ở bên cạnh Trần Thuận nữa, Hạ Hầu Vân cũng không còn kiêng kỵ gì nữa, khẽ đẩy ra, năng lượng trên nắm đấm của ông ta, đột nhiên giống như một quả bom hạng nặng, lao về phía Trần Thuận.
Ở trong không trung, trực tiếp rạch một vệt trắng dài.
Mang theo một cỗ khí tức hủy thiên diệt địa.
Những người của Dược Các chạy đến nhìn thấy một cảnh này, nhất là hậu hối đệ tử có thực lực hơi yếu, hai chân đều gần như run rẩy.
Đạo năng lượng Các chủ đánh ra, uy thế quá khủng khiếp.
Dường như một khi bạo nổ, một phương trời đất này đều sẽ bị hủy diệt vậy.
Bình thường người dạy bọn họ, tu vi cao nhất cũng chỉ là Truyền Công trưởng lão tam trưởng lão mà thôi, tam trưởng lão là người có thực lực Thần Cảnh trung kỳ, ở trong mắt của bọn họ đã là nhân vật có thực lực thông thiên giống như thần tiên vậy.
Giống như Các chủ, rất nhiều người, lúc bình thường gặp mặt cũng khó khăn cực kỳ, chứ đừng nói nhìn thấy Các chủ ra tay.
Mọi người đều biết, Các chủ nhất định rất mạnh, mạnh hơn so với tất cả mọi người trong Dược Các, nhưng uy thế bậc này vẫn vượt qua sức tưởng tượng của mọi người.
“Thú vị!"
Trong mắt Trần Thuận thoáng qua thần sắc hưng phấn.
“Nhưng chút uy thế này còn lâu mới đủ!"
Ở trong mắt người khác, năng lượng này dường như có thể hủy thiên diệt địa, ở trong mắt Trần Thuận, lại mãi mãi không đủ.
Vừa dứt lời, tay phải của Trần Thuận nhấc lên.
Một ngón tay xuất ra.
Đột nhiên, một làn Hỗn Độn Chi Lực nồng đậm như ngón tay từ trong đầu ngón tay của Trần Thuận thẩm thấu ra ngoài.
Giống như xé rách hư không, đánh về phía đoàn năng lượng đó của Hạ Hầu Vân.
“Bùm!"
Nháy mắt, hai loại năng lượng va vào nhau.
Trên không trung, trực tiếp phát ra một tiếng nổ lớn.
Dường như có thể đâm thủng màng nhĩ của mọi người, dù chỉ là âm thanh, đã khiến rất nhiều người tai bị nhói đau, đầu óc váng vất.
Tiếng nổ trong không trung khiến trong không khí bị xáo trộn một trận.
Khiến những kiến trúc xung quanh đều bay ra.
Sau đó, ở trong không trung bị nghiền thành tro bụi bay đi.
Chuyện còn không dừng lại.
Gió bão đi ra, đều đã khiến một số cây cối ở chỗ xa cũng bị đổ gãy.
Vết gãy vô cùng dứt khoát.
Hai người chỉ tung một kích như vậy.
Uy thế đã khủng khiếp như này.
Tất cả mọi người đều bàng hoàng đến cực điểm.
Không chỉ kinh ngạc về uy thế của một chiêu đó quá mạnh, còn sửng sốt về Trần Thuận thế mà… lại mạnh mẽ như thế??
Các chủ có thể đánh ra một kích hủy thiên diệt địa, ở trong mắt của người Dược Các, đó là điều rất bình thường.
Nhưng, Trần Thuận tại sao có thể cản được một kích đáng sợ như thế của Các chủ.
Hình như còn không có rơi vào thế hạ phong?
Điều này sao có thể chứ?
Nhị trưởng lão nhìn sang Trần Thuận, đồng tử co rút.
May mắn, sau khi nhận được tin tức, vì ổn định Dược Các, ông ta không có lập tức rời núi đi tìm Trần Thuận nói lý, nếu không, ông ta rất có khả năng sẽ có kết cục như lão tam và lão tứ rồi.
Ông ta thật sự nghĩ không thông, Trần Thuận chẳng qua mới hơn 20 tuổi, thực lực tại sao lại mạnh mẽ như thế.
Chẳng lẽ, những lời Các chủ vừa rồi đã nói, muốn kêu Trần Thuận giao ra công pháp tu luyện, chính là bởi vì nguyên nhân này.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của nhị trưởng lão nhìn vào Trần Thuận, cũng trở nên nóng rực.
Từ Yên thì sắc mặt càng thêm phức tạp.
Trần Thuận, lần nữa vượt qua khả năng suy đoán của cô ta.
Trần Thuận vậy mà so với trong tưởng tượng của cô ta còn mạnh mẽ hơn.
Cô ta đã từng nghĩ đã đánh giá quá cao khả năng của Trần Thuận, nhưng bây giờ, cô ta phát hiện, cô vẫn là đánh giá quá thấp Trần Thuận rồi.
“Tiểu tử, không ngờ, cậu vậy mà lại mạnh mẽ đến trình độ như này, cậu nếu như không gia nhập Dược Các, vậy thì càng không thể giữ cậu lại rồi."
Trong mắt của Hạ Hầu Vân cũng không còn nét khinh thường nữa.
Mà trở nên ngưng trọng.
Đã hoàn toàn xem Trần Thuận trở thành một đối thủ mạnh mẽ.
“Có bản lĩnh thì theo tôi!"
Hạ Hầu Vân quát một tiếng, sau đó, cơ thể xông lên trời.
Nếu như ở mặt đất, thậm chí khoảng cách thấp, loại phá hoại này sẽ xé tan Dược Các ra mất.
Trần Thuận cười lạnh một tiếng, một cước giẫm ra, cơ thể đột nhiên biến mất khỏi chỗ cũ.
Một giây sau, bèn xuất hiện ở trên cao.
Trần Thuận cũng lo lắng, lực phá hoại lúc bọn họ giao thủ sẽ phá hủy Dược Các.
Dược Các như thế nào, Trần Thuận không hề quan tâm, nhưng trong Dược Các, những dược liệu trồng được đó, có rất nhiều thiên tài địa bảo được bảo quản mà Trần Thuận rất quan tâm
Tuyệt đối không thể bị phá hỏng.
Bên trong đó, rất nhiều thứ, đều là của hắn.
Hắn đã nhìn chằm chằm vào rồi.