Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế
Chương 135: Thần quang,dâm đãng nam nữ,nhất ngược nhất gian
"Đoàn trưởng, điểm bí mật để dịch chuyện đã chuẩn bị xong ở phía đông núi U Cát Nhĩ. Bây giờ cường giả ở nam bắc đại lục, đã không ít người tìm đến đây để lục soát trong núi. Phỏng chừng không quá hai ngày nữa ở núi U Cát Nhĩ sẽ tràn ngập người cho xem!"
Lúc hoàng hôn, trên mặt biển phía bắc của Tinh Quang bình nguyên, trong buồng của chiếc thuyền gỗ, cầm thú nam tước đang xích lõa nhu nhuyễn nằm ngửa ra, thoải mái hí mắt hưởng thụ kỹ thuật miệng của Lộ Lộ, Nguyệt Nhi, Đế Na tam nữ với tình ý triền miên. Bên ngoài đột nhiên vang lên thanh âm của Kiệt Nã Tư!
"Tê…đại mỹ nhân đừng dừng lại. Nơi này không ai có thể thấy, sâu xuống cổ họng thật thoải mái…." Phong tao thục nữ Đế Na đang cho cái bảo bối chí ái vào được hơn phân nửa gần đến cổ họng của nàng, nghe được Kiệt Nã Tư nói, liền muốn nhả ra, Diệp Phong thấy thế thoải mái nhẹ giọng yêu cầu, rồi đối Kiệt Nã Tư nói: "Ta biết rồi, các ngươi cứ tiếp tục chú ý tình hình bên kia, tùy thời mà trở về bẩm báo!"
"Vâng!" Kiệt Nã Tư cưỡi Quang Minh bạch vũ vương trên không trung ứng thanh lĩnh mệnh, nhanh chóng bay về phía Phong Diệp thành. Chiếc thuyền nhỏ này ở về phía nam các Phong Diệp thành không xia. Bây giờ bốn phía đều là biển có thể thấy cự giải chiến sĩ thoải mái mà hưởng thụ nước biển ấm áp.
Núi U Cát Nhĩ, nằm tại bắc đại lục giải đất trung tâm của Hỗn Loạn hoang nguyên. Thế núi rất hiểm trở, quái thạch thì nhiều vô kể, thác nước chảy róc rách, cảnh sắc thật là tuyệt. Đáng tiếc, bởi vì bị vây ở trong khi cường đạo hoành hành ở Hỗn Loạn hoang nguyên, cơ hồ hàng năm không có ai đến đây.
Buổi sáng hai ngày trước, từ núi U Cát Nhĩ đột nhiên hiện ra một đạo ánh sáng màu đỏ to lớn chiếu thẳng lên trời, làm cho cả nam bắc đại lục đều là một mảnh mà đỏ của lửa, tất cả sanh linh các tộc đều giật mình!
Mỗi cường giả đều biết ánh sánh màu đỏ to lớn đó là cái thứ gì tạo ra. Đó là ánh sáng của thần khi thần khí "Liệt Diễm sáo trang" tụ họp tại một chỗ. Ngàn năm trước ánh sáng của thần từ bộ "Liệt Diễm sáo tráng" đã xuất hiệt rất nhiều lần, mỗi lần đều có thể khiến cho đại lục liên tục trận trận tinh phong huyết vũ ( gió tanh mưa máu), cho đến khi Liệt Diễm sáo trang biến mất. Người có thể lấy được, thì sẽ trở thành bá chủ một phương, có đủ khả năng bảo vệ cho sáo trang, sau đó mới có thể làm đại loạn dừng lại!
"Lôi Ân, chàng muốn đi tranh đoạt Liệt Diễm sáo trang ư? Cái thần khí đó mặc dù rất tốt, nhưng cũng là một cái họa căn, chàng phải cẩn thận!" Toàn thân chỉ là một bộ áo lưới màu đen, làm hiện ra vẻ phong tao của một Đế Na mái tóc màu xanh được búi gọn lên, tay phải nàng đang vẫn mân mê cái vật chí ái dù đã đình chỉ hí lộng, mà nhường cho Lộ Lộ và U Nguyệt Nhi, mắt phương long lanh nhìn tình nhân dặn dò. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
"Hắc hắc, yên tâm, ta có tính toán trong lòng. Loại sự việc này lựa chọn tốt nhất chính là ngồi yên để xem biến cố. Để những tên não to ngu ngốc lên trước, ngồi quan sát đợi tình hình cuối cùng!"
Diệp đại sắc lang đang hưởng thụ sự hí lộng của Lộ Lộ và Nguyệt Nhi, hai mắt tình cảm nhìn Đế Na phong tao, vừa cười hắc hắc vừa nói. Sau đó hắn vươn tay trái vuốt ve cái eo bóng láng mượt mà của Lộ Lộ, rồi chậm rãi tiến đến đồn nhục hồn viên kiều kiều còn cách một cái lưới áo mỏng của Lộ Lộ.
"Tử quỷ, chàng rốt cuộc muốn chúng ta làm bao lâu mới sẵn sàng đây?" Đế Na biết ý nghĩ của tình nhân, không còn lo lắng, cầm bảo bối mà dâm đãng trách nhẹ.
"Ha ha ha, nàng lẳng lơ này, muốn lão tử cưỡi đây, quỳ xuống cho lão tử!"
Dâm tính của lưu manh đoàn trưởng đại phát, nghe Đế Na nói xong, nhìn nhìn nàng, trong lòng cực kỳ hảo sảng, bảo Lộ Lộ và Nguyệt Nhi ngừng lại, rồi thô bạo đè lên Đế Na đang quỳ gối. Hắn xé rách cái lưới áo màu đen của nàng, từ phía sau đánh không ngừng lên cái mông to lớn đẹp đẽ, rồi đẩy mạnh một cái, tận tình hưởng thụ.
Lộ Lộ và Nguyệt Nhi thấy vậy, rất nhu thuận tiến lại gần hai bên của thiếu gia, để thiếu gia vừa cưỡi thục nữ xinh đẹp, vừa có thể ôm các nàng mà hưởng thụ thân thể mềm mại.
Hắc hắc, thực hiện việc này ở trong thuyền nhỏ, cảm giác thật là đã. A cuộc sống, sao nó tuyệt vời như vậy?! Tên cầm thú vừa cưỡi thục nữ xinh đẹp, vừa ôm thì thiếp mĩ lệ, trong lòng vui như trẩy hội.
Trải qua việc đánh cướp khắp nơi của Tư Lược đoàn, đại địa kỵ sĩ đoàn thiếu kim cương xuyên sơn giáp cũng đã được khắc phụ. Hơn nữa, dưới sự đề nghị của hương kì ải nhân Cách Thụy, Diệp Phong để các thành viên Tư Lược đoàn ở các nơi liên tục đánh cướp bắt giữ những hương kì ải nhân nô đãi, để tạo từ một hương kì trung đội thành một hương kì đại đội, chuyên phụ trách thức ăn thức uống cho mọi thành viên!
Ma thú rút về phía nam đại lục ở Hỗn Loạn hoang nguyên, gần đây vẫn an phận, không có ra ngoài để quậy phá nữa. Nhưng mà Quang Minh đế quốc vẫn như trước để ba quân đoàn ở tinh phía bắc mà phòng ngự, cũng là để tu bổ lại công sự phòng ngự.
"Lão đại, Quang Minh giáo đình a di Á Sắt Lâm đã tới, nói là tìm người có chuyện quan trọng!"
Bại hoại kỵ sĩ Khải Đặc cưỡi Liệt Diễm tiêu phong vương, chạy ra gần biển, rồi rống cổ lên báo cho Diệp Phong biết, trên mặt lộ ra thần sắc hâm một, trong lòng ngao ngao bội phục lão đại có sự quyến rũ mạnh như thế. Một chủ giáo đan thân thục nữ của Quang Minh giáo đình, vẻ bề ngoài mĩ lệ thánh khiết, mang theo vẻ quyến rũ, Khải Đặc vừa nhìn đã nổi lên sắc tâm.
"Ngay lúc này, a di thiên sứ thật sự không buông tha ta……."
Thật không khó để có thể nhận ra thân phận bên ngoài của Á Sắt Lâm, Diệp đại sắc lang sớm đã biết được. Ngay lúc này hắn mở cuộc tấn công Đế Na và Nguyệt Nhi đưa hai nàng lên cao trào. Hắn đè lên bảo bối của Lộ Lộ, khiêng đùi nàng ra để chuẩn bị làm cho nàng thỏa mãn và cấp cho nàng một hài tử. Kết quả nghe được tin tức này đã cảm thấy thất vọng, nhất thời buồn bực mà không có hứng thú!
"Thiếu gia, nên đi tiếp kiến chủ giáo trước, đừng lo cho thiếp." Lộ Lộ đã lên cao trào một lần, mặc dù có chút tiếc nuối không thể để thiếu gia đưa đến cực hạn thỏa mãn, nhưng khi thấy thiếu gia đang chuẩn bị lại mất hứng, liền ông nhu thê thiếp nói.
"Mẹ nó, Khải Đặc, nói cho Á Sắt Lâm là ta đang bận, dẫn nàng ta ra đại sảnh chờ ta. Chủ giáo, hừ, tại địa bàn của lão tử, giáo hoàng có tới, không vui, lão tử cũng không nể mặt!"
Diệp Phong ôn nhu nhìn vào bảo bối nơi hạ thể của Lộ Lộ, không muốn để nàng thất vọng khi sắp lên cao trào, hắn liền hô to kêu Khải Đặc rời đi, tiếp tục đưa Lộ Lộ lên dục tiên chi cảnh, chỉ sau khi làm dịu nàng xong, tại nơi ấy của Nguyệt Nhi hầu hạ, mặc xong quần áo nhắm hướng đuôi thuyền mà đi tới. Tả chưởng vận hành chánh khí, lại tiếp tục vận thuần lực, đánh sâu vào vùg biển đưa thuyền nhanh chóng về tới bờ biển.
Đế Na không tiện đi theo tình nhân tới Diệp Phong thành, liền hôn lên má trái hắn một cái, triệu hoán ra Quang Minh bạch vũ điêu mà hắn đã đưa cho, nhanh chóng bay về hướng đông nơi tổng bộ Phong Nguyệt Mỹ Nữ đoàn.
Vì đảm bảo an toàn, ngoài trừ Liên Na đã có lam vũ lôi ưng ra, Diệp Phong đều cho mỗi nữ nhân của hắn một con Quang Minh bạch vũ điêu. Giám thị thuỷ tinh lúc trước đoạt được tại Dong Binh thương thành, hôm nay cũng bố trí toàn bộ tại các địa điểm bí mật trong hoàng cung Mạt La cùng Diệp Phong thành, do Kiệt Khắc dẫn theo bạch lang nhất tộc trong Tư Lược đoàn, chuyên phụ trách công tác tuần tra vùng phụ cận Mạt La hoàng cung cùng Diệp Phong thành. Dùng tới quân đội tinh anh hắn mới có thể yên tâm. Theo lời hắn nói, cái này gọi là có chuẩn bị thì không có tai họa.
Đế Na hiện giờ cách tình nhân không xa, cơ hồ mỗi ngày đều thừa dịp ba bình giấm lớn bận rộn liền tìm đến tình nhân gặp gỡ. Các loại sự tình này khẳng định không thể qua được mắt thành viên Tư Lược đoàn. Có điều bọn cặn bã này đều biết ba vị đoàn trưởng phu nhân đều hay ghen tuông nên chẳng ai dám tiết lộ bí mật của đoàn trưởng đại nhân.
"Lôi Ân đoàn trưởng, Lôi Ân lĩnh chủ, Lôi Ân nam tước, Lôi Ân kiếm khách, song đầu cự long kỵ sĩ, muốn gặp ngài quả thực là không dễ a!"
Đại sảnh phủ đệ lĩnh chủ Phong Diệp thành. Mặc một bộ trang phục giáo đình màu trắng tôn lên dáng người với vẻ đẹp ma quỷ, chủ giáo Á Sắt Lâm, mái tóc trắng bồng bềnh được vén ra sau tai, đôi cánh trắng tinh vẫn giữ nguyên trạng thái khép lại, tuyệt đối có thể nói là dung mạo thiên sứ, vóc dáng ma quỷ. Hoàn toàn không nhìn ra đã có bốn mươi tuổi hoa, tựa như một thiếu phụ mỹ lệ mới ba mươi tuổi.
Lúc này, Diệp Phong để Nguyệt Nhi một mình trở về bí mật trú địa, dẫn theo Lộ Lộ tiến vào trong phủ nhìn những dực nhân kiếm dĩ đứng trong đình viện. Bước vào đại sảnh, khiến cho Á Sắt Lâm giáo chủ đang một mình uống trà chờ đợi lập tức tràn đầy bất mãn nói liền tù tì tất cả danh xưng của hắn.
Thân là chủ giáo của Quang Minh giáo đình, Á Sắt Lâm trước kia đã gặp không ít người, đều chưa hề có phát sinh tình huống nàng phải chờ đợi đối phương. Ở quốc gia thờ phụng Quang Minh nữ thần, ngay cả quốc vương cũng không thể tiếp đón một cách thờ ơ với chủ giáo. Bây giờ tại lãnh địa của Diệp Phong đã bị đối xử như vậy nàng tự nhiên sẽ không hài lòng. Bất quá nàng cảm thấy hứng thú với Diệp Phong là một nhân vật phong vân làm cho người ta khó có thể nắm bắt này, nên cũng không quá tức giận. Nếu không nàng đã sớm phất áo rời đi rồi!
"A, Á Sắt Lâm a di, vừa nãy ta thật sự bận quá, thật là bối rối quá. Người dẫn theo một trung đội dực nhân kiếm sĩ, tới tìm ta tại cái Phong Diệp thành nhỏ bé này có chuyện gì vậy?" Diệp Phong với giọng điệu chọc tức nói, ngồi ở trên ghế bên phải Á Sắt Lâm, ý bảo Lộ Lộ điểm cho hắn một cây thanh sảng tiêu hồn.
"Ngươi gọi ta là cái gì? a di?!" Nữ giới không ai không thích mình đẹp, cũng không có ai không sợ già, chủ giáo Á Sắt Lâm xinh đẹp, vừa nghe Diệp Phong gọi nàng là "a di", lập tức trừng mắt tức giận nhìn hắn, thiếu chút nữa là ném ngay chén trà vào mặt hắn.
"A? Chẳng lẽ ta gọi sai? Gọi là Á Sắt Lâm tỷ tỷ có được không?" Diệp Phong lại nhìn Á Sắt Lâm trêu chọc.
"Xem ra ta đoán thật chính xác, ngươi thật sự không đem Quang Minh giáo đình để vào mắt!" Á Sắt Lâm lần này không có tức giận, ngược lại đột nhiên nở nụ cười khúc khích một tiếng, tràn ngập vẻ phong tình vạn chủng, câu hồn mê người!
Giống như sự tình mà Tuyết Lị đã bẩm báo với Diệp Phong, Á Sắt Lâm có chút đặc biệt, hình như là nảy sinh hứng thú cực độ với thanh niên. Biểu hiện của Tư Lược đoàn tại cuộc chiến với Thiên Vũ đế quốc, càng làm cho người khác đối với hắn cảm thấy mơ hồ, không nghĩ ra nguyên nhân gì khiến hắn từ phế vật biến thành một siêu cấp cường giả. Nói là nhờ một quyển thiết thư và Trung Hoa chi thần, Á Sắt Lâm tuyệt đối không tin!
"Thôi, thôi, thôi. Á Sắt Lâm chủ giáo, nàng nói như vậy ta thừa nhận là chịu không nổi, nếu bị giáo hoàng bệ hạ biết, sợ là ta sẽ bị lột da mất!" Diệp Phong nhìn khuôn mặt tràn đầy tiếu dung của dực nhân thục nữ xinh đẹp, trong lòng nảy lên dục vọng xấu xa, ra vẻ biểu hiện thái đọ khẩn trương.
"Lạc lạc, với thực lực siêu cường của Lôi Ân đoàn trưởng, với bộ đội tinh anh của Tư Lược đoàn được trang bị tới tận răng, cộng thêm thân phận của ngươi là người kế thừa gia tộc Pháp Lôi Nhĩ, ngươi thật sự e ngại giáo hoàng bệ hạ chăng?" Giáo chủ Á Sắt Lâm xinh đẹp nhìn Diệp Phong nở nụ cười duyên động nhân, "Trở lại chuyện chính, Lôi Ân đoàn trưởng, hôm nay ta như đã hẹn đến gặp thị nữ U Nguyệt Nhi!"
"A, Á Sắt Lâm chủ giáo muốn gặp Nguyệt Nhi? Thật sự là không đúng lúc, nàng mới được Liên Na nữ vương gọi đến hoàng cung, không thể cùng người gặp mặt a!" Diệp Phong biết rõ mục đích của Á Sắt Lâm, trong lòng cười thầm, thuận miệng nói vu vơ. Thuần tuý là heo chết thì không sợ nước sôi!
Còn muốn chần chừ, ta muốn xem ngươi có thể chần chừ bao lâu. Hai tròng mắt Á Sắt Lâm nhìn tròng tròng Diệp Phong, nghĩ một hồi rồi nhẹ giọng nói: "Lôi Ân đoàn trưởng, người chần chờ như vậy chỉ càng chứng minh U Nguyệt Nhi - Mễ Lạp quả thật là một ma nữ, Hắc Ám ma kiếm cũng ở trong tay ngươi. Để chứng minh sự trong sạch của ngươi, ta sẽ ở tại Phong Diệp thành đợi U Nguyệt Nhi trở về. Lôi Ân đoàn trưởng nên phối hợp với công tác, tìm mang nàng trở về đi?"
Mấy bà này lại nổi giận với lão tử à. Diệp Phong nghe vậy không thoải mái, lộ ra ánh mắt háo sắc nhìn vào thân hình ma quỷ của Á Sắt Lâm, cố ý nuốt nuốt nước bọt, cười dâm đãng nói: "Á Sắt Lâm tỷ tỷ, nàng chắc cũng biết ta là dạng người như thế nào, nàng chẳng lẽ lại muốn dê nhập miệng hổ hay sao!"
"Ha ha, Lôi Ân đoàn trưởng dám có ý xấu với một chủ giáo như ta sao? Nếu ngươi có cái can đảm này, ta hết sức hoan nghênh. Lúc này ngươi có hay không cấp cho ta và hộ vệ chỗ nghĩ đây?" Á Sắt Lâm chủ giáo ánh mắt như cười vừa nhìn Diệp Phong vừa cười mời gọi.
Trời ạ, nữ nhân này thực sự là kẻ dâm đãng khoác vẻ ngoài thánh khiết, hừ hừ. Cứ khêu gợi ta như vậy, lão tử mà khách khí với ngươi thì thật có lỗi với đế quốc dâm dân… Diệp đại sắc lang nghe thấy lời của Á Sắt Lâm. Trước là giật mình, sau là nổi lên ác tâm trong đầu, nhưng lại thể hiện vẻ mặt bất đắc dĩ. Ra lệnh cho người chuẩn bị chỗ ở cho Á Sắt Lâm và hỏa dực kiếm sĩ chuẫn bị chỗ nghĩ.
"Thiếu gia ngài muốn động tới vị chủ giáo này sao?" Lộ Lộ quả thật hiểu rất rõ thiếu gia, thấy thiếu gia nhìn theo thân hình mỹ lệ của Á Sắt Lâm chủ giáo, nhíu mày hỏi.
"Hắc hắc, nàng cũng nghe được nàng ta cũng hoan nghênh mà. Ta nếu không tới chỗ nàng ấy thì thật có lỗi với nàng ta!" Diệp Phong nhìn bảo bối cực kỳ sủng ái Lộ Lộ của hắn, biết rằng nàng đang rất là lo lắng, hắc hắc cười nói: "Yên tâm, ta có biện pháp xử lý những hậu quả có thể xảy ra. Đi, đầu tiên bồi thiếu gia ngủ chút đã. Dưỡng tinh khí và nhuệ khí cái đã, tối nay phải triệt đễ chinh phục nữ nhân dâm đãng đó!"
Lộ Lộ thấy thiếu gia nói có biện pháp sử lý hậu quả, liền ngoan ngoãn không nói nữa, cùng thiếu gia tiến vào phòng ngủ của hắn.
"Ân? Nếu Lôi Ân tới, ta dùng thứ gì chơi với hắn thì tốt nhỉ? Hình như thứ nào cũng tốt, không bằng thử hết cả. Trước nay chưa bao giờ gặp mục tiêu tốt như vậy!"
Á Sắt Lâm đứng tại phòng ngủ tạm thời của mình, từ không gian giới chỉ lấy ra roi da chuyên dùng ngược đãi nam nhân, còng tay bằng sắt, xích chân bằng sắt, xích cổ bằng sắt, với một gương mặt mỹ lệ thánh khiết tràn ngập cảm giác hưng phấn vì sắp ngược đãi Diệp Phong.
Á Sắt Lâm này xinh đẹp đích thực là một mỹ nữ thành thục, chỗ này từ trước đến nay không có nam nhân. Tất cả đều bởi vì thưở nhỏ phụ mẫu nàng mất sớm, tâm lý nàng đã hình thành tư tưởng ghét nam nhân. Cũng lại thêm nữa là nàng chưa gặp được ngời khiến nàng động tâm để có thể hiến thân.
Bất quá nàng cũng sớm không còn là xử nữ, bởi vì tự thân mình sử dụng ngón tay cướp đi tấm thân xử nữ.
Vị chủ giáo xinh đẹp này là mục tiêu theo đuổi của rất nhiều nam nhân, nhưng cho nàng để vào mắt thì thực sự là không có nhiều. Hơn nữa với nàng việc nam nữ hoan ái lúc đầu chỉ là phát tiết dục vọng, sau đó nàng dựa vào mị lực cùng địa vị của mình uy hiếp ngược lại không cho tiết lộ việc đã làm.
Những người bị nàng lợi dụng muốn lật đổ nàng, nhưng thứ nhất quyền thế không bằng nàng. Thứ hai loại sự tình dụ người này không thể từ chối được. Thứ ba là nàng có một vẻ thánh khiết tuyệt đối, muốn tố cáo nàng thì sẽ phạm vào tội vũ nhục thượng cấp. Mà tội này ở Quang Minh giáo đình là một tội lớn, cho nên những người này chỉ còn cách nuốt cái bí mật này vào trong.
Cũng may Á Sắt Lâm đối với tất cả số nam nhân này đều có hứng thú, tuy nhiên đều chỉ dùng qua một lần nhưng không có qua lần thứ hai. Đồng thời, cho đến nay những nam nhân đã từng tiếp xúc qua với Á Sắt Lâm đều là bí mật.
Đêm đến, sự yên tĩnh đã trở lại, Diệp Phong bày tiệc riêng tại đặc địa, thỉnh mời Á Sắt Lâm chủ giáo xinh đẹp, cùng vào ăn cơm tối. Đợi cho đêm khuya yên tĩnh, đa số đăng hỏa đã tắt, thừa dịp ba hũ dấm của mình đã ngủ, theo lời gọi của Lộ Lộ cùng Nguyệt Nhi, liền mặc quần áo ra ngoài phòng, lặng lẽ chạy tới phòng ngủ của Á Sắt Lâm.
Mờ mờ phía trong phòng ngủ, trong chiếc áo ngủ màu trắng bán trong suốt có thể nhìn thấu qua được, Quang Minh ma kiếm sĩ Á Sắt Lâm đang nằm trên giường, sớm đã chờ dợi mục tiêu ngược đãi tới, đợi đến khuya mà mục tiêu không thấy đến. Đang định chìm vào giấc ngủ, Diệp Phong lại đột nhiên mở cửa tiến vào, tiện tay nhanh như chớp đóng cửa lại, lẻn đến bên giường điểm trúng khí huyệt nàng.
Á Sắt Lâm thấy mục tiêu đột nhiên xuất hiện trước mắt mình, đang muốn động thủ thì lại bị mục tiêu điểm một chỉ, chân khí không thể vận hành được, trong lòng cực độ chấn động. Bất quá trên mặt không hiển lộ ra, ra vẻ khẩn trương co người trên giường, nhìn Diệp Phong sẵng giọng: "Lôi Ân đoàn trưởng, ngươi lúc này định làm gì? Ngươi ngàn vạn lần không được làm loạn, trước kia ta chỉ nói giỡn thôi!"
"Sách sách, ngươi mặc áo ngủ bán trong suốt, nằm trên giường mở mắt không ngủ, không phải chính là chờ ta sao? Đạo đức giả ít thôi, bổn đoàn trưởng khả thị lần đầu ngoạn dực nhân mỹ nữ, hơn nữa là đan thân tao hóa giả thánh khiết, đến đây đi, ta nhất định sẽ cho ngươi dục tiên dục tử!"
Diệp Phong nhìn chằm chằm vào bên trong áo ngủ có diệu dụng như ẩn như hiện, sau đó vẻ mặt nở nụ cười vô sỉ, nhanh chóng nhào lên trên giường, giữ chặt đôi chân mềm mại nhu nhược như vô cốt, mở miệng không để cho nàng thời gian hô hấp, rồi phủ lấy cặp môi hồng nhuận như anh đào mà hôn, hòa cùng lúc bàn tay mở rộng nhào nặn trên cự nhũ tĩnh hương của nàng, thập phần không bỏ qua.
Tên sắc lang này…..Á Sắt Lâm lần đầu tiên bị nam nhân xâm phạm như thế, trong lòng nghi hoặc chân khí không thể sử dụng, thầm hận một tiếng. Từ đầu giường lấy ra ống khói mê đã chuẩn bị, dùng sức bẻ gẫy rồi nín thở
Diệp Phong đang chuẩn bị ăn Á Sắt Lâm, tịnh vẫn trụ trên môi anh đào của nàng, phòng khi dừng lại nàng sử dụng đấu khí cùng ma pháp. Nhưng căn bản không ngờ nàng còn chiêu khói mê, sau khi ngửi thấy khói mê thấy kinh hãi không xong thì đã muộn, mơ mơ màng màng gục xuống trên ngọc thể thục nữ.
"Tiểu sắc lang, để ngươi chiếm tiện nghi, thật là giận, xem ta đãi ngộ ngươi như thế nào".
Á Sắt Lâm thổi tan khói mê, đẩy Diệp Phong từ trên thân mình xuống, lấy từ không gian giới chỉ công cụ ngược đãi ra, tạm thời dùng chiếc còng bằng thép luyện khóa tay cùng chân hắn, nghĩ đến mình bị điểm một cái, đấu khí không thể sử dụng, lấy ra giải dược cho hắn ngửi, lập tức huy vũ roi da quất vào bụng hắn một cái.
"Ách…?" Diệp Phong ngửi giải dược, bụng bị vụt đau, chậm rãi mở to mắt, phát hiện Á Sắt Lâm đang cầm roi da nhìn hắn cười, hơn nữa tay chân bị khống chế bởi chiếc còng bằng thép luyện, và nhìn thấy một loại đồ tốt dùng trong đám quý tộc, không nhịn được nghi hoặc cười nói:"Á Sắt Lâm a di, chiêu khói mê nàng dùng rất hay, bất quá ngươi cầm roi da là có ý gì? Nàng cũng có cái thứ đó sao?"
"Lạc lạc, Lôi Ân đoàn trưởng mới không bình thường, rơi vào hoàn cảnh này mà vẫn còn cười được. Thành thật mà nói cho ngươi, ta có khuynh hướng ngược đãi, ngươi là mục tiêu ta chú ý lâu rồi. Yên tâm, ta đối với mục tiêu đếu không hạ sát thủ, hơn nữa chỉ một lần. Ngươi hôm nay chỉ có thể tự trách mình háo sắc, chui vào cửa để ta quật!"
Á Sắt Lâm nhìn lại mục tiêu ngược đãi trên giường, lộ ra nụ cười thánh khiết như thiên sứ, tay phải vung roi thống khoái vụt lên cánh tay trái Diệp Phong một cái, trong lòng tràn ngập khoái cảm.
Á Sắt Lâm quả thật không có ý nghĩ muốn giết Diệp Phong, chỉ là muốn dùng nhân vật phong vân đã chờ đợi lâu này, thỏa mãn một chút ngược đãi khoái cảm hư không trong nội tâm.
Cho nên Á Sắt Lâm cũng có nghĩ tới hậu quả, nàng đoán định loại nhân vật phong vân như Diệp Phong, không thể để người khác thuyết phục để bị ngược đãi, hơn nữa là chính Diệp Phong tiến vào phòng nàng muốn làm bạo ngược. Sự tình truyền ra bất luận kẻ nào đều sẽ không tin cầm thú nam tước, chỉ biết tin tưởng nàng là thánh khiết chủ giáo. Hơn nữa nàng chuẩn bị ngược đãi xong rồi chạy, bị trói buộc, Diệp Phong muốn trả thù cũng chưa thể!
Trời đất, không ngờ nàng lại thích ngược đãi...Thánh khiết chủ giáo lại có một bí mật là thích ngược đãi? Mẹ nó, nếu mà truyền ra ngoài, ai có thể tin được? May mà lão tử đã luyện súc cốt công, nếu không hôm nay xem như khó có đường về!
Diệp Phong bị hành hạ đau đớn, trong đầu không biết khóc hay cười, nhíu mày ra vẻ khẩn trương hỏi: "Chủ giáo đại nhân, ngươi đến ngày nay không có nam nhân chính là do nguyên nhân này?"
"Đúng vậy, ngươi tên tiểu sắc lang nên thấy là vinh hạnh được là người đầu tiên hôn ta, nam nhân đầu tiên ôm ta!" Á Sắt Lâm mỉm cưởi lộ ra vẻ phong tình vạn chủng, tay phải đặt lên đùi trái của Diệp Phong.
"Ân? Nụ hôn đầu tiên, nam nhân đầu tiên ôm nàng, quả thật vinh hạnh quá. Bất quá chủ giáo a di còn xử nữ hay không?" Diệp Phong vừa vận súc cốt công, vừa nhìn Á Sắt Lâm tò mò hỏi.
"Lạc lạc, xem ngươi quả nhiên cốt khí, không mở miệng van xin. Ta nói cho ngươi biết, trinh tiết của ta, do ta dùng ngón tay của mình cướp đi. Tốt, bây giờ phải cho tiểu sắc lang ngươi một chút đau khổ, mau nói cho ta biết, tại sao ta không thể sử dụng đấu khí, nếu không ta sẽ hành hạ ngươi cực kỳ đau đớn!"
Á Sắt Lâm định rằng mọi người sẽ không tin lời cầm thú nam tước nói, không sợ hắn tiết lộ bí mật, nên nói cho hắn nghe rất tự nhiên. Điều quan trọng nhất là bí mật lâu nay cất giấu tận đáy lòng Á Sắt Lâm, hôm nay mang ra nói thật là đặc biệt sảng khoái.
"Hắc hắc, tự suy nghĩ đi giáo chủ đại nhân. Hôm nay ta nhất định trở thành nam nhân đầu tiên của nàng. Nếu nàng cho ta cưỡi lên nàng, ta nhất định sẽ làm cho ngưoi sử dụng được đấu khí trở lại."
Diệp Phong nheo mắt cười gian trá, trong lúc Á Sắt Lâm há hốc mồm ngạc nhiên, thi triển súc cốt công thoát ra, vươn tay xé rách áo ngủ trong suốt lộ ra thân hình ma quỷ đến mê người. Đẩy nàng ngã xuống giường, vòng eo hoàn hảo, cặp mông nhô cao. Khi nàng lộ vẻ mặt khó tin, hắn cởi quần áo, cầm thương lên ngựa, túm lấy đôi cánh chim khiết bạch, vỗ vỗ vào mông, hoàn toàn không ngờ vị chủ giáo xinh đẹp này bề ngoài thánh khiết, bên trong lại phong tao như vậy, chuẩn bị chinh phục nàng.
Lúc hoàng hôn, trên mặt biển phía bắc của Tinh Quang bình nguyên, trong buồng của chiếc thuyền gỗ, cầm thú nam tước đang xích lõa nhu nhuyễn nằm ngửa ra, thoải mái hí mắt hưởng thụ kỹ thuật miệng của Lộ Lộ, Nguyệt Nhi, Đế Na tam nữ với tình ý triền miên. Bên ngoài đột nhiên vang lên thanh âm của Kiệt Nã Tư!
"Tê…đại mỹ nhân đừng dừng lại. Nơi này không ai có thể thấy, sâu xuống cổ họng thật thoải mái…." Phong tao thục nữ Đế Na đang cho cái bảo bối chí ái vào được hơn phân nửa gần đến cổ họng của nàng, nghe được Kiệt Nã Tư nói, liền muốn nhả ra, Diệp Phong thấy thế thoải mái nhẹ giọng yêu cầu, rồi đối Kiệt Nã Tư nói: "Ta biết rồi, các ngươi cứ tiếp tục chú ý tình hình bên kia, tùy thời mà trở về bẩm báo!"
"Vâng!" Kiệt Nã Tư cưỡi Quang Minh bạch vũ vương trên không trung ứng thanh lĩnh mệnh, nhanh chóng bay về phía Phong Diệp thành. Chiếc thuyền nhỏ này ở về phía nam các Phong Diệp thành không xia. Bây giờ bốn phía đều là biển có thể thấy cự giải chiến sĩ thoải mái mà hưởng thụ nước biển ấm áp.
Núi U Cát Nhĩ, nằm tại bắc đại lục giải đất trung tâm của Hỗn Loạn hoang nguyên. Thế núi rất hiểm trở, quái thạch thì nhiều vô kể, thác nước chảy róc rách, cảnh sắc thật là tuyệt. Đáng tiếc, bởi vì bị vây ở trong khi cường đạo hoành hành ở Hỗn Loạn hoang nguyên, cơ hồ hàng năm không có ai đến đây.
Buổi sáng hai ngày trước, từ núi U Cát Nhĩ đột nhiên hiện ra một đạo ánh sáng màu đỏ to lớn chiếu thẳng lên trời, làm cho cả nam bắc đại lục đều là một mảnh mà đỏ của lửa, tất cả sanh linh các tộc đều giật mình!
Mỗi cường giả đều biết ánh sánh màu đỏ to lớn đó là cái thứ gì tạo ra. Đó là ánh sáng của thần khi thần khí "Liệt Diễm sáo trang" tụ họp tại một chỗ. Ngàn năm trước ánh sáng của thần từ bộ "Liệt Diễm sáo tráng" đã xuất hiệt rất nhiều lần, mỗi lần đều có thể khiến cho đại lục liên tục trận trận tinh phong huyết vũ ( gió tanh mưa máu), cho đến khi Liệt Diễm sáo trang biến mất. Người có thể lấy được, thì sẽ trở thành bá chủ một phương, có đủ khả năng bảo vệ cho sáo trang, sau đó mới có thể làm đại loạn dừng lại!
"Lôi Ân, chàng muốn đi tranh đoạt Liệt Diễm sáo trang ư? Cái thần khí đó mặc dù rất tốt, nhưng cũng là một cái họa căn, chàng phải cẩn thận!" Toàn thân chỉ là một bộ áo lưới màu đen, làm hiện ra vẻ phong tao của một Đế Na mái tóc màu xanh được búi gọn lên, tay phải nàng đang vẫn mân mê cái vật chí ái dù đã đình chỉ hí lộng, mà nhường cho Lộ Lộ và U Nguyệt Nhi, mắt phương long lanh nhìn tình nhân dặn dò. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
"Hắc hắc, yên tâm, ta có tính toán trong lòng. Loại sự việc này lựa chọn tốt nhất chính là ngồi yên để xem biến cố. Để những tên não to ngu ngốc lên trước, ngồi quan sát đợi tình hình cuối cùng!"
Diệp đại sắc lang đang hưởng thụ sự hí lộng của Lộ Lộ và Nguyệt Nhi, hai mắt tình cảm nhìn Đế Na phong tao, vừa cười hắc hắc vừa nói. Sau đó hắn vươn tay trái vuốt ve cái eo bóng láng mượt mà của Lộ Lộ, rồi chậm rãi tiến đến đồn nhục hồn viên kiều kiều còn cách một cái lưới áo mỏng của Lộ Lộ.
"Tử quỷ, chàng rốt cuộc muốn chúng ta làm bao lâu mới sẵn sàng đây?" Đế Na biết ý nghĩ của tình nhân, không còn lo lắng, cầm bảo bối mà dâm đãng trách nhẹ.
"Ha ha ha, nàng lẳng lơ này, muốn lão tử cưỡi đây, quỳ xuống cho lão tử!"
Dâm tính của lưu manh đoàn trưởng đại phát, nghe Đế Na nói xong, nhìn nhìn nàng, trong lòng cực kỳ hảo sảng, bảo Lộ Lộ và Nguyệt Nhi ngừng lại, rồi thô bạo đè lên Đế Na đang quỳ gối. Hắn xé rách cái lưới áo màu đen của nàng, từ phía sau đánh không ngừng lên cái mông to lớn đẹp đẽ, rồi đẩy mạnh một cái, tận tình hưởng thụ.
Lộ Lộ và Nguyệt Nhi thấy vậy, rất nhu thuận tiến lại gần hai bên của thiếu gia, để thiếu gia vừa cưỡi thục nữ xinh đẹp, vừa có thể ôm các nàng mà hưởng thụ thân thể mềm mại.
Hắc hắc, thực hiện việc này ở trong thuyền nhỏ, cảm giác thật là đã. A cuộc sống, sao nó tuyệt vời như vậy?! Tên cầm thú vừa cưỡi thục nữ xinh đẹp, vừa ôm thì thiếp mĩ lệ, trong lòng vui như trẩy hội.
Trải qua việc đánh cướp khắp nơi của Tư Lược đoàn, đại địa kỵ sĩ đoàn thiếu kim cương xuyên sơn giáp cũng đã được khắc phụ. Hơn nữa, dưới sự đề nghị của hương kì ải nhân Cách Thụy, Diệp Phong để các thành viên Tư Lược đoàn ở các nơi liên tục đánh cướp bắt giữ những hương kì ải nhân nô đãi, để tạo từ một hương kì trung đội thành một hương kì đại đội, chuyên phụ trách thức ăn thức uống cho mọi thành viên!
Ma thú rút về phía nam đại lục ở Hỗn Loạn hoang nguyên, gần đây vẫn an phận, không có ra ngoài để quậy phá nữa. Nhưng mà Quang Minh đế quốc vẫn như trước để ba quân đoàn ở tinh phía bắc mà phòng ngự, cũng là để tu bổ lại công sự phòng ngự.
"Lão đại, Quang Minh giáo đình a di Á Sắt Lâm đã tới, nói là tìm người có chuyện quan trọng!"
Bại hoại kỵ sĩ Khải Đặc cưỡi Liệt Diễm tiêu phong vương, chạy ra gần biển, rồi rống cổ lên báo cho Diệp Phong biết, trên mặt lộ ra thần sắc hâm một, trong lòng ngao ngao bội phục lão đại có sự quyến rũ mạnh như thế. Một chủ giáo đan thân thục nữ của Quang Minh giáo đình, vẻ bề ngoài mĩ lệ thánh khiết, mang theo vẻ quyến rũ, Khải Đặc vừa nhìn đã nổi lên sắc tâm.
"Ngay lúc này, a di thiên sứ thật sự không buông tha ta……."
Thật không khó để có thể nhận ra thân phận bên ngoài của Á Sắt Lâm, Diệp đại sắc lang sớm đã biết được. Ngay lúc này hắn mở cuộc tấn công Đế Na và Nguyệt Nhi đưa hai nàng lên cao trào. Hắn đè lên bảo bối của Lộ Lộ, khiêng đùi nàng ra để chuẩn bị làm cho nàng thỏa mãn và cấp cho nàng một hài tử. Kết quả nghe được tin tức này đã cảm thấy thất vọng, nhất thời buồn bực mà không có hứng thú!
"Thiếu gia, nên đi tiếp kiến chủ giáo trước, đừng lo cho thiếp." Lộ Lộ đã lên cao trào một lần, mặc dù có chút tiếc nuối không thể để thiếu gia đưa đến cực hạn thỏa mãn, nhưng khi thấy thiếu gia đang chuẩn bị lại mất hứng, liền ông nhu thê thiếp nói.
"Mẹ nó, Khải Đặc, nói cho Á Sắt Lâm là ta đang bận, dẫn nàng ta ra đại sảnh chờ ta. Chủ giáo, hừ, tại địa bàn của lão tử, giáo hoàng có tới, không vui, lão tử cũng không nể mặt!"
Diệp Phong ôn nhu nhìn vào bảo bối nơi hạ thể của Lộ Lộ, không muốn để nàng thất vọng khi sắp lên cao trào, hắn liền hô to kêu Khải Đặc rời đi, tiếp tục đưa Lộ Lộ lên dục tiên chi cảnh, chỉ sau khi làm dịu nàng xong, tại nơi ấy của Nguyệt Nhi hầu hạ, mặc xong quần áo nhắm hướng đuôi thuyền mà đi tới. Tả chưởng vận hành chánh khí, lại tiếp tục vận thuần lực, đánh sâu vào vùg biển đưa thuyền nhanh chóng về tới bờ biển.
Đế Na không tiện đi theo tình nhân tới Diệp Phong thành, liền hôn lên má trái hắn một cái, triệu hoán ra Quang Minh bạch vũ điêu mà hắn đã đưa cho, nhanh chóng bay về hướng đông nơi tổng bộ Phong Nguyệt Mỹ Nữ đoàn.
Vì đảm bảo an toàn, ngoài trừ Liên Na đã có lam vũ lôi ưng ra, Diệp Phong đều cho mỗi nữ nhân của hắn một con Quang Minh bạch vũ điêu. Giám thị thuỷ tinh lúc trước đoạt được tại Dong Binh thương thành, hôm nay cũng bố trí toàn bộ tại các địa điểm bí mật trong hoàng cung Mạt La cùng Diệp Phong thành, do Kiệt Khắc dẫn theo bạch lang nhất tộc trong Tư Lược đoàn, chuyên phụ trách công tác tuần tra vùng phụ cận Mạt La hoàng cung cùng Diệp Phong thành. Dùng tới quân đội tinh anh hắn mới có thể yên tâm. Theo lời hắn nói, cái này gọi là có chuẩn bị thì không có tai họa.
Đế Na hiện giờ cách tình nhân không xa, cơ hồ mỗi ngày đều thừa dịp ba bình giấm lớn bận rộn liền tìm đến tình nhân gặp gỡ. Các loại sự tình này khẳng định không thể qua được mắt thành viên Tư Lược đoàn. Có điều bọn cặn bã này đều biết ba vị đoàn trưởng phu nhân đều hay ghen tuông nên chẳng ai dám tiết lộ bí mật của đoàn trưởng đại nhân.
"Lôi Ân đoàn trưởng, Lôi Ân lĩnh chủ, Lôi Ân nam tước, Lôi Ân kiếm khách, song đầu cự long kỵ sĩ, muốn gặp ngài quả thực là không dễ a!"
Đại sảnh phủ đệ lĩnh chủ Phong Diệp thành. Mặc một bộ trang phục giáo đình màu trắng tôn lên dáng người với vẻ đẹp ma quỷ, chủ giáo Á Sắt Lâm, mái tóc trắng bồng bềnh được vén ra sau tai, đôi cánh trắng tinh vẫn giữ nguyên trạng thái khép lại, tuyệt đối có thể nói là dung mạo thiên sứ, vóc dáng ma quỷ. Hoàn toàn không nhìn ra đã có bốn mươi tuổi hoa, tựa như một thiếu phụ mỹ lệ mới ba mươi tuổi.
Lúc này, Diệp Phong để Nguyệt Nhi một mình trở về bí mật trú địa, dẫn theo Lộ Lộ tiến vào trong phủ nhìn những dực nhân kiếm dĩ đứng trong đình viện. Bước vào đại sảnh, khiến cho Á Sắt Lâm giáo chủ đang một mình uống trà chờ đợi lập tức tràn đầy bất mãn nói liền tù tì tất cả danh xưng của hắn.
Thân là chủ giáo của Quang Minh giáo đình, Á Sắt Lâm trước kia đã gặp không ít người, đều chưa hề có phát sinh tình huống nàng phải chờ đợi đối phương. Ở quốc gia thờ phụng Quang Minh nữ thần, ngay cả quốc vương cũng không thể tiếp đón một cách thờ ơ với chủ giáo. Bây giờ tại lãnh địa của Diệp Phong đã bị đối xử như vậy nàng tự nhiên sẽ không hài lòng. Bất quá nàng cảm thấy hứng thú với Diệp Phong là một nhân vật phong vân làm cho người ta khó có thể nắm bắt này, nên cũng không quá tức giận. Nếu không nàng đã sớm phất áo rời đi rồi!
"A, Á Sắt Lâm a di, vừa nãy ta thật sự bận quá, thật là bối rối quá. Người dẫn theo một trung đội dực nhân kiếm sĩ, tới tìm ta tại cái Phong Diệp thành nhỏ bé này có chuyện gì vậy?" Diệp Phong với giọng điệu chọc tức nói, ngồi ở trên ghế bên phải Á Sắt Lâm, ý bảo Lộ Lộ điểm cho hắn một cây thanh sảng tiêu hồn.
"Ngươi gọi ta là cái gì? a di?!" Nữ giới không ai không thích mình đẹp, cũng không có ai không sợ già, chủ giáo Á Sắt Lâm xinh đẹp, vừa nghe Diệp Phong gọi nàng là "a di", lập tức trừng mắt tức giận nhìn hắn, thiếu chút nữa là ném ngay chén trà vào mặt hắn.
"A? Chẳng lẽ ta gọi sai? Gọi là Á Sắt Lâm tỷ tỷ có được không?" Diệp Phong lại nhìn Á Sắt Lâm trêu chọc.
"Xem ra ta đoán thật chính xác, ngươi thật sự không đem Quang Minh giáo đình để vào mắt!" Á Sắt Lâm lần này không có tức giận, ngược lại đột nhiên nở nụ cười khúc khích một tiếng, tràn ngập vẻ phong tình vạn chủng, câu hồn mê người!
Giống như sự tình mà Tuyết Lị đã bẩm báo với Diệp Phong, Á Sắt Lâm có chút đặc biệt, hình như là nảy sinh hứng thú cực độ với thanh niên. Biểu hiện của Tư Lược đoàn tại cuộc chiến với Thiên Vũ đế quốc, càng làm cho người khác đối với hắn cảm thấy mơ hồ, không nghĩ ra nguyên nhân gì khiến hắn từ phế vật biến thành một siêu cấp cường giả. Nói là nhờ một quyển thiết thư và Trung Hoa chi thần, Á Sắt Lâm tuyệt đối không tin!
"Thôi, thôi, thôi. Á Sắt Lâm chủ giáo, nàng nói như vậy ta thừa nhận là chịu không nổi, nếu bị giáo hoàng bệ hạ biết, sợ là ta sẽ bị lột da mất!" Diệp Phong nhìn khuôn mặt tràn đầy tiếu dung của dực nhân thục nữ xinh đẹp, trong lòng nảy lên dục vọng xấu xa, ra vẻ biểu hiện thái đọ khẩn trương.
"Lạc lạc, với thực lực siêu cường của Lôi Ân đoàn trưởng, với bộ đội tinh anh của Tư Lược đoàn được trang bị tới tận răng, cộng thêm thân phận của ngươi là người kế thừa gia tộc Pháp Lôi Nhĩ, ngươi thật sự e ngại giáo hoàng bệ hạ chăng?" Giáo chủ Á Sắt Lâm xinh đẹp nhìn Diệp Phong nở nụ cười duyên động nhân, "Trở lại chuyện chính, Lôi Ân đoàn trưởng, hôm nay ta như đã hẹn đến gặp thị nữ U Nguyệt Nhi!"
"A, Á Sắt Lâm chủ giáo muốn gặp Nguyệt Nhi? Thật sự là không đúng lúc, nàng mới được Liên Na nữ vương gọi đến hoàng cung, không thể cùng người gặp mặt a!" Diệp Phong biết rõ mục đích của Á Sắt Lâm, trong lòng cười thầm, thuận miệng nói vu vơ. Thuần tuý là heo chết thì không sợ nước sôi!
Còn muốn chần chừ, ta muốn xem ngươi có thể chần chừ bao lâu. Hai tròng mắt Á Sắt Lâm nhìn tròng tròng Diệp Phong, nghĩ một hồi rồi nhẹ giọng nói: "Lôi Ân đoàn trưởng, người chần chờ như vậy chỉ càng chứng minh U Nguyệt Nhi - Mễ Lạp quả thật là một ma nữ, Hắc Ám ma kiếm cũng ở trong tay ngươi. Để chứng minh sự trong sạch của ngươi, ta sẽ ở tại Phong Diệp thành đợi U Nguyệt Nhi trở về. Lôi Ân đoàn trưởng nên phối hợp với công tác, tìm mang nàng trở về đi?"
Mấy bà này lại nổi giận với lão tử à. Diệp Phong nghe vậy không thoải mái, lộ ra ánh mắt háo sắc nhìn vào thân hình ma quỷ của Á Sắt Lâm, cố ý nuốt nuốt nước bọt, cười dâm đãng nói: "Á Sắt Lâm tỷ tỷ, nàng chắc cũng biết ta là dạng người như thế nào, nàng chẳng lẽ lại muốn dê nhập miệng hổ hay sao!"
"Ha ha, Lôi Ân đoàn trưởng dám có ý xấu với một chủ giáo như ta sao? Nếu ngươi có cái can đảm này, ta hết sức hoan nghênh. Lúc này ngươi có hay không cấp cho ta và hộ vệ chỗ nghĩ đây?" Á Sắt Lâm chủ giáo ánh mắt như cười vừa nhìn Diệp Phong vừa cười mời gọi.
Trời ạ, nữ nhân này thực sự là kẻ dâm đãng khoác vẻ ngoài thánh khiết, hừ hừ. Cứ khêu gợi ta như vậy, lão tử mà khách khí với ngươi thì thật có lỗi với đế quốc dâm dân… Diệp đại sắc lang nghe thấy lời của Á Sắt Lâm. Trước là giật mình, sau là nổi lên ác tâm trong đầu, nhưng lại thể hiện vẻ mặt bất đắc dĩ. Ra lệnh cho người chuẩn bị chỗ ở cho Á Sắt Lâm và hỏa dực kiếm sĩ chuẫn bị chỗ nghĩ.
"Thiếu gia ngài muốn động tới vị chủ giáo này sao?" Lộ Lộ quả thật hiểu rất rõ thiếu gia, thấy thiếu gia nhìn theo thân hình mỹ lệ của Á Sắt Lâm chủ giáo, nhíu mày hỏi.
"Hắc hắc, nàng cũng nghe được nàng ta cũng hoan nghênh mà. Ta nếu không tới chỗ nàng ấy thì thật có lỗi với nàng ta!" Diệp Phong nhìn bảo bối cực kỳ sủng ái Lộ Lộ của hắn, biết rằng nàng đang rất là lo lắng, hắc hắc cười nói: "Yên tâm, ta có biện pháp xử lý những hậu quả có thể xảy ra. Đi, đầu tiên bồi thiếu gia ngủ chút đã. Dưỡng tinh khí và nhuệ khí cái đã, tối nay phải triệt đễ chinh phục nữ nhân dâm đãng đó!"
Lộ Lộ thấy thiếu gia nói có biện pháp sử lý hậu quả, liền ngoan ngoãn không nói nữa, cùng thiếu gia tiến vào phòng ngủ của hắn.
"Ân? Nếu Lôi Ân tới, ta dùng thứ gì chơi với hắn thì tốt nhỉ? Hình như thứ nào cũng tốt, không bằng thử hết cả. Trước nay chưa bao giờ gặp mục tiêu tốt như vậy!"
Á Sắt Lâm đứng tại phòng ngủ tạm thời của mình, từ không gian giới chỉ lấy ra roi da chuyên dùng ngược đãi nam nhân, còng tay bằng sắt, xích chân bằng sắt, xích cổ bằng sắt, với một gương mặt mỹ lệ thánh khiết tràn ngập cảm giác hưng phấn vì sắp ngược đãi Diệp Phong.
Á Sắt Lâm này xinh đẹp đích thực là một mỹ nữ thành thục, chỗ này từ trước đến nay không có nam nhân. Tất cả đều bởi vì thưở nhỏ phụ mẫu nàng mất sớm, tâm lý nàng đã hình thành tư tưởng ghét nam nhân. Cũng lại thêm nữa là nàng chưa gặp được ngời khiến nàng động tâm để có thể hiến thân.
Bất quá nàng cũng sớm không còn là xử nữ, bởi vì tự thân mình sử dụng ngón tay cướp đi tấm thân xử nữ.
Vị chủ giáo xinh đẹp này là mục tiêu theo đuổi của rất nhiều nam nhân, nhưng cho nàng để vào mắt thì thực sự là không có nhiều. Hơn nữa với nàng việc nam nữ hoan ái lúc đầu chỉ là phát tiết dục vọng, sau đó nàng dựa vào mị lực cùng địa vị của mình uy hiếp ngược lại không cho tiết lộ việc đã làm.
Những người bị nàng lợi dụng muốn lật đổ nàng, nhưng thứ nhất quyền thế không bằng nàng. Thứ hai loại sự tình dụ người này không thể từ chối được. Thứ ba là nàng có một vẻ thánh khiết tuyệt đối, muốn tố cáo nàng thì sẽ phạm vào tội vũ nhục thượng cấp. Mà tội này ở Quang Minh giáo đình là một tội lớn, cho nên những người này chỉ còn cách nuốt cái bí mật này vào trong.
Cũng may Á Sắt Lâm đối với tất cả số nam nhân này đều có hứng thú, tuy nhiên đều chỉ dùng qua một lần nhưng không có qua lần thứ hai. Đồng thời, cho đến nay những nam nhân đã từng tiếp xúc qua với Á Sắt Lâm đều là bí mật.
Đêm đến, sự yên tĩnh đã trở lại, Diệp Phong bày tiệc riêng tại đặc địa, thỉnh mời Á Sắt Lâm chủ giáo xinh đẹp, cùng vào ăn cơm tối. Đợi cho đêm khuya yên tĩnh, đa số đăng hỏa đã tắt, thừa dịp ba hũ dấm của mình đã ngủ, theo lời gọi của Lộ Lộ cùng Nguyệt Nhi, liền mặc quần áo ra ngoài phòng, lặng lẽ chạy tới phòng ngủ của Á Sắt Lâm.
Mờ mờ phía trong phòng ngủ, trong chiếc áo ngủ màu trắng bán trong suốt có thể nhìn thấu qua được, Quang Minh ma kiếm sĩ Á Sắt Lâm đang nằm trên giường, sớm đã chờ dợi mục tiêu ngược đãi tới, đợi đến khuya mà mục tiêu không thấy đến. Đang định chìm vào giấc ngủ, Diệp Phong lại đột nhiên mở cửa tiến vào, tiện tay nhanh như chớp đóng cửa lại, lẻn đến bên giường điểm trúng khí huyệt nàng.
Á Sắt Lâm thấy mục tiêu đột nhiên xuất hiện trước mắt mình, đang muốn động thủ thì lại bị mục tiêu điểm một chỉ, chân khí không thể vận hành được, trong lòng cực độ chấn động. Bất quá trên mặt không hiển lộ ra, ra vẻ khẩn trương co người trên giường, nhìn Diệp Phong sẵng giọng: "Lôi Ân đoàn trưởng, ngươi lúc này định làm gì? Ngươi ngàn vạn lần không được làm loạn, trước kia ta chỉ nói giỡn thôi!"
"Sách sách, ngươi mặc áo ngủ bán trong suốt, nằm trên giường mở mắt không ngủ, không phải chính là chờ ta sao? Đạo đức giả ít thôi, bổn đoàn trưởng khả thị lần đầu ngoạn dực nhân mỹ nữ, hơn nữa là đan thân tao hóa giả thánh khiết, đến đây đi, ta nhất định sẽ cho ngươi dục tiên dục tử!"
Diệp Phong nhìn chằm chằm vào bên trong áo ngủ có diệu dụng như ẩn như hiện, sau đó vẻ mặt nở nụ cười vô sỉ, nhanh chóng nhào lên trên giường, giữ chặt đôi chân mềm mại nhu nhược như vô cốt, mở miệng không để cho nàng thời gian hô hấp, rồi phủ lấy cặp môi hồng nhuận như anh đào mà hôn, hòa cùng lúc bàn tay mở rộng nhào nặn trên cự nhũ tĩnh hương của nàng, thập phần không bỏ qua.
Tên sắc lang này…..Á Sắt Lâm lần đầu tiên bị nam nhân xâm phạm như thế, trong lòng nghi hoặc chân khí không thể sử dụng, thầm hận một tiếng. Từ đầu giường lấy ra ống khói mê đã chuẩn bị, dùng sức bẻ gẫy rồi nín thở
Diệp Phong đang chuẩn bị ăn Á Sắt Lâm, tịnh vẫn trụ trên môi anh đào của nàng, phòng khi dừng lại nàng sử dụng đấu khí cùng ma pháp. Nhưng căn bản không ngờ nàng còn chiêu khói mê, sau khi ngửi thấy khói mê thấy kinh hãi không xong thì đã muộn, mơ mơ màng màng gục xuống trên ngọc thể thục nữ.
"Tiểu sắc lang, để ngươi chiếm tiện nghi, thật là giận, xem ta đãi ngộ ngươi như thế nào".
Á Sắt Lâm thổi tan khói mê, đẩy Diệp Phong từ trên thân mình xuống, lấy từ không gian giới chỉ công cụ ngược đãi ra, tạm thời dùng chiếc còng bằng thép luyện khóa tay cùng chân hắn, nghĩ đến mình bị điểm một cái, đấu khí không thể sử dụng, lấy ra giải dược cho hắn ngửi, lập tức huy vũ roi da quất vào bụng hắn một cái.
"Ách…?" Diệp Phong ngửi giải dược, bụng bị vụt đau, chậm rãi mở to mắt, phát hiện Á Sắt Lâm đang cầm roi da nhìn hắn cười, hơn nữa tay chân bị khống chế bởi chiếc còng bằng thép luyện, và nhìn thấy một loại đồ tốt dùng trong đám quý tộc, không nhịn được nghi hoặc cười nói:"Á Sắt Lâm a di, chiêu khói mê nàng dùng rất hay, bất quá ngươi cầm roi da là có ý gì? Nàng cũng có cái thứ đó sao?"
"Lạc lạc, Lôi Ân đoàn trưởng mới không bình thường, rơi vào hoàn cảnh này mà vẫn còn cười được. Thành thật mà nói cho ngươi, ta có khuynh hướng ngược đãi, ngươi là mục tiêu ta chú ý lâu rồi. Yên tâm, ta đối với mục tiêu đếu không hạ sát thủ, hơn nữa chỉ một lần. Ngươi hôm nay chỉ có thể tự trách mình háo sắc, chui vào cửa để ta quật!"
Á Sắt Lâm nhìn lại mục tiêu ngược đãi trên giường, lộ ra nụ cười thánh khiết như thiên sứ, tay phải vung roi thống khoái vụt lên cánh tay trái Diệp Phong một cái, trong lòng tràn ngập khoái cảm.
Á Sắt Lâm quả thật không có ý nghĩ muốn giết Diệp Phong, chỉ là muốn dùng nhân vật phong vân đã chờ đợi lâu này, thỏa mãn một chút ngược đãi khoái cảm hư không trong nội tâm.
Cho nên Á Sắt Lâm cũng có nghĩ tới hậu quả, nàng đoán định loại nhân vật phong vân như Diệp Phong, không thể để người khác thuyết phục để bị ngược đãi, hơn nữa là chính Diệp Phong tiến vào phòng nàng muốn làm bạo ngược. Sự tình truyền ra bất luận kẻ nào đều sẽ không tin cầm thú nam tước, chỉ biết tin tưởng nàng là thánh khiết chủ giáo. Hơn nữa nàng chuẩn bị ngược đãi xong rồi chạy, bị trói buộc, Diệp Phong muốn trả thù cũng chưa thể!
Trời đất, không ngờ nàng lại thích ngược đãi...Thánh khiết chủ giáo lại có một bí mật là thích ngược đãi? Mẹ nó, nếu mà truyền ra ngoài, ai có thể tin được? May mà lão tử đã luyện súc cốt công, nếu không hôm nay xem như khó có đường về!
Diệp Phong bị hành hạ đau đớn, trong đầu không biết khóc hay cười, nhíu mày ra vẻ khẩn trương hỏi: "Chủ giáo đại nhân, ngươi đến ngày nay không có nam nhân chính là do nguyên nhân này?"
"Đúng vậy, ngươi tên tiểu sắc lang nên thấy là vinh hạnh được là người đầu tiên hôn ta, nam nhân đầu tiên ôm ta!" Á Sắt Lâm mỉm cưởi lộ ra vẻ phong tình vạn chủng, tay phải đặt lên đùi trái của Diệp Phong.
"Ân? Nụ hôn đầu tiên, nam nhân đầu tiên ôm nàng, quả thật vinh hạnh quá. Bất quá chủ giáo a di còn xử nữ hay không?" Diệp Phong vừa vận súc cốt công, vừa nhìn Á Sắt Lâm tò mò hỏi.
"Lạc lạc, xem ngươi quả nhiên cốt khí, không mở miệng van xin. Ta nói cho ngươi biết, trinh tiết của ta, do ta dùng ngón tay của mình cướp đi. Tốt, bây giờ phải cho tiểu sắc lang ngươi một chút đau khổ, mau nói cho ta biết, tại sao ta không thể sử dụng đấu khí, nếu không ta sẽ hành hạ ngươi cực kỳ đau đớn!"
Á Sắt Lâm định rằng mọi người sẽ không tin lời cầm thú nam tước nói, không sợ hắn tiết lộ bí mật, nên nói cho hắn nghe rất tự nhiên. Điều quan trọng nhất là bí mật lâu nay cất giấu tận đáy lòng Á Sắt Lâm, hôm nay mang ra nói thật là đặc biệt sảng khoái.
"Hắc hắc, tự suy nghĩ đi giáo chủ đại nhân. Hôm nay ta nhất định trở thành nam nhân đầu tiên của nàng. Nếu nàng cho ta cưỡi lên nàng, ta nhất định sẽ làm cho ngưoi sử dụng được đấu khí trở lại."
Diệp Phong nheo mắt cười gian trá, trong lúc Á Sắt Lâm há hốc mồm ngạc nhiên, thi triển súc cốt công thoát ra, vươn tay xé rách áo ngủ trong suốt lộ ra thân hình ma quỷ đến mê người. Đẩy nàng ngã xuống giường, vòng eo hoàn hảo, cặp mông nhô cao. Khi nàng lộ vẻ mặt khó tin, hắn cởi quần áo, cầm thương lên ngựa, túm lấy đôi cánh chim khiết bạch, vỗ vỗ vào mông, hoàn toàn không ngờ vị chủ giáo xinh đẹp này bề ngoài thánh khiết, bên trong lại phong tao như vậy, chuẩn bị chinh phục nàng.
Tác giả :
Hằng Tâm