[Lous Family Hệ Liệt] - Bộ 1 - Anh Đào Nở Trong Mưa
Chương 12: Nhật ký "làm tình" sau hết bệnh
- Yuki, anh là đồ cầm thú! A...ư...
Bàn tay thon dài trắng trẻo của Rei bấu chặt vào thanh gỗ đầu giường, các khớp ngón tay căng ra trắng bệch vì phải chịu đựng khoái cảm dồn dập từ những cú thúc như vũ bão của Yuki từ phía sau.
- Ừ... anh cầm thú nhưng cái miệng bên dưới em cắn anh rất chặt ah...
Yuki vừa thở dốc vừa mạnh mẽ đâm vào nơi huyệt động tiêu hồn khiến anh nhung nhớ.
- Ân...ah...Yuki...chậm chút...ư...
Chuyện là lần đó đứng trong tuyết rất lâu khiến anh bị bệnh phải nằm trên giường một tháng. Sau khi hết bệnh lại phải tất bật giải quyết chuyện công ty, lại đi công tác một tháng nữa khiến anh đã nhớ cậu muốn phát điên không nhịn được nữa. Thế là vừa đáp xuống sân bay sau chuyến công tác xa nhà, anh phóng xem như bay về nhà, vừa vào nhà đã nhảy bổ vào phòng, cởi tất tần tật quần áo trên người Rei – lúc này đang ngủ vô cùng hạnh phúc, không thèm chào hỏi gì sất, đè hôn đến khi cậu sắp nghẹt thở mới buông ra.
Cậu còn chưa kịp định hồn đã bị nhấc lên, lại lật sấp xuống, đối diện với vật to lớn đã sơm cương cứng ngắt từ bao giờ của ai kia. Cậu nhíu mày định phản kháng thì phân thân mình đã chìm trong một không gian vô cùng nóng ướt khiến cậu run lên...
- Yuki...
- Rei, liếm anh! – anh thì thào, môi lưỡi lại tiếp tục phun ra nuốt vào phân thân đã cương lên của cậu.
Rei mị cả người, cố nén khoái cảm, bắt chướt anh phun ra nuốt vào thứ đáng sợ đã rỉ nước kia. Cậu nghe anh thở hổn hển vì sung sướng nên càng thêm tích cực nuốt vào thật sâu. Phân thân anh càng lúc càng trướng lớn khiến cậu khó thở, Rei bất mãn nhả ra...
- Anh...đừng có to thêm nữa chứ...ân...Yuki...
Cậu chợt mềm nhũn cả người vì chiếc lưỡi anh liếm lên tiểu huyệt cậu. (Hy: *xấu hổ che mắt* nhưng vấn hí hí ngón tay ra nhìn)
- Yuki...anh...ân... đừng liếm...ư... bẩn.... – cậu thở hổn hển muốn tránh đi nhưng bị anh ghìm chặt.
- Rei, tiếp tục mút!
- Ân... - lay chuyển không được anh, cậu chỉ có thể mặc anh, tiếp tục cầm phân thân gân guốc đáng sợ của anh ngậm vào.
Anh thở hắc ra thoải mái, hai tay kéo căng cánh mông cậu, lộ ra tiểu huyệt phấn hồng đã lâu không được anh yêu thương. Đôi mắt anh sẫm lại vì dục vọng, vươn đầu lưỡi trượt theo nếp uốn đâm vào trong, khuấy động vách tường không ngừng co giãn vì thích. Rei uốn éo mông, miệng rên lên nhưng vì đang ngậm phân thân to lớn mà không thể rõ ràng. Anh bắt chước động tác đâm chọt mà đâm vào rút ra trong tiểu huyệt cậu. Tần suất chiếc lưỡi ngày một nhanh, bàn tay cũng không quên chà sát phân thân đã rỉ nước của cậu.
Rei thở hổn hển, nước miếng vì khoái cảm chảy ra càng nhiều nên cậu phải nuốt vào nhanh hơn, cũng nuốt sâu phân thân anh vào – chật hẹp, ấm nóng khiến anh không nhịn được đẩy hông lên. Tay và lưỡi cũng tăng tốc độ, Rei hét lên bắn ra, anh cũng không kìm được bắn đầy mặt cậu.
- Ha...ha... - Rei nằm rạp xuống bụng anh thở dốc.
Yuki ngồi dậy lấy khăn giấy lau cho cậu, sau đó mặc kệ cậu đã chuẩn bị xong chưa, nâng mông cậu lên, đem phân thân vẫn còn cứng ngắt dù mới phát tiết xong, mạnh mẽ đâm vào.
- A! Ách... Yuki... ư... sao anh hưng phấn quá vậy? – Rei túm chặt thanh gỗ đầu giường, chịu đựng tần suất ra vào như pitton của anh, không có thời gian rên rỉ, chỉ há miệng thở.
- Ha...bên trong em là thoải mái nhất...ân...
- Ư...Yuki... chậm chút...a...sâu quá rồi...
- Rei, anh nhớ em!
- Ân...em cũng nhớ anh...ư...
Yuki dán sát vào lưng cậu, vừa hôn vừa cắn cần cổ cậu, bên dưới vẫn mạnh mẽ ra vào, lần nào cũng vào tận gốc khiến cậu vừa sướng vừa xót, khó chịu đến muốn điên..
- A...anh...chậm chút.... Em chịu không nổi...ân....
- Xin lỗi! Anh không nhịn được...hừ...
Anh lại túm chặt eo cậu, đóng đinh như cái máy. Vách tường bên trong vì bị anh ma sát mà mẩn cảm tiết ra nhiều dịch hơn, lại yêu thương cắn chặt lấy phân thân anh khiến anh càng mất không chết...
- Ân...Yuki...em sắp bắn...a...nhanh...
- Không được, em chờ anh...
Anh túm chặt phân thân đang run rẩy muốn cao trào của cậu lại, khiến cậu vùng vẫy khóc lên, bản thân thì ồ ồ thở dốc đâm thật sâu thêm trăm cái rồi mới buông tay. Hai người đều kêu lên bán ra, anh bắn hơn mười cái mới dừng lại khiến Rei cảm thấy bụng thật trướng...
- Ân...nóng quá!
Một giọt mồ hôi trên trán anh lăn dài xuống cằm, vì chịu tác dụng của trọng lực mà rơi xuống lưng cậu. Rei quay lại nhìn anh, phân thân anh vẫn chôn trong cơ thể cậu, vẫn chưa có dấu hiệu mềm xuống dù đã bắn hai lần. Rei thích nhất nhìn vẻ mặt anh lúc này, sau cao trào, anh không còn mang vẻ mặt lạnh lùng mà thay vào đó là vẻ biếng nhác, mái tóc lẫn cơ thể đều ẩm ướt vị mồ hôi nam tính, càng khiến anh thêm đẹp trai, cậu không rời mắt khỏi anh được...
- Nhìn anh như thế anh sẽ nghĩ em đang câu dẫn anh đó!
Yuki bật cười lật cậu lại, vì động tác đó mà phân thân anh xoay tròn trong tiểu huyệt cậu khiến Rei rên lên, run rẩy kẹp chặt lấy anh.
- Hừ!
- Ách...anh... - Rei hoảng sợ khi cảm nhận được phân thân to lớn của anh lại căng phòng bên trong mình.
- Em nghĩ một lần là đủ hả? Em biết chúng mình bao lâu chưa làm không?
- Hai...hai tháng?
- Là tám tháng! Hôm nay anh không tha em dễ vậy đâu. Tại em câu dẫn anh, em phải chịu trách nhiệm.
Yuki dướn người về phía trước, phân thân trong tiểu huyệt đỉnh trúng tuyến tiền liệt làm cậu rên lên, bên trong cắn chặt khiến anh thoải mái mà thở ra một hơi. Bên dưới chậm rãi luật động, không vội vã như ban đầu. phân thân Rei vì đụng chạm của anh mà nhanh chóng đứng trở lại, chạm vào cơ bụng anh khiến anh cười khẽ, đưa tay nắm lấy, dựa theo chuyển động bên dưới mà vuốt ve. Trước sau đều bị kích thích khiến Rei sướng đến cong hết ngón chân.
- Ân...Yuki...a...
- Thích không?
- Thích... ư...đừng....a...đừng chậm như vậy...
- Em muốn nhanh hơn à?
- Ưm...nhanh...bên trong thật trống...ư...
- Như thế này?
- Yuki đưa đẩy nhanh hơn tý, trêu chọc cậu bật khóc mới vừa lòng nâng hai chân cậu để lên vai, bên dưới mạnh mẽ ra vào. Anh rất thích tư thế này vì mỗi khi anh đâm vào thật sâu, anh đều có thể ngắm nhìn vẻ mặt sung sướng cực hạn của Rei, mỗi một cái chau mày hay rên rỉ của cậu đều làm anh thỏa mãn.
- Ân...a... Yuki...cho em...em không nhìn được...a...
Rei vừa nói xong đã bị anh sáp bắn, dịch thể trắng đục văng đầy bụng cậu, có vài giọt bắn lên cả cằm Yuki làm cậu xấu hổ, bên trong co chặt hơn nữa làm anh rên lên.
- Yêu tinh này! Ai cho em cắn chặt như vậy hả?
- Em...ư...a...a...đừng...
Yuki như phát điên đâm rút, không cho cậu nói hết câu. Khoái cảm vì ma sát mà dâng lên đỉnh điểm, anh đâm thật sâu vào trong cậu, không nhìn được giải phóng tinh hoa của mình. Bên trong vì bị bắn quá nhiều mà tràn ra ngoài, khiến mùi vị hoan ái tràn ngập khắp nơi.
- Ân...- Rei bị anh đâm, lại bắn thêm lần nữa. Cậu kiệt sức nằm xụi lơ trên giường, một ngón tay cũng nhấc không nổi.
Mọi quá trình sau đó đề dựa hết vào anh. Vậy mà lúc tắm rửa, Yuki lại nhịn không được mà đè cậu ra làm thêm một lần nữa, đến khi cậu không còn bắn được gì mới buông tha cậu.
Những ngày sau đó, mỗi khi Yuki muốn lên giường đều khiến cậu sợ hãi. Cậu không đấu lại anh nên lần nào cũng bị làm cho kiệt sức, chỉ có thể bất mãn mà trừng, mắng anh "cầm thú", nhưng ai đó nghe xong chỉ khoái trá cười, biến thành "thú" làm cậu chết đi sống lại nhưng vô cùng hạnh phúc.
Rei thầm thở dài trong lòng, ai bảo thẳng nam không cong được, đã cong được mà còn cong không có điểm dừng ah...
P/s: Thế là xong tác phẩm đầu tiên của hệ liệt L.F về Rei Lous! (^o^)/
Thời gian tới Hy siêng năng sẽ post câu chuyện thứ 2 về Fienis Lous. Rất mong các bạn thẳng thắng góp ý về nội dung cũng như văn chương để Hy có thể rút thêm kinh nghiệm cho mình có thể viết tốt hơn.
Vậy, tổng chào nhé! *uốn éo bỏ đi*.
Bàn tay thon dài trắng trẻo của Rei bấu chặt vào thanh gỗ đầu giường, các khớp ngón tay căng ra trắng bệch vì phải chịu đựng khoái cảm dồn dập từ những cú thúc như vũ bão của Yuki từ phía sau.
- Ừ... anh cầm thú nhưng cái miệng bên dưới em cắn anh rất chặt ah...
Yuki vừa thở dốc vừa mạnh mẽ đâm vào nơi huyệt động tiêu hồn khiến anh nhung nhớ.
- Ân...ah...Yuki...chậm chút...ư...
Chuyện là lần đó đứng trong tuyết rất lâu khiến anh bị bệnh phải nằm trên giường một tháng. Sau khi hết bệnh lại phải tất bật giải quyết chuyện công ty, lại đi công tác một tháng nữa khiến anh đã nhớ cậu muốn phát điên không nhịn được nữa. Thế là vừa đáp xuống sân bay sau chuyến công tác xa nhà, anh phóng xem như bay về nhà, vừa vào nhà đã nhảy bổ vào phòng, cởi tất tần tật quần áo trên người Rei – lúc này đang ngủ vô cùng hạnh phúc, không thèm chào hỏi gì sất, đè hôn đến khi cậu sắp nghẹt thở mới buông ra.
Cậu còn chưa kịp định hồn đã bị nhấc lên, lại lật sấp xuống, đối diện với vật to lớn đã sơm cương cứng ngắt từ bao giờ của ai kia. Cậu nhíu mày định phản kháng thì phân thân mình đã chìm trong một không gian vô cùng nóng ướt khiến cậu run lên...
- Yuki...
- Rei, liếm anh! – anh thì thào, môi lưỡi lại tiếp tục phun ra nuốt vào phân thân đã cương lên của cậu.
Rei mị cả người, cố nén khoái cảm, bắt chướt anh phun ra nuốt vào thứ đáng sợ đã rỉ nước kia. Cậu nghe anh thở hổn hển vì sung sướng nên càng thêm tích cực nuốt vào thật sâu. Phân thân anh càng lúc càng trướng lớn khiến cậu khó thở, Rei bất mãn nhả ra...
- Anh...đừng có to thêm nữa chứ...ân...Yuki...
Cậu chợt mềm nhũn cả người vì chiếc lưỡi anh liếm lên tiểu huyệt cậu. (Hy: *xấu hổ che mắt* nhưng vấn hí hí ngón tay ra nhìn)
- Yuki...anh...ân... đừng liếm...ư... bẩn.... – cậu thở hổn hển muốn tránh đi nhưng bị anh ghìm chặt.
- Rei, tiếp tục mút!
- Ân... - lay chuyển không được anh, cậu chỉ có thể mặc anh, tiếp tục cầm phân thân gân guốc đáng sợ của anh ngậm vào.
Anh thở hắc ra thoải mái, hai tay kéo căng cánh mông cậu, lộ ra tiểu huyệt phấn hồng đã lâu không được anh yêu thương. Đôi mắt anh sẫm lại vì dục vọng, vươn đầu lưỡi trượt theo nếp uốn đâm vào trong, khuấy động vách tường không ngừng co giãn vì thích. Rei uốn éo mông, miệng rên lên nhưng vì đang ngậm phân thân to lớn mà không thể rõ ràng. Anh bắt chước động tác đâm chọt mà đâm vào rút ra trong tiểu huyệt cậu. Tần suất chiếc lưỡi ngày một nhanh, bàn tay cũng không quên chà sát phân thân đã rỉ nước của cậu.
Rei thở hổn hển, nước miếng vì khoái cảm chảy ra càng nhiều nên cậu phải nuốt vào nhanh hơn, cũng nuốt sâu phân thân anh vào – chật hẹp, ấm nóng khiến anh không nhịn được đẩy hông lên. Tay và lưỡi cũng tăng tốc độ, Rei hét lên bắn ra, anh cũng không kìm được bắn đầy mặt cậu.
- Ha...ha... - Rei nằm rạp xuống bụng anh thở dốc.
Yuki ngồi dậy lấy khăn giấy lau cho cậu, sau đó mặc kệ cậu đã chuẩn bị xong chưa, nâng mông cậu lên, đem phân thân vẫn còn cứng ngắt dù mới phát tiết xong, mạnh mẽ đâm vào.
- A! Ách... Yuki... ư... sao anh hưng phấn quá vậy? – Rei túm chặt thanh gỗ đầu giường, chịu đựng tần suất ra vào như pitton của anh, không có thời gian rên rỉ, chỉ há miệng thở.
- Ha...bên trong em là thoải mái nhất...ân...
- Ư...Yuki... chậm chút...a...sâu quá rồi...
- Rei, anh nhớ em!
- Ân...em cũng nhớ anh...ư...
Yuki dán sát vào lưng cậu, vừa hôn vừa cắn cần cổ cậu, bên dưới vẫn mạnh mẽ ra vào, lần nào cũng vào tận gốc khiến cậu vừa sướng vừa xót, khó chịu đến muốn điên..
- A...anh...chậm chút.... Em chịu không nổi...ân....
- Xin lỗi! Anh không nhịn được...hừ...
Anh lại túm chặt eo cậu, đóng đinh như cái máy. Vách tường bên trong vì bị anh ma sát mà mẩn cảm tiết ra nhiều dịch hơn, lại yêu thương cắn chặt lấy phân thân anh khiến anh càng mất không chết...
- Ân...Yuki...em sắp bắn...a...nhanh...
- Không được, em chờ anh...
Anh túm chặt phân thân đang run rẩy muốn cao trào của cậu lại, khiến cậu vùng vẫy khóc lên, bản thân thì ồ ồ thở dốc đâm thật sâu thêm trăm cái rồi mới buông tay. Hai người đều kêu lên bán ra, anh bắn hơn mười cái mới dừng lại khiến Rei cảm thấy bụng thật trướng...
- Ân...nóng quá!
Một giọt mồ hôi trên trán anh lăn dài xuống cằm, vì chịu tác dụng của trọng lực mà rơi xuống lưng cậu. Rei quay lại nhìn anh, phân thân anh vẫn chôn trong cơ thể cậu, vẫn chưa có dấu hiệu mềm xuống dù đã bắn hai lần. Rei thích nhất nhìn vẻ mặt anh lúc này, sau cao trào, anh không còn mang vẻ mặt lạnh lùng mà thay vào đó là vẻ biếng nhác, mái tóc lẫn cơ thể đều ẩm ướt vị mồ hôi nam tính, càng khiến anh thêm đẹp trai, cậu không rời mắt khỏi anh được...
- Nhìn anh như thế anh sẽ nghĩ em đang câu dẫn anh đó!
Yuki bật cười lật cậu lại, vì động tác đó mà phân thân anh xoay tròn trong tiểu huyệt cậu khiến Rei rên lên, run rẩy kẹp chặt lấy anh.
- Hừ!
- Ách...anh... - Rei hoảng sợ khi cảm nhận được phân thân to lớn của anh lại căng phòng bên trong mình.
- Em nghĩ một lần là đủ hả? Em biết chúng mình bao lâu chưa làm không?
- Hai...hai tháng?
- Là tám tháng! Hôm nay anh không tha em dễ vậy đâu. Tại em câu dẫn anh, em phải chịu trách nhiệm.
Yuki dướn người về phía trước, phân thân trong tiểu huyệt đỉnh trúng tuyến tiền liệt làm cậu rên lên, bên trong cắn chặt khiến anh thoải mái mà thở ra một hơi. Bên dưới chậm rãi luật động, không vội vã như ban đầu. phân thân Rei vì đụng chạm của anh mà nhanh chóng đứng trở lại, chạm vào cơ bụng anh khiến anh cười khẽ, đưa tay nắm lấy, dựa theo chuyển động bên dưới mà vuốt ve. Trước sau đều bị kích thích khiến Rei sướng đến cong hết ngón chân.
- Ân...Yuki...a...
- Thích không?
- Thích... ư...đừng....a...đừng chậm như vậy...
- Em muốn nhanh hơn à?
- Ưm...nhanh...bên trong thật trống...ư...
- Như thế này?
- Yuki đưa đẩy nhanh hơn tý, trêu chọc cậu bật khóc mới vừa lòng nâng hai chân cậu để lên vai, bên dưới mạnh mẽ ra vào. Anh rất thích tư thế này vì mỗi khi anh đâm vào thật sâu, anh đều có thể ngắm nhìn vẻ mặt sung sướng cực hạn của Rei, mỗi một cái chau mày hay rên rỉ của cậu đều làm anh thỏa mãn.
- Ân...a... Yuki...cho em...em không nhìn được...a...
Rei vừa nói xong đã bị anh sáp bắn, dịch thể trắng đục văng đầy bụng cậu, có vài giọt bắn lên cả cằm Yuki làm cậu xấu hổ, bên trong co chặt hơn nữa làm anh rên lên.
- Yêu tinh này! Ai cho em cắn chặt như vậy hả?
- Em...ư...a...a...đừng...
Yuki như phát điên đâm rút, không cho cậu nói hết câu. Khoái cảm vì ma sát mà dâng lên đỉnh điểm, anh đâm thật sâu vào trong cậu, không nhìn được giải phóng tinh hoa của mình. Bên trong vì bị bắn quá nhiều mà tràn ra ngoài, khiến mùi vị hoan ái tràn ngập khắp nơi.
- Ân...- Rei bị anh đâm, lại bắn thêm lần nữa. Cậu kiệt sức nằm xụi lơ trên giường, một ngón tay cũng nhấc không nổi.
Mọi quá trình sau đó đề dựa hết vào anh. Vậy mà lúc tắm rửa, Yuki lại nhịn không được mà đè cậu ra làm thêm một lần nữa, đến khi cậu không còn bắn được gì mới buông tha cậu.
Những ngày sau đó, mỗi khi Yuki muốn lên giường đều khiến cậu sợ hãi. Cậu không đấu lại anh nên lần nào cũng bị làm cho kiệt sức, chỉ có thể bất mãn mà trừng, mắng anh "cầm thú", nhưng ai đó nghe xong chỉ khoái trá cười, biến thành "thú" làm cậu chết đi sống lại nhưng vô cùng hạnh phúc.
Rei thầm thở dài trong lòng, ai bảo thẳng nam không cong được, đã cong được mà còn cong không có điểm dừng ah...
P/s: Thế là xong tác phẩm đầu tiên của hệ liệt L.F về Rei Lous! (^o^)/
Thời gian tới Hy siêng năng sẽ post câu chuyện thứ 2 về Fienis Lous. Rất mong các bạn thẳng thắng góp ý về nội dung cũng như văn chương để Hy có thể rút thêm kinh nghiệm cho mình có thể viết tốt hơn.
Vậy, tổng chào nhé! *uốn éo bỏ đi*.
Tác giả :
Lạc Hy