Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo
Chương 120
“Tô... Tô Tố!"
Bạch Linh lần đầu tiên nghe thấy tên của cô ấy, bịt miệng kinh hãi nhìn Tô Tố, cô căng thẳng tóm lấy áo của Mạc Tầm, cả người đều đang run lên, “Tầm, anh nói tiểu thư đây, cô ấy tên Tô Tố"
“Ừm"
“Cô ấy và chị..."
“Cô ấy và chị của em không có quan hệ gì" Mạc Tầm nhìn Tô Tố, cúi đầu an ủi Bạch Linh, “Linh Nhi, đừng suy nghĩ nhiều"
Bạch Linh dường như vẫn...
Bạch Linh hiền lành?
Bạch Linh nhìn về Tô Tố, dường như giống bị sợ hãi vậy, cố gắng lẩn trốn trong lòng Mạc Tầm. một tay còn tóm chặt lấy áo trước ngực anh, toàn thân đều đang run lên.
Hư hư...
Diễn xuất này.
Tô Tố không khâm phục không được, chẳng trách có thể chói chặt Mạc Tầm, giống như chỉ là đàn ông đều thích phụ nữ yếu đuối không có sự giúp đỡ vậy, không phải là có thể kích thích tính bảo hộ của họ sao.
Cô không quan tâm Mạc Tầm hiểu lầm, nhưng nhẫn nhịn không nổi cặp đôi cẩu nam nữ này, nhìn thấy Mạc Tầm ôm Bạch Linh chỉ trích cô, Tô Tố1nhịn cười không nổi, “nhìn tôi thế làm gì, giống như tôi làm chuyện gì thiên lý không dung tha vậy, Mạc Tầm à Mạc Tầm, tôi phát hiện có lúc ánh mắt của anh thực sự bị mù rồi, ha ha, nhưng như vậy cũng tốt, hai người một tiện nhân giả tạo tâm gan rắn độc, một ngụy quân tử tàn nhẫn thủ đoạn, thực tế rất xứng đôi, ha ha, một đôi tạo hóa của trời đất à"
“Đủ rồi, Tô Tố cô đừng có quá đáng!" Mạc Tầm mặt lạnh xuống.
“pa..."(tiếng tát)
Không hề có dự tính, Tô Tố tát mạnh một cái lên mặt Mạc Tầm, cái tát này của cô dùng hết sức, khiến cho mặt của Mạc Tầm chuyển sang một bên, khuôn mặt trẵng nõn của anh ta bỗng chốc hiện lên vết tay đỏ tươi.
Dùng sức quá lớn, đánh xong lòng tay Tô Tố cũng bị tê dại. Nhưng trong lòng Tô Tố mười phần sảng khoái, cái tát này cô sớm muốn cho anh ta rồi.
Sắc mặt Mạc Tầm băng giá đáng sợ.
“Á... Tầm" một tay Bạch Linh che lấy mặt Mạc Tầm, thù hận trừng mắt nhìn Tô1Tố, “Tô Tố cô đừng quá đáng quá thế!"
“Tố Tố..."
Tiểu Hy nhìn Mạc Tầm sắc mặt phút chốc sắc bén, kinh hoảng ngăn Tô Tố, “chúng ta đi nhanh thôi"
Cô đã nhìn thấy được sự đáng sợ của người đàn ông này rồi, sợ anh ta tiếp tục tức giận sẽ nhốt cô và Tố Tố vào trong nhà Thái Bình (nhà xác).
Tô Tố vỗ vỗ lưng an ủi Tiểu Hy, cô một chút cũng không sợ anh ta, giữa đám đông nơi công cộng, bao nhiêu cặp mắt đang nhìn, Mac Tấm có thể làm gì cô?
Tô Tố quay đầu nhìn sắc mặt sợ hãi trắng bệch của Tiểu Hy, nhớ lại ngày hôm đó chuyện xảy ra ở tại bệnh viện, nỗ lực kìm nén cơn lửa giận dữ.
“Chỉ cho quan đốt lửa không cho dân nhóm lửa sao! Mạc Tầm anh đúng thật là hống hách độc quyền, bây giờ tôi nói cho anh biết, chuyện anh đã làm qua với tôi và Tiểu Hy tôi toàn bộ đều ghi nhớ, có bản lĩnh anh khiến cho tôi biến mất trên cõi đời này, còn không thì, chỉ cần tôi còn sống một5ngày thì sẽ không bỏ qua cho anh!"
“Tô Tố, sự nhẫn nhịn của tôi là có giới hạn thôi!"
Anh nhìn thấy Tô Tố thực sự xuất hiện tình cảm khác lạ, nhưng... chỉ dựa vào điều này không có nghĩa anh ta có thể nhẫn nhịn cô ấy làm mọi chuyện.
Và hôm nay, Tô Tố đã chạm vào vạch giới hạn của anh ta.
Làm hại Linh Nhi.
Giữa đám đông tát anh ta.
Hai điểm này cho dù là gì đi chăng nữa anh ra cũng không thể nhẫn nhịn được, anh bế Bạch Linh đặt cô ngồi xuống ghế so-pha da mệm, nét mặt tối sầm bước đến gần Tô Tố va An Tiêu Hy.
Bạch Linh nín thở căng thẳng lại
Cô muốn chính là hiệu quả này
Ôm lấy đầu gối bị thương, Bạch Linh ở góc khuất mọi người không nhing thấy mỉm cười.
Cô chính là cố ý muốn để Mạc Tầm nhìn thấy sự “độc ác" của Tô Tố, khiến Tầm của cô biết người phụ nữ này không phải là người tốt, không ngờ rằng chuyện tiến triển thuận lợi như vậy.
Về sau Tầm của cô khẳng định sẽ không liên quan đên người phụ nữ2độc ác này nữa rồi!
“Anh, anh muốn làm gì, anh mau đứng lại!"
Tiêu Hy sợ hãi cả người đều đang run cầm cập, nhưng không rời Tố Tố nửa bước, chỉ thẳng Mạc Tầm uy hiếp, “Mạc Tầm anh đừng có quá đáng, ở đây là nơi công cộng, anh dám làm cái gì chúng tôi sẽ báo cảnh sát đó"
Tô Tố đưa tay ra kéo Tiểu Hy ra phía sau lưng, lạnh lùng nhìn Mạc Tầm, “anh muốn thế nào!"
“Xin lỗi!"
“Cái gì?"
“Xin lỗi Linh Nhi, chỉ cần cô xin lỗi, chuyện hôm nay tôi có thể không truy cứu!"
Mạc Tầm đi đến đứng trước Tô Tố, chiều cao của anh ta rất cao, tuyệt đối trên một mét tám, mà Tô Tố chỉ có một mét sáu lăm, khoảng cách nửa cái đầu sẽ khiến con người sản sinh ra cảm giác bị chèn ép, Tô Tố ghê tởm kuif về sau hai bước, kéo dài khoảng cách với anh ta.
Mạc Tầm nhìn thấy vậy, ngọn lửa tức giận trong mắt lần nữa bừng lên.
Người phụ nữ này từ lần đầu tiên nhìn thấy anh ta giống như anh ta là một con sâu hôi9thối, không! Hoặc đến con sâu hôi thối cũng không bằng, anh ta còn hoài nghi, Tô Tố mỗi lần nhìn thấy anh ta có phải đều nghĩ chọc mù đôi mắt, cô ấy đau đớn thù hận mà cái cảm xúc ác cảm đó thực sự quá rõ ràng.
Trên mặt anh ta đau nhức nhói, dường như lại bị tát một cái nữa.
Anh ta không tiếp tục lại gần Tô Tố, đè nén trong lòng cảm xúc phức tạp xuống, trái tim lạnh lùng, “xin lỗi!"
“Anh nằm mơ đi!"
Muốn cô xin lỗi Bạch Linh cô thà chết còn hơn.
Bạch Linh ngồi trên ghế so-pha cắn chặt bờ môi, xin lỗi! chỉ là xin lỗi sao!
Trước đây nếu như có người dám làm hại cô, Tầm nhất định sẽ bực tức, hình phạt nhẹ mấy đều là đánh gãy chân người đó. Không chỉ như vậy, cô với Mạc Tầm quen biết đã 7 năm, hiểu rõ nhất chính là anh, con người của anh cô cùng coi trọng thể diện, Mạc Tầm thương cô yêu cô, cũng không cho phép cô ở trước mặt người khác không cho anh thể diện. Thế nhưng đổi là1Tô Tố, mà chỉ là xin lỗi thôi sao!
Bạch Linh run rẩy xụt xùi khóc.
Cô đoán không sai, Tầm của cô quả nhiên động lòng với người phụ nữ này rồi!
...
Tô Tố và Mạc Tầm còn đang tranh cãi, không khí dần dần đóng băng lại.
1 giây!
2 giây!
Một phút đã trôi qua, không khí càng ngày càng lạnh, Tiểu Hy và nhân viên bán hàng trong tiệm đến thở mạnh cũng không dám thở ra.
Cuối cùng vẫn là Mạc Tầm chịu thua trận, anh ta rất muốn bóp chết Tô Tố, nhưng nhìn ánh mắt của cô ấy, anh liền không thể xuống tay.
Nhưng chuyện hôm nay cũng không thể cho qua dễ dàng như vậy, anh ta như hạ quyết tâm muốn dạy cho Tô Tố một bài học.
Người phụ nữ này không biết giảm tính khí như thế này, về sau chỉ có thiệt thòi lớn hơn.
Thiệt thòi?
Mạc Tầm bỗng dưng sững lại.
Anh ta đang vì cô ấy sau này mà lo lắng!
Tô Tố bị thiệt thì có liên quan gì đến anh ta?
“Tôi nói rồi không thể!"
“Nếu đã như thế, thì đừng trách tôi không khách sao nữa. " Mạc Tầm quay lại nhìn nhan viên bán hàng của tiệm, “đi tìm bảo vệ của trung tâm thương mại, nói rằng có người cố ý gây thương tích cho người khác, bảo họ đem người giao đến đồn công an"
“Á..." Nữ nhân viên bán hàng giống như từ trong mơ mới tỉnh, nhanh chóng gật đầu chạy ra ngoài, “tôi đi ngay đay đi ngay đây"
Mạc Tầm mặt lạnh không nói lời nào.
Anh ta đã ra tay nhẹ lắm rồi, đưa Tô Tố vào trong đồn cảnh sát kiểm điểm kiểm điểm cũng tốt.
Nhưng, vẫn chưa đợi nữ nhân viên bán hàng chạy ra khỏi cửa tiệm, thì bị người chặn đường đi rồi!
Tiêu Lăng toàn thân mặc bộ vest tuyệt đỉnh làm thủ công của Italia, màu đen lạnh lùng, đằng sau còn đem theo đám vệ sĩ mặc bộ vest đeo kính đen, chặn trước cửa lớn.
“Người phụ nữ của tôi ai dám động đến! "
Bạch Linh lần đầu tiên nghe thấy tên của cô ấy, bịt miệng kinh hãi nhìn Tô Tố, cô căng thẳng tóm lấy áo của Mạc Tầm, cả người đều đang run lên, “Tầm, anh nói tiểu thư đây, cô ấy tên Tô Tố"
“Ừm"
“Cô ấy và chị..."
“Cô ấy và chị của em không có quan hệ gì" Mạc Tầm nhìn Tô Tố, cúi đầu an ủi Bạch Linh, “Linh Nhi, đừng suy nghĩ nhiều"
Bạch Linh dường như vẫn...
Bạch Linh hiền lành?
Bạch Linh nhìn về Tô Tố, dường như giống bị sợ hãi vậy, cố gắng lẩn trốn trong lòng Mạc Tầm. một tay còn tóm chặt lấy áo trước ngực anh, toàn thân đều đang run lên.
Hư hư...
Diễn xuất này.
Tô Tố không khâm phục không được, chẳng trách có thể chói chặt Mạc Tầm, giống như chỉ là đàn ông đều thích phụ nữ yếu đuối không có sự giúp đỡ vậy, không phải là có thể kích thích tính bảo hộ của họ sao.
Cô không quan tâm Mạc Tầm hiểu lầm, nhưng nhẫn nhịn không nổi cặp đôi cẩu nam nữ này, nhìn thấy Mạc Tầm ôm Bạch Linh chỉ trích cô, Tô Tố1nhịn cười không nổi, “nhìn tôi thế làm gì, giống như tôi làm chuyện gì thiên lý không dung tha vậy, Mạc Tầm à Mạc Tầm, tôi phát hiện có lúc ánh mắt của anh thực sự bị mù rồi, ha ha, nhưng như vậy cũng tốt, hai người một tiện nhân giả tạo tâm gan rắn độc, một ngụy quân tử tàn nhẫn thủ đoạn, thực tế rất xứng đôi, ha ha, một đôi tạo hóa của trời đất à"
“Đủ rồi, Tô Tố cô đừng có quá đáng!" Mạc Tầm mặt lạnh xuống.
“pa..."(tiếng tát)
Không hề có dự tính, Tô Tố tát mạnh một cái lên mặt Mạc Tầm, cái tát này của cô dùng hết sức, khiến cho mặt của Mạc Tầm chuyển sang một bên, khuôn mặt trẵng nõn của anh ta bỗng chốc hiện lên vết tay đỏ tươi.
Dùng sức quá lớn, đánh xong lòng tay Tô Tố cũng bị tê dại. Nhưng trong lòng Tô Tố mười phần sảng khoái, cái tát này cô sớm muốn cho anh ta rồi.
Sắc mặt Mạc Tầm băng giá đáng sợ.
“Á... Tầm" một tay Bạch Linh che lấy mặt Mạc Tầm, thù hận trừng mắt nhìn Tô1Tố, “Tô Tố cô đừng quá đáng quá thế!"
“Tố Tố..."
Tiểu Hy nhìn Mạc Tầm sắc mặt phút chốc sắc bén, kinh hoảng ngăn Tô Tố, “chúng ta đi nhanh thôi"
Cô đã nhìn thấy được sự đáng sợ của người đàn ông này rồi, sợ anh ta tiếp tục tức giận sẽ nhốt cô và Tố Tố vào trong nhà Thái Bình (nhà xác).
Tô Tố vỗ vỗ lưng an ủi Tiểu Hy, cô một chút cũng không sợ anh ta, giữa đám đông nơi công cộng, bao nhiêu cặp mắt đang nhìn, Mac Tấm có thể làm gì cô?
Tô Tố quay đầu nhìn sắc mặt sợ hãi trắng bệch của Tiểu Hy, nhớ lại ngày hôm đó chuyện xảy ra ở tại bệnh viện, nỗ lực kìm nén cơn lửa giận dữ.
“Chỉ cho quan đốt lửa không cho dân nhóm lửa sao! Mạc Tầm anh đúng thật là hống hách độc quyền, bây giờ tôi nói cho anh biết, chuyện anh đã làm qua với tôi và Tiểu Hy tôi toàn bộ đều ghi nhớ, có bản lĩnh anh khiến cho tôi biến mất trên cõi đời này, còn không thì, chỉ cần tôi còn sống một5ngày thì sẽ không bỏ qua cho anh!"
“Tô Tố, sự nhẫn nhịn của tôi là có giới hạn thôi!"
Anh nhìn thấy Tô Tố thực sự xuất hiện tình cảm khác lạ, nhưng... chỉ dựa vào điều này không có nghĩa anh ta có thể nhẫn nhịn cô ấy làm mọi chuyện.
Và hôm nay, Tô Tố đã chạm vào vạch giới hạn của anh ta.
Làm hại Linh Nhi.
Giữa đám đông tát anh ta.
Hai điểm này cho dù là gì đi chăng nữa anh ra cũng không thể nhẫn nhịn được, anh bế Bạch Linh đặt cô ngồi xuống ghế so-pha da mệm, nét mặt tối sầm bước đến gần Tô Tố va An Tiêu Hy.
Bạch Linh nín thở căng thẳng lại
Cô muốn chính là hiệu quả này
Ôm lấy đầu gối bị thương, Bạch Linh ở góc khuất mọi người không nhing thấy mỉm cười.
Cô chính là cố ý muốn để Mạc Tầm nhìn thấy sự “độc ác" của Tô Tố, khiến Tầm của cô biết người phụ nữ này không phải là người tốt, không ngờ rằng chuyện tiến triển thuận lợi như vậy.
Về sau Tầm của cô khẳng định sẽ không liên quan đên người phụ nữ2độc ác này nữa rồi!
“Anh, anh muốn làm gì, anh mau đứng lại!"
Tiêu Hy sợ hãi cả người đều đang run cầm cập, nhưng không rời Tố Tố nửa bước, chỉ thẳng Mạc Tầm uy hiếp, “Mạc Tầm anh đừng có quá đáng, ở đây là nơi công cộng, anh dám làm cái gì chúng tôi sẽ báo cảnh sát đó"
Tô Tố đưa tay ra kéo Tiểu Hy ra phía sau lưng, lạnh lùng nhìn Mạc Tầm, “anh muốn thế nào!"
“Xin lỗi!"
“Cái gì?"
“Xin lỗi Linh Nhi, chỉ cần cô xin lỗi, chuyện hôm nay tôi có thể không truy cứu!"
Mạc Tầm đi đến đứng trước Tô Tố, chiều cao của anh ta rất cao, tuyệt đối trên một mét tám, mà Tô Tố chỉ có một mét sáu lăm, khoảng cách nửa cái đầu sẽ khiến con người sản sinh ra cảm giác bị chèn ép, Tô Tố ghê tởm kuif về sau hai bước, kéo dài khoảng cách với anh ta.
Mạc Tầm nhìn thấy vậy, ngọn lửa tức giận trong mắt lần nữa bừng lên.
Người phụ nữ này từ lần đầu tiên nhìn thấy anh ta giống như anh ta là một con sâu hôi9thối, không! Hoặc đến con sâu hôi thối cũng không bằng, anh ta còn hoài nghi, Tô Tố mỗi lần nhìn thấy anh ta có phải đều nghĩ chọc mù đôi mắt, cô ấy đau đớn thù hận mà cái cảm xúc ác cảm đó thực sự quá rõ ràng.
Trên mặt anh ta đau nhức nhói, dường như lại bị tát một cái nữa.
Anh ta không tiếp tục lại gần Tô Tố, đè nén trong lòng cảm xúc phức tạp xuống, trái tim lạnh lùng, “xin lỗi!"
“Anh nằm mơ đi!"
Muốn cô xin lỗi Bạch Linh cô thà chết còn hơn.
Bạch Linh ngồi trên ghế so-pha cắn chặt bờ môi, xin lỗi! chỉ là xin lỗi sao!
Trước đây nếu như có người dám làm hại cô, Tầm nhất định sẽ bực tức, hình phạt nhẹ mấy đều là đánh gãy chân người đó. Không chỉ như vậy, cô với Mạc Tầm quen biết đã 7 năm, hiểu rõ nhất chính là anh, con người của anh cô cùng coi trọng thể diện, Mạc Tầm thương cô yêu cô, cũng không cho phép cô ở trước mặt người khác không cho anh thể diện. Thế nhưng đổi là1Tô Tố, mà chỉ là xin lỗi thôi sao!
Bạch Linh run rẩy xụt xùi khóc.
Cô đoán không sai, Tầm của cô quả nhiên động lòng với người phụ nữ này rồi!
...
Tô Tố và Mạc Tầm còn đang tranh cãi, không khí dần dần đóng băng lại.
1 giây!
2 giây!
Một phút đã trôi qua, không khí càng ngày càng lạnh, Tiểu Hy và nhân viên bán hàng trong tiệm đến thở mạnh cũng không dám thở ra.
Cuối cùng vẫn là Mạc Tầm chịu thua trận, anh ta rất muốn bóp chết Tô Tố, nhưng nhìn ánh mắt của cô ấy, anh liền không thể xuống tay.
Nhưng chuyện hôm nay cũng không thể cho qua dễ dàng như vậy, anh ta như hạ quyết tâm muốn dạy cho Tô Tố một bài học.
Người phụ nữ này không biết giảm tính khí như thế này, về sau chỉ có thiệt thòi lớn hơn.
Thiệt thòi?
Mạc Tầm bỗng dưng sững lại.
Anh ta đang vì cô ấy sau này mà lo lắng!
Tô Tố bị thiệt thì có liên quan gì đến anh ta?
“Tôi nói rồi không thể!"
“Nếu đã như thế, thì đừng trách tôi không khách sao nữa. " Mạc Tầm quay lại nhìn nhan viên bán hàng của tiệm, “đi tìm bảo vệ của trung tâm thương mại, nói rằng có người cố ý gây thương tích cho người khác, bảo họ đem người giao đến đồn công an"
“Á..." Nữ nhân viên bán hàng giống như từ trong mơ mới tỉnh, nhanh chóng gật đầu chạy ra ngoài, “tôi đi ngay đay đi ngay đây"
Mạc Tầm mặt lạnh không nói lời nào.
Anh ta đã ra tay nhẹ lắm rồi, đưa Tô Tố vào trong đồn cảnh sát kiểm điểm kiểm điểm cũng tốt.
Nhưng, vẫn chưa đợi nữ nhân viên bán hàng chạy ra khỏi cửa tiệm, thì bị người chặn đường đi rồi!
Tiêu Lăng toàn thân mặc bộ vest tuyệt đỉnh làm thủ công của Italia, màu đen lạnh lùng, đằng sau còn đem theo đám vệ sĩ mặc bộ vest đeo kính đen, chặn trước cửa lớn.
“Người phụ nữ của tôi ai dám động đến! "
Tác giả :
Lý Hạo Nhiên