Long Huyết Chiến Thần
Chương 246: Cửu Hoàng Tử
Long Thần biết, đệ nhất cường giả trong truyền thuyết tại Nguyên Đế thành, không phải là bốn vị lão tổ Linh Vũ gia tộc, cũng không phải là lão già mập mạp Thần Hi Thương Minh và vị thu tịch khanhh khách kia, mà là võ giả Thiên Hà cảnh đệ nhất Nguyên Linh thành - Nguyên Đế. Nguyên Đế, đây là danh hiệu lão đại của mỗi một đời Thủ Hồn điện.
Đến bây giờ Long Thần mới nhìn thấy được lão giả này. Nếu như nói Thú Hồn điện giống như một đám yêu thú thì Nguyên Đế kia chính là thủ lĩnh của đám yêu thú này. Trong nháy mắt liền hấp dẫn ánh mắt người bên cạnh. Về niên kỷ, cũng giống như là đám người Thanh Long lão tổ vậy nhưng trên thực tế, hắn thoạt nhìn giống như là nhi tử của Thanh Long lão tổ.
Đông Phương Huyền Phong, mái tóc màu đen, ánh mắt đen nhánh, da mặt thì không thấy nếp nhăn nào cả, càng không cần nói đến sinh mệnh lực của hắn vẫn còn bàng bạc.
“Người này, quả nhiên rất mạnh, ngay cả khí tức của Thanh Long lão tổ, cũng không bằng hắn" Khi Long Thần liếc nhìn Nguyên Đế, thì ánh mắt giống như là bị đối phương đâm tới, hắn vội vàng quay đầu sang chỗ khác, không dám nhìn nữa.
“Trong Thú Hồn điện, vẫn tồn tại ba thế hệ. Người mạnh nhất mỗi một thời đại, đều có danh hiệu của mình, theo thứ tự là Nguyên Đế, Nguyên Vương và Nguyễn Quân. Lần này cùng tham gia di tích viễn cổ cùng với chúng ta, chính là Nguyễn Quân Yến Đan Thanh, hắn chính là Thú Võ giả xếp hạng thứ nhất ở trên Tiềm Long bang." Mạc Tiểu Long giải thích cho Long Thần biết.
Long Thần lúc này mới chú ý đến một gã thanh niên nam từ ở bên dưới Nguyên Đế. Thanh niên nam tử này quả thực chính là một cái hóa thân Nguyên Đế, xem ra qua không bao lâu thời gian, hắn có thể lột xác trở thành tồn tại giống như Nguyên Đế, thế nhưng cho dù là bây giờ, hắn đã vô cùng kinh khủng rồi, ít nhất tại trong cùng thế hệ trẻ ở Nguyên Linh thành, đều vượt lên đầu những người khác.
Ở thời điểm Long Thần nhìn gã Nguyên Quân này, thì ánh mắt đối phương cũng hướng về phương hướng bên này nhìn lại, thế nhưng cuối cùng, là dừng lại ở trên người Mạc Tiểu Lang. Và cùng với Mạc Tiểu Lang nhìn nhau một chặp, trong ánh mắt của hắn lóe ra quang mang lạnh lùng, đợi các vị trưởng bối bắt đầu hàn huyên, hắn mới quay đầu đi chỗ khác, không hề nhìn chung quanh nữa.
“Tiểu Lang, xem ra hắn đã đem ngươi trở thành đối thủ duy nhất rồi đó." Long Thần cười nói.
“Đó là hắn không biết lợi hại của đại ca ta." Mạc Tiểu Lang nói.
“Không tồi, mới đi theo ta không được bao lâu, mà đã học thông thuộc vuốt mông ngựa rồi?" Long Thần chế nhạo nói.
Mạc Tiểu Lang lúng túng, không biết nói cái gì cho phải. Mà lúc này đây, bốn đại lão tổ, Thanh Long lão tổ đã cùng với lão giả mập mạp Thần Hi Thương Minh Lý Vô Địch, còn có ba người Nguyên Đế, bắt đầu minh tranh ám đấu, đối chọi gay gắt.
Đông Phương huynh, nghe nói đệ tử của người tên là Long Thần, rất khó lường đó nha, trực tiếp từ trong tay Từ Linh nhi của ta đoạt đi Lội Diễm tinh phách, còn đả thường Thanh Linh nữa chứ?" Lão già mập mạp Lý Vô Địch ánh mắt híp lại, vừa lên tiếng đã làm khó dễ Thanh Long lão tổ.
Chuyện này cũng không có nhiều biết cho lắm, cho nên khi Lý Vô Địch nói xong, tất cả mọi người dùng ánh mắt ngạc nhiên, tìm thấy Long Thần ở trong một cái góc, một số cao thủ, sau khi phát hiện Long Thần chị mới vào Thiên Đan cảnh, nhất thời chắc lưỡi hít hà không dứt, ngay cả Nguyên Đề, cũng nhìn kỹ càng Long Thân một trận.
Long Thần gây ra cục diện rối rắm, làm Thanh Long lão tổ thu thập thật sự không tốt, Long Thần không có chút áp lực nào, trực tiếp thay Thanh Long lão tổ trả lời: “Thiên tài địa bào, tự nhiên là kỹ cao giá mới có duyên nhận được, như vậy mới không boi nho giá trị của nó, đối với đạo lý dễ hiểu này, minh chủ đại nhân hắn là rõ ràng hơn so với ta chứ, cho dù là chuyện di tích viễn cổ tiếp theo đây, cũng không phải là thuộc về kỹ cao giá sao?"
Long Thần to gan lớn mật, trong trường hợp này vốn không đến phiên hắn lên tiếng, hắn chẳng những lên tiếng, hơn nữa còn nói ra lời lẽ khí hùng ngay thẳng, làm cho Lý Vô Địch không cách nào phản bác được lời nào. Hắn chỉ có thể cười cười, từng khối thịt nhúc nhích, nói: “Tốt cho một tên tiểu tử nhanh miệng nhanh mồm, đầu óc rất khéo léo, cũng không biết công phu tay chân như thế nào?"
“Quá khen." Long Thần khiêm tốn nói.
Hắn trả lời một câu kia, thật đúng là làm cho người ta hộc máu mũi.
Lúc này, Lý Tử Linh rốt cuộc cũng chịu không nổi nữa rồi, phốc một tiếng đứng bậc dậy từ trên ghế, chỉ chõ Long Thần nói: “Khốn kiếp! Ngươi thừa dịp ta trấn áp Lôi Diêm tinh phách, chân khí hao hết mới xuất thủ, hơn nữa đánh lén đệ đệ của ta để uy hiếp ta, làm ra chuyện hèn hạ vô sỉ như thế, thế mà hôm nay người lại còn nói ra lời lẽ ngay thẳng hàng khí, thật là quá đáng, ngươi nếu như là nam nhân, hiện tại đứng lên cùng đánh với ta một trận, xem một chút ai mới thật sự là kỹ cao già!"
Tính cách từ trước đến nay của Lý Từ Linh đều tương đối trực tiếp, những lời này, làm cho mọi người vội vàng nhìn Long Thần, muốn biết hắn sẽ phản ứng như thế nào. Phải biết rằng, thân là một nam nhân, lại bị nữ nhân nói thành loại người như vậy, đây là chuyện mà nam nhân không kham nổi.
Thế nhưng, Long Thần hoàn toàn không sợ hãi, cười vang nói: “Từ Linh cô nương nói chuyện kỳ quái nhỉ, ta có phải nam nhân hay không, nơi này thử không được lắm, phải là nằm ở trên giường mới có khả năng thử? Chẳng lẽ cô nương nhìn ta lớn lên đẹp trai, muốn cho tiểu tử ta một cái cơ hội phương trạch sao?"
Một câu xấu xa của Long Thần rất dễ dàng đánh cái vấn đề quay trở lại Lý Tử Linh, đồng thời còn đùa giỡn đối phương một phen, mọi người thật sự bội phục hắn tới cực điểm. Thế nhưng, một câu kia đã chọc giận người Thần Hi Thương Minh.
“Câm miệng, Long Thần!" Khi mà người Thần Hi Thương Minh còn chưa phát tác, Thanh Long lão tổ hướng về phía Long Thần gầm sống một tiếng, Long Thần cười cười không sao cả, sau đó ngồi xuống. Mà đúng lúc này, ngoại trừ Lý Vô Địch, rất nhiều người trong Thần Hi Thương Minh đều đứng bậc dậy, ánh mắt lạnh như băng nhìn đến phương hướng Linh Vũ gia tộc. Tất cả mọi người đều biết, Linh Vũ gia tộc và Thần Hi Thương Minh cực khổ tạo dựng nên mối quan hệ, đã triệt để xé rách.
“Long Thần." Lý Từ Linh tức đến sắc mặt xanh mét, cả người run rẩy, nàng gắt gao nhìn Long Thần, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngươi nhục nhã ta hôm nay, ngày khác ta tất sẽ giết người, dùng máu và thịt của ngươi, rửa sạch sỉ nhục mà hôm nay người cấp cho ta!"
Sát cơ trong mắt nàng, những người khác vừa nhìn, đều có chút cảm như hến.
“Cái chuyện này, cũng không phải là người làm được." Long Thần trợn mắt một cái, thì thầm nói. Nữ nhân này thật sự là tự cao tự đại.
Mắt thấy xung đột còn gia tăng, lúc này Mạc Tiểu Lang lôi kéo Long Thần, thấp giọng nói: “Đừng nói chuyện nữa, Cửu hoàng tử tới"
Nghe được Cửu hoàng tử đến, Long Thân đang măng thoải mái chợt ngậm miệng lại. Hắn là người khôn khéo, biết ai là người đắc tội, ai mới là người không nên đắc tội, có chỗ dựa Linh Vũ gia tộc, Long Thần có thể đắc ý với Lý Tử Linh nhưng mà Cửu hoàng tử đây chính là nhân vật đại đầu lĩnh đến từ Bích Sơn hoàng thành, hắn còn không dám đắc tội.
Đến bây giờ Long Thần mới nhìn thấy được lão giả này. Nếu như nói Thú Hồn điện giống như một đám yêu thú thì Nguyên Đế kia chính là thủ lĩnh của đám yêu thú này. Trong nháy mắt liền hấp dẫn ánh mắt người bên cạnh. Về niên kỷ, cũng giống như là đám người Thanh Long lão tổ vậy nhưng trên thực tế, hắn thoạt nhìn giống như là nhi tử của Thanh Long lão tổ.
Đông Phương Huyền Phong, mái tóc màu đen, ánh mắt đen nhánh, da mặt thì không thấy nếp nhăn nào cả, càng không cần nói đến sinh mệnh lực của hắn vẫn còn bàng bạc.
“Người này, quả nhiên rất mạnh, ngay cả khí tức của Thanh Long lão tổ, cũng không bằng hắn" Khi Long Thần liếc nhìn Nguyên Đế, thì ánh mắt giống như là bị đối phương đâm tới, hắn vội vàng quay đầu sang chỗ khác, không dám nhìn nữa.
“Trong Thú Hồn điện, vẫn tồn tại ba thế hệ. Người mạnh nhất mỗi một thời đại, đều có danh hiệu của mình, theo thứ tự là Nguyên Đế, Nguyên Vương và Nguyễn Quân. Lần này cùng tham gia di tích viễn cổ cùng với chúng ta, chính là Nguyễn Quân Yến Đan Thanh, hắn chính là Thú Võ giả xếp hạng thứ nhất ở trên Tiềm Long bang." Mạc Tiểu Long giải thích cho Long Thần biết.
Long Thần lúc này mới chú ý đến một gã thanh niên nam từ ở bên dưới Nguyên Đế. Thanh niên nam tử này quả thực chính là một cái hóa thân Nguyên Đế, xem ra qua không bao lâu thời gian, hắn có thể lột xác trở thành tồn tại giống như Nguyên Đế, thế nhưng cho dù là bây giờ, hắn đã vô cùng kinh khủng rồi, ít nhất tại trong cùng thế hệ trẻ ở Nguyên Linh thành, đều vượt lên đầu những người khác.
Ở thời điểm Long Thần nhìn gã Nguyên Quân này, thì ánh mắt đối phương cũng hướng về phương hướng bên này nhìn lại, thế nhưng cuối cùng, là dừng lại ở trên người Mạc Tiểu Lang. Và cùng với Mạc Tiểu Lang nhìn nhau một chặp, trong ánh mắt của hắn lóe ra quang mang lạnh lùng, đợi các vị trưởng bối bắt đầu hàn huyên, hắn mới quay đầu đi chỗ khác, không hề nhìn chung quanh nữa.
“Tiểu Lang, xem ra hắn đã đem ngươi trở thành đối thủ duy nhất rồi đó." Long Thần cười nói.
“Đó là hắn không biết lợi hại của đại ca ta." Mạc Tiểu Lang nói.
“Không tồi, mới đi theo ta không được bao lâu, mà đã học thông thuộc vuốt mông ngựa rồi?" Long Thần chế nhạo nói.
Mạc Tiểu Lang lúng túng, không biết nói cái gì cho phải. Mà lúc này đây, bốn đại lão tổ, Thanh Long lão tổ đã cùng với lão giả mập mạp Thần Hi Thương Minh Lý Vô Địch, còn có ba người Nguyên Đế, bắt đầu minh tranh ám đấu, đối chọi gay gắt.
Đông Phương huynh, nghe nói đệ tử của người tên là Long Thần, rất khó lường đó nha, trực tiếp từ trong tay Từ Linh nhi của ta đoạt đi Lội Diễm tinh phách, còn đả thường Thanh Linh nữa chứ?" Lão già mập mạp Lý Vô Địch ánh mắt híp lại, vừa lên tiếng đã làm khó dễ Thanh Long lão tổ.
Chuyện này cũng không có nhiều biết cho lắm, cho nên khi Lý Vô Địch nói xong, tất cả mọi người dùng ánh mắt ngạc nhiên, tìm thấy Long Thần ở trong một cái góc, một số cao thủ, sau khi phát hiện Long Thần chị mới vào Thiên Đan cảnh, nhất thời chắc lưỡi hít hà không dứt, ngay cả Nguyên Đề, cũng nhìn kỹ càng Long Thân một trận.
Long Thần gây ra cục diện rối rắm, làm Thanh Long lão tổ thu thập thật sự không tốt, Long Thần không có chút áp lực nào, trực tiếp thay Thanh Long lão tổ trả lời: “Thiên tài địa bào, tự nhiên là kỹ cao giá mới có duyên nhận được, như vậy mới không boi nho giá trị của nó, đối với đạo lý dễ hiểu này, minh chủ đại nhân hắn là rõ ràng hơn so với ta chứ, cho dù là chuyện di tích viễn cổ tiếp theo đây, cũng không phải là thuộc về kỹ cao giá sao?"
Long Thần to gan lớn mật, trong trường hợp này vốn không đến phiên hắn lên tiếng, hắn chẳng những lên tiếng, hơn nữa còn nói ra lời lẽ khí hùng ngay thẳng, làm cho Lý Vô Địch không cách nào phản bác được lời nào. Hắn chỉ có thể cười cười, từng khối thịt nhúc nhích, nói: “Tốt cho một tên tiểu tử nhanh miệng nhanh mồm, đầu óc rất khéo léo, cũng không biết công phu tay chân như thế nào?"
“Quá khen." Long Thần khiêm tốn nói.
Hắn trả lời một câu kia, thật đúng là làm cho người ta hộc máu mũi.
Lúc này, Lý Tử Linh rốt cuộc cũng chịu không nổi nữa rồi, phốc một tiếng đứng bậc dậy từ trên ghế, chỉ chõ Long Thần nói: “Khốn kiếp! Ngươi thừa dịp ta trấn áp Lôi Diêm tinh phách, chân khí hao hết mới xuất thủ, hơn nữa đánh lén đệ đệ của ta để uy hiếp ta, làm ra chuyện hèn hạ vô sỉ như thế, thế mà hôm nay người lại còn nói ra lời lẽ ngay thẳng hàng khí, thật là quá đáng, ngươi nếu như là nam nhân, hiện tại đứng lên cùng đánh với ta một trận, xem một chút ai mới thật sự là kỹ cao già!"
Tính cách từ trước đến nay của Lý Từ Linh đều tương đối trực tiếp, những lời này, làm cho mọi người vội vàng nhìn Long Thần, muốn biết hắn sẽ phản ứng như thế nào. Phải biết rằng, thân là một nam nhân, lại bị nữ nhân nói thành loại người như vậy, đây là chuyện mà nam nhân không kham nổi.
Thế nhưng, Long Thần hoàn toàn không sợ hãi, cười vang nói: “Từ Linh cô nương nói chuyện kỳ quái nhỉ, ta có phải nam nhân hay không, nơi này thử không được lắm, phải là nằm ở trên giường mới có khả năng thử? Chẳng lẽ cô nương nhìn ta lớn lên đẹp trai, muốn cho tiểu tử ta một cái cơ hội phương trạch sao?"
Một câu xấu xa của Long Thần rất dễ dàng đánh cái vấn đề quay trở lại Lý Tử Linh, đồng thời còn đùa giỡn đối phương một phen, mọi người thật sự bội phục hắn tới cực điểm. Thế nhưng, một câu kia đã chọc giận người Thần Hi Thương Minh.
“Câm miệng, Long Thần!" Khi mà người Thần Hi Thương Minh còn chưa phát tác, Thanh Long lão tổ hướng về phía Long Thần gầm sống một tiếng, Long Thần cười cười không sao cả, sau đó ngồi xuống. Mà đúng lúc này, ngoại trừ Lý Vô Địch, rất nhiều người trong Thần Hi Thương Minh đều đứng bậc dậy, ánh mắt lạnh như băng nhìn đến phương hướng Linh Vũ gia tộc. Tất cả mọi người đều biết, Linh Vũ gia tộc và Thần Hi Thương Minh cực khổ tạo dựng nên mối quan hệ, đã triệt để xé rách.
“Long Thần." Lý Từ Linh tức đến sắc mặt xanh mét, cả người run rẩy, nàng gắt gao nhìn Long Thần, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngươi nhục nhã ta hôm nay, ngày khác ta tất sẽ giết người, dùng máu và thịt của ngươi, rửa sạch sỉ nhục mà hôm nay người cấp cho ta!"
Sát cơ trong mắt nàng, những người khác vừa nhìn, đều có chút cảm như hến.
“Cái chuyện này, cũng không phải là người làm được." Long Thần trợn mắt một cái, thì thầm nói. Nữ nhân này thật sự là tự cao tự đại.
Mắt thấy xung đột còn gia tăng, lúc này Mạc Tiểu Lang lôi kéo Long Thần, thấp giọng nói: “Đừng nói chuyện nữa, Cửu hoàng tử tới"
Nghe được Cửu hoàng tử đến, Long Thân đang măng thoải mái chợt ngậm miệng lại. Hắn là người khôn khéo, biết ai là người đắc tội, ai mới là người không nên đắc tội, có chỗ dựa Linh Vũ gia tộc, Long Thần có thể đắc ý với Lý Tử Linh nhưng mà Cửu hoàng tử đây chính là nhân vật đại đầu lĩnh đến từ Bích Sơn hoàng thành, hắn còn không dám đắc tội.
Tác giả :
Phong Thanh Dương