Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 196: Tiến Cung (2)


"Khôi lỗi của ta thì mặc gì chẳng đẹp!" Diệp Lãng một bên tiếp nhận lễ phục một bên nói cùng bắt đầu cởi đồ thay quần áo, tất nhiên là khôi lỗi thiểu nữ...

"Tiểu sắc lang!" Lãnh Huyết Ngũ còn nói vào một câu, mỗi lần Diệp Lãng ra lệnh khôi lỗi thiếu nữ cởi quán áo nàng cũng khinh bỉ Diệp Lãng một chút.

"Không có cởi sạch thì sao lại là sắc lang, bao giờ cởi sạch thì ngươi lại hô!" Diệp Lãng thuận miệng trả lời.

"Hừ! Việc cời sạch đâu phải ngươi chưa từng làm qua!" Lãnh Huyết Ngũ hừ nói "Đúng vậy, ta đã làm, ta đãu có bảo ngươi không được hò đâu, chỉ là khi nào không cởi sạch thì đừng kêu thôi" Diệp Lãng không thèm để ý trả lời.

"..." Lãnh Huyết Ngũ không còn lời nào để nói.

Lãnh Huyết Thất có điếm há hốc mồm.

"Tốt lắm, xuất phát! Ách- giờ chúng ta trốn ở đây, lễ phục này không có cả yếm..." Diệp Lãng đột nhiên phát hiện vấn đề nghiêm trọng này, mặc vào lễ phục rồi thì hai người không thể núp ở bộ ngực được nữa, không chỉ thế mà chỗ khác cũng không được.

"..." Lãnh Huyết Ngũ và Lãnh Huyết Thất trầm mặc.

"Nếu không chủng ta trốn dưới váy đi, cam đoan không ai phát hiện!" Diệp Lãng nhìn váy khôi lỗi thiếu nữ, chỉ cần không "lộ hàng" thì núp trong đó sẽ không ai phát hiện ra được.

"Cũng nhọc lòng ngươi nghĩ ra được chỗ như vậy, chỗ đó sao có thể giấu người được?" Lãnh Huyết Ngũ tức giận nói

"Có gì đâu, giấu được là tốt rồi!" Diệp Lãng trả lời.

"Đây là chỗ tư mật của nữ hài tử!"

"Nàng cũng không phải người thật chỉ là khôi lỗi thôi có gì đầu." Diệp Lãng không thèm để ý trả lỗi.

"Cũng không được, cảm giác không tốt!" Lãnh Huyết Ngũ lắc đầu nói.

"Thế này không được, thế kia cùng không được, nữ nhàn thật phiền toái... Nữ nhân? Đúng rồi, ta có biện pháp!" Khi Diệp Lãng nhắc tới nữ nhân đột nhiên nhớ đến thứ nữ nhàn thích nhát, ách, là nữ nhắn trên địa cầu ấy.

"Biện pháp gì?" Lãnh Huyết Ngũ hỏi, trong lòng thầm nghĩ ngươi đừng nghĩ ra biện pháp ngu ngốc gì – nếu không ta một cước đá bay ngay.

"Lấy một cái bao nhỏ kín một chút hoặc là túi sách cầm tay cùng được!" Diệp Lãng nói, cũng rất nhanh tìm ra một cái tiểu tay nãi bằng vải dệt màu trắng tinh xảo, cái bao này dư sức mang theo Diệp Lãng và Lãnh Huyết Ngũ, đeo trên người chẳng những không có cảm giác phá hư mà còn tăng thêm vài phẩn đáng yêu.

"Cái này rất tốt, cứ như vậy đi!" Lãnh Huyết Ngũ nói lôi kéo Diệp Lãng nhảy vào trong cái bao kia, về phần sửa chữa lễ phục thì nàng tính lên xe ngựa rồi làm!

Mà khi Diệp Lãng lên xe ngựa đã xảy ra một chuyện nhỏ, coi như trong tinh lý, đó là quan viên của Chu Tước uyển chuyển cự tuyệt Lãnh Huyết Thất đi theo.

Lần này Hoàng Đế Chu Tước Đế quốc mời Lôi Đế tiểu thư, cũng không mời cả Lãnh Huyết Thất nên không thể để Lãnh Huyết Thất đi cùng, tuy như vậy sẽ làm Lãnh Huyẻt Thất mất mặt, nhưng điều này Lãnh Huyết Thất cũng hiểu.

Người mà Hoàng Đế mời thì khác nếu muốn gặp ngươi nhất định sẽ kêu tên ngươi - mà không có thì có nghĩa là hắn không muốn gặp, người thường còn có thể đi theo cho vui nhưng Hoàng Đế thì không thể.

"Ta thuận đường đi hoàng cung thôi, hôm qua ta hẹn Long Hinh công chúa, Long Dương vương tử rồi, bây giờ thuận tiện qua chào bọn họ, cái này ngươi sẽ không để ý tới chứ?" Lãnh Huyết Thất biết điều đó, bất quá nàng cùng muốn thử một phen không được thì đi gặp công chúa vương tử vậy.

"Cái này đương nhiên không sao..." Chu Tước quan viên toát mồ hôi nói, biết những người này cùng không dễ đắc tội, may mà vừa rồi uyển chuyền cự tuyệt, nếu không thì phiền toái

"Long Dương vương tử? Có phải là có long dương chi phích (đồng tính luyến ái - DG) không?" Diệp Lãnh nghe thấy tên này liền nở nụ cười.

"Cái này quả thật có..." Quan viên Chu Tước mặt toát mồ hôi nói, Long Dương vương tử này chẳng lẽ đã làm chuyện kỳ quái gi với vị Lôi Đế tiểu thư này sao?

"Thật sự có à, thật là có ý tứ nha." Diệp Lãng kinh ngạc nổi, hắn chỉ nói giỡn thôi, không nghĩ tới thật sự trúng,

Chẳng qua long dương chi phích như lời Diệp Lãnh và quan viên không phải giống nhau, Long Dương vương tử này quả thật có mê cái loại này, cũng có bệnh thích nam, nhưng là kiểu khác...

Nhưng vì sự hiểu lầm này mà về sau, mỗi lần Diệp Lãng gặp Long Dương vương tử đều theo bản năng tránh đi, tránh đi càng xa càng tốt!

"Lôi Đế tiểu thư còn có vị..." Chu Tước quan viên muốn gọi người lên xe, bất quá lại quên mất mình không biểt tên của Lãnh Huyết Thất nên nhất thời dừng lại một chút.

"Ta gọi là Tiết Kỳ, là biểu tỷ của Lôi Đế." Lãnh Huyết Thất thực thức thời tự giới thiệu.

"Ừ, Tiết tiểu thư, mời hai người lên xe ngựa!" Chu Tước quan viên cung kính nói cùng làm một cái tư thể mời.

Vừa lên xe ngựa, Diệp Lãng và Lãnh Huyết Ngũ liền nhảy ra cái bọc, Lãnh Huyết Ngũ trực tiếp giúp khôi lỗi thiếu nữ sửa lễ phục, mà Diệp Lãng đứng một bên, thực không khách khí chỉ huy Lãnh Huyết Ngũ, tuy Lãnh Huyết Ngũ chưa chắc đã nghe theo.

"Tiểu bất điểm!" Lãnh Huyết Thất nhìn Diệp Lãng đang chỉ huy, nghiêm túc gọi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Chuyện gì? Ta bề bộn nhiều việc lắm." Diệp Lãng chỉ huy Lãnh Huyết Ngũ sửa chữa từng chỗ một, nhìn kim khâu trong tay Lãnh Huyết Ngũ múa may, đúng vậy, là múa may, giờ đây kim khâu trong tay Lãnh Huyết Ngũ giống như một thanh đoản kiểm lượn lờ qua lại...

Phải nói nữ công gia chánh của Lãnh Huyết Ngũ quả thật rất tốt, rất nhanh đã biển lễ phục không hợp thân này trở nên thích hợp, hơn nữa nàng còn sữa chữa thêm một chút, làm lễ phục giống như chuyên môn tạo ra cho khôi lôi thiếu nữ vậy, về phần chỉ huy của Diệp Lãng? Cái kia trên cơ bản là mặc kệ, ngẫu nhiên mới có 1, 2 chủ ý tốt

Đối với cách ăn mặc của nữ hài tử, Diệp Lãng hoàn toàn là một người binh thường, nếu không lúc trước hắn cùng không kêu Liễu Phi Yên qua dạy Chân Tiểu Yên ăn mặc.

Lãnh Huyết Thất nhìn Lãnh Huyết Ngũ, có điểm ngoài ý muốn, không ngờ Lãnh Huyết Ngũ lại biết thứ này, bất quá cùng không để ý nhiều vị nữ hai tử biết thứ này cũng không kỳ quái, cho dù là một sát thủ lãnh huyết.

"Tiểu bất điểm, ngươi nhớ kỹ, khi vào hoàng cung nhìn thấy Hoàng Thượng thì không được xằng bậy, tận khả năng lấy lòng Hoàng Thượng, làm Hoàng Thượng an bài ngươi vào yến hội của hoàng gia! Nhất định phải nhớ kỹ mục đích của chúng ta!" Lãnh Huyết Thất nhìn Diệp Lãng nói, nàng có chút lo lắng tính cách của Diệp Lãng, không thèm để ý đến chuyện gì, hơn nữa còn mơ mơ màng màng, không biết chừng lại mơ hồ một cái đi đắc tội Chu Tước Hoàng Đế không chừng,

Đến lúc đó đừng nói là tiến vào hoàng gia yến hội mà ngay cả mạng nhỏ cũng khó giữ.

"Ừ, đã biết, ta sẽ nhớ kỹ... nếu ta nhớ đến..." Diệp Lãng nói, rất thành thật.

" "

"Lãnh Huyết Ngũ, ngươi hỗ trợ trông coi một chút, đừng quá dung túng tiểu bất điểm này!" Lãnh Huyết Thất chỉ có thể đặt hy vọng vào người Lãnh Huyết Ngũ, mà đây cũng là chuyện không có cách nào, nếu có thể thì nàng sẽ không ký thác hy vọng trên người Lãnh Huyết Ngũ bởi nàng chỉ biết giết người, đổi với những chuyện khác có thể nói là dốt đặc cán mai!

5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại