Linh Thế Hồn Thần
Chương 8: Thông đạo kì lạ - Chiến đấu
Toà viện của luyện khí các chủ là đúng, to nhất và bá khí nhất. Mỗi chiếc cột đều được khắc những hoa văn vô cùng tinh xảo. Nhưng các đồ vật trong phòng lại vô cùng đơn sơ, không giống mấy lão gia hoả trưởng lão kia, dùng toàn ngọc thạch. Dương Tinh đang nghĩ có nên mang mấy cái cột đi bán không thì nghe thấy tiếng tiểu bảo đã tìm thấy bảo khố rồi.
Dương Tinh đang bước vào một cái thông đạo, hai bên tường chỉ có ánh sáng mờ nhạt của vài viên dạ minh châu, trong thông đạo chỉ còn vang lên tiếng bước chân của Dương Tinh, còn lại tất cả mọi thứ đều tĩnh lặng.
Hơn 1 h sau, thông đạo vẫn sâu hun hút trước mắt nhưng Dương Tinh dừng lại vì cảm nhận được một luồng khì tức nguy hiểm. Một lúc sau, một tiếng thở phì phò vang lên phá vỡ không khí tĩnh mịch, qua ánh sáng mờ nhạt cậu thấy được đó là một con heo to lớn, cao hơn 2 m,gần chạm đến trần thông đạo, chỉ thấy đôi mắt đỏ rực ở trên cao đang nhìn về phía cậu. Dương Tinh nhìn thấy liền biết đây là Phì lữ trư, một loại linh thú tứ giai trung kì, hình thể phát phệ ra nhưng phòng thủ lại không tốt lắm,được cái da dày. Với hình thể to lớn của nó, cậu thấy chiến thắng dễ dàng hơn nhiều.
Phì lữ trư thấy cậu, rống lên, hai chiếc nanh dài, cong vút như mũi tên tiến thẳng lại phía cậu, Dương Tinh nhẹ nhàng sử dụng Bách biến quỷ ảnh và Dã Hồ quyền pháp liên tục lùi về sau. Vài phút truy đuổi không thành, Phì lữ trư dừng lại, hét lên một tiếng tỏ rõ sự tức giận của nó. Nhưng Dương Tinh không bỏ lỡ cơ hội này, một quyền mạnh mẽ đập vào thẳng nơi đầu của nó làm nó ‘’éc’’lên một tiếng rõ to. Dương Tinh lại dùng Dã hồ quyền pháp liên tiếp nện lên đầu Phì lữ trư làm nó kêu lên không ngừng. Đã được vài phút nhưng Phì lữ trư vẫn chưa chết, cứ hét lên làm cậu muốn thủng cả tai.
Biết sức chịu đựng con trư này tốt nên cậu chỉ đành dùng Tinh ẩn nhất chỉ, hai tia sáng phát ra từ hai mắt của cậu đâm vào linh hồn của nó, nó rống lên với cường độ âm thanh gấp 10 lần làm lỗ tai cậu muốn nổ tung vậy. Vài giây sau, Phì lữ trư cũng ngừng kêu và chết, Dương Tinh mệt mỏi ngã bịch xuống.( Tinh ẩn nhất chỉ sử dụng rất tiêu tốn hồn lực và nó chỉ sử dụng thành công khi năng lượng linh hồn của đối phương yếu hơn của ta, vì Phì lữ trư bị Dương Tinh đạp túi bụi nên sinh ra cảm giác sợ hãi nên Tinh ẩn nhất chỉ mới thành công)
Phục hồi lại thể lực một tí, Dương Tinh xếp bằng hấp thu hồn lực. Cậu như cái lỗ đen hút hồn lực một cách điên cuồng. Vì đã vài ngày trôi qua, Dương Tinh cũng liệt sát vài đầu linh thú tam giai nên hồn lực cũng đã đáng kể nên nhân cơ hội này cậu muốn đột phá Đại Hồn sư. Hồn lực từ Phì lữ trư điên cuồng tiến vào trong cơ thể cậu, hơi vài phút sau, khi hồn lực đã hút đước 2/3, Dương Tinh hét lên ‘’ Phá cho ta’’. Sau tiếng hét, hồn lực cậu như được phá bỏ một tầng xích, điên cuồng tăng lên.
Dương Tinh không vì đó mà dừng lại, cậu lại tiếp tục hấp thu hồn lực còn lại từ Phì lữ trư. Hơn 5 phút sau, khi vừa hấp thụ hết xong hồn lực từ Phì lữ trư, hồn lực trong cơ thể cậu cũng bạo nổ một tiếng, Dương Tinh đã đột phá Đại hồn sư nhất giai.
Từ trong đan điền của cậu, cậu thấy được có bốn vòng sáng ở đó ( Mình xin lỗi chưa giải thích rõ, mỗi thiên phú kĩ năng là một cái vòng giống hồn hoàn trong Đấu la đại lục, khi chuẩn bị sử dụng thiên phú kĩ năng thì triệu hồi cái vòng ra và sẽ được thi triển. Nói chung giống cach sử dụng vòng tròn ma pháp. Các thiên phú kĩ năng mở ra từng cấp tương ứng lần lượt với các màu: trắng, vàng, tím, xanh dương, xanh lá cây, đen, đỏ,bạch kim, vàng kim.)
Hai chiếc vòng màu vàng trôi nổi trong đan điền của cậu, Dương Tinh dùng thần thức để xem chúng:
- Thiên Ma Thần nhãn ( thức tỉnh lần 2): Nhận thấy tất cả huyễn trận, gia tăng tốc độ chuyển hoá tinh thần lực, nâng cao sức mạnh tinh thần lực.
- Thánh Quang hộ thuẫn( bóng tối): Chặn 70%( trạng thái bóng tối 80%, trạng thái cuồng bạo 90%) uy lực công kích của đối thủ có tu vi không cao quá hai đại cảnh giới, tiêu hao 1/4 hồn lực trong cơ thể.
Khẽ gật đầu, Dương Tinh tiếp tục đi lên phía trước, ở đây cũng chỉ toàn là bóng tối, chưa thấy ánh sáng nào cả.
Đi hơn một giờ sau, khi Dương Tinh chuyển bị nghỉ ngơi thì cậu lại nghe thấy tiếng động ở phía trước. Khẽ nhẹ nhàng đi tới, Dương Tinh chăm chú tìm kiếm hình bóng của con thú nào đó nhưng cậu vẫn chưa thấy gì. Khi Dương Tinh đang suy nghĩ thì’’xoẹt’’, một âm thanh như xé gió phát ra sau lưng cậu. Không cần suy nghĩ, Dương Tinh nhảy sang một bên và xuất hiện trước mặt cậu là một mũi tên được tẩm độc, hoảng sợ, không biết ai chơi ác thế này. Chưa dừng lại ở đó, các mũi tên cứ tiếp tục phóng lên, những tiếng ‘’ xoẹt’’ cứ vang lên liên tục. May là cậu tu luyện Bách biến quỷ ảnh và Dã hồ quyền pháp nên chật vật né tránh được, nếu ai không tu luyện thân pháp ở đẳng cấp cao hoặc không có vũ hồn liên quan đến tốc độ thì chết chắc.
Khi không còn mũi tên nào nữa, Dương Tinh thầm thở pào thì một tiếng hí lại vang lên, hai bên thông đạo như bị nứt vỡ ra. Dương Tinh triệt để hoảng sợ vì trước mắt hắn thấy gì, một con bát giai linh thú Phi thiên mã. Nó có bộ lông màu đen như hắc ám, mắt đỏ như huyết hồng, đây là loài linh thú có tộc độ thuộc hàng đỉnh của đỉnh. Cậu chắc chắn nếu cứng đối cứng với nó thì tỉ lệ tử vong là 100%.
Phi thiên mã không để Dương Tinh đợi lâu, hai chân trước như hai tảng núi đạp xuống sàn làm nát một khoảng, nó phi thân về phía Dương Tinh và cậu chỉ có thể tránh. Bách biến quỷ ảnh và Dã Hồ quyền pháp được sử dụng cực hạn. Dương Tinh và Phi thiên mã như hai tia chớp đuổi bắt nhau. Nhưng điều kì lạ là Phi thiên mã không thể bắt được Dương Tinh và cậu cũng nhận ra điều này.
Khẽ suy nghĩ một lát, sau đó Dương Tinh đứng lại. Khi nhìn thấy Phi thiên mã đang lao tới trước mặt, Dương Tinh tránh nhẹ sang một bên và đúng như dự đoán của cậu, Phi thiên mã lao ra phía sau cậu.
Qua đây, cậu cũng nhận thấy được, có lẽ Phi thiên mã này chỉ có tu vi tứ giai mà thôi.
p/s: Mong mọi người góp ý để tác hoàn chỉnh bộ truyện hơn <3
Dương Tinh đang bước vào một cái thông đạo, hai bên tường chỉ có ánh sáng mờ nhạt của vài viên dạ minh châu, trong thông đạo chỉ còn vang lên tiếng bước chân của Dương Tinh, còn lại tất cả mọi thứ đều tĩnh lặng.
Hơn 1 h sau, thông đạo vẫn sâu hun hút trước mắt nhưng Dương Tinh dừng lại vì cảm nhận được một luồng khì tức nguy hiểm. Một lúc sau, một tiếng thở phì phò vang lên phá vỡ không khí tĩnh mịch, qua ánh sáng mờ nhạt cậu thấy được đó là một con heo to lớn, cao hơn 2 m,gần chạm đến trần thông đạo, chỉ thấy đôi mắt đỏ rực ở trên cao đang nhìn về phía cậu. Dương Tinh nhìn thấy liền biết đây là Phì lữ trư, một loại linh thú tứ giai trung kì, hình thể phát phệ ra nhưng phòng thủ lại không tốt lắm,được cái da dày. Với hình thể to lớn của nó, cậu thấy chiến thắng dễ dàng hơn nhiều.
Phì lữ trư thấy cậu, rống lên, hai chiếc nanh dài, cong vút như mũi tên tiến thẳng lại phía cậu, Dương Tinh nhẹ nhàng sử dụng Bách biến quỷ ảnh và Dã Hồ quyền pháp liên tục lùi về sau. Vài phút truy đuổi không thành, Phì lữ trư dừng lại, hét lên một tiếng tỏ rõ sự tức giận của nó. Nhưng Dương Tinh không bỏ lỡ cơ hội này, một quyền mạnh mẽ đập vào thẳng nơi đầu của nó làm nó ‘’éc’’lên một tiếng rõ to. Dương Tinh lại dùng Dã hồ quyền pháp liên tiếp nện lên đầu Phì lữ trư làm nó kêu lên không ngừng. Đã được vài phút nhưng Phì lữ trư vẫn chưa chết, cứ hét lên làm cậu muốn thủng cả tai.
Biết sức chịu đựng con trư này tốt nên cậu chỉ đành dùng Tinh ẩn nhất chỉ, hai tia sáng phát ra từ hai mắt của cậu đâm vào linh hồn của nó, nó rống lên với cường độ âm thanh gấp 10 lần làm lỗ tai cậu muốn nổ tung vậy. Vài giây sau, Phì lữ trư cũng ngừng kêu và chết, Dương Tinh mệt mỏi ngã bịch xuống.( Tinh ẩn nhất chỉ sử dụng rất tiêu tốn hồn lực và nó chỉ sử dụng thành công khi năng lượng linh hồn của đối phương yếu hơn của ta, vì Phì lữ trư bị Dương Tinh đạp túi bụi nên sinh ra cảm giác sợ hãi nên Tinh ẩn nhất chỉ mới thành công)
Phục hồi lại thể lực một tí, Dương Tinh xếp bằng hấp thu hồn lực. Cậu như cái lỗ đen hút hồn lực một cách điên cuồng. Vì đã vài ngày trôi qua, Dương Tinh cũng liệt sát vài đầu linh thú tam giai nên hồn lực cũng đã đáng kể nên nhân cơ hội này cậu muốn đột phá Đại Hồn sư. Hồn lực từ Phì lữ trư điên cuồng tiến vào trong cơ thể cậu, hơi vài phút sau, khi hồn lực đã hút đước 2/3, Dương Tinh hét lên ‘’ Phá cho ta’’. Sau tiếng hét, hồn lực cậu như được phá bỏ một tầng xích, điên cuồng tăng lên.
Dương Tinh không vì đó mà dừng lại, cậu lại tiếp tục hấp thu hồn lực còn lại từ Phì lữ trư. Hơn 5 phút sau, khi vừa hấp thụ hết xong hồn lực từ Phì lữ trư, hồn lực trong cơ thể cậu cũng bạo nổ một tiếng, Dương Tinh đã đột phá Đại hồn sư nhất giai.
Từ trong đan điền của cậu, cậu thấy được có bốn vòng sáng ở đó ( Mình xin lỗi chưa giải thích rõ, mỗi thiên phú kĩ năng là một cái vòng giống hồn hoàn trong Đấu la đại lục, khi chuẩn bị sử dụng thiên phú kĩ năng thì triệu hồi cái vòng ra và sẽ được thi triển. Nói chung giống cach sử dụng vòng tròn ma pháp. Các thiên phú kĩ năng mở ra từng cấp tương ứng lần lượt với các màu: trắng, vàng, tím, xanh dương, xanh lá cây, đen, đỏ,bạch kim, vàng kim.)
Hai chiếc vòng màu vàng trôi nổi trong đan điền của cậu, Dương Tinh dùng thần thức để xem chúng:
- Thiên Ma Thần nhãn ( thức tỉnh lần 2): Nhận thấy tất cả huyễn trận, gia tăng tốc độ chuyển hoá tinh thần lực, nâng cao sức mạnh tinh thần lực.
- Thánh Quang hộ thuẫn( bóng tối): Chặn 70%( trạng thái bóng tối 80%, trạng thái cuồng bạo 90%) uy lực công kích của đối thủ có tu vi không cao quá hai đại cảnh giới, tiêu hao 1/4 hồn lực trong cơ thể.
Khẽ gật đầu, Dương Tinh tiếp tục đi lên phía trước, ở đây cũng chỉ toàn là bóng tối, chưa thấy ánh sáng nào cả.
Đi hơn một giờ sau, khi Dương Tinh chuyển bị nghỉ ngơi thì cậu lại nghe thấy tiếng động ở phía trước. Khẽ nhẹ nhàng đi tới, Dương Tinh chăm chú tìm kiếm hình bóng của con thú nào đó nhưng cậu vẫn chưa thấy gì. Khi Dương Tinh đang suy nghĩ thì’’xoẹt’’, một âm thanh như xé gió phát ra sau lưng cậu. Không cần suy nghĩ, Dương Tinh nhảy sang một bên và xuất hiện trước mặt cậu là một mũi tên được tẩm độc, hoảng sợ, không biết ai chơi ác thế này. Chưa dừng lại ở đó, các mũi tên cứ tiếp tục phóng lên, những tiếng ‘’ xoẹt’’ cứ vang lên liên tục. May là cậu tu luyện Bách biến quỷ ảnh và Dã hồ quyền pháp nên chật vật né tránh được, nếu ai không tu luyện thân pháp ở đẳng cấp cao hoặc không có vũ hồn liên quan đến tốc độ thì chết chắc.
Khi không còn mũi tên nào nữa, Dương Tinh thầm thở pào thì một tiếng hí lại vang lên, hai bên thông đạo như bị nứt vỡ ra. Dương Tinh triệt để hoảng sợ vì trước mắt hắn thấy gì, một con bát giai linh thú Phi thiên mã. Nó có bộ lông màu đen như hắc ám, mắt đỏ như huyết hồng, đây là loài linh thú có tộc độ thuộc hàng đỉnh của đỉnh. Cậu chắc chắn nếu cứng đối cứng với nó thì tỉ lệ tử vong là 100%.
Phi thiên mã không để Dương Tinh đợi lâu, hai chân trước như hai tảng núi đạp xuống sàn làm nát một khoảng, nó phi thân về phía Dương Tinh và cậu chỉ có thể tránh. Bách biến quỷ ảnh và Dã Hồ quyền pháp được sử dụng cực hạn. Dương Tinh và Phi thiên mã như hai tia chớp đuổi bắt nhau. Nhưng điều kì lạ là Phi thiên mã không thể bắt được Dương Tinh và cậu cũng nhận ra điều này.
Khẽ suy nghĩ một lát, sau đó Dương Tinh đứng lại. Khi nhìn thấy Phi thiên mã đang lao tới trước mặt, Dương Tinh tránh nhẹ sang một bên và đúng như dự đoán của cậu, Phi thiên mã lao ra phía sau cậu.
Qua đây, cậu cũng nhận thấy được, có lẽ Phi thiên mã này chỉ có tu vi tứ giai mà thôi.
p/s: Mong mọi người góp ý để tác hoàn chỉnh bộ truyện hơn <3
Tác giả :
Gia Kiện Hạo Hiên