Lật Ta Lại Mau Tên Khốn!
Chương 7: Phiên ngoại – Ngủ đông
Nháy mắt, Rùa con đã ở nhà chủ nhân được hơn nửa năm, cuộc sống hệt như mọt gạo không hề áp lực. Thỉnh thoảng, em gái chủ nhân cũng sẽ đến chơi, còn mang cho cậu vài viên đá tròn và thức ăn ngon. Cuộc sống hạnh phúc của Rùa con cứ thế trôi qua… Nhưng rồi một ngày…
“Nhóc con gần đây bị sao thế này…" Nam nhân thở dài chọt chọt Rùa con đã về nguyên dạng, rụt thành một khối nho nhỏ, “Mấy bữa nay bắt đầu biếng ăn, ban ngày cũng không có chút sức sống… Thậm chí hôm qua còn biến thành rùa… Sau đó thì như vậy nè, không chịu động đậy."
“Em nói, chắc không phải anh bắt cậu ấy vất vả quá độ đó chứ…" Em gái suy nghĩ sâu xa liếc nhìn nam nhân.
Anh cuộn tròn tờ báo rồi gõ đầu cô. “Em nghĩ đi đâu vậy… Mau xem có cần đem Rùa con đi bác sĩ không?"
“…" Em gái liếc trắng mắt, “Anh đang chứng tỏ mình rất ngây thơ đó à! Rùa con chỉ phải ngủ đông mà thôi, ngủ đông đó! Anh đã thấy loài rùa ngủ đông hay chưa??"
“Ngủ… đông?" Nam nhân nhìn nhìn mai rùa không chút nhúc nhích, “…Ý em là, khi Rùa con ngủ đông thì sẽ biến thành như vậy?"
“Đúng đó, ai kêu anh không thèm tìm hiểu… Nếu sớm chỉnh cao nhiệt độ thì Rùa đã không gnủ đông! Anh trai ngốc!" Em gái mở túi plastic, “Rùa con lúc trước chắc cũng giống như thế này… Đây, em mua cái khăn giữ ấm, anh đem quấn thành cái tổ rồi đặt Rùa vào là được."
Nam nhân nhận túi plastic, em gái nói mình có việc nên phải đi trước, phòng khách chỉ còn mình anh, à, còn có một chú rùa ngủ đông…
Này này chắc không phải… anh sẽ không được gặp Rùa con đấy chứ? Đừng có đùa nha… Cấm dục ba tháng? Được rồi, cái này không phải trọng điểm… Nam nhân đỡ trán thở dài, “Rùa con, nhóc là thần tiên mà… Thần tiên cũng phải ngủ đông nữa sao…"
Mai rùa vẫn không có chút phản ứng.
Nam nhân nhún vai, đem cái khăn giữ ấm làm thành tổ nhỏ rồi nhẹ nhàng đặt Rùa con vào trong, sau đó xoay người tìm thêm tấm vải đắp lên cho cậu.
“…" Anh nhìn chằm chằm cái tổ một lát rồi đột nhiên mỉm cười, đem tấm vải xốc lên, ngón trỏ đẩy nhẹ.
…Rùa con thành công lật ngửa lên trời.
Nam nhân thỏa mãn đắp lại tấm vải, một bên dịch dịch tổ nhỏ một bên ca hát, “Mùa đông ah Rùa con đi ngủ Mùa xuân ah thu lại thật nhiều Rùa nhỏ "
Mùa xuân năm sau khi Rùa con tỉnh lại không biết sẽ đối mặt với chủ nhân nhà mình thế nào, ai, thật chờ mong quá
Ƹ̴Ӂ̴Ʒ Ƹ̴Ӂ̴Ʒ Ƹ̴Ӂ̴Ʒ
“Nhóc con gần đây bị sao thế này…" Nam nhân thở dài chọt chọt Rùa con đã về nguyên dạng, rụt thành một khối nho nhỏ, “Mấy bữa nay bắt đầu biếng ăn, ban ngày cũng không có chút sức sống… Thậm chí hôm qua còn biến thành rùa… Sau đó thì như vậy nè, không chịu động đậy."
“Em nói, chắc không phải anh bắt cậu ấy vất vả quá độ đó chứ…" Em gái suy nghĩ sâu xa liếc nhìn nam nhân.
Anh cuộn tròn tờ báo rồi gõ đầu cô. “Em nghĩ đi đâu vậy… Mau xem có cần đem Rùa con đi bác sĩ không?"
“…" Em gái liếc trắng mắt, “Anh đang chứng tỏ mình rất ngây thơ đó à! Rùa con chỉ phải ngủ đông mà thôi, ngủ đông đó! Anh đã thấy loài rùa ngủ đông hay chưa??"
“Ngủ… đông?" Nam nhân nhìn nhìn mai rùa không chút nhúc nhích, “…Ý em là, khi Rùa con ngủ đông thì sẽ biến thành như vậy?"
“Đúng đó, ai kêu anh không thèm tìm hiểu… Nếu sớm chỉnh cao nhiệt độ thì Rùa đã không gnủ đông! Anh trai ngốc!" Em gái mở túi plastic, “Rùa con lúc trước chắc cũng giống như thế này… Đây, em mua cái khăn giữ ấm, anh đem quấn thành cái tổ rồi đặt Rùa vào là được."
Nam nhân nhận túi plastic, em gái nói mình có việc nên phải đi trước, phòng khách chỉ còn mình anh, à, còn có một chú rùa ngủ đông…
Này này chắc không phải… anh sẽ không được gặp Rùa con đấy chứ? Đừng có đùa nha… Cấm dục ba tháng? Được rồi, cái này không phải trọng điểm… Nam nhân đỡ trán thở dài, “Rùa con, nhóc là thần tiên mà… Thần tiên cũng phải ngủ đông nữa sao…"
Mai rùa vẫn không có chút phản ứng.
Nam nhân nhún vai, đem cái khăn giữ ấm làm thành tổ nhỏ rồi nhẹ nhàng đặt Rùa con vào trong, sau đó xoay người tìm thêm tấm vải đắp lên cho cậu.
“…" Anh nhìn chằm chằm cái tổ một lát rồi đột nhiên mỉm cười, đem tấm vải xốc lên, ngón trỏ đẩy nhẹ.
…Rùa con thành công lật ngửa lên trời.
Nam nhân thỏa mãn đắp lại tấm vải, một bên dịch dịch tổ nhỏ một bên ca hát, “Mùa đông ah Rùa con đi ngủ Mùa xuân ah thu lại thật nhiều Rùa nhỏ "
Mùa xuân năm sau khi Rùa con tỉnh lại không biết sẽ đối mặt với chủ nhân nhà mình thế nào, ai, thật chờ mong quá
Ƹ̴Ӂ̴Ʒ Ƹ̴Ӂ̴Ʒ Ƹ̴Ӂ̴Ʒ
Tác giả :
Hủ Thi Tuyết Cơ