Liên Quân Mobile: Du Hành Athanor
Chương 8: Ngày chiến
Sáng hôm nay, ngày xuất quân của khu rừng Chạng Vạng cũng đã đến.
(Tại sảnh chính)
- Thưa nữ vương, chúng thần xin được ra trận!
- Hâhaha Được, chúc các ngươi thượng lộ bình an.
Payna đứng kế bên hỏi:
- Thưa nữ vương, nữ vương không cho thần ra trận ạ? - Phải, ta nghĩ là ngươi nên ở nhà dưỡng thương cái lưng của ngươi đi. Chưa xử tội ngươi là may đấy.
Đêm hôm qua, Tel’Annas đã nghe được cuộc nói chuyện của Nakroth và Krixi. Cô biết được rằng Krixi đã nói cho Nakroth biết cuộc tấn công của khu rừng. Tel’Annas quyết định thay đổi kế hoạch của cuộc tấn công. Cô thay Zill, Payna và Zuka bằng các tướng quân lực lưỡng (tức là: Tank) khác. Đồng thời, cô còn gửi thư xin phép Hoàng Đế Thane ở lâu đài Khởi Nguyên cho các tướng sĩ sang cứu trợ.
(Tại hang ổ lâm tặc)
Nakroth hét lớn:
- TẬP HỢƠP…!!!
- CÓ! – Cả đội đáp lại. Nakroth điểm danh:
- Các quân sĩ ĐÂUU?
Sky lên tiếng:
- CÓ!
- Sao có mình ngươi lên tiếng vậy? Mấy thằng kia đâu?
Sky vỗ vai mấy đứa kia:
- Hừ!
- Được rồi, mọi người hãy cùng hợp sức lại CHIẾN ĐẤU HẾT MÌNH với chúng. Rõ chưa?
- RÕ!
Nakroth quay sang nhìn Veres một cái, rồi gọi tiếp:
- CÁC ĐẤU SĨ VÀ XẠ THỦ ĐÂU?
- CÓ!
- Thế này, ta và Veres sẽ xông lên tấn công, những người còn lại sẽ yểm trợ từ phía sau nhá. Mọi người rõ hết chưa?
Mọi người đã hiểu hết tất cả. Nakroth gọi tiếp:
- Nam, Hùng!
- Ơ bọn nó đâu rồi? – Veres ngạc nhiên khi hai đứa tôi không còn ở trong hang.
Thật ra, tôi và nó ra khỏi hang vào rừng tìm chỗ trốn. Tôi thấy khá khó hiểu khi thằng này đề nghị trốn trong rừng. Tôi hỏi:
- Tại sao lại trốn trong rừng hả mày?
- Mày không nghe câu “Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất" à?
Tôi và nó quyết định lên cây trốn. Nhưng tôi giật mình khi nhìn về phía xa, khu rừng Chạng Vạng tấn công không chỉ với năm người như Nakroth đã nói. Có cả một đội quân hùng hậu đi theo nữa.
Nam bảo tôi:
- Chuồn lẹ mày ơi! Bọn khu rừng Chạng Vạng quân đông lắm! Mình có 10 thằng sao chơi lại?
- Ủa 12 chứ, tao với mày nữa mà.
Nó thở dài:
- Tao với mày làm được gì, gãi ngứa nó à?
- Hừm … A có cách rồi! Chúng ta sẽ đốn cây để ngăn chặn đường tấn công của kẻ địch. Mày làm được việc đó chứ?
- Được, dễ thôi. – Thằng Nam lấy cây rìu ra. Nhưng còn tôi thì phải làm thế nào? Tôi không khỏe như Nam, không làm được điều đó. Nó vỗ vai tôi:
- Yên tâm, tao chuẩn bị sẵn rồi.
- Gì thế?
Nó đưa tôi một gói thuốc (chắc là thuốc nổ) rồi bảo:
- Đây là thuốc nổ đen, tao đã trộn phân Kali nitrat và lưu huỳnh lại. Mày chỉ cần đốt là nổ thôi. Rồi tôi buộc gói thuốc nổ vào thân cây. Xong rồi tôi hỏi:
- Làm sao giờ mày?
- Đợi thôi.
Khu rừng Chạng Vạng bắt đầu tấn công, với sự chỉ huy của Đồ tế đại dương Kil’Groth. Kế sau đó là Toro và Chaugnar, theo sau là khoảng năm trăm quân lính được trang bị cận chiến. Tôi khá bất ngờ với lực lượng của bọn họ.
- Ê mày … sao giờ? - Tôi hỏi
- Cứ bình tĩnh, chặt cây đi! – Nam đáp. Rồi cả hai lao vào chặt hai cây cổ thụ lớn. Tôi buộc gói thuốc dưới gốc cây, đánh một que diêm đốt gói thuốc nổ. "ẦM!", gói thuốc "nổ" tung toé. Cái cây ngã chắn ngang đường tiến quân của kẻ địch. Vừa lúc đó, cây mà Nam chặt cũng đã ngã ngang đường. Kẻ địch vượt qua chướng ngại vật chắc cũng mất chút ít thời gian. Tôi hỏi:
- Rồi làm gì giờ mày?
- Chạy về báo thôi! – Cả hai chạy về hang. Veres thấy tôi và nó vội gọi to:
- HAI ĐỨA KIA! ĐI ĐÂU ĐẤY?
Tôi thở dốc:
- Hộc hộc … có chuyện lớn...lớn rồi … quân khu rừng...rừng Chạng Vạng …
- CÁI GÌ? CHÚNG ĐẾN RỒI SAO? – Nakroth hỏi.
- Phải, nhưng bọn chúng kéo tới hơn năm trăm quân. MẸ ƠII...!!!
Tất cả mọi người đều lắc đầu lè lưỡi. Không thể tin được rằng, bọn chúng thay đổi kế hoạch nhanh đến vậy. Nakroth loé ý nghĩ trong đầu "Krixi Ngươi dám gạt ta sao?". Nhưng suy nghĩ thấu đáo một lúc cậu ta nghi ngờ rằng có thể khu rừng Chạng Vạng đã phát hiện biết việc Krixi đến báo cho Nakroth. Không có thời gian để nghĩ nữa, Nakroth quyết định tử chiến. Anh ta vận nguồn sức sức "bí ẩn" để tái tạo sức mạnh, bấy giờ trông anh không còn là một tên chuyên đốn cây thu lợi, mà là một "HERO" tay cầm "song đao bán nguyệt" có những luồn ánh sáng tím bao quanh cơ thể và vũ khí (tp Nak quân đoàn địa ngục đó m.n)
- CẢ ĐỘI!! SẴN SÀNG CHIẾN ĐẤU!!! - Nakroth hô to.
Nakroth và Veres đi trước, quân lực còn lại theo sau. Tôi định kéo Nam đi, nhưng nó quát:
- Mày đừng có kéo tao đi! Có chết thì chết một mình đi!
- Ơ... sao mày …
- Dù sao tao với mày cũng chưa được đào tạo chiến đấu, ra là bỏ mạng vô ích à! Suy nghĩ cho thấu đáo đi!
Trước lập luận của thằng Nam, tôi đành chịu ở nhà, mặc dù tôi rất muốn đi chiến đấu cùng quân đoàn. Nakroth tuy giờ đã thật sự nghiêm nghị nắm trong tay một luồn sức mạnh lớn, tuy nhiên hoàn toàn không biết đối thủ sẽ chiến đấu theo kiểu nào, nếu có người còn lợi hại và mạnh hơn anh thì sao. Với lại anh không thể bàn ra chiến thuật rõ ràng cho cả đội. Bây giờ cả đội chỉ còn trông cậy vào "may mắn" mà thôi.
(Chiến trường)
Quân địch tới. Đó là Kil’Groth, Toro, Chaugnar, phía sau là quân lính cận chiến trông rất oai nghiêm. Nakroth nhếch mép:
- Hức... Chỉ như vậy thôi à! XẠ THỦ ĐÂU TẤN CÔNG ĐI, BẮN ĐI!
Quân đoàn xạ thủ của Nakroth đã nhả đạn mở giao tranh. Bên Chạng Vạng do không có Xạ Thủ nên chỉ biết tránh né loạn xạ...
- Haha, Vậy mà cũng đòi chiến tranh! Nakroth nhếch môi. Anh ta Rút Song đao ra, cùng với Veres lao và các Đấu sĩ cận chiến lao nhanh tới đội kẻ địch. Người thì vung đao xé nát người kẻ địch, người thì vung xích cuồng bạo chấn động cả phe địch. Tuy số lượng quân lực ở bên "LÂM TẶC" rất ít, nhưng họ đều có tài nghệ về võ thuật cao cường, sức đánh rất cường bạo, quấy nhiễu loạn cả quân đội của Chạng Vạng. Thật là ghê gớm!
- ÀOOooo...
Một cơn sóng dữ dội làm các đấu sĩ của quân lâm tặc chao đảo. Đó chính là Đồ Tế Đại Dương "Kil’Groth". Gã ta bắt đầu sông pha chiến đấu, gã không phải hạng tầm thường. Các đòn đánh của gã tuy không xé tan nát thịt người như Nakroth, nhưng thực sự gã đánh cực NHANH, đòn đánh đều tạo ra các cơn sóng tấn công mạnh mẽ.
- QUÂN ĐẤU SĨ!! MAU THI TRIỂN HẾT KHẢ NĂNG ĐI! - Veres Hô To.
- Hây za...- Tiếng hô to của các quân sĩ là dấu hiệu của các đòn đánh hiểm hóc được tung ra. Kẻ thì di chuyển nhanh như gió Đánh chém dữ dội, kẻ thì tung sức mạnh, chân đá tay đấm cực kỳ điêu luyện. Tiếng búa, rìu, tiếng rên la khốc liệt làm cho trận chiến thật máu lửa.
- VỰC HỖN LOẠN... ĐẠI ĐỊA CHẤN - Khi hai tiếng hô chiêu này cất lên, tất cả chiến trường đều tẩm toàn "nước xoáy" kèm theo tiếng rung động rền đất, chẻ núi 30 độ rit-te của Chaugnar, Toro. Với sự bùng nổ mãnh liệt của hai vị tướng, quân lính Chạng Vạng gào thét gồng căng người tiến tới đánh quân "lâm tặc" như vũ bảo. Nhưng có vẻ Bọn quân Chạng Vạng đánh theo kiểu rút lui. Thừa cơ hội, GƯƠM HÀNH QUYẾT, ĐOẠT MỆNH XÍCH của Nakroth và Veres tung ra, hai người đánh dữ dội, nơi nào trên chiến trường cũng đều có mặt họ, hai chiêu thức tung ra đã lấy đi tính mạng cả trăm quân Chạng Vạng.
- RÚT LUI! - Toro hét to ra lệnh Bọn quân lính Chạng Vạng nhanh chóng rút lui quân.
Thấy thế Nakroth, Veres, cùng toàn thể các đấu sĩ và xạ thủ đuổi theo nhằm truy sát bọn họ.
- ĐỊNH CHẠY À! KHÔNG DỄ NHƯ THẾ ĐÂU! - Nakroth nói to.
Cả chiến trường xê dịch dần dần đến một nơi toàn tượng đá.
- ĐƯỜNG CÙNG RỒI! MỌI NGƯỜI MAU CHÓNG ỔN ĐỊNH ĐỘI HÌNH! - Tiếng Chaugnar hét to.
- MỌI NGƯỜI, XÔNG LÊN, GIẾTTT CHÚNGGG... - Nakroth gầm to. Cả quân đoàn "lâm tặc" vác rìu, kiếm, gươm nhảy lên lao vào quân Chạng Vạng. "PHẬP" " ỨAAA"...
- ÔI KHÔNGGG, SKYYY - tiếng Veres đầy tuyệt vọng. Một cây lao phủ đầy chớp nhoáng đã "đâm" xuyên qua tim của SKY... Không ai khác, Slimz đã tung chuẩn xác "lao cơ khí" vào Sky. Anh ta gục xuống, tay buôn thanh gươm với vũng máu đỏ thẫm...
- Sky... - Veres nhào tới nắm chặt thân hình vạng vỡ đang hấp hối của Sky với bao nhiêu là nước mắt của cô...
- Ve...veres..., anh yê..u em...- Sky thều thào trong lòng Veres rồi... "tắt thở" buông xuôi.
- KHÔNG, KHÔNG, SKY ƠI... ÁÁÁÁ...- Veres, cô ngước mắt lên trời gào thét tuyệt vọng trước cái chết của người mà thầm yêu cô "SKY"...
(Tại sảnh chính)
- Thưa nữ vương, chúng thần xin được ra trận!
- Hâhaha Được, chúc các ngươi thượng lộ bình an.
Payna đứng kế bên hỏi:
- Thưa nữ vương, nữ vương không cho thần ra trận ạ? - Phải, ta nghĩ là ngươi nên ở nhà dưỡng thương cái lưng của ngươi đi. Chưa xử tội ngươi là may đấy.
Đêm hôm qua, Tel’Annas đã nghe được cuộc nói chuyện của Nakroth và Krixi. Cô biết được rằng Krixi đã nói cho Nakroth biết cuộc tấn công của khu rừng. Tel’Annas quyết định thay đổi kế hoạch của cuộc tấn công. Cô thay Zill, Payna và Zuka bằng các tướng quân lực lưỡng (tức là: Tank) khác. Đồng thời, cô còn gửi thư xin phép Hoàng Đế Thane ở lâu đài Khởi Nguyên cho các tướng sĩ sang cứu trợ.
(Tại hang ổ lâm tặc)
Nakroth hét lớn:
- TẬP HỢƠP…!!!
- CÓ! – Cả đội đáp lại. Nakroth điểm danh:
- Các quân sĩ ĐÂUU?
Sky lên tiếng:
- CÓ!
- Sao có mình ngươi lên tiếng vậy? Mấy thằng kia đâu?
Sky vỗ vai mấy đứa kia:
- Hừ!
- Được rồi, mọi người hãy cùng hợp sức lại CHIẾN ĐẤU HẾT MÌNH với chúng. Rõ chưa?
- RÕ!
Nakroth quay sang nhìn Veres một cái, rồi gọi tiếp:
- CÁC ĐẤU SĨ VÀ XẠ THỦ ĐÂU?
- CÓ!
- Thế này, ta và Veres sẽ xông lên tấn công, những người còn lại sẽ yểm trợ từ phía sau nhá. Mọi người rõ hết chưa?
Mọi người đã hiểu hết tất cả. Nakroth gọi tiếp:
- Nam, Hùng!
- Ơ bọn nó đâu rồi? – Veres ngạc nhiên khi hai đứa tôi không còn ở trong hang.
Thật ra, tôi và nó ra khỏi hang vào rừng tìm chỗ trốn. Tôi thấy khá khó hiểu khi thằng này đề nghị trốn trong rừng. Tôi hỏi:
- Tại sao lại trốn trong rừng hả mày?
- Mày không nghe câu “Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất" à?
Tôi và nó quyết định lên cây trốn. Nhưng tôi giật mình khi nhìn về phía xa, khu rừng Chạng Vạng tấn công không chỉ với năm người như Nakroth đã nói. Có cả một đội quân hùng hậu đi theo nữa.
Nam bảo tôi:
- Chuồn lẹ mày ơi! Bọn khu rừng Chạng Vạng quân đông lắm! Mình có 10 thằng sao chơi lại?
- Ủa 12 chứ, tao với mày nữa mà.
Nó thở dài:
- Tao với mày làm được gì, gãi ngứa nó à?
- Hừm … A có cách rồi! Chúng ta sẽ đốn cây để ngăn chặn đường tấn công của kẻ địch. Mày làm được việc đó chứ?
- Được, dễ thôi. – Thằng Nam lấy cây rìu ra. Nhưng còn tôi thì phải làm thế nào? Tôi không khỏe như Nam, không làm được điều đó. Nó vỗ vai tôi:
- Yên tâm, tao chuẩn bị sẵn rồi.
- Gì thế?
Nó đưa tôi một gói thuốc (chắc là thuốc nổ) rồi bảo:
- Đây là thuốc nổ đen, tao đã trộn phân Kali nitrat và lưu huỳnh lại. Mày chỉ cần đốt là nổ thôi. Rồi tôi buộc gói thuốc nổ vào thân cây. Xong rồi tôi hỏi:
- Làm sao giờ mày?
- Đợi thôi.
Khu rừng Chạng Vạng bắt đầu tấn công, với sự chỉ huy của Đồ tế đại dương Kil’Groth. Kế sau đó là Toro và Chaugnar, theo sau là khoảng năm trăm quân lính được trang bị cận chiến. Tôi khá bất ngờ với lực lượng của bọn họ.
- Ê mày … sao giờ? - Tôi hỏi
- Cứ bình tĩnh, chặt cây đi! – Nam đáp. Rồi cả hai lao vào chặt hai cây cổ thụ lớn. Tôi buộc gói thuốc dưới gốc cây, đánh một que diêm đốt gói thuốc nổ. "ẦM!", gói thuốc "nổ" tung toé. Cái cây ngã chắn ngang đường tiến quân của kẻ địch. Vừa lúc đó, cây mà Nam chặt cũng đã ngã ngang đường. Kẻ địch vượt qua chướng ngại vật chắc cũng mất chút ít thời gian. Tôi hỏi:
- Rồi làm gì giờ mày?
- Chạy về báo thôi! – Cả hai chạy về hang. Veres thấy tôi và nó vội gọi to:
- HAI ĐỨA KIA! ĐI ĐÂU ĐẤY?
Tôi thở dốc:
- Hộc hộc … có chuyện lớn...lớn rồi … quân khu rừng...rừng Chạng Vạng …
- CÁI GÌ? CHÚNG ĐẾN RỒI SAO? – Nakroth hỏi.
- Phải, nhưng bọn chúng kéo tới hơn năm trăm quân. MẸ ƠII...!!!
Tất cả mọi người đều lắc đầu lè lưỡi. Không thể tin được rằng, bọn chúng thay đổi kế hoạch nhanh đến vậy. Nakroth loé ý nghĩ trong đầu "Krixi Ngươi dám gạt ta sao?". Nhưng suy nghĩ thấu đáo một lúc cậu ta nghi ngờ rằng có thể khu rừng Chạng Vạng đã phát hiện biết việc Krixi đến báo cho Nakroth. Không có thời gian để nghĩ nữa, Nakroth quyết định tử chiến. Anh ta vận nguồn sức sức "bí ẩn" để tái tạo sức mạnh, bấy giờ trông anh không còn là một tên chuyên đốn cây thu lợi, mà là một "HERO" tay cầm "song đao bán nguyệt" có những luồn ánh sáng tím bao quanh cơ thể và vũ khí (tp Nak quân đoàn địa ngục đó m.n)
- CẢ ĐỘI!! SẴN SÀNG CHIẾN ĐẤU!!! - Nakroth hô to.
Nakroth và Veres đi trước, quân lực còn lại theo sau. Tôi định kéo Nam đi, nhưng nó quát:
- Mày đừng có kéo tao đi! Có chết thì chết một mình đi!
- Ơ... sao mày …
- Dù sao tao với mày cũng chưa được đào tạo chiến đấu, ra là bỏ mạng vô ích à! Suy nghĩ cho thấu đáo đi!
Trước lập luận của thằng Nam, tôi đành chịu ở nhà, mặc dù tôi rất muốn đi chiến đấu cùng quân đoàn. Nakroth tuy giờ đã thật sự nghiêm nghị nắm trong tay một luồn sức mạnh lớn, tuy nhiên hoàn toàn không biết đối thủ sẽ chiến đấu theo kiểu nào, nếu có người còn lợi hại và mạnh hơn anh thì sao. Với lại anh không thể bàn ra chiến thuật rõ ràng cho cả đội. Bây giờ cả đội chỉ còn trông cậy vào "may mắn" mà thôi.
(Chiến trường)
Quân địch tới. Đó là Kil’Groth, Toro, Chaugnar, phía sau là quân lính cận chiến trông rất oai nghiêm. Nakroth nhếch mép:
- Hức... Chỉ như vậy thôi à! XẠ THỦ ĐÂU TẤN CÔNG ĐI, BẮN ĐI!
Quân đoàn xạ thủ của Nakroth đã nhả đạn mở giao tranh. Bên Chạng Vạng do không có Xạ Thủ nên chỉ biết tránh né loạn xạ...
- Haha, Vậy mà cũng đòi chiến tranh! Nakroth nhếch môi. Anh ta Rút Song đao ra, cùng với Veres lao và các Đấu sĩ cận chiến lao nhanh tới đội kẻ địch. Người thì vung đao xé nát người kẻ địch, người thì vung xích cuồng bạo chấn động cả phe địch. Tuy số lượng quân lực ở bên "LÂM TẶC" rất ít, nhưng họ đều có tài nghệ về võ thuật cao cường, sức đánh rất cường bạo, quấy nhiễu loạn cả quân đội của Chạng Vạng. Thật là ghê gớm!
- ÀOOooo...
Một cơn sóng dữ dội làm các đấu sĩ của quân lâm tặc chao đảo. Đó chính là Đồ Tế Đại Dương "Kil’Groth". Gã ta bắt đầu sông pha chiến đấu, gã không phải hạng tầm thường. Các đòn đánh của gã tuy không xé tan nát thịt người như Nakroth, nhưng thực sự gã đánh cực NHANH, đòn đánh đều tạo ra các cơn sóng tấn công mạnh mẽ.
- QUÂN ĐẤU SĨ!! MAU THI TRIỂN HẾT KHẢ NĂNG ĐI! - Veres Hô To.
- Hây za...- Tiếng hô to của các quân sĩ là dấu hiệu của các đòn đánh hiểm hóc được tung ra. Kẻ thì di chuyển nhanh như gió Đánh chém dữ dội, kẻ thì tung sức mạnh, chân đá tay đấm cực kỳ điêu luyện. Tiếng búa, rìu, tiếng rên la khốc liệt làm cho trận chiến thật máu lửa.
- VỰC HỖN LOẠN... ĐẠI ĐỊA CHẤN - Khi hai tiếng hô chiêu này cất lên, tất cả chiến trường đều tẩm toàn "nước xoáy" kèm theo tiếng rung động rền đất, chẻ núi 30 độ rit-te của Chaugnar, Toro. Với sự bùng nổ mãnh liệt của hai vị tướng, quân lính Chạng Vạng gào thét gồng căng người tiến tới đánh quân "lâm tặc" như vũ bảo. Nhưng có vẻ Bọn quân Chạng Vạng đánh theo kiểu rút lui. Thừa cơ hội, GƯƠM HÀNH QUYẾT, ĐOẠT MỆNH XÍCH của Nakroth và Veres tung ra, hai người đánh dữ dội, nơi nào trên chiến trường cũng đều có mặt họ, hai chiêu thức tung ra đã lấy đi tính mạng cả trăm quân Chạng Vạng.
- RÚT LUI! - Toro hét to ra lệnh Bọn quân lính Chạng Vạng nhanh chóng rút lui quân.
Thấy thế Nakroth, Veres, cùng toàn thể các đấu sĩ và xạ thủ đuổi theo nhằm truy sát bọn họ.
- ĐỊNH CHẠY À! KHÔNG DỄ NHƯ THẾ ĐÂU! - Nakroth nói to.
Cả chiến trường xê dịch dần dần đến một nơi toàn tượng đá.
- ĐƯỜNG CÙNG RỒI! MỌI NGƯỜI MAU CHÓNG ỔN ĐỊNH ĐỘI HÌNH! - Tiếng Chaugnar hét to.
- MỌI NGƯỜI, XÔNG LÊN, GIẾTTT CHÚNGGG... - Nakroth gầm to. Cả quân đoàn "lâm tặc" vác rìu, kiếm, gươm nhảy lên lao vào quân Chạng Vạng. "PHẬP" " ỨAAA"...
- ÔI KHÔNGGG, SKYYY - tiếng Veres đầy tuyệt vọng. Một cây lao phủ đầy chớp nhoáng đã "đâm" xuyên qua tim của SKY... Không ai khác, Slimz đã tung chuẩn xác "lao cơ khí" vào Sky. Anh ta gục xuống, tay buôn thanh gươm với vũng máu đỏ thẫm...
- Sky... - Veres nhào tới nắm chặt thân hình vạng vỡ đang hấp hối của Sky với bao nhiêu là nước mắt của cô...
- Ve...veres..., anh yê..u em...- Sky thều thào trong lòng Veres rồi... "tắt thở" buông xuôi.
- KHÔNG, KHÔNG, SKY ƠI... ÁÁÁÁ...- Veres, cô ngước mắt lên trời gào thét tuyệt vọng trước cái chết của người mà thầm yêu cô "SKY"...
Tác giả :
Phan Thế Hùng