Ma Đạo Quái Nhân
Chương 11: Truy Phong tam thức, tiểu muội Lưu Dã.

Ma Đạo Quái Nhân

Chương 11: Truy Phong tam thức, tiểu muội Lưu Dã.

- Đao pháp?

Trên giường tiểu Lăng ca, bên cạnh Hầu tử ngồi uống hớp nước nghi hoặc nhìn hắn nói.

- Đúng vậy a, không biết mấy đại ca có đao pháp loại hinh không?

Từ khi trở về, mọi người được phân phát thịt Hắc Báo sau khi, đều chuẩn bị cho vụ mùa đông sắp đến, chờ đợi bẫy rập thời gian ai nấy trong đội đi săn đều rảnh rỗi.

Trương thúc cùng tiểu Hạo mang Hắc Báo da đi ra ngoài trao đổi đi, còn lại người đều làm vật trang trí làm từ xương báo, trong đó không thiếu cô thím phụ giúp, thành ra Lưu Dã mấy người đều được dịp rảnh rỗi mà uống nước luyện tập võ đạo qua ngày.

Ngày này hắn đi qua nhà tiểu Lăng xem tình hình thương thế, hơn nữa hỏi đến ai có luyện tập đao pháp, Lưu Dã muốn xin một bộ về học tập.

- Có!

Tiểu Lăng gật gật đầu, từ từ tiến đến mở ra tủ đồ, đưa cho Lưu Dã một quyển sách.

- Này một bản là Truy Phong tam thức, lúc trước Trương thúc dạy bọn ta bộ này, ta có ghi chép lại.

- Hắc, bộ này đao, đều có thể xử dao găm đoản đao... đều được, nhờ có nó ta mới có thể róc da Hắc Báo a! Cực kỳ có lợi.

Tiểu Lăng ca đắc ý nói, bên cạnh Hầu tử cũng không nói gì.

Dù sao Truy phong đao pháp bọn hắn ai nấy đều học, trước nó là kèm theo Trụ cột quyền pháp, không xa lạ gì.

Giờ bọn hắn đều công nhận Lưu Dã là một bọn, vậy nên để hắn thoải mái học mà không ngại ngần.

- Trương thúc biết rất nhiều thứ, tất cả võ học cùng phối hợp của bọn ta đều từ lão dạy thành, tương lai ngươi nên lãnh giáo lão một phen.

Hầu tử nhìn thấy mắt bốc kim tinh Lưu Dã, biết hắn yêu thích cùng tò mò về võ học, vậy nên mở miệng cười nói.

- Đương nhiên!

Lưu Dã hắc hắc cười, sau đó tâm thần đều đặt vào Truy Phong tam thức đi, bên cạnh Hầu tử cùng tiểu Lăng đều im lặng mặc kệ hắn.

Truy phong tam thức, phân làm tam chiêu thức liền mạch với nhau, luyện thành tam chiêu, có thể phanh thây xẻ thịt địch nhân!

Nó nguyên bản là một loại khoái đao đao pháp, dựa vào tốc độ cùng liên tục vận hành không nghỉ để đền bù sức mạnh thiếu hụt, đây rất hợp với khổ nhỏ người Lưu Dã sử dụng.

Một khi xử ra, đều phải tuân theo 3 nguyên tắc: Nhanh, chuẩn, độc!

Đây là nguyên bản nhất, cũng là chính yếu nhất của Truy phong tam thức đao pháp!

- Rất mạnh một loại đao pháp!

Trong lòng Lưu Dã âm thầm rung động. Bộ này đao pháp quá mạnh mẽ, không lưu đường lui lẫn đường tiến công cho địch, khiến hắn hoàn toàn vào thế bị động đứng mũi chịu sào.

Bởi vì Truy Phong tam thức 3 chiêu liền là liền mạch lẫn nhau ăn ý, cuối chiêu hay đầu chiêu đều gắn kết hòa hợp với nhau. Thành ra hắn có thể hoàn toàn tuần hoàn vòng lặp chiêu thức không nghỉ.

Điều này ý nghĩa, trừ phi ngươi mạnh mẽ hơn Lưu Dã rất nhiều, nhất lực phá pháp, thì mới có thể thoát khỏi hắn tới tấp tung ra đao pháp, còn không thì chịu mài chết a!

- Cảm ơn tiểu Lăng ca! Ta muốn trở về luyện tập.

Phân trần qua đi, Lưu Dã vội vàng cáo từ 2 người bọn hắn, hắn lúc này muốn nhanh chóng trở về học tập cái này Truy phong tam thức a!

Quá hưng phấn rồi!

- Lại đi đâu đấy?

Trở về đến nhà, Lưu Dã lại quen thuộc với kia câu hỏi. Hắn vội vàng nói rõ lý do, sau đó cầm lấy quyển Truy Phong đao pháp bắt đầu học tập.

Vù vù vù!

Liên tục không ngừng nghỉ luyện tập Truy Phong tam thức Lưu Dã, thậm chí quên cả thiên địa sao trời, Hắc Nha Báo nắm chắc trên tay liên tục chém ra, mặc dù... nhìn khá là cứng ngắc.

Nhưng mà hắn không có ngừng lại, mọi thứ đều cần chầm chậm thích nghi, Lưu Dã cũng vậy.

Hắn không tin mình thiên phú so với ai cao, cái gì học 1 biết 10 đều là phù vân, muốn mạnh lên phải cần là cố gắng, là bền bỉ, là cần cù... thì hắn mới có thể hoàn toàn nắm giữ đến mọi thứ mình có được.

Luyện tập Truy phong cũng là luyện tập tính nhẫn nại của mình, vì vậy Lưu Dã luôn luôn không ngại ăn khổ.

Nhất chiêu rồi lại nhất chiêu bồi vào liên tục tuần hoàn. Truy phong tam thức Lưu Dã ngày càng quen tay hơn.

- Hô! Quả nhiên khó nhằn. Truy Phong tam thức cái cần có là tuần hoàn không nghỉ vung đao. Nhưng ta chỉ mới hoàn thành một vòng, đã bị ngắt quãng.

Đúng vậy Truy phong tam thức bình thường đều lộ ra yếu kém hơn cái khác đao pháp, vì tiểu ý của nó chỉ là một bản cơ sở đao pháp, dành cho người mới học tập.

Nhưng một khi hiểu được đại ý mà nó truyền tải đến người học, thì như hủ mục hóa thần kỳ. Lúc đó này đao pháp mới thật sự là Truy phong đao pháp, phanh thây xẻ thịt địch nhân!

Về cơ bản, mọi tư thế vung đao hay cách thức vận hành chiêu thức của bộ này đao pháp đều được tiểu Lăng ca ghi chép đầy đủ.

Thành ra Lưu Dã cũng không quá nóng vội, cái hắn cần bây giờ chỉ là quen thuộc cùng ghi nhớ chiêu số mà thôi.

Cho đến khi hắn có thể thành thạo cùng quen thuộc chiêu số như ăn cơm uống nước hằng ngày sau đó, hắn mới bắt đầu đi sâu vào Truy Phong đao pháp tam đại nguyên tắc: Nhanh, chuẩn và độc.

- Quả nhiên không phải như vậy trong phim truyện, nhân vật chính đụng cái là đã học được, ta còn phải từ từ ngâm cứu a.

Lưu Dã buông ra Hắc Nha Báo, tay bởi vì nắm cán đao mà trở nên phồng rộp cùng đau rát cực kỳ, khiến Lưu Dã mày có hơi nhíu lại.

Linh hồn: 0.2.

Nhìn điểm linh hồn, Lưu Dã âm thầm tính toán. Thời gian đến có lẽ hắn nên một mình lén vào Vân Lĩnh. Mặc dù cùng đội đi săn sẽ an toàn hơn, nhưng va chạm của hắn không được nhiều.

Nhìn thì hắn góp công tiêu diệt Hắc Báo, nhưng đó chỉ là đòn kết liễu, xử lý tình huống còn quá theo cảm tính cùng mơ hồ.

Dù sao, kiếp trước hắn cũng chỉ là thanh niên nhân ưa thích mạo hiểm, nói đến va vấp ngoài xã hội chuyện cũng không có quá nhiều, phần lớn đều thông qua sách báo tin tức.

Vậy nên, lần này hắn cần 1 lần cô độc đi tôi luyện tâm tình của mình.

Mà đi săn là thích hợp nhất với hắn. 9.3 điểm sức mạnh thân thể, nhìn như nhiều lắm, nhưng hắn chưa thể hiện nhiều đi qua, chưa thể tối đa hóa thực lực hiện có của mình.

- Sáng mai sẽ là thời điểm thích hợp, ta cần phải nhanh chóng nắm giữ Truy phong cùng Hắc Nha Báo vận hành mới được.

Nắm lên cán đao, Lưu Dã thầm nhủ.

- Hơn nữa, linh hồn điểm còn có thể đầu nhập vào Truy Phong tam thức, tội gì không dùng đây?

Hắn có nghịch thiên hệ thống! Linh hồn điểm lại có thể giúp hắn quá nhiều thứ, chú định tương lai Lưu Dã phải trải qua giết chóc rất nhiều, lần này đi săn đối với hắn là rất cần thiết, dù cho thế nào đi chăng nữa.

- Sinh tử do trời vậy!

Ngửa mặt lên trời, Lưu Dã thầm than.

- Tiểu... ca.

Hồi thần lại Lưu Dã, bên cạnh hắn từ lúc nào muội muội đã xuất hiện. Nhìn nàng mắt nhắm mắt mở mè nheo, tựa như vừa mới tỉnh ngủ, Lưu Dã vội vàng tiến đến.

- Sao lại ra ngoài rồi? Mẫu thân đâu?

Hắn cười niết nhẹ mũi nhỏ khả ái của nàng, nói.

- Mẫu... thân đ.. đi xem nương r... rồi.

Tiếng nói của nàng khá bập bẹ, khác hoàn toàn với hắn. Dù sao, tiểu muội hắn yếu nhược từ nhỏ, phần lớn thời gian đều từ mẫu thân cùng Kim Bà chăm sóc.

Thành ra 4 tuổi nàng đều chưa thể nói lưu loát qua.

- Vậy để ta chơi với muội.

Hắn nhìn nàng khuôn mặt tái nhợt, yêu thương cực kỳ nói. Thân nhỏ của nàng rất lạnh, bẩm sinh đều là lạnh lẽo thấu xương, vì vậy hắn rất hay ôm nàng vào lòng hòng sưởi ấm cho nàng.

Hắn không biết bệnh tình của muội muội như thế nào, nhưng nhìn mẫu thân ánh mắt lo lắng, Lưu Dã biết nàng bệnh rất nghiêm trọng.

- Tương lai còn muội muội của ta nữa, cần tìm cách cứu chữa cho nàng.

Ôm nàng mảnh thân nhỏ nhắn, hôn nhẹ lên trán, Lưu Dã thầm nói.

Đây là nho nhỏ gia đình của hắn, cần hắn một người nam nhân đi gánh vác lấy. Hắn sẽ không bao giờ để người nào có thể ủy khuất nàng cùng mẫu thân, đây cũng là kiên định cùng tín nhiệm từ hắn!

5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại