Linh Kiếm Ma Đế - Ma Linh Song Tu
Chương 65: Gặp một tiểu quỷ
Ngày hôm sau Vương Lăng lại tiếp tục chữa bệnh cho Chu Bảo, hắn cho Chu Bảo uống một bát thuốc mê rồi cho hắn uống Bách Độc Nan.
Xong xuôi hắn bảo thuộc hạ để Chu Bảo nghỉ ngơi còn hắn thì về phòng, vì trong phòng quá chán nên hắn mới đi xung quanh tìm hiểu vị trí trong cung.
Hắn cất mặt nạ ngụy trang đi, đeo một cái bịt mặt tìm tòi trong cung, hắn đi một hồi thì cảm giác hoàng thành quả nhiên rộng lớn. Hắn cố gắng ghi nhớ đường đi, chắc chắn hắn mới đi tiếp.
Hắn sau đó lại đến một hoa viên, nơi đây trồng vô số loại hoa thơm ngát, hắn vui vẻ đi xung quanh, bỗng thấy gáy ươn ướt, quay đầu lại nhìn thì thấy một thiếu nữ dùng thủy thuật nhẹ nhàng bắn hắn.
Vương Lăng cả kinh, hắn không hề cảm nhận được linh lực đến gần, hắn không ngờ thiếu nữ này củng có thể che giấu linh lực. Hắn có thế học được việc che giấu linh lực cũng là học Linh Tôn, còn thiếu nữ này hắn không biết học từ đâu.
Hắn không hiểu tại sao nàng lại cả gan chọc hắn như vậy, chỉ ra một đòn không có tý thưởng tổn nào chẳng lẽ nàng rất ngây thơ sao, tưởng hắn đang chơi trốn tìm chăng, Bỗng từ xa truyền đến một giọng nói thanh túy:
-Long Hiên, ngươi chạy đâu rồi.
Thiếu nữ kia cười nhìn Vương Lăng làm hắn ớn lạnh, bỗng nàng xuất hiện ngay trước mặt hắn đem một khoản đan dược cho hắn uống. Vương Lăng cả kinh, hắn không cách nào theo kịp nàng đành ngậm ngùi nuốt xuống. Thiếu nữ gật gù lấy mạng che mặt hắn xuống cười:
-Ngươi tốt nhất nên nghe lời ta. Nếu không ta không khách khí đâu. Hiểu không.
Vương Lăng gật đầu chịu thua nàng. Vị thiếu nữ Long Hiên này mới vui vẻ nắm tay hắn chạy đến bên tiếng gọi, Vương Lăng nhíu mày không ngờ thiếu nữ này không hiểu đạo lý "nam nữ thụ thụ bất thân".
Thiếu nữ kia nhìn thấy Long Hiên vui vẻ nhưng để ý sau lưng nàng còn có một người nữa thì ngạc nhiên không thôi. Vương Lăng gặp thiếu nữ này thì há mồm kinh ngạc, hắn nhận biết nàng mà nàng cũng từng gặp hắn, nàng là vị muội muội của Chu Thông. Long Hiên cười nhìn thiếu nữ kia:
-Chu Ly, sao thế để ý người hầu ta sao.
-Hắn là người hầu ngươi sao.
-Sao. Ngươi nhận biết hắn à.
-Dĩ nhiên, hắn là người của Vương gia. Hình như là trông tiệm hay gì ấy, sao hắn lại xuất hiện ở đây.
-Ta thấy hắn vừa nhãn nên mới bắt hắn làm người hầu. Nếu ngươi thích ta có thể làm hắn nghe lời ngươi. Yên tâm hắn không dám phản ứng lại đâu.
Vương Lăng chảy mồ hôi, hắn không ngờ bản thân lại trở thành hàng hóa mua bán. Hắn hiện không biết Long Hiên vừa cho hắn uống thứ thuốc gì.
Hắn thở dài, số hắn cũng quá máu chó rồi, hết trúng độc Tô Dịch giờ lại trúng độc Long Hiên. Hắn nhận ra Long Hiên rõ ràng cảnh giới rất cao, không biết nàng tại sao lại ở đây. Hắn giờ mới để ý đến Chu Ly một mỹ thiếu nữ chưa trưởng thành nhưng rất động lòng người.
-Hóa ra nàng là Chu Ly,
Vương Lăng lẩm bẩm, Chu Ly thấy Vương Lăng nhìn nàng thì xấu hổ cúi mặt, Long Hiên thì mặt đầy băng lãnh nhìn Vương Lăng thấy hắn say mê nhìn nữ nhân khác, nàng nghe lời hắn thì thầm thì nghĩ thầm Vương Lăng đánh chủ ý Chu Ly.
Long Hiên dùng chút thủy thuật làm nội khố của Vương Lăng ướt đẫm, hắn nhìn Long Hiên hậm hực muốn chửi. Nàng làm vậy thì người khác sẽ hiểu lầm hắn mất. Long Hiên cười tinh nghịch sau dó chạy đến nắm tay Chu Ly.
-Chu Ly chúng ta về phòng ta cùng đi uống trà đi.
-Được. Ta cũng muốn uống thử trà sữa chân trâu, ặc, trân châu.
Vương Lăng thấy hai thiếu nữ rời đi muốn bỏ đi nào ngờ thấy chân đã bị băng đóng cứng ngắc. Hắn chỉ thấy Long Hiên ánh mắt híp lại nhìn hắn, hắn đành chào thua đi theo nàng.
Theo hai nàng vào trong phòng, hắn đứng một bên nghe hai nàng nói chuyện trên trời dưới đất. Vương Lăng ngáp dài đợi hai nàng kết thúc. Mắt hắn híp lại, dựa cạnh tường, hai nữ nhìn hắn cười phì.
Sau hồi lâu Chu Ly rời khỏi để lại Long Hiên cùng Vương Lăng đang đứng gật gù. Long Hiên triệu hồi thủy cầu bắn vào người Vương Lăng làm hắn ướt sũng. Vương Lăng càng thêm căm tức nhìn nàng, hắn chắc chắn sau này ai cưới nàng là khổ cả đời. Long Hiên cười tươi, ánh mắt lướt từ trên đầu xuống thân Vương Lăng làm hắn lạnh run theo cả mặt thể xác lẫn tinh thần. Nàng tỏ vẻ ngây thơ nhìn hắn
-Ngươi không thấy lạnh sao. Cởi ra đi.
-Cởi cái gì cơ.
-Cố tỏ ra ngốc. Là quần áo trên người.
-Thay ở đây sao.
-Đúng vậy. Ý kiến gì sao.
Vương Lăng cạn lời nhìn nàng, Long Hiên tinh nghịch chạy đến bên cửa đóng cửa lại nhưng vẫn ở trong phòng. Vương Lăng nhìn nàng, bản thân có cảm giác bị phi lễ mặc dù biết hắn là nam nhân.
-Còn sao nữa.
Long Hiên mặt không đổi sắc nhìn Vương Lăng, hắn thở dài đành giải khai y phục. Dù sao hắn cũng là đại nam nhân, nàng muốn nhìn hắn cũng cho nàng nhìn. Cơ thể tráng kiệt của hắn hiện ra, hạ bộ vì bị nàng nhìn chằm chằm trở nên cứng hơn. Long Hiên đầy hứng thú nhìn dị vật kia miệng lẩm nhẩm:
-Hóa ra là cự long là như thế này.
Nàng lẩm bẩm, sắc mặt cũng hồng lên. Hắn nhìn nàng ngạc nhiên, hắn không ngờ nàng còn rất ngây thơ mà nhìn nàng xấu hổ vô cùng động lòng người.
Hắn tranh thủ ngắm nhìn nàng, một tiểu cô nương 15 tuổi nhưng lại mạnh phi thường, khuôn mặt kiều diễm với cái mà lúm đồng tiền, mái tóc đen dài ngang vai, đặc biệt bộ ngực rất lớn cùng dáng người nhỏ nhắn có chút không cân xứng. Bộ ngực nẩy nẩy làm hắn nuốt nước bọt, dương vật dựng cao. Long Hiên xấu hổ quay mặt đi.
-Được rồi. Ngươi mặc quần áo đi.
Thấy nàng xấu hổ quay mặc Vương Lăng mỉm cười nhìn xung quanh.
-Tạm thời ta không có mang quần áo để thay nha.
-Vậy giờ ta đi kiếm đồ cho ngươi mặc.
Long Hiên không hiểu tại sao bản thân có chút bối rối chạy đi, Vương Lăng thì cười đến bên cạnh giường nàng lấy chăn quấn mình, mùi thơm ngào ngạt xông vào mũi làm hắn kích thích nên đành vào trong không gian ý thức tập luyện mau quên đi cảm giác.
Trải qua hồi lâu, Long Hiên quay lại tay mang theo một bộ y phục, nàng thấy Vương Lăng quấn chiếc mềm mà nàng đắp thì bực dọc muốn đánh hắn, nhưng thấy hắn nhập định cũng không thể làm phiền dù sao nàng vẫn chưa muốn hắn chết. Nàng cũng không muốn nhìn hắn nên đành hậm hức ngồi trên bàn nhìn hắn, đợi hắn tỉnh dậy nàng sẽ cho một bài học.
Vương Lăng thì lúc này cũng đã luyện tập thành công bức tranh bằng dị hỏa, tuy không hoàn mĩ như đại sư hắn nhưng đã rất thành thục điều khiển hàn khí cùng dị hỏa, hắn vui mừng sau đó không vì thành công nhất thời làm mờ mắt mà đọc thêm 3 cuốn sách nữa.
Khi hắn tỉnh dậy thì thấy Long Hiên nằm ngủ gục trên bàn, hắn cười đến trên bàn thay bộ y phục. Hắn nhíu mày nhìn bộ y phục, lại là trang phục thái giám, hắn không biết nàng chôm ở đâu nhưng cũng không thể trần truồng quá lâu nên đành ngậm ngùi mặc đỡ.
Vương Lăng hai mắt tinh quang nhìn Long Hiên, hắn muốn nhân cơ hội nàng ngủ say mà chọc ghẹo một chút. Kiếm một chút bút mực hắn nhẹ nhàng lật người nàng lại, thấy nàng không động đậy thở phào ôm nàng đặt lên giường.
Hắn nhìn nàng sau đó lại bị bộ ngực nàng hấp dẫn quên luôn mục tiêu. Bộ ngực trắng tròn to bằng quả bưởi nằm đằng sau lớp y phục mỏng, hắn có thể nhìn thấy khe ngực nàng sâu trong đó là thứ hấp dẫn bao đàn ông.
Xong xuôi hắn bảo thuộc hạ để Chu Bảo nghỉ ngơi còn hắn thì về phòng, vì trong phòng quá chán nên hắn mới đi xung quanh tìm hiểu vị trí trong cung.
Hắn cất mặt nạ ngụy trang đi, đeo một cái bịt mặt tìm tòi trong cung, hắn đi một hồi thì cảm giác hoàng thành quả nhiên rộng lớn. Hắn cố gắng ghi nhớ đường đi, chắc chắn hắn mới đi tiếp.
Hắn sau đó lại đến một hoa viên, nơi đây trồng vô số loại hoa thơm ngát, hắn vui vẻ đi xung quanh, bỗng thấy gáy ươn ướt, quay đầu lại nhìn thì thấy một thiếu nữ dùng thủy thuật nhẹ nhàng bắn hắn.
Vương Lăng cả kinh, hắn không hề cảm nhận được linh lực đến gần, hắn không ngờ thiếu nữ này củng có thể che giấu linh lực. Hắn có thế học được việc che giấu linh lực cũng là học Linh Tôn, còn thiếu nữ này hắn không biết học từ đâu.
Hắn không hiểu tại sao nàng lại cả gan chọc hắn như vậy, chỉ ra một đòn không có tý thưởng tổn nào chẳng lẽ nàng rất ngây thơ sao, tưởng hắn đang chơi trốn tìm chăng, Bỗng từ xa truyền đến một giọng nói thanh túy:
-Long Hiên, ngươi chạy đâu rồi.
Thiếu nữ kia cười nhìn Vương Lăng làm hắn ớn lạnh, bỗng nàng xuất hiện ngay trước mặt hắn đem một khoản đan dược cho hắn uống. Vương Lăng cả kinh, hắn không cách nào theo kịp nàng đành ngậm ngùi nuốt xuống. Thiếu nữ gật gù lấy mạng che mặt hắn xuống cười:
-Ngươi tốt nhất nên nghe lời ta. Nếu không ta không khách khí đâu. Hiểu không.
Vương Lăng gật đầu chịu thua nàng. Vị thiếu nữ Long Hiên này mới vui vẻ nắm tay hắn chạy đến bên tiếng gọi, Vương Lăng nhíu mày không ngờ thiếu nữ này không hiểu đạo lý "nam nữ thụ thụ bất thân".
Thiếu nữ kia nhìn thấy Long Hiên vui vẻ nhưng để ý sau lưng nàng còn có một người nữa thì ngạc nhiên không thôi. Vương Lăng gặp thiếu nữ này thì há mồm kinh ngạc, hắn nhận biết nàng mà nàng cũng từng gặp hắn, nàng là vị muội muội của Chu Thông. Long Hiên cười nhìn thiếu nữ kia:
-Chu Ly, sao thế để ý người hầu ta sao.
-Hắn là người hầu ngươi sao.
-Sao. Ngươi nhận biết hắn à.
-Dĩ nhiên, hắn là người của Vương gia. Hình như là trông tiệm hay gì ấy, sao hắn lại xuất hiện ở đây.
-Ta thấy hắn vừa nhãn nên mới bắt hắn làm người hầu. Nếu ngươi thích ta có thể làm hắn nghe lời ngươi. Yên tâm hắn không dám phản ứng lại đâu.
Vương Lăng chảy mồ hôi, hắn không ngờ bản thân lại trở thành hàng hóa mua bán. Hắn hiện không biết Long Hiên vừa cho hắn uống thứ thuốc gì.
Hắn thở dài, số hắn cũng quá máu chó rồi, hết trúng độc Tô Dịch giờ lại trúng độc Long Hiên. Hắn nhận ra Long Hiên rõ ràng cảnh giới rất cao, không biết nàng tại sao lại ở đây. Hắn giờ mới để ý đến Chu Ly một mỹ thiếu nữ chưa trưởng thành nhưng rất động lòng người.
-Hóa ra nàng là Chu Ly,
Vương Lăng lẩm bẩm, Chu Ly thấy Vương Lăng nhìn nàng thì xấu hổ cúi mặt, Long Hiên thì mặt đầy băng lãnh nhìn Vương Lăng thấy hắn say mê nhìn nữ nhân khác, nàng nghe lời hắn thì thầm thì nghĩ thầm Vương Lăng đánh chủ ý Chu Ly.
Long Hiên dùng chút thủy thuật làm nội khố của Vương Lăng ướt đẫm, hắn nhìn Long Hiên hậm hực muốn chửi. Nàng làm vậy thì người khác sẽ hiểu lầm hắn mất. Long Hiên cười tinh nghịch sau dó chạy đến nắm tay Chu Ly.
-Chu Ly chúng ta về phòng ta cùng đi uống trà đi.
-Được. Ta cũng muốn uống thử trà sữa chân trâu, ặc, trân châu.
Vương Lăng thấy hai thiếu nữ rời đi muốn bỏ đi nào ngờ thấy chân đã bị băng đóng cứng ngắc. Hắn chỉ thấy Long Hiên ánh mắt híp lại nhìn hắn, hắn đành chào thua đi theo nàng.
Theo hai nàng vào trong phòng, hắn đứng một bên nghe hai nàng nói chuyện trên trời dưới đất. Vương Lăng ngáp dài đợi hai nàng kết thúc. Mắt hắn híp lại, dựa cạnh tường, hai nữ nhìn hắn cười phì.
Sau hồi lâu Chu Ly rời khỏi để lại Long Hiên cùng Vương Lăng đang đứng gật gù. Long Hiên triệu hồi thủy cầu bắn vào người Vương Lăng làm hắn ướt sũng. Vương Lăng càng thêm căm tức nhìn nàng, hắn chắc chắn sau này ai cưới nàng là khổ cả đời. Long Hiên cười tươi, ánh mắt lướt từ trên đầu xuống thân Vương Lăng làm hắn lạnh run theo cả mặt thể xác lẫn tinh thần. Nàng tỏ vẻ ngây thơ nhìn hắn
-Ngươi không thấy lạnh sao. Cởi ra đi.
-Cởi cái gì cơ.
-Cố tỏ ra ngốc. Là quần áo trên người.
-Thay ở đây sao.
-Đúng vậy. Ý kiến gì sao.
Vương Lăng cạn lời nhìn nàng, Long Hiên tinh nghịch chạy đến bên cửa đóng cửa lại nhưng vẫn ở trong phòng. Vương Lăng nhìn nàng, bản thân có cảm giác bị phi lễ mặc dù biết hắn là nam nhân.
-Còn sao nữa.
Long Hiên mặt không đổi sắc nhìn Vương Lăng, hắn thở dài đành giải khai y phục. Dù sao hắn cũng là đại nam nhân, nàng muốn nhìn hắn cũng cho nàng nhìn. Cơ thể tráng kiệt của hắn hiện ra, hạ bộ vì bị nàng nhìn chằm chằm trở nên cứng hơn. Long Hiên đầy hứng thú nhìn dị vật kia miệng lẩm nhẩm:
-Hóa ra là cự long là như thế này.
Nàng lẩm bẩm, sắc mặt cũng hồng lên. Hắn nhìn nàng ngạc nhiên, hắn không ngờ nàng còn rất ngây thơ mà nhìn nàng xấu hổ vô cùng động lòng người.
Hắn tranh thủ ngắm nhìn nàng, một tiểu cô nương 15 tuổi nhưng lại mạnh phi thường, khuôn mặt kiều diễm với cái mà lúm đồng tiền, mái tóc đen dài ngang vai, đặc biệt bộ ngực rất lớn cùng dáng người nhỏ nhắn có chút không cân xứng. Bộ ngực nẩy nẩy làm hắn nuốt nước bọt, dương vật dựng cao. Long Hiên xấu hổ quay mặt đi.
-Được rồi. Ngươi mặc quần áo đi.
Thấy nàng xấu hổ quay mặc Vương Lăng mỉm cười nhìn xung quanh.
-Tạm thời ta không có mang quần áo để thay nha.
-Vậy giờ ta đi kiếm đồ cho ngươi mặc.
Long Hiên không hiểu tại sao bản thân có chút bối rối chạy đi, Vương Lăng thì cười đến bên cạnh giường nàng lấy chăn quấn mình, mùi thơm ngào ngạt xông vào mũi làm hắn kích thích nên đành vào trong không gian ý thức tập luyện mau quên đi cảm giác.
Trải qua hồi lâu, Long Hiên quay lại tay mang theo một bộ y phục, nàng thấy Vương Lăng quấn chiếc mềm mà nàng đắp thì bực dọc muốn đánh hắn, nhưng thấy hắn nhập định cũng không thể làm phiền dù sao nàng vẫn chưa muốn hắn chết. Nàng cũng không muốn nhìn hắn nên đành hậm hức ngồi trên bàn nhìn hắn, đợi hắn tỉnh dậy nàng sẽ cho một bài học.
Vương Lăng thì lúc này cũng đã luyện tập thành công bức tranh bằng dị hỏa, tuy không hoàn mĩ như đại sư hắn nhưng đã rất thành thục điều khiển hàn khí cùng dị hỏa, hắn vui mừng sau đó không vì thành công nhất thời làm mờ mắt mà đọc thêm 3 cuốn sách nữa.
Khi hắn tỉnh dậy thì thấy Long Hiên nằm ngủ gục trên bàn, hắn cười đến trên bàn thay bộ y phục. Hắn nhíu mày nhìn bộ y phục, lại là trang phục thái giám, hắn không biết nàng chôm ở đâu nhưng cũng không thể trần truồng quá lâu nên đành ngậm ngùi mặc đỡ.
Vương Lăng hai mắt tinh quang nhìn Long Hiên, hắn muốn nhân cơ hội nàng ngủ say mà chọc ghẹo một chút. Kiếm một chút bút mực hắn nhẹ nhàng lật người nàng lại, thấy nàng không động đậy thở phào ôm nàng đặt lên giường.
Hắn nhìn nàng sau đó lại bị bộ ngực nàng hấp dẫn quên luôn mục tiêu. Bộ ngực trắng tròn to bằng quả bưởi nằm đằng sau lớp y phục mỏng, hắn có thể nhìn thấy khe ngực nàng sâu trong đó là thứ hấp dẫn bao đàn ông.
Tác giả :
Hắc Vân