Ma Đạo Quái Nhân
Chương 74: Vội vàng một trận chiến.
- Hô!
Trận chiến đưa đến lưng chừng, Lưu Dã dựa vào Sát Trư Đao pháp mạnh mẽ, hắn rất nhanh đều xem đừng đầu Lang Yêu tựa như dãy dụa chỉ Heo, các loại mổ lợn hình dáng đều ra, phanh thây xẻ thịt từng con một.
Cho đến khi Lang Yêu chết hạ trên Hàn đao của hắn đều tiệm cận 200 chỉ số lượng, bọn này điên cuồng rốt cuộc ý thức được mình đang đối đầu với không thể chiến thắng đối thủ.
Vì thế dần dà đều ra hiệu rút lui, tứ tán chạy trốn!
- Thật thoải mái!
Lưu Dã phát tiết, nhìn đến từng thớ thịt trên người Lang Yêu bị hắn cắt gọt đến ngọt lịm, tựa tác phẩm nghệ thuật y sĩ giải phẫu một dạng, mỗi thớ đều bóng loáng như gương cắt.
Kia nướng lên, chậc chậc!
Làm hắn một hồi thỏa mãn nho nhỏ, kèm theo đó nhìn đến điểm Linh hồn cũng một mặt thịt đau, cảm xúc biến ảo không ngừng.
35 điểm!
Hoàng giai cấp thấp đao pháp, nhưng ngốn của hắn 35 điểm Linh hồn, thật không thịt đau?
Cũng may đồ sát thêm 100 chỉ Lang Yêu, Lưu Dã còn chừa lại 50 điểm Linh hồn, không thì trải qua lần này chiến, hắn thật lỗ lớn rồi!
- Kìm hãm một chút mới được!
Không biết có phải Sát Trư Đao pháp tu luyện khiến cho tâm tình bị ảnh hưởng hay không, hắn cảm giác như thứ gì cũng cần hoàn mỹ một dạng.
Tựa như vừa rồi chém ra đao kia một khắc, hạ thân 1 con Lang Yêu bị nát nhừ, dẫn đến vết cắt hoàn hảo, làm Lưu Dã một hồi khó chịu.
- Có lẽ vậy, cần thu thập tâm tình một lát mới được. Ta lại đối với đống thịt này phát ra thỏa mãn, thêm 1 chút nữa thật sẽ thành tên điên!
Lựa ra một miếng thịt dùng cho ăn uống, Lưu Dã cứ thế tiếp tục tiến sâu đi vào.
Đi ngang qua mấy khu vực có Yêu thú trấn giữ, hẳn là thủ hộ thảo dược linh dược, vì thế Lưu Dã cũng không ngại phiền, tiến đi vào giết một con tứ giai Ban Hoa Hổ cùng với 1 con Ngũ giai Tam Thải Xà, hắn cướp được 3 cây Thảo dược, màu sắc cùng hương vị đều bất phàm.
Nhưng mà khổ 1 cái Lưu Dã không biết tên của nó, vì thế hắn nhanh chóng cất vào ba lô, tiếp tục lên đường.
Bên cạnh đó Linh hồn điểm cũng tăng thêm chút ít, đạt đến 55 điểm số lượng. Hơn nữa trải qua chiến đấu với Tam Thải Xà, hắn không giết nó vội mà dựa vào nó lĩnh ngộ Xà Ảnh Bộ. Hiệu quả tương đương không tệ.
- Xèo xèo!
Ngay tại Lưu Dã đang tiếp tục đi đến lúc, bỗng nhiên dị biến xảy ra!
Sau lưng hắn 2 mũi tên tựa như viên đạn tốc độ dạng mạnh mẽ phóng về phía hắn, đâm xuyên vào lưng Lưu Dã!
Hắn theo quán tính chúi người về phía trước té ngã vào bụi diệp thảo gần đó!
- Hắn chết chưa?
Từ từ bước ra là 2 thiếu nữ, không ngờ là Hoa Linh Nhi cùng Hoa Thục Nhi!
Hoa Thục Nhi tay cầm một chiếc nỏ nhỏ, trên thân lấp lóe phù văn, từ từ tiến đến dò xét.
- Chiến Cơ Nỗ là ta 5 tinh nhiệm vụ, sinh tử lúc mới đạt được. Tỷ nghĩ hắn sống nổi?
- Hắn nhưng là Tụ Huyết ngũ giai, kiểm tra cho chắc!
Hoa Linh Nhi từ từ đi đến bên cạnh Lưu Dã, chân nhẹ hất người hắn, lật hắn nằm ngữa lên!
- Khí cơ không có, hẳn đã chết!
Ngay tại Hoa Linh Nhi tiến sát kiểm tra hơi thở Lưu Dã lúc.
Hắn hai mắt bỗng nhiên mở! Trên thân Huyết khí cùng sát khí hóa thành thực chất!
Xùy!
- Nguy hiểm!
Hoa Thục Nhi cách đó 3 trượng biến sắc mặt, nàng hô lên một tiếng lao đến!
Nhưng thật đỡ được khoái đao của hắn?
Ah~!
Hàn đao xuyên thấu mà qua, vết cắt cực kỳ ngọt dọc từ bả vai xuống bụng của nàng! Khiến cho Hoa Linh Nhi hét thảm một tiếng bay ngược mà ra!
- Tỷ! Ngươi đi chết!
Hoa Thục Nhi thấy Lưu Dã kinh khủng đao, hai mắt xung huyết, trên tay Chiến Cơ Nỗ xíu xíu bắn ra mũi tên hướng về Lưu Dã.
Keng!
Hắn biết, kia nỗ là không phải bình thường vũ khí, vì thế đưa Hàn đao ra đỡ!
Rắc!
Hàn đao nhận lấy mũi tên, răng rắc tiếng kêu làm Lưu Dã biến sắc mặt!
Hắn Huyết khí dẫn động, theo đó nhịn đau rút ra mũi tên ở sau lưng, gầm lên một tiếng ném về phía nàng!
Phụt!
Kia lực đạo dựa vào Huyết khí mạnh mẽ, hơn nữa đang điên cuồng Hoa Thục Nhi sao có thể để ý?
Vì thế mũi tên rất nhanh đều găm xuyên nàng bắp chân!
Hoa Thục Nhi nhận lấy mũi tên, hét thảm một tiếng té ngã xuống đại địa.
Dù sao bản thân nàng Hậu Thiên chi khí cực kỳ nhược, không có tỷ tỷ mạnh mẽ, sao có thể chống đỡ Lưu Dã lực đạo?
Hắn nhịn lấy đau đớn từ sau lưng truyền đến, từ từ kéo Hàn đao đi đến bên cạnh Hoa Thục Nhi, hai mắt chỉ có sát khí!
- Ta nhớ không có thù hằn gì với tỷ muội các ngươi đi? Là ai phái 2 ngươi đến?
Thương hương tiếc ngọc cái gì hoàn toàn không có, hắn tay nắm lấy cổ của Hoa Thục Nhi từ từ nâng lên, nhìn nàng nay đã lâm vào sợ hãi ánh mắt nói.
- Là, là Hoàng Dương phái 2 bọn ta tiến đến, cầu ngươi buông tha ta tỷ một mạng!
Nhìn đến hấp hối Hoa Linh Nhi, nàng cố gắng từng chữ nói ra.
- Hoàng Dương? Là kẻ nào? Trước nói rõ!
Thấy trướng khí Hoa Thục Nhi, Lưu Dã mới từ từ nới lỏng tay, nói.
- Là Hoàng gia Hoàng Dương, hắn là Huyền lớp mới nổi thiên tài!
Thở ra một ngụm, Hoa Thục Nhi vừa nói xong, âm thanh im bặt mà dừng!
- Hoàng Dương Hoàng Dương, ta nhớ kỹ!
Lưu Dã nói xong, sát khí thành thực chất! Hoàng Dương tên này tất phải chết! Sau đó hắn nhìn về Hoa Thục Nhi, ý tứ rõ ràng!
- Gì ta cũng nói, giết ta đều có thể. Cầu ngươi buông tha ta tỷ tỷ!
Hoa Thục Nhi thở dài một hơi cầu xin, biết chắc chắn nàng sẽ chết, ngay nhắm mắt lại chuẩn bị đón nhận cái chết lúc.
Thì 1 âm thanh từ xa hô lên, xen vào 2 người.
- Dừng tay!
Lưu Dã nghe thế, dừng lại Hàn đao ngay tại cổ của nàng nhíu mày, nhìn về phương người đến. Mà Hoa Thục Nhi tựa như thoát được kiếp nạn một dạng, nàng dưới đùi đều xuất hiện mùi khai.
- Huyền Hoàng chấp pháp đội ở đây! Các ngươi đều là học viên học phủ, tại sao chém giết lẫn nhau?
Xuất hiện là thanh niên nhân, trầm giọng đối với Lưu Dã lẫn Hoa Thục Nhi hỏi.
2 người này hắn đều nhận ra, một người bái nhập Hạ Tông Sư một hạ, không người không biết, người còn lại Hoa gia song mỹ, nổi tiếng Hoàng lớp.
Sao không khiến hắn thắc mắc?
- 2 nàng đuổi giết ta, bị ta phản sát.
Lưu Dã cực kỳ thẳng thắn, đối với thanh niên nhân nói. Dù sao chấp pháp đội ở học phủ, địa vị cao hơn học viên một đầu, nếu đắc tội sẽ nửa bước khó đi a! Vì thế Lưu Dã thì nhường cho bọn hắn xử lý.
- Điều đó là thực?
Thanh niên nhân nhíu mày, quay sang Hoa Thục Nhi hỏi.
- L...là thực!
Cố gắng đủ mọi lý do, nhưng nàng biết nếu như thật sự chọc giận Lưu Dã lúc này, hắn thật nhất đao trảm hạ nàng, kia thực lực của hắn nàng đều chứng kiến, chấp pháp thanh niên nhân là cứu không được!
Vì thế nàng đành thành thật nói. Đáng chết Hoàng Dương, kẻ địch thực lực đều không rõ lại phái 2 nàng đi săn giết, không phải hại nàng cùng tỷ tỷ?
Nghĩ đến đây, Hoa Thục Nhi mắt tràn ngập oán khí cùng sát khí!
- Được rồi, dắt ngươi tỷ tỷ trở về lĩnh tội, còn ngươi nên trở về nghỉ ngơi đi!
- Học phủ quy định, học viên ở giữa tranh đấu không được dẫn đến sinh tử chiến, đây là tội nặng. Yên tâm là, học phủ sẽ xử lý chuyện này cực kỳ công bằng cho cả đôi bên, ngươi sẽ không thua thiệt!
Chấp pháp đội gật đầu, nhìn bên cạnh Hoa Linh Nhi máu chảy xối xả, đều hấp hối dạng nói.
Sau đó âm thầm đánh giá một chút Lưu Dã. Dù sao Lưu Dã cũng là người bị nhằm vào, lúc này trong lòng khí nộ, hắn lại ra tay ngăn cản mà không có một thuyết pháp hợp lý, sẽ khiến hắn đối với học phủ độ tin cậy hạ thấp, bên cạnh đó thanh danh của học phủ cũng vì đó mà chịu tai tiếng. Chỉ là...
Tiểu tử này... không khỏi quá tàn nhẫn đi!
Đôi Hoa tỷ muội này ở lớp Hoàng vẫn có chút danh tiếng, tiểu tử này ra tay không phân biệt nam nữ, về sau cách xa hắn một chút.
Thiếu nữ xinh đẹp còn như vậy, nam nhân như đối đầu hắn...
Nghĩ đến đây, thanh niên chấp pháp âm thầm nuốt nước miếng cứ thế đi xa, cách xa tiểu tử này càng xa càng tốt.
Nói xong sau đó, thanh niên chấp pháp đội cũng phi thân biến mất.
- Học phủ quy tắc cứu các ngươi 1 mạng, nhưng lần sau cho dù ai cũng không thể cứu 2 ngươi!
Lưu Dã hừ lạnh một tiếng, mang theo thương thế nhìn 2 nàng rồi biến mất.
- Đáng chết Hoàng Dương! Rồi một ngày ta rút gân lột da ngươi!
Hoa Thục Nhi oán khí xông thiên, nhìn vào hấp hối tỷ tỷ nói.
Báo thù Lưu Dã? Nhìn hắn thực lực trước mắt, niên kỷ lại nhỏ như vậy.
Tương lai hội càng ngày càng kinh khủng, làm sao báo? Thành ra, nàng hận thù đều ném lên đầu Hoàng Dương!