Liên Hoa Bảo Giám
Chương 117: Chiêm tinh thuật
Trong lúc nhất thời, Đỗ Trần tưởng rằng chính mình nghe lầm, hắn nghĩ Bowen có lẽ là một cao nhân, cũng nghĩ tới tính tình cổ quái của lão già này, rất có thể bề ngoài che dấu cái gì đó. Nhưng hắn không nghĩ tới, Bowen được Tuyết Ny đánh giá cao như thế.
Có lẽ là trùng tên? Dù sao trên đại lục cũng có nhiều người gọi là Bowen.
Đỗ Trần không dám xác định, hỏi lại:
"A di, người nói Bowen kia có đúng là lão già miệng đầy răng vàng, hơn nữa cả ngày ôm thủy tinh cầu chạy khắp nơi, lão Bowen mà tự nói chiêm tinh thuật của hắn là chân lý không?"
"Sao? ngươi biết Bowen tiên sinh sao? Ân, ta lâu rồi không có rời khỏi đồ thư quán, cũng thật lâu không có gặp qua Bowen tiên sinh. Trước kia hình dáng của hắn không phải như ngươi nói, bất quá, hắn đích xác cũng am hiểu chiêm tinh thuật, tin tưởng chiêm tinh thuật của hắn là chân lý!"
"Vậy không sai rồi!" Đỗ Trần nhún vai:
"Ta đi tìm hắn vậy!"
Tuyết Ny ngạc nhiên nói:
"Ngươi biết hắn sống ở đâu sao? Bowen tiên sinh luôn luôn hành tung bất định!"
"Ách! Bowen tiên sinh bây giờ..."
Đỗ Trần muốn nói Bowen được hắn thu dưỡng, lại cảm giác như không kính trọng người liền sửa lời nói:
"Bây giờ đang ở trước cửa nhà ta, do ta cung ứng ăn uống."
Tuyết Ny chết lặng, lại che miệng cười khẽ, lắc đầu than vãn:
"Bọn họ là thế ngoại cao nhân luôn rất quái dị!"
"Đúng vậy, rất quái dị! Được rồi, a di, người nhận không ra Demis sao? Lão thường cùng lão thầy bói... cùng Bowen tiên sinh ở một chỗ, tóc màu xanh biếc, có điểm giống hội họa giáo sư nương nương khang."
Đỗ Trần nghĩ thầm, lão thầy bói đã xác định là cao nhân, vậy, thân phận của tứ đảng của hắn cũng không kém hơn bao nhiêu.
"A, ngươi nói Demis sao, bối cảnh của hắn cùng lai lịch a di không biết, bất quá người này rất quái lạ, nói về trình độ hội họa, hắn tuyệt đối xếp trong ba vị họa gia đứng đầu của đại lục. Nhưng hắn không bán tranh của mình lấy tiền, cũng không thích vẽ, chỉ có vui vẻ là vẽ. Cho nên hắn thường xuyên nợ nơi ăn cơm."
Tuyết Ny tựa hồ nhớ tới chuyện thú vị, có chút cười thành tiếng:
"A a, vài năm trước lúc ta lần đầu thấy hắn, nhớ rõ hắn khi đó ăn trộm ở Phách Vương San, kết quả mỗi ngày đều bị phục vụ sinh của quán cơm truy đuổi."
Đỗ Trần cũng cười, quả nhiên là phong cách làm việc của lão đổ quỷ.
Tuyết Ny suy nghĩ một chút nói:
"Francis, nếu ngươi rất quen với Bowen tiên sinh, vậy lúc cầu hắn không nên nhắc tới ta!"
Ý nói là, nếu ngươi không quen Bowen tiên sinh thì nói tên ta cho hắn nghe có thể mua được chút nhân tình, nếu ngươi rất quen thuộc với hắn, vậy không cần một phần nhân tình của ta nữa.
"Tốt, a di ta nhớ rồi!"
Đưa mắt nhìn Đỗ Trần ra khỏi cửa, Tuyết Ny đột nhiên lại cầm lấy họa bút trong tay, từ trong túi vẽ lấy ra một quyển họa, lúc này nàng vẽ phi thường chậm.
Thời gian từng chút trôi qua, đến lúc giữa trưa bức họa của Tuyết Ny mới thành hình sơ sơ, là ba người đứng ở bên bờ sông nói chuyện, ngay trên bờ sông, ba người phân biệt là Bowen, Demis, còn có Đỗ Trần.
"Ai, bầu trới tối đen, ngươi hẳn là đã tới?" - Tuyết Ny sâu kín tự hỏi.
Vách tường sau lưng nàng hiện ra một bóng đen - là Bác Bì.
"Ta đã tới, việc nhờ ngươi làm lần trước thế nào rồi?"
"Sự kiện dấu thần tụ hội sao? Ta định bỏ qua."
"Cái gì? Ngươi muốn buông bỏ? Hừ!"
Bác Bì chậm rãi giơ loan đao trong tay, hàn quang ánh lên lưng Tuyết Ny.
"Ngươi muốn uy hiếp ta sao?" - Tuyết Ny lắc đầu - "Ta thật không biết ngươi nghĩ sao, tại sao không nói cho ta biết Francis quen Bowen?"
"Bowen?"
Bác Bì sửng sốt, loan đao trong tay lại buông xuống.
"Đúng vậy, chính là Bowen!" - Tuyết Ny đột nhiên cười - "Theo Francis nói, Bowen đang ở nhà hắn ăn cơm, quan hệ của hai người hẳn là rất tốt. Vậy, chuyện đấu thần tụ hội ngươi cứ thông qua Francis tìm Bowen hỗ trợ đi, tại sao còn muốn tìm người vô dụng như ta?"
Bác Bì do dự một chút, nói:
"Ta không tín nhiệm Bowen."
Tuyết Ny nở nụ cười:
"Vậy được rồi, ta tiếp tục giúp ngươi, bất quá thân thể ngươi thật sự vô dụng sao?"
"Trước khi tìm được Mayfair, ta sẽ không chết!"
"Ta chúc ngươi vĩnh viễn không tìm được Mayfair."
………….
Đỗ Trần nhìn sắc trời, lúc này lão thầy bói cùng lão đổ quỷ hẳn là đang tại tửu quán uống rượu, hắn trực tiếp đi về phía đầu đường.
Dọc đường hắn đều suy nghĩ, phải dùng thái độ gì để đối đãi với hai người kia? Trước kia không xác định bọn họ là cao nhân cho nên có đôi khi thái độ của mình với bọn họ có thể xưng là "ác liệt". Nhưng bây giờ biết bọn họ dám chắc không tầm thường, vậy mình dùng thái độ gì đối đãi với họ?
Đột nhiên, Đỗ Trần vuốt cái mũi nở nụ cười, nếu hai người bọn họ thích có cơm ăn, vậy chính mình tiếp tục cung cấp cho bọn họ, còn nếu ngược lại thì không tốt, đương nhiên không tốt.
Bước vào tửu quán mà lần đầu quen bọn họ. Ngọn đèn lờ mờ, Demis cùng Bowen đang ngồi trong góc phòng ăn tiểu điệp hàm ngư kiềm.
"Lão đổ qủy cùng lão thần côn thân ái, các ngươi khỏe chứ?"
Đỗ Trần đi tới trước mặt bọn họ, phục vụ sinh tiếp thêm mấy bình rựou ngon, sau đó ngoắc tay với Demis:
"Lão đổ quỷ, ngươi để cho ta một mình, ta có lời muốn nói với Bowen tiên sinh."
Hẳn cướp chỗ ngồi của Demis, tay khoác lên vai lão thầy bói, cười nói:
"Cuộc sống gần đây quá sức dễ chịu sao?"
Demis cười hắc hắc, gật gật đầu:
"Thật thoải mái, mỗi ngày mấy đồng tệ có thể đổ hai phát, còn có thể uống rượu!"
"Ta không phải nói ngươi, chõ miệng vào làm gì! Cẩn thận ta gọi bối bối đốt cái đuôi của ngươi!"
Demis bĩu môi, dựa vào lão thầy bói.
Trong lòng Bowen căng thẳng, bất an nhìn Đỗ Trần:
"Tiểu tử ngươi muốn làm gì? Cười hì hì, thật con mẹ hắn không phải là cái gì tốt đẹp."
"Ta không phải thứ tốt sao? A, Bowen tiên sinh thân ái, ngươi hình dung về một người được xưng là "đệ tử hoàn mỹ" "mỹ đức thành St.John" thích hợp sao?"
Đỗ Trần thừa dịp cùng hắn nói chuyện, thử móc vào bao tải sau lưng hắn, lão thần côn cũng không phản ứng gì.
"Đừng nói nhảm, huynh đệ ta gặp phải phiền toái, bây giờ gặp ngươi không giảng nghĩa khí, có chịu giúp ta không!"
"Hắc, ngươi lai là có việc cầu ta!"
Lão thầy bói nổi lên sự thích thú, con mắt tà dị đánh giá Đỗ Trần:
"Nói đi, tìm lão nhân gia ta có chuyện gì? Bây giờ lão nhân gia tâm tình tốt, vậy nghe chút."
"Ta nhớ kỹ lão ca ngươi đã nói, chiêm tinh thuật của ngươi không gì là không thể, đó chính là chân lý, đúng không?"
"Đương nhiên!" - Bowen gật đầu.
"Vậy giúp ta chiêm một lần, để cho ta thấy một chút "chân lý" của ngươi!"
Đỗ Trần chỉ vào cái mũi mình nói:
"Ta sẽ lập tức tấn cấp, ngươi giúp ta tính toán chỗ nào thích hợp để ta tìm thánh khí?"
Bowen tắt ngay nụ cười ngây ngốc trên mặt:
"Cái này..."
"Sao? Chẳng lẽ "chân lý" của ngươi là giả sao?"
Đỗ Trần hí lộng hắn trong lòng cũng suy nghĩ, chiêm tinh thuật của lão già này hẳn không gì là không thể, ít nhất hắn dám chắc tính không ra Vân Vụ Tỏa Liên đang trong tay mình, nếu không với thân phận chuyên gia thánh khí của hắn còn không bắt mình bức vấn làm sao "cưỡng gian" được cửu cấp thánh khí sao?
Cũng quả nhiên, Demis nghe vậy cười hắc hắc, nói thầm:
"Lão thầy bói, không được sao? Chiêm tinh thuật của ngươi không thể vạn năng phải không?"
"Ai nói không phải vạn năng. Chiêm tinh thuật của lão nhân gia ta chính là chân lý!"
Tiếp đó, hắn xoay mặt nhếch miệng cười gian:
"Nhưng ta mất hứng tính quẻ, không được sao?" - Bowen lớn tiếng cãi lại.
"Được rồi, cho dù ngươi mất hứng tính quẻ, vậy ngươi có lý do gì để mất hứng?"
Đỗ Trần mạnh mẽ nhấn giọng:
"Lão ca, ngươi mồm năm miệng mười gọi ta là huynh đệ, bây giờ huynh đệ có việc cầu ngươi, ngươi ngay cả điểm nhỏ này cũng không chịu giúp, ngươi nghĩ vậy có đươc không?"
Lão thầy bói khó mà đỏ mặt một lần, nói thầm:
"Ngươi hiện tại có tiền không? Bản thân xuất ra tiền thưởng cao khẳng định cũng có thể tìm được thánh khí thích hợp a!"
Chỉ chờ những lời này của ngươi! Đỗ Trần thở dài:
"Không vấn đề, không phải thời gian gấp lắm sao? Ta lập tức sẽ tấn cấp, thời gian vô dụng dư thừa bỏ ra tiền thưởng."
Hắn vỗ cái bàn:
"Ai, không may, vốn trong tay ta đang có một thánh khí, nhưng lại là hồn khí, ta căn bản không có biện pháp cùng nó câu thông, bằng không, ta có thể tới tìm ngươi sao?"
"Trong tay ngươi có hồn khí?"
"Đúng vậy, ta không có đấu hồn, căn bản không cách nào cùng nó câu thông, cho nên ta mới đến tìm ngươi giúp ta tính quẻ xem nơi nào có thứ thấp hơn một chút - thánh khí mà ta có thể câu thông."
Đỗ Trần lắc đầu:
"Xem ra chiêm tinh thuật của ngươi vô dụng rồi, ta đi tìm người khác giúp đỡ vậy!"
"Ai nói chiêm tinh thuật của ta vô dụng rồi?"
Bowen phùng mồm trợn mắt suy nghĩ, đột nhiên lộ ra miệng đầy răng vàng:
"Vừa rồi lão nhân gia hiểu được tính quẻ của thánh khí cấp thấp không ra, bây giờ ta tìm cho ngươi một thánh khí cao cấp, trực tiếp tính cho ngươi làm sao kêu gọi đấu hồn, câu thông hồn khí!"
Demis một bên đang mộng mị liền cả kinh, vội vàng đánh ánh mắt nhìn Bowen. Bowen lại làm bộ không phát hiện ra, hắn trước con mắt hoài nghi của Đỗ Trần lấy thủy tinh cầu trong bao tải sau lưng, làm bộ quên đi bàn toán.
"Có!"
Bowen ghé tai Đỗ Trần:
"Ta tính đến một chuyện, năm đó đích xác có người nhảy vọt qua đấu hồn, trực tiếp cùng hồn khí câu thông, từ giai đoạn đấu sĩ đã có thể sử dụng hồn khí... Là thế này, bất quá tiểu huynh đệ, loại phương pháp này hạn chế nhiều lắm, ngươi không nhất định có thể đáp ứng điều kiện đó."
Nói xong, hắn đắc ý ngẩng đầu:
"Biện pháp ta đã tính đến, nhưng ngươi nếu không thành công thì không được ô miệt chiêm tinh thuật của lão nhân gia ta!"
Đỗ Trần gật gù, biện pháp này quả thật có chút khó khăn, nhưng chính mình lợi dụng tư nguyên trong tay hẳn là có thể làm được.
Bowen lại nói:
"Chánh sự nói hết rồi, còn có chuyện nhỏ nữa, ngươi lập tức sẽ tấn tam cấp, đến lúc đó định lựa chọn thế nào?"
Liên Hoa Bảo Giám
Tác giả :
Du Tạc Bao Tử