Lão Ca, Cứu Mạng A!

Chương 7

“Chủ nhân, rời giường!"

Sáng sớm, ánh nắng ấm áp chói mắt chiếu qua cửa sổ, Phương Nguyên Tùng đang ở trong mộng cùng Chu Công chơi cờ đã có người không thức thời đến làm hắn tỉnh mộng. Phương Nguyên Tùng lúc ngủ rất đáng ghét, kêu dậy mãi không được, tiếp tục vào trong mộng gặp Chu Công.

Tiểu thiếu niên bên cạnh cau mày đáng yêu, tới gần Phương Nguyên Tùng, ở bên tai hắn kêu: “Chủ nhân, rời giường! Nắng chiếu đến mông rồi!"

“Tránh ra, đừng làm phiền tôi!" Phương Nguyên Tùng nhắm mắt lại, không kiên nhẫn đẩy cậu ra.

“Chủ nhân thối, tên heo lười này, không được ngủ nướng, mau dậy… May dậy…" Gây nhiễu để hắn tỉnh mộng nhưng vẫn không thành công khiến tiểu ác ma có điểm tức giận, nắm lấy tai Phương Nguyên Tùng.

“Tiểu nô lệ chết tiệt, dám nhiễu chủ nhân ngủ, cậu muốn tạo phản à…" Phương Nguyên Tùng rốt cuộc mở to mắt, lửa giận ngút trời mắng, nhưng khi hắn nhìn đến Cao Vũ, nháy mắt không thốt nên lời. Chỉ thấy Cao Vũ đeo đôi tai thỏ màu đỏ hắn thích nhất, trên người chỉ mặc một cái tạp dề màu phấn hồng hình dâu tây tình thú mà hắn đến chỗ Đại Hoa lấy, tạp dề tựa hồ có chút lớn, làm cho thù du trước ngực Cao Vũ như ẩn như hiện, làm cho người ta chảy nước miếng. Thân thể làm cho người ta tâm viên ý mãn, đầu vai mượt mà đáng yêu, đôi tay tinh tế thanh tú, tấm lưng bóng loáng như ngọc, mông nhỏ đầy đặn mềm mại, hai chân thon dài hoàn toàn bại lộ trong không khí, Phương Nguyên Tùng nhìn đến miệng lưỡi khô khốc, sắp mất máu mà chết.

“Ha ha, không nghĩ tới chủ nhân thế nhưng cũng sẽ ngủ nướng như tiểu hài tử, thật đáng yêu!" Cao Vũ không để ý bộ dáng trợn mắt há mồm của nam nhân, hướng nam nhân đáng yêu tươi cười, lớn mật cười nói.

“Cậu… Cậu sao lại mặc thành như vậy?" Nam nhân gắt gao nhìn chằm chằm Cao Vũ, thanh âm khàn khàn, đáy mắt tất cả đều là tình dục lưu quang. Nếu là bình thường Cao Vũ dám lớn mật như hiện tại, hắn nhất định sẽ rất tức giận, hung hăng chỉnh Cao Vũ một chút. Nhưng trong đầu hắn hiện tại đều là vì sao Cao Vũ mặc thành như vậy, trong mắt chỉ có bộ dáng vừa tình dục vừa đáng yêu của cậu, hắn vì Cao Vũ mà điên cuồng rồi.

“Thực xin lỗi! Bởi vì người ta tìm không thấy quần áo mặc, cho nên đành phải lấy tạp dề trong hộp màu đen của chủ nhân mặc vào, tiểu nô lệ không được chủ nhân cho phép đã tự tiện chạm vào đồ của chủ nhân, chủ nhân sẽ không tức giận tiểu nô lệ chứ!" Cao Vũ vội xin lỗi, nét mặt thanh tú biểu lộ một chút ngượng ngùng.

“…"

“Xin chủ nhân đừng sinh khí, tiểu nô lệ không dám có lần sau! Chủ nhân tốt nhất, tiểu nô lệ yêu chủ nhân nhất, xin chủ nhân đừng nóng giận!" Không đợi nam nhân trả lời, Cao Vũ ôm cổ nam nhân đáng thương hề hề làm nũng, một bên cầu xin một bên vặn vẹo eo nhỏ, vừa vặn làm cho mông nhỏ ma sát đến chỗ mẫn cảm nhất của nam nhân.

Phương Nguyên Tùng thật sự muốn điên rồi, tuy rằng giữa hai người còn cách một tầng lông ngỗng, nhưng chăn rất mỏng, hắn có thể rõ ràng cảm giác được mông nhỏ của Cao Vũ có bao nhiêu mê người. Buổi sáng là thời điểm nam nhân dục vọng bạc nhược nhất, không biết Cao Vũ cố ý hay vô tình khiêu khích, hắn căn bản không thể điều khiển, tự động cương.

“Chủ nhân, anh sao lại không nói gì? Có phải thật sự sinh khí với tiểu nô lệ hay không?" Cảm giác được dưới mông có cái gì cứng rắn đứng lên chạm vào mình, ánh mắt Cao Vũ càng thêm đáng thương, mông cũng xoay lợi hại hơn.

“Đừng nhúc nhích! Tiểu yêu tinh chết tiệt!" Nam nhân rốt cuộc chịu không nổi, đem Cao Vũ kéo tới trong lòng, kích động kêu lên. Điên rồi, hắn thật sự muốn điên rồi, hắn không cần biết Cao Vũ mê người như thế nào, như thế làm cho người ta điên cuồng, tiểu trứng thối này nhất định là cố ý, sáng tinh mơ đã mặc thành như vậy dụ hoặc hắn, hắn dù thế nào cũng phải hung hăng làm cậu một chút.

“A —— chủ nhân, anh muốn làm gì?" Cao Vũ kinh hãi kêu một tiếng, vừa thẹn lại sợ hỏi, mắt to đáng yêu ngập nước nhìn nam nhân.

“Tiểu yêu tinh tỏ vẻ ngu ngốc cái gì! Nói cho tôi biết, cậu rốt cuộc học được thủ đoạn dụ hoặc nam nhân này ở đâu?" Phương Nguyên Tùng hận không thể lập tức một ngụm ăn cậu, tay muốn cởi bỏ tạp dề trên trên người cậu để hảo hảo “giáo huấn", nhưng bị cậu ngăn lại.

“Không phải! Người ta mới không có dụ hoặc chủ nhân! Chủ nhân háo sắc nga, mới sáng ra… Tối hôm qua không phải mới làm qua sao, thắt lưng người ta bây giờ còn đau nga… Chủ nhân thật xấu, người ta không thèm để ý chủ nhân!" Cao Vũ lấy tay bảo vệ tạp dề trên người, xấu hổ cùng khiếp giận liếc mắt nam nhân một cái, vừa làm nũng vừa oán giận nói, đẩy nam nhân ra đứng lên chạy xuống giường.

“Tiểu yêu tinh, không được chạy, mau trở về!" Phương Nguyên Tùng kích động muốn chết, sao có thể cho Cao Vũ chạy, liền xuống giường đuổi theo.

“Chủ nhân, tiểu nô lệ là tới gọi anh ăn sáng, tiểu nô lệ đặc biệt làm bữa sáng cho anh, mau ra ăn không nguội!" Cao Vũ chạy tới cửa, đột nhiên dừng lại xoay người nhìn Phương Nguyên Tùng cười ngọt ngào nói.

“Ăn sáng?" Phương Nguyên Tùng sửng sốt một chút, trong đầu lập tức hiện ra hình ảnh Cao Vũ chỉ mặc mỗi tạp dề, nửa thân trần trụi lộ ra mông nhỏ tại phòng bếp làm bữa sáng dâm mỹ đến cực điểm. Trong đầu mới vừa nghĩ, hắn lập tức liền cảm thấy mũi như bị một luồng nhiệt lưu đánh úp lại, hắn vội lấy tay lau máu mũi.

“Chủ nhân, mau ra nha, tiểu nô lệ chờ anh! Tiểu nô lệ sẽ ngoan ngoãn uy chủ nhân ăn sáng!" Thấy Phương Nguyên Tùng chảy máu mũi, Cao Vũ cười đến càng mê người, còn phao mị nhãn với Phương Nguyên Tùng, lập tức chạy ra ngoài.

Cao Vũ vừa đi ra, chợt nghe trong phòng ngủ truyền ra âm thanh đồ vật bị ném xuống, cậu lập tức cười xấu xa, trò đùa dai đã thành công, trên mặt đầy đắc ý.

Tuy rằng cậu chưa từng trải qua luyến ái, nhưng làm xã trưởng hí kịch xã, cậu xem qua rất nhiều tiểu thuyết tình yêu, cậu vô cùng tự tin rất nhanh là có thể bắt được trái tim Phương Nguyên Tùng. Cậu đã vạch ra kế hoạch, cam đoan mọi thứ sẽ dễ như trở bàn tay. Nam nhân đều là quỷ háo sắc, hơn nữa Phương Nguyên Tùng lại là tên siêu cấp háo sắc như thế. Cậu muốn bắt được tâm của Phương Nguyên Tùng, tất nhiên phải tốn nhiều tâm tư, cho nên cậu mới nhịn xuống cảm giác thẹn thùng chủ động ăn mặc hạ lưu biến thái như vậy, còn cố ý khiêu khích dụ hoặc hắn, nhưng lại cố tình không cho hắn thật sự làm, cậu muốn cho hắn xem được sờ được nhưng lại ăn không được, nam nhân đều thích nhất kiểu này đi.

Bất quá cậu thật không ngờ lão sắc quỷ kia lại bị mình dụ hoặc đến chảy máu mũi, còn mất mặt từ trên giường ngã xuống, nhớ tới bộ dáng vừa rồi của hắn thật sự là cười chết người. Ha ha, như vậy mà lão sắc quỷ đã chịu không nổi, sau này không biết lão sắc quỷ sẽ thế nào. Trước đây tên chết bầm này khi dễ, tra tấn cậu, hiện tại đến cậu thu thập hắn, cái gọi là vận đổi sao dời, cậu tuyệt đối sẽ không để cả đời bị người ta đùa bỡn khi dễ. Dù sao bất kể cậu làm cái gì đều có lý do chống đỡ, tử lão nhân sẽ không hoài nghi cậu, ha ha…

Nghĩ đến kế hoạch của mình, Cao Vũ cười càng tà ác, vui vẻ chạy vào nhà ăn…

Phương Nguyên Tùng rất nhanh liền đi tới nhà ăn, bị Cao Vũ làm cho mơ màng liên tục, tâm ngứa khó nhịn. Hắn muốn nhanh chóng nhìn thấy Cao Vũ, chỉ tùy tiện mặc áo ngủ liền ra ngoài, ngay cả tóc cũng không có chải, mặt cũng không có lau, đủ thấy hắn có bao nhiêu kích động.

Phương Nguyên Tùng vào nhà ăn liền nhìn thấy trên bàn là món ăn Trung Quốc kết hợp với món phương Tây, từ xa đã có thể ngửi được mùi thơm truyền đến, Cao Vũ đứng ở bàn ăn đối hắn cười ngọt ngào.

“Chủ nhân, anh đã đến rồi! Mau tới đây ngồi xuống, nếm thử bữa sáng mà tiểu nô lệ tỉ mỉ chuẩn bị cho anh!" Cao Vũ vừa thấy Phương Nguyên Tùng, lập tức liền nhiệt tình kéo hắn ngồi vào bàn ăn, sau đó mềm mại ngồi vào trong lòng hắn, hỏi: “Chủ nhân, anh thích ăn đồ Trung Quốc hay thức ăn phương Tây? Tôi bởi vì không biết chủ nhân thích gì cho nên mỗi thứ đều làm một chút."

“Món Tây đi!" Phương Nguyên Tùng thanh âm khàn khàn trả lời, ngũ quan góc cạnh hơi nhăn lại, Cao Vũ lại một lần vừa vặn ngồi ở chỗ mẫn cảm của hắn.

“Thật khéo! Tôi cũng thích ăn món Tây!" Cao Vũ cao hứng vỗ tay, cố ý hưng phấn một chút.

Phương Nguyên Tùng lập tức hít một hơi, vốn là dục hỏa chưa tan, bây giờ càng trở nên cứng rắn. Hắn vốn định làm Cao Vũ, nhưng lại luyến tiếc Cao Vũ vì hắn chuẩn bị “phục vụ đặc biệt" —— “uy " hắn ăn bữa sáng, không biết Cao Vũ muốn “uy " hắn như thế nào?

“Chủ nhân, anh cũng đói bụng rồi đi! Tiểu nô lệ uy anh ăn sáng, anh muốn ăn gì trước?" Cao Vũ ôm cổ nam nhân, tiến gần nam nhân ngọt ngào cười hỏi, tựa hồ hoàn toàn không biết nam nhân đang khó chịu.

Nam nhân căn bản không có tâm tư ăn uống, ánh mắt của hắn gắt gao nhìn chằm chằm thân thể động lòng người trong lòng, thân thể Cao Vũ mỗi một bộ phận đều vô cùng hoàn mỹ, làn da bóng loáng non mịn, óng ánh trong suốt, dưới ánh mặt trời có thể nhìn thấy mạch máu giấu dưới da, nhìn mạch máu tinh tế xinh đẹp kia, không biết vì sao lại làm hắn có suy nghĩ muốn liếm.

“Chủ nhân, anh nhìn chằm chằm tôi làm gì? Mau nói anh muốn ăn gì trước, bằng không tiểu nô lệ không có biện pháp hầu hạ anh! Uống sữa trước được không?" Liếc mắt nhìn nam nhân, Cao Vũ trong mắt hiện lên một tia cười trộm, ôn nhu truy vấn.

“Được!" Nam nhân bây giờ mới lấy lại tinh thần, có chút xấu hổ ho một tiếng, lập tức gật đầu. Trong lòng thầm bực, rốt cuộc là làm sao vậy, vì sao lại bị xú tiểu tử này mê hoặc, hoàn toàn không giống chính mình. Không phải mình nên đem cậu thần hồn điên đảo, đem cậu hoàn toàn đùa bỡn mới đúng sao? Như thế nào cảm giác hoàn toàn ngược lại!

Nam nhân không có thời gian nghĩ nhiều, bởi vì hắn thấy Cao Vũ không đưa sữa cho hắn mà lại đưa đến môi mình uống một ngụm.

Nam nhân còn chưa kịp phản ứng, Cao Vũ đã đem môi nhiễm hương sữa đưa lên, hôn lên môi nam nhân, đem sữa cho nam nhân.

Nam nhân nháy mắt choáng váng, hắn không nghĩ tới Cao Vũ nói uy hắn, hóa ra là dùng miệng nhỏ uy hắn. Hắn tuy cùng nhiều nữ nhân kết giao, nhưng chưa từng đùa loại trò chơi này, nhất thời toàn thân đều kích động, dục vọng đặt ở dưới mông Cao Vũ giống như nham thạch cháy đến nóng bỏng.

Cao Vũ nhìn nam nhân kích động vừa lòng cười trộm, uy nam nhân xong còn vươn đầu lưỡi phấn hồng liếm môi nam nhân, đem sữa bên khóe môi liếm sạch sẽ.

Nam nhân trừng lớn mắt, đầu óc hoàn toàn trì trệ, dục vọng đã muốn cương thiếu chút nữa bắn ra.

Cao Vũ lại uống một ngụm sữa uy nam nhân, môi vừa tới bên miệng nam nhân lập tức bị nam nhân kích cuồng hôn trụ. Nam nhân ôm chặt lấy Cao Vũ, phấn khởi vô cùng hôn cậu, đem sữa trong miệng cậu lấy ra, lại duỗi đầu lưỡi càn quét khoang miệng của cậu. Miệng Cao Vũ đều có hương vị ngọt ngào của sữa, làm cho nam nhân yêu thích, hận không thể ăn luôn cái miệng nhỏ của cậu, Cao Vũ còn cố ý lửa cháy đổ thêm dầu, bướng bỉnh tập kích đầu lưỡi của hắn.

Nam nhân sao có thể chịu được loại dụ hoặc này, lập tức quấn lấy đầu lưỡi của cậu hôn sâu, nhưng khi đầu lưỡi nam nhân chạm vào đầu lưỡi của cậu, Cao Vũ lại bướng bỉnh rụt vào. Nam nhân lập tức quấy đảo khoang miệng cậu, nhưng đầu lưỡi hắn tiến đến đâu cậu lại rụt vào đến đó, đầu lưỡi hai người ở trong miệng nhỏ của Cao Vũ kịch liệt đuổi chiến.

Nam nhân rốt cuộc giận, hung hăng cắn miệng Cao Vũ một chút, Cao Vũ mới ngoan ngoãn dừng lại, cho nam nhân hảo hảo hôn. Nam nhân quấn lấy đầu lưỡi cậu, giống như hai linh xà giao phối, gắt gao quấn cùng một chỗ, tiếng nước dâm mỹ tràn ngập ở bên tai hai người giống như xuân dược làm cho hai người bị mê hoặc hôn càng ngày càng sâu, càng ngày càng trầm mê.

Có người nói “hôn" là ma pháp thần kỳ nhất trên đời, nó có thể cho đôi nam nữ hoàn toàn xa lạ nháy mắt liền yêu đối phương, Cao Vũ trước đây vẫn không tin, cảm thấy vô cùng buồn cười. Nhưng lúc này không biết vì sao cùng nam nhân ngọt ngào hôn nồng nhiệt, cậu đột nhiên cảm thấy có một chút thích nam nhân, một loại cảm giác xa lạ đang từ trong lòng chậm rãi dâng lên.

Không được! Cậu sao có thể thích hắn, hắn là kẻ thù của cậu! Cao Vũ trong đầu hiện lên một tia sợ hãi, vội đẩy nam nhân ra.

Nam nhân bất mãn nhíu mày, nghi hoặc nhìn Cao Vũ.

“Chủ nhân, tiểu nô lệ rất ‘đói’!" Cao Vũ cười ngọt ngào, đôi môi đỏ mọng nũng nịu khiêu khích nói, hạnh mâu quyến rũ nhìn nam nhân. Vốn kế hoạch của cậu là “uy " nam nhân ăn gì đó, sau đó cùng hắn “ngoạn" một chút, đem lí trí của hắn mất kiểm soát, sau đó mới tiến hành bước tiếp theo – “dụ hoặc". Nhưng vì tránh phát sinh tình huống xấu, cậu quyết định trước tiên phải trực tiếp tiến hành bước cuối cùng, cũng là bước quan trọng nhất.

“Cậu đói bụng?" Nam nhân đầu tiên là hơi giật mình, lập tức nắm cằm Cao Vũ, nở nụ cười tà ác. Nếu vật nhỏ dụ hoặc hắn lần nữa, hắn sao có thể không biết phong tình, vật nhỏ muốn ngoạn, hắn liền cùng cậu hảo hảo ngoạn.

“Tiểu nô lệ muốn ăn, tiểu nô lệ muốn chủ nhân ‘uy’!" Cao Vũ gật đầu, mị nhãn như tơ, mỗi một chữ đều tràn ngập dụ hoặc vô hạn.

“Cậu muốn ăn gì? Muốn chủ nhân uy cậu ăn thịt heo bổng của chủ nhân sao?" Nam nhân nuốt nước miếng, hạ lưu cười xấu xa nói, kéo tay Cao Vũ sờ đại thiết bổng đang liều mạng rít gào muốn giải phóng dưới mông cậu. Nam nhân luôn luôn ổn trọng thành thục, có thể nói là hoàn mỹ hôm nay lại lần nữa thất thố, đầu tiên là bị Cao Vũ dụ hoặc đến chảy máu mũi, sau đó là ngã xuống giường, hiện tại lại mất hình tượng nuốt nước miếng, giống hệt một tên háo sắc.

“Chủ nhân, anh xấu lắm! Người ta muốn ăn sandwich, bảo anh uy tôi ăn sandwich, anh nghĩ gì vậy! Đại sắc lang!" Cao Vũ ngượng ngùng vội rút tay ra, mặt đỏ bừng, liếc mắt nam nhân một cái giận dữ mắng.

“Sandwich? Cậu không có làm sandwich!" Khuôn mặt tuấn tú hiện lên một chút thất vọng, nam nhân cúi đầu nhìn bàn ăn, trên bàn cái gì cũng có nhưng là không có sandwich Cao Vũ muốn “ăn".

“Ai nói không có? Người ta bây giờ mới làm!" Cao Vũ ngượng ngùng cười, đột nhiên đứng lên quỳ đến giữa hai chân nam nhân.

Nam nhân đang tò mò Cao Vũ muốn làm gì, đã thấy Cao Vũ kéo vạt áo ngủ của hắn, sau đó lại kéo quần lót của hắn xuống. Hắn đã sớm cứng rắn, tiểu huynh đệ lập tức bắn ra, đập mũi Cao Vũ.

Cao Vũ trong mắt nhanh chóng hiện lên một tia giật mình, nhưng cậu lập tức giấu đi, kiều mỵ nhẹ nhàng liếm nam căn đỏ bừng của nam nhân một chút, cười mắng: “Xấu xa, cũng dám đánh tôi, để xem tôi ăn anh ra sao!" Lão nam nhân này cùng huynh đệ của hắn đều siêu cấp đáng giận, không, là so với hắn còn ghê tởm hơn một trăm lần mới đúng, nó mỗi lần đều làm cậu không xuống giường được, làm cho mông cậu thảm hề hề, hôm nay nhìn cậu như thế nào thu thập nó.

Nghe thấy Cao Vũ đáng yêu quở trách, nam nhân như bị máu dồn lên não, tiểu huynh đệ thiếu chút nữa bùng nổ, toàn thân kích động không thôi. Cao Vũ nói muốn ăn sandwich, lại làm ra loại tư thế này, còn đối với tiểu huynh đệ của hắn nói như vậy làm cho người ta mơ màng, cậu sẽ không là muốn…

Nghĩ đến loại khả năng kia, nam nhân hưng phấn đến chịu không nổi, hướng Cao Vũ cổ vũ nói: “Tiểu nô lệ, cậu không phải muốn ăn sandwich sao? Còn không mau làm sandwich, cho chủ nhân ‘uy ‘ cậu."

“Chủ nhân, anh gấp cái gì? Là tiểu nô lệ đói bụng, cũng không phải anh đói bụng!" Cao Vũ giả bộ thẹn thùng, trong lòng cười thầm: tử lão nhân là anh cho tôi làm, về sau cũng đừng hối hận.

“Tiểu nô lệ, cậu không phải nói làm sandwich sao? Cậu chỉ làm bánh, xúc xích đâu?" Nam nhân thanh âm ám ách hỏi, cả người đều bởi vì hưng phấn mà run nhè nhẹ, kỳ thật hắn đã đoán được “xúc xích" ở đâu.

“Chủ nhân không cần sốt ruột, xúc xích không phải ở trong này sao!" Cao Vũ nhếch môi, tay nắm lấy đại thiết bổng giữa hai chân nam nhân, đối với nam nhân lắc lắc, phao mị nhãn siêu cấp câu hồn cho hắn.

“Yêu tinh! Cậu thật sự là yêu tinh, nói, cậu cùng ai học được loại câu dẫn nam nhân này!" Nam nhân kích động nắm lấy tóc Cao Vũ, phấn khởi lớn tiếng mắng.

Cao Vũ không có trả lời câu hỏi của hắn, mà lại cười quyến rũ cầm lấy hai khối bánh, sau liền đem hai khối bánh hướng tới “xúc xích lớn" của nam nhân, đem “xúc xích lớn" khí phách hiên ngang gắt gao áp lại, biến thành một cái “sandwich" hàng thật giá thật.

“Chủ nhân, ‘sandwich’ làm rất ngon, tiểu nô lệ muốn ăn! Chủ nhân mau uy tiểu nô lệ ăn đi!" Cao Vũ hướng nam nhân tươi cười vô cùng sáng lạn, không đợi nam nhân mở miệng, liền cúi đầu ăn sandwich “mỹ vị".

Đại thiết bổng hùng tráng uy vũ của nam nhân bị hai khối bánh gắt gao bao trụ, chỉ lộ ra đại quy đầu màu đỏ sậm ở bên ngoài, như vậy vừa buồn cười, lại tình dục hạ lưu đến cực điểm. Chỉ thấy Cao Vũ vươn đầu lưỡi, trước đùa liếm hấp quy đầu của nam nhân, đem quy đầu liếm ướt.

“Ân… Ngô ân… A…" Nam nhân tựa lưng vào ghế ngồi, hai đại tay chống lên mái tóc mềm mại của Cao Vũ, thoải mái thở gấp.

Cao Vũ ngước mắt nhìn vẻ mặt thống khổ vì bị dục vọng tra tấn của nam nhân, trong mắt hiện lên một tia cười quỷ dị, tử lão nhân trước kia mỗi lần ngoạn cậu, cậu hôm nay cũng muốn hảo hảo chơi đùa tử lão nhân. Dưới sự tra tấn dạy dỗ biến thái mấy ngày nay của nam nhân, cậu sớm học một biết ba, nếu bàn về “ngoạn" Cao Vũ tin tưởng tuyệt đối sẽ không bại bởi hắn.

Dưới sự đùa bỡn ngịch ngợm của Cao Vũ, nam nhân rên rỉ càng lúc càng lớn, quy đầu bắt đầu chảy ra dâm dịch màu trắng, đem quy đầu và bánh toàn bộ đều làm ẩm ướt, trọc dịch màu trắng dơ bẩn thật sự là dâm loạn dâm uế đến cực điểm.

“Có sữa! Tiểu nô lệ yêu nhất một bên vừa uống sữa, vừa ăn sandwich! Chủ nhân, cám ơn anh!" Nhìn nam nhân không ngừng chảy ra dục thủy nồng đậm, Cao Vũ cười đến ngọt cực kỳ, ngẩng đầu hướng nam nhân đáng yêu cảm tạ, đầu lưỡi đem quy đầu cùng bạch dịch toàn bộ ăn sạch sẽ, sau đó bắt đầu ăn quy đầu nhiễm dục thủy của nam nhân, sau đó ăn bánh. Không biết Cao Vũ là cố ý hay vô tình, mỗi cắn một tiếng bánh, sẽ khẽ cắn côn thịt nam nhân một ngụm, đồng thời vươn đầu lưỡi đùa ngịch mã mắt của nam nhân một chút.

“Ngô a… A… Ừ…" Nam nhân thống khổ lại khoái hoạt rên rỉ, gương mặt anh tuấn che kín mồ hôi, hai chân cường tráng hữu lực thống khổ căng thẳng, hai tay ôm chặt lấy đầu Cao Vũ, da thịt màu đồng cổ hiện lên một tầng tình dục đỏ sậm.

Nam nhân tung hoành nhiều năm, trò chơi tình sắc gì cũng đã chơi qua, trường hợp gì mà chưa gặp qua, nhưng hôm nay hắn vẫn là lần đầu tiên bị người khác khiến cho rơi vào quẫn trạng như này, vả lại không có cách nào đánh trả. Hắn muốn Cao Vũ lập tức ngừng lại để cho hắn không còn khó chịu nữa, nhưng miệng nhỏ của cậu lại ôn nhu linh hoạt quyến luyến không tha, hắn lâm vào trạng thái cực kì mâu thuẫn.

Cao Vũ lại cắn một miếng bánh sau đó đột nhiên dùng sức cắn mã mắt nam nhân, còn trêu đùa nộn thịt một chút, nam nhân dục hỏa đốt người hoàn toàn hỏng mất.

Nam nhân rống một tiếng, giống như thú hoang nắm lấy đầu cậu đem cậu đứng lên đặt lên chân, để cho côn thịt có thể bài khai tuyết đồn của cậu kích động đâm vào, đem Cao Vũ làm đến mông nở hoa, khóc kêu cha gọi mẹ.

“Ai u!" Khi cự thiết thô to định đâm vào phấn cúc, Cao Vũ đột nhiên ôm lấy bụng lớn tiếng kêu thảm thiết.

“Tiểu tao nô, cậu làm sao vậy?" Nam nhân hoảng sợ, vội dừng lại, lo lắng hỏi.

“Chủ nhân, bụng tôi đau quá, tôi muốn đi vệ sinh!" Cao Vũ mặt nhăn mày liễu, thống khổ kêu lên.

Loại thời khắc mấu chốt này, Cao Vũ thế nhưng muốn đi đại tiện? Có lầm hay không!

“Chủ nhân, thực xin lỗi! Tôi muốn đi toilet trước, tôi không nín được!" Cao Vũ mặc kệ nam nhân, đẩy nam nhân ra đứng lên ôm bụng hoả tốc vọt vào trong toilet, bỏ lại nam nhân ngây ngốc đứng tại chỗ.

Nam nhân nhìn thân ảnh biến mất ở cửa, khóe miệng run rẩy, cúi đầu nhìn mình nhiều lần bị Cao Vũ khiêu khích, đã trướng đại đến cực hạn, cự thiết so với cánh tay trẻ nhỏ còn thô to hơn rồi. Cao Vũ đi toilet, tiểu huynh đệ của hắn làm sao bây giờ? Vì sao Cao Vũ sớm không đau bụng, trễ không đau bụng, cố tình thời điểm này đau bụng muốn đi toilet???

Trong phòng ăn truyền ra tiếng rống giận dữ, đồng thời ngoài cửa sổ một đám quạ đen bay qua…

Trong toilet, Cao Vũ ngồi ở trên bồn cầu lấy giấy che mặt, không có đi đại tiện, nghe nam nhân bên ngoài gầm gừ, bụng đều cười đến đau. Ha ha ha, hiện tại hắn ở bên ngoài nhất định điên rồi, cậu làm cho hắn huyết mạch bành trướng, dục hỏa đốt người, lại không cho hắn làm, hắn nhất định so với chết còn khó chịu hơn. Nghẹn chết hắn là tốt nhất, hắn càng khó chịu cậu lại càng vui vẻ, những ngày tháng khốn khổ của nam nhân chỉ vừa mới bắt đầu, về sau hắn đừng nghĩ cùng cậu làm. Cậu muốn cho hắn mỗi ngày đều nghẹn, nghẹn đến hỏng luôn, nghẹn đến chết luôn mới thôi. Hừ ——

Cao Vũ ở trong toilet ngồi thật lâu mới đi ra, lúc cậu đi ra, nam nhân đã sớm chờ không kịp lấy tay giải quyết, này còn là lần đầu tiên lấy tay giải quyết.

“Chủ nhân, anh có phải tức giận hay không?" Cao Vũ đi đến trước mặt nam nhân, nhìn khuôn mặt tuấn tú tức giận đến xanh mét, nhịn không được trộm cười, vươn tay ôm cổ nam nhân cố ý hỏi.

Nam nhân trầm mặc không nói, hừ lạnh một tiếng. Hắn có thể không tức giận sao? Con mẹ nó, nam nhân gặp loại sự tình này lại chả tức giận, thật sự là càng nghĩ càng giận.

“Chủ nhân, thực xin lỗi! Tiểu nô lệ cũng không muốn như vậy, nhưng bụng lại bị đau đúng lúc đó, tiểu nô lệ cũng không có cách nào!" Cao Vũ đáng thương hề hề nhìn nam nhân, biểu tình rất ủy khuất, giống như cậu mới là người bị hại, người đáng thương nhất là cậu, không phải Phương Nguyên Tùng.

Nam nhân nhìn biểu tình tội nghiệp của Cao Vũ, không khỏi tâm sinh thương tiếc, nguyên bản tức giận không còn sót lại chút gì. Ai, cẩn thận ngẫm lại cũng quả thật không thể trách Cao Vũ, loại sự tình này cũng không phải Cao Vũ có thể khống chế, chính mình giận chó đánh mèo thật sự có điểm không phong độ.

Nam nhân bất đắc dĩ thở dài, mở miệng an ủi: “Tôi không có giận cậu!"

“Thật sao? Chủ nhân không sinh khí, tiểu nô lệ an tâm!" Cao Vũ rốt cục thở dài nhẹ nhõm, cao hứng nở nụ cười, ở bên tai nam nhân thẹn thùng nhỏ giọng nói: “Chủ nhân, nếu anh không ngại, chúng ta có thể làm tiếp!"

“Bụng cậu không thoải mái, vẫn là quên đi, lần sau lại làm!" Nam nhân lắc đầu. Tuy rằng rất muốn làm, nhưng nghĩ đến Cao Vũ mới đi đại tiện, địa phương kia khẳng định thực… Trong lòng khó tránh khỏi có điểm ngại bẩn, vẫn là cho Cao Vũ rửa sạch sẽ, buổi tối lại làm đi!

“Cám ơn chủ nhân, tiểu nô lệ biết chủ nhân đối với tiểu nô lệ tốt nhất, tiểu nô lệ yêu nhất chủ nhân!" Cao Vũ lập tức cao hứng dùng sức hung hăng hôn nam nhân một cái, giả bộ thẹn thùng nằm vào ngực nam nhân, khóe miệng nhếch lên tà ác. Cậu biết nam nhân nhất định sẽ cự tuyệt, người luôn yêu sạch sẽ như hắn làm sao có thể nguyện ý lập tức tiến vào chỗ vừa mới đi “đại tiện" qua! Ha ha, hiện tại không muốn cùng cậu làm, về sau cũng không có cơ hội, lão ngu ngốc! Bởi vì cậu về sau mỗi ngày đều bị “tiêu chảy", tùy thời đều muốn “đại tiện"!

“Chúng ta ăn sáng đi!" Nam nhân giơ lên khóe môi.

“Ân! Tiểu nô lệ uy anh…" Cao Vũ gật đầu, mới nói một nửa đã bị nam nhân đánh gãy.

“Không cần, tôi tự mình ăn!" Nam nhân vội lắc đầu, hắn không muốn lại bị Cao Vũ giống vừa rồi “uy " đến cương, nhưng lại không thể làm, tự mình lấy tay giải quyết.

“Được, tiểu nô lệ tuân mệnh!" Nhìn biểu tình sợ hãi của nam nhân, Cao Vũ thầm cười trong lòng.

“Chủ nhân!" Phương Nguyên Tùng vừa muốn đi lấy bánh mì, Cao Vũ đột nhiên nũng nịu kêu lên.

“Ừ!" Phương Nguyên Tùng nhìn cậu, không biết cậu lại muốn làm gì.

“Chủ nhân, tiểu nô lệ muốn nói cho anh một bí mật!" Cao Vũ nhìn Phương Nguyên Tùng, xấu hổ cúi đầu nói.

“Bí mật gì?" Phương Nguyên Tùng tò mò hỏi.

“Kỳ thật tôi vừa rồi lừa anh, tôi cố ý mặc thành như vậy, tôi muốn làm cho chủ nhân vui vẻ!" Cao Vũ càng nói càng nhỏ, mặt cười đến đỏ bừng, bộ dáng thẹn thùng rất mê người.

Nghe vậy, nam nhân thật vất vả áp chế dục vọng lại bắt đầu rục rịch, đồng thời trong lòng bởi vì Cao Vũ nói mà trở nên nhũn ra.

“Tôi còn muốn nói cho chủ nhân một việc!" Cao Vũ còn nói thêm.

“Chuyện gì?"

“Chủ nhân, tôi yêu anh!" Cao Vũ ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt nam nhân, ngọt ngào mỉm cười nói.

Nhìn biểu tình chân thành của Cao Vũ, nam nhân kìm lòng không được nói: “Tôi cũng yêu cậu!"

“Thật sao? Chủ nhân, anh thật sự cũng yêu tôi sao?" Cao Vũ hưng phấn hỏi, biểu tình kích động cực kỳ. Lần này Cao Vũ không có diễn trò, cậu là thật sự cao hứng, cậu làm nhiều chuyện như vậy, vì muốn nghe nam nhân nói những lời này.

Nhìn Cao Vũ kích động vô cùng, nam nhân mỉm cười gật đầu. Dù sao dựa theo kịch bản trò chơi của hắn, những lời này hắn sớm hay muộn cũng nói, bất quá hắn nói “tôi yêu cậu" với Cao Vũ, so với quá khứ cùng người khác nói có chút không giống nhau. Hắn tuy cùng rất nhiều nữ nhân nói “anh yêu em", nhưng đều là lừa các nàng, nói những lời này khi không có một chút cảm tình, nhưng khi đối với Cao Vũ nói những lời này, hắn có thể cảm giác được trong lòng có gì đó không giống.

“Cám ơn anh, chủ nhân!" Cao Vũ cao hứng hôn môi nam nhân, nam nhân ôm lấy cậu cùng cậu hôn sâu, nam nhân không nhận ra được chính mình đã bắt đầu thay đổi…

Tuy rằng Phương Nguyên Tùng nói yêu Cao Vũ, nhưng Cao Vũ lại vô cùng thông minh, cậu không tin Phương Nguyên Tùng lại yêu mình nhanh như vậy. Hắn vô cùng rõ đối với loại hoa hoa công tử như Phương Nguyên Tùng mà nói, nói “anh yêu em" với người ta đơn giản như ăn cơm uống nước, tuyệt đối không thể dễ dàng tin lời hắn.

Cho nên Cao Vũ không lập tức trả thù Phương Nguyên Tùng mà lại tiếp tục triển khai mị hoặc câu người với Phương Nguyên Tùng, đem Phương Nguyên Tùng mê đến thần hồn điên đảo.

Tục ngữ nói, muốn chiếm được trái tim nam nhân, trước tiên nhất định phải bắt được dạ dày hắn. Cao Vũ tuy rằng là nam sinh, nhưng bởi vì trước kia từng cùng bạn tốt Tần Lam học qua việc gia chánh, cho nên trù nghệ vô cùng tốt, so với nữ sinh bình thường giỏi hơn nhiều, ngay cả Cao Vân luôn luôn nói phét cũng thường xuyên tán thưởng trù nghệ của cậu. Cao Vũ lợi dụng tất cả trù nghệ mình có, đem Phương Nguyên Tùng bắt chặt chẽ, mỗi ngày đều dậy rất sớm vì Phương Nguyên Tùng làm bữa sáng mỹ vị, sau đó là bữa tối. Bởi vì Phương Nguyên Tùng cùng Đại Hoa bọn họ mở một công ty, cho nên trưa cũng toàn ở bên ngoài ăn.

Phương Nguyên Tùng vô cùng thích ăn món Cao Vũ làm, không chỉ bởi vì Cao Vũ làm vô cùng ngon mà là cậu thường xuyên “uy " hắn, cùng hắn ngoạn trò chơi tình sắc, cho hắn mỗi bữa cơm đều tràn ngập tình thú, nhưng mỗi lúc đến thời khắc mấu chốt, Cao Vũ đều đột nhiên đau bụng muốn đi toilet, làm cho Phương Nguyên Tùng dở khóc dở cười, tức giận đến hộc máu.

Cũng không biết sao lại thế này, Cao Vũ vẫn tiêu chảy, làm cho Phương Nguyên Tùng căn bản không có biện pháp cùng cậu làm, Phương Nguyên Tùng cũng từng hoài nghi Cao Vũ là cố ý, bằng không trên đời làm sao có thể có chuyện trùng hợp như vậy, Cao Vũ sớm không tiêu chảy trễ không tiêu chảy, cố tình lúc cùng hắn làm đến hăng say lại tiêu chảy. Nhưng nhìn Cao Vũ đáng thương hề hề biểu tình có lỗi, dùng đôi mắt to xinh đẹp nhìn hắn thẹn thùng đáng yêu nói “tôi yêu anh", hắn liền hoàn toàn đầu hàng, cảm thấy mình hoài nghi thực buồn cười, Cao Vũ yêu hắn như vậy, cậu làm sao có thể lừa hắn.

Cao Vũ trừ bỏ mỗi ngày đều làm món ngon nắm chặt khẩu vị Phương Nguyên Tùng, còn có thể mỗi ngày không thấy phiền nói hơn mười lần tôi yêu anh với Phương Nguyên Tùng, mỗi lần nói “tôi yêu anh" xong đều dùng sức thân cận Phương Nguyên Tùng một chút. Mãnh liệt thế công như thế, cho dù là ý chí sắt đá cũng sẽ hóa thành vòng chỉ nhu, tâm Phương Nguyên Tùng đang dần bị Cao Vũ làm tan chảy.

Tựa như hiện tại Phương Nguyên Tùng đang nằm ở trong bồn tắm tắm, nhàn nhã một bên xem báo giấy, một bên là ly rượu hồng nhạt, mà Cao Vũ đang mặc nữ phó trang siêu cấp đáng yêu quỳ gối ngoài bồn tắm giúp hắn gội đầu, đồng thời ôn nhu giúp hắn mát xa đầu, làm cho người ta nhìn đều cực kỳ hâm mộ diễm phúc của hắn.

“Chủ nhân, tiểu nô lệ ấn thoải mái không?" Cao Vũ cẩn thận giúp nam nhân mát xa cùng gội đầu, lấy lòng cười ngọt ngào nói.

“Không tệ!" Nam nhân thoải mái mà gật đầu, nhấp rượu đỏ trong tay. Không nghĩ tới Cao Vũ vật nhỏ này lại khéo tay như vậy, không chỉ biết nấu ăn, hơn nữa công phu mát xa cũng không tệ, có thể so sánh với mát xa chuyên nghiệp.

“Chủ nhân có muốn thưởng tiểu nô lệ một chút hay không?" Cao Vũ bỏ tay ra khỏi đầu nam nhân, từ phía sau ôm cổ nam nhân làm nũng nói.

“Tiểu nô lệ muốn chủ nhân thưởng cho cậu như thế nào?" Nam nhân quay đầu, nâng hạ ngạc của cậu tà khí cười nói, vật nhỏ này càng ngày càng thích hướng hắn làm nũng.

“Chủ nhân nói đi?" Cao Vũ dụ hoặc nhìn nam nhân, mị nhãn như tơ.

“Tiểu dâm nô, dâm đãng như vậy nhìn chủ nhân, có phải lại phát xuân hay không!" Nam nhân nheo mắt, đột nhiên buông rượu cùng báo trên tay, xoay người đem Cao Vũ kéo vào trong bồn tắm.

“A ——" Cao Vũ lập tức phối hợp hét lớn, nhưng mới kêu một nửa, đã bị môi mỏng của nam nhân tập kích.

Đã có thói quen bị nam nhân đột nhiên hôn, Cao Vũ lập tức phối hợp hôn nam nhân, ôm cổ nam nhân hôn nồng nhiệt. Cả hai điều đã quen thuộc lẫn nhau, kích tình dây dưa.

Giống như trước, nam nhân hôn đến khi Cao Vũ thiếu dưỡng khí mới buông hắn ra, Cao Vũ bị hôn thở hổn hển thẹn thùng nằm vào ngực nam nhân nghỉ ngơi, mặt hơi hồng lên.

“Tiểu nô lệ, chủ nhân thưởng có vừa lòng không?" Nam nhân nâng gò má hơi hồng vì xấu hổ của cậu, cười quỷ dị hỏi. Vật nhỏ này rõ ràng dễ dàng thẹn thùng, còn thường xuyên muốn câu dẫn hắn.

Cao Vũ ngượng ngùng không dám nhìn thẳng nam nhân, hơi xoa tóc gật gật đầu, lại lắc lắc đầu.

Trong lòng thầm mắng: vừa lòng cái đại đầu quỷ, nam nhân siêu cấp háo sắc này cả ngày không có việc gì làm đều liều mạng ăn đậu hủ của cậu, so với ngựa đực còn cầm thú hơn. Cao Vũ hoàn toàn quên, nam nhân thích ăn đậu hủ của cậu như vậy, tất cả đều là cậu chủ động câu dẫn nam nhân.

“Rốt cuộc là vừa lòng, hay là không hài lòng?" Nam nhân nhíu mày, cố ý truy vấn.

“Tôi không biết!" Cao Vũ ngượng ngùng đỏ mặt đứng lên, muốn rời khỏi bồn tắm lớn, lại bị nam nhân bắt được chân.

Nam nhân nhẹ nhàng lôi kéo, Cao Vũ lập tức ngã sấp xuống trên người hắn, một lần nữa nằm trong lồng ngực của hắn. “Tiểu nô lệ, cũng dám chạy trốn! Mau trả lời câu hỏi vừa rồi, chủ nhân thưởng rốt cuộc có hài lòng hay không?" Bàn tay nam nhân tiến vào bộ nữ phó trang hở hang của Cao Vũ, dễ dàng tìm được hồng nhụy mẫn cảm trước ngực của cậu niết mạnh, làm cho Cao Vũ lập tức hít một hơi.

“Tôi… Tôi không biết… Ân ngô… A…" Cao Vũ lắc đầu, môi đỏ mọng phát ra tiếng rên rỉ mê người. Tuy rằng mấy ngày nay bởi vì “pháp bảo" của mình, nam nhân không cơ hội cùng cậu làm, nhưng vẫn có đùa bỡn thân thể cậu, thân thể cậu đã bị nam nhân dạy dỗ so với kỹ nữ còn dâm đãng gấp trăm lần, nam nhân chỉ cần ở trên người cậu tùy tiện sờ hai cái, cậu liền lập tức cảm thấy khoái cảm.

“Tiểu lừa đảo, cậu lừa ai chứ! Cậu sao lại không biết, mau trả lời! Bằng không xem chủ nhân như thế nào thu thập cậu!" Nam nhân vươn tay kia luồn vào trong váy Cao Vũ, lập tức liền tìm được mục tiêu, ở hậu huyệt cậu nhàn nhã đùa bỡn. Bởi vì mệnh lệnh của hắn, cho nên Cao Vũ không mặc quần lót, dễ dàng để hắn dạy dỗ thân thể cậu.

“A a… A… Ân ngô… Chủ nhân, đừng… Đừng đùa, tiểu nô lệ chịu… Chịu không nổi, chủ nhân mau… Mau tiến vào… A a…" Cao Vũ dựng thẳng gáy, bị nam nhân khiến cho yêu kiều liên tục, đáng thương hề hề nhìn nam nhân cầu xin. Kỳ thật cậu quả thật có chút cảm giác dục hỏa khó nhịn, nhưng cũng không có biểu hiện cho nam nhân nhìn, cậu làm như vậy là có mục đích, lão nhân đáng chết vẫn ăn đậu hủ của cậu, xem cậu như thế nào chỉnh hắn.

Nam nhân đã lâu không có tiến vào trong thân thể mất hồn thực cốt của Cao Vũ, khó có lúc Cao Vũ chủ động mời hắn, nam nhân tự nhiên kích động vô cùng, hận không thể lập tức vọt vào trong thân thể Cao Vũ, làm cậu long trời lở đất. Nhưng nam nhân tà ác như cũ không thay đổi bản tính ác liệt, ý xấu hỏi: “Tiểu nô lệ muốn chủ nhân tiến vào là sao? Chủ nhân nghe không hiểu!"

“Ân ngô… Nha a… Chủ nhân, đừng trêu tiểu nô lệ … Mau tiến vào, tiểu nô lệ muốn thịt heo bổng của chủ nhân mau cắm vào tiểu tao cúc của tiểu nô lệ… A… A…" Cao Vũ cũng không tức giận, ánh mắt chợt lóe, kêu càng lãng, càng tao.

“Tiểu tiện nô, xem bộ dạng cơ khát của cậu kìa! Cậu yên tâm, chủ nhân thỏa mãn cậu, làm cậu thích chết luôn!" Nam nhân phấn khởi cực kỳ, kéo váy Cao Vũ xuống chuẩn bị tiến vào.

“Chờ một chút!" Mắt thấy cự thương muốn đi vào phấn cúc mềm mại của mình, thời điểm chỉ mành treo chuông, trong mắt Cao Vũ tà mang chợt lóe, đột nhiên hét lớn.

“Tiểu dâm nô, làm sao vậy… Cậu sẽ không lại…" Nam nhân sửng sốt một chút, lập tức đen mặt nhìn Cao Vũ.

“Thực xin lỗi! Chủ nhân, tôi lại bị tiêu chảy!" Cao Vũ vội cúi đầu, vẻ mặt có lỗi.

“Shit! Tiêu chảy chết tiệt, rốt cuộc khi nào mới có thể khỏi!" Nam nhân giận rủa một tiếng, dùng sức đánh lên tường. Hắn thật sự muốn điên rồi, vì sao Cao Vũ luôn tại thời điểm mấu chốt mà tiêu chảy!

“Tiểu nô lệ cũng không biết! Chủ nhân, tiểu nô lệ đi toilet trước, anh chờ tôi một chút, lập tức là tốt rồi! Chờ tôi trở lại, chúng ta lại tiếp tục!" Cao Vũ đáng thương hề hề lắc đầu, lập tức ôm bụng chạy vào phòng vệ sinh, vì cố ngưng cười nên bụng đều nhịn đau. Vài ngày nay “tiêu chảy" đã thành đòn sát thủ của cậu, cậu mỗi ngày dùng đòn sát thủ siêu cấp này đem nam nhân làm cho muốn phát điên, nhìn bộ dáng nam nhân muốn phát cuồng lại không có cách nào, thật sự là vui muốn chết, ha ha ha…

Như thường lệ, Cao Vũ ở trong phòng vệ sinh ngây người thật lâu mới đi ra, cậu lúc đi ra nam nhân đáng thương đã dựa vào tay trái vạn năng của mình để giải quyết dục vọng, tắm rửa xong mặc xong quần áo ở trong phòng khách chờ cậu.

“Tôi không phải mua thuốc cho cậu uống sao? Sao cậu còn không tốt lên!" Cao Vũ vừa ngồi vào trong lòng nam nhân, nam nhân lập tức càu nhàu, táo bạo hỏi.

“Tiểu nô lệ cũng không biết, khả năng là chủ nhân mua thuốc rởm đi! Hiện tại trên thị trường lưu hành thuốc giả, mua phải thuốc giả cũng không kỳ quái!" Cao Vũ xoa cằm giả bộ tự hỏi, sau đó trả lời. Kỳ thật Phương Nguyên Tùng mua thuốc tiêu chảy về, cậu căn bản không có uống, toàn bộ bị cậu ném vào bồn cầu đại ca.

Nam nhân nhíu mày, thuốc này tất cả đều là bác sĩ riêng của Phương gia nhà hắn đưa, làm sao có thể là thuốc giả. Nếu không phải thuốc giả, Cao Vũ uống lâu như vậy đều không hữu dụng, trừ phi… Cao Vũ căn bản không có uống thuốc, nam nhân hồ nghi cúi đầu nhìn Cao Vũ.

“Chủ nhân, anh sao lại nhìn tôi như vậy? Chẳng lẽ anh nghi tôi lừa ngươi, căn bản không uống thuốc sao?" Phát hiện nam nhân nghi ngờ, Cao Vũ lập tức ủy khuất nức nở, nước mắt trong suốt giống hạt trân châu không ngừng chảy ra, bộ dáng làm cho người ta thẳng đau lòng.

“Tiểu nô lệ, cậu đừng khóc! Chủ nhân không phải ý này!" Nam nhân không ngờ Cao Vũ sẽ đột nhiên khóc lên, trong lúc nhất thời không khỏi hoảng sợ, luống cuống tay chân vội an ủi. Nhìn nước mắt của cậu, nam nhân tâm không tự chủ được ẩn ẩn đau.

“Chủ nhân xấu, sao có thể nghi ngờ tiểu nô lệ, tiểu nô lệ yêu anh như vậy, làm sao có thể lừa anh, cố ý không uống thuốc!" Cao Vũ mượn cơ hội khóc lớn đại náo, lôi kéo vạt áo nam nhân đáng thương lớn tiếng khóc, làm cho nam nhân không khỏi đau lòng.

“Thực xin lỗi! Là chủ nhân sai, chủ nhân không nên nghi ngờ cậu! Ngoan, đừng khóc!" Nam nhân liều mạng an ủi, ôm Cao Vũ ôn nhu nói. Bị nước mắt Cao Vũ làm nhiễu loạn tinh thần, nam nhân hoàn toàn không thấy được hành vi của mình có bao nhiêu kỳ quái, hắn vẫn muốn trả thù Cao Vũ, Cao Vũ khóc hắn hẳn là phải cao hứng mới đúng, nhưng là vì sao hắn lại có cảm giác đau lòng!

“Tôi không cần, tôi càng muốn khóc! Chủ nhân là đại phôi đản, không tin tiểu nô lệ, tiểu nô lệ chán ghét chủ nhân!" Cao Vũ một bên khóc một bên đánh nam nhân, bất quá như vậy thoạt nhìn không giống tức giận, càng giống làm nũng, chọc nam nhân càng thêm thương tiếc đau lòng.

“Được, chủ nhân là trứng thối siêu cấp tệ hại trên toàn thế giới, chủ nhân hiện tại hướng cậu bồi tội, cậu đừng khóc! Cậu khóc tâm chủ nhân đều nát!" Nam nhân bất đắc dĩ giơ lên khóe môi, lau đi nước mắt trên má cậu cười nói. Thật là, rõ ràng là nam sinh, như thế nào so với nữ còn khóc lợi hại hơn.

“Được, tôi đáp ứng chủ nhân không khóc, nhưng chủ nhân phải đáp ứng tôi, về sau không bao giờ nghi ngờ tiểu nô lệ! Bằng không tiểu nô lệ không bao giờ để ý chủ nhân!" Cao Vũ gật đầu, ngừng khóc, đáng yêu nói. Hết thảy đều phải chuyển biến tốt, không cần chơi đùa, bằng không sẽ phản tác dụng.

“Tôi tất cả đều đáp ứng cậu! Xem cậu khóc như mèo hoa nhỏ này!" Nam nhân cưng chiều nhéo nhéo mũi cậu trêu chọc nói, biểu tình ôn nhu làm cho người ta không thể tin được trước đây nam nhân là ác má Phương Nguyên Tùng luôn luôn lãnh huyết vô tình trên thương trường.

“Còn không phải chủ nhân làm hại!" Cao Vũ chu môi, đáng yêu hừ nói, tuy rằng là quở trách nhưng nghe qua lại cực kỳ giống làm nũng.

“Được! Tiểu nô lệ lớn mật, thật sự là càng ngày càng lấn tới!" Nam nhân giả bộ tức giận mắng, bàn tay to ấm áp lại sủng nịch nhu nhu mái tóc đen bóng của cậu, tinh mâu thâm thúy tràn ngập ý cười cùng… tình yêu nồng đậm. Nam nhân còn không phát hiện, bất tri bất giác hắn đã thật lòng yêu thương Cao Vũ.

“Tiểu nô lệ lớn mật như vậy, còn không phải do chủ nhân sủng mà ra, cho nên chủ nhân không thể trách tiểu nô lệ, muốn trách thì trách chủ nhân!" Cao Vũ nâng đôi mắt xinh đẹp nhìn nam nhân, nghịch ngợm cười ngọt ngào nói.

“Ai nha! Tiểu nô lệ, thế nhưng đem trách nhiệm toàn bộ đổ lên người chủ nhân, quả thật là cho cậu mặt mũi, cậu liền được đằng chân lân đằng đầu! Xem ra chủ nhân phải hảo hảo giáo dục cậu một chút, cho cậu một lần nữa biết ai là chủ, ai là nô!" Nam nhân nheo lại tinh mâu, đem Cao Vũ đặt ở trên đầu gối, kéo váy Cao Vũ lộ ra hai tuyết đồn trắng nõn, bàn tay hắn đập xuống, lập tức vang lên thanh âm vang dội.

“Ai u! Đau quá! Chủ nhân tha mạng, tiểu nô lệ biết sai rồi!" Cao Vũ lập tức kêu thảm thiết, nhăn mặt cầu xin, trong lòng xấu hổ và giận dữ vô cùng. Cậu lớn như vậy, chưa từng bị ai đánh mông qua, tử lão nhân cũng dám đánh mông của cậu, đáng giận!

“Còn có dám đối với chủ nhân không biết lớn nhỏ hay không?" Nam nhân cao hứng nhếch môi, lại một cái đánh xuống, tuyết trắng đào mật rất nhanh biến thành màu phấn hồng, dưới ánh nắng chiếu xuống phá lệ mê người, làm cho nam nhân nhịn không được lại huyết mạch bí trướng, thanh âm trở nên khàn khàn.

“Ai u! Đau chết mất, tiểu nô lệ không dám, chủ nhân suất khí nhất thế giới, chủ nhân suất khí nhất thế giới, chủ nhân mê người nhất thế giới, xin anh đại nhân đại lượng tha tiểu nô lệ lần này đi!" Cao Vũ vội lắc đầu kêu lên, liều mạng tìm lời dễ nghe tán thưởng nam nhân, hy vọng nam nhân mau chấm dứt trò “trừng phạt" vừa đau vừa dọa người này. Nam nhân khí lực vô cùng lớn, chỉ đánh hai cái cũng đã làm cho cậu đau đến rơi nước mắt.

“Lần này trước hết tạm thời buông tha cậu, lần sau nếu còn dám đối với chủ nhân không biết lớn nhỏ, sẽ không có tiện nghi như vậy!" Nam nhân uy hiếp nói, rốt cuộc buông cậu ra, khóe miệng đầy ý cười.

Cao Vũ đứng lên, nhìn vẻ mặt tươi cười của nam nhân, trong lòng hận đến nghiến răng nghiến lợi. Mẹ nó, cười cl, một ngày nào đó tôi cũng muốn giống hôm nay đánh mông anh như vậy, cho anh khóc chết, hừ!

“Được rồi, sắp chín giờ, tôi muốn tới công ty! Cậu ngoan ngoãn ngốc ở nhà chờ tôi trở lại, buổi tối tôi sẽ mời bác sĩ đến xem giúp cậu, cậu tìm bộ quần áo của tôi mặc vào." Nam nhân búng vào trán Cao Vũ, nhìn đồng hồ treo tường, đứng lên nói. Vốn hắn không muốn để cho người khác nhìn thấy Cao Vũ, nhưng bệnh Cao Vũ vẫn không tốt, chỉ có thể mời bác sĩ đến nhìn xem, cho cậu mau tốt lên. Hắn vài ngày nay vẫn cấm dục, đã muốn đến cực hạn, nếu không tiến vào thân thể Cao Vũ, cùng cậu chân chính làm hắn nhất định sẽ thật sự điên mất.

“Chủ nhân, tiểu nô lệ không muốn gặp bác sĩ, tiểu nô lệ ghét nhất là gặp bác sĩ!" Nghe thấy nam nhân muốn mời bác sĩ đến, Cao Vũ trong lòng kinh hãi, lập tức lắc đầu ôm lấy nam nhân làm nũng. Nếu kêu bác sĩ đến, vụ cậu giả tiêu chảy sẽ bị lộ, đến lúc đó cậu liền xong đời, nam nhân biết cậu luôn luôn lừa hắn nhất định sẽ làm thịt của cậu.

“Không được! Vô luận như thế nào, cậu đêm nay phải gặp bác sĩ!" Nam nhân lập tức cự tuyệt, kiên trì muốn mời bác sĩ.

Cao Vũ còn muốn nói nhưng nam nhân đã giành trước mở miệng: “Tiểu nô lệ, cậu ngoan ngoãn nghe lời, tiêu chảy thời gian dài đối với thân thể cũng không tốt, cẩn thận có bệnh!" Nói xong, hắn cầm túi công văn đến cửa chính, chuẩn bị đi làm.

Cao Vũ nhìn bóng dáng nam nhân, nghiến răng nghiến lợi nắm tay. Nói thật tốt, cái gì vì tốt cho cậu, kỳ thật còn không phải là vì hắn, đừng tưởng rằng cậu không biết hắn vì vấn đề này suy nghĩ rất nhiều, hắn hi vọng mình mau khỏe, còn không phải bởi vì hắn có thể cùng cậu làm.

Nhìn nam nhân mở cửa rời đi, Cao Vũ tức giận vội gọi hắn lại."Chủ nhân, chờ một chút! Anh quên đồ rồi này!"

Nam nhân dừng lại, quay đầu nghi hoặc nhìn cậu. Hắn không nhớ rõ hắn có cái gì quên cầm!

“Chờ một chút!" Cao Vũ vội vào phòng bếp lấy ra một hộp cơm tiện lợi đưa cho nam nhân, “Chủ nhân, anh quên mang cơm trưa hôm nay!" Bởi vì nam nhân không thể trở về ăn cơm trưa, cho nên Cao Vũ bắt đầu làm cơm trưa cho nam nhân, để nam nhân trong công ty ăn. Cao Vũ vì để nam nhân sớm ngày yêu mình, nên là xuất toàn lực, mỗi một chi tiết đều vô cùng chú ý.

Nam nhân cầm lấy hộp cơm tiện lợi màu cam, nhếch khóe môi. Hộp cơm này là Cao Vũ cứng rắn buộc hắn gọi người đi mua về, hắn cảm thấy thực ngây thơ, nhưng vì Cao Vũ thích, còn uy hiếp hắn phải mỗi ngày mang đi công ty, bằng không liền khóc cho hắn xem, hắn thật sự là một chút biện pháp cũng không có.

“Tôi đi đây!" Nam nhân mở cửa, vừa muốn bước ra, lại bị Cao Vũ gọi lại.

“Chủ nhân, chờ một chút! Anh có phải còn quên cái gì hag không?" Cao Vũ giữ chặt tay hắn, chu miệng kêu lên.

Nam nhân lại nhíu mày, cảm thấy lẫn lộn nhìn cậu, không biết cậu lại muốn làm gì?

“Chủ nhân ngu ngốc, anh quên hôn tạm biệt tôi!" Cao Vũ nháy mắt xem thường, mất hứng chỉ chỉ hai má, biểu tình đáng yêu cực kỳ.

Nam nhân bật cười, cúi đầu hôn hai má Cao Vũ một chút. Hắn thiếu chút nữa quên, vật nhỏ này từng yêu cầu mỗi ngày lúc hắn rời đi cùng trở về đều phải thơm cậu một chút, cái này gọi là thể hiện tình cảm.

Cao Vũ rốt cục cũng cười, kiễng mũi chân dùng sức hôn lại nam nhân một chút, đáng yêu dặn dò nói: “Chủ nhân, gặp lại sau! Tiểu nô lệ sẽ ngoan ngoãn chờ anh về, anh về sớm một chút trở nha! Còn có nhớ kỹ, không được ở bên ngoài nhìn nữ nhân khác!"

“Đã biết, tiểu nô lệ thích ăn dấm chua!" Nam nhân bất đắc dĩ cười cười, lại hôn Cao Vũ một chút, rốt cục đóng cửa lại rời đi.

“Sớm sớm cl, tên biến thái! Tôi nguyền rủa anh, anh tốt nhất vừa ra khỏi cửa đã bị xe tông, bị sét đánh, bị chó cắn, rơi vào hố phân ăn shit!" Nam nhân vừa đi, Cao Vũ lập tức lộ ra vẻ bình thường, chỉ vào cửa giương nanh múa vuốt chửi ầm lên.

Cao Vũ lại mắng vài câu, mới quay lại phòng khách ngã vào sô pha bắt chéo chân, lấy hoa quả trên bàn nhàn nhã ăn. Mỗi ngày diễn trò cậu đều mệt chết, mỗi ngày cố gắng làm bộ rất yêu nam nhân, còn muốn đem hết cả người đi lấy lòng hắn, trời biết cậu có bao nhiêu ghê tởm, mỗi lần đối với hắn nói tôi yêu anh, cậu đều muốn nôn mửa. Bất quá tuy rằng thực vất vả, nhưng cậu trả giá cũng có hồi đáp, nam nhân so với trước kia tốt hơn nhiều, tuy rằng vẫn không cho cậu ra ngoài, nhưng cậu ở trong phòng đã không cần mang còng tay cùng xiềng chân, mông cũng không cần nhét khiêu đản, sáp giả dương cụ gì đó, có thể tự do hành động, hơn nữa cậu muốn cái gì, nam nhân đều mua về cho cậu.

Cao Vũ lấy ra một cái mô hình Ferrari màu lam, trên mặt lộ ra một chút sung sướng cười. Lão nhân đáng chết vừa nghe nói cậu thực thích xe, hơn nữa cực thích Ferrari, lập tức cho người từ nước ngoài, mua mô hình Ferrari mới nhất trên thị trường chỉ có nước ngoài mới có đưa cho cậu. Mô hình Ferrari này cậu trước kia ở trên mạng xem qua, toàn thế giới chỉ có năm mươi cái, siêu trân quý, cậu luôn muốn nhưng là lão ca thối kia ngại quý, căn bản không muốn mua cho cậu. Nam nhân so với thối lão ca, đối với cậu tốt hơn! Cậu tin nam nhân đã bắt đầu yêu mình, vài ngày cậu đã có thể hoàn toàn bắt được tâm nam nhân, làm cho hắn vì mình điên cuồng!

Bất quá trước mắt phải nghĩ biện pháp vượt qua buổi tối, buổi tối nam nhân sẽ mang bác sĩ tới xem bệnh cho cậu, cậu phải nghĩ biện pháp thật sự tiêu chảy, bằng không buổi tối bác sĩ đến vạch trần lời nói dối của cậu, ngày tháng tốt đẹp của cậu sẽ đi về đâu. Cao Vũ thu lại tươi cười, buồn rầu nhăn mày liễu xinh đẹp. Nên làm gì bây giờ?

Có rồi! Cao Vũ trong đầu linh quang chợt lóe, lập tức lại nở nụ cười. Cậu chỉ cần uống nhiều nước đá là được, bụng cậu luôn không tốt, chỉ cần uống nhiều nước đá lập tức có thể tiêu chảy.

Nói làm liền làm, Cao Vũ lập tức buông mô hình Ferrari, chạy đến phòng bếp bắt đầu uống nước đá, cố gắng làm cho mình tiêu chảy…
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại