Lộ Nam Hướng Bắc I

Chương 30

Căn nhà cao cấp bên bờ biển của Thành gia.

Một cái cửa sổ to sát đất, rèm cửa màu trắng bay lượn theo làn gió. Ngoài cửa sổ là vầng trăng cong cong trên bầu trời, bầu trời xanh đậm còn điểm xuyết những ngôi sao sáng nhẹ mong manh.

Gió biển thổi vào trong phòng cho nên không cần bật điều hòa cũng khiến người ta mát mẻ vui thích. Trong phòng rất trống, ngoài một chiếc đèn bàn nhỏ đang bật là một chiếc giường Kingsize mềm mại, Lộ Nam nghiêng người nằm trên ấy, ngón tay run run. Cậu vẫn không an tâm, tuy rằng hai người đã nghìn dặm xa xôi chạy đến chỗ này vậy nhưng bao nhiêu kích động trong lòng theo dọc hành trình giờ lại biến thành sợ hãi.

Hai người yêu nhau, còn làm vài chuyện thân mật cũng cần chuẩn bị tâm lí từ sớm, nhưng mà đến lúc này rồi vẫn sẽ có chút khó chấp nhận được. Cậu đang rất bất an, cơn lạnh chậm rãi chạy xuống thắt lưng, Lộ Nam thấy một cơn ớn lạnh dâng lên cho nên vội vàng kéo chăn đắp lên tận ngực. Thân thể cậu dần dần cuộn lại, chờ sự xuất hiện của người nào đó.

“Cờ -rắc…." —— cửa phòng tắm mở ra. Thành Hướng Bắc quấn khăn tắm lên người, từ từ xuất hiện trước mắt Lộ Nam. Thân hình hắn cao to, bước đi vững vàng, cánh tay theo bước đi mà đung đưa, thấp thoáng hiện lên hình dạng cơ thể. Lộ Nam mím chặt môi, nuốt nước miếng cái ực, cậu không thể không thừa nhận dáng người của Thành Hướng Bắc có thể đi làm người mẫu được, không phải là vẻ đẹp cơ bắp cuồn cuộn mà là cân xứng, vẻ đẹp nam tính rắn chắc. Thành Hướng Bắc thấy Lộ Nam co lại một đoàn, khóe miệng không khỏi nhếch lên, hắn lau tóc xong rồi ném khăn tắm qua một bên, chậm rãi ngồi xuống giường. Lộ Nam càng khẩn trương hơn, bọc mình thật kín chỉ chừa hai con mắt lộ ra ngoài.

“Này, Nam Nam, đêm tân hôn em đối xử với chồng mình vậy à?" Thành Hướng Bắc cười đùa, thực ra tâm trạng hắn cũng khẩn trương không kém nhưng hắn phải nghĩ cách khiến Lộ Nam thả lỏng trước.

“Cút đi! Ai là bà xã của anh chứ!" Lộ Nam không nhịn được khiêu khích, tung chăn ngồi xậy. Động tác của cậu rất mạnh, chăn bị vén đến tận thắt lưng, cái mông rắn chắc cũng bị lộ ra ngoài, bộ vị bí mật suýt bị tách khỏi vật bảo hộ mà lúc ẩn lúc hiện.

Ánh mắt Thành Hướng Bắc trở nên tối đen, hắn chăm chú nhìn vào măt Lộ Nam, thân thể chậm rãi nằm xuống. Lộ Nam âm thầm nuốt vài ngụm nước miếng trước biểu cảm muốn “muốn ăn thịt em" của Thành Hướng Bắc, khi cậu ý thức được mình vừa làm nên chuyện ngu xuẩn gì thì đã chậm rồi, chim nhỏ mai phục trong bụi cỏ bị đối phương nhẹ nhàng chộp lấy.

“Này! Buông tay… " Âm thanh ngượng nghịu xen lẫn run rẩy vang lên, Lộ Nam run run bị Thành Hướng Bắc đè trên giường, chim nhỏ bị xoa nắn trêu chọc vài cái rồi cũng được buông tha. Hai tay Thành Hướng Bắc thong thả chạy từ tiểu phúc của Lộ Nam lên ngực cậu, cuối cùng hai bàn tay lón bưng mặt Lộ Nam, con người sâu thẳm nhìn cậu không hề chớp. Trần đầy tình cảm, cơ hồ muốn dìm chết Lộ Nam trong đó.

“Nam Nam, tin anh được không?" Hắn hôn từng cái nhỏ, hôn lên trán, lên mí mắt Lộ Nam. Lộ Nam thở dài, nhắm mắt lại, chủ động mân mê đôi môi dịu dàng của người yêu: “Em tin."

Căn phòng tối đen.

Có hai thân hình đang quấn quýt không rời, đây là lần đầu tiên của họ, Thành Hướng Bắc muốn cho người yêu sự dịu dàng che chở nhất.

Miệng và lưỡi chậm rãi chạy dọc thân thể Lộ Nam, cần thận lướt qua vành tai, đến ngón chân trắng nõn, không có chỗ nào trên thân thể cậu mà Thành Hướng Bắc không hôn qua.

“Ưm, chỗ đó…." Lộ Nam cảm nhận được ngón chân của mình đang được đối phương liếm mút, bất giác mở mắt ra.

Thành Hướng Bắc nhìn cậu nở một nụ cười gian xảo, tiếp tục vài đầu thực hiện sự nghiệp liếm mút của mình. Điểm mẫn cảm bị hắn ngậm lấy, luồng điện thật nhỏ chạy thẳng từ chân đến tận lưng, Lộ Nam bất giác đong đưa thân thể, cảm giác này rất xa lạ, cậu không biết nên xử lý thế nào.

Lưỡi Thành Hướng Bắc tiếp tục lê dọc lưng bàn chân, đến mắt cá chân rồi chu du lên trên, ngón tay Lộ Nam nắm chặt thành giường, vui thích khi có khi không đang giày vò cậu, thậm chí cậu còn cong một chân đặt lên vai Thành Hướng Bắc.

Thành Hướng Bắc hôn nhẹ lên nó, lưỡi tiếp tục dời trọng tâm sang bên đùi Lộ Nam.

“Ưm…" Thành Hướng Bắc cắn một cái, làn da trắng nõn lập tức nở thành một đóa hoa nhỏ, Lộ Nam cảm thấy hạ thân xuất hiện một luồng tê dại. Cậu bất giác khép lại chân, kẹp luôn đầu Thành Hướng Bắc vào giữa hai chân mình.

Thành Hướng Bắc cười nhẹ một ái, chậm rãi tách hai chân cậu ra, liếm lên vùng đất phì nhiêu của đối phương, bộ vi quan trọng của Lộ Nam được ngậm trong miệng hắn. Bộ vị chưa nhiễm tình dục vẫn còn màu hồng nhàn nhạt, hình dáng rất đẹp. Đầu lưỡi Thành Hướng Bắc liếm qua liếm lại trên thân bộ vị, thậm chí ngay cả lông mao thưa thớt cũng không tha, nhưng đầu lưỡi liếm đến nửa đường thì lui, không chăm sóc cho dục vọng nửa đứng thẳng của Lộ Nam.

Lộ Nam khó chịu giãy dụa thân thể, cậu cảm giác được dục vọng đang từ từ dựng lên nhưng người làm ra chuyện xấu lại không giúp cậu giải quyết. Một tay cậu nắm chặt thành giường, lặng lẽ thả lỏng. Cậu thở phì phò, một tay run rẩy đưa lên thứ trước chân, mắt thấy bàn tay chỉ cách thứ đang đứng thẳng không xa thì Thành Hướng Bắc bất ngờ cầm tay cậu lại, nhẹ nhàng hôn vào lòng bàn tay: “Nam Nam, em không ngoan nhé!"

Lộ Nam hung hăng đá cho hắn một cái: “Bại hoại, mau giúp em…"

“Tuân mệnh. " Thành Hướng Bắc hôn nhẹ lên môi Lộ Nam, còn vươn tay lấy một cái gối kê dưới eo Lộ Nam. Lộ Nam cứ chờ hắn làm cho mình thỏa mãn nhưng không ngờ đối phương lại nhảy xuống giường đi tìm gì đó trong đám hành lý. Dục vọng lên cao khó nhịn, Lộ Nam đưa hai tay bắt lấy dục vọng đang ngẩng đầu dưới bộ lông của mình.

Thành Hướng Bắc nghe tiếng cậu rên rỉ, vội vàng bò lên giường, giật cánh tay Lộ Nam ra, nhét dục vọng của cậu vào miệng mình.

“A…" Dục vọng thẳng đứng được khoang miệng ấm nóng ẩm ướt bao quanh, vui thích mãnh liệt khiến Lộ Nam bất giác cong người lên. Thành Hướng Bắc đã cảm nhận được cơn kích động của cậu, hắn  càng thêm ra sức liếm mút từ đầu rễ, miệng Thành Hướng Bắc bao bọc dục vọng của Lộ Nam, dùng đủ loại kỹ thuật để khiến cậu vui sướng.

Lộ Nam cảm nhận được sự trêu chọc, lúc nhanh chậm như thủy triều từ Thành Hướng Bắc, mắt đẫm sương.

“Đừng, đừng ngừng mà…." Lộ Nam cảm nhận được động tác tạm người của người yêu, cậu đang hoàn toàn đắm chìm trong vọng không thể không rên rỉ bên tai Thành Hướng Bắc được. Thành Hướng Bắc trêu đùa dùng móng tay gẩy nhẹ lên đỉnh dục vọng thẳng tắp của Lộ Nam, tay còn lại mở hộp gel bôi trơn. Dưới sự kháng nghị của Lộ Nam, dục vọng một lần nữa được bao bọc, cậu thoải mái thở dài thỏa mãn. Hai chân bị tách ra nơi chưa từng bị ai chạm vào lúc này lại bị một ngón tay lành lạnh xâm chiếm. Lộ Nam theo bản năng kẹp chặt hai chân lại.

“Ngoan nào, thả lỏng…" Thành Hướng Bắc vừa trấn an cho dục vọng Lộ Nam, vừa dừng ngón tay được quét gel bôi trơi của mình đảo quanh cửa huyệt Lộ Nam. Lộ Nam vốn chìm đắm trong khoái cảm cuối cùng cũng tìm lại một được một tia lý trí, cậu khẽ cắn môi, chậm rãi tách chân ra. Nếu đổi lại là bất cứ kẻ nào làm vậy với cậu, Lộ Nam có thể giết đối phương, nhưng đây lại là người che chở cho cậu từ nhỏ đến lớn, dù hắn có muốn mạng mình, cậu cũng cam tâm tình nguyện dâng hiến cho hắn.

Thành Hướng Bắc cảm nhận được sự đồng ý ngầm của Lộ Nam, lần thứ hai cúi đầu ngậm lấy phân thân cậu. Chỗ đó lần đầu tiên bị xâm phạm đương nhiên không dễ dàng tiến vào được, cho nên hắn phải dời sự chú ý của Lộ Nam, lại đưa tay đi thăm dò. Phản ứng của Lộ Nam ngày càng mãnh liệt, trước sau đều vui vẻ, phân thân cậu không ngừng đong đưa trong miệng Thành Hướng Bắc, hậu huyệt đã nhét được hai ngón tay vẫn không ngừng co rút: “Không, không được…a!…" Cơ thể co rút, khoái cảm mãnh liệt cơ hồ muốn giết chết cậu. Lộ Nam run rẩy bắn ra trong miệng Thành Hướng Bắc.

Dưới ánh điện mờ ảo, nét mặt mơ màng của người yêu.

Thành Hướng Bắc nằm rạp lên người Lộ Nam hôn môi cậu, ngón tay hắn vẫn cắm trong hậu huyệt. Cong người yêu vừa lên đỉnh cao dục vọng vẫn đang thở hổn hển hưởng thụ dư vị sao cao trào, cái trán ướt đẫm mồ hồi, gò mái đỏ hồng, đôi môi khẽ mở. Lộ Nam thoải mái hưởng thụ khoái cảm lên đỉnh, vô thức liếm môi.

Phân thân Thành Hướng Bắc ngày càng cứng rắn, ngón tay trong hậu huyệt Lộ Nam nay đã tăng lên một ngón nữa. Hắn hôn môi Lộ Nam, khàn giọng nói: “Nam Nam, anh thực sự rất khó khịu."

Vừa nói dục vọng cực nóng vừa ma sát lên bụng Lộ Nam, một luồng xúc cảm vui thích đến rùng mình chạy thẳng lên gáy cậu. Cậu đã lấy lại được tinh thần, liên tục ôm hôn Thành Hướng Bắc. Thân thể uống éo dưới người Thành Hướng Bắc, ma sát đến mức hắn suýt bắn ra: “Yêu tinh…."

Ngực Thành Hướng Bắc phập phồng, chậm rãi lùi xuống, hôn rải rác lên thân thể Lộ Nam. Đối với môt người đàn ông mà nói không cần xâm nhập mà vẫn buông tay đầu hàng thì thật mất mặt. Ngón tay Thành Hướng Bắc vẫn co duỗi trong hậu huyệt Lộ Nam chợt lui ra, hắn dùng hàm răng cắn túi nhựa ra, ánh mắt đen tối quay sang nhìn Lộ Nam. Mặt Lộ Nam nóng bừng lên, nhưng đứng trước gợi ý của Thành Hướng Bắc vẫn ngoan ngoãn đeo bao cao su lên dương vật của hắn. Lộ Nam hơi có ý lùi lại khi chứng kiến dương vật to gấp mấy lần mình đang đặt trước hậu huyệt bản thân, tuy rằng phía sau đã được khếch trương tuy nhien dưới thứ to lớn như vậy muốn nhét vào cũng khiến người ta muốn chết!

Thành Hướng Bắc thấy cậu lùi về sau, tay vươn ra túm lấy hông cậu, xoa dịu sự lo lắng bằng cách ấn ngón tay xuống, Lộ Nam vô thức ngửa đầu đón nhận hắn. Miệng lưỡi dây dưa, say mê càng sâu đậm. Ngay lúc Lộ Nam chìm đắm trong khung cảnh trống rỗng, dục vọng tho to lặng lẽ đẩy vào hậu huyệt cậu.

“Ưm…" Đau đớn bất chợt đến, Lộ Nam không thể nào không rên rỉ, cậu bất giác ro rút thành huyệt lại, dục vọng vừa xâm nhập vào bên trong không thể nào nhúc nhích được.

Thành Hướng Bắc rên rỉ, vỗ nhẹ lên mông Lộ Nam: “Nam Nam, thả lỏng…"

Lộ Nam mở mắt ra, đập vào mắt là nét mặt nhẫn nại đến khổ sở của người yêu, thậm chí mồ hôi còn nhỏ long tong lên người cậu, đọng lại trên môi mằn mặn. Nếu bây giờ cậu bảo dừng, hắn tuyệt đối sẽ không cưỡng ép cậu, chỉ có điều Lộ Nam đã ngẩng đầu lên, hôn nhẹ lên khóe môi Thành Hướng Bắc, thân thể chậm rãi thả lòng, nở nụ cười cổ vũ cho người yêu.

Thành Hướng Bắc chiếm được sự cổ vũ hiệu quả nhất, dục vọng thong thả tiến vào. Đau đớn khiến hai tay nắm lấy thành giường của Lộ Nam trắng bệch ra.

“Nam Nam, xin lôi." Vách tường căng chặt bao vây lấy dục vọng của hắn, vui sướng mãnh liệtt dường như khiến Thành Hướng Bắc không kìm nổi, chỉ muốn chiếm lấy, hung hăng xâm nhập, dùng hết toàn bộ sức lực ra mà chà đạp.

Lộ Nam chậm rãi điều chỉnh hơi thở, cảm giác được dục vọng đang dâng lên trong người mình.

“Đã, vào hết chưa?" Cậu cắn chặt răng, lông mày nhíu lại.

Hạ thân Thành Hướng Bắc vẫn chưa vào hết, hắn cúi đầu hôn lên môi Lộ Nam: “Anh muốn động." Dục vọng đã cố kìm nén nay muốn được giải thoát, Thành Hướng Bắc chậm rãi rút ra rồi chầm chậm đẩy nhanh nhịp đẩy. Từng giọt mồ hôi như mưa xối xả trên ngực Lộ Nam, nóng đến mức cậu thấy tim phát đau.

Hậu huyệt được bôi trơn đầy đủ, dù vẫn đau đớn nhưng cậu không nỡ khiến người yêu phải chịu nhịn: “Nhanh, nhanh một chút…" Cậu vươn tay ra, ôm chầm lấy vai người yêu, móng tay lướt qua thân thể, để lại từng vết cào dài.

Thành Hướng Bắc không tiếp tục kìm nén dục vọng trong lòng, hắn ôm chặt Lộ Nam, hai tay siết lấy eo đối phương, nửa quỳ trên giường mà điên cuồng đẩy vào trong.

“A….A…." Thân thể bị sự xâm chiếm mạnh mẽ khống chế, Lộ Nam theo bản năng co chặt thành huyệt, cậu vươn tay, ông cổ Thành Hướng Bắc, điên cuồng dây dưa theo khát vọng mãnh liệt từ Thành Hướng Bắc.

“Ôi, sướng quá…." Thành huyệt không ngừng co rút bọc chặt dục vọng của Thành Hướng Bắc, khiến hắn dâng lên khoái cảm cực độ chưa bao giờ có. Hắn dùng toàn bộ sức lực hung hăng ra vào hậu huyêt Lộ Nam: “A….A!…." Dã thú gào thét bắn ra tinh dịch nóng hổi, Thành Hướng Bắc thở hổn hển, toàn thân thoát lực ngã lên người Lộ Nam,

Phân thân người yêu vẫn ở trong thân thể mình khiến Lộ Nam kẹp chặt chân lại, không cho nó rút ra. Thành Hướng Bắc trải qua đỉnh cao dục vọng, vẻ mặt vẫn còn say mê sảng khoái. Lộ Nam bọc quanh dục vọng của hắn, hắn khẽ hôn lên cái trán ướt đẫm của người yêu, nụ hôn nhẹ nhàng như thời còn thơ bé.

Đêm nay bọn họ đã cùng nhau lớn lên.

Một khi con đường dục vọng đã được mở ra thì sẽ không bao giờ có thể quay lại.

Tuy lần đầu tiên khiến Lộ Nam đau đớn, nhưng dù sao cũng đã có tiên hí cùng với sự kiên nhẫn của Thành Hướng Bắc không khiến cậu bị thương. Thành Hướng Bắc rất săn sóc, lần đầu qua đi, hắn để Lộ Nam nghỉ ngơi vài ngày mới tiếp tục đòi hỏi. Lộ Nam bị hắn ma sát đến mức không chịu nổi mới ỡm ờ đồng ý, được rồi thực ra cậu cũng có chút muốn trong đó.

Vậy nhưng! Khi lần nữa bị ném lên giường Lộ Nam đã hiểu tính toán của mình triệt để sai lầm rồi! Một Thành Hướng Bắc dịu dàng, kiên nhẫn đã biến mất! Thành Hướng Bắc đã có kinh nghiệm chiếm được thứ đồ chơi yêu thích nhất, đẳ cậu lên giường mà đâm chọc, giày vò không thôi! Này! Có thể tuổi trẻ huyết khí phương cương nhưng cũng phải có tiết chế chứ! Lộ Nam bị hắn ăn hai lần, mệt mỏi rũ rượi nằm dài trên giường, để người yêu tùy ý xâm chiếm. Không được, ai đó làm ơn lôi tên cầm thú này đi đi!

Lần nữa Thành Hướng Bắc cảm nhận được sự lùi bước của người yêu, hắn xấu xa nắm lấy dục vọng của cậu. Chim nhỏ sớm hành quân lặng lẽ, dưới lỹ năng xoa nắn ma sát của hắn, mơ hồ thức tỉnh. Lộ Nam rên rỉ, nắm chặt tay Thành Hướng Bắc: “Thả, thả ra…" Giọng cậu khàn khàn là do vừa trải qua cơn mây mưa mãnh liệt, kêu hắn đừng làm nữa..

“Nghe lời anh đi mà…." Lộ Nam hiếm khi được nghe Thành Hướng Bắc làm nũng, kích thích đến mức lưng tê dại hết, chim nhỏ cũng run rẩy ngẩng đầu.

“Không, không được…" Lộ Nam giãy dụa đoạn eo: “Anh đi chết đi…"

Động tác của cậu như món quà mời gọi sự tấn công của Thành Hướng Bắc, dục vọng trong thân thể nhất thời tăng vọt lên. Lộ Nam bị người yêu điên cuồng đánh úp như mưa rền gió dữ, không hề có sức chống lại, cậu chỉ đành hùa theo hắn, cuối cùng lý trí cũng bị dục triều bao phủ.

“Thực sự, sẽ chết đó….."

Hết chương 30
Tác giả : Sơ Sáng
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại