Lấy Chồng Quyền Thế
Chương 33: Bây giờ anh không đồng ý!
“Anh vứt em ở bệnh viện không lo, em tưởng... từ nay về sau, chúng ta đường ai nấy đi..."
Ánh mắt Cố Thành Kiêu trở nên dịu dàng vô cùng, giọng nói cũng nhẹ hơn, thậm chí ý giận còn mang chút cưng chiều, “Chẳng phải do em chọc tức chứ là gì?!"
Lâm Thiển ngang ngược cài không sợ lở, nhún vai, giơ tay nói, “Em thế đấy, đó mới là em, anh chịu không được thì có thể suy xét lại quan hệ của chúng ta"
Cố Thành Kiêu và giận, nửa đùa nửa cảnh cáo: “Rời khỏi anh, em đừng mơ tưởng yêu đương với thằng cháu anh"
“Chậc, thật sự em chưa từng nghĩ tới chuyện cặp kè với cháu anh. Loại công tử giống cậu ta không thể mang không thể xách, lại chẳng có tài cán gì, không phải khẩu vị của em"
“Thế ai mới là khẩu vị của em?"
“Chắc người đàn ông có thể hạ gục được em vẫn chưa chào đời, ha ha ha." Vừa ngượng ngùng lại kiêu ngạo, cô là kiểu người được tí mặt mũi là có thể nghênh ngang coi trời bằng vung.
Cố Thành Kiêu bóp eo cô, nhếch môi vô cùng gợi cảm. Đôi mắt linh hoạt thâm thúy nhìn cô chằm chằm, lên tiếng hỏi một câu mờ ám, “Em thấy anh được không?"
“." Lâm Thiển đang cười cười bỗng dưng cứng đờ. Trán anh gần như chạm vào cô, dù anh không làm gì nhưng cũng có thể làm tim người ta loạn nhịp. Huống hồ lúc này, tư thế của hai người còn dính sát vào nhau. Xinh đẹp rất dễ làm người ta phạm tội, cũng rất dễ đánh vỡ phòng ngự trong lòng người ta.
Nhưng, cậu Thiển là người dễ bị bề ngoài mê hoặc vậy sao?
Không hề!
Cô ngó sang hướng khác, tầm mắt rơi xuống vai anh, “Không muốn thảo luận đề tài này với anh nữa"
“Nếu đã hứa với em không công khai thì anh sẽ không công khai. Nhưng em dám lén lút trêu hoa ghẹo bướm, anh sẽ không tha cho em"
Anh thong thả nói, mỗi một chữ là một nhích kề sát lỗ tai cô hơn, hơi thở ấm áp chả lên tại làm cô ngứa ngáy.
Cô ngứa là muốn tránh.
Cô càng tránh, anh càng sáp lại gần.
Lâm Du từng nói, đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới, trong đầu toàn nghĩ đến chuyện này. Cho nên Lâm Thiển có dự cảm, khoảng cách giữa cô và vật kiêu ngạo của anh rất gần trong tư thế này.
Dù cách mấy tầng vải nhưng cô vẫn cảm nhận được nó rất cứng, nóng hổi và mạnh mẽ.
Cậu Thiển cô sẽ không bị mê hoặc bởi vỏ bọc đẹp đẽ, nhưng điều quan trọng là... mức độ xinh đẹp của vỏ bọc này.
Cô thật sự chịu không nổi vỏ bọc đẳng cấp như Cố Thành Kiêu.
Ngay thời khắc đôi môi mỏng gợi cảm của anh dán lên vành tại cô, Lâm Thiển thình lình chống lên ngực anh: “Chúng ta đã ký hợp đồng, chẳng lẽ anh định vi phạm?".
Cổ Thành Viêu cười vui vẻ: “Điều thứ ba, tất cả hành vi phải được đối phương chấp thuận mới có thể thực hiện. Vậy xin hỏi, bây giờ em không đồng ý?"
Bây... giờ... em... không... đồng... ý:
Lưu manh, nói một chữ hôn có một cái, cả người cô đều tê rần, “Em..." Cô vừa nói một chữ, miệng đã bị lấp kín. Khi hơi thở nam tính mạnh mẽ ồ ạt tấn công, tay cô không phải ngăn anh lại mà lại bám vào anh.
Từ xưa đến nay, vợ chồng đầu giường cãi nhau, cuối giường làm hòa. Trận chiến tràn ngập mùi thuốc súng dưới nụ hôn nồng nhiệt khó tách rời cuối cùng đã biến thành đại chiến mối lưỡi.
Đối mặt với vỏ bọc đẳng cấp như Cố Thành Kiêu, Lâm Thiển từ bỏ ranh giới của mình.
Hơn nữa, thay vì nói Lâm Thiển không có ranh giới, hãy bảo rằng Cố Thành Kiêu cũng không kém.
Rõ ràng muốn cô nếm mùi đau khổ, rõ ràng định giáo huấn có một trận, kết quả, anh lại là người bị tra tấn.
Cái gọi là đùa với lửa, cái gọi là muốn mà không được, quả thật anh đã trải nghiệm một cách thấu đáo.
***
Tại dãy ghế vòng trong giảng đường, Lâm Thiển chuồn êm vào chỗ bạn cùng phòng đã dành sẵn cho cô. Cô vừa ngồi xuống, Chúc Phạm Phạm đã trêu chọc: “Nhìn dáng vẻ xuân tình nhộn nhạo của cậu, chắc làm chuyện xấu rồi?"
Lâm Thiên kiêu căng, môi cong cong: “Cái này cũng nhìn ra được hả?"
“Mù mới không thấy" Chúc Phạm Phạm cười bỉ ổi hỏi, “Có phải thu phục được hot boy của lớp chúng ta không vậy?"
“Đừng đoán mò, không phải đầu"
“Không phải? Cậu dám phủ nhận sáng nay hot boy đã tới tìm cậu không? Cậu dám phủ nhận cậu với cậu ta đã rủ nhau trốn học?" Thấy Lâm Thiển không phủ nhận, Chúc Phạm Phạm càng làm tới: “Khai mau, cậu qua lại với hot boy bao lâu rồi? Khi nào hai người định công khai hả?"
Lâm Thiển quả thực oan uổng, không giải thích không được, cô giơ tay phải lên, nghiêm túc nói: “Tớ thề, tớ không có quan hệ gì với hot boy cả, trước đây không, bây giờ không và sau này lại càng không. Nếu tớ lừa cậu, thì tớ sẽ gặp phải ông chồng bất lực"
“Cậu dám thề độc thế này, được, tin cậu đấy."
Chúc Phạm Phạm không hỏi nữa, Lâm Thiển nhìn khắp phòng tìm bóng dáng của Sở Mặc Phong. Dãy ghế vòng trong lớp khá lớn, môn học chung gồm nhiều lớp học với nhau, cô không biết cậu ta ngồi ở đâu.
Dù sao cũng từng là bạn học, cô mong cậu ấy không sao.
Nhưng tìm khắp mấy vòng cũng chẳng thấy Sở Mặc Phong đầu.
“Nhìn gì thế?"
“Không có gì?
“Chiều nay không có tiết, đi bơi không?"
“Tớ phải về nhà, không rảnh"
Chúc Phạm Phạm kinh ngạc, “Trước đây bảo cậu về nhà thì mặt như đưa đám. Hôm nay ăn phải gì vậy, vừa nói về nhà là như động tình ấy"
Lâm Thiển trừng mắt liếc cô bạn, cười khẽ một tiếng, “Cậu nhiều chuyện quá!"
Lúc tan học, đột nhiên thầy giáo bảo: “Các bạn ngồi yên, thấy điểm danh"
Thấy vừa nói xong, cả phòng như bị oanh tạc, tiếng hò hét vui sướng khi người gặp họa.
Vì là môn học chung, lại là buổi sáng nên giờ điểm danh không cố định. Thường thì điểm danh đầu giờ cho nên nhiều bạn lúc đầu lên lớp, có mặt một lát rồi chuồn, số sinh viên về sớm nhiều vô kể.
Cuối giờ tự dưng thầy giáo điểm danh, tất cả những bạn chuồn về sớm đều bị tóm gáy.
Từng lớp từng khoa đều bị điểm danh, lúc thấy gọi đến Sở Mặc Phong, tất cả mọi người đều tìm, kể cả Lâm Thiển.
Nhưng không ai lên tiếng.
Mọi người bàn tán xôn xao, “Hôm nay Sở Mặc Phong bị gì thế, cậu ta luôn đi học ra về đúng giờ mà"
“Vì Sở Mặc Phong nên tớ mới học môn này đó, kết quả chờ cả ngày mà người chẳng tới"
“Cậu ta không đến có gì lạ đầu, sáng nay cậu ấy đến ký túc xá nữ mới lạ kìa"
“Gì hả, cậu ấy đến ký túc xá nữ làm gì? Ôi trời ơi, mình bỏ lỡ chuyện gì thế này?"
“Không biết, cậu ấy đợi một lát rồi đi ngay, chẳng ai thấy cô gái cậu ta chờ cả"
“Oh no, người chàng chờ không phải là thiếp, đau tim quá...".
Cùng lúc với những bàn tán xôn xao về chuyện hot boy Sở, tin đồn liên quan đến Lâm Thiển cũng dấy lên ở căn tin trường, hai người này bị dính chưởng liên tục.
Căn tin trường có thể xưng là “Điện scandal so với anh hùng bàn phím trên mạng thì các bà tám ở căn tin lại càng sinh động đặc sắc hơn.
“Tin động trời, có người thấy Lâm Thiển bước xuống một chiếc xe việt dã xa hoa, áo quần xốc xếch, mặt mày ửng hồng"
Ánh mắt Cố Thành Kiêu trở nên dịu dàng vô cùng, giọng nói cũng nhẹ hơn, thậm chí ý giận còn mang chút cưng chiều, “Chẳng phải do em chọc tức chứ là gì?!"
Lâm Thiển ngang ngược cài không sợ lở, nhún vai, giơ tay nói, “Em thế đấy, đó mới là em, anh chịu không được thì có thể suy xét lại quan hệ của chúng ta"
Cố Thành Kiêu và giận, nửa đùa nửa cảnh cáo: “Rời khỏi anh, em đừng mơ tưởng yêu đương với thằng cháu anh"
“Chậc, thật sự em chưa từng nghĩ tới chuyện cặp kè với cháu anh. Loại công tử giống cậu ta không thể mang không thể xách, lại chẳng có tài cán gì, không phải khẩu vị của em"
“Thế ai mới là khẩu vị của em?"
“Chắc người đàn ông có thể hạ gục được em vẫn chưa chào đời, ha ha ha." Vừa ngượng ngùng lại kiêu ngạo, cô là kiểu người được tí mặt mũi là có thể nghênh ngang coi trời bằng vung.
Cố Thành Kiêu bóp eo cô, nhếch môi vô cùng gợi cảm. Đôi mắt linh hoạt thâm thúy nhìn cô chằm chằm, lên tiếng hỏi một câu mờ ám, “Em thấy anh được không?"
“." Lâm Thiển đang cười cười bỗng dưng cứng đờ. Trán anh gần như chạm vào cô, dù anh không làm gì nhưng cũng có thể làm tim người ta loạn nhịp. Huống hồ lúc này, tư thế của hai người còn dính sát vào nhau. Xinh đẹp rất dễ làm người ta phạm tội, cũng rất dễ đánh vỡ phòng ngự trong lòng người ta.
Nhưng, cậu Thiển là người dễ bị bề ngoài mê hoặc vậy sao?
Không hề!
Cô ngó sang hướng khác, tầm mắt rơi xuống vai anh, “Không muốn thảo luận đề tài này với anh nữa"
“Nếu đã hứa với em không công khai thì anh sẽ không công khai. Nhưng em dám lén lút trêu hoa ghẹo bướm, anh sẽ không tha cho em"
Anh thong thả nói, mỗi một chữ là một nhích kề sát lỗ tai cô hơn, hơi thở ấm áp chả lên tại làm cô ngứa ngáy.
Cô ngứa là muốn tránh.
Cô càng tránh, anh càng sáp lại gần.
Lâm Du từng nói, đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới, trong đầu toàn nghĩ đến chuyện này. Cho nên Lâm Thiển có dự cảm, khoảng cách giữa cô và vật kiêu ngạo của anh rất gần trong tư thế này.
Dù cách mấy tầng vải nhưng cô vẫn cảm nhận được nó rất cứng, nóng hổi và mạnh mẽ.
Cậu Thiển cô sẽ không bị mê hoặc bởi vỏ bọc đẹp đẽ, nhưng điều quan trọng là... mức độ xinh đẹp của vỏ bọc này.
Cô thật sự chịu không nổi vỏ bọc đẳng cấp như Cố Thành Kiêu.
Ngay thời khắc đôi môi mỏng gợi cảm của anh dán lên vành tại cô, Lâm Thiển thình lình chống lên ngực anh: “Chúng ta đã ký hợp đồng, chẳng lẽ anh định vi phạm?".
Cổ Thành Viêu cười vui vẻ: “Điều thứ ba, tất cả hành vi phải được đối phương chấp thuận mới có thể thực hiện. Vậy xin hỏi, bây giờ em không đồng ý?"
Bây... giờ... em... không... đồng... ý:
Lưu manh, nói một chữ hôn có một cái, cả người cô đều tê rần, “Em..." Cô vừa nói một chữ, miệng đã bị lấp kín. Khi hơi thở nam tính mạnh mẽ ồ ạt tấn công, tay cô không phải ngăn anh lại mà lại bám vào anh.
Từ xưa đến nay, vợ chồng đầu giường cãi nhau, cuối giường làm hòa. Trận chiến tràn ngập mùi thuốc súng dưới nụ hôn nồng nhiệt khó tách rời cuối cùng đã biến thành đại chiến mối lưỡi.
Đối mặt với vỏ bọc đẳng cấp như Cố Thành Kiêu, Lâm Thiển từ bỏ ranh giới của mình.
Hơn nữa, thay vì nói Lâm Thiển không có ranh giới, hãy bảo rằng Cố Thành Kiêu cũng không kém.
Rõ ràng muốn cô nếm mùi đau khổ, rõ ràng định giáo huấn có một trận, kết quả, anh lại là người bị tra tấn.
Cái gọi là đùa với lửa, cái gọi là muốn mà không được, quả thật anh đã trải nghiệm một cách thấu đáo.
***
Tại dãy ghế vòng trong giảng đường, Lâm Thiển chuồn êm vào chỗ bạn cùng phòng đã dành sẵn cho cô. Cô vừa ngồi xuống, Chúc Phạm Phạm đã trêu chọc: “Nhìn dáng vẻ xuân tình nhộn nhạo của cậu, chắc làm chuyện xấu rồi?"
Lâm Thiên kiêu căng, môi cong cong: “Cái này cũng nhìn ra được hả?"
“Mù mới không thấy" Chúc Phạm Phạm cười bỉ ổi hỏi, “Có phải thu phục được hot boy của lớp chúng ta không vậy?"
“Đừng đoán mò, không phải đầu"
“Không phải? Cậu dám phủ nhận sáng nay hot boy đã tới tìm cậu không? Cậu dám phủ nhận cậu với cậu ta đã rủ nhau trốn học?" Thấy Lâm Thiển không phủ nhận, Chúc Phạm Phạm càng làm tới: “Khai mau, cậu qua lại với hot boy bao lâu rồi? Khi nào hai người định công khai hả?"
Lâm Thiển quả thực oan uổng, không giải thích không được, cô giơ tay phải lên, nghiêm túc nói: “Tớ thề, tớ không có quan hệ gì với hot boy cả, trước đây không, bây giờ không và sau này lại càng không. Nếu tớ lừa cậu, thì tớ sẽ gặp phải ông chồng bất lực"
“Cậu dám thề độc thế này, được, tin cậu đấy."
Chúc Phạm Phạm không hỏi nữa, Lâm Thiển nhìn khắp phòng tìm bóng dáng của Sở Mặc Phong. Dãy ghế vòng trong lớp khá lớn, môn học chung gồm nhiều lớp học với nhau, cô không biết cậu ta ngồi ở đâu.
Dù sao cũng từng là bạn học, cô mong cậu ấy không sao.
Nhưng tìm khắp mấy vòng cũng chẳng thấy Sở Mặc Phong đầu.
“Nhìn gì thế?"
“Không có gì?
“Chiều nay không có tiết, đi bơi không?"
“Tớ phải về nhà, không rảnh"
Chúc Phạm Phạm kinh ngạc, “Trước đây bảo cậu về nhà thì mặt như đưa đám. Hôm nay ăn phải gì vậy, vừa nói về nhà là như động tình ấy"
Lâm Thiển trừng mắt liếc cô bạn, cười khẽ một tiếng, “Cậu nhiều chuyện quá!"
Lúc tan học, đột nhiên thầy giáo bảo: “Các bạn ngồi yên, thấy điểm danh"
Thấy vừa nói xong, cả phòng như bị oanh tạc, tiếng hò hét vui sướng khi người gặp họa.
Vì là môn học chung, lại là buổi sáng nên giờ điểm danh không cố định. Thường thì điểm danh đầu giờ cho nên nhiều bạn lúc đầu lên lớp, có mặt một lát rồi chuồn, số sinh viên về sớm nhiều vô kể.
Cuối giờ tự dưng thầy giáo điểm danh, tất cả những bạn chuồn về sớm đều bị tóm gáy.
Từng lớp từng khoa đều bị điểm danh, lúc thấy gọi đến Sở Mặc Phong, tất cả mọi người đều tìm, kể cả Lâm Thiển.
Nhưng không ai lên tiếng.
Mọi người bàn tán xôn xao, “Hôm nay Sở Mặc Phong bị gì thế, cậu ta luôn đi học ra về đúng giờ mà"
“Vì Sở Mặc Phong nên tớ mới học môn này đó, kết quả chờ cả ngày mà người chẳng tới"
“Cậu ta không đến có gì lạ đầu, sáng nay cậu ấy đến ký túc xá nữ mới lạ kìa"
“Gì hả, cậu ấy đến ký túc xá nữ làm gì? Ôi trời ơi, mình bỏ lỡ chuyện gì thế này?"
“Không biết, cậu ấy đợi một lát rồi đi ngay, chẳng ai thấy cô gái cậu ta chờ cả"
“Oh no, người chàng chờ không phải là thiếp, đau tim quá...".
Cùng lúc với những bàn tán xôn xao về chuyện hot boy Sở, tin đồn liên quan đến Lâm Thiển cũng dấy lên ở căn tin trường, hai người này bị dính chưởng liên tục.
Căn tin trường có thể xưng là “Điện scandal so với anh hùng bàn phím trên mạng thì các bà tám ở căn tin lại càng sinh động đặc sắc hơn.
“Tin động trời, có người thấy Lâm Thiển bước xuống một chiếc xe việt dã xa hoa, áo quần xốc xếch, mặt mày ửng hồng"
Tác giả :
Ngư Ca