Lão Đại Tha Cho Em
Chương 15: Bị bắt cóc
Sau khi đã giải quyết xong chuyện ở đây, cũng không bị vướng vào trận bão cát, lão đại bỗng nhiên có tâm tình, ở lại thêm một tuần nữa.
Nhan Thanh Mẫn cô cũng chẳng khó khăn gì, nơi đây đẹp thế. Không ngắm cũng phí.
-"Lão đại, phía bên Chu Liễu tra không ra, hắn nói bên đó bảo mật khá cao tay. Hắn bị virus vào đến cửa số 8, tổng có 10 cửa. Nhưng lại thêm một tin tốt, đối thủ của chúng ta họ Ninh. Trước khi bị virus vào, Chu Liễu kịp thời moi ra." Ngô Sâm cúi người, ánh mắt sáng quắc nhìn vị lão đại đang ngồi trước mặt.
Họ Ninh.
Tin này là một tin tốt. Chỉ cần tra ra ai trong Ninh gia có liên quan đến thế giới ngầm, bọn xã hội đen hay tổ chức nào, nhưng đây là việc hơi khó khăn, tốn phần lớn thời gian.
Mặc kệ, có còn hơn không.
-"Bảo Chu Liễu rút đi." Ngụy Nhâm xoay người ra cửa sổ, đứng ngược ánh sáng, khiến bóng dáng anh bỗng nhiên mờ ảo lại nhu hòa hơn.
Tra được chừng đấy cũng được rồi. Bức dây động rừng, bây giờ nếu tiếp tục tra nữa, e rằng khó hơn lên trời.
Vậy nên, rút lui là cách tốt nhất.
-"Nhan Thanh Mẫn đâu?" Cô nhóc này lại chạy đi đâu chơi rồi?
Ngô Sâm thoáng ngập ngừng, nói:
-"Cô ấy... chạy qua bên Macao chơi casino rồi."
Thật đúng là, ở Ai Cập cũng chạy qua Macao được.
-"Cô ấy đi một mình à?"
-"Vâng, đi lúc sáng, cô ấy bảo tôi báo cho ngài một tiếng, nhưng thấy ngài đang ngủ nên tôi không dám làm phiền."
Ngụy Nhâm xoay người lại, nhếch mép nói:
-"Đặt vé đi Macao cho tôi."
Cô nhóc này phải trói bên người mới không chạy loạn.
Không không chạy đi Macao làm gì không biết.
---
Bên kia đại dương, Macao.
Nhan Thanh Mẫn cầm tờ giấy trên tay, ánh mắt lạnh băng, không khí trong phòng ngủ của khách sạn giảm xuống không phanh.
Đây có phải là sự thật?
Hay ai đó đang ngấm ngầm giở trò với cô?
Mắt cô nhìn xuống góc dưới cùng của tờ giấy.
[ Hẹn 8h00 A.M mai, tại Loco Coffee.]
Nhất định cô phải đi, đi để trả lời cho những câu hỏi đang nhảy múa trong trí óc cô.
---
[Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau. ]
Ngụy Nhâm nhíu mày nghe chiếc điện thoại đang 'bị' người phụ nữ lạnh băng trả lời.
Lần thứ ba rồi.
Cô ta không nghe máy của anh.
Ngụy Nhâm cảm thấy mình bị kinh thường, sắc mặt khó chịu, âm u như bão táp, nói với Ngô Sâm đang ngồi phía trước:
-" Tra nơi cô ta đang ở cho tôi."
-"Vâng."
Anh vừa đáp chuyến bay xuống Macao lúc 8h00. Vừa đi vừa gọi cho con nhỏ này ba cuộc, vẫn không ai bắt máy.
Đúng thật là gan bằng trời.
---
Loco Coffee, 8h00 A.M.
Nhan Thanh Mẫn vừa bước xuống xe, nhíu mày nhìn bảng hiệu của quán cà phê.
Đang định bước vào, bỗng nhiên cái ót bị đau một trận, trước mắt tối đen.
Ngất xỉu.
Trước khi ngất, Nhan Thanh Mẫn mắng thầm: Mẹ kiếp, đi bên anh ta toàn long nhong, thảnh thơi muốn chết. Không phòng bị một chút liền bị đập. Ngụy Nhâm, anh là tên khốn nạn!!
---
Khách sạn Nice.
-"Lão đại, cô Nhan đang ở Châu Phi, cụ thể ở Somalia."
Khu vực đang xảy ra bạo loạn đẫm máu nhất ở Châu Phi? Đang ở Macao ngon lành lại chạy sang đó. Cô ta đi tắm nắng à?
Ngụy Nhâm dù nghĩ thế, nhưng không khỏi nhíu mày một phen. Các ngón tay lần lượt gõ xuống mặt bàn gỗ, trầm tư.
Ngô Sâm biết anh đang suy nghĩ, bèn im lặng không quấy rầy anh.
Ha? Bắt cóc? Cũng gan gớm.
Anh nhướng mày, phân phó Ngô Sâm đặt vé đến Somalia.
Lần sau phải mua dây thừng mới được.
( Mayy :Để trói chân bà chị lại ấy mà:)))
Nhan Thanh Mẫn cô cũng chẳng khó khăn gì, nơi đây đẹp thế. Không ngắm cũng phí.
-"Lão đại, phía bên Chu Liễu tra không ra, hắn nói bên đó bảo mật khá cao tay. Hắn bị virus vào đến cửa số 8, tổng có 10 cửa. Nhưng lại thêm một tin tốt, đối thủ của chúng ta họ Ninh. Trước khi bị virus vào, Chu Liễu kịp thời moi ra." Ngô Sâm cúi người, ánh mắt sáng quắc nhìn vị lão đại đang ngồi trước mặt.
Họ Ninh.
Tin này là một tin tốt. Chỉ cần tra ra ai trong Ninh gia có liên quan đến thế giới ngầm, bọn xã hội đen hay tổ chức nào, nhưng đây là việc hơi khó khăn, tốn phần lớn thời gian.
Mặc kệ, có còn hơn không.
-"Bảo Chu Liễu rút đi." Ngụy Nhâm xoay người ra cửa sổ, đứng ngược ánh sáng, khiến bóng dáng anh bỗng nhiên mờ ảo lại nhu hòa hơn.
Tra được chừng đấy cũng được rồi. Bức dây động rừng, bây giờ nếu tiếp tục tra nữa, e rằng khó hơn lên trời.
Vậy nên, rút lui là cách tốt nhất.
-"Nhan Thanh Mẫn đâu?" Cô nhóc này lại chạy đi đâu chơi rồi?
Ngô Sâm thoáng ngập ngừng, nói:
-"Cô ấy... chạy qua bên Macao chơi casino rồi."
Thật đúng là, ở Ai Cập cũng chạy qua Macao được.
-"Cô ấy đi một mình à?"
-"Vâng, đi lúc sáng, cô ấy bảo tôi báo cho ngài một tiếng, nhưng thấy ngài đang ngủ nên tôi không dám làm phiền."
Ngụy Nhâm xoay người lại, nhếch mép nói:
-"Đặt vé đi Macao cho tôi."
Cô nhóc này phải trói bên người mới không chạy loạn.
Không không chạy đi Macao làm gì không biết.
---
Bên kia đại dương, Macao.
Nhan Thanh Mẫn cầm tờ giấy trên tay, ánh mắt lạnh băng, không khí trong phòng ngủ của khách sạn giảm xuống không phanh.
Đây có phải là sự thật?
Hay ai đó đang ngấm ngầm giở trò với cô?
Mắt cô nhìn xuống góc dưới cùng của tờ giấy.
[ Hẹn 8h00 A.M mai, tại Loco Coffee.]
Nhất định cô phải đi, đi để trả lời cho những câu hỏi đang nhảy múa trong trí óc cô.
---
[Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau. ]
Ngụy Nhâm nhíu mày nghe chiếc điện thoại đang 'bị' người phụ nữ lạnh băng trả lời.
Lần thứ ba rồi.
Cô ta không nghe máy của anh.
Ngụy Nhâm cảm thấy mình bị kinh thường, sắc mặt khó chịu, âm u như bão táp, nói với Ngô Sâm đang ngồi phía trước:
-" Tra nơi cô ta đang ở cho tôi."
-"Vâng."
Anh vừa đáp chuyến bay xuống Macao lúc 8h00. Vừa đi vừa gọi cho con nhỏ này ba cuộc, vẫn không ai bắt máy.
Đúng thật là gan bằng trời.
---
Loco Coffee, 8h00 A.M.
Nhan Thanh Mẫn vừa bước xuống xe, nhíu mày nhìn bảng hiệu của quán cà phê.
Đang định bước vào, bỗng nhiên cái ót bị đau một trận, trước mắt tối đen.
Ngất xỉu.
Trước khi ngất, Nhan Thanh Mẫn mắng thầm: Mẹ kiếp, đi bên anh ta toàn long nhong, thảnh thơi muốn chết. Không phòng bị một chút liền bị đập. Ngụy Nhâm, anh là tên khốn nạn!!
---
Khách sạn Nice.
-"Lão đại, cô Nhan đang ở Châu Phi, cụ thể ở Somalia."
Khu vực đang xảy ra bạo loạn đẫm máu nhất ở Châu Phi? Đang ở Macao ngon lành lại chạy sang đó. Cô ta đi tắm nắng à?
Ngụy Nhâm dù nghĩ thế, nhưng không khỏi nhíu mày một phen. Các ngón tay lần lượt gõ xuống mặt bàn gỗ, trầm tư.
Ngô Sâm biết anh đang suy nghĩ, bèn im lặng không quấy rầy anh.
Ha? Bắt cóc? Cũng gan gớm.
Anh nhướng mày, phân phó Ngô Sâm đặt vé đến Somalia.
Lần sau phải mua dây thừng mới được.
( Mayy :Để trói chân bà chị lại ấy mà:)))
Tác giả :
Nguyễn Ân Ân