Liên Minh Chi Thần
Chương 89: Trở lại Đan Môn
Sau khi nhận ra 3 người vừa tới này,Huy gương mặt lộ ra vẻ vui mừng,hắn không ngờ là 3 người chưa có đi mà vẫn ở lại đây.
-Tìm ta có chuyện gì không,hay là nhớ ta rồi mà không có nỡ rời đi.
Huy 2 tay vẫn đang che lấy thân thể mình,như kiểu là hắn sắp bị hãm hiếp vậy,gương mặt lộ ra sự đề phòng với tam nữ.
-Ngươi!
Băng Linh thấy hành động của hắn,nàng có chút không nói nên lời rồi,hắn dĩ nhiên coi như là sắp bị nàng hiếp vậy,chưa kể là hắn còn bảo là vẫn còn là sử nam,điều này khiến cho nàng có chút tức giận rồi.
Nói như vậy như là các nàng chơi hắn chán xong vứt bỏ vậy.
-Ta có vài điều muốn nói vói ngươi.
Băng Linh thanh âm lạnh nhạt nhìn Huy nói.
Trong người Phượng nguyên khí như gặp được bạn tình,như là muốn phá cơ thể nàng mà chiu ra vậy,nhưng nàng vẫn cố giữ lấy sự bình tĩnh,trong người nguyên khí đang cố gắng đè nén sự hưng phấn này.
Bên cạnh cả Diễm Nhi và Lãnh Nhi cũng như vậy,trong cơ thể 2 nàng cũng có xung động như muốn lao vào trong người Huy vậy,nhưng 2 nàng vẫn cố gắng kiềm chế.
-Chuyện gì vậy?
Huy hơi có chút ngạc nhiên hỏi.
Nhìn biểu cảm của 3 người các nàng,trên mặt hắn lộ ra nụ cười nhàn nhạt nhìn sự chịu đựng của các nàng.
Theo như trong Long Phượng Âm Dương Công có nói qua,phàm là cặp song tu đã tu luyện qua công pháp này,khi ở gần đối phương sẽ nảy lên ý muốn song tu,nhưng trong cơ thể của Huy,Long nguyên khí khi ở gần với các nàng lại yên bình như vậy,không có sự xao động nào,nó nằm yên ở đấy như là chờ con mồi tự dẫn xác đến vậy.
Huy có chút không biết phải nói như thế nào với bộ công pháp song tu này rồi.
-Là trong cái giới chỉ mà ta cho ngươi,bên trong đó có cả 1 quyển Thiên Niên Huyền Băng Chưởng và Tăng Thần Quyết,mới đầu ta có ý định lấy lại nhưng thấy ngươi rõ ràng là tu luyện được môn võ kỹ Băng thuộc tính đó nên ta không muốn đòi lại nữa.
Băng Linh trên mặt cố gắng giữ sự bình tĩnh nhìn Huy nói.
-Hừ...nam nhân của các ngươi thì kiểu gì cũng phải có chút hơn người chứ.
Huy thấy Băng Linh nói vậy,trên mặt khẽ hừ lạnh nhìn nàng nói.
-Thế vẫn chưa là gì đâu,ở đây người 2 thuộc tính có thể coi như là thiên tài nhưng ở chỗ chúng ta,người như vậy không thiếu,cũng chỉ coi là thiên phú tốt 1 chút mà thôi.
Băng Linh hừ lạnh nói.
Chỗ này hiểu biết quá nông cạn rồi,võ giả 2 thuộc tính thì được mọi người tôn sùng như thần linh vậy,nhưng ở chỗ các nàng,cũng chỉ coi là người bình thường mà thôi,chỉ có người nào có từ 3 thuộc tính trở lên thì chỗ của nàng mới có thể xưng thiên tài.
-Nhưng ngươi cũng không kém,có 1 cái Hỏa thuộc tính cùng với 1 cái biến dị Băng thuộc tính,chỗ ta người 2 thuộc tính tuy nhiều nhưng muốn có 1 trong 2 là thuộc tính biến dị thì cũng không có nhiều.
-Vậy chuyện mà nàng muốn nói là gì,hay chỉ là tới đây để đả kích ta vậy.
Huy gương mặt lạnh nhạt nhìn Băng Linh nói.
Nàng nói như vậy như là đang khinh thường hắn vậy,nàng chỉ có tôn sùng những người ở chỗ nàng mà lại dìm hắn xuống,khiến cho Huy có chút không vui rồi.
-Chuyện ta muốn nói chính là,ngươi nếu như đã học thuộc 2 quyển võ kỹ đó rồi thì đừng nên để lại mà hãy đốt nó đi,nếu như để người khác biết được trên người ngươi có 2 quyển võ kỹ như vậy,phiền phức lúc đó sẽ càng nhiều.
Băng Linh thấy Huy có chút giận dỗi nhìn mình,nàng vội không có đề cập đến võ giả chỗ nàng nữa,ánh mắt nhìn Huy cười nhẹ nói.
Với nàng thì 2 quyển võ kỹ đó không tính là gì nhưng ở 1 nơi hẻo lánh như vậy,chắc là Địa cấp võ kỹ là cao lắm rồi,nếu như mà để người khác biết hắn trên người có 2 quyển Thiên cấp võ kỹ thì chỉ sợ hắn sẽ là đích nhắm cho những người khác.
-Chuyện đó ta đã biết,không cần nàng phải nhắc.
Huy thanh âm lạnh nhạt nói,trên mặt hắn vẫn là vẻ giận dữ,ánh mắt như không nhìn về phía các nàng.
-Bộ ngươi vẫn còn giận chuyện vừa nãy sao.
Băng Linh nhìn biểu cảm của Huy có chút buồn cười nói.
Nàng không ngờ mới chỉ đả kích hắn 1 chút mà hắn đã làm ra bộ dạng như vậy rồi.
Bên kia cả Diễm Nhi hay Lãnh Nhi thấy biểu cảm của Huy cũng có chút cười ra thành tiếng.
-Được rồi,không cười ngươi nữa,những chuyện ta muốn nói cũng đã nói xong cho nên chúng ta phải đi đây.
Băng Linh gương mặt trở nên nghiêm túc nhìn Huy nói.
Chuyện muốn nói cũng đã nói xong,nàng cũng không muốn ở lại lâu để hắn phân tâm.
-Chúng ta sẽ đợi ngươi ở Bạch Hổ Thành.
Băng Linh cùng với 2 nàng như muốn rời đi rồi,Băng Linh gương mặt lộ ra nụ cười tươi nhìn Huy nói.
-Đã tới rồi thì đừng nghĩ đến chuyện rời đi như vậy!
Huy gương mặt có chút ngẩn ngơ nhìn Băng Linh,trên gương mặt tuyệt mỹ mà băng lạnh của nàng,khi nụ cười đó hiện lên khiến cho Huy cảm thấy như 1 tảng băng đang tan ra vậy,vẻ đẹp của nàng lại hiện lên 1 chút gì đó thánh thiện.
Ánh mắt nhìn 3 người,trên miệng hiện ra 1 nụ cười lạnh,tay hắn vung ra 1 cái,rất nhiều yêu hạch yêu thú hiện ra trước mặt,phủ kín cả cái giường của hắn.
-Long Phượng Âm Dương Công.
Huy trên mặt lộ ra nụ cười lạnh nhìn 3 người,hắn biết phải trừng trị 3 người như thế nào rồi,trong người Long nguyên khí yên tĩnh bỗng trở nên xao động,1 mê lực bắt đầu trên người hắn tỏa ra.
-A!
Băng Linh cùng với Diễm Nhi và Lãnh Nhi đang định rời đi,nhưng 3 người chưa kịp rời khỏi thì trong người,Phượng nguyên khí như bị cái gì đó mời gọi,trở nên điên cuồng,thoát khỏi sự khống chế của 3 nàng mà bay ra ngoài.
Chưa kịp định thần lại thì trên người 3 nàng,hỏa diễm như thiêu đốt vậy,trong người Phượng nguyên khí chạy khắp cơ thể khiến cho 3 người như đang bị hỏa diễm đốt vậy,ánh mắt bắt đầu trở nên mông lung đi,trên người y phục cứ như thế mà cởi hết ra.
-Ta vẫn chưa có hồi phục.
Băng Linh trong 1 lúc tâm thần vẫn còn bị nàng điều khiển,trên miệng hơi thở nóng rực nhìn Huy nói.
Nhưng lúc này Huy cũng mặc kệ rồi,lúc chưa có vận chuyển công pháp song tu,trong người hắn Long nguyên khí như vẫn im lặng nhưng không ngờ sau khi vận chuyển công pháp,hắn như lại bị Long nguyên khí điều khiển lấy có thể mình vậy,trong người bản tính Long tộc như bắt đầu thức tỉnh.
May mà hắn kịp thời ném ra rất nhiều yêu hạch của yêu thú,để tránh việc song tu hấp thu nguyên khí của thiên địa sẽ dẫn đến bạo động lúc đó người khác sẽ chú ý đến hắn.
Mà chưa kể là bên cạnh phòng của hắn,lúc này đang có cả Zed và Riven ở cạnh nữa,nếu để 2 nàng bắt gặp thì không ổn.
Huy trên mặt cố găng giữ lấy 1 chút ý thức còn lại của mình,có chút lo lắng hiện ra trong mắt hắn.
-Không cần để ý đến 2 nàng,chỗ này ta đã sử dụng trận pháp phong bế rồi,cho dù bên trong này xảy ra chuyện gì thì bên ngoài cũng không biết đâu.
Băng Linh 1 chút thanh tỉnh vẫn còn,nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Huy,nàng biết được hắn đang lo lắng chuyện gì,thanh âm nóng bòng nhìn Huy nói.
Nàng biết lúc này,sau khi công pháp bị khởi động,chắc chắn nàng sẽ không tránh thoát được hắn,nên cũng không có kháng cự nữa.
Nghe được Băng Linh nói vậy,ý thức cuối cùng mà Huy giữ lại được cũng biến mất rồi,lúc này bản năng của 1 Long tộc đã bộc lộ hết rồi,cơ thể của hắn nhanh chóng lao tới bên cạnh 3 nàng,4 thân ảnh lại 1 lần nữa quấn lấy nhau,từng tiếng thở dốc mà như khiến người nghe được sẽ nổi lên dục vọng tràn ngập căn phòng,nhưng lại không có ai có thể nghe thấy được những thanh âm mê người đó.
Sáng ngày hôm sau.
mặt trời đã có chút lên cao rồi,ánh sáng từ bên ngoài qua cửa sổ chiếu thẳng lên mặt 4 người đang nằm trên giường,sự mệt mỏi hiện rõ trên gương mặt 4 người,bên cạnh cả đống yêu hạch không biết bao nhiêu viên lúc này bị hấp thu hết rồi.
-Mặc kệ hắn,mau rời đi thôi.
Băng Linh thức dậy đầu tiên,trên gương mặt nàng vẫn hiện lên vẻ đỏ ửng,nhanh chóng đánh thức Diễm Nhi và Lãnh Nhi,các nàng phải nhanh chóng rời đi trước khi người khác biết chỗ này có chuyện kỳ lạ.
Diễm Nhi và Lãnh Nhi thấy vậy cũng tỉnh lại,3 người không có đánh thức Huy,nhanh chóng mặc lại y phục,3 người ánh mắt khẽ liếc hắn 1 cái rồi nhanh chóng rời khỏi chỗ này,3 người cũng không có quên thu dọc lại chiến trường hôm qua,sau khi xong hết thảy,thu lại trận pháp phong bế mà nàng đã thi triển hôm qua rồi 3 người nhanh chóng rời đi nơi này.
-A!
Sau 1 hồi không lâu tam nữ rời đi,Zed và Riven từ bên ngoài mở của phòng của Huy mà đi vào,mục đích của 2 nàng là đánh thức hắn,nhưng không ngờ cảnh tượng 2 nàng nhìn thấy bên trong lại khiến cho 2 nàng có chút không biết nói gì.
Lúc này Huy vẫn đang nằm trên giường,trên người hắn là không có 1 cái gì để che thân cả,1 thân thể trần truồng hiện ra trước mặt Zed và Riven,nhưng may mà hắn nằm sấp,không có nằm ngửa,trên mắt Zed lúc này đã có chút gì đó nóng nóng rồi,còn Riven thì gương mặt có chút biến dị nhìn hắn.
-Ai vậy,không biết ta đang ngủ sao.
Huy bị thanh âm của Zed làm cho tỉnh,sau trận chiến đêm qua hắn vẫn còn mệt,thanh âm có chút giận dữ nói.
-Là các nàng sao!
Nhưng sau đó suy nghĩ 1 chút,người dám vào phòng hắn thì chỉ có 2 người Zed và Riven mà thôi,Huy gương mặt biến sắc,vội choàng dậy,trong mắt có chút lo lắng nhìn xung quanh,không biết là tam nữ có bị 2 nàng phát hiện hay không.
Nhưng sau khi nhìn quanh thì chỉ có 1 mình hắn,gương mặt cũng giãn ra.Nếu mà để 2 nàng nhìn thấy thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Huy nhanh chóng tìm y phục của mình mặc vào,gương mặt có chút cười quái dị.
-Quay về đan môn thôi.
Huy nhìn 2 người khẽ nói.
Hắn mau chóng mặc lại y phục rồi nhanh chóng bước chân ra ngoài,tránh để các nàng nhìn thấy thứ gì đó.
Nhưng sau khi Huy đi qua 2 người,trên mặt của cả Zed và Riven đều có chút biến sắc nhìn Huy,nhưng cũng không nói gì mà đi theo hắn ra ngoài.
...............................................
-Tìm ta có chuyện gì không,hay là nhớ ta rồi mà không có nỡ rời đi.
Huy 2 tay vẫn đang che lấy thân thể mình,như kiểu là hắn sắp bị hãm hiếp vậy,gương mặt lộ ra sự đề phòng với tam nữ.
-Ngươi!
Băng Linh thấy hành động của hắn,nàng có chút không nói nên lời rồi,hắn dĩ nhiên coi như là sắp bị nàng hiếp vậy,chưa kể là hắn còn bảo là vẫn còn là sử nam,điều này khiến cho nàng có chút tức giận rồi.
Nói như vậy như là các nàng chơi hắn chán xong vứt bỏ vậy.
-Ta có vài điều muốn nói vói ngươi.
Băng Linh thanh âm lạnh nhạt nhìn Huy nói.
Trong người Phượng nguyên khí như gặp được bạn tình,như là muốn phá cơ thể nàng mà chiu ra vậy,nhưng nàng vẫn cố giữ lấy sự bình tĩnh,trong người nguyên khí đang cố gắng đè nén sự hưng phấn này.
Bên cạnh cả Diễm Nhi và Lãnh Nhi cũng như vậy,trong cơ thể 2 nàng cũng có xung động như muốn lao vào trong người Huy vậy,nhưng 2 nàng vẫn cố gắng kiềm chế.
-Chuyện gì vậy?
Huy hơi có chút ngạc nhiên hỏi.
Nhìn biểu cảm của 3 người các nàng,trên mặt hắn lộ ra nụ cười nhàn nhạt nhìn sự chịu đựng của các nàng.
Theo như trong Long Phượng Âm Dương Công có nói qua,phàm là cặp song tu đã tu luyện qua công pháp này,khi ở gần đối phương sẽ nảy lên ý muốn song tu,nhưng trong cơ thể của Huy,Long nguyên khí khi ở gần với các nàng lại yên bình như vậy,không có sự xao động nào,nó nằm yên ở đấy như là chờ con mồi tự dẫn xác đến vậy.
Huy có chút không biết phải nói như thế nào với bộ công pháp song tu này rồi.
-Là trong cái giới chỉ mà ta cho ngươi,bên trong đó có cả 1 quyển Thiên Niên Huyền Băng Chưởng và Tăng Thần Quyết,mới đầu ta có ý định lấy lại nhưng thấy ngươi rõ ràng là tu luyện được môn võ kỹ Băng thuộc tính đó nên ta không muốn đòi lại nữa.
Băng Linh trên mặt cố gắng giữ sự bình tĩnh nhìn Huy nói.
-Hừ...nam nhân của các ngươi thì kiểu gì cũng phải có chút hơn người chứ.
Huy thấy Băng Linh nói vậy,trên mặt khẽ hừ lạnh nhìn nàng nói.
-Thế vẫn chưa là gì đâu,ở đây người 2 thuộc tính có thể coi như là thiên tài nhưng ở chỗ chúng ta,người như vậy không thiếu,cũng chỉ coi là thiên phú tốt 1 chút mà thôi.
Băng Linh hừ lạnh nói.
Chỗ này hiểu biết quá nông cạn rồi,võ giả 2 thuộc tính thì được mọi người tôn sùng như thần linh vậy,nhưng ở chỗ các nàng,cũng chỉ coi là người bình thường mà thôi,chỉ có người nào có từ 3 thuộc tính trở lên thì chỗ của nàng mới có thể xưng thiên tài.
-Nhưng ngươi cũng không kém,có 1 cái Hỏa thuộc tính cùng với 1 cái biến dị Băng thuộc tính,chỗ ta người 2 thuộc tính tuy nhiều nhưng muốn có 1 trong 2 là thuộc tính biến dị thì cũng không có nhiều.
-Vậy chuyện mà nàng muốn nói là gì,hay chỉ là tới đây để đả kích ta vậy.
Huy gương mặt lạnh nhạt nhìn Băng Linh nói.
Nàng nói như vậy như là đang khinh thường hắn vậy,nàng chỉ có tôn sùng những người ở chỗ nàng mà lại dìm hắn xuống,khiến cho Huy có chút không vui rồi.
-Chuyện ta muốn nói chính là,ngươi nếu như đã học thuộc 2 quyển võ kỹ đó rồi thì đừng nên để lại mà hãy đốt nó đi,nếu như để người khác biết được trên người ngươi có 2 quyển võ kỹ như vậy,phiền phức lúc đó sẽ càng nhiều.
Băng Linh thấy Huy có chút giận dỗi nhìn mình,nàng vội không có đề cập đến võ giả chỗ nàng nữa,ánh mắt nhìn Huy cười nhẹ nói.
Với nàng thì 2 quyển võ kỹ đó không tính là gì nhưng ở 1 nơi hẻo lánh như vậy,chắc là Địa cấp võ kỹ là cao lắm rồi,nếu như mà để người khác biết hắn trên người có 2 quyển Thiên cấp võ kỹ thì chỉ sợ hắn sẽ là đích nhắm cho những người khác.
-Chuyện đó ta đã biết,không cần nàng phải nhắc.
Huy thanh âm lạnh nhạt nói,trên mặt hắn vẫn là vẻ giận dữ,ánh mắt như không nhìn về phía các nàng.
-Bộ ngươi vẫn còn giận chuyện vừa nãy sao.
Băng Linh nhìn biểu cảm của Huy có chút buồn cười nói.
Nàng không ngờ mới chỉ đả kích hắn 1 chút mà hắn đã làm ra bộ dạng như vậy rồi.
Bên kia cả Diễm Nhi hay Lãnh Nhi thấy biểu cảm của Huy cũng có chút cười ra thành tiếng.
-Được rồi,không cười ngươi nữa,những chuyện ta muốn nói cũng đã nói xong cho nên chúng ta phải đi đây.
Băng Linh gương mặt trở nên nghiêm túc nhìn Huy nói.
Chuyện muốn nói cũng đã nói xong,nàng cũng không muốn ở lại lâu để hắn phân tâm.
-Chúng ta sẽ đợi ngươi ở Bạch Hổ Thành.
Băng Linh cùng với 2 nàng như muốn rời đi rồi,Băng Linh gương mặt lộ ra nụ cười tươi nhìn Huy nói.
-Đã tới rồi thì đừng nghĩ đến chuyện rời đi như vậy!
Huy gương mặt có chút ngẩn ngơ nhìn Băng Linh,trên gương mặt tuyệt mỹ mà băng lạnh của nàng,khi nụ cười đó hiện lên khiến cho Huy cảm thấy như 1 tảng băng đang tan ra vậy,vẻ đẹp của nàng lại hiện lên 1 chút gì đó thánh thiện.
Ánh mắt nhìn 3 người,trên miệng hiện ra 1 nụ cười lạnh,tay hắn vung ra 1 cái,rất nhiều yêu hạch yêu thú hiện ra trước mặt,phủ kín cả cái giường của hắn.
-Long Phượng Âm Dương Công.
Huy trên mặt lộ ra nụ cười lạnh nhìn 3 người,hắn biết phải trừng trị 3 người như thế nào rồi,trong người Long nguyên khí yên tĩnh bỗng trở nên xao động,1 mê lực bắt đầu trên người hắn tỏa ra.
-A!
Băng Linh cùng với Diễm Nhi và Lãnh Nhi đang định rời đi,nhưng 3 người chưa kịp rời khỏi thì trong người,Phượng nguyên khí như bị cái gì đó mời gọi,trở nên điên cuồng,thoát khỏi sự khống chế của 3 nàng mà bay ra ngoài.
Chưa kịp định thần lại thì trên người 3 nàng,hỏa diễm như thiêu đốt vậy,trong người Phượng nguyên khí chạy khắp cơ thể khiến cho 3 người như đang bị hỏa diễm đốt vậy,ánh mắt bắt đầu trở nên mông lung đi,trên người y phục cứ như thế mà cởi hết ra.
-Ta vẫn chưa có hồi phục.
Băng Linh trong 1 lúc tâm thần vẫn còn bị nàng điều khiển,trên miệng hơi thở nóng rực nhìn Huy nói.
Nhưng lúc này Huy cũng mặc kệ rồi,lúc chưa có vận chuyển công pháp song tu,trong người hắn Long nguyên khí như vẫn im lặng nhưng không ngờ sau khi vận chuyển công pháp,hắn như lại bị Long nguyên khí điều khiển lấy có thể mình vậy,trong người bản tính Long tộc như bắt đầu thức tỉnh.
May mà hắn kịp thời ném ra rất nhiều yêu hạch của yêu thú,để tránh việc song tu hấp thu nguyên khí của thiên địa sẽ dẫn đến bạo động lúc đó người khác sẽ chú ý đến hắn.
Mà chưa kể là bên cạnh phòng của hắn,lúc này đang có cả Zed và Riven ở cạnh nữa,nếu để 2 nàng bắt gặp thì không ổn.
Huy trên mặt cố găng giữ lấy 1 chút ý thức còn lại của mình,có chút lo lắng hiện ra trong mắt hắn.
-Không cần để ý đến 2 nàng,chỗ này ta đã sử dụng trận pháp phong bế rồi,cho dù bên trong này xảy ra chuyện gì thì bên ngoài cũng không biết đâu.
Băng Linh 1 chút thanh tỉnh vẫn còn,nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Huy,nàng biết được hắn đang lo lắng chuyện gì,thanh âm nóng bòng nhìn Huy nói.
Nàng biết lúc này,sau khi công pháp bị khởi động,chắc chắn nàng sẽ không tránh thoát được hắn,nên cũng không có kháng cự nữa.
Nghe được Băng Linh nói vậy,ý thức cuối cùng mà Huy giữ lại được cũng biến mất rồi,lúc này bản năng của 1 Long tộc đã bộc lộ hết rồi,cơ thể của hắn nhanh chóng lao tới bên cạnh 3 nàng,4 thân ảnh lại 1 lần nữa quấn lấy nhau,từng tiếng thở dốc mà như khiến người nghe được sẽ nổi lên dục vọng tràn ngập căn phòng,nhưng lại không có ai có thể nghe thấy được những thanh âm mê người đó.
Sáng ngày hôm sau.
mặt trời đã có chút lên cao rồi,ánh sáng từ bên ngoài qua cửa sổ chiếu thẳng lên mặt 4 người đang nằm trên giường,sự mệt mỏi hiện rõ trên gương mặt 4 người,bên cạnh cả đống yêu hạch không biết bao nhiêu viên lúc này bị hấp thu hết rồi.
-Mặc kệ hắn,mau rời đi thôi.
Băng Linh thức dậy đầu tiên,trên gương mặt nàng vẫn hiện lên vẻ đỏ ửng,nhanh chóng đánh thức Diễm Nhi và Lãnh Nhi,các nàng phải nhanh chóng rời đi trước khi người khác biết chỗ này có chuyện kỳ lạ.
Diễm Nhi và Lãnh Nhi thấy vậy cũng tỉnh lại,3 người không có đánh thức Huy,nhanh chóng mặc lại y phục,3 người ánh mắt khẽ liếc hắn 1 cái rồi nhanh chóng rời khỏi chỗ này,3 người cũng không có quên thu dọc lại chiến trường hôm qua,sau khi xong hết thảy,thu lại trận pháp phong bế mà nàng đã thi triển hôm qua rồi 3 người nhanh chóng rời đi nơi này.
-A!
Sau 1 hồi không lâu tam nữ rời đi,Zed và Riven từ bên ngoài mở của phòng của Huy mà đi vào,mục đích của 2 nàng là đánh thức hắn,nhưng không ngờ cảnh tượng 2 nàng nhìn thấy bên trong lại khiến cho 2 nàng có chút không biết nói gì.
Lúc này Huy vẫn đang nằm trên giường,trên người hắn là không có 1 cái gì để che thân cả,1 thân thể trần truồng hiện ra trước mặt Zed và Riven,nhưng may mà hắn nằm sấp,không có nằm ngửa,trên mắt Zed lúc này đã có chút gì đó nóng nóng rồi,còn Riven thì gương mặt có chút biến dị nhìn hắn.
-Ai vậy,không biết ta đang ngủ sao.
Huy bị thanh âm của Zed làm cho tỉnh,sau trận chiến đêm qua hắn vẫn còn mệt,thanh âm có chút giận dữ nói.
-Là các nàng sao!
Nhưng sau đó suy nghĩ 1 chút,người dám vào phòng hắn thì chỉ có 2 người Zed và Riven mà thôi,Huy gương mặt biến sắc,vội choàng dậy,trong mắt có chút lo lắng nhìn xung quanh,không biết là tam nữ có bị 2 nàng phát hiện hay không.
Nhưng sau khi nhìn quanh thì chỉ có 1 mình hắn,gương mặt cũng giãn ra.Nếu mà để 2 nàng nhìn thấy thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Huy nhanh chóng tìm y phục của mình mặc vào,gương mặt có chút cười quái dị.
-Quay về đan môn thôi.
Huy nhìn 2 người khẽ nói.
Hắn mau chóng mặc lại y phục rồi nhanh chóng bước chân ra ngoài,tránh để các nàng nhìn thấy thứ gì đó.
Nhưng sau khi Huy đi qua 2 người,trên mặt của cả Zed và Riven đều có chút biến sắc nhìn Huy,nhưng cũng không nói gì mà đi theo hắn ra ngoài.
...............................................
Tác giả :
Sắc Thánh