Linh Môi Sư Trùng Sinh

Chương 45

Khúc Y Nhiên đang ngồi ở hồ nhân tạo ngẩn người bỗng dưng nhẹ nhàng thở ra, khóe mắt loan loan mà nở nụ cười, viên mãn đạt thành  tâm nguyện của cô bé đó , y tin tưởng kiếp sau cô bé sẽ không đoản mệnh như kiếp này

Vận mệnh có khi bất công, lại  thật sự không như thế .

“Khúc ca, một mình ngươi cười ngốc cái gì vậy "gió đêm xẹt qua thân thể trong suốt vô hình, tuy rằng cảm thụ không được nhưng  Lí Mật vẫn rất phấn khích  bay bay , hắn đột nhiên phát hiện Khúc Y Nhiên một mình đối với mặt hồ mà nở nụ cười ngọt ngào.

Nụ cười rất đẹp lại làm đáy lòng người ta có chút sợ hãi.

Chẳng lẽ có tình huống quái dị ?

.

“Ân? Không có gì." Khúc Y Nhiên mặc niệm một đoạn thần chú  chúc phúc , kỳ thật trong  bánh mật  cũng có lời chúc phúc  linh môi sư .

Y còn dựa vào lúc  đưa bánh mật quan sát một chút ngón út Tưởng Tư Xa học tỷ , là  nhân duyên tuyến, tơ hồng thực vững chắc cũng thực rõ ràng, xem ra sắp tới sẽ có  nhân duyên cùng tốt  hình  thành  thật đáng mừng.

Lý Mật bị cảnh  hai huynh đệ ôm hôn kích thích  không nhẹ, bất quá nguyên nhân cũng không phải hai người giới tính giống nhau, cũng không phải bọn họ là huynh đệ chung  huyết thống

Lý Mật từ nhỏ tại cô nhi viện ngư long hỗn tạp mà lớn lên, nơi bọn trẻ  không cha không mẹ  tụ tập giống như một xã hội  loại nhỏ, cái gì tâm linh vặn vẹo , tính  hướng không bình thường cũng không phải số ít…

Đồng tính luyến ái cũng không thể nói đặc biệt phổ biến đi, dù sao cũng không sai biệt lắm ,  Lý Mật quan hệ không tồi với một người bạn chính là đồng tính luyến ái, kỳ thật trong cô nhi viện nhiều nhất  là song tính luyến.

Đương nhiên không thể có Lý Mật , tiểu tử này căn bản còn chưa yêu , tình cảm  cho tới bây giờ không  quá đặt nặng.

Tuy rằng đứa nhỏ trong cô nhi viện luôn luôn đem chính mình so sánh với phần tử  bị xã hội vứt bỏ, nhưng  họ lại luôn hy vọng đến khi đi ra bên ngoài người ta sẽ  công nhận mình.

Khi yêu, với  tình cảm, bọn họ luôn quý trọng hơn một phần so với người bình thường, lại phá lệ thật cẩn thận.

Từ nhỏ thiếu tình  yêu, vô luận đồng tính hay dị tính , chẳng sợ như người thường cũng không chút do dự như thiêu thân lao đầu vào lửa … Mà tình yêu đồng tính lại khó có thể duy trì,  không đổi .

Lý Mật tuy rằng chưa  có yêu, nhưng trong lòng hắn đều hiểu ,thấy được ví dụ,có đầu gỗ cũng dần dần hiểu được .

Cùng với việc hắn nhìn hai huynh đệ đột nhiên hôn nhau đánh bay thần chí, đừng nói… Khúc gia đại ca vẻ mặt ôn nhu như nước, nùng tình tràn đầy, biểu tình  này làm hắn  chấn động cũng hết sức rồi.

Trời có phải muốn sụp hay không? Mà có phải đã nứt ra hay không?

Khối băng đại ca đến từ bắc cực cũng sẽ lộ ra biểu tình  nhân loại ? Lý Mật thật sự không dám tin.

Chủ yếu là lần đầu tiên gặp mặt Khúc Lăng Phong đã sinh ra ( quỷkhí ) -chớ đến gần, khí chất lạnh như băng làm Lý Mật lưu lại ấn tượng quá sâu, hiện tại thình lình nhìn đến Khúc Lăng Phong hóa thân thành đại ca ca ôn nhu tri kỷ  vì đệ đệ chạy trước chạy sau, nhiệt tình ôm hôn, còn nói muốn thứ sáu đến cửa trường học đón đệ đệ về nhà ăn cơm…

Thật sự, thực kinh tủng a!

“Khúc ca a… Cái kia gì… Ngươi bây giờ là không phải… Cái kia …" Cùng ca ca ngươi thể hiện  tình yêu cuồng nhiệt?

“Cái kia ?"

Khúc Y Nhiên hoàn toàn nghe không hiểu ám chỉ của Lý Mật.

“Khụ, không có gì không có gì, chúng ta bây giờ là đi bái phỏng thổ địa công công không?"

Lý Mật nhận được tín hiệu của  Đường Bá Hổ truyền đến

Xem ra Đường ca biết chút nội tình . Gửi  tin tức a! Chính là có yêu cầu gì không?

Khúc Y Nhiên không để ý đến động tác nhỏ của  hai linh hồn ,gật gật đầu, “Đúng vậy, bất quá nếu chờ một chút." Còn kém một chút thời cơ.

Bất quá, không lâu .

Đem ánh mắt nhìn phía địa phương xa xa không biết tên kia , Khúc Y Nhiên cười cười, cũng không có nhiều lời.

Lý Mật bị Đường Bá Hổ kéo vào trong ngọc, Đường Bá Hổ nhìn linh hồn thiếu niên xúc động mà có chút buồn cười, lại có chút đau đầu, “Ngươi a, chúng ta không phải thỏa thuận tốt rồi, tạm thời đừng hỏi Y Nhiên sao."

“Ai nha! Ta đây là tò mò thôi, nhịn không được muốn hỏi. Ai…" Giấu không được tâm tư, Lý Mật theo thói quen mà gãi gãi đỉnh đầu không biết khi nào mới rụng tóc mà ai thán, “Ngươi nói ta chính là ta ở trong ngọc nghẹn hai ngày không đi ra ngoài, bên ngoài liền  xảy ra chuyện lớn như vậy đâu? Liền khúc ca là tiểu cừu mười phần cấm dục cảm mà có thể bị đại hôi lang theo dõi! Anh trai y tại sao khát thành như vậy? Rất vô liêm sỉ ! Ngươi nói vạn nhất khúc ca có người mới không muốn 3 tiểu thiếp chúng ta thì  làm sao bây giờ?"

Kỳ thật một câu cuối cùng mới là trọng điểm quan tâm của ngươi đi?

“Này là  ai cùng cái gì a." Đường Bá Hổ nghe mà như lọt vào trong sương mù, mạc danh kỳ diệu bị ném lên đỉnh đầu danh hiệu “ thiếp của Khúc Y Nhiên", nhất thời có chút dở khóc dở cười.

“Lý Mật, khó trách Y Nhiên nói ngươi sức tưởng tượng phong phú."

Đồng dạng bị phong danh hiệu tiểu thiếp là  giáo chủ đại nhân nằm cũng trúng đạn .

Nguyên lai Lý Mật không  phải loại bài xích loại tình cảm đồng tính .

Đường Bá Hổ thay Khúc Y Nhiên lo lắng xem như bằng thừa .

“Nếu như vậy, vậy ngươi tự nhiên hỏi đi."

Loại tính cách nàycủa  Lý Mật cũng hỏi không ra được thứ bén nhọn mẫn cảm

Đường Bá Hổ giải thích một phen, Lý Mật ôm chân cười to, đồng thời trong lòng cũng hoàn toàn nhận thức Bá Hổ ra nhập nhóm tinh linh, “Nguyên lai là như vậy? lo lắng của ngươi có chút dư thừa a. Trước kia  trong phòng ngủ của cô nhi viện mỗi gian ít nhất muốn là mười sáu người, nam nữ đều có, hai cô gái mỗi ngày ôm  nhau ngủ một cái giường còn có! Năm ấy cùng ta thi vào trường cao đẳng còn có  tiểu Tần tiểu Tề chính là huynh đệ yêu nhau."

Cô nhi viện chính  xác có một loại quần thể đặc như vậy  biệt, bề ngoài xuất chúng, mọi  phương diện tinh thông, thì cũng  có  một ít người có  tiến đến nhận nuôi, tất cả  đều bị xâm phạm mà  trở về .

Tiểu Tần cùng tiểu Tề  có hơn hai lần bị bắt như vậy khát vọng yêu  mà không dám giao tình cảm cho ai , nên họ tìm đến với nhau .

Không có nguồn cội là một việc đáng sợ cuối cùng huynh đệ ở gần sinh tình cảm , bọn họ là thân nhân duy nhất của nhau , huyết mạch cũng mặc , không muốn lại nếm  trải  gia đình mới , vẫn luôn lưu lại cô nhi viện

“Ta đương nhiên không có ý tứ khinh bỉ bọn họ a, Khúc ca là đại ân nhân của ta ! Chính là… Tổng có chút lo lắng đích, Khúc ca là nhà giàu, trong nhà chỉ hai người bọn họlà con , hơn nữa thân phận của Khúc ca … Có một số việc cũng khó mà nói."

Lại là linh môi sư, trùng sinh trở về , vạn nhất anh trai đã biết chức nghiệp bí mật của Khúc ca có thể xảy ra vấn đề hay không? Có thể bị người khi dễ hay không?

Người thường có thấy một người nuôi vài con quỷ là  bình thường không?

Nhất định sẽ không.

“Y Nhiên nếu đã biết lo lắng của ngươi, sẽ phi thường vui mừng." Đường bá hổ phe phẩy quạt giấy, nhẹ nhàng che đôi môi đang mỉm cười vẻ mặt thì như là ‘nhà ta có nhi tử trưởng thành’.

“Tại hạ ngược lại cho rằng, hiện nay tối trọng yếu là suy nghĩ trong lòng Y Nhiên."

Nếu là quyết định tiếp thu phần tình cảm  đặc biệt này ,  nhất định phải có thể chuẩn bị đối mặt hết thảy.

Nếu là quyết định bài xích kháng cự, như vậy

“Ngươi nói có đạo lý, chúng ta vẫn là chờ Khúc ca quyết định đi, nếu y với tên cầm thú hữu tình, kia… Hừ…" Lý Mật vẻ mặt không cam lòng, “Mặc kệ nói như thế nào, chúng ta ba cái đều là nhà giữa, ca ca y nhiều nhất xem như  tiểu thiếp ấm giường!"

“Như thế nào lại chạy đến tiểu thiếp rồi ?" Đường Bá Hổ bất đắc dĩ, nhịn không được cười ha hả, “Ha ha, ca ca Y Nhiên thế nào đã bị ngươi hình dung thành tiểu thiếp cầm thú? Lý Mật a, người bình thường cũng không thể đắc tội ngươi."

“Ân hừ hừ hừ, lão nam nhân một bó tuổi đối mới một đóa hoa vừa tròn 18 là đệ đệ mình xuống tay, không phải cầm thú là cái gì?"

“Ca ca người ta so với Y Nhiên cũng không lớn hơn mấy  tuổi a…" Đường Bá Hổ cúi đầu buồn cười.

Khúc Y Nhiên nghe được thì  đầu đầy hắc tuyến, được rồi, y sẽ không  lo lắng của Lý Mật mà phân ra một luồng ý thức được ngọc xuôi  vào tai đi

Ấp a ấp úng, trong lòng nhất định là có chuyện.

Khúc Y Nhiên cho rằng hắn lại bị Đông Phương trói lại giáo huấn , vốn định vào ngọc điều tiết một phen.

Kết quả không những  không điều tiết được quan hệ lộn xộn của  bọn họ, ngược lại đột nhiên có thêm ba tiểu thiếp cùng  một cái nhà giữa



“Này là cái gì và cái gì a?" Khúc Y Nhiên lắc lắc đầu, trong lòng ấm áp hơn một phần.

Lời nói của Lý Mật mặc dù có điểm không đúng , lại lơ đãng điểm ra rất nhiều vấn đề, đúng, thân phận của y đặc biệt, thể chất đặc biệt…

Linh môi sư đoản  mệnh, cho dù cả đời tuân thủ giới luật cũng không có tùy ý tiết lộ thiên cơ, chiều dài sinh mệnh nhưng cũng không cách nào so sánh với  thường nhân.

Đương nhiên, vấn đề sinh mệnh cũng gần như nhau thôi , còn có chàng quỷ, dưỡng quỷ… Người thường thật sự sẽ tiếp thu một người có thể  nhìn âm dương, thấy thần quái không?

Không chỉ thấy quỷ, thậm chí còn có thể nhìn đến càng nhiều càng nhiều thứ khác… Đối  với người thường mà nói, thì sẽ cảm thấy thực đáng sợ đi.

Xem nhẹ đau đớn trong lòng  đang sinh sôi, Khúc Y Nhiên âm thầm thở dài.

Chỉ cần nghĩ đến sự ôn nhu săn của ca ca sẽ dần dần cách xa mình,  anh ấy e ngại chính mình… Ngực liền chịu  không được phiếm đau.

“Biểu tình như vậy không thích hợp với tiểu thiếu niên xinh đẹp u!" Một con tinh linh bướng bỉnh ôm trái hồng theo thân cây trượt xuống dưới, thẳng tắp đứng trước mặt Khúc Y Nhiên, cười tủm tỉm mà đem trái cây trong lòng ngực bỏvào trong tay  Khúc Y Nhiên, vỗ vỗ tay nhỏ bé, nhất thời lại toát ra rất nhiều  biểu tình tiểu tinh linh, ánh trăng bao phủ xuống ánh sáng thản nhiên,  mặt hồ nhân tạo vang tiếng hoan hô khởi vũ.

Âm nhạc, chỉ một thoáng nhẹ nhàng vang lên

Là thanh âm thiên nhiên đích, âm nhạc của tâm hồn .

Ban đêm, là thời gian của chúng nó.

“Cám ơn." Khúc Y Nhiên không khách khí ăn xong trái hồng, người thường nhìn khôngthấy  cũng sờ không tới tinh linh quả, ăn vào  tuy rằng không có công hiệu đặc biệt thần kỳ, nhưng có thể thanh tâm sang mắt,với  linh môi sư mà nói còn có chút tăng trướng linh lực.

trái cây  ngọt ngào ê răng , trước mắt là ánh huỳnh quang, các tiểu tinh linh phóng sinh sặc sỡ cười vui ca xướng, tâm tư có chút tích tụ tự nhiên yên tĩnh trở lại.

“Rồi rồi rồi, rồi rồi rồi, chúng ta cùng nhau nhảy, a a a… Tiểu tiên cũng tới , rồi rồi rồi… Rồi rồi rồi…" Một đám tiểu tinh linh đem Khúc Y Nhiên đẩy lên, cái đầu bọn họ thực nhỏ, thoạt nhìn khéo léo cực kỳ, nhưng sức khỏe lại kinh khủng

“Ta, ta không biết nhảy ." Khúc Y Nhiên bị bắt vào  giữa vòng luẩn quẩn, tuy rằng không nhảy, lại vẫn mỉm cười đi theo học vài động tác.

Ban đêm, người tản bộ bên hồ là nhìn không tới cảnh tượng này  .

Các Tiểu tinh linh vừa lòng mà vỗ tay hoan hô,  người bị bọn họ xưng là “ tiểu tiên’’ là tiên một sừng bất đắc dĩ mà đem Khúc Y Nhiên thiếu chút nữa bị đàn tinh linh chôn kéo đi ra, “Xú tiểu tử lại nghịch ngợm , thật có lỗi a thiếu niên, mỗi ngày chỉ có thể đi ra vài giờ, nghẹn một ngày tiểu bất điểm đều rất buồn Tiên một sừng không phải côn trùng, cũng không phải thần tiên, là có chút giống thần rừng tồn tại để thủ hộ linh tinh .

Bọn họ luôn đau đầu quá mức vì tinh linh hoa và tinh linh cây, càng đau đầu  vì con người chặt lung tung mà  loạn hết ,mất tiết chế ngắt hoa. Hiện giờ thành thị công nghiệp phát đạt, ô nhiễm môi trường thập phần nghiêm trọng, nhóm tiên một sừng cũng cơ bản rời địa bàn  ngày xưa , chuyển dời cây cối đến địa phương sinh tồn mới. sân trường A đại thậm chí còn có tiên một sừng qua lại, Khúc Y Nhiên cảm thấy có chút bất khả tư nghị.

“Vất vả , tại trung tâm sinh hoạt cũng không hơn gì đi." Khúc Y Nhiên lấy ra một đóa bạch quang hoa, đưa đến trước mặt tiên một sừng.

“Đúng vậy." Hắn không có khách khí mà nhận lấy, nhét vào ngực, nhận dòng khí thông thuận, thấm vào tâm phế, “Thật sự luyến tiếc đứa nhỏ nơi này, bằng không ta cũng đã sớm đi rồi!"

“Ta năm nay bắt đầu học tập tại đây , cái gì có thể giúp đỡ hoan nghênh tới tìm ta."

“Ha hả, hảo." tiên một sừng sắc mặt tái nhợt run rẩy nở nụ cười, “Về sau có thể gọi ta tiểu tiên, tiên một sừng nghe giống côn trùng quá , ngươi phải tìm đến thổ địa lão nhân đi, hắn ngay bên kia hồ, lúc này hẳn là cùng nguyệt lão nói chuyện phiếm."

Một cái tinh linh nói xen vào, “Bởi vì thổ địa cùng nguyệt lão là hảo hữu thôi!"

Tiên Một sừng hung hăng đánh mông hắn, “Lại cùng tân sinh viên năm nay học cái thói ba hoa?"

Khúc Y Nhiên nhìn phương hướng tay hắn, quả nhiên thấy hai người tóc một hoa râm một đen đang đánh cờ, ngắm trăng , uống  trà.

Người nhỏ bé mặc áo hoa nhất định là thổ địa , cái người mặc áo lông màu đỏ … Là nguyệt lão?

Trong nhà Nguyệt lão … Tựa hồ rất lạnh?

“Đi tìm hắn đi, hắn chờ ngươi đã lâu." Vỗ vỗ bả vai Khúc Y Nhiên, tiên một sừng bay lên cây, lại rất nhanh bay xuống dưới, đưa cho y  một mảnh lá cây nho nhỏ, giải thích, “Nhìn ngươi vừa rồi mặt co mày cáu, ha hả, tái khó hơncũng có ngày tháo được khúc mắc. Mấy ngày hôm trước có người ở trong rừng cây ném loạn tàn thuốc, nghe nói ngươi vào hội học sinh, thuận tiện nói quản lí quan tâm vấn đề này đi, trên phiến lá này có  nước mắt của ta, tặng cho ngươi như lời chúc phúc."

Nước mắt Tiên Một Sừng ngụ ý —— chúc phúc vĩnh viễn.

“Hảo, ta sẽ." Nếu đã biết sự đặc biệt của phiến rừng này, y tự nhiên là phải xen vào.

Dây dưa dưới đáy lòng … Có thể cởi bỏ sao?

Hẳn là có thể đi

Tác giả : Liên Lạc
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại