Linh Vũ Cửu Thiên
Quyển 4 - Chương 233: Chiến hồn võ sĩ
Muốn phá được pháo đài thật lớn như yếu tắc Hồng Hà, xe công thành không thể nghi ngờ là công cụ quan trọng nhất. Những xe công thành này của công tượng Man tộc chế tạo có độ cao vượt lên trên bức tường của yếu tắc. Toàn bộ xe đều được làm bằng hắc thiết mộc ở chiến thần sơn mạch cấu thành, không chỉ cứng rắn hơn nữa không sợ lửa thiêu đốt.
Mỗi một xe công thành đều do vài đầu trọng thú mặc giáp kéo động, trong thời khắc mấu chốt cũng có thể do man tộc chiến sĩ kéo đi. Trong xe có chừng hơn trăm võ sĩ Man tộc tinh nhuệ. Một khi xe công thành tiến tới gần thành tường, những võ sĩ không sợ chết này sẽ từ trong xe nhảy lên trên tường thành mà triển khai chém giết.
Mà xe công thành như vậy, quân đoàn công thành của Man tộc có chừng hơn mười cái. Dọc theo khe sâu phát động công kích có tới hơn mười km, thanh thế cực kỳ kinh người. Cảnh vệ quân thủ thành mặc dù thuyên chuyển trọng nỏ cùng máy bắn đá không ngừng oanh kích, thế nhưng chỉ phá hủy không được một phần ba số xe công thành, còn lại đều thuận lợi tới gần thành tường.
Oanh! Một chiếc xe công thành ẩn giấu hơn một trăm võ sĩ man tộc nặng nề đánh lên trên tường thành. Nó kịch liệt lay động một chút rồi phát ra thanh âm đáng sợ, phảng phất như có cái gì đó mạnh mẽ ở bên trong. Trong lúc xe công thành vẫn đang run rẩy, thì những võ sĩ Man tộc ở bên trong đã xốc nắp hầm nhảy lên trên, tất cả đều nhảy về phía tường thành.
Hai bên xe công thành, chiến sĩ man tộc cầm đại thuẫn trong tay khiêng thang mây vọt tới tường thành. Những cảnh quân thủ vệ yếu tắc cũng cầm trường cung mà xạ kích. Mỗi một giây đều có không ít người ngã xuống trong vũng máu. Thế nhưng những chiến sĩ Man tộc ngoan cường không gì sánh được lại phối hợp dựng thẳng thang mây lên, phối hợp hành động với xe công thành.
Chiến sĩ cảnh vệ quân thủ thành tường lập tức đổi thật nhiều đá cùng dầu hỏa xuống thành tường. Thành tường nhất thời lâm vào một biển lửa. Vô số man tộc chiến sĩ bị lửa thiêu phát ra những tiếng kêu vô cùng thảm thiết. Mấy xe công thành tới bên cạnh tường thành cũng không may mắn tránh khỏi.
Sưu! Sưu! Xa hơn một chút, những chiến sĩ cùng võ sĩ Man tộc hướng về tường thành ném mạnh trường mâu trong tay. Phòng hộ pháp trận không có tác dụng ngăn trở loại công kích này một chút nào. Mấy trăm danh cảnh vệ quân trú trên tường thành lập tức bị bắn chết tại chỗ, chỉ có võ sĩ mở ra đấu giáp mới may mắn tránh khỏi.
Dựa vào xe công thành cùng đại lượng thang mây, hơn một nghìn võ sĩ Man tộc đã nhảy được lên thành tường. Lấy tinh nhuệ võ sĩ là chủ yếu lập tức triển khai chém giết với quân cảnh vệ. Song phương chiến đấu cực kỳ thảm liệt. Trong lúc nhất thời, khói lửa lập tức bốc lên trên tường thành thứ nhất của yếu tắc. Thế tiến công của Man tộc giống như biển giận nổi sóng lớn, mắt thấy sắp bao phủ triệt để nửa đoạn tường thành.
Ô! Trong lúc nguy cấp, tiếng kèn hiệu chợt vang lên. Phía sau tường thành lập tức chạy ra nhiều võ sĩ cùng kỵ sĩ vũ trang hạng nặng. Đấu khí quang mang hiện lên trên vũ khí họ đang giơ cao lên trời, tiếng phản kích kêu khóc vang vọng cả chiến trường.
Chi quân đội cường đại đầy đủ sức lực đột nhiên xuất hiện làm cho đội ngũ Man tộc công thành bị đánh cho tơi tả. Thế công nguyên mạnh mẽ như nước thủy triều bỗng nhiên va phải vách đá cứng rắn, lập tức tan nát hết.
Tiếng rống lên giận dữ, tiếng chém giết, tiếng vũ khí lưỡi đao sắc bén mở ra chiến giáp chém vào huyết nhục đan vào với nhau. Hàng trăm dũng sĩ Man tộc nhất tề ngã xuống, máu nhuộm đỏ cả một đầu tường.
Là một tòa pháo đài yếu tắc số một số hai của đại lục, yếu tắc Hồng Hà không chỉ có thành tường cao to kiên cố của mình. Hơn một trăm toàn pháp trận làm hạch tâm xây dựng phòng hộ pháp trận cũng cực kỳ quan trọng. Phòng hộ pháp trận không chỉ ngăn trở pháp thuật của vu sư, mà đấu khí cùng đấu kỹ của võ sĩ trong phạm vi võ trận cũng bị áp chế đi rất nhiều.
Võ sĩ Man tộc ở ngoài khe sâu có thể dùng đấu kỹ của mình thả ra đấu giáp phòng hộ. Thế nhưng một khi bọn hắn leo tới gần thành tường, như vậy là bên trong pháp trận phòng hộ rồi. Đấu kỹ ngoại phóng ra bên ngoài gần như vô hiệu, năng lực phòng hộ của đấu giáp cũng bị giảm đi thật nhiều. Cho dù là một thiên không võ sĩ xông lên, cũng chỉ có thể dựa vào vũ khí trong tay mà cận chiến chém giết thôi.
Đương nhiên loại hạn chế này đối với song phương đều có tác dụng như nhau. Nhưng đối với bên thủ thành thì có lợi hơn một chút. Bằng không Man tộc chỉ cần phái ra một nhóm thiên không võ sĩ cùng Hải dương võ sĩ, đứng trên tường thành phóng ra đấu kỹ có phạm vi công kích lớn, thoáng cái là có thể phá hủy đi lực lượng phòng hộ.
Chính là có pháp trận phòng hộ tồn tại, song phương thắng bại quyết định chính là do những quân đoàn chiến sĩ phổ thông cùng võ sĩ. Thiên không võ sĩ mạnh như vậy cũng chỉ có thể đứng nhìn trên không trung, bởi vì cho dù leo lên tường thành cũng không thể phát huy ra tác dụng lớn được.
Nhưng là Hàn Phi cũng không muốn tiếp tục đứng ở trên không trung nhìn không kỵ Man tộc mà tiếp tục giằng co nữa. Tuy rằng có thái độ ba thế làm người, nhưng hắn lần đầu tiên nhìn thấy chiến tranh to lớn như vậy, so sánh với giang hồ đời trước thì hoàn toàn không thể bằng được.
Những hình ảnh trong phim ở kiếp trước của hắn hiện ra rõ ràng trước mắt, với tâm trí kiên nghị của Hàn Phi cũng không nhịn được nhiệt huyết trào dâng, hận không thể lập tức nhảy vào trong đó.
Trên tường thành, cảnh vệ quân cùng bộ đội đã bẻ gãy thế tiến công của Man tộc. Những chiến sĩ Man tộc còn chưa đứng vững gót chân đã bị buộc tới bên cạnh tường thành. Một ít võ sĩ man tộc chỉ có thể chạy dọc theo tường thành mà thôi. Trong quân đoàn man tộc công thành đang đứng ở khe sâu lúc này đột nhiên phát ra tiếng kêu cực kỳ bén nhọn. Trong giây lát có hơn trăm võ sĩ Man tộc thoát ra khỏi trận thế, từ trong xe công thành hoặc thang mây nhanh chóng leo lên trên tường thành.
Những man tộc võ sĩ này mặc thuần một sắc chiến giáp cùng loan đao màu đen. Lấy đấu giáp màu đỏ làm phòng hộ, tốc độ của bọn họ cực nhanh, động tác phảng phất như khỉ vượn vậy, hầu như trong nháy mắt đã leo lên tới tường thành, triển khai chiến đấu cùng võ sĩ cảnh vệ quân.
Một mảnh phiến đao sáng như tuyết thoáng hiện ra, cảnh vệ quân kỵ sĩ cùng võ sĩ vừa mới thu được một hồi thắng lợi nhỏ lập tức bị thiệt hại nhiều. Đao pháp của đám man tộc võ sĩ này sắc bén hung hãn, loan đao chém xuống thoải mái mở ra áo giáp của cảnh vệ quân, dĩ nhiên lập tức lại giành thế chủ công.
Bên phía Man tộc nhất thời sĩ khí tăng mạnh, lại càng nhiều chiến sĩ nữa lao lên trên tường thành, tình thế dĩ nhiên nghiêng về phía man tộc.
-Chiến hồn võ sĩ!
Phượng Khinh Âm đang quan sát trên không trung sắc mặt nhất thời biến đổi nói.
Chiến hồn võ sĩ là một chi lực lượng tinh nhuệ nhất của Man tộc võ sĩ. Bọn chúng chuyên môn trong thời khắc mấu chốt mà đột phá phòng ngự. Bọn chúng có vũ khí cao siêu cùng tâm không sợ chết, chiến tới một người cuối cùng cũng tuyệt không lui về phía sau. Tuy rằng số lượng không nhiều lắm nhưng chiến lực vô cùng đáng sợ. Không thể ngờ được là Man tộc lần này lại cho chiến hồn võ sĩ nhiều như vậy công thành tường.
Thấy chiến hồn võ sĩ lao vào tường thành đồ sát chiến sĩ phe mình. Hàn Phi cũng không thể ngồi yên trong không trung được nữa, hắn ngẩng đầu quay lại nói với Phượng Khinh Âm rằng:
-Quân đoàn trưởng, ta muốn hạ xuống hỗ trợ!
Phượng Khinh Âm ngây ra một lúc, vốn muốn khuyên bảo ngăn cản, thế nhưng nhìn thấy chiến ý trong mắt của Hàn Phi, mang theo quyết tâm không thể dao động, nàng không kìm lòng được mà gật đầu:
-Cẩn thận, không nên cậy mạnh!
Trong lòng Phượng Khinh Âm làm sao không muốn suất lĩnh các võ sĩ lao xuống trợ giúp đồng liêu khổ chiến đẫm máu trên tường thành. Thế nhưng nhiệm vụ của các nàng không phải trên tường thành mà là không kỵ địch nhân ở đối diện. Là một quan chỉ huy cao cấp có trách nhiệm nặng nề, nàng không thể vì tình cảm cá nhân làm ảnh hưởng tới quyết đoán chỉ huy của mình.
Nghe thấy thanh âm đồng ý của Phượng Khinh Âm, Hàn Phi không chút do dự lao xuống phía dưới, rơi xuống tường thành yếu tắc! Đám man tộc không kỵ cách đó hơn một dặm cũng thấy cử động của Hàn Phi, nhưng mà họ cũng không quá lưu ý. Bởi vì bọn họ rất rõ ràng tác dụng của linh pháp trận phòng hộ yếu tắc Hồng Hà. Một thiên không võ sĩ xuống phía dưới căn bản cũng không có tác dụng gì lớn.
Kỳ thực vô luận là Phượng Khinh Âm hay Man tộc không kỵ cũng không biết được lực lượng chân chính của Hàn Phi là thế nào. Hắn tu luyện Huyền Môn Sinh Tử Quyết chân khí là không bị pháp trận trói buộc hay áp chế được! Mãi tới khi rơi xuống tường thành không đủ mười mét, Hàn Phi chợt thu lại đấu sí vững vàng rơi xuống giữa đoàn người đang hỗn chiến. Lập tức vài tên chiến hồn võ sĩ vọt mạnh tới, ba thanh loan đao đồng thời từ các phương hướng chém tới hắn, rất có ý muốn một lần chém Hàn Phi thành nhiều mảnh nhỏ! Ba gã tham dự vây công Hàn Phi tất nhiên biết hắn là một thiên không võ sĩ, đương nhiên nếu như ở nơi khác bọn họ tất không dám làm như thế. Thế nhưng nơi đây là trong phạm vi pháp trận phòng hộ, kính nể với cao giai võ sĩ của bọn họ không chút tồn tại, ngược lại còn cười nhạo trong lòng chế giễu Hàn Phi ngu xuẩn tự cho đầu vào lưới.
Ba thanh loan đao sắc bén mang theo thanh âm phá không kỳ dị vô cùng, đao mang lóng lánh nhanh như thiểm điện. Ba gã chiến hồn võ sĩ bình thường phối hợp huấn luyện phối hợp với nhau cực kỳ ăn ý. Đồng thời pháp động công kích làm cho đối phương khó lòng mà phòng bị. Đao phong trong nháy mắt đã nhằm tới những bộ vị khác nhau trên thân thể Hàn Phi! Trúng mục tiêu rồi! Ba chiến hồn võ sĩ nhất thời vui vẻ, thế nhưng cảm giác trong tay bọn họ cho thấy loan đao không hề chém trúng bất cứ thực thể gì cả! Tại sao có thể như vậy? trong nháy mắt khi các chiến hồn võ sĩ còn đang ngạc nhiên không hiểu chuyện gì, thân ảnh Hàn Phi dột nhiên thoáng hiện ở chỗ khác. Hai tròng mắt đen kịt của hắn phát ra hung quang chớp động. Hai tay nắm giữ mạch đao bỗng nhiên chém ngang ra. Xuy Xuy --- Thân đao dài chừng hai mét bỗng nhiên phun ra đao mang dài chừng hơn nửa mét nữa. Thân đao tỏa ra quang mang lóng lánh đủ làm đau mắt người nhìn vào nó. Trong khi hai chiến hồn võ sĩ còn chưa kịp làm ra bất luận phản ứng gì kịp thời, đao mang đã xẹt qua trên người bọn họ! Phốc xuy, phốc xuy hai tiếng, đao mang hiện ra, hai chiến hồn võ sĩ thần sắc kinh ngạc, bọn họ ngạc nhiên nhìn Hàn Phi đang ở cách đó mấy mét, đấu giáp hộ thân trên người nhất thời tan biến.
Răng rắc! sau một giây, nương theo hai tiếng nứt ra như kim loại nứt gãy, máu tươi phun trào, hai chiến hồn võ sĩ biến thành hai nửa gãy ngang, thi thể bị chia làm hai mảnh máu chảy đầm đìa! Đây là nhân mạng đầu tiên của Mạch đao trong tay Hàn Phi, dùng máu của địch nhân để làm lễ rửa tội cho mạch đao! Tên chiến hồn võ sĩ còn lại quá sợ hãi, hắn nằm mơ cũng không ngờ rằng vũ khí của Hàn Phi lại sắc bén tới như vậy. Thanh trường đao kỳ lạ trong tay Hàn Phi không ngờ lại sắc bén tới như thế, nhưng mà dũng mãnh gan dạ trong huyết mạch của hắn làm cho hắn tuyệt đối không nao núng trước cường địch. Hắn điên cuồng hét lên một tiếng lần thứ hai huy đao xông về phía Hàn Phi quyết tử.
Mỗi một xe công thành đều do vài đầu trọng thú mặc giáp kéo động, trong thời khắc mấu chốt cũng có thể do man tộc chiến sĩ kéo đi. Trong xe có chừng hơn trăm võ sĩ Man tộc tinh nhuệ. Một khi xe công thành tiến tới gần thành tường, những võ sĩ không sợ chết này sẽ từ trong xe nhảy lên trên tường thành mà triển khai chém giết.
Mà xe công thành như vậy, quân đoàn công thành của Man tộc có chừng hơn mười cái. Dọc theo khe sâu phát động công kích có tới hơn mười km, thanh thế cực kỳ kinh người. Cảnh vệ quân thủ thành mặc dù thuyên chuyển trọng nỏ cùng máy bắn đá không ngừng oanh kích, thế nhưng chỉ phá hủy không được một phần ba số xe công thành, còn lại đều thuận lợi tới gần thành tường.
Oanh! Một chiếc xe công thành ẩn giấu hơn một trăm võ sĩ man tộc nặng nề đánh lên trên tường thành. Nó kịch liệt lay động một chút rồi phát ra thanh âm đáng sợ, phảng phất như có cái gì đó mạnh mẽ ở bên trong. Trong lúc xe công thành vẫn đang run rẩy, thì những võ sĩ Man tộc ở bên trong đã xốc nắp hầm nhảy lên trên, tất cả đều nhảy về phía tường thành.
Hai bên xe công thành, chiến sĩ man tộc cầm đại thuẫn trong tay khiêng thang mây vọt tới tường thành. Những cảnh quân thủ vệ yếu tắc cũng cầm trường cung mà xạ kích. Mỗi một giây đều có không ít người ngã xuống trong vũng máu. Thế nhưng những chiến sĩ Man tộc ngoan cường không gì sánh được lại phối hợp dựng thẳng thang mây lên, phối hợp hành động với xe công thành.
Chiến sĩ cảnh vệ quân thủ thành tường lập tức đổi thật nhiều đá cùng dầu hỏa xuống thành tường. Thành tường nhất thời lâm vào một biển lửa. Vô số man tộc chiến sĩ bị lửa thiêu phát ra những tiếng kêu vô cùng thảm thiết. Mấy xe công thành tới bên cạnh tường thành cũng không may mắn tránh khỏi.
Sưu! Sưu! Xa hơn một chút, những chiến sĩ cùng võ sĩ Man tộc hướng về tường thành ném mạnh trường mâu trong tay. Phòng hộ pháp trận không có tác dụng ngăn trở loại công kích này một chút nào. Mấy trăm danh cảnh vệ quân trú trên tường thành lập tức bị bắn chết tại chỗ, chỉ có võ sĩ mở ra đấu giáp mới may mắn tránh khỏi.
Dựa vào xe công thành cùng đại lượng thang mây, hơn một nghìn võ sĩ Man tộc đã nhảy được lên thành tường. Lấy tinh nhuệ võ sĩ là chủ yếu lập tức triển khai chém giết với quân cảnh vệ. Song phương chiến đấu cực kỳ thảm liệt. Trong lúc nhất thời, khói lửa lập tức bốc lên trên tường thành thứ nhất của yếu tắc. Thế tiến công của Man tộc giống như biển giận nổi sóng lớn, mắt thấy sắp bao phủ triệt để nửa đoạn tường thành.
Ô! Trong lúc nguy cấp, tiếng kèn hiệu chợt vang lên. Phía sau tường thành lập tức chạy ra nhiều võ sĩ cùng kỵ sĩ vũ trang hạng nặng. Đấu khí quang mang hiện lên trên vũ khí họ đang giơ cao lên trời, tiếng phản kích kêu khóc vang vọng cả chiến trường.
Chi quân đội cường đại đầy đủ sức lực đột nhiên xuất hiện làm cho đội ngũ Man tộc công thành bị đánh cho tơi tả. Thế công nguyên mạnh mẽ như nước thủy triều bỗng nhiên va phải vách đá cứng rắn, lập tức tan nát hết.
Tiếng rống lên giận dữ, tiếng chém giết, tiếng vũ khí lưỡi đao sắc bén mở ra chiến giáp chém vào huyết nhục đan vào với nhau. Hàng trăm dũng sĩ Man tộc nhất tề ngã xuống, máu nhuộm đỏ cả một đầu tường.
Là một tòa pháo đài yếu tắc số một số hai của đại lục, yếu tắc Hồng Hà không chỉ có thành tường cao to kiên cố của mình. Hơn một trăm toàn pháp trận làm hạch tâm xây dựng phòng hộ pháp trận cũng cực kỳ quan trọng. Phòng hộ pháp trận không chỉ ngăn trở pháp thuật của vu sư, mà đấu khí cùng đấu kỹ của võ sĩ trong phạm vi võ trận cũng bị áp chế đi rất nhiều.
Võ sĩ Man tộc ở ngoài khe sâu có thể dùng đấu kỹ của mình thả ra đấu giáp phòng hộ. Thế nhưng một khi bọn hắn leo tới gần thành tường, như vậy là bên trong pháp trận phòng hộ rồi. Đấu kỹ ngoại phóng ra bên ngoài gần như vô hiệu, năng lực phòng hộ của đấu giáp cũng bị giảm đi thật nhiều. Cho dù là một thiên không võ sĩ xông lên, cũng chỉ có thể dựa vào vũ khí trong tay mà cận chiến chém giết thôi.
Đương nhiên loại hạn chế này đối với song phương đều có tác dụng như nhau. Nhưng đối với bên thủ thành thì có lợi hơn một chút. Bằng không Man tộc chỉ cần phái ra một nhóm thiên không võ sĩ cùng Hải dương võ sĩ, đứng trên tường thành phóng ra đấu kỹ có phạm vi công kích lớn, thoáng cái là có thể phá hủy đi lực lượng phòng hộ.
Chính là có pháp trận phòng hộ tồn tại, song phương thắng bại quyết định chính là do những quân đoàn chiến sĩ phổ thông cùng võ sĩ. Thiên không võ sĩ mạnh như vậy cũng chỉ có thể đứng nhìn trên không trung, bởi vì cho dù leo lên tường thành cũng không thể phát huy ra tác dụng lớn được.
Nhưng là Hàn Phi cũng không muốn tiếp tục đứng ở trên không trung nhìn không kỵ Man tộc mà tiếp tục giằng co nữa. Tuy rằng có thái độ ba thế làm người, nhưng hắn lần đầu tiên nhìn thấy chiến tranh to lớn như vậy, so sánh với giang hồ đời trước thì hoàn toàn không thể bằng được.
Những hình ảnh trong phim ở kiếp trước của hắn hiện ra rõ ràng trước mắt, với tâm trí kiên nghị của Hàn Phi cũng không nhịn được nhiệt huyết trào dâng, hận không thể lập tức nhảy vào trong đó.
Trên tường thành, cảnh vệ quân cùng bộ đội đã bẻ gãy thế tiến công của Man tộc. Những chiến sĩ Man tộc còn chưa đứng vững gót chân đã bị buộc tới bên cạnh tường thành. Một ít võ sĩ man tộc chỉ có thể chạy dọc theo tường thành mà thôi. Trong quân đoàn man tộc công thành đang đứng ở khe sâu lúc này đột nhiên phát ra tiếng kêu cực kỳ bén nhọn. Trong giây lát có hơn trăm võ sĩ Man tộc thoát ra khỏi trận thế, từ trong xe công thành hoặc thang mây nhanh chóng leo lên trên tường thành.
Những man tộc võ sĩ này mặc thuần một sắc chiến giáp cùng loan đao màu đen. Lấy đấu giáp màu đỏ làm phòng hộ, tốc độ của bọn họ cực nhanh, động tác phảng phất như khỉ vượn vậy, hầu như trong nháy mắt đã leo lên tới tường thành, triển khai chiến đấu cùng võ sĩ cảnh vệ quân.
Một mảnh phiến đao sáng như tuyết thoáng hiện ra, cảnh vệ quân kỵ sĩ cùng võ sĩ vừa mới thu được một hồi thắng lợi nhỏ lập tức bị thiệt hại nhiều. Đao pháp của đám man tộc võ sĩ này sắc bén hung hãn, loan đao chém xuống thoải mái mở ra áo giáp của cảnh vệ quân, dĩ nhiên lập tức lại giành thế chủ công.
Bên phía Man tộc nhất thời sĩ khí tăng mạnh, lại càng nhiều chiến sĩ nữa lao lên trên tường thành, tình thế dĩ nhiên nghiêng về phía man tộc.
-Chiến hồn võ sĩ!
Phượng Khinh Âm đang quan sát trên không trung sắc mặt nhất thời biến đổi nói.
Chiến hồn võ sĩ là một chi lực lượng tinh nhuệ nhất của Man tộc võ sĩ. Bọn chúng chuyên môn trong thời khắc mấu chốt mà đột phá phòng ngự. Bọn chúng có vũ khí cao siêu cùng tâm không sợ chết, chiến tới một người cuối cùng cũng tuyệt không lui về phía sau. Tuy rằng số lượng không nhiều lắm nhưng chiến lực vô cùng đáng sợ. Không thể ngờ được là Man tộc lần này lại cho chiến hồn võ sĩ nhiều như vậy công thành tường.
Thấy chiến hồn võ sĩ lao vào tường thành đồ sát chiến sĩ phe mình. Hàn Phi cũng không thể ngồi yên trong không trung được nữa, hắn ngẩng đầu quay lại nói với Phượng Khinh Âm rằng:
-Quân đoàn trưởng, ta muốn hạ xuống hỗ trợ!
Phượng Khinh Âm ngây ra một lúc, vốn muốn khuyên bảo ngăn cản, thế nhưng nhìn thấy chiến ý trong mắt của Hàn Phi, mang theo quyết tâm không thể dao động, nàng không kìm lòng được mà gật đầu:
-Cẩn thận, không nên cậy mạnh!
Trong lòng Phượng Khinh Âm làm sao không muốn suất lĩnh các võ sĩ lao xuống trợ giúp đồng liêu khổ chiến đẫm máu trên tường thành. Thế nhưng nhiệm vụ của các nàng không phải trên tường thành mà là không kỵ địch nhân ở đối diện. Là một quan chỉ huy cao cấp có trách nhiệm nặng nề, nàng không thể vì tình cảm cá nhân làm ảnh hưởng tới quyết đoán chỉ huy của mình.
Nghe thấy thanh âm đồng ý của Phượng Khinh Âm, Hàn Phi không chút do dự lao xuống phía dưới, rơi xuống tường thành yếu tắc! Đám man tộc không kỵ cách đó hơn một dặm cũng thấy cử động của Hàn Phi, nhưng mà họ cũng không quá lưu ý. Bởi vì bọn họ rất rõ ràng tác dụng của linh pháp trận phòng hộ yếu tắc Hồng Hà. Một thiên không võ sĩ xuống phía dưới căn bản cũng không có tác dụng gì lớn.
Kỳ thực vô luận là Phượng Khinh Âm hay Man tộc không kỵ cũng không biết được lực lượng chân chính của Hàn Phi là thế nào. Hắn tu luyện Huyền Môn Sinh Tử Quyết chân khí là không bị pháp trận trói buộc hay áp chế được! Mãi tới khi rơi xuống tường thành không đủ mười mét, Hàn Phi chợt thu lại đấu sí vững vàng rơi xuống giữa đoàn người đang hỗn chiến. Lập tức vài tên chiến hồn võ sĩ vọt mạnh tới, ba thanh loan đao đồng thời từ các phương hướng chém tới hắn, rất có ý muốn một lần chém Hàn Phi thành nhiều mảnh nhỏ! Ba gã tham dự vây công Hàn Phi tất nhiên biết hắn là một thiên không võ sĩ, đương nhiên nếu như ở nơi khác bọn họ tất không dám làm như thế. Thế nhưng nơi đây là trong phạm vi pháp trận phòng hộ, kính nể với cao giai võ sĩ của bọn họ không chút tồn tại, ngược lại còn cười nhạo trong lòng chế giễu Hàn Phi ngu xuẩn tự cho đầu vào lưới.
Ba thanh loan đao sắc bén mang theo thanh âm phá không kỳ dị vô cùng, đao mang lóng lánh nhanh như thiểm điện. Ba gã chiến hồn võ sĩ bình thường phối hợp huấn luyện phối hợp với nhau cực kỳ ăn ý. Đồng thời pháp động công kích làm cho đối phương khó lòng mà phòng bị. Đao phong trong nháy mắt đã nhằm tới những bộ vị khác nhau trên thân thể Hàn Phi! Trúng mục tiêu rồi! Ba chiến hồn võ sĩ nhất thời vui vẻ, thế nhưng cảm giác trong tay bọn họ cho thấy loan đao không hề chém trúng bất cứ thực thể gì cả! Tại sao có thể như vậy? trong nháy mắt khi các chiến hồn võ sĩ còn đang ngạc nhiên không hiểu chuyện gì, thân ảnh Hàn Phi dột nhiên thoáng hiện ở chỗ khác. Hai tròng mắt đen kịt của hắn phát ra hung quang chớp động. Hai tay nắm giữ mạch đao bỗng nhiên chém ngang ra. Xuy Xuy --- Thân đao dài chừng hai mét bỗng nhiên phun ra đao mang dài chừng hơn nửa mét nữa. Thân đao tỏa ra quang mang lóng lánh đủ làm đau mắt người nhìn vào nó. Trong khi hai chiến hồn võ sĩ còn chưa kịp làm ra bất luận phản ứng gì kịp thời, đao mang đã xẹt qua trên người bọn họ! Phốc xuy, phốc xuy hai tiếng, đao mang hiện ra, hai chiến hồn võ sĩ thần sắc kinh ngạc, bọn họ ngạc nhiên nhìn Hàn Phi đang ở cách đó mấy mét, đấu giáp hộ thân trên người nhất thời tan biến.
Răng rắc! sau một giây, nương theo hai tiếng nứt ra như kim loại nứt gãy, máu tươi phun trào, hai chiến hồn võ sĩ biến thành hai nửa gãy ngang, thi thể bị chia làm hai mảnh máu chảy đầm đìa! Đây là nhân mạng đầu tiên của Mạch đao trong tay Hàn Phi, dùng máu của địch nhân để làm lễ rửa tội cho mạch đao! Tên chiến hồn võ sĩ còn lại quá sợ hãi, hắn nằm mơ cũng không ngờ rằng vũ khí của Hàn Phi lại sắc bén tới như vậy. Thanh trường đao kỳ lạ trong tay Hàn Phi không ngờ lại sắc bén tới như thế, nhưng mà dũng mãnh gan dạ trong huyết mạch của hắn làm cho hắn tuyệt đối không nao núng trước cường địch. Hắn điên cuồng hét lên một tiếng lần thứ hai huy đao xông về phía Hàn Phi quyết tử.
Tác giả :
Dạ Sắc Phóng Giả