Liên Hoa Bảo Giám
Chương 338: Đấu khí truyền thừa
Đỗ Trần gỡ mặt nạ xuống, hắn xuất hiện tại Thiên Đao phong, lão Fuye liếc mắt liền nhận ra, thầm kêu một tiếng, quả nhiên là Francis! Đứa nhỏ này tới cùng có bao nhiêu chuyện mà ta không biết?
Đá trên vách núi toàn bộ rơi ra do Steven điên cuồng đánh vào trong vách núi bạch ngọc, lão Fuye cùng Dịch Cốt liên thủ dù thực lực có thể dễ dàng thắng Bác Bì, nhưng khổ nỗi không dám thương tổn hắn, rơi vào tình trạng chống đỡ chật vật, cứ như vậy, Steven từng tước tiến gần vách núi.
Đỗ Trần không chút chậm trễ, đăng tâm của hỏa liên đăng hạ trên đầu ngón tay, mạnh mẽ kéo dài, một sợi dây hướng Steven:
- Đại ca, là ta, Francis! Trả lời ta.
Steven thân thể khẽ dừng một chút, cười dữ tợn, sắc mặt càng thêm âm trầm, vừa thấy thân thể mình bị dây vây khốn, phía trước có hai cao thủ không kém mình cản đường, hắn đột nhiên đưa đao ra sau lưng, muốn cắt đứt dây, lão Fuye cùng Dịch Cốt giơ đao ngăn hướng sơn bích:
- Dát dát, muốn ngăn trở ta sao?
Hắn đặt đao lên cổ mình:
- Nhường đường, hoặc ta tự sát.
Đỗ Trần, lão Fuye, Dịch Cốt ba người nhíu mày.
Mệnh môn bên trong đến tột cùng có cái gì? Đương nhiên khiến Steven cùng tính mạng làm vốn thương lượng để đi vào?
Đao phong của Steven tiến lên nửa tấc, máu tươi lập tức chảy ra, lớn tiếng hét:
- Nhường đường.
Lão Fuye cắn răng, quát:
- Đừng bức Steven nổi giận, bây giờ trong đầu hắn có hai trần thí, rất loạn. Francis, dụng dây trong tay ngươi giữ chặt Steven. Brook, chúng ta cùng hắn đi vào! Vì Steven, chúng ta cũng tiến vào trong lòng núi nhìm xem trong đó đến tột cùng có cái gì.
Đỗ Trần gật đầu:
- Các ngươi giúp ta giữ chặt dây. Chúng ta đi vào! Đại ca, chúng ta cho ngươi đi vào, nhưng ngươi cũng đừng ngăn trở chúng ta đi theo ngươi.
Steven không đáp, hai người trước mặt liền tránh ra, mặc cho bị dây buộc chặt, bước đi hướng vách núi bạch ngọc, mà vách núi bạch ngọc như huyễn tượng, mặc cho Steven đi vào.
Ba người nhìn nhau một chút, cũng theo vào.
Ngay khi bốn người biến mất nơi vách núi, vách đá tựa hồ có tính mạng, thực vật tự động sinh trưởng, không bao lâu khôi phục nguyên trạng, che dấu vách núi bạch ngọc...
Đỗ Trần hoảng hốt hiểu được mình tiến vào một không gian khác, đây là một cái địa đạo, có chút giống hành lang dài trong trang viên quý tộc, nhưng gỗ trên vách tường đều cổ quái, khe hở giữa các mảnh gỗ, còn ẩn hiện tinh quang màu ám kim, màu vàng mờ nhạt chiếu sáng thông đạo, trong hoàn cảnh này chậm rãi đi tới, cảm giác thần bí quỷ dị tràn ngập trong lòng mọi người.
Thông đạo không nhìn thấy cuối, Đỗ Trần theo Steven đi mấy trăm bước, quay đầu nhìn thoáng qua lão Fuye:
- Các hạ nhận ra ta cùng Brook, lại mạo hiểm vì đại ca ta, nói vậy cũng không phải ngoại nhân, lúc này còn chưa lấy khăn che mặt xuống?
Lão Fuye cười khổ, tự đưa tay hạ khăn bịt mặt xuống.
- Bá bá?
Đỗ Trần cùng Dịch Cốt đều chết lặng.
Lão Fuye cười khổ nói:
- Lưu ý Steven. Ai! Ta là Benz, cha của Ariza.
Địa đạo lâm vào yên lặng, chỉ có tiếng buớc chân "Cộp cộp", còn có tiếng thở khó nhọc của Steven.
Thật lâu sau...
Đỗ Trần hỏi:
- Tới cùng là chuyện gì xảy ra?
Lão Fuye thở dài:
- Trước tiên hãy nói cho ta biết ngươi biết bao nhiêu điều, nếu không ta cũng không biết bắt đầu từ đâu.
Đỗ Trần gật đầu, nói ra những việc mình biết cùng các việc khác, bất quá Liên Hoa bị hắn sửa đổi. Chỉ nói hắn trong khi cứu tai tại New Zealand gặp một lão nhân, lão nhân ban cho hắn Thiên Sứ Thủy Thân, bản thân liền có đủ loại dị năng. Trừ cái này ra thì không giấu diếm gì cả.
Lão Fuye nhìn chằm chằm Steven phía trước, cười nói:
- Ai, hài tử này, ngay cả giáo hoàng cùng Long thần đều dám lừa! Tốt lắm, ta cũng biết nên bắt đầu từ đâu... mười tám năm trước, trong đêm tối ta vào tử lao Renault, cứu mẫu tử Arthur, nhưng khi chạy trốn tới thành St. John bị Margaret phát hiện, nhưng không nghĩ, Margaret tới thành St. John gặp hai đối thủ khác, cũng là mẫu thân ngươi Mayfair cùng Quỷ đao Green.
Lão Fuye buồn bã nhìn Steven ở phía trước:
- Trận chiến ấy, chúng ta cùng Mayfair liên thủ, nhưng vẫn không địch lại Margaret. Mayfair cùng mẫu thân Arthur bị bắt đi, mà ta cùng Green bị đánh cho chết khiếp, bị bắt theo hai vị phu nhân về Thấm Thủy Hồ, nhưng quy củ của Thấm Thủy Hồ là nam nhân không được tiến vào, vì vậy ta cùng Green bị nhốt ngoài cửa Thấm Thủy Hồ... ý của Margaret hẳn là sau khi thẩm tra, để cho thần thú ngoài cửa Thấm Thủy Hồ ăn thịt chúng ta, nhưng không nghĩ tới, thần thú Thấm Thủy Hồ sau khi nói chuyện với Green vài câu, chẳng những không ăn chúng ta, ngược lại còn giúp chúng ta giấu diếm Margaret, tạm thời lưu lại một cái mạng.
Thần thú trấn hồ! Đỗ Trần âm thầm ghi nhớ tên này.
Lão Fuye lại nói:
- Sau đó một ngày, thần thú nói cho ta cùng Green biết, phu nhân Mayfair dụng tâm cơ, thoát được một mạng, cón có thể mang hài tử trở về. Thần thú ngầm nói cho ta, Margaret vì cho rằng hắn đã ăn thịt chúng ta, cho nên không làm cho Margaret nghi ngờ, bảo chúng ta ở nơi hắn ẩn giấu một thời gian, không nên cùng Mayfair rời khỏi - hắn sẽ tìm cơ hội mang chúng ta đi.
Lão Fuye lắc lắc đầu, tựa hồ đùa cợt vận mệnh trêu người năm đó.
- Nhưng ai mà biết được, khi Mayfair rời đi đến ngày thứ hai, lục đệ tử của Thấm Thủy Hồ là Tuyết Ny tưởng rằng Green đã chết, hơn nữa vì Green mà trở mặt với Margaret, Margaret muốn giết Tuyết Ny. Green nhịn không được bại lộ hành tung... ai, kết quả là, Green dụng một cái mạng của hắn đổi lại Tuyết Ny bị trục xuất Thấm Thủy Hồ, định cư Đấu Thần đảo.
Fuye vỗ trán:
- Green đã chết, ta tự nhiên cũng không thoát được, ngay cả thần thú đã cứu chúng ta cũng bị liên lụy, bị Margaret đánh cho vô số vết thương, cuối cùng, bị Margaret ép ăn chúng ta.
Đỗ Trần kinh ngạc "A" một tiếng.
Lão Fuye cười khổ nói:
Nhưng thần thú mạnh mẽ vượt ra dự đoán của ta, thậm chí ngay cả Margaret cũng không quá hiểu rõ về nó, nó giấu thi thể Green cùng ta trong bụng. Chờ nửa tháng, thoát khỏi tai mắt của Margaret rồi đưa chúng ta về tam đại lục.
Lão lập tức hít thở mấy hơi:
- Mặc dù lúc ấy ta không quá rõ ràng thần thú vì sao liều mạng cứu ta, chỉ là sau khi nói chuyện với Green vài câu mới dám liều mạng, ta nhờ Green mới may mắn sống sót! Ta tuyệt không ngồi nhìn thi thể ân nhân nằm lại nơi hoang dã, hơn nữa lúc ấy tin tức Alonso lập Arthur làm vương tử truyền tới, ta cũng không có lo lắng gì, liền ôm thi thể Green dùng thân thể sống dở chết dở về tới thành St. John.
- Phu nhân Mayfair thấy thi thể Green kinh hãi nhìn qua, ta còn nghi hoặc, vị phu nhân này thấy thi thể thì vui quá mà khóc. Mayfair phu nhân hành đại lễ khấu tạ với ta, nói, nếu ta mang về chậm ba ngày thì không có cách cứu trị.
Những lời này chẳng những khiến Đỗ Trần giật mình, ngay cả Dịch Cốt cũng cả kinh vội hỏi:
- Mayfair thánh nữ chẳng lẽ còn có bản lĩnh khởi tử hồi sinh?
Lão Fuye nói:
- Điều này ta sau mới biết, phu nhân Mayfair có một bí pháp, tên là đấu khí truyền thừa! Mà cảnh giới cao nhất của đấu khí truyền thừa, là linh hồn ký cư, tinh thần truyền lại, đấu khí bất diệt.
Đỗ Trần nhìn thoáng qua đại ca, tựa hồ hiểu được điều gì! Đúng vậy, đấu khí truyền thừa là điều mong ước của tuyệt thế thiên tài Phillip, là đệ tử vĩ đại nhất của Phillip, luyện kim tông sư trên tam đại lục có thể so với hắn chỉ có Mayfair, có thể hiểu được, đấu khí truyền thừa cũng không gọi là không thể làm được.
Lão Fuye tiếp tục nói:
- Sau khi chết, tự nhiên nguyên tố cường đại trong cơ thể đấu thần dần dần tán đi, với thực lực của Green, đấu khí của hắn tan hết phải một tháng, mà ta ở ngày thứ hai mươi bảy đã đưa thi thể hắn tới cho phu nhân Mayfair...
Chỉ chỉ Steven:
- Đấu khí truyền thừa có hai loại phương thức, một là đem linh hồn cùng đấu khí ký cư (ký sinh) trong thánh khí của mình. Bản thân mình trở thành người thường, muốn dùng đấu khí thì lại phải dụng tới thánh khí... phu nhân Mayfair vì cảm tạ ta mang thi thể Green về, liền cho đấu khí của phế nhân ta giấu trong thanh Thiên Đao này.
Đỗ Trần ngạc nhiên nói:
- Vậy thánh khí bá bá cầm là Thiên Đao. Không có thánh khí, chính là...
Lão Fuye gật đầu:
- Khi không có trong tay "chuôi đao" này, ta chỉ là một lão đầu bình thường! Bằng không, ta sao lại không ngừng già yếu, sao lại không phát hiện được biến hóa của hài tử ngươi?
Đỗ Trần cười ngượng ngập.
Lão Fuye lại nói:
- Phương pháp này có một điểm bất lợi, đó là đấu khí trong thánh khí, thánh khí không thể tu luyện, vậy người dùng phương pháp này cả đời sẽ dừng bước tại chỗ - cho nên bá bá bây giờ chỉ còn lại tám phần thực lực năm đó! Mà phương pháp đấu khí truyền thừa thứ hai là dùng một bộ phần hoặc toàn bộ linh hồn ký cư tại người khác! Bởi vì tánh mạng thể có thể tu luyện, người kia có thể từ từ khôi phục thưc lực.
- Green chính là dùng phương pháp thứ hai này, ký cư trên người đại ca ta?
- Đúng, nhưng cũng không phải! Ký cư tánh mạng thể phải có nhiều điều kiện, trong đó một là thuộc tính tương xứng! Lúc ấy thời gian gấp gáp, chỉ có thể tìm được Steven và Charles hai người có thuộc tính phù hợp thuộc tính của Green, nhưng linh hồn ký cư phải diệt linh hồn ký cư giả... không thể để phu nhân Mayfair hiến xuất tính mạng một hài tử đổi lại một mạng cho Green.
- Cho nên lúc ấy phu nhân Mayfair có khuynh hướng dụng thánh khí ký cư linh hồn, cũng làm như vậy! Vừa rồi cũng nói với ngươi, đấu khí của Green đã phát tán hai bảy ngày, thánh khí lại không thể tu luyện, như vậy, Green sau khi thanh tỉnh chỉ còn lại thực lực lục cấp, hơn nữa cả đời không thể tiến thêm.
Lúc này, Steven phía trước thân thể run lên, tựa hồ cũng tràn đầy cảm xúc.
Lão Fuye tiếp tục nói:
- Green nói, lục cấp đối với hắn là một phế vật... nếu cả đời làm phế vật, vậy không bằng thành toàn cho một trong hai vị thiếu gia.
Đỗ Trần sửng sốt:
- Như thế nào thành toàn?
Lão Fuye buồn bã thở dài:
- Green dùng cái chết bức phu nhân Mayfair đưa một bộ phận linh hồn của hắn cùng toàn bộ đấu khí tặng cho Steven, như vậy, Steven có một bộ phận trí nhớ của Green, hơn nữa có thể trong thời gian ngắn đạt tới phong hào đấu thần! Bất quá lúc ấy Steven quá nhỏ, linh hồn Green lại quá cường đại, quá trình dung hợp không có khả năng xúc tiến, mà phải cần thời gian lâu dài, trước đây, Steven có hai tính cách.
Giờ thì Đỗ Trần đã rõ tất cả, nhưng hắn lại có một tảng đá lớn trong lòng, phiền muộn không nói nên lời.
Trong ánh sáng vàng chiếu rọi thông đạo, bước đi có vài phần trầm muộn, chỉ có lão Fuye chậm rãi nói chuyện còn lại - hắn cảm ân Mayfair, cam tâm làm người hầu, ngày thường là lão đầu bình thường, cái gì cũng mặc kệ, cái gì cũng không hỏi, toàn tâm toàn ý chiếu cố Francis! Mà Green ký cư trong thân thể Steven cũng rất ít liên lạc với lão, thậm chí ngay cả chuyện Dịch Cốt gia nhập đều không nói cho hắn...
Hồi lâu, Đỗ Trần cười khổ:
- Green hoàn toàn có thể tạm thời ký cư trong thánh khí, ngày sau tìm một ký chủ khác a...
Lão Fuye lắc đầu:
- Điều này không có khả năng, mỗi lần truyền thừa linh hồn sẽ chịu thương tổn lớn lao, Green gánh chịu không nổi lần truyền thừa thứ ba...
Dịch Cốt đột nhiên hỏi:
- Thi thể Green bây giờ mai táng ở đâu?
- Không rõ lắm! Ngày đó sau khi truyền thừa, Green giãy dụa đứng lên, hắn nói, ta Green một đời anh hùng, không thể chết uất ức trên giường bệnh, muốn chết cũng phải chết oanh liệt! Nói xong, hắn không cho phu nhân cùng ta đi theo, sau đó biến mất, không ai biết cuối cùng hắn ở nơi nào...
Chỉ Steven ở phía trước:
- Bây giờ bọn họ hẳn là tới lúc dung hợp quan trọng, không biết Green muốn làm gì?
Đỗ Trần im lặng:
- Đại ca ta có biết không?
- Hẳn là không biết rõ, khi truyền thừa thì Steven quá nhỏ, phu nhân sợ hắn không chịu nổi trong cơ thể có một nhân cách khác, tinh thần sẽ bị hủy, cho nên giao quyền lợi dung hợp cho Green, để cho Green khống chế toàn bộ quá trình dung hợp, chậm rãi tiết lộ cho Steven.
Nhìn bóng lưng phía trước, lão Fuye cười khổ:
- Nhưng không biết xảy ra chuyện gì sơ thất, bọn họ biến thành hình dạng này.
Lão không cam lòng quát:
- Green, mặc kệ ngươi muốn làm gì, Steven vô tội.
Những lời này lão Fuye đã hô qua mấy lần, nhưng đều không được đáp lại, nhưng lúc này đây, tựa hồ Bác Bì nghe được lão Fuye giảng thuật, trong lòng chấn động, hoặc là nguyên nhân gì khác, hắn cũng đã mở miệng trả lời:
- Đáng chết, rốt cục cũng thanh tỉnh một chút, khí tức trong thông đạo đương nhiên có thể ngưng thần, không hổ là... Thiên Đao, Steven tự mình muốn tới Tiêu Kinh, liên quan gì tới ta?
Liên Hoa Bảo Giám
Tác giả :
Du Tạc Bao Tử