Long Huyết Chiến Thần
Chương 150: Linh thanh tai họa ngầm
“Xú gia hỏa, lần này ngươi thật là tốt đó, thật là giỏi đó, hì hì …"
Tại bên trong Linh Hi kiếm, Linh Hi thân thể nho nhắn bay tới bay lui, cười trộm không dứt.
Có Liễu Lam bên cạnh, Long Thần không dám nói chuyện cùng Linh Hi, nhưng mà nở nụ cười kiệt kiệt.
Đúng lúc này, người Thần Hi Thương Minh đến một lần nữa, trên khay được đặt yêu huyết tinh phách và Tử Tích thú hồn, mặt khác còn có một cái túi càn khôn, hắn nhìn Long Thần, ánh mắt không bao giờ …. nhìn tiểu bạch kiểm trai bao như trước kia nữa, mà là sùng kính, nói: “Ngươi khỏe, trải qua giám định của Thần Hi Thương Minh ta, Tử Tích thú hồn này có tổng giá trị là chín vạn năm ngàn thần ngọc, khấu trừ sáu vạn thần ngọc yêu huyết tinh phách, trong cái túi càn khôn này tổng cộng có ba vạn năm ngàn thần ngọc, mời ngươi kiểm tra và nhận!"
Long Thần thu thập xong yêu huyết tinh phách, sau đó xem xét một phen cái túi càn khôn kia, quả nhiên có ba vạn năm ngàn thần ngọc.
Xử lý công việc tương quan, Long Thần mới đem ba vạn năm ngàn thần ngọc, nện ở trên cái bàn gỗ trước mặt Liễu Lam, thản nhiên nói: “Ba vạn năm ngàn thần ngọc, vừa đúng giá tiền mười viên Lôi Diễm tinh, trả lại cho ngươi, như thế nào, lão tử lúc trước đã nói qua sau buổi đấu giá kết thúc, số tiền đó trả lại cho ngươi, ta không có nuốt lời"
Ba vạn năm ngàn thần ngọc, nhưng mà dùng đến Tử Tích thú hồn Huyền giai lục phẩm để đổi lấy, Liễu Lam nghĩ tới đây, liền một bụng oán khí, tức giận nhìn Long Thần một cái, cười lạnh nói: “Ngươi nói rất thoải mái nhỉ, mất đi thú hồn Tử Tích, ta xem ngươi tại trong cuộc chiến nội tộc tuyển chọn, sẽ chết như thế nào"
“Có chết hay không là chuyện của ta, dù sao bây giờ Sở Vân Hi sẽ không có quấn lấy ngươi, không phải mục đích của ngươi đã đạt được rồi sao?"
Tại Long Thần xem ra, Liễu Lam nếu như là nữ nhân lòng dạ độc ác, thì lúc đó nàng sẽ mặc kệ Long Thần, và cũng không cần thiết phải mang hắn tới buổi đấu giá này, cho nên sát ý đối với nàng, đã ít đi một tí.
Long Thần thì vô cùng không khách khí, Liễu Lam đuối lý trước, hiện tại cũng không nói nên lời, nàng đem mắt lạnh nhìn Long Thần, ngược lại nói: “Ngươi đem Tử Tích thú hồn bán đi, trở về khai báo với cha ta thế nào?"
Long Thần cười nói: “Điểm này còn phải phiền toái đến Liễu chấp sự ngươi đó, đừng đem chuyện ngày hôm nay lộ ra ngoài"
“Ngươi!"
Đến hôm nay, Liễu Lam rốt cuộc phát hiện, Long Thần ban đầu thoạt nhìn như là thiếu niên thuần khiết, dĩ nhiên lại là một tên ghê tởm như thế.
Liếc nhìn bộ ngực phập phồng của Liễu Lam một cái, Long Thần chế nhạo nói: “Đừng có cử động nữa, chẳng nhẽ ngươi không sợ chúng nó bung ra sao?"
Thấy ánh mắt Long Thần, Liễu Lam nào có đạo lý không biết hắn nói đến cái gì?
Tuy rằng nàng thoạt nhìn phong tao, nhưng mà thật ra chính là khuê nữ thật thụ, dưới sự tức giận khi bị Long Thần nói như thế, nhất thời sắc mặt đỏ bừng lên, vừa thẹn vừa giận, hận không được đem Long Thần trực tiếp xé …
Đúng lúc này, cửa ghế lô đột nhiên oành một tiếng, văng ra, một nam tử lớn lối với một thân trường bào màu bạch kim, sắc mặt âm trầm đi vào.
Đạp cửa đi vào là một nam tử trẻ tuổi, khuôn mặt đều là vẻ ngang ngược càn quấy, hiển nhiên chính là Kim Thánh Ân tiểu vương tử Kim tộc, danh xưng tiểu vương tử Kim tộc đó, đều là hắn tự mình phong cho.
“Hai vị thật là to gan nha, ngay cả mặt mũi của Kim Thánh Ân ta, cũng không cho?"
Thấy Long Thần là gương mặt hoàn toàn xa lạ, còn Liễu Lam thì đưa lưng về phía cửa ra vào, Kim Thánh Ân không biết nàng là ai, thế nhưng nhìn lại Long Thần, liền biết là người chẳng có thân phận gì, cho nên trong lòng Kim Thánh Ân, đã âm thầm tính toán.
Vừa mới dứt lời, ánh mắt sắc bén mà lạnh lùng, nhìn chòng chọc Long Thần.
Từ trên người Kim Thánh Ân, Long Thần cảm giác được một cỗ hơi thở sắc bén, tại hắn xem ra, Kim Thánh Ân tựa như là một thanh kiếm sắc bén, mặc dù chưa có tới gần, nhưng mà phong mang trên người hắn, đã làm tổn thương đến Long Thần.
Cảm giác bên ngoài da của mình, đã rỉ ra huyết châu tinh mịn, Long Thần biết rõ, Kim Thánh Ân đây tuyệt đối là cố ý.
Long Thần làm tổn thương mặt mũi của hắn như vậy, nếu như Long Thần quả thật lợi hại, hắn cũng không quan tâm tới làm gì, nhưng mà khi hắn nhìn thấy, tên tiểu tử này chỉ là Nhân Đan cảnh, mà dám làm cho mình mất hết mặt mũi.
Cho nên, sau khi đá văng cánh cửa, hắn liền một chút cũng không khách khí, bộc phát ra uy lực của Lưu Kim chiến thể, hướng Long Thần đánh tới.
“Chỉ là thân thể đứng ở trước mặt ta thôi, là đã có thể thương tổn được ta, đây chính là uy lực của chiến kỹ Huyền giai cao đẳng – Lưu Kim chiến thể sao?"
Long Thần trong lòng âm thầm kinh hãi, thế nhưng, hắn cũng không sợ, nếu như một mình hắn tới nơi này, lúc nãy Kim Thánh Ân ngang ngược như vậy, sợ rằng còn có chút cố kỵ, nhưng mà hiện tại còn có Liễu Lam chống đỡ.
Quả nhiên, lúc này Liễu Lam đã đứng dậy, xoay người, dung nhan kiều mỵ, dáng người như ma quỷ, rất nhanh hiện lên tại trước mặt Kim Thánh Ân.
Mỹ nữ như thế, Kim Thánh Ân đã lớn như thế cũng ngạnh sinh nuốt xuống một ngụm nước miếng, đang muốn lên tiếng đùa giỡn, lại phát hiện nàng nhìn nhìn có chút quen mắt, nhìn kỹ, thì ra là nữ nhân mà Sở Vân Hi thích.
“Vậy tiểu tử này chính là Long Thần trong lời nói của Sở Vân Hi rồi?’
Trong nháy mắt Kim Thánh Ân liền biết được thân phận của bọn họ, hắn vốn là ở lúc này đây còn muốn đánh cho Long Thần một trận, sau đó lấy đi yêu huyết tinh phách, thế nhưng có Liễu Lam ở đây, kế hoạch này tự nhiên không thể thực hiện được.
Thế nhưng, yêu huyết tinh phách cũng thôi đi, nhưng chuyện của Sở Vân Hi, Kim Thánh Ân lại không thể không quản.
“Ta còn tưởng rằng là ai nữa đó, thì ra là đôi cẩu nam nữ các ngươi, ngày hôm nay mới dám đi ra ngoài sao? Tìm một cái địa phương ‘í é í é này nọ sao?"
Kim Thánh Ân lớn lên văn nhã, nhưng mà trong ngôn ngữ lại tục tĩu không chịu được, Liễu Lam nghe xong, nhất thời trên mặt toát ra vẻ chán ghét, lãnh đạm nói: “Nghe tiếng tiểu vương tử Kim tộc nổi tiếng thô tục đã lâu, thật sự là không xứng với thân phận kia, hôm nay vừa thấy, quả nhiên là mở rộng tầm mắt"
Tại phương diện đấu võ mồm, nàng không thắng thế Long Thần, nhưng mà Kim Thánh Ân vừa lên tiếng đã nhục nhã, nàng cũng không phải là người dễ khi dễ.
“Ngươi nói gì?"
Kim Thánh Ân có chút tức giận, thế nhưng, hắn biết đối với Liễu Lam, hắn tạm thời còn không có thủ thắng, nếu như là động thủ ở nơi này, làm không tốt còn có thể để cho người Thần Hi Thương Minh nổi dóa, cho nên hẳn chỉ có thể nuốt xuống cục giận này, không nhìn Liễu Lam nữa, mà hướng Long Thần châm chọc, nói: “Nghe tiếng Liễu Lam trời sinh phong tao đã lâu, loại đàn bà dâm đãng bực này, thậm chí còn có người thích, thật sự là buồn cười chí cực …"
“Vậy sao?"
Long Thần bình thản, nói: “Tại sao ta lại cảm giác có điểm giống như hồ ly ăn không được nho, còn cho rằng nho xanh? Hình như Sở Vân Hi kia chính là một con hồ ly?"
“Ngươi nói cái gì?"
Vốn cho là, Long Thần chỉ là vận khí tốt thôi, là một tên tiểu bạch kiểm có núi dựa Liễu Lam, nhưng mà lại dám xung đột với mình thuộc diện cao cao tại thượng, nhất thời Kim Thánh Ân lộ ra sát ý.
Một câu của hắn lúc trước, đối với Liễu Lam mà nói, là một thương tổn rất lớn, Liễu Lam biết danh tiếng của mình thật sự không được tốt lắm, nhưng mà bị hắn la toáng lên ở trước mặt mọi người như thế, tâm cho dù cứng cỏi, cũng khó tránh khỏi một chút bi thương, thế nhưng, một câu của Long Thần, căn bản coi như là làm cho nàng nín khóc mà cười.
Nàng cảm kích nhìn Long Thần một cái, trong ánh mắt còn có mùi vị trách giận.
“Ta đã nói rất rõ rồi mà, nói đơn giản như thế, mà Kim thiếu gia thế nhưng lại không giải thích được là sao? Ta nghĩ cho dù là đầu heo rồi, cũng có thể hiểu được?"
Long Thần ngoài miệng treo nụ cười, nhàn nhạt nói.
“Xì!" Liễu Lam che miệng cười khúc khích một tiếng, rất phong tình.
Biểu hiện của hai người bọn họ, đối với tiểu vương tử Kim tộc mà nói, đã là vũ nhục cực lớn, tiểu vương tử Kim tộc lúc này, nắm chặc quả đấm, ánh mắt dần dần toát ra màu máu.
“Long Thần, ngươi muốn chết …"
Kim Thánh Ân nói một câu lạnh như băng, Long Thần vốn cho là hắn sẽ động thủ, nhưng mà đến cuối cùng, hắn vẫn là mạnh mẽ nhịn xuống.
Lực nhẫn nại bực này, để cho trong lòng Long Thần có chút lo lắng, tiểu vương tử Kim tộc, cũng không phải là loại xúc động và ngu xuẩn như vẻ bề ngoài của hắn, ngược lại, trong lòng hắn rất thông mình, hơn nữa cũng không phải là không có tính kiên nhẫn.
Đối thủ như vậy, với lại hắn còn có thực lực biến thái, vậy thì vô cùng kinh khủng.
“Nếu như không có chuyện gì khác mà nói, kính xin ngươi đi ra ngoài cho, chẳng lẽ ngươi còn không biết quấy rầy thế giới hai người chúng ta, là hành động phi thường không lễ phép hay sao?"
Đối mặt với Kim Thánh Ân, Long Thần không có bất kỳ cúi đầu nào.
“Tốt! Tốt!"
Kim Thánh Ân cười lành lạnh, hắn nhìn qua Liễu Lam một cái, nhìn nhìn lại Long Thần, nói: “Tốt cho một đôi cẩu nam nữ, quả nhiên quá mức bỉ ổi! Long Thần đúng không? Nghe nói ngươi muốn tham gia nội tộc tuyển chọn đúng không, hy vọng ngươi còn có thể sống sót trở lại Thanh tộc, nếu không nữ nhân này sẽ tịch mịch lắm đó, rất có thể sẽ đi ra ngoài ăn vụng đó …"
“Cái này không nhọc công ngươi lo lắng, lão tử dĩ nhiên có thể thỏa mãn nàng"
Long Thần nói ra lời này, vẻ mặt vô cùng tự như, thế nhưng Linh Hi không chịu nổi, nhất thời, trên lỗ tai truyền đến một trận đau nhứt, Long Thần cắn răng kiên trì chịu đựng.
“Tại sao lại quên mất tiểu ác ma còn đang ở đây, trời ơi là trời!"
Mà lúc này, thấy Long Thần đối với uy hiếp của mình, vẫn là mang theo một bộ dáng heo chết không sợ nước sôi, sát ý trong lòng Kim Thánh Ân, đã kéo lên tới cực điểm.
Vào lúc này, hắn chỉ có thể đè nén phẫn nộ xuống tận đáy lòng, cười lạnh nói: “Ngươi đã không sợ chết, ta liền nói cho ngươi biết một cái tin tức, tại bên trong cửa ải thứ nhất nội tộc tuyển chọn, Sở Vân Hi sẽ là đồng đội của ta, sợ rằng không người nào nguyện ý trở thành đồng đội của ngươi đó? Ha ha …"
Vừa cười, một bên cười lạnh nhìn Long Thần, lại nhìn Liễu Lam, nói: “Đàn bà thúi, cuộc chiến nội tộc tuyển chọn, ta sẽ cho ngươi thấy, hắn ở trước mặt ta trước mặt mọi người quỳ xuống, cầu xin tha thứ, mà ta, tất nhiên cũng sẽ không bỏ qua cho hắn …"
Chế nhạo xong, Kim Thánh Ân đột nhiên xoay người, tiêu sái rời khỏi ghế lô này.
Khí thế cường đại đặt ở trên người Long Thần, lúc này mới biến mất.
Long Thần lúc này mới phát hiện, dưới sự cường đại của Lưu Kim chiến thể Kim Thánh Ân, trên thân thể của hắn đã có mấy chục vết thương thật nhỏ đang rỉ máu, tựa như bị kim châm đâm vậy.
“Ngươi không sao chớ?"
Thấy trên mặt Long Thần, còn lưu lại tí xíu máu tươi, Liễu Lam lo lắng hỏi.
“Đồ chó má"
Nhẹ nhàng lau sạch, sau đó dưới thần thiệu Quy Nguyên, không qua mấy hô hấp thời gian, những vết thương thật nhỏ này, rất nhanh liền biến mất.
“Cái này ngươi hài lòng chưa?"
Liếc nhìn Long Thần một cái, Liễu Lam vô lực ngồi bệch xuống, có thể thấy, trong mắt nàng đều là tràn đầy thất vọng.
“Vốn là có Tử Tích thú hồn và Lôi Diễm tinh, không đắc tội với Kim Thánh Ân, ngươi ở tại bên trong nội tộc tuyển chọn, còn có một tia cơ hội, nhưng mà hiện tại không giống lúc trước, ngươi không còn có cái gì nữa, thì lấy gì mà đánh với đấm Sở Vân Hi, còn có Kim Thánh Ân có lực chiến đấu tiếp cận Địa Đan cảnh đại thành
Long Thần cười cười, nhưng không giải thích điều gì, có một số việc không cần giải thích, chỉ cần đến lúc đó biểu hiện là được rồi.
“Xem ra trong lòng ngươi chẳng có áp lực tí tẹo nào …"
Liễu Lam bất đắc dĩ lắc đầu.
“Long Thần, có một việc, mà lúc trước ta không nói cho ngươi biết, là sợ mang đến áp lực cho ngươi"
“Chuyện gì?" Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Liễu Lam, Long Thần có chút khẩn trương.
Liễu Lam nhếch miệng, ánh mắt nhìn Long Thần, nói: “Về chuyện muội muội ngươi gia nhập nội tộc"
Là chuyện của Dương Linh Thanh, trong lòng Long Thần rất nhanh có dự cảm xấu. Vội vàng hỏi tới: “Linh Thanh, có thể có chuyện gì chứ?"
“Ngươi không biết tình huống nội tộc, ở bên trong nội tộc, tuyệt đại đa số đều là người trong một tộc, là dòng họ Đông Phương, Tây Môn, Nam Cung, Bắc Đường, trong những năm này, Linh Vũ nội tộc đã bắt đầu hấp thu máu mới từ ngoại tộc, mà theo ta được biết, máu mới này, chính là nữ tử, chỉ cần đi vào Linh Vũ gia tộc, chỉ cần lớn lên không có trở ngại gì, sẽ trở thành đối tượng tranh đoạt của đám tài tuấn trẻ tuổi nội tộc, là nam tử, cũng sẽ trực tiếp trở thành ở rể tại nội tộc Linh Vũ, ngươi đại khái đã hiểu chưa?"
Long Thần chân mày sâu sâu nhíu lại, nói: “Ý của ngươi nói là, để tránh cho người ngoại tộc gia nhập nội tộc sinh ra khác họ, nội tộc liền trực tiếp chọn dùng phương pháp xử lý để cho người kia chân chính trở thành người trong tộc, dùng vợ, đem Linh Vũ nội tộc gắt gao trói cùng chung một chỗ, hoàn toàn trở thành tộc nhân nội tộc?"
“Ngươi nói không sai, trên căn bản ý của nội tộc, chỉ cần đi vào nội tộc, tất phải lập gia đình cùng với người trong nội tộc.
Ý này nói chính xác là, Long Thần chỉ cần đi vào nội tộc, thê tử tương lai, đều phải là người trong nội tộc, dĩ nhiên, nam nhân tam thê tứ thiếp cũng đã là định luật của cái xã hội này, nếu như Long Thần thực lực chân chính cường đại, muốn cưới người khác, cũng là chuyện nằm trong cho phép.
Liễu Nguyên lúc trước, kỳ thật chính là ý này, nếu Sở Vân Hi gia nhập nội tộc, để cho Liễu Lam trở thành thê tử của hắn, nhưng tuyệt đối không phải là chính thê.
Đây cũng là nguyên nhân mà Liễu Lam không chọn Sở Vân Hi.
Muốn nàng là một nữ nhân kiêu ngạo là thế, cùng người khác cùng chung một trượng phu, nàng còn làm không được.
Lúc này, Long Thần nghĩ đến cũng không phải chính là bản thân hắn, mà là Dương Linh Thanh.
“Như vậy, nói cách khác, Linh Thanh đến cuối cùng vẫn sẽ gả vào Bắc Đường thế gia, cho dù nàng không muốn?"
Nghĩ tới đây, Long Thần chân mày sâu sâu nhíu lại.
Liễu Lam gật đầu, nói: “Ngươi nói chính xác, ngươi còn nhớ rõ Bắc Đường Mặc không? Bắc Đường Mặc nghe nói Dương Linh Thanh là Huyền Âm thân thể, liền vội vàng chạy tới Xích Huyết thánh giáo, kỳ thật ý tứ của hắn rất rõ ràng, hắn muốn nhanh chóng bồi dưỡng Dương Linh Thanh, sau đó cưới nàng làm vợ …"
“Cái gì?"
Long Thần sắc mặt đã trở nên cực kỳ âm trầm …
Tại bên trong Linh Hi kiếm, Linh Hi thân thể nho nhắn bay tới bay lui, cười trộm không dứt.
Có Liễu Lam bên cạnh, Long Thần không dám nói chuyện cùng Linh Hi, nhưng mà nở nụ cười kiệt kiệt.
Đúng lúc này, người Thần Hi Thương Minh đến một lần nữa, trên khay được đặt yêu huyết tinh phách và Tử Tích thú hồn, mặt khác còn có một cái túi càn khôn, hắn nhìn Long Thần, ánh mắt không bao giờ …. nhìn tiểu bạch kiểm trai bao như trước kia nữa, mà là sùng kính, nói: “Ngươi khỏe, trải qua giám định của Thần Hi Thương Minh ta, Tử Tích thú hồn này có tổng giá trị là chín vạn năm ngàn thần ngọc, khấu trừ sáu vạn thần ngọc yêu huyết tinh phách, trong cái túi càn khôn này tổng cộng có ba vạn năm ngàn thần ngọc, mời ngươi kiểm tra và nhận!"
Long Thần thu thập xong yêu huyết tinh phách, sau đó xem xét một phen cái túi càn khôn kia, quả nhiên có ba vạn năm ngàn thần ngọc.
Xử lý công việc tương quan, Long Thần mới đem ba vạn năm ngàn thần ngọc, nện ở trên cái bàn gỗ trước mặt Liễu Lam, thản nhiên nói: “Ba vạn năm ngàn thần ngọc, vừa đúng giá tiền mười viên Lôi Diễm tinh, trả lại cho ngươi, như thế nào, lão tử lúc trước đã nói qua sau buổi đấu giá kết thúc, số tiền đó trả lại cho ngươi, ta không có nuốt lời"
Ba vạn năm ngàn thần ngọc, nhưng mà dùng đến Tử Tích thú hồn Huyền giai lục phẩm để đổi lấy, Liễu Lam nghĩ tới đây, liền một bụng oán khí, tức giận nhìn Long Thần một cái, cười lạnh nói: “Ngươi nói rất thoải mái nhỉ, mất đi thú hồn Tử Tích, ta xem ngươi tại trong cuộc chiến nội tộc tuyển chọn, sẽ chết như thế nào"
“Có chết hay không là chuyện của ta, dù sao bây giờ Sở Vân Hi sẽ không có quấn lấy ngươi, không phải mục đích của ngươi đã đạt được rồi sao?"
Tại Long Thần xem ra, Liễu Lam nếu như là nữ nhân lòng dạ độc ác, thì lúc đó nàng sẽ mặc kệ Long Thần, và cũng không cần thiết phải mang hắn tới buổi đấu giá này, cho nên sát ý đối với nàng, đã ít đi một tí.
Long Thần thì vô cùng không khách khí, Liễu Lam đuối lý trước, hiện tại cũng không nói nên lời, nàng đem mắt lạnh nhìn Long Thần, ngược lại nói: “Ngươi đem Tử Tích thú hồn bán đi, trở về khai báo với cha ta thế nào?"
Long Thần cười nói: “Điểm này còn phải phiền toái đến Liễu chấp sự ngươi đó, đừng đem chuyện ngày hôm nay lộ ra ngoài"
“Ngươi!"
Đến hôm nay, Liễu Lam rốt cuộc phát hiện, Long Thần ban đầu thoạt nhìn như là thiếu niên thuần khiết, dĩ nhiên lại là một tên ghê tởm như thế.
Liếc nhìn bộ ngực phập phồng của Liễu Lam một cái, Long Thần chế nhạo nói: “Đừng có cử động nữa, chẳng nhẽ ngươi không sợ chúng nó bung ra sao?"
Thấy ánh mắt Long Thần, Liễu Lam nào có đạo lý không biết hắn nói đến cái gì?
Tuy rằng nàng thoạt nhìn phong tao, nhưng mà thật ra chính là khuê nữ thật thụ, dưới sự tức giận khi bị Long Thần nói như thế, nhất thời sắc mặt đỏ bừng lên, vừa thẹn vừa giận, hận không được đem Long Thần trực tiếp xé …
Đúng lúc này, cửa ghế lô đột nhiên oành một tiếng, văng ra, một nam tử lớn lối với một thân trường bào màu bạch kim, sắc mặt âm trầm đi vào.
Đạp cửa đi vào là một nam tử trẻ tuổi, khuôn mặt đều là vẻ ngang ngược càn quấy, hiển nhiên chính là Kim Thánh Ân tiểu vương tử Kim tộc, danh xưng tiểu vương tử Kim tộc đó, đều là hắn tự mình phong cho.
“Hai vị thật là to gan nha, ngay cả mặt mũi của Kim Thánh Ân ta, cũng không cho?"
Thấy Long Thần là gương mặt hoàn toàn xa lạ, còn Liễu Lam thì đưa lưng về phía cửa ra vào, Kim Thánh Ân không biết nàng là ai, thế nhưng nhìn lại Long Thần, liền biết là người chẳng có thân phận gì, cho nên trong lòng Kim Thánh Ân, đã âm thầm tính toán.
Vừa mới dứt lời, ánh mắt sắc bén mà lạnh lùng, nhìn chòng chọc Long Thần.
Từ trên người Kim Thánh Ân, Long Thần cảm giác được một cỗ hơi thở sắc bén, tại hắn xem ra, Kim Thánh Ân tựa như là một thanh kiếm sắc bén, mặc dù chưa có tới gần, nhưng mà phong mang trên người hắn, đã làm tổn thương đến Long Thần.
Cảm giác bên ngoài da của mình, đã rỉ ra huyết châu tinh mịn, Long Thần biết rõ, Kim Thánh Ân đây tuyệt đối là cố ý.
Long Thần làm tổn thương mặt mũi của hắn như vậy, nếu như Long Thần quả thật lợi hại, hắn cũng không quan tâm tới làm gì, nhưng mà khi hắn nhìn thấy, tên tiểu tử này chỉ là Nhân Đan cảnh, mà dám làm cho mình mất hết mặt mũi.
Cho nên, sau khi đá văng cánh cửa, hắn liền một chút cũng không khách khí, bộc phát ra uy lực của Lưu Kim chiến thể, hướng Long Thần đánh tới.
“Chỉ là thân thể đứng ở trước mặt ta thôi, là đã có thể thương tổn được ta, đây chính là uy lực của chiến kỹ Huyền giai cao đẳng – Lưu Kim chiến thể sao?"
Long Thần trong lòng âm thầm kinh hãi, thế nhưng, hắn cũng không sợ, nếu như một mình hắn tới nơi này, lúc nãy Kim Thánh Ân ngang ngược như vậy, sợ rằng còn có chút cố kỵ, nhưng mà hiện tại còn có Liễu Lam chống đỡ.
Quả nhiên, lúc này Liễu Lam đã đứng dậy, xoay người, dung nhan kiều mỵ, dáng người như ma quỷ, rất nhanh hiện lên tại trước mặt Kim Thánh Ân.
Mỹ nữ như thế, Kim Thánh Ân đã lớn như thế cũng ngạnh sinh nuốt xuống một ngụm nước miếng, đang muốn lên tiếng đùa giỡn, lại phát hiện nàng nhìn nhìn có chút quen mắt, nhìn kỹ, thì ra là nữ nhân mà Sở Vân Hi thích.
“Vậy tiểu tử này chính là Long Thần trong lời nói của Sở Vân Hi rồi?’
Trong nháy mắt Kim Thánh Ân liền biết được thân phận của bọn họ, hắn vốn là ở lúc này đây còn muốn đánh cho Long Thần một trận, sau đó lấy đi yêu huyết tinh phách, thế nhưng có Liễu Lam ở đây, kế hoạch này tự nhiên không thể thực hiện được.
Thế nhưng, yêu huyết tinh phách cũng thôi đi, nhưng chuyện của Sở Vân Hi, Kim Thánh Ân lại không thể không quản.
“Ta còn tưởng rằng là ai nữa đó, thì ra là đôi cẩu nam nữ các ngươi, ngày hôm nay mới dám đi ra ngoài sao? Tìm một cái địa phương ‘í é í é này nọ sao?"
Kim Thánh Ân lớn lên văn nhã, nhưng mà trong ngôn ngữ lại tục tĩu không chịu được, Liễu Lam nghe xong, nhất thời trên mặt toát ra vẻ chán ghét, lãnh đạm nói: “Nghe tiếng tiểu vương tử Kim tộc nổi tiếng thô tục đã lâu, thật sự là không xứng với thân phận kia, hôm nay vừa thấy, quả nhiên là mở rộng tầm mắt"
Tại phương diện đấu võ mồm, nàng không thắng thế Long Thần, nhưng mà Kim Thánh Ân vừa lên tiếng đã nhục nhã, nàng cũng không phải là người dễ khi dễ.
“Ngươi nói gì?"
Kim Thánh Ân có chút tức giận, thế nhưng, hắn biết đối với Liễu Lam, hắn tạm thời còn không có thủ thắng, nếu như là động thủ ở nơi này, làm không tốt còn có thể để cho người Thần Hi Thương Minh nổi dóa, cho nên hẳn chỉ có thể nuốt xuống cục giận này, không nhìn Liễu Lam nữa, mà hướng Long Thần châm chọc, nói: “Nghe tiếng Liễu Lam trời sinh phong tao đã lâu, loại đàn bà dâm đãng bực này, thậm chí còn có người thích, thật sự là buồn cười chí cực …"
“Vậy sao?"
Long Thần bình thản, nói: “Tại sao ta lại cảm giác có điểm giống như hồ ly ăn không được nho, còn cho rằng nho xanh? Hình như Sở Vân Hi kia chính là một con hồ ly?"
“Ngươi nói cái gì?"
Vốn cho là, Long Thần chỉ là vận khí tốt thôi, là một tên tiểu bạch kiểm có núi dựa Liễu Lam, nhưng mà lại dám xung đột với mình thuộc diện cao cao tại thượng, nhất thời Kim Thánh Ân lộ ra sát ý.
Một câu của hắn lúc trước, đối với Liễu Lam mà nói, là một thương tổn rất lớn, Liễu Lam biết danh tiếng của mình thật sự không được tốt lắm, nhưng mà bị hắn la toáng lên ở trước mặt mọi người như thế, tâm cho dù cứng cỏi, cũng khó tránh khỏi một chút bi thương, thế nhưng, một câu của Long Thần, căn bản coi như là làm cho nàng nín khóc mà cười.
Nàng cảm kích nhìn Long Thần một cái, trong ánh mắt còn có mùi vị trách giận.
“Ta đã nói rất rõ rồi mà, nói đơn giản như thế, mà Kim thiếu gia thế nhưng lại không giải thích được là sao? Ta nghĩ cho dù là đầu heo rồi, cũng có thể hiểu được?"
Long Thần ngoài miệng treo nụ cười, nhàn nhạt nói.
“Xì!" Liễu Lam che miệng cười khúc khích một tiếng, rất phong tình.
Biểu hiện của hai người bọn họ, đối với tiểu vương tử Kim tộc mà nói, đã là vũ nhục cực lớn, tiểu vương tử Kim tộc lúc này, nắm chặc quả đấm, ánh mắt dần dần toát ra màu máu.
“Long Thần, ngươi muốn chết …"
Kim Thánh Ân nói một câu lạnh như băng, Long Thần vốn cho là hắn sẽ động thủ, nhưng mà đến cuối cùng, hắn vẫn là mạnh mẽ nhịn xuống.
Lực nhẫn nại bực này, để cho trong lòng Long Thần có chút lo lắng, tiểu vương tử Kim tộc, cũng không phải là loại xúc động và ngu xuẩn như vẻ bề ngoài của hắn, ngược lại, trong lòng hắn rất thông mình, hơn nữa cũng không phải là không có tính kiên nhẫn.
Đối thủ như vậy, với lại hắn còn có thực lực biến thái, vậy thì vô cùng kinh khủng.
“Nếu như không có chuyện gì khác mà nói, kính xin ngươi đi ra ngoài cho, chẳng lẽ ngươi còn không biết quấy rầy thế giới hai người chúng ta, là hành động phi thường không lễ phép hay sao?"
Đối mặt với Kim Thánh Ân, Long Thần không có bất kỳ cúi đầu nào.
“Tốt! Tốt!"
Kim Thánh Ân cười lành lạnh, hắn nhìn qua Liễu Lam một cái, nhìn nhìn lại Long Thần, nói: “Tốt cho một đôi cẩu nam nữ, quả nhiên quá mức bỉ ổi! Long Thần đúng không? Nghe nói ngươi muốn tham gia nội tộc tuyển chọn đúng không, hy vọng ngươi còn có thể sống sót trở lại Thanh tộc, nếu không nữ nhân này sẽ tịch mịch lắm đó, rất có thể sẽ đi ra ngoài ăn vụng đó …"
“Cái này không nhọc công ngươi lo lắng, lão tử dĩ nhiên có thể thỏa mãn nàng"
Long Thần nói ra lời này, vẻ mặt vô cùng tự như, thế nhưng Linh Hi không chịu nổi, nhất thời, trên lỗ tai truyền đến một trận đau nhứt, Long Thần cắn răng kiên trì chịu đựng.
“Tại sao lại quên mất tiểu ác ma còn đang ở đây, trời ơi là trời!"
Mà lúc này, thấy Long Thần đối với uy hiếp của mình, vẫn là mang theo một bộ dáng heo chết không sợ nước sôi, sát ý trong lòng Kim Thánh Ân, đã kéo lên tới cực điểm.
Vào lúc này, hắn chỉ có thể đè nén phẫn nộ xuống tận đáy lòng, cười lạnh nói: “Ngươi đã không sợ chết, ta liền nói cho ngươi biết một cái tin tức, tại bên trong cửa ải thứ nhất nội tộc tuyển chọn, Sở Vân Hi sẽ là đồng đội của ta, sợ rằng không người nào nguyện ý trở thành đồng đội của ngươi đó? Ha ha …"
Vừa cười, một bên cười lạnh nhìn Long Thần, lại nhìn Liễu Lam, nói: “Đàn bà thúi, cuộc chiến nội tộc tuyển chọn, ta sẽ cho ngươi thấy, hắn ở trước mặt ta trước mặt mọi người quỳ xuống, cầu xin tha thứ, mà ta, tất nhiên cũng sẽ không bỏ qua cho hắn …"
Chế nhạo xong, Kim Thánh Ân đột nhiên xoay người, tiêu sái rời khỏi ghế lô này.
Khí thế cường đại đặt ở trên người Long Thần, lúc này mới biến mất.
Long Thần lúc này mới phát hiện, dưới sự cường đại của Lưu Kim chiến thể Kim Thánh Ân, trên thân thể của hắn đã có mấy chục vết thương thật nhỏ đang rỉ máu, tựa như bị kim châm đâm vậy.
“Ngươi không sao chớ?"
Thấy trên mặt Long Thần, còn lưu lại tí xíu máu tươi, Liễu Lam lo lắng hỏi.
“Đồ chó má"
Nhẹ nhàng lau sạch, sau đó dưới thần thiệu Quy Nguyên, không qua mấy hô hấp thời gian, những vết thương thật nhỏ này, rất nhanh liền biến mất.
“Cái này ngươi hài lòng chưa?"
Liếc nhìn Long Thần một cái, Liễu Lam vô lực ngồi bệch xuống, có thể thấy, trong mắt nàng đều là tràn đầy thất vọng.
“Vốn là có Tử Tích thú hồn và Lôi Diễm tinh, không đắc tội với Kim Thánh Ân, ngươi ở tại bên trong nội tộc tuyển chọn, còn có một tia cơ hội, nhưng mà hiện tại không giống lúc trước, ngươi không còn có cái gì nữa, thì lấy gì mà đánh với đấm Sở Vân Hi, còn có Kim Thánh Ân có lực chiến đấu tiếp cận Địa Đan cảnh đại thành
Long Thần cười cười, nhưng không giải thích điều gì, có một số việc không cần giải thích, chỉ cần đến lúc đó biểu hiện là được rồi.
“Xem ra trong lòng ngươi chẳng có áp lực tí tẹo nào …"
Liễu Lam bất đắc dĩ lắc đầu.
“Long Thần, có một việc, mà lúc trước ta không nói cho ngươi biết, là sợ mang đến áp lực cho ngươi"
“Chuyện gì?" Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Liễu Lam, Long Thần có chút khẩn trương.
Liễu Lam nhếch miệng, ánh mắt nhìn Long Thần, nói: “Về chuyện muội muội ngươi gia nhập nội tộc"
Là chuyện của Dương Linh Thanh, trong lòng Long Thần rất nhanh có dự cảm xấu. Vội vàng hỏi tới: “Linh Thanh, có thể có chuyện gì chứ?"
“Ngươi không biết tình huống nội tộc, ở bên trong nội tộc, tuyệt đại đa số đều là người trong một tộc, là dòng họ Đông Phương, Tây Môn, Nam Cung, Bắc Đường, trong những năm này, Linh Vũ nội tộc đã bắt đầu hấp thu máu mới từ ngoại tộc, mà theo ta được biết, máu mới này, chính là nữ tử, chỉ cần đi vào Linh Vũ gia tộc, chỉ cần lớn lên không có trở ngại gì, sẽ trở thành đối tượng tranh đoạt của đám tài tuấn trẻ tuổi nội tộc, là nam tử, cũng sẽ trực tiếp trở thành ở rể tại nội tộc Linh Vũ, ngươi đại khái đã hiểu chưa?"
Long Thần chân mày sâu sâu nhíu lại, nói: “Ý của ngươi nói là, để tránh cho người ngoại tộc gia nhập nội tộc sinh ra khác họ, nội tộc liền trực tiếp chọn dùng phương pháp xử lý để cho người kia chân chính trở thành người trong tộc, dùng vợ, đem Linh Vũ nội tộc gắt gao trói cùng chung một chỗ, hoàn toàn trở thành tộc nhân nội tộc?"
“Ngươi nói không sai, trên căn bản ý của nội tộc, chỉ cần đi vào nội tộc, tất phải lập gia đình cùng với người trong nội tộc.
Ý này nói chính xác là, Long Thần chỉ cần đi vào nội tộc, thê tử tương lai, đều phải là người trong nội tộc, dĩ nhiên, nam nhân tam thê tứ thiếp cũng đã là định luật của cái xã hội này, nếu như Long Thần thực lực chân chính cường đại, muốn cưới người khác, cũng là chuyện nằm trong cho phép.
Liễu Nguyên lúc trước, kỳ thật chính là ý này, nếu Sở Vân Hi gia nhập nội tộc, để cho Liễu Lam trở thành thê tử của hắn, nhưng tuyệt đối không phải là chính thê.
Đây cũng là nguyên nhân mà Liễu Lam không chọn Sở Vân Hi.
Muốn nàng là một nữ nhân kiêu ngạo là thế, cùng người khác cùng chung một trượng phu, nàng còn làm không được.
Lúc này, Long Thần nghĩ đến cũng không phải chính là bản thân hắn, mà là Dương Linh Thanh.
“Như vậy, nói cách khác, Linh Thanh đến cuối cùng vẫn sẽ gả vào Bắc Đường thế gia, cho dù nàng không muốn?"
Nghĩ tới đây, Long Thần chân mày sâu sâu nhíu lại.
Liễu Lam gật đầu, nói: “Ngươi nói chính xác, ngươi còn nhớ rõ Bắc Đường Mặc không? Bắc Đường Mặc nghe nói Dương Linh Thanh là Huyền Âm thân thể, liền vội vàng chạy tới Xích Huyết thánh giáo, kỳ thật ý tứ của hắn rất rõ ràng, hắn muốn nhanh chóng bồi dưỡng Dương Linh Thanh, sau đó cưới nàng làm vợ …"
“Cái gì?"
Long Thần sắc mặt đã trở nên cực kỳ âm trầm …
Tác giả :
Phong Thanh Dương