Lấy Chồng Điên
Chương 15: Độc quyền
- Định, anh lại đi đâu về vậy?
Định đang róm rén đi từng thật khẽ, nghe tiếng Tít anh giật mình, vội tìm công tắc đèn bật lên. Nhìn thấy Tít đang ngồi chéo chân nhìn anh, anh cười hì hì, chạy lại ôm lấy nó:
- Cảnh rủ anh đi uống một chút, có một chút thôi mà vợ.
Tít véo mũi anh, nó nói:
- Em cấm anh đi đâu, nhưng đi đâu thì nói với em một tiếng chứ. Anh nói anh đi tập thể dục lại đi đến giờ này mới về, thế còn quên đem theo điện thoại. Thật là không nói nổi anh mà...
Định ôm lấy vợ, anh hôn lên cổ nó, anh hít hà:
- Anh biết lỗi rồi, anh hôn cái nhé.
Tít giãy giụa:
- Đừng, em còn cho con bú nữa, không được.
Định dằn lấy tay nó, hôn càng ngày càng nhiệt:
- Con giao cho dì Thu đi... anh muốn em, Tít...
Nói rồi anh nhấc bỗng nó đi về phía phòng ngủ, vừa đi vừa cười nói rộn ràng.
Sau phòng bếp, một thân ảnh nhỏ bé đang đứng nhìn châm châm về phía này. Trong mắt chỉ toàn tia đố kỵ...
Cuộc sống của Tít sau khi kết hôn với Định là chuỗi ngày hạnh phúc ngập tràn. Định nổi tiếng thương vợ thương con, kể từ ngày kết hôn anh chưa từng làm cho Tít rơi nước mắt. Di vợ Cảnh còn nhiều lần khóc lên khóc xuống vì Cảnh được quá nhiều cô theo đuổi mà Cảnh thì vô cùng thiếu cảnh giác. Còn về Định, ngoài thời gian đi làm ra anh đều về nhà đúng giờ, chưa bao giờ để Tít phải suy nghĩ vẩn vơ.
Ấy thế mà bên ngoài thì chẳng có gì chỉ sợ bên trong tính mưu tính kế!
Con người ta vì mục đích của bản thân có thể bỏ qua máu mủ ruột rà để rồi sau cùng cái nhận lại chỉ là ê chề đau khổ...
Nhưng phàm là con người thì chưa thấy quả báo sẽ không bao giờ tin có luật nhân quả!
Sáng hôm nay Tít đưa cu Ốc đi học, cu cậu nay đã hơn 5 tuổi, nghịch thì không cần nói mà xét về độ thông minh thì có thừa.
- Mẹ, dì út đâu rồi?
Tít dắt tay con trai từ xe bước xuống:
- Dì út đi học rồi, sao con hỏi dì?
Cu Ốc trầm ngâm:
- Dạ không, mà con đi học đây, mẹ về đi. Ốc yêu mẹ!!!
Nói rồi cu cậu chạy đến chỗ Thiên Thiên, hai đứa nhỏ nắm tay nhau đi vào trong. Mà ngoài này Tít thì cười tít mắt, nó lắc đầu, nếu cứ tình trạng này có khi nó có cháu nội sớm...
Ghé qua qua tiệm bánh nhìn ngó nhân viên một chút nó lại về nhà.
Vừa về đến nhà liền nghe tiếng cự cãi của mẹ nó với con Thảo ( con Rồi).
- Mẹ đừng nói với chị ta là được rồi..
- Cái con này, mày điên hả?
Tít đi nhanh vô trong phòng, nó nhìn thấy tủ đồ của nó bị lục lọi, có chút bực mình lại thấy con Thảo đang tranh nhau cái túi của nó với mẹ nó.
- Gì vậy? Sao lục đồ của chị lên hết vậy Thảo?
Con Thảo giựt mạnh cái túi về phía mình, nó lên tiếng:
- Em mượn cái túi mà má không cho.
Bà Tám đang bồng bé Cua, bà tức muốn khóc:
- Mày mượn hỏi ý chị mày chưa?
Tít lắc đầu:
- Thôi lấy thì lấy đi, rồi còn đi học, sau này mượn cái gì thì nói đừng lục đồ lên nữa, anh Định thấy thì không hay đâu.
Con Thảo ôm cái túi đi ra cửa rồi tự dưng quay lại, nó chìa tay ra xin tiền Tít:
- Chị cho em tiền đi, em xài hết tiền rồi.
Tít chưng hửng:
- Mới đưa hôm trước hôm nay hết, 5 triệu em xài cái gì nhanh vậy?
Thảo năn nỉ:
- Em đi sinh nhật bạn, nên mua đồ hết tiền, chị cho em thêm đi.
Tít thở dài, nó lấy trong túi cầm tay ra 2 triệu đưa cho Thảo, nó nói:
- Hết tuần này nha chị không cho thêm đâu.
Thảo mừng húm, nó ôm cai túi chạy về phòng, xong lại nhanh chóng đi học.
Mà ở đây con Tít phải dọn dẹp lại mớ đồ bị con Rồi lục lọi. Bà Tám bực mình, ra vào lại chửi con Thảo:
- Cái con riết rồi hư thân quá trời, mốt bây đừng cho tiền nó nữa, xài kiểu đó tiền đâu bây chịu nổi.
Tít cười cười:
- Con biết rồi mà, má cho bé Cua đi ngủ dùm con đi, lát con chở má đi mua đồ.
Chuyện là hai ngày nữa là sinh nhật cu Ốc, năm nay vợ chồng Định tính tổ chức lớn một chút mời anh em thân thiết cùng các mối quan hệ làm ăn với Định.
Tít giao bé Cua lại cho chị giúp việc, sau đó cho xe đưa hai má con đi siêu thị. Đi ngang qua cổng trường con Thảo, Tít thấy xe của Định đậu trước cửa mà Định lúc này đang mở cửa xe cho con Thảo, còn con Thảo lại cười Tít cả mắt.
Trong lòng nó có chút phức tạp nhưng cụ thể là như thế nào thì nó không diễn tả được bằng lời..
Cá buổi chiều nó cứ ngồi không yên, nó tin Định không có gì nhưng ánh mắt con Thảo nhìn Định nó cảm thấy có gì đó không ổn. Mà nếu bây giờ gọi cho Định hay Thảo thì không được cho lắm, dù sao một người làm chồng nó còn một người lại là em gái ruột của nó. Thật sự đau đầu quá...
Chiều hôm ấy khi Định về nhà, Tít mới hỏi dò:
- Anh, hôm nay anh có đi đâu không?
Định ôm hôn vợ, anh trả lời:
- Không anh có đi đâu đâu.
Tít đang cảm thấy hụt hẫng liền nghe thấy Định nói tiếp:
- Ừ có, anh có qua rước con bé Thảo, nó gọi cho anh nói hết tiền đi taxi nên không bắt xe qua nhà bạn được. Cũng sẵn đường nên anh vòng lại rước nó đi một đoạn.
Tít cảm thấy khó chịu trong lòng, rõ ràng con bé nói dối, hôm nay nó có tiết học triết học đến chiều mới về thì làm sao vừa đến trường lại đi đến nhà bạn được. Hơn nữa khi sáng nó vừa cho con bé 2 triệu thì làm gì có việc không đủ trả tiền xe.
Tít suy nghĩ: con nhỏ này nó thực sự đang suy nghĩ cái gì vậy?
Thấy vợ mình đâm chiêu, Định cười hôn lấy cô:
- Sao thế? Nghi ngờ anh không làm trốn đi nhậu à? Em yên tâm đi, anh không bao giờ bỏ bê công việc như thằng Cảnh đâu...
Tít cười cười, nó đương nhiên tin chồng nó rồi..
Mà ở một biệt thự nho nhỏ kia có một người đàn ông đang át xì liên tục:
- Mẹ kiếp, ai nhắc đến ông hoài vậy!!!
Sau ngày hôm đó thì Định cũng không có cơ hội tiếp xúc riêng với con Thảo vì lúc nào trong nhà Định đi đâu Tít cũng đi sau đó. Mà con Thảo nó cứ luôn tìm cớ lại gần Định, Tít để ý rất nhiều lần rồi chỉ là nó không muốn nói ra.
Nó không nghĩ được em gái nó tại sao lại làm ra chuyện này? Nhiều lúc nó lại nghĩ chắc do bản thân nó bị stress nên suy nghĩ lung tung...Con Thảo là em ruột nó mà, làm sao lại phát sinh loại chuyện kì cục đó.
Tiệc sinh nhật cu Ốc.
Khách khứa đến rất nhiều, buổi tiệc được tổ chức ở nhà hàng 5 sao. Tít hôm nay mặc một bộ váy trắng ren dài chấm gót, vóc dáng nhỏ nhắn nhưng đáng yêu vô cùng. Nó dần cũng quen với cuộc sống của người có tiền nên từ lâu nó đã thay đổi cách ăn mặc cho xứng với Định.
Trước mộc mạc giản dị, sau lại đáng yêu sắc sảo, đừng nói là Định ngay cả vài thanh niên mới lớn nhìn còn yêu đến ngây ngốc. Tít có sức gây thương nhớ rất cao!
Vợ chồng Cảnh cũng đến, Di là điển hình của cái đẹp mà cô nàng lại rất hay đưa Tít đi làm đẹp.
- Tít, hôm nay có tình địch của mày đến nửa kìa.
Tít nheo nheo mắt, nó ngạc nhiên:
- Tình địch à?
Di gật gật:
- Ừ con Ly cháu gái của đối tác công ty Cảnh, trước kia chết mê chết mệt Định nhà mày đấy.
Nghe nói chưa lấy chồng chờ Định đổi ý.
Cũng vừa lúc đó cô gái tên Ly bước vào, một thân bộ váy bó sát người. Di huých tay Tít, cô cười trộm:
- Thấy ok chưa? Đừng để chị em mất mặt nhá.
Tít có chút buồn cười lại nhìn Định đang tiếp cô nàng tên Ly, trong lòng nó có chút khó chịu... Ừ thì Định, tối về biết tay bà!!!
Định đưa Ly đến trước mặt nó, anh giới thiệu:
- Đây là Ly...
Lời còn chưa nói hết, đã nghe Ly tự lên tiếng:
- Tôi là Lưu Ly là bạn gái trước kia của anh Định, chào chị. Chị là vợ anh ấy hả, cũng xinh lắm đấy!
Tít cười cười, nó lại nhìn mặt Ly, xinh đẹp, thông minh nhưng dù sao cũng thua nó một tấm chồng còn gì..
- Chào cô, tôi tên Thủy Tiên.
Ly không nhìn nó, cô nàng chỉ châm châm nói chuyện cùng với Định. Mà Định cũng rất biết tâm lý vợ, anh tự động lấy tay ra khỏi bàn tay đang ôm tay anh của Ly mà đi về phía Tít, anh ôm eo nó, cười nói:
- Việc hợp tác tiệm bánh, em nên bàn với vợ anh vì cô ấy là chủ tiệm bánh, không phải anh. Sorry em nha.
Ly có chút không vui, cô nàng cứ nhìn chầm chầm nó.
- Cô có ý định hợp tác với tiệm bánh của tôi à?
Ly gật đầu, cô nàng hời hợt:
- Cũng có chút, tôi có ý định đặt bánh tặng nhân viên nhân ngày 20-10.
Định nói nhỏ vào tai Tít, nói rồi anh đi ra ngoài.
Ly lúc này lại cứ dõi mắt nhìn theo Định, Tít thấy có chút vui vui, bèn nói:
- Chồng tôi đi tiếp bạn rồi, cô có việc riêng cần nói với chồng tôi à?
Ly giật mình, cô nàng quay sang nhìn nó, trong mắt không có sự khó xử nào:
- Cô cũng may mắn lắm mới được anh Định cưới làm vợ ấy chứ?
Tít nhận ly nước cam từ người phục vụ, nó đưa cho Ly:
- Cô nói sai rồi, phải là anh ấy may mắn lắm mới được tôi đồng ý làm vợ anh ấy đó chứ.
Ly cười nhạt:
- Cô nói thật à?
- Cô không tin, tôi gọi anh ấy cho cô hỏi nhé, ok không?
Ly xua tay, cô nàng vẫn không bỏ cuộc:
- Cho là vậy đi, nhưng cô chẳng có gì hơn tôi, trước sau gì không già héo. Đến lúc đó đừng ngại tôi thay cô chăm sóc anh ấy chứ?
Tít nheo mắt cười rạng rỡ, nó thích nhất người như Ly, thà nói trước mặt chứ cái kiểu tiểu tam sau lưng thật là không kịp đề phòng mà.
- Cô Ly đây định trẻ mãi không già sao? Nếu khi ấy tôi già, anh ấy cũng già mà cô vẫn còn trẻ thì chúng ta tính tiếp. Mà cô này, cô xinh đẹp như thế việc gì bám theo Định nhà tôi làm gì? Cô giựt được từ tay tôi thì có nghĩa lý gì? Tôi vẫn là vợ danh chính ngôn thuận, giấy tờ nhà, công ty, khách sạn...đều là tôi đứng tên. Cô yêu cái mạng của anh ấy không?
Ly ngạc nhiên, cô nàng không nghĩ Tít sẽ thẳng thắn đến như vậy. Cô nghe nói vợ của Định ghen lắm nhưng không nghĩ Tít lại miệng lưỡi sắt bén đến thế.
Lại nghĩ đến lời của Tít nói, Định công nhận cực phẩm của trai đẹp nhưng không có tiền thì cũng bằng không....À suy nghĩ lại một chút, yêu người đàn ông không tiền thì thôi về sống một mình còn sướng hơn. Ly suy tới suy lui liền từ bỏ ý định đập chậu cướp bông.
Màn này Tít thắng!!!
Tối hôm ấy về nhà, Tít cho Định ngủ bên sôpha bên ngoài. Nửa đêm anh mò vào được trong phòng leo lên giường ôm chầm lấy Tít. Khỏi nói Tít nổi điên cỡ nào, nó tung chân đạp hụi hụi vào bụng vào mông anh.
Định vừa đau vừa sợ vợ, anh mếu máo:
- Vợ, anh làm gì sai sao em cho anh ngủ ở ngoài?
Tít bực dọc:
- Anh đi đi, đi mà tìm em Lưu Ly gì đó của anh đi.
Định khóc không thành tiếng:
- Sao nữa, anh có làm gì đâu, vợ ơi, vợ....
Tít xoay người, không thèm nhìn đến anh, nó sẵn giọng:
- Anh giỏi quá ha, anh mời bạn gái cũ đến sinh nhật con trai anh. Anh có ý đồ gì, hả?
Định nhảy chầm lên ôm lấy nó, hôn liên tục vào cổ vào ngực nó:
- Em, Ly là do cô ấy đi thay ba cô ấy chứ anh biết gì đâu.
Lại nhẹ giọng năn nỉ:
- Vợ à, anh nằm ngoài kia muỗi cắn anh ngứa lắm, anh không ngủ được. Mà anh không ngủ được mai anh sẽ không có sức đi làm, mà không có sức đi làm sẽ không có tiền cho em đâu.
Tít không quan tâm:
- Không cần, em tự kiếm tiền.
Định xụ mặt, hình như có suy nghĩ gì đó liền sáng rỡ hai mắt:
- Em cho anh vào ngủ chung không?
- Không.
- Em chắc chưa?
Tít gật đầu chắc nịch:
- Chắc. Anh không...
Chưa kịp nói hết câu, nó đã bị Định đè xuống hôm ngấu nghiến...
Chuyện gì sau đó thì ai cũng hiểu...Tít kiểu gì cũng bị thua dưới tay anh chồng lắm chiêu!
Định đang róm rén đi từng thật khẽ, nghe tiếng Tít anh giật mình, vội tìm công tắc đèn bật lên. Nhìn thấy Tít đang ngồi chéo chân nhìn anh, anh cười hì hì, chạy lại ôm lấy nó:
- Cảnh rủ anh đi uống một chút, có một chút thôi mà vợ.
Tít véo mũi anh, nó nói:
- Em cấm anh đi đâu, nhưng đi đâu thì nói với em một tiếng chứ. Anh nói anh đi tập thể dục lại đi đến giờ này mới về, thế còn quên đem theo điện thoại. Thật là không nói nổi anh mà...
Định ôm lấy vợ, anh hôn lên cổ nó, anh hít hà:
- Anh biết lỗi rồi, anh hôn cái nhé.
Tít giãy giụa:
- Đừng, em còn cho con bú nữa, không được.
Định dằn lấy tay nó, hôn càng ngày càng nhiệt:
- Con giao cho dì Thu đi... anh muốn em, Tít...
Nói rồi anh nhấc bỗng nó đi về phía phòng ngủ, vừa đi vừa cười nói rộn ràng.
Sau phòng bếp, một thân ảnh nhỏ bé đang đứng nhìn châm châm về phía này. Trong mắt chỉ toàn tia đố kỵ...
Cuộc sống của Tít sau khi kết hôn với Định là chuỗi ngày hạnh phúc ngập tràn. Định nổi tiếng thương vợ thương con, kể từ ngày kết hôn anh chưa từng làm cho Tít rơi nước mắt. Di vợ Cảnh còn nhiều lần khóc lên khóc xuống vì Cảnh được quá nhiều cô theo đuổi mà Cảnh thì vô cùng thiếu cảnh giác. Còn về Định, ngoài thời gian đi làm ra anh đều về nhà đúng giờ, chưa bao giờ để Tít phải suy nghĩ vẩn vơ.
Ấy thế mà bên ngoài thì chẳng có gì chỉ sợ bên trong tính mưu tính kế!
Con người ta vì mục đích của bản thân có thể bỏ qua máu mủ ruột rà để rồi sau cùng cái nhận lại chỉ là ê chề đau khổ...
Nhưng phàm là con người thì chưa thấy quả báo sẽ không bao giờ tin có luật nhân quả!
Sáng hôm nay Tít đưa cu Ốc đi học, cu cậu nay đã hơn 5 tuổi, nghịch thì không cần nói mà xét về độ thông minh thì có thừa.
- Mẹ, dì út đâu rồi?
Tít dắt tay con trai từ xe bước xuống:
- Dì út đi học rồi, sao con hỏi dì?
Cu Ốc trầm ngâm:
- Dạ không, mà con đi học đây, mẹ về đi. Ốc yêu mẹ!!!
Nói rồi cu cậu chạy đến chỗ Thiên Thiên, hai đứa nhỏ nắm tay nhau đi vào trong. Mà ngoài này Tít thì cười tít mắt, nó lắc đầu, nếu cứ tình trạng này có khi nó có cháu nội sớm...
Ghé qua qua tiệm bánh nhìn ngó nhân viên một chút nó lại về nhà.
Vừa về đến nhà liền nghe tiếng cự cãi của mẹ nó với con Thảo ( con Rồi).
- Mẹ đừng nói với chị ta là được rồi..
- Cái con này, mày điên hả?
Tít đi nhanh vô trong phòng, nó nhìn thấy tủ đồ của nó bị lục lọi, có chút bực mình lại thấy con Thảo đang tranh nhau cái túi của nó với mẹ nó.
- Gì vậy? Sao lục đồ của chị lên hết vậy Thảo?
Con Thảo giựt mạnh cái túi về phía mình, nó lên tiếng:
- Em mượn cái túi mà má không cho.
Bà Tám đang bồng bé Cua, bà tức muốn khóc:
- Mày mượn hỏi ý chị mày chưa?
Tít lắc đầu:
- Thôi lấy thì lấy đi, rồi còn đi học, sau này mượn cái gì thì nói đừng lục đồ lên nữa, anh Định thấy thì không hay đâu.
Con Thảo ôm cái túi đi ra cửa rồi tự dưng quay lại, nó chìa tay ra xin tiền Tít:
- Chị cho em tiền đi, em xài hết tiền rồi.
Tít chưng hửng:
- Mới đưa hôm trước hôm nay hết, 5 triệu em xài cái gì nhanh vậy?
Thảo năn nỉ:
- Em đi sinh nhật bạn, nên mua đồ hết tiền, chị cho em thêm đi.
Tít thở dài, nó lấy trong túi cầm tay ra 2 triệu đưa cho Thảo, nó nói:
- Hết tuần này nha chị không cho thêm đâu.
Thảo mừng húm, nó ôm cai túi chạy về phòng, xong lại nhanh chóng đi học.
Mà ở đây con Tít phải dọn dẹp lại mớ đồ bị con Rồi lục lọi. Bà Tám bực mình, ra vào lại chửi con Thảo:
- Cái con riết rồi hư thân quá trời, mốt bây đừng cho tiền nó nữa, xài kiểu đó tiền đâu bây chịu nổi.
Tít cười cười:
- Con biết rồi mà, má cho bé Cua đi ngủ dùm con đi, lát con chở má đi mua đồ.
Chuyện là hai ngày nữa là sinh nhật cu Ốc, năm nay vợ chồng Định tính tổ chức lớn một chút mời anh em thân thiết cùng các mối quan hệ làm ăn với Định.
Tít giao bé Cua lại cho chị giúp việc, sau đó cho xe đưa hai má con đi siêu thị. Đi ngang qua cổng trường con Thảo, Tít thấy xe của Định đậu trước cửa mà Định lúc này đang mở cửa xe cho con Thảo, còn con Thảo lại cười Tít cả mắt.
Trong lòng nó có chút phức tạp nhưng cụ thể là như thế nào thì nó không diễn tả được bằng lời..
Cá buổi chiều nó cứ ngồi không yên, nó tin Định không có gì nhưng ánh mắt con Thảo nhìn Định nó cảm thấy có gì đó không ổn. Mà nếu bây giờ gọi cho Định hay Thảo thì không được cho lắm, dù sao một người làm chồng nó còn một người lại là em gái ruột của nó. Thật sự đau đầu quá...
Chiều hôm ấy khi Định về nhà, Tít mới hỏi dò:
- Anh, hôm nay anh có đi đâu không?
Định ôm hôn vợ, anh trả lời:
- Không anh có đi đâu đâu.
Tít đang cảm thấy hụt hẫng liền nghe thấy Định nói tiếp:
- Ừ có, anh có qua rước con bé Thảo, nó gọi cho anh nói hết tiền đi taxi nên không bắt xe qua nhà bạn được. Cũng sẵn đường nên anh vòng lại rước nó đi một đoạn.
Tít cảm thấy khó chịu trong lòng, rõ ràng con bé nói dối, hôm nay nó có tiết học triết học đến chiều mới về thì làm sao vừa đến trường lại đi đến nhà bạn được. Hơn nữa khi sáng nó vừa cho con bé 2 triệu thì làm gì có việc không đủ trả tiền xe.
Tít suy nghĩ: con nhỏ này nó thực sự đang suy nghĩ cái gì vậy?
Thấy vợ mình đâm chiêu, Định cười hôn lấy cô:
- Sao thế? Nghi ngờ anh không làm trốn đi nhậu à? Em yên tâm đi, anh không bao giờ bỏ bê công việc như thằng Cảnh đâu...
Tít cười cười, nó đương nhiên tin chồng nó rồi..
Mà ở một biệt thự nho nhỏ kia có một người đàn ông đang át xì liên tục:
- Mẹ kiếp, ai nhắc đến ông hoài vậy!!!
Sau ngày hôm đó thì Định cũng không có cơ hội tiếp xúc riêng với con Thảo vì lúc nào trong nhà Định đi đâu Tít cũng đi sau đó. Mà con Thảo nó cứ luôn tìm cớ lại gần Định, Tít để ý rất nhiều lần rồi chỉ là nó không muốn nói ra.
Nó không nghĩ được em gái nó tại sao lại làm ra chuyện này? Nhiều lúc nó lại nghĩ chắc do bản thân nó bị stress nên suy nghĩ lung tung...Con Thảo là em ruột nó mà, làm sao lại phát sinh loại chuyện kì cục đó.
Tiệc sinh nhật cu Ốc.
Khách khứa đến rất nhiều, buổi tiệc được tổ chức ở nhà hàng 5 sao. Tít hôm nay mặc một bộ váy trắng ren dài chấm gót, vóc dáng nhỏ nhắn nhưng đáng yêu vô cùng. Nó dần cũng quen với cuộc sống của người có tiền nên từ lâu nó đã thay đổi cách ăn mặc cho xứng với Định.
Trước mộc mạc giản dị, sau lại đáng yêu sắc sảo, đừng nói là Định ngay cả vài thanh niên mới lớn nhìn còn yêu đến ngây ngốc. Tít có sức gây thương nhớ rất cao!
Vợ chồng Cảnh cũng đến, Di là điển hình của cái đẹp mà cô nàng lại rất hay đưa Tít đi làm đẹp.
- Tít, hôm nay có tình địch của mày đến nửa kìa.
Tít nheo nheo mắt, nó ngạc nhiên:
- Tình địch à?
Di gật gật:
- Ừ con Ly cháu gái của đối tác công ty Cảnh, trước kia chết mê chết mệt Định nhà mày đấy.
Nghe nói chưa lấy chồng chờ Định đổi ý.
Cũng vừa lúc đó cô gái tên Ly bước vào, một thân bộ váy bó sát người. Di huých tay Tít, cô cười trộm:
- Thấy ok chưa? Đừng để chị em mất mặt nhá.
Tít có chút buồn cười lại nhìn Định đang tiếp cô nàng tên Ly, trong lòng nó có chút khó chịu... Ừ thì Định, tối về biết tay bà!!!
Định đưa Ly đến trước mặt nó, anh giới thiệu:
- Đây là Ly...
Lời còn chưa nói hết, đã nghe Ly tự lên tiếng:
- Tôi là Lưu Ly là bạn gái trước kia của anh Định, chào chị. Chị là vợ anh ấy hả, cũng xinh lắm đấy!
Tít cười cười, nó lại nhìn mặt Ly, xinh đẹp, thông minh nhưng dù sao cũng thua nó một tấm chồng còn gì..
- Chào cô, tôi tên Thủy Tiên.
Ly không nhìn nó, cô nàng chỉ châm châm nói chuyện cùng với Định. Mà Định cũng rất biết tâm lý vợ, anh tự động lấy tay ra khỏi bàn tay đang ôm tay anh của Ly mà đi về phía Tít, anh ôm eo nó, cười nói:
- Việc hợp tác tiệm bánh, em nên bàn với vợ anh vì cô ấy là chủ tiệm bánh, không phải anh. Sorry em nha.
Ly có chút không vui, cô nàng cứ nhìn chầm chầm nó.
- Cô có ý định hợp tác với tiệm bánh của tôi à?
Ly gật đầu, cô nàng hời hợt:
- Cũng có chút, tôi có ý định đặt bánh tặng nhân viên nhân ngày 20-10.
Định nói nhỏ vào tai Tít, nói rồi anh đi ra ngoài.
Ly lúc này lại cứ dõi mắt nhìn theo Định, Tít thấy có chút vui vui, bèn nói:
- Chồng tôi đi tiếp bạn rồi, cô có việc riêng cần nói với chồng tôi à?
Ly giật mình, cô nàng quay sang nhìn nó, trong mắt không có sự khó xử nào:
- Cô cũng may mắn lắm mới được anh Định cưới làm vợ ấy chứ?
Tít nhận ly nước cam từ người phục vụ, nó đưa cho Ly:
- Cô nói sai rồi, phải là anh ấy may mắn lắm mới được tôi đồng ý làm vợ anh ấy đó chứ.
Ly cười nhạt:
- Cô nói thật à?
- Cô không tin, tôi gọi anh ấy cho cô hỏi nhé, ok không?
Ly xua tay, cô nàng vẫn không bỏ cuộc:
- Cho là vậy đi, nhưng cô chẳng có gì hơn tôi, trước sau gì không già héo. Đến lúc đó đừng ngại tôi thay cô chăm sóc anh ấy chứ?
Tít nheo mắt cười rạng rỡ, nó thích nhất người như Ly, thà nói trước mặt chứ cái kiểu tiểu tam sau lưng thật là không kịp đề phòng mà.
- Cô Ly đây định trẻ mãi không già sao? Nếu khi ấy tôi già, anh ấy cũng già mà cô vẫn còn trẻ thì chúng ta tính tiếp. Mà cô này, cô xinh đẹp như thế việc gì bám theo Định nhà tôi làm gì? Cô giựt được từ tay tôi thì có nghĩa lý gì? Tôi vẫn là vợ danh chính ngôn thuận, giấy tờ nhà, công ty, khách sạn...đều là tôi đứng tên. Cô yêu cái mạng của anh ấy không?
Ly ngạc nhiên, cô nàng không nghĩ Tít sẽ thẳng thắn đến như vậy. Cô nghe nói vợ của Định ghen lắm nhưng không nghĩ Tít lại miệng lưỡi sắt bén đến thế.
Lại nghĩ đến lời của Tít nói, Định công nhận cực phẩm của trai đẹp nhưng không có tiền thì cũng bằng không....À suy nghĩ lại một chút, yêu người đàn ông không tiền thì thôi về sống một mình còn sướng hơn. Ly suy tới suy lui liền từ bỏ ý định đập chậu cướp bông.
Màn này Tít thắng!!!
Tối hôm ấy về nhà, Tít cho Định ngủ bên sôpha bên ngoài. Nửa đêm anh mò vào được trong phòng leo lên giường ôm chầm lấy Tít. Khỏi nói Tít nổi điên cỡ nào, nó tung chân đạp hụi hụi vào bụng vào mông anh.
Định vừa đau vừa sợ vợ, anh mếu máo:
- Vợ, anh làm gì sai sao em cho anh ngủ ở ngoài?
Tít bực dọc:
- Anh đi đi, đi mà tìm em Lưu Ly gì đó của anh đi.
Định khóc không thành tiếng:
- Sao nữa, anh có làm gì đâu, vợ ơi, vợ....
Tít xoay người, không thèm nhìn đến anh, nó sẵn giọng:
- Anh giỏi quá ha, anh mời bạn gái cũ đến sinh nhật con trai anh. Anh có ý đồ gì, hả?
Định nhảy chầm lên ôm lấy nó, hôn liên tục vào cổ vào ngực nó:
- Em, Ly là do cô ấy đi thay ba cô ấy chứ anh biết gì đâu.
Lại nhẹ giọng năn nỉ:
- Vợ à, anh nằm ngoài kia muỗi cắn anh ngứa lắm, anh không ngủ được. Mà anh không ngủ được mai anh sẽ không có sức đi làm, mà không có sức đi làm sẽ không có tiền cho em đâu.
Tít không quan tâm:
- Không cần, em tự kiếm tiền.
Định xụ mặt, hình như có suy nghĩ gì đó liền sáng rỡ hai mắt:
- Em cho anh vào ngủ chung không?
- Không.
- Em chắc chưa?
Tít gật đầu chắc nịch:
- Chắc. Anh không...
Chưa kịp nói hết câu, nó đã bị Định đè xuống hôm ngấu nghiến...
Chuyện gì sau đó thì ai cũng hiểu...Tít kiểu gì cũng bị thua dưới tay anh chồng lắm chiêu!
Tác giả :
Trần Phan Trúc Giang