Linh Chu
Chương 158: Người Tốt Khó Xử (2)
Phong Phi Vân đẩy Nạp Lan Tuyết Tiên về hướng Hoàng Nê Cổ Tỉnh, sau đó đột nhiên bước ra phía trước một bước. Hắn dậm chân trên mặt đất làm nổi lên một bức tường đất, trong lúc nhất thời đã ngăn chặn bước tiến của Hỏa Ma Thân.
Nạp Lan Tuyết Tiên bởi vì mặc Nạp Lan Phật Y, trên đạp Cửu Phẩm đài sen nên hào quang kia do Hoàng Nê Cổ Tỉnh tản mát ra căn bản là vô phương ngăn cản nổi bước chân của nàng. Thậm chí ngay cả một viên huyết tinh kia trên đỉnh đầu Tiêu Nặc Lan cũng không hề phát ra công kích về hướng nàng.
Nàng nhẹ nhàng tiến tới, bước chân trên phiến ruộng đất từ thuở xa xưa, trận vân dưới chân lan tỏa ra những vòng ánh sáng, chúng mở đường cho nàng tiến dần về hướng tới Hoàng Nê Cổ Tỉnh.
- Rầm!
Hỏa Ma thần đã nện vỡ bức tường đất, bàn chân cực lớn đạp xuống!
Phong Phi Vân đồng thời bay lên, trực tiếp đánh Vô Địch Thiền Trượng ra ngoài, ba mươi sáu tòa trận pháp đồng thời chuyển động, hóa thành ba mươi sáu vòng thần thông thật lớn với đường kính đạt tới mấy chục thước. Chúng bắt đầu từ dấu chân cực lớn kia mà kéo cả Hỏa Ma Thân vào trong vòng thần thông của trận pháp.
Giờ phút này Nạp Lan Tuyết Tiên vừa mới đi vào trong hào quang, Phong Phi Vân tuyệt không cho phép bất luận kẻ nào đến quấy rầy nàng. Mặc dù kẻ tới là một vị Cự Kình thì cũng đừng hòng bước nổi một bước về hướng phía trước.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Hỏa Ma Thân phá tan gông xiềng, nó trở nên điên cuồng thịnh nộ mà hung dữ mãnh liệt, chỉ một quyền đã đánh bay Phong Phi Vân đi ra ngoài, đánh cho hắn bong da tróc thịt, da trên cánh tay và ngực đều bị nứt toác, huyết dịch chảy ra ròng ròng.
Hỏa Đầu Đà dù sao cũng là một vị Cự Kình, mà lực lượng của Phong Phi Vân chỉ tương đương với Bán Cự Kình, giữa hai người là có sự chênh lệch về lực lượng.
- Nàng làm thế nào mà tiến vào hào quang, nàng đi vào đó làm cái gì ?
Âm thanh của Hỏa Đầu Đà từ trong Hỏa Ma Thân truyền đến, gần như với gào thét. Từng đạo sóng âm truyền ra, chấn cho tóc Phong Phi Vân tung bay, bào sam phần phật.
Hỏa Đầu Đà cảm giác được chuyện này không tầm thường. Dù sao mấy người Cự Kình bọn họ ra tay xuất thủ cũng không đánh vào trong hào quang nổi. Mà tiểu nữ tử kia lại có thể dễ dàng tiến vào hào quang, điều đó làm cho người ta không thể không hoài nghi nguyên nhân trong đó.
Không chỉ có là Hỏa Đầu Đà, rất nhiều người ở đây đều lộ ra dáng vẻ lo lắng, có người hoài nghi Nạp Lan Tuyết Tiên định đi trợ giúp nữ thi sống lại, muốn tàn sát thương sinh, muốn giết chết những ai đang ở chỗ này.
Cũng có người suy đoán, Nạp Lan Tuyết Tiên định đi cướp lấy tu vi của nữ thi, thừa dịp nữ thi vẫn còn chưa sống lại mà tiến hành đoạt xác chân thân đối với nàng ta.
Dù sao trong lòng mỗi người cũng đều có ý đồ riêng của mình, đều cảm giác rằng Phong Phi Vân đang mưu lợi cho chính mình, cố ý lợi dụng nữ nhân này đi chiếm lấy đạo cơ của nữ thi, để khống chế một vị cường giả tuyệt thế, do đó có thể xưng vương xưng bá tại Tu Tiên Giới.
- Tuyệt đối không thể để cho Yêu Ma Chi Tử này thực hiện được ý định. Ta suy đoán thiếu nữ kia chính là một con cờ của Phong Phi Vân, hắn muốn đoạt xác nữ thi ngàn năm kia cho tu vi của bản thân. Nếu như Phong Phi Vân đã khống chế một vị nữ thi ngàn năm, như vậy cả phủ Nam Thái đều phải mất đi trong tay hắn.
Trong mắt trưởng lão thứ tám Phong gia hiện rõ ánh mắt đầy vẻ mỉa mai, lão lớn tiếng nói rõ âm mưu.
Một hòn đá ném xuống nước gây ra ngàn gợn sóng lăn tăn, ánh mắt những kẻ bất thiện càng ngày càng nhiều. Hơn nữa Phong Phi Vân có thân phận Yêu Ma Chi Tử, rất nhiều người đều theo bản năng muốn xa lánh hắn. Cho nên trưởng lão thứ tám vừa mới mở miệng, tất cả mọi người bắt đầu bị kích động phẫn nộ.
Năm vị Cự Kình vốn đang công kích Hoàng Nê Cổ Tỉnh cũng đồng thời dừng tay, bọn họ cũng nhìn thấy thiếu nữ đi vào trong hào quang. Thiếu nữ này quốc sắc thiên hương, trên người mặc Nạp Lan Phật Y, chân đạp Cửu Phẩm Phật Liên ( đài sen phật chín tầng), vẻ cao thượng nói không ra lời vượt khỏi đời thường.
Quả thực chính là hóa thân của thuần khiết hiền lành lương thiện, ít nhất ở mặt ngoài nhìn vào thì mỗi người cũng có cảm giác như thế.
Nhưng mà nàng cũng là người đồng thời đi ra từ trong Phật tháp với Phong Phi Vân. Nàng là một người đơn thuần mà thánh khiết, nhưng còn Phong Phi Vân cũng là Yêu Ma Chi Tử. Rất nhiều người đều hoài nghi là Phong Phi Vân đang lợi dụng nàng, biến nàng trở thành một con cờ.
Sáu vị đại Cự Kình không tiếp tục công kích Hoàng Nê Cổ Tỉnh, ngược lại chậm rãi vây quanh lại đây, bao bọc lấy Phong Phi Vân ở chính giữa.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Sáu cỗ lực lượng khí thế hào hùng, đè ép khiến cho một tòa phật điện ở bên cạnh đều sụp xuống, hóa thành một tòa phế tích. Những pho tượng Phật bằng vàng ròng đều bị đè ép thành khối vàng với hình thù kỳ quái, ngói lưu ly thì càng là bể nát thành phấn vụn.
Người tốt khó xử, hiện tại Phong Phi Vân khắc sâu hiểu rõ những lời này!
- Phong Phi Vân, rốt cuộc ngươi đang định giở trò gian trá gì ?
Một vị lão tổ Phong gia đứng ở trên một bức tường đất. Lão mặc áo bào bát quái, cầm trong tay một chiếc Đồng Lô màu xanh.
Gương mặt lão tổ Phong gia đầy những nếp nhăn, mái tóc bạc trên đầu dài ba trượng. Trong đôi mắt già nua mà lanh lợi hiện ra vẻ nghiêm nghị. Lão vừa mới mở miệng chính là chất vấn Phong Phi Vân, thật giống như đang dạy bảo một vãn bối hậu sinh.
Nếu như Phong Phi Vân vẫn là đệ tử của Phong gia, có lẽ còn có thể có vài phần kính trọng đối với lão. Nhưng mà hiện tại hắn cũng không liếc mắt nhìn lão một cái, chỉ ho khan hai tiếng rồi nói:
- Ta có thể gây ra được chuyện gì. Chẳng qua ta chỉ là một kẻ tiểu tốt, ở trong mắt những cấp bậc Cự Kình như các ngươi dù sao cũng chỉ là con kiến hôi thôi.
Phong Phi Vân đương nhiên nhìn ra được bọn họ đều đang hoài nghi chính mình, cho là hắn có âm mưu động trời nào đó, nên muốn trấn áp hắn. Phong Phi Vân chỉ là trong lòng cười lạnh, cười những người này không biết, nhưng hắn không nói ra một câu giải thích nào.
Bởi vì cho dù hắn nói thêm mấy câu giải thích, những người này cũng sẽ tuyệt đối không tin tưởng.
- Lớn mật, cũng dám lấy loại giọng điệu đó để nói chuyện cùng lão phu, trong thân thể quả nhiên chảy xuôi Yêu Ma Chi Huyết, quá ngông cuồng.
Phong gia lão tổ cảm giác vô cùng mất mặt.
Một kẻ tiểu bối trong gia tộc của chính mình, lại còn nói năng kiêu căng với lão như thế, vẫn còn mang theo sự miệt thị trần trụi, thế này còn không khiến cho người ngoài chê cười sao?
Nếu mà không giáo huấn tiểu bối này một chút, vậy mặt mũi lão tổ còn biết giấu vào đâu?
- Ta sẽ còn nói như vậy !
Thành kiến của Phong Phi Vân đối với Phong gia cực kì sâu sắc. Chỉ bởi vì một kiện yêu ma chiến y mà đuổi giết hắn, định lấy Yêu Ma Chi Huyết trong thân thể hắn. Lão tổ Phong gia chẳng qua cũng chỉ là hạng người mà trái tim để lợi ích che mờ, cần gì phải có bất cứ sự tôn kính gì đối với bọn họ ?
Nạp Lan Tuyết Tiên bởi vì mặc Nạp Lan Phật Y, trên đạp Cửu Phẩm đài sen nên hào quang kia do Hoàng Nê Cổ Tỉnh tản mát ra căn bản là vô phương ngăn cản nổi bước chân của nàng. Thậm chí ngay cả một viên huyết tinh kia trên đỉnh đầu Tiêu Nặc Lan cũng không hề phát ra công kích về hướng nàng.
Nàng nhẹ nhàng tiến tới, bước chân trên phiến ruộng đất từ thuở xa xưa, trận vân dưới chân lan tỏa ra những vòng ánh sáng, chúng mở đường cho nàng tiến dần về hướng tới Hoàng Nê Cổ Tỉnh.
- Rầm!
Hỏa Ma thần đã nện vỡ bức tường đất, bàn chân cực lớn đạp xuống!
Phong Phi Vân đồng thời bay lên, trực tiếp đánh Vô Địch Thiền Trượng ra ngoài, ba mươi sáu tòa trận pháp đồng thời chuyển động, hóa thành ba mươi sáu vòng thần thông thật lớn với đường kính đạt tới mấy chục thước. Chúng bắt đầu từ dấu chân cực lớn kia mà kéo cả Hỏa Ma Thân vào trong vòng thần thông của trận pháp.
Giờ phút này Nạp Lan Tuyết Tiên vừa mới đi vào trong hào quang, Phong Phi Vân tuyệt không cho phép bất luận kẻ nào đến quấy rầy nàng. Mặc dù kẻ tới là một vị Cự Kình thì cũng đừng hòng bước nổi một bước về hướng phía trước.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Hỏa Ma Thân phá tan gông xiềng, nó trở nên điên cuồng thịnh nộ mà hung dữ mãnh liệt, chỉ một quyền đã đánh bay Phong Phi Vân đi ra ngoài, đánh cho hắn bong da tróc thịt, da trên cánh tay và ngực đều bị nứt toác, huyết dịch chảy ra ròng ròng.
Hỏa Đầu Đà dù sao cũng là một vị Cự Kình, mà lực lượng của Phong Phi Vân chỉ tương đương với Bán Cự Kình, giữa hai người là có sự chênh lệch về lực lượng.
- Nàng làm thế nào mà tiến vào hào quang, nàng đi vào đó làm cái gì ?
Âm thanh của Hỏa Đầu Đà từ trong Hỏa Ma Thân truyền đến, gần như với gào thét. Từng đạo sóng âm truyền ra, chấn cho tóc Phong Phi Vân tung bay, bào sam phần phật.
Hỏa Đầu Đà cảm giác được chuyện này không tầm thường. Dù sao mấy người Cự Kình bọn họ ra tay xuất thủ cũng không đánh vào trong hào quang nổi. Mà tiểu nữ tử kia lại có thể dễ dàng tiến vào hào quang, điều đó làm cho người ta không thể không hoài nghi nguyên nhân trong đó.
Không chỉ có là Hỏa Đầu Đà, rất nhiều người ở đây đều lộ ra dáng vẻ lo lắng, có người hoài nghi Nạp Lan Tuyết Tiên định đi trợ giúp nữ thi sống lại, muốn tàn sát thương sinh, muốn giết chết những ai đang ở chỗ này.
Cũng có người suy đoán, Nạp Lan Tuyết Tiên định đi cướp lấy tu vi của nữ thi, thừa dịp nữ thi vẫn còn chưa sống lại mà tiến hành đoạt xác chân thân đối với nàng ta.
Dù sao trong lòng mỗi người cũng đều có ý đồ riêng của mình, đều cảm giác rằng Phong Phi Vân đang mưu lợi cho chính mình, cố ý lợi dụng nữ nhân này đi chiếm lấy đạo cơ của nữ thi, để khống chế một vị cường giả tuyệt thế, do đó có thể xưng vương xưng bá tại Tu Tiên Giới.
- Tuyệt đối không thể để cho Yêu Ma Chi Tử này thực hiện được ý định. Ta suy đoán thiếu nữ kia chính là một con cờ của Phong Phi Vân, hắn muốn đoạt xác nữ thi ngàn năm kia cho tu vi của bản thân. Nếu như Phong Phi Vân đã khống chế một vị nữ thi ngàn năm, như vậy cả phủ Nam Thái đều phải mất đi trong tay hắn.
Trong mắt trưởng lão thứ tám Phong gia hiện rõ ánh mắt đầy vẻ mỉa mai, lão lớn tiếng nói rõ âm mưu.
Một hòn đá ném xuống nước gây ra ngàn gợn sóng lăn tăn, ánh mắt những kẻ bất thiện càng ngày càng nhiều. Hơn nữa Phong Phi Vân có thân phận Yêu Ma Chi Tử, rất nhiều người đều theo bản năng muốn xa lánh hắn. Cho nên trưởng lão thứ tám vừa mới mở miệng, tất cả mọi người bắt đầu bị kích động phẫn nộ.
Năm vị Cự Kình vốn đang công kích Hoàng Nê Cổ Tỉnh cũng đồng thời dừng tay, bọn họ cũng nhìn thấy thiếu nữ đi vào trong hào quang. Thiếu nữ này quốc sắc thiên hương, trên người mặc Nạp Lan Phật Y, chân đạp Cửu Phẩm Phật Liên ( đài sen phật chín tầng), vẻ cao thượng nói không ra lời vượt khỏi đời thường.
Quả thực chính là hóa thân của thuần khiết hiền lành lương thiện, ít nhất ở mặt ngoài nhìn vào thì mỗi người cũng có cảm giác như thế.
Nhưng mà nàng cũng là người đồng thời đi ra từ trong Phật tháp với Phong Phi Vân. Nàng là một người đơn thuần mà thánh khiết, nhưng còn Phong Phi Vân cũng là Yêu Ma Chi Tử. Rất nhiều người đều hoài nghi là Phong Phi Vân đang lợi dụng nàng, biến nàng trở thành một con cờ.
Sáu vị đại Cự Kình không tiếp tục công kích Hoàng Nê Cổ Tỉnh, ngược lại chậm rãi vây quanh lại đây, bao bọc lấy Phong Phi Vân ở chính giữa.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Sáu cỗ lực lượng khí thế hào hùng, đè ép khiến cho một tòa phật điện ở bên cạnh đều sụp xuống, hóa thành một tòa phế tích. Những pho tượng Phật bằng vàng ròng đều bị đè ép thành khối vàng với hình thù kỳ quái, ngói lưu ly thì càng là bể nát thành phấn vụn.
Người tốt khó xử, hiện tại Phong Phi Vân khắc sâu hiểu rõ những lời này!
- Phong Phi Vân, rốt cuộc ngươi đang định giở trò gian trá gì ?
Một vị lão tổ Phong gia đứng ở trên một bức tường đất. Lão mặc áo bào bát quái, cầm trong tay một chiếc Đồng Lô màu xanh.
Gương mặt lão tổ Phong gia đầy những nếp nhăn, mái tóc bạc trên đầu dài ba trượng. Trong đôi mắt già nua mà lanh lợi hiện ra vẻ nghiêm nghị. Lão vừa mới mở miệng chính là chất vấn Phong Phi Vân, thật giống như đang dạy bảo một vãn bối hậu sinh.
Nếu như Phong Phi Vân vẫn là đệ tử của Phong gia, có lẽ còn có thể có vài phần kính trọng đối với lão. Nhưng mà hiện tại hắn cũng không liếc mắt nhìn lão một cái, chỉ ho khan hai tiếng rồi nói:
- Ta có thể gây ra được chuyện gì. Chẳng qua ta chỉ là một kẻ tiểu tốt, ở trong mắt những cấp bậc Cự Kình như các ngươi dù sao cũng chỉ là con kiến hôi thôi.
Phong Phi Vân đương nhiên nhìn ra được bọn họ đều đang hoài nghi chính mình, cho là hắn có âm mưu động trời nào đó, nên muốn trấn áp hắn. Phong Phi Vân chỉ là trong lòng cười lạnh, cười những người này không biết, nhưng hắn không nói ra một câu giải thích nào.
Bởi vì cho dù hắn nói thêm mấy câu giải thích, những người này cũng sẽ tuyệt đối không tin tưởng.
- Lớn mật, cũng dám lấy loại giọng điệu đó để nói chuyện cùng lão phu, trong thân thể quả nhiên chảy xuôi Yêu Ma Chi Huyết, quá ngông cuồng.
Phong gia lão tổ cảm giác vô cùng mất mặt.
Một kẻ tiểu bối trong gia tộc của chính mình, lại còn nói năng kiêu căng với lão như thế, vẫn còn mang theo sự miệt thị trần trụi, thế này còn không khiến cho người ngoài chê cười sao?
Nếu mà không giáo huấn tiểu bối này một chút, vậy mặt mũi lão tổ còn biết giấu vào đâu?
- Ta sẽ còn nói như vậy !
Thành kiến của Phong Phi Vân đối với Phong gia cực kì sâu sắc. Chỉ bởi vì một kiện yêu ma chiến y mà đuổi giết hắn, định lấy Yêu Ma Chi Huyết trong thân thể hắn. Lão tổ Phong gia chẳng qua cũng chỉ là hạng người mà trái tim để lợi ích che mờ, cần gì phải có bất cứ sự tôn kính gì đối với bọn họ ?
Tác giả :
Cửu Đương Gia