Luận Kết Cục Của Việc Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong
Chương 34: Ngậm máu phun người
Bốn người vây quanh cái bàn ngồi xuống, ba Dương thấy Lương Phong không có ý tứ mở miệng nói chuyện trước, liền bắt đầu trịnh trọng nói lời cảm tạ Kỳ Yến. Từ bản tính mà nói, ông là thương nhân trọng lợi, đối với loại đại sư như Kỳ Yến chỉ có nịnh bợ không có đắc tội. Từ tình cảm mà nói, ông thân là cha, đối mặt với ân nhân cứu con trai, dù ông quỳ xuống dập đầu tạ ơn cũng được.
Cả đời này ông chỉ có một đứa con như vậy, dù có thêm nhiều tiền nữa, cũng là để cho nó, nếu con trai không còn, ông có nhiều tiền nữa, lại có ích lợi gì?
Kỳ Yến duy trì nụ cười cao lãnh nghe ba Dương thao thao bất tuyệt cảm kích, chờ sau khi đối phương nói xong, cậu mỉm cười gật gật đầu, châm thêm nước trà vào tách trà đã vơi hơn phân nửa của ba Dương: “Dương tiên sinh thật sự không cần khách khí như thế, lúc lệnh công tử xảy ra việc vừa vặn gặp được tôi, tôi vừa vặn có thể cứu hắn, đây ước chừng cũng là một đoạn duyên phận."
“Cũng không thể nói thế, lúc ấy tình huống nguy hiểm như vậy, nếu không phải ngài mạo hiểm cứu khuyển tử ra, không chừng đứa nhỏ sẽ bị tươi sống thiêu…" Mẹ Dương nói không nên lời chữ “chết", đầu lưỡi đánh một vòng, trọn vẹn che giấu qua, “Cho dù việc này đối với ngài mà nói, có khả năng chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng mà đối với nhà của chúng tôi mà nói, cũng là ân tình lớn lao."
Kỳ Yến nghe xong cười cười, không tranh luận với vợ chồng hai người, nâng tách trà lên nhấp một ngụm.
Thấy thái độ này của cậu, trong lòng vợ chồng hai người ngược lại kiên định, lại hoa mỹ khen ngợi Kỳ Yến một lần, mới cảm thấy mỹ mãn.
Ấn tượng của Lương Phong đối với ba Dương cũng không sâu, cái chỗ đế đô này, người làm ông chủ thật sự rất nhiều, giống như ba Dương thì càng không ít, ấn tượng duy nhất của hắn đối với người này chính là Kỳ Yến từng đến nhà ông ta xem phong thuỷ. Sau đó hắn còn cố ý điều tra ba Dương, biết được dưới tay có một công ty không có trở ngại, ở trước mặt người thường cũng miễn cưỡng xưng được là phú hào, làm người có chút thế lực, nhưng còn không đến mức chọc người ta sinh chán ghét. Từ góc độ của hắn mà phán đoán, Kỳ đại sư không cần cố ý lấy lòng Dương gia.
Xem ra vị Kỳ đại sư này là thật sự tốt bụng, mới có thể nguyện ý làm loại chuyện này, hắn có chút hiểu rõ vì sao người Dương gia lại cảm kích đến nước này.
“Lương tiên sinh, " Kỳ Yến quay đầu nhìn về phía Lương Phong, “Không biết hôm nay anh tới là vì chuyện gì?"
Lương Phong cười nói: “Lần trước đến quấy rầy Kỳ đại sư, trong lòng tôi vẫn luôn bất an, cho nên hôm nay là cố ý nói lời cảm tạ ngài." Nói xong, hắn lấy ra một hộp gấm hình chữ nhật nho nhỏ, hai tay đặt tới trước mặt Kỳ Yến.
Kỳ Yến xoay tách trà trong tay, nhìn hộp gấm một cái, chậm rãi nói: “Lương tiên sinh khách khí."
“Nên làm, " Lương Phong thấy hứng thú của Kỳ Yến đối với tạ lễ cũng không lớn, đặt tách trà xuống do dự một chút sau đó nói, “Trên thực tế hôm nay tôi tới, còn có một chuyện muốn nhờ."
Kỳ Yến chỉ biết hôm nay Lương Phong tới, tuyệt đối không phải vì đưa tạ lễ gì. Lúc ấy cậu giúp Lương Phong xem tướng đã thu phí, hiện tại Lương Phong nhắc lại chuyện xưa, không có khả năng là qua lâu như vậy còn mang lòng cảm kích, khẳng định có những chuyện khác muốn nói.
Ba Dương và mẹ Dương là người rất có ánh mắt, thấy Lương Phong mở miệng, hai người liền đứng dậy cáo từ Kỳ Yến, trước khi đi còn liều mạng kiên trì đưa cho Kỳ Yến một cái phong bì đỏ thẫm, mới tâm tình khoái trá rời khỏi cửa nhà 704.
Chờ sau khi vợ chồng Dương gia rời đi, Kỳ Yến đóng cửa lại, đi đến bên cạnh bàn trà ngồi xuống, làm một thủ thế mời nói với Lương Phong.
“Cám ơn, " Lương Phong cười cười, “Lần trước tới quấy rầy Kỳ đại sư, bởi vì thời gian có hạn, cũng chưa từng tán gẫu đàng hoàng với đại sư ngài, " Lương Phong tạm dừng một chút, “Vốn đang muốn nhờ Kỳ đại sư đi xem tướng cho ông chủ chúng tôi, kết quả thật không ngờ hai người đã trở thành bạn bè."
Lúc trước sau khi Lương Phong biết được chuyện này, cảm thấy thật sự có chút không thể tin được, ông chủ thế mà lại làm bạn với một thầy phong thủy, này thật sự là rất làm cho người ta ngoài ý muốn.
Kỳ Yến không quá để ý cười cười, lúc ấy Lương Phong tìm cậu, căn bản không có nói rõ hắn là trợ lý của Sầm ngũ gia. Có lẽ đối phương có gì đó cố kỵ, cho nên mới cố ý giấu diếm, mà cậu cũng không thèm để ý loại chuyện này. Hiện tại Lương Phong nhắc lại chuyện xưa, chỉ sợ cũng là lo lắng cậu vì chuyện này mà sinh ra hiểu lầm với hắn.
Thấy biểu tình Kỳ Yến cũng không có chỗ nào không vui, trong lòng Lương Phong nhẹ nhàng thở ra. Lúc trước hắn cố ý giấu diếm thân phận của mình, chính là sợ mang đến phiền toái cho ông chủ. Thân phận ông chủ không bình thường, người muốn nịnh nọt hắn ở đế đô không ít, đến lúc đó nếu như ông chủ không nguyện ý gặp Kỳ đại sư, như vậy đắc tội với người ta cũng chỉ có hắn, sẽ không liên lụy đến ông chủ.
“Lúc ấy có chỗ nào không chu toàn, còn mong Kỳ đại sư thứ lỗi nhiều hơn." Lương Phong có chút may mắn vị Kỳ đại sư này không phải người bụng dạ hẹp hòi, không thì nếu nói tỉ mỉ ra, vẫn là hắn làm việc không quá chu đáo, những đại sư này muốn đối phó hắn, động tay chân gì đó, có khả năng cũng không phải chuyện quá khó khăn.
Kỳ Yến tiếp tục bảo trì mỉm cười, chờ Lương Phong nói hết.
“Kỳ đại sư, không biết trên thế giới… có quỷ hay không?" Lương Phong do dự một chút, rốt cuộc vẫn đem lời giấu ở đáy lòng nói ra, “Mấy năm trước xá muội kết giao một người bạn trai, tình cảm hai người vẫn luôn không tệ lắm, đã sắp chuẩn bị kết hôn, chỉ là gần đây hôn phòng của bọn họ bắt đầu có chuyện ma quái."
Kỳ Yến nhíu mày: “Trong nhà phát sinh chuyện không bình thường à?"
“Nửa đêm có tiếng khóc của phụ nữ và con nít, còn có lúc nửa đêm đi toilet, lại phát hiện đáy bồn tắm có vết máu đỏ sẫm, thậm chí còn có quỷ ảnh xuất hiện." Trên mặt Lương Phong mang vẻ u sầu, “Hiện tại xá muội cả ngày tâm thần hoảng hốt, cũng không dám đến căn phòng nó với vị hôn phu cùng mua mà ở, cả người đều tiều tụy không ít."
“Bọn họ có đến hỏi hàng xóm hay không, có lẽ thực sự có phụ nữ hoặc con nít khóc cũng không chừng?" Bản thân Kỳ Yến không quá tin tưởng cái này, rất nhiều cái gọi là quỷ quái, trên thực tế đều là người dọa người tạo thành nhân tố tâm lý.
Người còn sống liền có sinh khí, sinh khí là khắc tinh của vật không sạch sẽ, không có đạo lý luôn đụng vào thân thể người. Chỉ có người sắp lâm chung hoặc là sinh khí không đủ, mới có khả năng nhìn thấy vật thể có linh khí không bình thường.
Lương Phong lắc đầu: “Hỏi rồi, hàng xóm khác đều không nghe âm thanh lạ đó."
“Không biết thân thể lệnh muội như thế nào?"
Nghe được vấn đề không liên quan, Lương Phong sửng sốt một chút mới nói: “Rất tốt, bình thường có thể ăn có thể chạy có thể nhảy, chỉ có điều hai ngày gần đây khẩu vị có chút kém."
“Tôi hiểu rồi, " Kỳ Yến nhìn thời gian, “Hôm nay lệnh muội có rảnh không? Tôi muốn đến nhà cô ấy nhìn xem, mới biết được là xảy ra chuyện gì."
“Hôm nay vừa vặn nó xin phép ở nhà nghỉ ngơi, vậy liền kính nhờ Kỳ đại sư." Lương Phong khom lưng với Kỳ Yến, chuyện có liên quan đến em gái mình, người làm anh trai là hắn, khó tránh khỏi sẽ lo lắng.
Kỳ Yến tới thư phòng cầm một cái thùng lớn bằng hai bàn tay người trưởng thành, nói với Lương Phong đứng ở phòng khách chờ cậu, “Đi, hiện tại chúng ta liền đi."
Sầm Bách Hạc mở hội nghị xong, nói với thư ký: “Hôm nay Lương Phong xin nghỉ với phòng nhân sự à?"
Thư ký gật đầu nói: “Hình như là người nhà anh Lương có chuyện, anh Lương cần đi xử lý."
Sầm Bách Hạc nghe vậy không hỏi thêm nữa, thân là ông chủ công ty, khi nhà nhân viên tâm phúc xảy ra chuyện, nếu ngay cả hỏi hắn cũng không hỏi tới, vậy liền thật sự làm cho người ta lạnh lòng, “Tôi hiểu được, cậu đem ghi chép hội nghị vừa rồi chỉnh lý lại một phần giao cho tôi."
Lương Phong trực tiếp chạy xe đến dưới lầu nhà mới của em gái, Kỳ Yến đi xuống xe liền nhìn thấy một cô gái ăn diện thời thượng xinh đẹp đi tới chỗ bọn họ, tuy rằng vẻ mặt có chút tiều tụy, nhưng mà khí thế nữ cường nhân trên người cũng che giấu không được.
“Chào Kỳ đại sư, tôi là Lương Vân." Lương Vân đạp giày cao gót đi đến trước mặt Kỳ Yến, nói lời cảm tạ với cậu, “Cảm ơn ngài cố ý vì tôi mà đến đây một chuyến." Cô đã nghe anh trai nói qua, vị Kỳ đại sư trẻ tuổi này từng xem phong thủy cho Sầm gia, mà còn có quan hệ rất tốt với Sầm ngũ gia, dựa vào việc đó cô liền biết vị đại sư này là một nhân vật vô cùng lợi hại.
Rất nhiều người thích móc nối tuổi tác với năng lực, nhưng mà người chân chính có năng lực, lại không nhất định tất cả đều cao tuổi.
Hai người chào hỏi nhau xong, Lương Vân liền dẫn Lương Phong và Kỳ Yến lên lầu.
Số phòng của căn phòng mà Lương Vân và vị hôn phu mua vô cùng may mắn, 1606, tọa bắc dựa nam, lấy ánh sáng tốt lại thông gió, trang trí cũng vô cùng ấm áp. Sau khi Kỳ Yến vào phòng, quan sát xung quanh một vòng, liền nhìn ra chủ nhân căn phòng vô cùng để bụng đối với việc trang trí căn phòng này.
Nhìn một vòng xong, Kỳ Yến đối diện với ánh mắt cực nóng của anh em hai người, không nói gì thêm, mà là mở thùng dụng cụ mình mang đến.
Lương Phong vốn tưởng rằng trong thùng dụng cụ đặt các loại pháp khí, thật không ngờ bên trong lại là các loại công cụ làm thí nghiệm hóa học, hắn nghi hoặc nhìn Kỳ Yến, không rõ hành động của đối phương là có ý gì.
Không biết Kỳ Yến đem mấy loại đồ vật gì trộn chung lại, Lương Phong liền nhìn thấy chất lỏng rất nhanh biến thành màu đỏ, trong lúc nhất thời hắn có chút mê man.
Kỳ Yến không nhìn hắn, mà là kéo rèm phòng khách xuống, làm cho cả căn phòng đều tối lại, sau đó mở một bóng đèn, hỏi Lương Vân, “Buổi tối cô nhìn thấy máu tươi, giống màu này không?"
Lương Vân sửng sốt một khắc, có chút mờ mịt lắc đầu: “Tôi không biết, lúc ấy tôi thực sợ hãi, xoay người bỏ chạy, sau đó…" Sau đó vị hôn phu của cô tới, thấy cô quá sợ hãi, liền xả nước cho máu trong bồn tắm trôi đi.
Cô lại nhìn đồ vật trong cốc chịu nhiệt, cảm thấy màu sắc hình như thật sự có chút giống.
“Đây là cái gì?" Lương Phong hỏi.
Có điều sau khi hắn hỏi những lời này ra khỏi miệng, hắn cảm giác ánh mắt Kỳ Yến nhìn hắn vô cùng quái dị.
“Phenolphthalein thêm dung dịch tính kiềm có giá trị pH từ 8.2 đến 10.0, " Kỳ Yến lắc lắc chất lỏng màu đỏ, “Liền sinh ra loại phản ứng hoá học này."
“Đương nhiên…" Kỳ Yến đổ chất hóa học vào sọt rác, quay đầu vọt vào nhà vệ sinh, nói với anh em hai người, “Thứ cô nhìn thấy cũng có thể là máu động vật khác hoặc là sốt cà chua, cơ mà sốt cà chua đại khái không thể dùng nước tùy tiện xả liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi."
“Đại sư, ý của ngài là nói, trong phòng này không có…" Lương Vân nhìn bức rèm phòng kéo lại, “Không có thứ gì không sạch sẽ à?"
“Ít nhất tôi không nhận thấy trong phòng này có chỗ nào không thích hợp, " Kỳ Yến thu dọn thùng dụng cụ của mình, “Trên thực tế, tôi cảm thấy hai người không phải nên tìm đại sư gì, mà là nên báo cảnh sát."
Lương Vân nghe vậy lập tức sau lưng chợt lạnh, trước đó cô cho rằng trong nhà có chuyện ma quái, bởi vì sợ hãi liền không nghĩ nhiều, hiện tại nghĩ tỉ mỉ, nếu đây không phải là chuyện ma quái, mà là người làm… Như vậy là ai làm, ai có thể vào nhà của cô?
Cạch, tiếng vặn chìa khóa truyền đến, sau đó một nam nhân mang kính mắt, thân mặc áo sơmi từ ngoài cửa đi đến, trong tay của hắn còn mang theo một túi hoa quả.
“Anh, " nam nhân đầu tiên là sửng sốt, lập tức cao hứng đi đến bên cạnh Lương Vân, “Vân Vân, nghe nói hôm nay em muốn lại đây, anh cố ý mua hoa quả em thích ăn nhất. Không biết vị này là ai?" Hắn nhìn về phía Kỳ Yến, không biết trong nhà sao lại đột nhiên có một người xa lạ.
“Đây là đại sư mà anh trai mời dến cho chúng ta, " Lương Vân cười nói, “Sao hôm nay anh không đi làm?"
“Anh xin công ty nghỉ hai ngày, " nam nhân cười giải thích, “Tinh thần em không tốt lắm, anh muốn ở cùng em nhiều hơn."
Lương Vân cười cười, trên mặt mang theo vài phần ngọt ngào, xách hoa quả nam nhân mua về vào phòng bếp.
Nam nhân tiếp đón Lương Phong và Kỳ Yến ngồi xuống, thuận tiện đi đến ban công kéo bức màn ra, sau đó ngồi xuống đối diện Kỳ Yến: “Đại sư, ngài cũng thật sự phải giúp chúng tôi nhìn xem, gần đây căn phòng này náo loạn rất nhiều việc chẳng hiểu ra sao, tôi và Vân Vân cũng chuẩn bị xử lý căn phòng này, mua lại cái khác."
Kỳ Yến cười như không cười nhìn nam nhân này: “Lỡ như sau khi bán cho người khác, vẫn tiếp tục có chuyện ma quái thì làm như thế nào?"
Nam nhân xấu hổ cười nói: “Vấn đề này tôi và Vân Vân cũng nghĩ rồi, cùng lắm thì chúng tôi ăn chút thiệt thòi bán giá thấp. Căn phòng này… tôi thật sự là không muốn ở tiếp."
Anh vợ tương lai Lương Phong không nói gì, từ thái độ hơi bình thản của hắn đối với nam nhân, hắn đối với người em rể này hình như không quá thích, chỉ có điều hắn che giấu cảm xúc rất tốt, nếu không phải Kỳ Yến từng học về biểu tình, còn thật sự nhìn đoán không ra.
“Anh, Kỳ đại sư, ăn chút hoa quả." Lương Vân bưng hoa quả đã rửa đi ra, đặt lên trên bàn cười khanh khách nói, “Văn Hàn, anh đi siêu thị mua chút đồ ăn về đi."
“Được." Chu Văn Hàn gật đầu đáp ứng, cầm túi tiền đi ra cửa.
Kỳ Yến nhìn bóng lưng hắn, vươn tay cầm một trái nho đã rửa bỏ vào trong miệng, chua đến mức thiếu chút nữa rớt nước mắt. Cậu vội vàng uống một ngụm nước, áp chế vị chua trong cổ họng. Lương Phong vươn tay ra, lúc Kỳ Yến cúi đầu uống trà, lại thu trở về.
Lương Vân không chú ý tới động tác của hai người, cúi đầu lột một quả nho bỏ vào trong miệng, toàn bộ biểu tình đều vặn vẹo, sau khi miễn cưỡng nuốt quả nho đó xuống, cô xấu hổ cười nói với Kỳ Yến: “Kỳ đại sư, Văn Hàn không biết chọn đồ vật, khiến ngài chê cười."
“Không có việc gì." Kỳ Yến nhấp một ngụm trà, giọng điệu bình tĩnh nói, “Nho chua còn nâng cao tinh thần, rất tốt."
Nghe Kỳ Yến nói như vậy, Lương Vân vén lọn tóc mai ra sau tai, ý xấu hổ trong lòng vẫn chưa tiêu, chỉ là trên mặt miễn cưỡng duy trì mỉm cười.
Lương Phong thở dài: “Vân Vân, anh nghe Chu Văn Hàn nói, các em chuẩn bị lấy giá thấp bán căn nhà này à?"
Lương Vân do dự nói: “Chuyện này ngày hôm qua Văn Hàn đề cập với em hai câu, còn chưa có quyết định bán hay không." Cô biết người trong nhà đều không quá vừa lòng với Văn Hàn, cho nên lời này nói có chút không chắc chắn. Căn nhà này mua vào ba năm trước, khi mua bỏ hơn hai trăm vạn, bởi vì điều kiện trong nhà Văn Hàn không tốt, công việc cũng vừa khởi bước, cho nên nhà hắn chỉ ra không đến bốn mươi vạn, hai trăm vạn còn lại là cô bỏ ra hết, lúc ấy tiền trong tay cô không đủ, trong nhà còn giúp cô ra một trăm vạn.
“Lương tiểu thư, căn nhà này của hai người, hiện tại chỉ có tăng giá tài sản chứ không bị giảm giá, bán giá thấp liền rất thiệt thòi, " Kỳ Yến nhíu mày, “Loại chuyện này vẫn là thận trọng suy xét mới tương đối tốt."
“Căn phòng này trang hoàng tốn rất nhiều tâm huyết của tôi, tôi cũng không muốn bán đi, " Lương Vân ngẩng đầu đánh giá bốn phía phòng ở, trong nụ cười nhiễm vài phần thoải mái, “Hiện tại Kỳ đại sư nói phòng ở không thành vấn đề, tôi cũng yên tâm."
“Em yên cái gì mà tâm, người phá rối sau lưng còn chưa bắt được, em ở yên tâm, anh cũng không yên tâm." Giọng điệu Lương Phong có chút không tốt lắm, có khả năng vì có người ngoài là Kỳ Yến ở đây, hắn biểu hiện coi như khắc chế.
Kỳ Yến nghe hai anh em nói chuyện phiếm, ước chừng nửa giờ sau, Chu Văn Hàn trở lại, Lương Vân đứng dậy nói với hắn: “Anh tâm sự với anh trai em và Kỳ đại sư, em vào nấu cơm."
Chu Văn Hàn ngồi xuống trên ghế sa lông, thấy hoa quả trên mâm gần như không hề động tới, vì thế đẩy hoa quả tới trước mặt hai người: “Hoa quả này rất tươi mới, hai người ăn đi."
Kỳ Yến nhìn chằm chằm mặt Chu Văn Hàn, đột nhiên nói: “Chu tiên sinh và Lương tiểu thư cùng một chỗ đã bao lâu?"
Chu Văn Hàn ngẩn người, lập tức cười: “Sắp tám năm, năm đó chúng tôi quen biết ở đại học, một đường đi đến hiện tại, cũng rất không dễ dàng."
Di động của Lương Phong vào lúc này vang lên, Kỳ Yến sắp mở miệng nói, lại nuốt trở vào.
Không biết người bên kia di động Lương Phong đang nói cái gì, đột nhiên quay đầu nhìn cậu một cái: “Đúng, Kỳ đại sư cũng ở cùng với tôi."
“Đúng, cậu ấy giúp em gái tôi xem phòng ở."
Sau khi cuộc gọi kết thúc, Lương Phong nói với Kỳ Yến: “Mới vừa rồi ông chủ còn hỏi cậu, nói buổi tối có chuyện tìm cậu."
Đuôi lông mày Kỳ Yến giật giật, khẽ gật đầu, ánh mắt lần thứ hai rơi xuống trên người Chu Văn Hàn.
Chu Văn Hàn bị Kỳ Yến nhìn chăm chú đến chột dạ, không biết vì cái gì, rõ ràng người gọi là Kỳ đại sư này thoạt nhìn một chút cũng không giống đại sư chân chính, chỉ có điều ánh mắt cậu ta nhìn người khác, giống như liếc mắt một cái có thể nhìn vào trong lòng người, hắn thậm chí có chút không dám đối diện với vị Kỳ đại sư này.
“Tôi xem tướng mạo Chu tiên sinh, từ nhỏ gia cảnh hẳn là thực bình thường, mà còn nhiều anh chị em, lệnh tôn lệnh đường bồi dưỡng anh học đại học, hẳn là thực không dễ dàng đi?" Kỳ Yến hơi hơi rũ mí mắt xuống, “Một bước lên mây, đúng là khó được."
Chu Văn Hàn ngại ngùng cười cười, “Ba mẹ tôi quả thật đều rất không dễ dàng." Nói hắn gia cảnh bình thường, đã xem như khách khí.
“Nếu hết thảy hiện tại đều không dễ có được, vì sao anh không quý trọng cho tốt?" Mi mắt Kỳ Yến vừa nhấc, ánh mắt sắc bén nhìn hắn, “Gần đây hình như Chu tiên sinh mệnh phạm hoa đào nhỉ?"
“Kỳ đại sư, cậu đừng ngậm máu phun người!" Chu Văn Hàn mãnh liệt từ trên sa lông đứng lên, vẻ mặt phẫn nộ nhìn Kỳ Yến và Lương Phong, “Anh, em biết nhà mấy người xem thường nhà em nghèo, nhưng mà anh không thể cố ý tìm người đến châm ngòi tình cảm của em và Vân Vân, nếu anh thật sự cảm thấy chúng em không thích hợp, có thể trực tiếp nói với em, không cần dùng loại thủ đoạn này!"
Bị người rống như vậy, Kỳ Yến không giận ngược lại còn cười, cậu nhẹ nhàng nhìn Chu Văn Hàn một cái, quay đầu nhìn về phía phòng bếp, “Không bằng Lương tiểu thư cũng lại đây cùng nghe một chút?"
Cả đời này ông chỉ có một đứa con như vậy, dù có thêm nhiều tiền nữa, cũng là để cho nó, nếu con trai không còn, ông có nhiều tiền nữa, lại có ích lợi gì?
Kỳ Yến duy trì nụ cười cao lãnh nghe ba Dương thao thao bất tuyệt cảm kích, chờ sau khi đối phương nói xong, cậu mỉm cười gật gật đầu, châm thêm nước trà vào tách trà đã vơi hơn phân nửa của ba Dương: “Dương tiên sinh thật sự không cần khách khí như thế, lúc lệnh công tử xảy ra việc vừa vặn gặp được tôi, tôi vừa vặn có thể cứu hắn, đây ước chừng cũng là một đoạn duyên phận."
“Cũng không thể nói thế, lúc ấy tình huống nguy hiểm như vậy, nếu không phải ngài mạo hiểm cứu khuyển tử ra, không chừng đứa nhỏ sẽ bị tươi sống thiêu…" Mẹ Dương nói không nên lời chữ “chết", đầu lưỡi đánh một vòng, trọn vẹn che giấu qua, “Cho dù việc này đối với ngài mà nói, có khả năng chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng mà đối với nhà của chúng tôi mà nói, cũng là ân tình lớn lao."
Kỳ Yến nghe xong cười cười, không tranh luận với vợ chồng hai người, nâng tách trà lên nhấp một ngụm.
Thấy thái độ này của cậu, trong lòng vợ chồng hai người ngược lại kiên định, lại hoa mỹ khen ngợi Kỳ Yến một lần, mới cảm thấy mỹ mãn.
Ấn tượng của Lương Phong đối với ba Dương cũng không sâu, cái chỗ đế đô này, người làm ông chủ thật sự rất nhiều, giống như ba Dương thì càng không ít, ấn tượng duy nhất của hắn đối với người này chính là Kỳ Yến từng đến nhà ông ta xem phong thuỷ. Sau đó hắn còn cố ý điều tra ba Dương, biết được dưới tay có một công ty không có trở ngại, ở trước mặt người thường cũng miễn cưỡng xưng được là phú hào, làm người có chút thế lực, nhưng còn không đến mức chọc người ta sinh chán ghét. Từ góc độ của hắn mà phán đoán, Kỳ đại sư không cần cố ý lấy lòng Dương gia.
Xem ra vị Kỳ đại sư này là thật sự tốt bụng, mới có thể nguyện ý làm loại chuyện này, hắn có chút hiểu rõ vì sao người Dương gia lại cảm kích đến nước này.
“Lương tiên sinh, " Kỳ Yến quay đầu nhìn về phía Lương Phong, “Không biết hôm nay anh tới là vì chuyện gì?"
Lương Phong cười nói: “Lần trước đến quấy rầy Kỳ đại sư, trong lòng tôi vẫn luôn bất an, cho nên hôm nay là cố ý nói lời cảm tạ ngài." Nói xong, hắn lấy ra một hộp gấm hình chữ nhật nho nhỏ, hai tay đặt tới trước mặt Kỳ Yến.
Kỳ Yến xoay tách trà trong tay, nhìn hộp gấm một cái, chậm rãi nói: “Lương tiên sinh khách khí."
“Nên làm, " Lương Phong thấy hứng thú của Kỳ Yến đối với tạ lễ cũng không lớn, đặt tách trà xuống do dự một chút sau đó nói, “Trên thực tế hôm nay tôi tới, còn có một chuyện muốn nhờ."
Kỳ Yến chỉ biết hôm nay Lương Phong tới, tuyệt đối không phải vì đưa tạ lễ gì. Lúc ấy cậu giúp Lương Phong xem tướng đã thu phí, hiện tại Lương Phong nhắc lại chuyện xưa, không có khả năng là qua lâu như vậy còn mang lòng cảm kích, khẳng định có những chuyện khác muốn nói.
Ba Dương và mẹ Dương là người rất có ánh mắt, thấy Lương Phong mở miệng, hai người liền đứng dậy cáo từ Kỳ Yến, trước khi đi còn liều mạng kiên trì đưa cho Kỳ Yến một cái phong bì đỏ thẫm, mới tâm tình khoái trá rời khỏi cửa nhà 704.
Chờ sau khi vợ chồng Dương gia rời đi, Kỳ Yến đóng cửa lại, đi đến bên cạnh bàn trà ngồi xuống, làm một thủ thế mời nói với Lương Phong.
“Cám ơn, " Lương Phong cười cười, “Lần trước tới quấy rầy Kỳ đại sư, bởi vì thời gian có hạn, cũng chưa từng tán gẫu đàng hoàng với đại sư ngài, " Lương Phong tạm dừng một chút, “Vốn đang muốn nhờ Kỳ đại sư đi xem tướng cho ông chủ chúng tôi, kết quả thật không ngờ hai người đã trở thành bạn bè."
Lúc trước sau khi Lương Phong biết được chuyện này, cảm thấy thật sự có chút không thể tin được, ông chủ thế mà lại làm bạn với một thầy phong thủy, này thật sự là rất làm cho người ta ngoài ý muốn.
Kỳ Yến không quá để ý cười cười, lúc ấy Lương Phong tìm cậu, căn bản không có nói rõ hắn là trợ lý của Sầm ngũ gia. Có lẽ đối phương có gì đó cố kỵ, cho nên mới cố ý giấu diếm, mà cậu cũng không thèm để ý loại chuyện này. Hiện tại Lương Phong nhắc lại chuyện xưa, chỉ sợ cũng là lo lắng cậu vì chuyện này mà sinh ra hiểu lầm với hắn.
Thấy biểu tình Kỳ Yến cũng không có chỗ nào không vui, trong lòng Lương Phong nhẹ nhàng thở ra. Lúc trước hắn cố ý giấu diếm thân phận của mình, chính là sợ mang đến phiền toái cho ông chủ. Thân phận ông chủ không bình thường, người muốn nịnh nọt hắn ở đế đô không ít, đến lúc đó nếu như ông chủ không nguyện ý gặp Kỳ đại sư, như vậy đắc tội với người ta cũng chỉ có hắn, sẽ không liên lụy đến ông chủ.
“Lúc ấy có chỗ nào không chu toàn, còn mong Kỳ đại sư thứ lỗi nhiều hơn." Lương Phong có chút may mắn vị Kỳ đại sư này không phải người bụng dạ hẹp hòi, không thì nếu nói tỉ mỉ ra, vẫn là hắn làm việc không quá chu đáo, những đại sư này muốn đối phó hắn, động tay chân gì đó, có khả năng cũng không phải chuyện quá khó khăn.
Kỳ Yến tiếp tục bảo trì mỉm cười, chờ Lương Phong nói hết.
“Kỳ đại sư, không biết trên thế giới… có quỷ hay không?" Lương Phong do dự một chút, rốt cuộc vẫn đem lời giấu ở đáy lòng nói ra, “Mấy năm trước xá muội kết giao một người bạn trai, tình cảm hai người vẫn luôn không tệ lắm, đã sắp chuẩn bị kết hôn, chỉ là gần đây hôn phòng của bọn họ bắt đầu có chuyện ma quái."
Kỳ Yến nhíu mày: “Trong nhà phát sinh chuyện không bình thường à?"
“Nửa đêm có tiếng khóc của phụ nữ và con nít, còn có lúc nửa đêm đi toilet, lại phát hiện đáy bồn tắm có vết máu đỏ sẫm, thậm chí còn có quỷ ảnh xuất hiện." Trên mặt Lương Phong mang vẻ u sầu, “Hiện tại xá muội cả ngày tâm thần hoảng hốt, cũng không dám đến căn phòng nó với vị hôn phu cùng mua mà ở, cả người đều tiều tụy không ít."
“Bọn họ có đến hỏi hàng xóm hay không, có lẽ thực sự có phụ nữ hoặc con nít khóc cũng không chừng?" Bản thân Kỳ Yến không quá tin tưởng cái này, rất nhiều cái gọi là quỷ quái, trên thực tế đều là người dọa người tạo thành nhân tố tâm lý.
Người còn sống liền có sinh khí, sinh khí là khắc tinh của vật không sạch sẽ, không có đạo lý luôn đụng vào thân thể người. Chỉ có người sắp lâm chung hoặc là sinh khí không đủ, mới có khả năng nhìn thấy vật thể có linh khí không bình thường.
Lương Phong lắc đầu: “Hỏi rồi, hàng xóm khác đều không nghe âm thanh lạ đó."
“Không biết thân thể lệnh muội như thế nào?"
Nghe được vấn đề không liên quan, Lương Phong sửng sốt một chút mới nói: “Rất tốt, bình thường có thể ăn có thể chạy có thể nhảy, chỉ có điều hai ngày gần đây khẩu vị có chút kém."
“Tôi hiểu rồi, " Kỳ Yến nhìn thời gian, “Hôm nay lệnh muội có rảnh không? Tôi muốn đến nhà cô ấy nhìn xem, mới biết được là xảy ra chuyện gì."
“Hôm nay vừa vặn nó xin phép ở nhà nghỉ ngơi, vậy liền kính nhờ Kỳ đại sư." Lương Phong khom lưng với Kỳ Yến, chuyện có liên quan đến em gái mình, người làm anh trai là hắn, khó tránh khỏi sẽ lo lắng.
Kỳ Yến tới thư phòng cầm một cái thùng lớn bằng hai bàn tay người trưởng thành, nói với Lương Phong đứng ở phòng khách chờ cậu, “Đi, hiện tại chúng ta liền đi."
Sầm Bách Hạc mở hội nghị xong, nói với thư ký: “Hôm nay Lương Phong xin nghỉ với phòng nhân sự à?"
Thư ký gật đầu nói: “Hình như là người nhà anh Lương có chuyện, anh Lương cần đi xử lý."
Sầm Bách Hạc nghe vậy không hỏi thêm nữa, thân là ông chủ công ty, khi nhà nhân viên tâm phúc xảy ra chuyện, nếu ngay cả hỏi hắn cũng không hỏi tới, vậy liền thật sự làm cho người ta lạnh lòng, “Tôi hiểu được, cậu đem ghi chép hội nghị vừa rồi chỉnh lý lại một phần giao cho tôi."
Lương Phong trực tiếp chạy xe đến dưới lầu nhà mới của em gái, Kỳ Yến đi xuống xe liền nhìn thấy một cô gái ăn diện thời thượng xinh đẹp đi tới chỗ bọn họ, tuy rằng vẻ mặt có chút tiều tụy, nhưng mà khí thế nữ cường nhân trên người cũng che giấu không được.
“Chào Kỳ đại sư, tôi là Lương Vân." Lương Vân đạp giày cao gót đi đến trước mặt Kỳ Yến, nói lời cảm tạ với cậu, “Cảm ơn ngài cố ý vì tôi mà đến đây một chuyến." Cô đã nghe anh trai nói qua, vị Kỳ đại sư trẻ tuổi này từng xem phong thủy cho Sầm gia, mà còn có quan hệ rất tốt với Sầm ngũ gia, dựa vào việc đó cô liền biết vị đại sư này là một nhân vật vô cùng lợi hại.
Rất nhiều người thích móc nối tuổi tác với năng lực, nhưng mà người chân chính có năng lực, lại không nhất định tất cả đều cao tuổi.
Hai người chào hỏi nhau xong, Lương Vân liền dẫn Lương Phong và Kỳ Yến lên lầu.
Số phòng của căn phòng mà Lương Vân và vị hôn phu mua vô cùng may mắn, 1606, tọa bắc dựa nam, lấy ánh sáng tốt lại thông gió, trang trí cũng vô cùng ấm áp. Sau khi Kỳ Yến vào phòng, quan sát xung quanh một vòng, liền nhìn ra chủ nhân căn phòng vô cùng để bụng đối với việc trang trí căn phòng này.
Nhìn một vòng xong, Kỳ Yến đối diện với ánh mắt cực nóng của anh em hai người, không nói gì thêm, mà là mở thùng dụng cụ mình mang đến.
Lương Phong vốn tưởng rằng trong thùng dụng cụ đặt các loại pháp khí, thật không ngờ bên trong lại là các loại công cụ làm thí nghiệm hóa học, hắn nghi hoặc nhìn Kỳ Yến, không rõ hành động của đối phương là có ý gì.
Không biết Kỳ Yến đem mấy loại đồ vật gì trộn chung lại, Lương Phong liền nhìn thấy chất lỏng rất nhanh biến thành màu đỏ, trong lúc nhất thời hắn có chút mê man.
Kỳ Yến không nhìn hắn, mà là kéo rèm phòng khách xuống, làm cho cả căn phòng đều tối lại, sau đó mở một bóng đèn, hỏi Lương Vân, “Buổi tối cô nhìn thấy máu tươi, giống màu này không?"
Lương Vân sửng sốt một khắc, có chút mờ mịt lắc đầu: “Tôi không biết, lúc ấy tôi thực sợ hãi, xoay người bỏ chạy, sau đó…" Sau đó vị hôn phu của cô tới, thấy cô quá sợ hãi, liền xả nước cho máu trong bồn tắm trôi đi.
Cô lại nhìn đồ vật trong cốc chịu nhiệt, cảm thấy màu sắc hình như thật sự có chút giống.
“Đây là cái gì?" Lương Phong hỏi.
Có điều sau khi hắn hỏi những lời này ra khỏi miệng, hắn cảm giác ánh mắt Kỳ Yến nhìn hắn vô cùng quái dị.
“Phenolphthalein thêm dung dịch tính kiềm có giá trị pH từ 8.2 đến 10.0, " Kỳ Yến lắc lắc chất lỏng màu đỏ, “Liền sinh ra loại phản ứng hoá học này."
“Đương nhiên…" Kỳ Yến đổ chất hóa học vào sọt rác, quay đầu vọt vào nhà vệ sinh, nói với anh em hai người, “Thứ cô nhìn thấy cũng có thể là máu động vật khác hoặc là sốt cà chua, cơ mà sốt cà chua đại khái không thể dùng nước tùy tiện xả liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi."
“Đại sư, ý của ngài là nói, trong phòng này không có…" Lương Vân nhìn bức rèm phòng kéo lại, “Không có thứ gì không sạch sẽ à?"
“Ít nhất tôi không nhận thấy trong phòng này có chỗ nào không thích hợp, " Kỳ Yến thu dọn thùng dụng cụ của mình, “Trên thực tế, tôi cảm thấy hai người không phải nên tìm đại sư gì, mà là nên báo cảnh sát."
Lương Vân nghe vậy lập tức sau lưng chợt lạnh, trước đó cô cho rằng trong nhà có chuyện ma quái, bởi vì sợ hãi liền không nghĩ nhiều, hiện tại nghĩ tỉ mỉ, nếu đây không phải là chuyện ma quái, mà là người làm… Như vậy là ai làm, ai có thể vào nhà của cô?
Cạch, tiếng vặn chìa khóa truyền đến, sau đó một nam nhân mang kính mắt, thân mặc áo sơmi từ ngoài cửa đi đến, trong tay của hắn còn mang theo một túi hoa quả.
“Anh, " nam nhân đầu tiên là sửng sốt, lập tức cao hứng đi đến bên cạnh Lương Vân, “Vân Vân, nghe nói hôm nay em muốn lại đây, anh cố ý mua hoa quả em thích ăn nhất. Không biết vị này là ai?" Hắn nhìn về phía Kỳ Yến, không biết trong nhà sao lại đột nhiên có một người xa lạ.
“Đây là đại sư mà anh trai mời dến cho chúng ta, " Lương Vân cười nói, “Sao hôm nay anh không đi làm?"
“Anh xin công ty nghỉ hai ngày, " nam nhân cười giải thích, “Tinh thần em không tốt lắm, anh muốn ở cùng em nhiều hơn."
Lương Vân cười cười, trên mặt mang theo vài phần ngọt ngào, xách hoa quả nam nhân mua về vào phòng bếp.
Nam nhân tiếp đón Lương Phong và Kỳ Yến ngồi xuống, thuận tiện đi đến ban công kéo bức màn ra, sau đó ngồi xuống đối diện Kỳ Yến: “Đại sư, ngài cũng thật sự phải giúp chúng tôi nhìn xem, gần đây căn phòng này náo loạn rất nhiều việc chẳng hiểu ra sao, tôi và Vân Vân cũng chuẩn bị xử lý căn phòng này, mua lại cái khác."
Kỳ Yến cười như không cười nhìn nam nhân này: “Lỡ như sau khi bán cho người khác, vẫn tiếp tục có chuyện ma quái thì làm như thế nào?"
Nam nhân xấu hổ cười nói: “Vấn đề này tôi và Vân Vân cũng nghĩ rồi, cùng lắm thì chúng tôi ăn chút thiệt thòi bán giá thấp. Căn phòng này… tôi thật sự là không muốn ở tiếp."
Anh vợ tương lai Lương Phong không nói gì, từ thái độ hơi bình thản của hắn đối với nam nhân, hắn đối với người em rể này hình như không quá thích, chỉ có điều hắn che giấu cảm xúc rất tốt, nếu không phải Kỳ Yến từng học về biểu tình, còn thật sự nhìn đoán không ra.
“Anh, Kỳ đại sư, ăn chút hoa quả." Lương Vân bưng hoa quả đã rửa đi ra, đặt lên trên bàn cười khanh khách nói, “Văn Hàn, anh đi siêu thị mua chút đồ ăn về đi."
“Được." Chu Văn Hàn gật đầu đáp ứng, cầm túi tiền đi ra cửa.
Kỳ Yến nhìn bóng lưng hắn, vươn tay cầm một trái nho đã rửa bỏ vào trong miệng, chua đến mức thiếu chút nữa rớt nước mắt. Cậu vội vàng uống một ngụm nước, áp chế vị chua trong cổ họng. Lương Phong vươn tay ra, lúc Kỳ Yến cúi đầu uống trà, lại thu trở về.
Lương Vân không chú ý tới động tác của hai người, cúi đầu lột một quả nho bỏ vào trong miệng, toàn bộ biểu tình đều vặn vẹo, sau khi miễn cưỡng nuốt quả nho đó xuống, cô xấu hổ cười nói với Kỳ Yến: “Kỳ đại sư, Văn Hàn không biết chọn đồ vật, khiến ngài chê cười."
“Không có việc gì." Kỳ Yến nhấp một ngụm trà, giọng điệu bình tĩnh nói, “Nho chua còn nâng cao tinh thần, rất tốt."
Nghe Kỳ Yến nói như vậy, Lương Vân vén lọn tóc mai ra sau tai, ý xấu hổ trong lòng vẫn chưa tiêu, chỉ là trên mặt miễn cưỡng duy trì mỉm cười.
Lương Phong thở dài: “Vân Vân, anh nghe Chu Văn Hàn nói, các em chuẩn bị lấy giá thấp bán căn nhà này à?"
Lương Vân do dự nói: “Chuyện này ngày hôm qua Văn Hàn đề cập với em hai câu, còn chưa có quyết định bán hay không." Cô biết người trong nhà đều không quá vừa lòng với Văn Hàn, cho nên lời này nói có chút không chắc chắn. Căn nhà này mua vào ba năm trước, khi mua bỏ hơn hai trăm vạn, bởi vì điều kiện trong nhà Văn Hàn không tốt, công việc cũng vừa khởi bước, cho nên nhà hắn chỉ ra không đến bốn mươi vạn, hai trăm vạn còn lại là cô bỏ ra hết, lúc ấy tiền trong tay cô không đủ, trong nhà còn giúp cô ra một trăm vạn.
“Lương tiểu thư, căn nhà này của hai người, hiện tại chỉ có tăng giá tài sản chứ không bị giảm giá, bán giá thấp liền rất thiệt thòi, " Kỳ Yến nhíu mày, “Loại chuyện này vẫn là thận trọng suy xét mới tương đối tốt."
“Căn phòng này trang hoàng tốn rất nhiều tâm huyết của tôi, tôi cũng không muốn bán đi, " Lương Vân ngẩng đầu đánh giá bốn phía phòng ở, trong nụ cười nhiễm vài phần thoải mái, “Hiện tại Kỳ đại sư nói phòng ở không thành vấn đề, tôi cũng yên tâm."
“Em yên cái gì mà tâm, người phá rối sau lưng còn chưa bắt được, em ở yên tâm, anh cũng không yên tâm." Giọng điệu Lương Phong có chút không tốt lắm, có khả năng vì có người ngoài là Kỳ Yến ở đây, hắn biểu hiện coi như khắc chế.
Kỳ Yến nghe hai anh em nói chuyện phiếm, ước chừng nửa giờ sau, Chu Văn Hàn trở lại, Lương Vân đứng dậy nói với hắn: “Anh tâm sự với anh trai em và Kỳ đại sư, em vào nấu cơm."
Chu Văn Hàn ngồi xuống trên ghế sa lông, thấy hoa quả trên mâm gần như không hề động tới, vì thế đẩy hoa quả tới trước mặt hai người: “Hoa quả này rất tươi mới, hai người ăn đi."
Kỳ Yến nhìn chằm chằm mặt Chu Văn Hàn, đột nhiên nói: “Chu tiên sinh và Lương tiểu thư cùng một chỗ đã bao lâu?"
Chu Văn Hàn ngẩn người, lập tức cười: “Sắp tám năm, năm đó chúng tôi quen biết ở đại học, một đường đi đến hiện tại, cũng rất không dễ dàng."
Di động của Lương Phong vào lúc này vang lên, Kỳ Yến sắp mở miệng nói, lại nuốt trở vào.
Không biết người bên kia di động Lương Phong đang nói cái gì, đột nhiên quay đầu nhìn cậu một cái: “Đúng, Kỳ đại sư cũng ở cùng với tôi."
“Đúng, cậu ấy giúp em gái tôi xem phòng ở."
Sau khi cuộc gọi kết thúc, Lương Phong nói với Kỳ Yến: “Mới vừa rồi ông chủ còn hỏi cậu, nói buổi tối có chuyện tìm cậu."
Đuôi lông mày Kỳ Yến giật giật, khẽ gật đầu, ánh mắt lần thứ hai rơi xuống trên người Chu Văn Hàn.
Chu Văn Hàn bị Kỳ Yến nhìn chăm chú đến chột dạ, không biết vì cái gì, rõ ràng người gọi là Kỳ đại sư này thoạt nhìn một chút cũng không giống đại sư chân chính, chỉ có điều ánh mắt cậu ta nhìn người khác, giống như liếc mắt một cái có thể nhìn vào trong lòng người, hắn thậm chí có chút không dám đối diện với vị Kỳ đại sư này.
“Tôi xem tướng mạo Chu tiên sinh, từ nhỏ gia cảnh hẳn là thực bình thường, mà còn nhiều anh chị em, lệnh tôn lệnh đường bồi dưỡng anh học đại học, hẳn là thực không dễ dàng đi?" Kỳ Yến hơi hơi rũ mí mắt xuống, “Một bước lên mây, đúng là khó được."
Chu Văn Hàn ngại ngùng cười cười, “Ba mẹ tôi quả thật đều rất không dễ dàng." Nói hắn gia cảnh bình thường, đã xem như khách khí.
“Nếu hết thảy hiện tại đều không dễ có được, vì sao anh không quý trọng cho tốt?" Mi mắt Kỳ Yến vừa nhấc, ánh mắt sắc bén nhìn hắn, “Gần đây hình như Chu tiên sinh mệnh phạm hoa đào nhỉ?"
“Kỳ đại sư, cậu đừng ngậm máu phun người!" Chu Văn Hàn mãnh liệt từ trên sa lông đứng lên, vẻ mặt phẫn nộ nhìn Kỳ Yến và Lương Phong, “Anh, em biết nhà mấy người xem thường nhà em nghèo, nhưng mà anh không thể cố ý tìm người đến châm ngòi tình cảm của em và Vân Vân, nếu anh thật sự cảm thấy chúng em không thích hợp, có thể trực tiếp nói với em, không cần dùng loại thủ đoạn này!"
Bị người rống như vậy, Kỳ Yến không giận ngược lại còn cười, cậu nhẹ nhàng nhìn Chu Văn Hàn một cái, quay đầu nhìn về phía phòng bếp, “Không bằng Lương tiểu thư cũng lại đây cùng nghe một chút?"
Tác giả :
Nguyệt Hạ Điệp Ảnh