Linh La Giới
Chương 271
Ngày hôm trước Hạ Ngôn ước định với Lưu Hải ở Đại Sảnh Khiêu Chiến đã khiến cho rất nhiều người chú ý.
Sau đó, những người này liền nhanh chóng truyền tin tức này khắp Thánh thành.
Người tu luyện thường có mặt ở Đại Sảnh Khiêu Chiến đều có chút hiểu biết về huynh đệ Lưu Hải, Lưu Dương. Đối với thực lực của Lưu Hải cùng biết khá rõ. Cho nên khi có một người tu luyện mười mấy tuổi khiêu chiến với Lưu Hải, điều này rất hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Hơn nữa, lần này vật đánh cuộc khiêu chiến trừ dược liệu đặc thù Tử Quỳnh Tương, còn có một viên Súc Linh Đan và một viên Đoán Thần Đan bát phẩm, cùng với khoảng 400 vạn kim tệ.
Những thứ có giá trị cực cao này đương nhiên là cực kỳ hấp dẫn sự chú ý.
Một canh giờ trước khi diễn ra cuộc khiêu chiến của Lưu Hải cùng Hạ Ngôn, số người tụ tập ở Đại Sảnh Khiêu Chiến vượt quá xa so với bình thường.
Ở trong số những người này, không ít người đều có chút bất bình trong lòng. Huynh đệ Lưu Hải đã nhiều ngày nay kiếm được rất nhiều, làm cho người ta đỏ mắt. Hai hôm trước kiếm lời 100 vạn kim tệ, ngày hôm qua lại kiếm được một lọ Tử Quỳnh Tương trị giá mấy trăm vạn. Hôm nay, lại kiếm được hai viên đan được bát phẩm một cách ngon lành.
Tốc độ kiếm tiền như vậy, ai có thể bì được?
Cho nên rất nhiều người đều cắn răng, đỏ mắt!
Tuy là đỏ mắt, nhưng cùng không có biện pháp gì, bọn họ cũng chỉ có thể nhìn mà thôi. Không muốn đắc tội huynh đệ Lưu Hải, vậy thì không nên xen vào việc của người khác. Ngay cả Cao Minh Nguyệt có thế lực như vậy cũng đều không muốn dễ đàng đắc tội huynh đệ Lưu Hải này, có thể thấy được thế lực bọn họ rất mạnh!
- Tới rồi! Tới rồi!
Ở ngoài Đại Sảnh Khiêu Chiến có không ít người vẫn đang đứng chờ Hạ Ngôn xuất hiện.
Khi Hạ Ngôn xuất hiện trong Kim Long Điện, trong những người này có người hô to lên.
Hạ Ngôn cũng từ xa nghe được tiếng gào, người tu luyện trong Đại Sảnh Khiêu Chiến đều đồng loạt hướng ánh mắt về phía lối vào đại sảnh.
Quả nhiên Hạ Ngôn xuất hiện ở lối vào, cùng với Hạ Ngôn còn có Cao Minh Nguyệt cùng với Uyển Thu thê tử của Cao Minh Nguyệt.
Danh tiếng của Cao Minh Nguyệt cũng không nhỏ!
Bản thân hắn là con trai của tộc trưởng Cao gia, đồng thời còn là một lục cấp dong binh. Cao Minh Nguyệt cùng thường theo Đoàn đơng binh của gia tộc hoàn thành một số nhiệm vụ. Như vậy, mục đích chủ yếu còn là để rèn luyện bản thân. Thực lực chân chính cùng không chỉ ru rú ở nhà là có thể luyện ra.
Huynh đệ Lưu Hải, Lưu Dương cùng có chút giật mình khi thấy Hạ Ngôn xuất hiện cùng vợ chồng Cao Minh Nguyệt, tuy nhiên sắc mặt bọn họ rất nhanh liền khôi phục bình thường.
- Đại ca! Xem ra quan hệ của Cao Minh Nguyệt, Uyển Thu cùng Hạ Ngôn này không bình thường.
Cặp mắt Lưu Dương híp lại, thấp giọng nói bên tai Lưu Hải. Lưu Hải gật gật đầu:
- Hừ! Vậy thì sao chứ? Huynh đệ chúng ta không đắc tội hắn, hắn có thể làm gì chúng ta? Hạ Ngôn này, hôm nay không phải đã đến sao? Nếu hắn ta đổi ý, hắc hắc, như vậy dựa theo quy củ Đại Sảnh Khiêu Chiến, hai viên đan dược chỉ có thể lấy lại một viên.
Lưu Hải không lo lắng lúc này Hạ Ngôn đổi ý. Nếu đổi ý, vậy hoàn toàn có thể trực tiếp rời khỏi Thánh thành, cần gì phải đến Đại Sảnh Khiêu Chiến?
- Đúng a!
Lưu Dương gật gật đầu.
Mang theo dáng vẻ tươi cười, Lưu Dương cùng Lưu Hải cùng đều bước lên mấy bước đón tiếp, chào hỏi Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu.
Lưu Dương cùng Lưu Hải cũng cực kỳ nhiệt tình với Hạ Ngôn.
- Hạ Ngôn huynh đệ, chuẩn bị tốt rồi chứ? Lưu Hải cười tủm tỉm hỏi.
- Rất tốt! Lưu đại ca, chúng ta hiện tại giao vật phẩm đến quầy Đại Sảnh Khiêu Chiến nhé?
Hạ Ngôn chủ động nói với Lưu Hải.
Sau khi giao vật phẩm cho người quản lý, Đại Sảnh Khiêu Chiến sẽ nghiệm chứng mức độ thật giả của vật phẩm. Cho nên Lưu Hải tự nhiên không lo lắng Hạ Ngôn sẽ đổi đan dược thành hàng giả.
Bốn phía không ít người đều khẽ giọng bàn luận.
Có người vốn nghĩ rằng Hạ Ngôn sẽ đột nhiên đổi ý, hiện tại xem ra căn bản không phải như vậy.
- Chẳng lẽ, Cao Mình Nguyệt không nói những bí ẩn của Lưu Hải cho người trẻ tuổi này sao?
Có người thấp giọng nói.
- Với tính tình của Uyển Thu kia, khẳng định sẽ nói cho người trẻ tuổi này. Tuy nhiên hiện tại xem biểu tình của Uyển Thu, dường như.
Cũng có người quan sát kỹ càng, chú ý biểu hiện của Uyển Thu hôm nay có vẻ không giống bình thường, trong lòng không khỏi hoài nghi.
Lưu Dương kia cũng có chút kinh ngạc nhìn Uyển Thu. Trước đây, hắn mặc dù vẫn rất khách khí trước mặt Uyển Thu, nhưng là Uyển Thu chưa từng lộ ra mặt cười với hắn. Nhưng hôm nay, không ngờ nàng lại còn rất ôn hòa tiếp chuyện hắn.
Tuy rằng nghi ngờ, nhưng Lưu Dương cũng không nghĩ ra rốt cục có vấn đề chỗ nào cả.
Hạ Ngôn cùng Lưu Hải tới quầy, phân biệt đưa vật phẩm đánh cuộc ra, đặt lên quầy. Rất nhanh, từ trong phòng Đại Sảnh Khiêu Chiến có một lão già đầu bạc đi ra, nghiệm chứng vật phẩm của hai bên.
Trải qua nghiệm chứng, vật phẩm hai bên cung cấp đều là hàng thật. Sau nghiệm chứng, Tử Quỳnh Tương, đan dược cùng 400 vạn kim tệ đều được đặt trong quầy. Từ xa nhìn lại, đều làm cho máu huyết người ta sôi trào.
Đây là một khoản tiền khổng lồ!
"Lưu Hải này, không biết mạnh nhất có thể phát huy ra uy lực võ kỹ bao nhiêu độ? Lát nữa, ta thử cứng đối cứng với hắn!" Hạ Ngôn nhìn Lưu Hải, nghĩ thầm trong lòng. Linh lực trong cơ thể hắn còn không hoàn toàn yên lặng, dường như rất muốn giải phóng ra ngoài.
Lưu Hải thấy Hạ Ngôn nhìn về phía mình, không ngờ còn lộ ra nụ cười với Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cùng cười cười với Lưu Hải. " Lát nữa lên lôi đài, xem ngươi còn có thể cười nữa hay không! Khặc khặc!" Khóe miệng Hạ Ngôn cùng hiện tia cười, thầm nghĩ trong đầu.
-Hạ Ngôn!
Uyển Thu ở phía sau vẫy tay với Hạ Ngôn. -Dạ?
Hạ Ngôn thấy Uyển Thu gọi mình, tự nhiên là đi qua đó.
Tới bên cạnh Uyển Thu, nàng duỗi tay, kéo Hạ Ngôn lại gần, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía đám người Lưu Hải.
- Hạ Ngôn, ta vừa mới đặt cược mấy chục vạn kim tệ của mình vào đệ đó. Đệ nhất định phải thắng đó nha!
Uyển Thu nói khẽ với Hạ Ngôn.
-Ồ!
Hạ Ngôn sửng sốt.
Uyển Thu này khẩn trương như vậy kéo mình lại, chỉ là nói cho mình biết nàng đặt cược mấy chục vạn.
Mới vừa rồi, Hạ Ngôn còn tưởng rằng Uyển Thu phát hiện cái gì, sau đó cẩn thận nói cho hắn. Nhưng vừa nghe là điều này, Hạ Ngôn lập tức có chút buồn cười.
Thấy bộ dạng không để ý của Hạ Ngôn, khuôn mặt Uyển Thu khẽ co giật, nói:
- Ta tích cóp hơn hai mươi năm mới được bằng ấy tiền đó. Nếu bị thua, ta sẽ không tha cho đệ đâu!
Uyển Thu nghiêm túc nói.
Hạ Ngôn vội hỏi:
- Đại Sảnh Khiêu Chiến này không phải là không có nơi đặt cược sao? Hạ Ngôn nhìn về phía quầy, quả thật không thấy nơi đặt cược.
Uyển Thu chỉ chỉ sang một nơi cách đó không xa. Hạ Ngôn nhìn theo thấy mấy người mặc áo gấm xa hoa, đang ghi ghi chép chép gì đó, còn có một số người đều đang xếp hàng chờ đăng ký.
Thấy tình cảnh này, Hạ Ngôn liền hiểu rõ. Nơi này, cũng có người đặt cược, tuy nhiên không phải là do Đại Sảnh Khiêu Chiến bao thầu mà là một nơi đặt cược tư nhân.
- Hạ Ngôn. Tỷ lệ cược của đệ thật cao a, một ăn mười! Nếu đệ thắng tên Lưu Hải đáng giận kia, ta có thể kiếm được mấy trăm vạn đó. Hạ Ngôn, đến lúc đó, tiền kiếm được, ta và đệ chia đều.
Khuôn mặt cười của Uyển Thu hưng phấn đến đỏ lên.
- Vâng! Uyển Thu tỷ cứ yên tâm đi! Hạ Ngôn gật gật đầu, trịnh trọng nói.
Gần nửa canh giờ sau!
Hạ Ngôn, Lưu Hải tiến vào lôi đài.
Nhân viên công tác Đại Sảnh Khiêu Chiến cũng từ phía sau tiến lên lôi đài, sau đó hỏi hai người đã chuẩn bị kỹ hay chưa. Hạ Ngôn cùng Lưu Hải đều gật đầu. Sau đó, nhân viên công tác bắt đầu tuyên bố khiêu chiến đã đến giờ
- Khiêu chiến bắt đầu!
Hạ Ngôn rút Thần Hi kiếm ra, thân kiếm màu xanh như nước hồ thu. Cho dù không hiểu vũ khí, nhưng nhìn thấy Thần Hi kiếm của Hạ Ngôn, ai cũng lập tức cảm giác được sự khác biệt của thanh kiếm này.
Lưu Hải nhìn thấy Thần Hi kiếm, trong lòng cùng chấn động không thỏi.
"Trường kiếm của tiểu tử này, cùng là một cực phẩm khó được a!" Trong mắt Lưu Hải chợt lóe tinh quang. " Lát nữa sau khi hắn thua trận, ta lại nghĩ biện pháp chiếm thanh kiếm này của hắn. "
Lưu Hải suy nghĩ trong lòng, trên mặt không kìm nổi lộ ra vẻ đắc ý. Hắn có kinh nghiệm phong phú, đương nhiên có thể cảm giác được thanh trường kiếm trong tay Hạ Ngôn không bình thường, ý nghĩ xoay chuyển, trường đao trong tay Lưu Hải cũng chậm rãi chuyển ra trước người, chắn ngang trước ngực, chân bước ra tạo thành hình chữ bát.
-Vèo!
Trên lôi đài, bóng người chợt lóe.
Mọi người chỉ kịp thấy một luồng sáng hiện lên, tốc độ cực nhanh khiến tất cả mọi người bên dưới đều không kịp phản ứng.
- Keng!
Một tiếng kim loại va chạm vang lên truyền ra từ trên lôi đài.
Ở trên lôi đài, sự khiếp sợ trong lòng Lưu Hải đã không thể dùng ngôn ngữ để hình dung nữa. Lưu Hải gần như theo bản năng đỡ một kiếm này. Cũng là vận khí hắn tốt, nếu không một kiếm này đã khiến hắn bị thương.
Tốc độ Hạ Ngôn rất nhanh!
Sau khi vũ khí hai người va chạm, Hạ Ngôn nhanh chóng lùi về, đứng ở ngoài mười thước cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Lưu Hải. Mà Lưu Hải thì phun ra một hơi thật dài, khuôn mặt vô cùng ngưng trọng nhìn Hạ Ngôn.
Lưu Dương đệ đệ Lưu Hải ở bên dưới, miệng mở lớn, quả thực không thể tin vào mắt mình.
"Từ tốc độ công kích vừa rồi của Hạ Ngôn có thể nhìn ra, Hạ Ngôn tuyệt đối không dễ dàng đối phó. Chẳng lẽ, mình đã nhìn nhầm sao?"
- Ha ha! Lưu đại ca, huynh cũng nên cẩn thận! Hạ Ngôn cười cười.
Mọi người ở bên dưới trong lúc nhất thời đều im lặng như tờ. Bên dưới không ít người đều đã đặt cược, mà trong mười người thì có chín là đều mua Lưu Hải thắng.
Nhưng một kích vừa rồi của Hạ Ngôn, khiến trái tim những người này như bị bóp thật mạnh.
- Keng!
Một luồng sáng lại hiện lên, tiếp tục công kích tới Lưu Hải. Trong giây lát, luồng sáng lại hung hăng va chạm với Lưu Hải.
Trong lôi đài, kiếm khí tung hoành, từng luồng linh lực trào ra, liên tiếp tạo ra những tiếng rít trong không khí. Từ mặt đất, cuồn cuộn nổi lên một cơn lốc xoáy.
- Keng! Keng!
Tiếng binh khí va chạm liên tiếp vang lên, đánh lên trái tim mọi người. Cái loại cảm giác này làm cho người ta không dám thở mạnh.
Từng cỗ lực lượng hùng hậu khiến Lưu Hải gần như không thể ngăn cản. Lực lượng từ trên thân đao truyền vào khiến tất cả linh lực của hắn đều phải vận chuyển dữ dội.
- Quá sướng!
Lúc này, Hạ Ngôn lại mở miệng nói.
Đúng vậy, lúc này hắn phi thường thoải mái. Trưa ngày hôm qua sử dụng Súc Linh Đan bát phẩm, hắn đột phá đến Đại Linh Sư trung kỳ, linh lực trong cơ thể tăng mạnh hơn tưởng tượng rất nhiều. Tuy nhiên, nhiều linh lực như vậy lại không có cơ hội giải phóng chút nào. Hiện tại, hắn quả thực coi Lưu Hải làm bia, linh lực toàn thân cuộn trào trong kinh mạch, tiến hành công kích cứng đối cứng với Lưu Hải.
Mỗi một lần công kích, Hạ Ngôn đều cảm giác thân thể thoải mái thêm một phần, linh lực vận chuyển càng thêm trôi chảy.
Trong khi còng kích. Hạ Ngôn lại có cảm giác linh lực của mình còn đang gia tăng, càng dùng lực, lực lượng lại càng hùng hậu. Linh lực dường như là vô cùng vô tận.
Hạ Ngôn càng đánh càng hung mãnh, mà Lưu Hải dưới công kích của Hạ Ngôn cũng dần dần không ổn định được thân hình, đang không ngừng lui về sau.
Nhìn cảnh tượng này trên lôi đài, mọi người đều trợn tròn mắt, lấy tay che cái miệng há hốc!
Sau đó, những người này liền nhanh chóng truyền tin tức này khắp Thánh thành.
Người tu luyện thường có mặt ở Đại Sảnh Khiêu Chiến đều có chút hiểu biết về huynh đệ Lưu Hải, Lưu Dương. Đối với thực lực của Lưu Hải cùng biết khá rõ. Cho nên khi có một người tu luyện mười mấy tuổi khiêu chiến với Lưu Hải, điều này rất hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Hơn nữa, lần này vật đánh cuộc khiêu chiến trừ dược liệu đặc thù Tử Quỳnh Tương, còn có một viên Súc Linh Đan và một viên Đoán Thần Đan bát phẩm, cùng với khoảng 400 vạn kim tệ.
Những thứ có giá trị cực cao này đương nhiên là cực kỳ hấp dẫn sự chú ý.
Một canh giờ trước khi diễn ra cuộc khiêu chiến của Lưu Hải cùng Hạ Ngôn, số người tụ tập ở Đại Sảnh Khiêu Chiến vượt quá xa so với bình thường.
Ở trong số những người này, không ít người đều có chút bất bình trong lòng. Huynh đệ Lưu Hải đã nhiều ngày nay kiếm được rất nhiều, làm cho người ta đỏ mắt. Hai hôm trước kiếm lời 100 vạn kim tệ, ngày hôm qua lại kiếm được một lọ Tử Quỳnh Tương trị giá mấy trăm vạn. Hôm nay, lại kiếm được hai viên đan được bát phẩm một cách ngon lành.
Tốc độ kiếm tiền như vậy, ai có thể bì được?
Cho nên rất nhiều người đều cắn răng, đỏ mắt!
Tuy là đỏ mắt, nhưng cùng không có biện pháp gì, bọn họ cũng chỉ có thể nhìn mà thôi. Không muốn đắc tội huynh đệ Lưu Hải, vậy thì không nên xen vào việc của người khác. Ngay cả Cao Minh Nguyệt có thế lực như vậy cũng đều không muốn dễ đàng đắc tội huynh đệ Lưu Hải này, có thể thấy được thế lực bọn họ rất mạnh!
- Tới rồi! Tới rồi!
Ở ngoài Đại Sảnh Khiêu Chiến có không ít người vẫn đang đứng chờ Hạ Ngôn xuất hiện.
Khi Hạ Ngôn xuất hiện trong Kim Long Điện, trong những người này có người hô to lên.
Hạ Ngôn cũng từ xa nghe được tiếng gào, người tu luyện trong Đại Sảnh Khiêu Chiến đều đồng loạt hướng ánh mắt về phía lối vào đại sảnh.
Quả nhiên Hạ Ngôn xuất hiện ở lối vào, cùng với Hạ Ngôn còn có Cao Minh Nguyệt cùng với Uyển Thu thê tử của Cao Minh Nguyệt.
Danh tiếng của Cao Minh Nguyệt cũng không nhỏ!
Bản thân hắn là con trai của tộc trưởng Cao gia, đồng thời còn là một lục cấp dong binh. Cao Minh Nguyệt cùng thường theo Đoàn đơng binh của gia tộc hoàn thành một số nhiệm vụ. Như vậy, mục đích chủ yếu còn là để rèn luyện bản thân. Thực lực chân chính cùng không chỉ ru rú ở nhà là có thể luyện ra.
Huynh đệ Lưu Hải, Lưu Dương cùng có chút giật mình khi thấy Hạ Ngôn xuất hiện cùng vợ chồng Cao Minh Nguyệt, tuy nhiên sắc mặt bọn họ rất nhanh liền khôi phục bình thường.
- Đại ca! Xem ra quan hệ của Cao Minh Nguyệt, Uyển Thu cùng Hạ Ngôn này không bình thường.
Cặp mắt Lưu Dương híp lại, thấp giọng nói bên tai Lưu Hải. Lưu Hải gật gật đầu:
- Hừ! Vậy thì sao chứ? Huynh đệ chúng ta không đắc tội hắn, hắn có thể làm gì chúng ta? Hạ Ngôn này, hôm nay không phải đã đến sao? Nếu hắn ta đổi ý, hắc hắc, như vậy dựa theo quy củ Đại Sảnh Khiêu Chiến, hai viên đan dược chỉ có thể lấy lại một viên.
Lưu Hải không lo lắng lúc này Hạ Ngôn đổi ý. Nếu đổi ý, vậy hoàn toàn có thể trực tiếp rời khỏi Thánh thành, cần gì phải đến Đại Sảnh Khiêu Chiến?
- Đúng a!
Lưu Dương gật gật đầu.
Mang theo dáng vẻ tươi cười, Lưu Dương cùng Lưu Hải cùng đều bước lên mấy bước đón tiếp, chào hỏi Cao Minh Nguyệt cùng Uyển Thu.
Lưu Dương cùng Lưu Hải cũng cực kỳ nhiệt tình với Hạ Ngôn.
- Hạ Ngôn huynh đệ, chuẩn bị tốt rồi chứ? Lưu Hải cười tủm tỉm hỏi.
- Rất tốt! Lưu đại ca, chúng ta hiện tại giao vật phẩm đến quầy Đại Sảnh Khiêu Chiến nhé?
Hạ Ngôn chủ động nói với Lưu Hải.
Sau khi giao vật phẩm cho người quản lý, Đại Sảnh Khiêu Chiến sẽ nghiệm chứng mức độ thật giả của vật phẩm. Cho nên Lưu Hải tự nhiên không lo lắng Hạ Ngôn sẽ đổi đan dược thành hàng giả.
Bốn phía không ít người đều khẽ giọng bàn luận.
Có người vốn nghĩ rằng Hạ Ngôn sẽ đột nhiên đổi ý, hiện tại xem ra căn bản không phải như vậy.
- Chẳng lẽ, Cao Mình Nguyệt không nói những bí ẩn của Lưu Hải cho người trẻ tuổi này sao?
Có người thấp giọng nói.
- Với tính tình của Uyển Thu kia, khẳng định sẽ nói cho người trẻ tuổi này. Tuy nhiên hiện tại xem biểu tình của Uyển Thu, dường như.
Cũng có người quan sát kỹ càng, chú ý biểu hiện của Uyển Thu hôm nay có vẻ không giống bình thường, trong lòng không khỏi hoài nghi.
Lưu Dương kia cũng có chút kinh ngạc nhìn Uyển Thu. Trước đây, hắn mặc dù vẫn rất khách khí trước mặt Uyển Thu, nhưng là Uyển Thu chưa từng lộ ra mặt cười với hắn. Nhưng hôm nay, không ngờ nàng lại còn rất ôn hòa tiếp chuyện hắn.
Tuy rằng nghi ngờ, nhưng Lưu Dương cũng không nghĩ ra rốt cục có vấn đề chỗ nào cả.
Hạ Ngôn cùng Lưu Hải tới quầy, phân biệt đưa vật phẩm đánh cuộc ra, đặt lên quầy. Rất nhanh, từ trong phòng Đại Sảnh Khiêu Chiến có một lão già đầu bạc đi ra, nghiệm chứng vật phẩm của hai bên.
Trải qua nghiệm chứng, vật phẩm hai bên cung cấp đều là hàng thật. Sau nghiệm chứng, Tử Quỳnh Tương, đan dược cùng 400 vạn kim tệ đều được đặt trong quầy. Từ xa nhìn lại, đều làm cho máu huyết người ta sôi trào.
Đây là một khoản tiền khổng lồ!
"Lưu Hải này, không biết mạnh nhất có thể phát huy ra uy lực võ kỹ bao nhiêu độ? Lát nữa, ta thử cứng đối cứng với hắn!" Hạ Ngôn nhìn Lưu Hải, nghĩ thầm trong lòng. Linh lực trong cơ thể hắn còn không hoàn toàn yên lặng, dường như rất muốn giải phóng ra ngoài.
Lưu Hải thấy Hạ Ngôn nhìn về phía mình, không ngờ còn lộ ra nụ cười với Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cùng cười cười với Lưu Hải. " Lát nữa lên lôi đài, xem ngươi còn có thể cười nữa hay không! Khặc khặc!" Khóe miệng Hạ Ngôn cùng hiện tia cười, thầm nghĩ trong đầu.
-Hạ Ngôn!
Uyển Thu ở phía sau vẫy tay với Hạ Ngôn. -Dạ?
Hạ Ngôn thấy Uyển Thu gọi mình, tự nhiên là đi qua đó.
Tới bên cạnh Uyển Thu, nàng duỗi tay, kéo Hạ Ngôn lại gần, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía đám người Lưu Hải.
- Hạ Ngôn, ta vừa mới đặt cược mấy chục vạn kim tệ của mình vào đệ đó. Đệ nhất định phải thắng đó nha!
Uyển Thu nói khẽ với Hạ Ngôn.
-Ồ!
Hạ Ngôn sửng sốt.
Uyển Thu này khẩn trương như vậy kéo mình lại, chỉ là nói cho mình biết nàng đặt cược mấy chục vạn.
Mới vừa rồi, Hạ Ngôn còn tưởng rằng Uyển Thu phát hiện cái gì, sau đó cẩn thận nói cho hắn. Nhưng vừa nghe là điều này, Hạ Ngôn lập tức có chút buồn cười.
Thấy bộ dạng không để ý của Hạ Ngôn, khuôn mặt Uyển Thu khẽ co giật, nói:
- Ta tích cóp hơn hai mươi năm mới được bằng ấy tiền đó. Nếu bị thua, ta sẽ không tha cho đệ đâu!
Uyển Thu nghiêm túc nói.
Hạ Ngôn vội hỏi:
- Đại Sảnh Khiêu Chiến này không phải là không có nơi đặt cược sao? Hạ Ngôn nhìn về phía quầy, quả thật không thấy nơi đặt cược.
Uyển Thu chỉ chỉ sang một nơi cách đó không xa. Hạ Ngôn nhìn theo thấy mấy người mặc áo gấm xa hoa, đang ghi ghi chép chép gì đó, còn có một số người đều đang xếp hàng chờ đăng ký.
Thấy tình cảnh này, Hạ Ngôn liền hiểu rõ. Nơi này, cũng có người đặt cược, tuy nhiên không phải là do Đại Sảnh Khiêu Chiến bao thầu mà là một nơi đặt cược tư nhân.
- Hạ Ngôn. Tỷ lệ cược của đệ thật cao a, một ăn mười! Nếu đệ thắng tên Lưu Hải đáng giận kia, ta có thể kiếm được mấy trăm vạn đó. Hạ Ngôn, đến lúc đó, tiền kiếm được, ta và đệ chia đều.
Khuôn mặt cười của Uyển Thu hưng phấn đến đỏ lên.
- Vâng! Uyển Thu tỷ cứ yên tâm đi! Hạ Ngôn gật gật đầu, trịnh trọng nói.
Gần nửa canh giờ sau!
Hạ Ngôn, Lưu Hải tiến vào lôi đài.
Nhân viên công tác Đại Sảnh Khiêu Chiến cũng từ phía sau tiến lên lôi đài, sau đó hỏi hai người đã chuẩn bị kỹ hay chưa. Hạ Ngôn cùng Lưu Hải đều gật đầu. Sau đó, nhân viên công tác bắt đầu tuyên bố khiêu chiến đã đến giờ
- Khiêu chiến bắt đầu!
Hạ Ngôn rút Thần Hi kiếm ra, thân kiếm màu xanh như nước hồ thu. Cho dù không hiểu vũ khí, nhưng nhìn thấy Thần Hi kiếm của Hạ Ngôn, ai cũng lập tức cảm giác được sự khác biệt của thanh kiếm này.
Lưu Hải nhìn thấy Thần Hi kiếm, trong lòng cùng chấn động không thỏi.
"Trường kiếm của tiểu tử này, cùng là một cực phẩm khó được a!" Trong mắt Lưu Hải chợt lóe tinh quang. " Lát nữa sau khi hắn thua trận, ta lại nghĩ biện pháp chiếm thanh kiếm này của hắn. "
Lưu Hải suy nghĩ trong lòng, trên mặt không kìm nổi lộ ra vẻ đắc ý. Hắn có kinh nghiệm phong phú, đương nhiên có thể cảm giác được thanh trường kiếm trong tay Hạ Ngôn không bình thường, ý nghĩ xoay chuyển, trường đao trong tay Lưu Hải cũng chậm rãi chuyển ra trước người, chắn ngang trước ngực, chân bước ra tạo thành hình chữ bát.
-Vèo!
Trên lôi đài, bóng người chợt lóe.
Mọi người chỉ kịp thấy một luồng sáng hiện lên, tốc độ cực nhanh khiến tất cả mọi người bên dưới đều không kịp phản ứng.
- Keng!
Một tiếng kim loại va chạm vang lên truyền ra từ trên lôi đài.
Ở trên lôi đài, sự khiếp sợ trong lòng Lưu Hải đã không thể dùng ngôn ngữ để hình dung nữa. Lưu Hải gần như theo bản năng đỡ một kiếm này. Cũng là vận khí hắn tốt, nếu không một kiếm này đã khiến hắn bị thương.
Tốc độ Hạ Ngôn rất nhanh!
Sau khi vũ khí hai người va chạm, Hạ Ngôn nhanh chóng lùi về, đứng ở ngoài mười thước cười tủm tỉm nhìn chằm chằm Lưu Hải. Mà Lưu Hải thì phun ra một hơi thật dài, khuôn mặt vô cùng ngưng trọng nhìn Hạ Ngôn.
Lưu Dương đệ đệ Lưu Hải ở bên dưới, miệng mở lớn, quả thực không thể tin vào mắt mình.
"Từ tốc độ công kích vừa rồi của Hạ Ngôn có thể nhìn ra, Hạ Ngôn tuyệt đối không dễ dàng đối phó. Chẳng lẽ, mình đã nhìn nhầm sao?"
- Ha ha! Lưu đại ca, huynh cũng nên cẩn thận! Hạ Ngôn cười cười.
Mọi người ở bên dưới trong lúc nhất thời đều im lặng như tờ. Bên dưới không ít người đều đã đặt cược, mà trong mười người thì có chín là đều mua Lưu Hải thắng.
Nhưng một kích vừa rồi của Hạ Ngôn, khiến trái tim những người này như bị bóp thật mạnh.
- Keng!
Một luồng sáng lại hiện lên, tiếp tục công kích tới Lưu Hải. Trong giây lát, luồng sáng lại hung hăng va chạm với Lưu Hải.
Trong lôi đài, kiếm khí tung hoành, từng luồng linh lực trào ra, liên tiếp tạo ra những tiếng rít trong không khí. Từ mặt đất, cuồn cuộn nổi lên một cơn lốc xoáy.
- Keng! Keng!
Tiếng binh khí va chạm liên tiếp vang lên, đánh lên trái tim mọi người. Cái loại cảm giác này làm cho người ta không dám thở mạnh.
Từng cỗ lực lượng hùng hậu khiến Lưu Hải gần như không thể ngăn cản. Lực lượng từ trên thân đao truyền vào khiến tất cả linh lực của hắn đều phải vận chuyển dữ dội.
- Quá sướng!
Lúc này, Hạ Ngôn lại mở miệng nói.
Đúng vậy, lúc này hắn phi thường thoải mái. Trưa ngày hôm qua sử dụng Súc Linh Đan bát phẩm, hắn đột phá đến Đại Linh Sư trung kỳ, linh lực trong cơ thể tăng mạnh hơn tưởng tượng rất nhiều. Tuy nhiên, nhiều linh lực như vậy lại không có cơ hội giải phóng chút nào. Hiện tại, hắn quả thực coi Lưu Hải làm bia, linh lực toàn thân cuộn trào trong kinh mạch, tiến hành công kích cứng đối cứng với Lưu Hải.
Mỗi một lần công kích, Hạ Ngôn đều cảm giác thân thể thoải mái thêm một phần, linh lực vận chuyển càng thêm trôi chảy.
Trong khi còng kích. Hạ Ngôn lại có cảm giác linh lực của mình còn đang gia tăng, càng dùng lực, lực lượng lại càng hùng hậu. Linh lực dường như là vô cùng vô tận.
Hạ Ngôn càng đánh càng hung mãnh, mà Lưu Hải dưới công kích của Hạ Ngôn cũng dần dần không ổn định được thân hình, đang không ngừng lui về sau.
Nhìn cảnh tượng này trên lôi đài, mọi người đều trợn tròn mắt, lấy tay che cái miệng há hốc!
Tác giả :
Dạ Thủy Hàn