Lão Đạo Sĩ Và Bé Xác Ướp
Chương 2: Giao đấu nữ quỷ
Cô ngước lên nhìn kẻ đang đứng trước mặt mình. Một cô gái xinh đẹp với mái tóc đen huyền xõa dài, gương mặt trắng tinh xinh đẹp, à nhầm, trắng xanh ghê gợn mới đúng. Đưa đôi mắt đỏ ngầu nhìn cô gái xác ướp đang nằm dưới đất như một con sâu cuốn. Cô gái kia le lưỡi liếm liếm vào đám vải trên mặt cô. Chiếc lưỡi vừa đỏ hoe vừa dài nhìn từ xa thật ghê gợn. Có vài người hầu đã ngất đi vì kinh sợ rồi kìa.
Nhìn từ xa, qua làn mưa đổ ầm ầm như thác nước, hắn mơ màng nhìn thấy cảnh tượng ấy. Một nữ quỷ đang liếm láp mớ bông vải trắng tinh, còn cô gái xác ướp thì nằm đó không có chút phản kháng. Hệt như một liều thuốc kích thích dây thần kinh não bộ, một cơn ớn lạnh chạy xuyên suốt thân thể hắn khiến cho đám da gà nổi lên rần rần.
- Má ơi, có cần ớn lạnh vậy không chứ.
Cô lúc này như một khác bánh tét mà lộn qua lộn lại dưới nền đất. Như để tránh cái lưỡi kinh dị kia, cô vừa lăn vừa khóc lớn tiếng:
- Oa hu hu, lão đạo sĩ chết dẫm. Thả ta ra đi.
Hắn, nghe thấy chứ. Thế nhưng với lực đánh mạnh mẽ lúc nãy thì bây giờ hắn còn không cử động nổi cơ thể nữa, huống hồ gì giải phóng bùa chú cho cô xác ướp kia. Hơn thế nữa, cô là xác ướp cơ mà, sợ gì nữ quỷ chớ.
Bất ngờ vào lúc này, nữ quỷ kia ngữa mặt lên trời cười ha hả. Với chất giọng âm u như từ địa ngục đang vẫy gọi. Cô ta nhìn cô xác ướp với đôi mắt đỏ ngầu thèm thuồng:
- Xác ướp vạn năm. Yêu khí. Ta thích, ta rất thích. Mua ha ha…
Giọng cười của cô ta âm vang trong màn mưa tầm tả. Thậm chí nó còn át luôn cả tiếng mưa đang rơi.
Ngay sau khi cô ta dứt cười, miệng cô ta tru lên như để hút một cái gì đó. Và thứ gì đó chính là luồng yêu khí trong người cô gái xác ướp kia. Luồng sức mạnh ấy như một cơn lốc vòi rồng mạnh mẽ hướng về phía miệng nữ quỷ mà ồ ạt chui vào. Nhìn cảnh tượng ấy, cô hướng về phía hắn cất tiếng hét:
- Đạo sĩ chết bầm. Cô ta mà hút hết yêu khí của ta thì không ai sống nổi đâu.
Hình như cô ta nói đúng. Nữ quỷ kia vừa hút được mớ yêu khí của cô gái xác ướp thì quang mang đại thịnh. Sấm trên cao đánh ầm ầm kiên tu bất tận. Đôi mắt đỏ màu máu sáng rực cả màn đêm. Ánh sáng ấy hướng về phía hắn như đang tấn công.
- Khốn khiếp.
Ngay khi thấy ánh sáng đỏ kia lao đến mình, hắn đã vội vàng nhảy qua một bên. Hai tay hắn liên tục bắt thủ ấn, đồng thời những lá bùa từ trong người hắn cũng liên tục bay ra bao lấy cả thân thể của hắn. Mặc cho mưa rơi tầm tã, mặc cho sấm đánh liên hồi. Hắn vẫn đứng đấy, hiên ngang, oai hùng giữa đất trời đang gào thét. Nhìn hắn bây giờ nào có nét lười biếng lúc trước.
- Xuất.
Hô một tiếng, những lá bùa mặc kệ màn mưa lao đến tấn công nữ quỷ kia như những mũi tên bén nhọn. Tiếng xé gió, xé rách cả màng mưa vang lên ầm ĩ khiến cho nữ quỷ ấy phải cảm thấy e ngại. Nhìn con mồi đang bất lực giẫy dụa trước mặt, lại nhìn đám bùa chú kia lao đến. Nếu như cô ta không né đám bùa chú này thì công sức nãy giờ sẽ đổ sông đổ bể hết. Thế nên cô ta lui vội về sau rồi chạy biến đi trong tích tắc.
Nhẹ nhàng bước về phía cô gái xác ướp kia. Dường như sau khi bị hút yêu khí thì cô khá là mỏi mệt. Thế nhưng đôi mắt xanh sáng quắc vẫn chằm chằm nhìn về phía hắn không chớp mắt. Nói thừa, xác ướp lấy cái gì để chớp mắt chớ.
Liếc nhìn cô, hắn cất tiếng hỏi:
- Có sao không?
- Cởi trói cho ta.
Giọng cô bình bình cất lên. Thật không biết là cô đang giận hay đang tức nữa.
Hắn nhìn cô đôi chút, thế rồi tay hắn hướng về phía cô.
- Thâu.
Những sợi dây trói buộc cô nhanh chóng rút lại hóa thành lá bùa rồi bay vào tay hắn. Khi cô vừa được cởi trói, cô lập tức lao về phía hắn. Bàn tay đầy vuốt nhọn hướng về phía hắn như muốn xử hắn ngay tức thì.
Lui vội về sau, hắn giơ một lá bùa lên trước mặt cô.
- Ta biết ta đẹp trai nhưng cũng đừng có lao vào ta như thế. Không thì bị trói nữa đừng trách ta đấy.
Cô ngã rầm.
- Ta thật sự sợ độ tự tin của ngươi đó. Ta muốn cắn ngươi. Hừ hừ
- Bớt đùa đi. Nữ quỷ kia chạy đi đâu rồi kìa. Để cô ta thoát thì ta nghĩ không hay lắm đâu.
Cô nhìn hắn chăm chú rồi thở dài.
- Ta có thể lần theo mùi của nữ quỷ đó. Nhưng mà…
- Hết sức rồi chứ gì. Xác ướp vạn năm mà sao yếu thế.
Hắn lười biếng đáp trả cô. Mắt vẫn dõi về hướng nữ quỷ kia biến mất
- Ngươi…
Cô hai tay chống nạnh, có vẻ như cô đang rất là tức giận. Cả lời nói cũng bị tắc ở cổ mà không nói thêm được lời nào.
- Đi thôi.
Hắn ra hiệu cho cô. Nhưng cô chỉ đứng đó khoanh tay mà chẳng động đậy chút nào. Đi được vài bước, hắn cảm thấy như thiếu thiếu cái gì đó, hắn xoay đầu lại thì thấy cô vẫn đang đứng ở chỗ cũ. Nhau mày, hắn cất tiếng:
- Sao còn không đi.
- Ta không thích.
Im lặng nhìn cô một lát, hắn đưa một lá bùa lên mắt rồi bật cười:
- Ây chà chà, hóa ra là hết sức mạnh cơ đấy.
Cô tức giận quay qua nhìn hắn:
- Ai nói chứ? Ai nói ta hết sức mạnh?
Phe phẩy lá bùa trong tay, hắn bước lại gần cô cất tiếng như châm chọc:
- Đây là bùa giám định đấy.
Nói xong hắn cười một nụ cười thật gian manh:
- Tên: Thảo My, tuổi: hơn một vạn, sức mạnh: gần cạn kiệt.
- Dừng.
Không đợi hắn nói hết, cô đã ra hiệu dừng lại cuộc nói chuyện nhạt nhẽo này.
- Ta theo ngươi. Nhưng ngươi phải hứa là có chuyện gì thì phải bảo vệ ta.
Hắn cười cười gật đầu. Thế rồi hắn ra hiệu mời cô đi trước. Trừng đôi mắt xanh rực của mình về phía hắn, cô chống nạnh cất tiếng:
- Gì? Kêu ta đi trước thì làm sao ngươi bảo vệ ta được.
Hắn tỏ vẻ gian manh cười nói:
- Không sao đâu, cô cứ yên tâm mà đi trước nhé.
Có lẽ đang rất tức giận, cô chỉ tay thẳng vào mặt hắn mà không nói nên lời. Còn hắn thì vẫn cứ mặt dày ra hiệu mời cô. Dưới màn mưa tầm tả, hai người đứng đấy im lặng không nói tiếng nào.
Tiếng mưa rơi cuối cùng cũng bị cắt ngang bởi câu nói của hắn:
- Thôi được. Để ta đi trước.
(Vâng, sau khi nhìn nhau cả mấy phút mà không có hiện tượng sét quánh cái rầm thì nam nhân vật chính của chúng ta cất tiếng như thế đấy. Là anh chịu thua hay không tắm mưa nổi nữa đấy hả. Xin lỗi các bạn, là tôi không giữ được bình tĩnh. Cảm ơn.)
Tiếp tục quay lại câu chuyện, cô gái xác ướp của chúng ta toát lên vẻ đắc ý nồng đậm. Đợi sau khi hắn đã quay lưng về phía cô rồi, cô chợt đưa tay lên làm động tác đấm đấm về phía hắn. Tất nhiên là không thể để cho tên trước mặt cô biết.
Dọc qua hành lang, những vũng máu đỏ tươi vương vãi ra khắp sàn nhà. Trong bóng tối, có thể lờ mờ thấy được những mảnh vụn vương vãi mà trước đây không lâu, những thứ đó có thể là một con người đang khỏe mạnh. Màu máu hắt lên một màu đỏ rực rỡ, như u mình, như tử vong. Từ trước tới nay, hắn dường như chưa gặp cảnh tượng nào ghê gợn hơn thế. Máu, máu nhiều đến mức có thể chảy thành dòng.
Dự cảm không lành xuất hiện trong người hắn là điều tất yếu. Bất chợt đâu đây có tiếng thét thê lương vọng lên giữa màn mưa gió ầm ỉ.
- Đi nào.
Bất kể hình tượng, hắn, một pháp sư, nắm lấy tay cô.
- Người ta…
Ngay khi hắn vừa nắm lấy tay, cô đã cất tiếng như ngạc nhiên mà cũng như ngại ngùng. Quái, nữ xác ướp biết ngại ngùng. Đùa nhau à. Thế nhưng hắn chẳng thèm để ý đến cô nói gì mà lập tức phóng vội theo dãy hành lang toàn máu là máu kia.
- Không kịp đâu. Nữ quỷ kia đã hấp thụ yêu khí của ta nên nó đã mạnh mẽ đến mức khó tiêu diệt rồi.
Cô vừa chạy vừa nói với hắn. Có cảm giác cô xác ướp này cũng không ghét đạo sĩ cho lắm.
- Ta biết.
Hắn một mực nhìn về phía trước, câu nói của hắn thoảng vào tai cô như một cơn gió. Thoáng ngạc nhiên, cô cất tiếng hỏi tiếp:
- Ngươi biết, ngươi biết thì ngươi còn chạy theo làm gì?
Lần này hắn chọn im lặng và cô cũng vậy. Chẳng mấy chốc, cả hai đã đứng trước căn phòng chính của gia trang rộng lớn này. Và trước mặt họ là căn phòng bị đánh tan cả cửa chính. Một người con gái mặc áo trắng, đầu tóc rũ rượi đang từng bước tiến về phía trước. Xung quanh cô ta là xác người nằm la liệt. Chân tay họ thậm chí bị xẻ thành nhiều mảnh nhỏ, máu phun ra khắp tường như những đóa hoa đỏ kì dị mà thê lương. Nhìn mặt những người nằm ở đó có thể thấy được họ đã hoảng sợ cực độ trước khi bị nư quỷ kia làm thịt. Và trước mặt cô ta hiện giờ là một lão béo đang bò dần về phía sau. Mặt lão ta mồ hôi tươm như thác đổ.
Cố gắng áp chế cái bao tử đang cuộn trào của mình xuống, hắn hét lớn:
- Dừng tay.
Cô đứng bên cạnh hắn nên vừa nhìn cái biểu cảm của hắn lập tức cô biết được hắn đang bị cái gì. Là nhìn thấy xác người nên sợ đó mà. Tên này cũng không gan cho lắm ấy nhỉ.
Nghe tiếng từ đằng xa, lão béo kia thoáng thấy thân hình của hắn đã vội hét lớn:
- Mau cứu ta. Mau cứu ta với.
Và lẽ dĩ nhiên là nữ quỷ cũng nghe thấy tiếng hét của hắn. Thế nên cô ta lập tức quay lại. Ngay khi ánh nhìn của cô ta hướng đến hắn, hắn đã kéo cô xác ướp ra trước mặt.
- Này, làm gì thế. Định chơi xấu à. Buông ta ra.
Cô lập tức biết tên cô hồn này định đem cô làm bia đỡ đạn đấy. Cô liền hét toáng lên trông thấy.
Không đợi cô la hết, hắn đã lớn tiếng:
- Này, con mồi của ngươi ở đây này. Qua đây.
- Ngươi…
Cô dùng đôi mắt xanh rực rỡ của mình ngước lên trừng trừng hắn. Đúng lúc đó, hắn cũng cúi đầu xuống. Chuyện gì sẽ xảy ra, chuyện gì sẽ xảy ra đây. Vâng, chúng ta không có cái thể loại cúi xuống môi chạm môi đâu nhé. Cảm ơn đã hồi hộp.
Cúi xuống sát bên tai của cô, hắn cất tiếng nói khẽ và nhanh.
- Đứng im. Đừng nhún nhích.
Nữ quỷ trông thấy cô gái xác ướp thì như trông thấy một món ngon đến lạ kỳ. Cô ta hú lên một tràng quái dị. Thế rồi bằng tốc độ ma ảnh của mình, cô ta lao về phía hắn và cô với nguồn sức mạnh không gì cản nổi.
- Đừng.
Dường như vào lúc này, cô đã quên đi mình là xác ướp. Thế nên cô hét toáng lên như thế đấy.
Trong khoảng khắc đó, hắn kéo vội cô về phía sau, đồng thời trong tay hắn xuất hiện một lá bùa màu vàng tươi rực rỡ.
- Phản.
Hắn hét lên, đồng thời lá bùa trong tay hắn phát sáng rực rỡ. Một vòng ánh sáng vàng rực bảo vệ hắn trước nữ quỷ kia khiến cho cô ta bị phản ngược về sau. Cả thân thể cô ta bắn vụt qua hàng loạt dãy phòng tạo nên tiếng động ầm ầm mãnh liệt.
Móc một lá bùa khác trong người ra, đưa đến trước mặt cô, hắn quát khẽ:
- Mau đưa chút máu đây.
Im lặng, cô im lặng ngạc nhiên nhìn hắn như một tên ngốc. Anh hai à, người ta là xác ướp đó, lấy đâu ra máu cho anh hai đây chứ.
Đáp lại sự ngạc nhiên cảu cô, hắn quay lại với nét mặt giận dữ.
- Mau đưa chút máu lên lá bùa.
Lần này có chút kiềm chế không được, cô hét toáng vào mặt hắn:
- Ngươi có bị khùng không, ta là xác ướp thì lấy đâu ra máu cho ngươi.
- Ta…
Hắn đơ người nhìn cô. Phải ha, xác ướp như cô thì lấy đâu ra máu chứ. Bất chợt hắn nói tiếp:
- Vậy đưa cái gì đó trong ngươi cô ra lẹ đi.
- Cái… cái gì là… cái gì chớ?
Cô ấp úng ngại ngùng lắp bắp đáp lời hắn. Hắn lúc này có xung đột như muốn nổi điên rồi. Hắn nhanh chóng nói:
- Đây là bùa thu, có thể rút phần khí không thuộc về người sở hữu. Nhưng cần máu của chủ nhân phần khí đó mới kích hoạt được.
Hắn vừa dứt câu, một chiếc lưỡi đỏ hoe như một con mãng xà lao nhanh trong màn mưa. Cái lưỡi ấy trực tiếp đâm xuyên người hắn.
- Phụt…
Phun ra một ngụm máu, cả cô và hắn đều sững sờ nhìn vết thương sâu hoắm trên người hắn. Rồi cả hai lại chầm chậm xoay đầu hướng về phía chiếc lưỡi kia phóng ra. Từ trong đống đổ nát, một ma nữ với mái tóc bung dài, gương mặt nanh ác dễ sợ với đôi mắt đỏ như máu bước ra từng bướctừ địa ngục sâu thẳm. Rút chiếc lưỡi dài ngoằn của mình lại. Cô ta liếm mép rồi cười. Máu của hắn nương theo chiếc lưỡi đỏ hoe của cô ta mà văng lên không trung rồi bị màn mưa hòa tan trong giây lát.
Ngay khi chiếc lưỡi kia được rút ra, một vòi máu phún ra từ vết thương của hắn. Ngạc nhiên đến mức không tin nổi, hắn dựa hẳn vào người cô, tay vẫn cầm chặt lá bùa.
- Mau… mau lên, ta cần… cần máu của ngươi.
Quay đầu nhìn hắn, lại nhìn tiếp về phía nữ quỷ, cô điên tiết thét lớn:
- Bà đây chỉ muốn đi ăn thôi mà. Là ngươi ép ta. A a a…
Một tay đỡ lấy hắn, tay còn lại của cô bắt ấn liên tục. Trong màn mưa nhẹ nhàng xuất hiện một vòng tròn với vô số hình thù kỳ dị bên trong. Bỗng chốc từ bên trong vòng tròn ấy xuất hiện hàng loạt xác ướp di động lao ra tấn công nữ quỷ kia.
Không hổ danh là kẻ mạnh nhất khu này vào lúc này, nữ quỷ kia nhanh chóng phá nát đám xác ướp mà cô triệu hồi. Bằng lưỡi và móng vuốt của mình, xác ướp của cô cứ nhất loạt ngã xuống không thương tiếc.
Đứng bên cạnh cô, hắn biết rõ cô đã cạn kiệt sức mạnh. Nếu cứ thế này thì đạo hạnh ngàn năm của cô sẽ nhanh chóng tiêu tan. Vô thức, hắn vươn tay nắm chặt lấy tay cô ngăn không cho cô bắt ấn tiếp.
- Dừng… dừng lại. Nếu cô còn tiếp tục… cô… cô sẽ…
Hắn thều thào. Cô mặc kệ lời hắn nói mà giũ tay hắn ra rồi bắt ấn tiếp tục.
- Dừng lại đi.
Hắn lại một lần nữa đưa tay nắm lấy bàn tay quấn đầy băng vải của cô:
- Mau… cho ta… một phần gì đó của ngươi. Mau…
Nhìn đám xác ướp của mình liên tục bị phá hủy, cô đau đớn vô hạn. Cô cũng thật không nỡ nhìn bọn chúng phải hy sinh vô ích. Chậm rãi buông tay xuống, cô nhìn hắn bằng đôi mắt nghi ngờ.
- Có được không.
Hắn ngước lên nhìn cô, cô có thể thấy rõ ràng được một vẻ quyết tâm và chắc chắn mãnh liệt trong mắt hắn.
Khẽ gật đầu với hắn, cô đưa tay lên miệng. Xoạt một tiếng, mảnh vải quấn tay cô bị xé toạt ra lộ ra một ngón tay khẳng khiu đen nhẻm.
Đưa mảnh vải cho hắn, nhìn thấy đôi mắt hắn chăm chú vào ngón tay xấu xí của mình. Cô vội vàng giấu nó đi.
Nhận lấy mảnh vải trong tay cô, hắn nói khẽ:
- Cảm… ơn, sau… sau chuyện này, ta… ta sẽ giúp cô lấy lại hình dáng.
Cô lắc đầu. Dường như cô đang cười nhưng giọng cô lại lạnh lùng:
- Không cần cảm ơn ta. Mau xử lý ả kia đi.
Gật đầu, hắn dùng hết sức mình đứng dậy. Thế nhưng vết thương quá sâu khiến hắn không đứng một mình được. Loạng choạng như một tên say rượu, thân người hắn ngã chúi về phía trước. Bất chợt có một cánh tay nhỏ bé đỡ lấy hắn.
Không kịp nói lời cảm ơn, nữ quỷ kia đã đến trước mặt cả hai người. Tình thế lúc này vô cùng cấp bách. Thế nên hắn nhanh chóng kẹp lá bùa vào tấm vải kia. Hướng về phía nữ quỷ, hắn thét lớn:
- Hấp thụ.
Nữ quỷ kia tốc độ thậm chí còn nhanh hơn hắn. Mũi vuốt sắc bén đâm xuyên qua người hắn mà đồng thời, tay hắn đã chạm vào người cô ta.
Một cơn lũ yêu khí mạnh mẽ như thủy triều lập tức bị cuốn ra theo tay hắn. Mà hướng đến của nó lại chính là nữ xác ướp kia.
Đôi mắt xanh rực rỡ phát sáng trong đêm đen vô hạn. Cô nhìn nữ quỷ, một tay cô đặt lên ngực cô ta. Cô thét lớn bằng tất cả sức lực của mình:
- Diệt hồn.
Uỳnh đùng. Một tia sét mãnh liệt xé rách cả bầu trời ngay khoảnh khắc ấy. Sau tiếng sét đó, có hai thân ảnh ngã xuống ngất đi không biết trời đất.
Nhìn từ xa, qua làn mưa đổ ầm ầm như thác nước, hắn mơ màng nhìn thấy cảnh tượng ấy. Một nữ quỷ đang liếm láp mớ bông vải trắng tinh, còn cô gái xác ướp thì nằm đó không có chút phản kháng. Hệt như một liều thuốc kích thích dây thần kinh não bộ, một cơn ớn lạnh chạy xuyên suốt thân thể hắn khiến cho đám da gà nổi lên rần rần.
- Má ơi, có cần ớn lạnh vậy không chứ.
Cô lúc này như một khác bánh tét mà lộn qua lộn lại dưới nền đất. Như để tránh cái lưỡi kinh dị kia, cô vừa lăn vừa khóc lớn tiếng:
- Oa hu hu, lão đạo sĩ chết dẫm. Thả ta ra đi.
Hắn, nghe thấy chứ. Thế nhưng với lực đánh mạnh mẽ lúc nãy thì bây giờ hắn còn không cử động nổi cơ thể nữa, huống hồ gì giải phóng bùa chú cho cô xác ướp kia. Hơn thế nữa, cô là xác ướp cơ mà, sợ gì nữ quỷ chớ.
Bất ngờ vào lúc này, nữ quỷ kia ngữa mặt lên trời cười ha hả. Với chất giọng âm u như từ địa ngục đang vẫy gọi. Cô ta nhìn cô xác ướp với đôi mắt đỏ ngầu thèm thuồng:
- Xác ướp vạn năm. Yêu khí. Ta thích, ta rất thích. Mua ha ha…
Giọng cười của cô ta âm vang trong màn mưa tầm tả. Thậm chí nó còn át luôn cả tiếng mưa đang rơi.
Ngay sau khi cô ta dứt cười, miệng cô ta tru lên như để hút một cái gì đó. Và thứ gì đó chính là luồng yêu khí trong người cô gái xác ướp kia. Luồng sức mạnh ấy như một cơn lốc vòi rồng mạnh mẽ hướng về phía miệng nữ quỷ mà ồ ạt chui vào. Nhìn cảnh tượng ấy, cô hướng về phía hắn cất tiếng hét:
- Đạo sĩ chết bầm. Cô ta mà hút hết yêu khí của ta thì không ai sống nổi đâu.
Hình như cô ta nói đúng. Nữ quỷ kia vừa hút được mớ yêu khí của cô gái xác ướp thì quang mang đại thịnh. Sấm trên cao đánh ầm ầm kiên tu bất tận. Đôi mắt đỏ màu máu sáng rực cả màn đêm. Ánh sáng ấy hướng về phía hắn như đang tấn công.
- Khốn khiếp.
Ngay khi thấy ánh sáng đỏ kia lao đến mình, hắn đã vội vàng nhảy qua một bên. Hai tay hắn liên tục bắt thủ ấn, đồng thời những lá bùa từ trong người hắn cũng liên tục bay ra bao lấy cả thân thể của hắn. Mặc cho mưa rơi tầm tã, mặc cho sấm đánh liên hồi. Hắn vẫn đứng đấy, hiên ngang, oai hùng giữa đất trời đang gào thét. Nhìn hắn bây giờ nào có nét lười biếng lúc trước.
- Xuất.
Hô một tiếng, những lá bùa mặc kệ màn mưa lao đến tấn công nữ quỷ kia như những mũi tên bén nhọn. Tiếng xé gió, xé rách cả màng mưa vang lên ầm ĩ khiến cho nữ quỷ ấy phải cảm thấy e ngại. Nhìn con mồi đang bất lực giẫy dụa trước mặt, lại nhìn đám bùa chú kia lao đến. Nếu như cô ta không né đám bùa chú này thì công sức nãy giờ sẽ đổ sông đổ bể hết. Thế nên cô ta lui vội về sau rồi chạy biến đi trong tích tắc.
Nhẹ nhàng bước về phía cô gái xác ướp kia. Dường như sau khi bị hút yêu khí thì cô khá là mỏi mệt. Thế nhưng đôi mắt xanh sáng quắc vẫn chằm chằm nhìn về phía hắn không chớp mắt. Nói thừa, xác ướp lấy cái gì để chớp mắt chớ.
Liếc nhìn cô, hắn cất tiếng hỏi:
- Có sao không?
- Cởi trói cho ta.
Giọng cô bình bình cất lên. Thật không biết là cô đang giận hay đang tức nữa.
Hắn nhìn cô đôi chút, thế rồi tay hắn hướng về phía cô.
- Thâu.
Những sợi dây trói buộc cô nhanh chóng rút lại hóa thành lá bùa rồi bay vào tay hắn. Khi cô vừa được cởi trói, cô lập tức lao về phía hắn. Bàn tay đầy vuốt nhọn hướng về phía hắn như muốn xử hắn ngay tức thì.
Lui vội về sau, hắn giơ một lá bùa lên trước mặt cô.
- Ta biết ta đẹp trai nhưng cũng đừng có lao vào ta như thế. Không thì bị trói nữa đừng trách ta đấy.
Cô ngã rầm.
- Ta thật sự sợ độ tự tin của ngươi đó. Ta muốn cắn ngươi. Hừ hừ
- Bớt đùa đi. Nữ quỷ kia chạy đi đâu rồi kìa. Để cô ta thoát thì ta nghĩ không hay lắm đâu.
Cô nhìn hắn chăm chú rồi thở dài.
- Ta có thể lần theo mùi của nữ quỷ đó. Nhưng mà…
- Hết sức rồi chứ gì. Xác ướp vạn năm mà sao yếu thế.
Hắn lười biếng đáp trả cô. Mắt vẫn dõi về hướng nữ quỷ kia biến mất
- Ngươi…
Cô hai tay chống nạnh, có vẻ như cô đang rất là tức giận. Cả lời nói cũng bị tắc ở cổ mà không nói thêm được lời nào.
- Đi thôi.
Hắn ra hiệu cho cô. Nhưng cô chỉ đứng đó khoanh tay mà chẳng động đậy chút nào. Đi được vài bước, hắn cảm thấy như thiếu thiếu cái gì đó, hắn xoay đầu lại thì thấy cô vẫn đang đứng ở chỗ cũ. Nhau mày, hắn cất tiếng:
- Sao còn không đi.
- Ta không thích.
Im lặng nhìn cô một lát, hắn đưa một lá bùa lên mắt rồi bật cười:
- Ây chà chà, hóa ra là hết sức mạnh cơ đấy.
Cô tức giận quay qua nhìn hắn:
- Ai nói chứ? Ai nói ta hết sức mạnh?
Phe phẩy lá bùa trong tay, hắn bước lại gần cô cất tiếng như châm chọc:
- Đây là bùa giám định đấy.
Nói xong hắn cười một nụ cười thật gian manh:
- Tên: Thảo My, tuổi: hơn một vạn, sức mạnh: gần cạn kiệt.
- Dừng.
Không đợi hắn nói hết, cô đã ra hiệu dừng lại cuộc nói chuyện nhạt nhẽo này.
- Ta theo ngươi. Nhưng ngươi phải hứa là có chuyện gì thì phải bảo vệ ta.
Hắn cười cười gật đầu. Thế rồi hắn ra hiệu mời cô đi trước. Trừng đôi mắt xanh rực của mình về phía hắn, cô chống nạnh cất tiếng:
- Gì? Kêu ta đi trước thì làm sao ngươi bảo vệ ta được.
Hắn tỏ vẻ gian manh cười nói:
- Không sao đâu, cô cứ yên tâm mà đi trước nhé.
Có lẽ đang rất tức giận, cô chỉ tay thẳng vào mặt hắn mà không nói nên lời. Còn hắn thì vẫn cứ mặt dày ra hiệu mời cô. Dưới màn mưa tầm tả, hai người đứng đấy im lặng không nói tiếng nào.
Tiếng mưa rơi cuối cùng cũng bị cắt ngang bởi câu nói của hắn:
- Thôi được. Để ta đi trước.
(Vâng, sau khi nhìn nhau cả mấy phút mà không có hiện tượng sét quánh cái rầm thì nam nhân vật chính của chúng ta cất tiếng như thế đấy. Là anh chịu thua hay không tắm mưa nổi nữa đấy hả. Xin lỗi các bạn, là tôi không giữ được bình tĩnh. Cảm ơn.)
Tiếp tục quay lại câu chuyện, cô gái xác ướp của chúng ta toát lên vẻ đắc ý nồng đậm. Đợi sau khi hắn đã quay lưng về phía cô rồi, cô chợt đưa tay lên làm động tác đấm đấm về phía hắn. Tất nhiên là không thể để cho tên trước mặt cô biết.
Dọc qua hành lang, những vũng máu đỏ tươi vương vãi ra khắp sàn nhà. Trong bóng tối, có thể lờ mờ thấy được những mảnh vụn vương vãi mà trước đây không lâu, những thứ đó có thể là một con người đang khỏe mạnh. Màu máu hắt lên một màu đỏ rực rỡ, như u mình, như tử vong. Từ trước tới nay, hắn dường như chưa gặp cảnh tượng nào ghê gợn hơn thế. Máu, máu nhiều đến mức có thể chảy thành dòng.
Dự cảm không lành xuất hiện trong người hắn là điều tất yếu. Bất chợt đâu đây có tiếng thét thê lương vọng lên giữa màn mưa gió ầm ỉ.
- Đi nào.
Bất kể hình tượng, hắn, một pháp sư, nắm lấy tay cô.
- Người ta…
Ngay khi hắn vừa nắm lấy tay, cô đã cất tiếng như ngạc nhiên mà cũng như ngại ngùng. Quái, nữ xác ướp biết ngại ngùng. Đùa nhau à. Thế nhưng hắn chẳng thèm để ý đến cô nói gì mà lập tức phóng vội theo dãy hành lang toàn máu là máu kia.
- Không kịp đâu. Nữ quỷ kia đã hấp thụ yêu khí của ta nên nó đã mạnh mẽ đến mức khó tiêu diệt rồi.
Cô vừa chạy vừa nói với hắn. Có cảm giác cô xác ướp này cũng không ghét đạo sĩ cho lắm.
- Ta biết.
Hắn một mực nhìn về phía trước, câu nói của hắn thoảng vào tai cô như một cơn gió. Thoáng ngạc nhiên, cô cất tiếng hỏi tiếp:
- Ngươi biết, ngươi biết thì ngươi còn chạy theo làm gì?
Lần này hắn chọn im lặng và cô cũng vậy. Chẳng mấy chốc, cả hai đã đứng trước căn phòng chính của gia trang rộng lớn này. Và trước mặt họ là căn phòng bị đánh tan cả cửa chính. Một người con gái mặc áo trắng, đầu tóc rũ rượi đang từng bước tiến về phía trước. Xung quanh cô ta là xác người nằm la liệt. Chân tay họ thậm chí bị xẻ thành nhiều mảnh nhỏ, máu phun ra khắp tường như những đóa hoa đỏ kì dị mà thê lương. Nhìn mặt những người nằm ở đó có thể thấy được họ đã hoảng sợ cực độ trước khi bị nư quỷ kia làm thịt. Và trước mặt cô ta hiện giờ là một lão béo đang bò dần về phía sau. Mặt lão ta mồ hôi tươm như thác đổ.
Cố gắng áp chế cái bao tử đang cuộn trào của mình xuống, hắn hét lớn:
- Dừng tay.
Cô đứng bên cạnh hắn nên vừa nhìn cái biểu cảm của hắn lập tức cô biết được hắn đang bị cái gì. Là nhìn thấy xác người nên sợ đó mà. Tên này cũng không gan cho lắm ấy nhỉ.
Nghe tiếng từ đằng xa, lão béo kia thoáng thấy thân hình của hắn đã vội hét lớn:
- Mau cứu ta. Mau cứu ta với.
Và lẽ dĩ nhiên là nữ quỷ cũng nghe thấy tiếng hét của hắn. Thế nên cô ta lập tức quay lại. Ngay khi ánh nhìn của cô ta hướng đến hắn, hắn đã kéo cô xác ướp ra trước mặt.
- Này, làm gì thế. Định chơi xấu à. Buông ta ra.
Cô lập tức biết tên cô hồn này định đem cô làm bia đỡ đạn đấy. Cô liền hét toáng lên trông thấy.
Không đợi cô la hết, hắn đã lớn tiếng:
- Này, con mồi của ngươi ở đây này. Qua đây.
- Ngươi…
Cô dùng đôi mắt xanh rực rỡ của mình ngước lên trừng trừng hắn. Đúng lúc đó, hắn cũng cúi đầu xuống. Chuyện gì sẽ xảy ra, chuyện gì sẽ xảy ra đây. Vâng, chúng ta không có cái thể loại cúi xuống môi chạm môi đâu nhé. Cảm ơn đã hồi hộp.
Cúi xuống sát bên tai của cô, hắn cất tiếng nói khẽ và nhanh.
- Đứng im. Đừng nhún nhích.
Nữ quỷ trông thấy cô gái xác ướp thì như trông thấy một món ngon đến lạ kỳ. Cô ta hú lên một tràng quái dị. Thế rồi bằng tốc độ ma ảnh của mình, cô ta lao về phía hắn và cô với nguồn sức mạnh không gì cản nổi.
- Đừng.
Dường như vào lúc này, cô đã quên đi mình là xác ướp. Thế nên cô hét toáng lên như thế đấy.
Trong khoảng khắc đó, hắn kéo vội cô về phía sau, đồng thời trong tay hắn xuất hiện một lá bùa màu vàng tươi rực rỡ.
- Phản.
Hắn hét lên, đồng thời lá bùa trong tay hắn phát sáng rực rỡ. Một vòng ánh sáng vàng rực bảo vệ hắn trước nữ quỷ kia khiến cho cô ta bị phản ngược về sau. Cả thân thể cô ta bắn vụt qua hàng loạt dãy phòng tạo nên tiếng động ầm ầm mãnh liệt.
Móc một lá bùa khác trong người ra, đưa đến trước mặt cô, hắn quát khẽ:
- Mau đưa chút máu đây.
Im lặng, cô im lặng ngạc nhiên nhìn hắn như một tên ngốc. Anh hai à, người ta là xác ướp đó, lấy đâu ra máu cho anh hai đây chứ.
Đáp lại sự ngạc nhiên cảu cô, hắn quay lại với nét mặt giận dữ.
- Mau đưa chút máu lên lá bùa.
Lần này có chút kiềm chế không được, cô hét toáng vào mặt hắn:
- Ngươi có bị khùng không, ta là xác ướp thì lấy đâu ra máu cho ngươi.
- Ta…
Hắn đơ người nhìn cô. Phải ha, xác ướp như cô thì lấy đâu ra máu chứ. Bất chợt hắn nói tiếp:
- Vậy đưa cái gì đó trong ngươi cô ra lẹ đi.
- Cái… cái gì là… cái gì chớ?
Cô ấp úng ngại ngùng lắp bắp đáp lời hắn. Hắn lúc này có xung đột như muốn nổi điên rồi. Hắn nhanh chóng nói:
- Đây là bùa thu, có thể rút phần khí không thuộc về người sở hữu. Nhưng cần máu của chủ nhân phần khí đó mới kích hoạt được.
Hắn vừa dứt câu, một chiếc lưỡi đỏ hoe như một con mãng xà lao nhanh trong màn mưa. Cái lưỡi ấy trực tiếp đâm xuyên người hắn.
- Phụt…
Phun ra một ngụm máu, cả cô và hắn đều sững sờ nhìn vết thương sâu hoắm trên người hắn. Rồi cả hai lại chầm chậm xoay đầu hướng về phía chiếc lưỡi kia phóng ra. Từ trong đống đổ nát, một ma nữ với mái tóc bung dài, gương mặt nanh ác dễ sợ với đôi mắt đỏ như máu bước ra từng bướctừ địa ngục sâu thẳm. Rút chiếc lưỡi dài ngoằn của mình lại. Cô ta liếm mép rồi cười. Máu của hắn nương theo chiếc lưỡi đỏ hoe của cô ta mà văng lên không trung rồi bị màn mưa hòa tan trong giây lát.
Ngay khi chiếc lưỡi kia được rút ra, một vòi máu phún ra từ vết thương của hắn. Ngạc nhiên đến mức không tin nổi, hắn dựa hẳn vào người cô, tay vẫn cầm chặt lá bùa.
- Mau… mau lên, ta cần… cần máu của ngươi.
Quay đầu nhìn hắn, lại nhìn tiếp về phía nữ quỷ, cô điên tiết thét lớn:
- Bà đây chỉ muốn đi ăn thôi mà. Là ngươi ép ta. A a a…
Một tay đỡ lấy hắn, tay còn lại của cô bắt ấn liên tục. Trong màn mưa nhẹ nhàng xuất hiện một vòng tròn với vô số hình thù kỳ dị bên trong. Bỗng chốc từ bên trong vòng tròn ấy xuất hiện hàng loạt xác ướp di động lao ra tấn công nữ quỷ kia.
Không hổ danh là kẻ mạnh nhất khu này vào lúc này, nữ quỷ kia nhanh chóng phá nát đám xác ướp mà cô triệu hồi. Bằng lưỡi và móng vuốt của mình, xác ướp của cô cứ nhất loạt ngã xuống không thương tiếc.
Đứng bên cạnh cô, hắn biết rõ cô đã cạn kiệt sức mạnh. Nếu cứ thế này thì đạo hạnh ngàn năm của cô sẽ nhanh chóng tiêu tan. Vô thức, hắn vươn tay nắm chặt lấy tay cô ngăn không cho cô bắt ấn tiếp.
- Dừng… dừng lại. Nếu cô còn tiếp tục… cô… cô sẽ…
Hắn thều thào. Cô mặc kệ lời hắn nói mà giũ tay hắn ra rồi bắt ấn tiếp tục.
- Dừng lại đi.
Hắn lại một lần nữa đưa tay nắm lấy bàn tay quấn đầy băng vải của cô:
- Mau… cho ta… một phần gì đó của ngươi. Mau…
Nhìn đám xác ướp của mình liên tục bị phá hủy, cô đau đớn vô hạn. Cô cũng thật không nỡ nhìn bọn chúng phải hy sinh vô ích. Chậm rãi buông tay xuống, cô nhìn hắn bằng đôi mắt nghi ngờ.
- Có được không.
Hắn ngước lên nhìn cô, cô có thể thấy rõ ràng được một vẻ quyết tâm và chắc chắn mãnh liệt trong mắt hắn.
Khẽ gật đầu với hắn, cô đưa tay lên miệng. Xoạt một tiếng, mảnh vải quấn tay cô bị xé toạt ra lộ ra một ngón tay khẳng khiu đen nhẻm.
Đưa mảnh vải cho hắn, nhìn thấy đôi mắt hắn chăm chú vào ngón tay xấu xí của mình. Cô vội vàng giấu nó đi.
Nhận lấy mảnh vải trong tay cô, hắn nói khẽ:
- Cảm… ơn, sau… sau chuyện này, ta… ta sẽ giúp cô lấy lại hình dáng.
Cô lắc đầu. Dường như cô đang cười nhưng giọng cô lại lạnh lùng:
- Không cần cảm ơn ta. Mau xử lý ả kia đi.
Gật đầu, hắn dùng hết sức mình đứng dậy. Thế nhưng vết thương quá sâu khiến hắn không đứng một mình được. Loạng choạng như một tên say rượu, thân người hắn ngã chúi về phía trước. Bất chợt có một cánh tay nhỏ bé đỡ lấy hắn.
Không kịp nói lời cảm ơn, nữ quỷ kia đã đến trước mặt cả hai người. Tình thế lúc này vô cùng cấp bách. Thế nên hắn nhanh chóng kẹp lá bùa vào tấm vải kia. Hướng về phía nữ quỷ, hắn thét lớn:
- Hấp thụ.
Nữ quỷ kia tốc độ thậm chí còn nhanh hơn hắn. Mũi vuốt sắc bén đâm xuyên qua người hắn mà đồng thời, tay hắn đã chạm vào người cô ta.
Một cơn lũ yêu khí mạnh mẽ như thủy triều lập tức bị cuốn ra theo tay hắn. Mà hướng đến của nó lại chính là nữ xác ướp kia.
Đôi mắt xanh rực rỡ phát sáng trong đêm đen vô hạn. Cô nhìn nữ quỷ, một tay cô đặt lên ngực cô ta. Cô thét lớn bằng tất cả sức lực của mình:
- Diệt hồn.
Uỳnh đùng. Một tia sét mãnh liệt xé rách cả bầu trời ngay khoảnh khắc ấy. Sau tiếng sét đó, có hai thân ảnh ngã xuống ngất đi không biết trời đất.
Tác giả :
Linh Phong