Lão Ca, Cứu Mạng A!
Chương 4
“Đánh chết anh! Đánh chết anh! Đánh chết anh! Mụ nội nó, lão tử đánh chết anh!" Trong phòng ngủ truyền ra tiếng mắng oán hận hung ác, cùng với tiếng mắng còn có tiếng đánh kỳ quái, giống như trong phòng đang có người bị hành hung.
Vào trong phòng xem, lại phát hiện trong phòng chỉ có một người, chỉ thấy trên giường lớn hoa lệ thoải mái có một mỹ thiếu niên diện mạo đáng yêu nhưng cả người trần trụi, tư thế vô cùng kỳ quái. Cậu nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt oán hận liều mạng đánh lên gối đầu bên cạnh, giống như gối đầu và cậu có thâm cừu đại hận! Nga! Hóa ra nghĩ sai rồi, không phải là có người bị đánh!
“Đánh chết anh này lão súc sinh! Chém chết anh này lão dâm ma! Đập chết anh này vương bát đản!" Mỹ thiếu niên oán hận trừng mắt với gối đầu, lấy tay vừa đánh vừa cào lên gối, nếu không phải hạ thân cậu hành động không tiện, cậu còn muốn dùng hai chân đá bay cái gối!
Hành động kỳ quái của mỹ thiếu niên làm cho người ta nhịn không được muốn biết cậu rốt cuộc cùng gối đầu này có thâm cừu đại hận gì, lại dùng “thủ đoạn độc ác" tàn bạo như thế!
“Ai u!" Đánh đến thoải mái, mỹ thiếu niên đột nhiên kêu thảm một tiếng, lấy tay che mông. “Con mẹ nó, đau quá! Khẳng định là vừa mới dùng sức, lại động đến miệng vết thương!" Thiếu niên quay đầu nhìn mông nhỏ của mình, nhíu mày xoa xoa cái miệng nhỏ nhắn, biểu tình thoáng chốc trở nên đáng thương hề hề.
Mấy ngày hôm trước, buổi tối cậu bị Phương Nguyên Tùng lão sắc lang trời đánh kia gian suốt một đêm, cậu bị hắn gian đến hôn mê, nhưng lão dâm ma này còn tiếp tục muốn làm cậu suốt đêm, thiếu chút nữa đem mông nhỏ đáng thương của cậu nở hoa. Hại cậu lúc tỉnh lại vào sáng ngày hôm sau, toàn thân đau đến muốn chết, so với lần đầu tiên bị hắn cưỡng gian còn đau hơn gấp trăm lần. Thảm nhất là địa phương kia của cậu, thật sự là vết thương chồng lên vết thương, tàn đến mức không đành lòng nhìn, không biết chảy bao nhiêu máu, hại cậu mấy ngày nay đi đại tiện đều đau đến chết đi sống lại.
Mụ nội nó, tất cả đều là do Phương Nguyên Tùng lão vương bát đản kia làm hại, lão súc sinh kia thật không phải người, hắn so với cầm thú còn cầm thú hơn, hại cậu thảm như vậy! Cậu thề về sau không chỉ đem hắn thiên đao vạn quả, băm thành trăm mảnh, trước khi làm thịt hắn nhất định phải tìm một đám người đến cưỡng dâm hắn, nghe nói người trong nghề có thứ kia siêu lớn, khẳng định có thể đem cái mông già của hắn nở hoa, so với cậu bây giờ thảm hơn một trăm lần!
“Lão súc sinh, anh chờ bị cưỡng dâm đến chết đi! Ha ha ha…" Thiếu niên cầm lấy gối mấy hôm nay đều bị cậu hành hung vài cái, nhe răng cười ném ra phía sau. Mấy ngày nay cậu thường xuyên đem gối đầu coi là lão súc sinh Phương Nguyên Tùng kia mà trút giận. Tuy rằng cậu biết làm như vậy rất ngây thơ, nhưng cũng có thể phát tiết một chút oán khí của cậu đối với Phương Nguyên Tùng!
“Cậu ở đó cười cái gì?" Trong lúc Cao Vũ đang ảo tưởng Phương Nguyên Tùng sau này bị mình tra tấn đến chết đi sống lại, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, đột nhiên cửa từ bên ngoài bị đẩy ra, một đại soái ca anh tuấn đi vào, gối đầu Cao Vũ ném ra bay đến trước ngực hắn.
Cao Vũ lập tức quay đầu lại, là lão súc sinh Phương Nguyên Tùng kia trở lại! Cậu lập tức phản xạ, kéo chăn ở bên cạnh che lại thân thể, vẻ mặt đề phòng nhìn Phương Nguyên Tùng.
“Ở ngoài cửa chợt nghe thấy tiếng cười của cậu, có chuyện gì buồn cười sao?" Phương Nguyên Tùng đi đến bên giường, ném gối đầu lên giường tò mò hỏi.
“Lão tử cười hay không cười liên quan cái rắm gì đến anh!" Cao Vũ lập tức mắng theo bản năng.
“Cậu nói cái gì? Lặp lại lần nữa! Cậu có phải đã quên thân phận của mình hiện tại hay không, dám nói chuyện với chủ nhân như vậy! Xem ra đêm đó cậu chưa ăn đủ đau khổ, còn muốn bị ‘giáo huấn’ thêm một chút!" Phương Nguyên Tùng lập tức nhếch mày, thanh âm lạnh không ít cho thấy hắn đang bắt đầu giận.
Cao Vũ nhớ tới đêm đó bị Phương Nguyên Tùng “giáo huấn" như thế nào, lập tức rùng mình, vội vàng sợ hãi cầu xin nói: “Chủ nhân, tôi sai rồi, xin anh đừng tức giận, tha cho tôi đi! Về sau tôi không dám nữa!" Con mẹ nó, mình thật sự là uất ức, lại phải sợ Phương Nguyên tùng lão dâm ma này! Bất quá lão dâm ma này siêu cấp biến thái, nếu lại bị hắn “giáo huấn" giống buổi tối mấy ngày hôm trước một lần nữa, mình khẳng định chết nghẻo!
Phương Nguyên Tùng vừa lòng cười, lập tức uy hiếp nói: “Hừ! Nhớ kỹ thân phận của mình, cậu hiện tại không phải là tiểu thiếu gia Cao gia mà chỉ là một món đồ chơi, là nô lệ của tôi! Nếu lần sau còn dám không lễ phép với chủ nhân như vậy, tôi sẽ để ‘thích méo mó’ dạy cậu cái gì là ‘lễ phép’ và ‘quy củ’!"
“Được! Chủ nhân, tôi sẽ nhớ kỹ!" Cao vũ sợ hãi, cậu đời này dù có chết cũng không muốn uống “thích méo mó" đáng chết kia lần nữa, cậu vĩnh viễn sẽ không quên chuyện đêm đó! Con mẹ nó, lão biến thái đáng giận này sẽ uy hiếp cậu, bất quá một ngày nào đó cậu nhất định cũng sẽ cho hắn tự mình nếm thử tư vị của “thích méo mó".
“Tôi?" Phương Nguyên Tùng lại nhướn mày, trong ánh mắt tràn đầy bất mãn.
“Thật xin lỗi! Tiểu nô lệ nói sai rồi, là tiểu nô lệ mới đúng, mong chủ nhân tha thứ!" Cao Vũ vô cùng thông minh lập tức liền hiểu được ý tứ của hắn, vội vàng sửa miệng.
Phương Nguyên Tùng khinh thường hừ một tiếng, trong lòng cười thầm: Một đêm dạy dỗ kia quả nhiên hữu dụng, mấy ngày nay xú tiểu tử này thái độ khẩn trương, từ một con báo nhỏ giương nanh múa vuốt liền biến thành một con mèo nhỏ ôn nhu nhu thuận, mình đã hoàn toàn hàng phục xú tiểu tử này. Bất quá để xú tiểu tử này hoàn toàn trở thành một nô lệ còn rất xa, hắn cần chậm rãi dạy dỗ cậu, hắn nhất định sẽ đem cậu thuần dưỡng thành một “hảo nô lệ" nhu thuận nghe lời, đối với hắn trung thành tuyệt đối.
Phương Nguyên Tùng lạnh lùng cười, đột nhiên chen chân thô bạo đã một cước đá Cao Vũ từ trên giường xuống dưới, làm cậu lập tức ngã chổng vó.
“Ai u! Anh sao vậy?" Cao Vũ lớn tiếng kêu đau, tức giận ngước mắt trừng Phương Nguyên Tùng, đôi mắt xinh đẹp mông lung. Mẹ nó, đau chết cậu, mông của cậu bị ngã nở hoa rồi! Mông cậu trọng thương chưa lành vừa vặn đặt ở trên sàn lạnh như băng, so với bị khảm mấy đao còn đau hơn gấp vạn lần.
Phương Nguyên Tùng nhìn Cao Vũ giống như con ếch bị lật qua, oa oa kêu đau, bụng đều cười đến đau. Hắn cố nín ý cười, lạnh như băng mắng: “Cậu là nô lệ, sao xứng ngủ ở trên giường chủ nhân, về sau trừ lúc trên giường phục vụ tôi, cậu phải ngủ dưới đất, không cho phép ngủ tiếp ở trên giường!"
Cao Vũ khó tin nhìn hắn, hận không thể ăn thịt của hắn. Cậu không có nghe sai đi?! Hắn đem mình bị thương thành như vậy, không cho bác sĩ xem, không cho cậu dược bôi, hiện tại ngay cả giường cũng không cho cậu ngủ, muốn cho cậu ngủ đất, lão súc sinh này rốt cuộc có phải là người hay không! Mẹ nó, cậu nhất định phải nguyền rủa cả nhà bọn họ toàn bộ chết sạch, sau đó rơi xuống mười tám tầng địa ngục!
“Cậu đây là ánh mắt gì, cậu đối với mệnh lệnh của chủ nhân có ý kiến sao?" Phương Nguyên Tùng đè thấp thanh âm.
“Không có!" Cao Vũ vội thu hồi tầm mắt, chế nhạo nhỏ giọng nói, trong thanh âm tràn đầy không cam lòng. Tuy rằng trong lòng có một trăm tám mươi ý kiến, nhưng cậu không phải ngu ngốc, cậu biết rõ tình cảnh chính mình hiện tại, cậu biết trả lời có ý kiến sẽ nhận kết cục gì. Người ta nói quân tử báo thù mười năm chưa muộn, cậu nhất định phải nhẫn!
“Không có thì tốt! Nếu không tôi sẽ cho cậu biết nô lệ nếu dám có ý kiến với chủ nhân của mình sẽ chịu kết cục gì!" Phương Nguyên Tùng vừa lòng gật đầu, nhìn bộ dáng đáng yêu của Cao Vũ hận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng lại không dám phản bác, trong mắt hiện lên ý cười. Biểu tình của xú tiểu tử này vô cùng phong phú, nhưng vô luận là biểu tình gì đều vô cùng đáng yêu, tuy rằng là nam hài tử, nhưng so với nữ nhân còn thú vị hơn, hắn tuy rằng gặp không ít người, nhưng chưa tìm được ai tính cách đáng yêu như vậy.
Cao Vũ vụng trộm chép miệng, trong lòng thầm mắng: Lão nhân đáng chết, anh hiện tại cứ việc kiêu ngạo, uy hiếp bổn thiếu gia, chờ sau khi tôi chạy thoát, tôi nhất định phải bắt anh quỳ xuống đất gọi tôi là ông nội!
“Đứng lên, quỳ đến trước mặt tôi!" Phương Nguyên Tùng không có chú ý tới động tác nhỏ của cậu, xoay người ngồi vào trên giường, châm một điếu thuốc kiêu ngạo nói.
“Làm gì?" Cao Vũ không kiên nhẫn hỏi. Đứng lên cái rắm, toàn thân cậu bởi vì cú ngã vừa rồi đều đau đến rã rời, hiện tại đau muốn chết, cậu hiện tại động một chút đều rất đau, làm sao có thể quỳ được.
“Xem ra cậu vẫn không hiểu được lời tôi nói!" Phương Nguyên Tùng nâng mày kiếm, nét mặt lộ ra ý cười đáng sợ, từ trong người lấy ra một cái bình nhỏ.
“Không, chủ nhân! Tiểu nô lệ hiểu được lời anh nói, tiểu nô lệ lập tức tới!" Cao Vũ nhận ra được cái chai kia, đó là “thích méo mó", lập tức kêu lên, vội nhịn xuống đau nhức đứng lên, sau đó nhanh chóng đi về phía Phương Nguyên Tùng. Cậu mỗi lần động một chút đều đau đến nước mắt chảy ròng, cậu vừa đi vừa mắng Phương Nguyên Tùng, không chỉ đem cả nhà Phương Nguyên Tùng lớn nhỏ chửi vài lần, ngay cả mèo con, chó con Phương Nguyên Tùng nuôi trong nhà đều chửi bới một chút.
Cao Vũ đi đến trước mặt Phương Nguyên Tùng đã sớm đau đến khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, mặt đầy nước mắt. Cao Vũ ngẩng đầu nhìn Phương Nguyên Tùng ngồi ở trên giường nhàn nhã hút thuốc, xem cậu làm trò hề, bụng đều nhanh sinh khí.
“Cậu hiện tại nên nói cái gì?" Phương Nguyên Tùng nhìn Cao Vũ đau đến nhếch miệng, khóe miệng cười càng sâu. Tra tấn xú tiểu tử này, thật là làm cho người ta cảm giác thư thái cao hứng nói không nên lời.
Cao Vũ sửng sốt một chút, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Phương Nguyên Tùng. Con mẹ nó, nói cái gì? Cậu làm sao mà biết phải nói gì. Là hắn gọi cậu tới, cậu mới phải hỏi hắn muốn làm cái gì đây!
“Thật là ngu ngốc, này cũng không hiểu! Cậu hiện tại phải nói ‘chủ nhân tôn quý, xin hỏi anh có gì phân phó’!" Phương Nguyên Tùng mắng.
“Thật xin lỗi! Chủ nhân tôn quý, xin hỏi anh có cái gì phân phó?" Cao Vũ hận nghiến răng nghiến lợi, giận mà không dám nói gì, chỉ có thể cố nén tức giận cung kính nói. Nhớ ấy buổi tối trước, “thích méo mó" đã khiến cậu sợ đến thấu xương, nhìn “thích méo mó" trong tay nam nhân cậu nhịn không được tay chân phát run, vốn là đau đến muốn chết, mông cũng càng đau.
“Chủ nhân ra lệnh cho cậu, hiện cởi quần của chủ nhân, đem “bảo bối" của chủ nhân ra!" Nam nhân tà khí cười, tà ác nói.
Cao Vũ lập tức sợ hãi, khiếp đảm nhìn đũng quần nặng trịch của nam nhân. Lão biến thái này muốn cậu đem cái kia của hắn ra, đến tột cùng là có mục đích gì, không phải lại muốn cưỡng gian cậu đi! Khẳng định là như thế, bằng không hắn vì sao muốn cậu cởi quần hắn, đem cái kia lấy ra nữa! Cứu mạng a, cậu không cần!
“Chủ, chủ nhân, xin hỏi anh muốn làm cái gì?" Cao Vũ lấy tay bảo vệ vết thương trên mông, vẻ mặt đề phòng nhìn Phương Nguyên Tùng hỏi, thanh âm hơi hơi phát run cho thấy giờ phút này cậu có bao nhiêu sợ hãi.
“Cậu nói xem?" Nam nhân không đáp, hỏi lại, nét cười quỷ dị trên mặt càng sâu. Hắn đã cấm dục mấy ngày, đêm đó ngoạn rất hung, Cao Vũ nơi đó bị thương rất nghiêm trọng, mấy ngày nay hắn cũng không dám gặp mặt cậu, để cho cậu dưỡng thương. Nhưng hắn đã hoàn toàn mê luyến thân thể xú tiểu tử này, mấy ngày nay nhìn xú tiểu tử này cả người trần trụi ở trước mắt đi tới đi lui, hắn đã nhẫn đến cực hạn, hôm nay hắn nhất định phải hảo hảo “yêu thương" xú tiểu tử này, nhấm nháp mỹ vị thân thể của cậu.
“Tôi? Tôi nói tôi muốn đi tiểu, tôi muốn đi toilet!" Cao Vũ mỉm cười ngọt ngào, xoay người định chạy. Còn phải nói sao? Dùng ngón chân nghĩ cũng biết, lão sắc ma siêu cấp chết tiệt này lại muốn muốn chà đạp tiểu thí thí của cậu! Đùa chứ, lại bị “Big Mac" (bánh mỳ kẹp??) của hắn sáp một lần, tiểu cúc hoa của cậu tuyệt đối sẽ bị phế bỏ, cậu có chết cũng không muốn lại bị “Big Mac" của hắn làm thí thí!
Nam nhân sao có thể để cậu chạy trốn, cánh tay duỗi ra, lập tức giống như diều hâu bắt gà con, tóm lấy gáy của cậu tha trở về.
“Chủ nhân, tôi thật sự muốn tiểu, tôi không nín được, xin anh cho tôi đi vệ sinh trước một chút, chờ tôi vệ sinh xong rồi chúng ta nói sau!" Cao Vũ quay đầu nhìn nam nhân đáng thương hề hề cầu xin, hai tay còn che hạ thể, giả bộ thật sự mắc tiểu. Tại loại thời điểm này, Cao Vũ chỉ có thể nghĩ ra chiêu “chạy đi tiểu" này!
“Cậu muốn tiểu à! Không liên quan, không cần đi toilet, ở trong này giải quyết đi!" Nam nhân mỉm cười, lấy ly rượu đỏ trên bàn, hào phóng đưa tới trước mặt Cao Vũ.
Cao Vũ choáng váng, không nghĩ tới nam nhân lại làm như vậy, cậu vốn tưởng rằng dùng chiêu “trốn đi tiểu" này trăm phần trăm thành công, không nghĩ tới lão biến thái này lại bảo cậu ở trước mặt hắn đi tiểu, hiện tại làm sao bây giờ?
“Thất thần cái gì, cậu không phải rất vội sao? Mau đi tiểu đi!" Nam nhân không kiên nhẫn thúc giục, kéo tay Cao Vũ đang che hạ thể ra, trực tiếp đem ly thủy tinh hướng về phía hạ thể cậu.
“Cám ơn chủ nhân, nhưng tôi nghĩ tôi nên đi toilet giải quyết thì tốt hơn, ly thủy tinh này quý như vậy, dùng để đi tiểu quá lãng phí!" Cao Vũ lắc đầu cự tuyệt “ý tốt" của nam nhân.
“Không cần khách khí, cậu mau tiểu đi! Nghẹn sẽ rất khó chịu!" Nam nhân “săn sóc" nói. “Hơn nữa tôi rất muốn biết cậu lúc đi tiểu so với lúc cậu cao trào bắn tinh có phải đều tao lãng mê người như vậy hay không!" Nam nhân bồi thêm một câu, sỗ sàng cười quỷ dị nói.
Cao Vũ xấu hổ đến mặt đỏ bừng, hận không thể đánh nam nhân một quyền. Bất quá trước mắt so với tức giận thì trọng yếu hơn là phải giải quyết vấn đề “đi tiểu" này như thế nào, “đi tiểu" chỉ là cớ để cậu chạy trốn, trước khi nam nhân trở về cậu vừa đi toilet, cậu hiện tại căn bản tiểu không được.
Cao Vũ đang gấp muốn chết, lại nghe nam nhân lạnh giọng mắng: “cậu sao còn không đi tiểu, có phải gạt tôi hay không! Tôi hận nhất là người khác gạt tôi, nếu tôi biết cậu dám gạt tôi, tôi lập tức ném tiểu côn thịt của cậu xuống đất cho chó ăn!"
Cao Vũ thiếu chút nữa té xỉu, không! Cậu không muốn làm thái giám, nếu lão biến thái thực sự đem tiểu kê kê của cậu ném xuống cho chó ăn, cậu về sau đi vệ sinh như thế nào! Cả đời phải dùng ống tiểu sao? Nghĩ đến bộ dáng mình cắm ống tiểu giả để đi vệ sinh, Cao Vũ muốn điên rồi, không, cậu có chết cũng không muốn như vậy!
Ngước mắt nhìn ánh mắt còn đáng sợ hơn so với ác ma của nam nhân, Cao Vũ đáng thương chỉ có thể miễn cưỡng dùng sức hướng hạ phúc vào ly thủy tinh, hy vọng ông trời phù hộ cậu có thể tiểu ra một chút, bằng không cậu hôm nay nhất định sẽ chết.
Cao Vũ một bên dùng sức tiểu, một bên lại vì vận mệnh của mình mà buồn bã khóc. Ô ô ô, vì sao cậu lại xui xẻo đáng thương như vậy, lại rơi vào tay lão sắc ma Phương Nguyên Tùng này, không chỉ đi tiểu ở trước mặt một lão biến thái, còn tiểu không được nên phải cứng rắn buộc mình ép ra nước tiểu, sớm biết thế này sẽ không dùng chiêu “đi tiểu" này, thật sự là lấy tảng đá tự đập chân mình!
Nhìn biểu tình khóc lóc của Cao Vũ, nam nhân âm thầm cười lạnh. Hừ, cũng dám ở trước mặt hắn ra vẻ, xú tiểu tử này thật sự là không nhớ lâu, ăn nhiều đau khổ như vậy còn không ngoan. Nguyên lai nam nhân sớm biết Cao Vũ đang dối gạt hắn, cho nên mới cố ý muốn cậu ở trước mặt hắn tiểu, mượn cơ hội chỉnh cậu!
Cao Vũ bởi vì mới đi toilet, cho nên căn bản không có nửa điểm buồn tiểu, cậu dùng sức tiểu vài ly thủy tinh cả nửa ngày nhưng một giọt nước tiểu đều không bắn ra được.
“Hừm! Kỳ quái, sao lại tiểu không được, vừa mới rõ ràng rất muốn tiểu! Ha ha ha…" Nhìn sắc mặt nam nhân càng ngày càng khó coi, Cao Vũ chỉ có thể liều mạng cười gượng, cố gắng giả ngu.
“Tiểu không được?" Nam nhân cố ý giả bộ không hờn giận nhíu mày, lạnh lùng cười. “Vậy cậu là đang lừa tôi sao!"
“Không có! Tiểu nô lệ làm sao dám lừa chủ nhân, tôi là thật sự muốn đi tiểu! Chủ nhân, tôi lập tức liền tiểu ra quần cho anh xem!" Cao Vũ vội vàng lắc đầu, gấp đến độ lấy tay chà xát tiểu kê kê, hy vọng có thể tiểu ra một chút, sợ nam nhân đập nát kê kê của mình cho chó ăn. Nhưng côn thịt đại ca giống như đối nghịch với Cao Vũ, vô luận Cao Vũ làm như thế nào, vẫn là tiểu không được.
Cao Vũ muốn điên rồi, mặc kệ Phương Nguyên Tùng ở ngay trước mặt, một bên chà xát tiểu côn thịt, một bên vội vàng hướng tiểu kê kê mà mắng: “Mau tiểu đi! Chết tiệt, đồ vô dụng, ngươi mau tiểu… Có nghe hay không, ta lệnh cho ngươi mau tiểu ra quần… Mẹ nó, ngươi có phải muốn bị đọa xuống dưới cho chó ăn thật hay không, mau tiểu a… Fuck, sao còn không tiểu…"
Nhìn biểu tình lo lắng của Cao Vũ, động tác giống như tự an ủi vậy, nam nhân khóe miệng run rẩy, thiếu chút nữa cười ra tiếng. Xú tiểu tử thật sự rất ngốc, rất đáng yêu! So với trước kia hắn ngoạn nữ nhân thì thích hơn gấp trăm lần!
Cao Vũ tiểu không được, chỉ có thể càng dùng sức chà xát, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh, động tác càng ngày càng như là tự an ủi. Cao Vũ xoa lấy vật kia khiến hắn bắt đầu cảm thấy thân thể đột nhiên trở nên thực nóng, tiểu ngọc bổng đang nằm úp sấp cũng trở nên cứng rắn đứng lên, da thịt tuyết trắng chậm rãi hiện ra một tầng phấn hồng mê người, hô hấp lại càng ngày càng ồ ồ.
Nguy rồi! Cao Vũ trong lòng thầm kêu không ổn, cậu chà xát rất dùng sức. Cao Vũ vừa định dừng lại, nhưng hạ phúc đã run rẩy một trận, một cỗ chất nhầy màu trắng lập tức phun tới.
Nam nhân sửng sốt một chút, vội cầm ly thủy tinh hứng tinh dịch của Cao Vũ, nam nhân tiếp rất khá, một giọt tinh dịch cũng không có rớt ra, toàn bộ tinh dịch bắn ào trong ly thủy tinh.
“Thực phấn khích! Tiểu dâm nô, màn thủ dâm của cậu thật là diễn quá tuyệt vời!" Nam nhân cầm lấy ly thủy tinh, nhìn tinh dịch của thiếu niên bên trong, nhếch lên khóe môi vỗ tay cười nói. Xú tiểu tử này thật sự là bảo bối, có thể cho mình những kinh hỉ không ngờ tới.
Cao Vũ xấu hổ đến hai mắt rưng rưng, căn bản không dám ngẩng đầu nhìn nam nhân. Con mẹ nó, tại sao có thể như vậy? Cậu không muốn sống chắc, cậu còn ở trước mặt lão sắc ma chà xát bắn tinh, thật sự là mất mặt chết!
Nhìn bộ dáng Cao Vũ xấu hổ và giận dữ muốn chết, ý cười trong mắt nam nhân càng đậm, đồng thời hạ phúc cũng cứng rắn lên. Vừa mới xem Cao Vũ tự an ủi, hắn gắng gượng đến mấy cũng trở nên nóng lên, mấy ngày không có giải phóng, vật kia cũng bất mãn kêu gào.
“Bất quá, tiểu dâm nô cậu vẫn là không có tiểu ra quần, cậu vừa rồi nói là đi tiểu, không phải bắn tinh!" Nam nhân nâng gò má tú lệ của Cao Vũ, nhìn ánh mắt lộ ra một chút mê người của cậu, mỉm cười.
“Chủ, chủ nhân, tôi… Tôi…" Nhìn nam nhân cười giống như Satan, Cao Vũ sợ tới mức cả người lạnh run, muốn giải thích, nhưng là đầu óc loạn thành một đoàn, căn bản không nói được.
“Tôi nhớ rõ tôi và cậu đã nói, nếu cậu tiểu không được, dám gạt tôi, tôi liền đem tiểu côn thịt của cậu cho chó ăn, cậu còn nhớ không?" Nam nhân ngưng cười, dùng sức nắm gò má Cao Vũ, âm ngoan mắng.
Nam nhân khí lực rất lớn, thiếu chút nữa đem gò má Cao Vũ bóp nát, cậu đau đến nước mắt chảy ròng. Bất quá so với gò má, cậu càng lo lắng tiểu côn thịt của mình hơn.
“Không! Chủ nhân, xin anh đừng đọa tiểu kê kê của tôi, tôi còn chưa có cưới vợ sinh con! Chỉ cần không đọa tiểu kê kê của tôi, anh bảo tôi làm gì đều được!" Cao Vũ lấy tay gắt gao bảo vệ tiểu kê kê, linh khẩu còn có vài giọt tinh dịch, đáng thương hề hề khóc cầu xin nói. Mẹ nó, ai tới cứu cậu đi, cậu không muốn tuổi còn trẻ mà đã biến thành thái giám, không có tiểu kê kê, đừng nói việc đi tiểu, trọng yếu nhất là cậu phải cưới vợ sinh con như thế nào, cậu vẫn chưa cùng nữ nhân làm một lần nào nha!
“Thật sự là bảo cậu làm cái gì đều được?" Nam nhân khóe miệng dương càng đẹp mắt, hắn đang chờ những lời này!
“Ừ!" Cao Vũ thấy thương lượng thành công, vội vàng nói.
“Chúng ta tiếp tục làm việc vừa rồi, cậu cởi quần của tôi, đem bảo bối của tôi ra hảo hảo hầu hạ nó, làm cho nó hảo hảo sung sướng!" Nam nhân tà ác cười xấu xa nói. Kỳ thật cho dù Cao Vũ không đáp ứng, hắn cũng có thể bá vương ngạnh thượng cung, cứng rắn buộc cậu ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.
“Không được!" Cao Vũ không cần suy nghĩ liền lập tức cự tuyệt.
“Cậu nói gì?" Khuôn mặt tuấn tú của nam nhân trầm xuống, hung ác nham hiểm nhìn cậu, biểu tình khủng bố vô cùng.
“Éc, thật xin lỗi! Nhưng chủ nhân, nơi đó của tôi còn chưa ổn, hiện tại lại làm tôi nhất định sẽ chết mất! Xin chủ nhân tha tôi đi! Không tin chủ nhân anh xem!" Cao Vũ sợ hãi nuốt nước miếng, đánh bạo cầu xin nói. Vì chứng minh lời mình nói, Cao Vũ nhịn cảm giác thẹn thùng xuống, đặc biệt xoay người hướng nam nhân mà tách ra cặp mông trắng trẻo, bí huyệt bị nam nhân tra tấn tàn đến đáng thương lộ ra.
Nam nhân nhìn bí huyệt ẩn ẩn dưới mông, nhíu mày, chỉ thấy cúc lôi xinh đẹp không tỳ vết nay lại sưng đỏ, nhưng lại nửa phần xinh đẹp. Thật không ngờ qua mấy ngày, bí cúc của Cao Vũ lại thảm thế này, đêm đó thật sự chơi đùa phát hỏa.
Hiện tại làm sao bây giờ? Hắn vốn định làm lớn một hồi, đem những nhẫn nhịn mấy ngày nay giải tỏa hết, hung hăng thao chết Cao Vũ xú tiểu tử này. Nhưng cúc hoa xú tiểu tử này thương thành như vậy, căn bản không thể làm, nếu mạnh mẽ cắm vào thì cúc hoa của cậu nhất định sẽ phế đi. Hắn đã mê luyến thượng cúc huyệt xú tiểu tử này, đương nhiên không thể làm cho tiểu cúc hoa của cậu phế đi, nhưng hạ thể hắn đã cương, liều mạng kêu gào, hô lớn muốn giải phóng.
Cao Vũ thấy nam nhân không có lập tức cự tuyệt, biết có cơ hội, vội ôm lấy đùi nam nhân đáng yêu làm nũng nói: “Chủ nhân, anh tốt nhất! Tiểu nô lệ xin anh, anh tha cho tiểu nô lệ lần này, thả tiểu nô lệ đi! Chờ nơi đó của tiểu nô lệ tốt lên, chủ nhân tùy tiện làm như thế nào đều được!"
Nam nhân cúi đầu nhìn Cao Vũ liều mạng cầu xin, đột nhiên trong đầu linh quang chợt lóe, tầm mắt dời về phía đôi môi xinh đẹp đỏ tươi kia, khóe miệng lập tức tà ác nhếch lên. Có rồi! Xú tiểu tử này cũng không phải chỉ có một “cái miệng nhỏ nhắn", trừ bỏ cúc huyệt phía dưới, cậu còn có cái miệng nhỏ nhắn khác cũng có thể cho mình thỏa mãn!
“Được rồi! Thấy cậu đáng thương cầu xin tôi như vậy, lần này tôi bỏ qua tiểu cúc hoa phía dưới của cậu!" Nam nhân mở miệng nói, biểu tình từ bi.
“Bất quá cậu dùng một cái miệng nhỏ nhắn khác hầu hạ chủ nhân, giúp bảo bối của chủ nhân hạ nhiệt." Cao Vũ trước mắt sáng ngời, vừa muốn nói lời cảm tạ, lại đột nhiên lại nghe nam nhân nói.
“Một cái miệng nhỏ nhắn khác?" Cao Vũ nghi hoặc nhìn nam nhân, đối với chuyện này như là tờ giấy trắng. Cao Vũ căn bản nghe không hiểu nam nhân tà ác nói gì.
“Trên người cậu có mấy cái miệng?" Nam nhân tà nịnh cười, ánh mắt sỗ sàng thẳng tắp nhìn chằm chằm đôi môi anh đáo phần hồng mê người của Cao Vũ.
Nhìn tầm mắt hạ lưu của nam nhân, cho dù là ngu ngốc cũng biết một cái miệng khác theo ý nam nhân là cái gì."Không được!" Cao Vũ lại lập tức cự tuyệt, trong lòng thầm mắng: Mẹ nó, có lầm hay không, lão biến thái này còn muốn mình giúp hắn khẩu giao! Mơ à! Mụ nội nó, hắn giúp mình khẩu giao mình còn ngại miệng hắn bẩn đây! Muốn mình dùng miệng ăn tiện căn của hắn, kiếp sau cũng không có khả năng!
“Nếu không muốn dùng tới cái miệng nhỏ nhắn phía trên, vậy dùng cái miệng nhỏ nhắn phía dưới cũng được! Dù sao hôm nay cậu nhất định phải dùng “miệng nhỏ" của cậu hầu hạ chủ nhân một lần!" Nam nhân nhún nhún vai ý không sao cả. “Kỳ thật tôi càng thích cậu dùng cái miệng nhỏ nhắn phía dưới, tôi vô cùng nhớ cái miệng nhỏ nhiệt tình dâm đãng kia!"
Ngôn ngữ hạ lưu làm cho Cao Vũ xấu hổ vô cùng, thiếu chút nữa muốn chửi ầm lên, nhưng nghĩ đến tình cảnh trước mắt, từ ngữ thô tục đến miệng lại nuốt trở vào. Cao Vũ nhịn xuống tức giận, điềm đạm đáng yêu hỏi: “Chủ nhân, không thể thương lượng một chút sao?"
“NO! Hai cái miệng cậu phải dùng một cái!" Nam nhân lắc đầu, thái độ cường ngạnh.
“Nhưng…" Cao Vũ còn muốn nói, nhưng mới mở miệng đã bị nam nhân ngắt lời.
“Không nên nói nhiều lời vô nghĩa như vậy! Mau lên, cậu rốt cuộc là dùng phía trên, hay là dùng phía dưới?" Nam nhân vô cùng không kiên nhẫn.
“Tôi…" Cao Vũ hai cái cũng không muốn dùng.
“Cậu có phải muốn lại dùng ‘thích méo mó’ một lần nữa hay không!" Nam nhân nheo lại mắt uy hiếp nói.
Cao Vũ không dám nhiều lời, trong lòng trải qua một phen giãy dụa sau đáng thương, không cam nguyện nhỏ giọng nói: “Thượng… Phía trên!"
“Cậu dùng cái miệng nhỏ nhắn phía trên?" Nam nhân lại khôi phục tà mị mê người tươi cười. Ha ha, gãi đúng chỗ ngứa!
Cao Vũ vẻ mặt cầu xin gật đầu, tuy rằng cực kì không muốn, nhưng mông cậu bị thương thật sự quá nặng, nếu lại làm cậu thật sự sẽ chết! Vì đại cục suy nghĩ, chỉ có thể nhịn đau hy sinh miệng phía trên một chút!
“Nếu đã chọn rồi, còn thất thần làm cái gì, còn không mau đem bảo bối của chủ nhân ra, bảo bối của chủ nhân chờ cậu đã nửa ngày!" Nam nhân ra lệnh, hắn chờ không kịp, cự thiết của hắn đã hoàn toàn cương.
Cao Vũ méo miệng, oán hận lấy tay cởi quần nam nhân, bởi vì sợ hãi, bàn tay nhỏ bé xinh đẹp tinh tế run nhè nhẹ, mất sức chín trâu hai hổ, làm nửa ngày mới cởi được dây lưng của nam nhân. Vừa kéo quần lót của nam nhân xuống, cự mãng màu xanh đen khẩn cấp nhảy ra, khiến Cao Vũ hoảng sợ.
Cao Vũ nhìn hung khí nhất trụ kình thiên thẳng tắp hướng vào mình, sợ hãi nuốt nước miếng. Đây là lần đầu tiên cậu nhìn rõ ràng tiện căn của lão biến thái lớn thế nào, hai lần trước bởi vì đều là bị lão biến thái cường bạo, cho nên đều không có cẩn thận nhìn. Lão biến thái cái kia thật sự là dọa chết người, hung vật màu xanh đen với gân xanh vờn quanh, như cánh tay của tiểu hài tử ba tuổi, đỉnh chóp càng thô lớn hơn nữa, bao quy đầu so với trứng gà còn lớn hơn. Mẹ nó, khó trách mỗi lần cậu bị lão biến thái cưỡng hiếp, đều xuất huyết đau đến chết đi sống lại, cái này căn bản không phải của người. Fuck, mình bị loại hung khí này làm nhiều lần như vậy còn có thể sống sót, cậu thật sự là mệnh lớn!
“Xem đủ chưa?" Phát hiện Cao Vũ nhìn chằm chằm cự vật của mình ngẩn người, nam nhân bất mãn mắng."Tôi bảo cậu ăn, không phải bảo cậu nhìn chằm chằm, muốn nhìn chờ sau khi chủ nhân thỏa mãn xong sẽ cho cậu xem đủ."
Ăn? Khóe miệng Cao Vũ run rẩy, cái kia của nam nhân lớn như vậy, mình như thế nào ăn. Nếu đem vật lớn như vậy vào miệng, cái miệng anh đào nhỏ nhắn của cậu nhất định sẽ biến thành bồn máu to, cậu không muốn!
Cao Vũ vừa muốn cự tuyệt, nam nhân không kiên nhẫn, chờ không được đột nhiên thô bạo mở cái miệng của cậu, muốn đem hung khí dọa người của mình nhét vào trong miệng cậu.
“Không được!" Cao Vũ dùng sức giãy dụa, né tránh hung khí của nam nhân, sợ hãi kêu to. Miệng mình nhỏ như vậy, nếu bị nam nhân mạnh mẽ sáp nhập, cái miệng của cậu nhất định sẽ giống như cái mông phía dưới bị làm nát.
“Tôi tự mình đến!" Cao Vũ nhìn biểu tình nam nhân khủng bố vô cùng, cái miệng nhỏ nhắn đáng thương hề hề nói, vội muốn khóc.
“Muốn tự mình đến, liền nhanh một chút!" Nam nhân phía dưới đã cứng rắn.
Nhìn hung khí của nam nhân lớn vô cùng, Cao Vũ siêu cấp không cam lòng nhếch miệng, tay run run nắm giữ dương cụ màu xanh đen dọa người, nhẹ nhàng chà xát làm đứng lên.
Nam nhân nhíu mày, lập tức bất mãn đánh ót Cao Vũ một cái.
“Ai u! Anh sao thế?" Cao Vũ lập tức kêu đau, tay sờ chỗ bị đánh tức giận kêu lên. Mẹ nó, lão chết tiệt này, mình đã theo ý muốn của hắn, chạm vào tiện căn của hắn, hắn còn muốn thế nào?
“Lão tử là bảo cậu dùng miệng làm, không phải bảo cậu lấy tay chà xát! Nếu không dùng cái miệng nhỏ của cậu hảo hảo hầu hạ bảo bối lão tử, lão tử liền dùng ‘thích méo mó’ hầu hạ cậu thật tốt!" Nam nhân đối với thái độ của Cao Vũ bất mãn đến cực điểm.
Cao Vũ ở trong lòng hung hăng chửi bới nam nhân vài câu, dưới ánh mắt hung ác của nam nhân, rốt cục mở ra cái miệng nhỏ nhắn nhịn xuống sợ hãi cùng ghê tởm, ngậm lấy dương vật của nam nhân.
Miệng Cao Vũ nhỏ lại nóng, không hề kém so với nơi tư mật của nữ nhân, nam nhân lập tức phát ra tiếng rên rỉ thoải mái. Nhưng Cao Vũ tất nhiên không thể thư thái, miệng hàm chứa dương cụ nam nhân, tuy rằng mới có quy đầu, nhưng cậu vẫn khó chịu vô cùng, nhất là khi nghĩ đến chính mình hiện tại đang ăn dương cụ nam nhân, cậu đều muốn ói ra.
“Thất thần cái gì? Mau dùng đầu lưỡi của cậu liếm nó!" Nam nhân ra lệnh, dạy Cao Vũ cách làm cho mình thoải mái.
Cao Vũ ở trong lòng hừ một tiếng, di động đầu lưỡi đi liếm quy đầu của nam nhân, nam nhân thoải mái thấp giọng thô suyễn.
“Là như thế, đầu lưỡi tiểu nô lệ thật sự không tệ… Trước tiên phun ra bảo bối của chủ nhân, đem toàn bộ bảo bối cẩn thận liếm một lần!" Nam nhân lần nữa châm một điếu thuốc, ngồi ở trên giường nhàn nhã hưởng thụ Cao Vũ hầu hạ.
Cao Vũ làm theo mệnh lệnh của nam nhân, đem quy đầu nam nhân phun ra, sau đó đầu lưỡi liếm qua một lượt. Thấy vật kia truyền đến mùi tanh hôi dị thường gay mũi, Cao Vũ muốn ói ra, nhưng cậu lại không dám, chỉ có thể một bên ở trong lòng thầm mắng, một bên cố nén cảm giác buồn nôn liếm vật lớn của nam nhân.
Cao Vũ khẩu kỹ tuy rằng trúc trắc, nhưng có một đầu lưỡi vô cùng linh hoạt, đầu lưỡi đỏ tươi xinh đẹp khi khinh khi trọng liếm quát, đem nam căn liếm ướt, làm cho nam nhân thích đã chết, nam căn lại trướng lớn một vòng.
“Tiếp tục liếm như vậy, đầu lưỡi của cậu thật sự là lợi hại, liếm chủ nhân thật thoải mái… Tiểu dâm nô, đầu lưỡi của cậu tao chết, thật thích… Tiếp tục liếm như vậy… Lại liếm dùng sức một chút…" Nam nhân sảng khoái tán dương, thật sự là làm cho hắn lắp bắp kinh hãi, thật không ngờ đầu lưỡi Cao Vũ quá lợi hại, cậu quả thật là tiểu dâm phụ trời sinh. Đầu lưỡi của cậu lợi hại như vậy, miệng cậu khẳng định cũng không kém nơi khác, xú tiểu tử này thật sự là toàn thân cao thấp đều là bảo!
Ngước mắt nhìn biểu tình nam nhân thoải mái muốn chết, Cao Vũ hận nghiến răng nghiến lợi, trong lòng buồn nôn. Con mẹ nó, cậu liếm vất vả như vậy, đầu lưỡi đều liếm đến tê rần, lão đáng chết này lại ở nơi nào thoải mái đến chết, có thiên lý hay không!
“Đem bảo bối của chủ nhân toàn bộ ăn vào miệng, chủ nhân muốn sáp cái miệng nhỏ của cậu!" Nam nhân rất nhanh lại hạ mệnh lệnh mới.
Cái gì? Cao Vũ còn chưa có phản ứng lại, nam nhân đã cầm lấy đầu của cậu đem cự mãng siêu dài của hắn cắm vào trong miệng của cậu. Miệng Cao Vũ bị cự mãng thô to xé rách, cậu vội há to mồm, đau đến nước mắt chảy ròng.
Nam nhân hoàn toàn không biết thương hương tiếc ngọc, không nhìn Cao Vũ thống khổ, đem cự mãng đâm đến chỗ sâu nhất trong miệng Cao Vũ mới dừng lại.
“Tiểu tao hóa, không nghĩ tới cái miệng nhỏ nhắn phía trên của cậu cũng thoải mái như vậy, không hề kém so với cái miệng nhỏ nhắn phía dưới!" Bị khoang miệng ẩm nóng toàn bộ bao trụ, nam nhân thoải mái đến thiếu chút nữa bắn ra, cầm điếu thuốc xoa đầu Cao Vũ nói. Cái miệng nhỏ phía trên của Cao Vũ giống như cái miệng nhỏ nhắn phía dưới, so với nữ nhân còn bổng hơn, còn thoải mái hơn trăm lần.
Cao Vũ thật muốn đem dương cụ nam nhân cắn xuống, mụ nội nó, lão vương bát đản trời đánh, hắn đương nhiên thích, cằm cậu thì đều đã trật khớp. Cũng không biết cái miệng của cậu có bị biến dạng hay không, nếu miệng cậu thật sự bị biến thành cái bồn máu to, cậu biến thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua lão dâm ma Phương Nguyên Tùng này.
“Đừng ngẩn người, mau dùng miệng của cậu dùng sức hấp bảo bối của chủ nhân!" Nam nhân lại vỗ gáy Cao Vũ một cái.
Cao Vũ đáng thương hung hăng trừng hắn liếc mắt một cái, nhưng sợ lại bị nam nhân đánh, đành phải đầy bụng oán hận bắt đầu liếm mút. Vật lớn của nam nhân đem khoang miệng nhỏ hẹp nhét đầy, một khe hở cũng không có, Cao Vũ mỗi lần hấp một chút đều phải dùng sức, nhưng cậu không dám dừng lại, cậu biết nếu cậu dám ngừng, nam nhân giống như ác ma trước mắt kia nhất định sẽ hung hăng chỉnh chết cậu.
Cao Vũ cố gắng phun ra nuốt vào nam căn trong miệng, hy vọng nhanh làm cho nam nhân bắn ra, sớm một chút chấm dứt màn tra tấn “khẩu giao" chết tiệt này. Cái miệng nhỏ nhắn của Cao Vũ như một cái ống hút, khiến xương cốt nam nhân đều bị hút ra, làm cho nam nhân thích ngất trời.
“Mẹ nó, thật sự quá sung sướng! Tiểu dâm nô, là thế này… Fuck, lão tử cũng bị ngươi hấp đi ra …" Nam nhân thích đến loạn mắng, đột nhiên cầm điếu thuốc cùng chén rượu chứa tinh dịch của Cao Vũ bắt lấy đầu Cao Vũ, rất nhanh trừu sáp, ở trong miệng nhỏ thô bạo công kích, mỗi một lần đều đỉnh đến yết hầu Cao Vũ.
“Ngô…ngô… Ô… ngô… ngô…" Lần đầu tiên khẩu giao, Cao Vũ căn bản không thể tiếp nhận va chạm thô bạo, thống khổ liều mạng giãy dụa.
“Mẹ nó, đừng lộn xộn… Lão tử muốn ra …" Nam nhân bắt lấy tay Cao Vũ đang đánh loạn xạ, mạnh bạo sáp vài cái, hổ rống một tiếng bắn ra.
Cao Vũ không kịp phun ra nam căn khổng lồ của nam nhân, tinh dịch toàn bộ bắn vào trong miệng nhỏ của cậu, hại cậu thiếu chút nữa sặc chết. Cậu muốn đem tinh dịch nhổ ra, nhưng là nam nhân không cho phép.
“Không cho phép nhổ ra! Tinh dịch chủ nhân quý giá cỡ nào, sao có thể lãng phí, ăn toàn bộ cho tôi! Nếu cậu dám phun ra một giọt, tôi liền đem tiểu côn thịt của cậu cho chó ăn!" Nam nhân uy hiếp nói, Cao Vũ chỉ có thể chảy lệ nhịn xuống ghê tởm đem tinh dịch tanh hôi toàn bộ nuốt xuống.
Nam nhân vừa lòng tươi cười, rút ra côn thịt đầy tinh dịch lướt lên mặt Cao Vũ, sau đó toàn bộ lau sạch sẽ, mới đem côn thịt thu hồi trong quần.
Cao Vũ mệt mỏi vô cùng, chờ côn thịt nam nhân vừa rời khỏi mặt, lập tức ngã xuống giường. Gương mặt xinh đẹp bị che kín bởi bạch dịch, khóe miệng đỏ tươi cũng toàn là tinh dịch nam nhân, đôi lệ mâu tức giận trừng mắt nam nhân, bộ dáng vừa dơ bẩn vừa đáng yêu.
Nếu không phải Cao Vũ hiện tại mệt chết, một chút khí lực cũng không có, cậu thật muốn đứng lên hung hăng cho nam nhân mấy cái tát. Con mẹ nó, lão dâm ma bắt cậu giúp hắn khẩu giao đã đáng bị ném xuống mười tám tầng địa ngục, hắn lại còn dám đem miệng của cậu trở thành thùng rác bắn loạn xạ, còn đem mặt cậu trở thành giấy lau tiện căn của hắn.
Trong lúc Cao Vũ tức đến điên rồi, thật không ngờ nam nhân còn lửa cháy đổ thêm dầu hỏi: “Tiểu tiện nô, tinh dịch quý giá của chủ nhân uống tốt không?"
Cao Vũ vừa thẹn vừa giận, lửa giận cùng hận ý đến cực điểm, vừa định mắng nam nhân đi chết đi, lại nhìn nam nhân lại đem chén rượu chứa tinh dịch của mình tới bên miệng, lập tức uống một ngụm tinh dịch của cậu.
Cao Vũ choáng váng, trừng lớn mắt khó tin nhìn nam nhân, không thể tin được nam nhân lại uống tinh dịch của mình. Trong lòng nhất thời mắc cỡ chết được, nam nhân có phải điên rồi hay không, có thể uống cái kia của cậu.
“Tiểu tiện nô, tinh dịch của cậu hương vị thật không tệ, uống rất ngọt! Cậu cũng nếm thử đi!" Không đợi Cao Vũ phản ứng lại, nam nhân nâng chén đưa tới trước mặt Cao Vũ, nâng cằm Cao Vũ buộc cậu uống tinh dịch của chính mình.
“Biến thái, anh làm cái gì? Mau bỏ ra!" Cao Vũ vội giãy dụa, đẩy tay nam nhân ra, nhưng không còn kịp rồi, cậu đã uống xong một ngụm.
“Ọe! Khụ khụ khụ…" Cao Vũ nắm lấy yết hầu, muốn đem tinh dịch nhổ ra, nhưng ăn rồi làm sao có thể phun ra được, Cao Vũ khụ nửa ngày, khụ đến vẻ mặt đều là nước mắt cùng nước mũi, nhưng vẫn không thể đem tinh dịch nhổ ra.
Cao Vũ lớn như vậy, chưa từng cảm thấy thẹn giống hiện tại, tức giận đến nước mắt chảy ròng. Cậu không cần sống nữa, cậu lại còn ăn cái kia của chính mình, cái kia so với nước tiểu còn bẩn hơn, nếu để người ta biết cậu đường đường là Cao nhị thiếu gia, người có tiền đồ hí kịch lại ăn tinh dịch chính mình, cậu về sau sao dám mặt gặp người khác!
Nam nhân một bên cười đã chết, khuôn mặt tuấn tú che kín ý cười, không nhìn biểu tình khổ sở của Cao Vũ, tà ác cười hỏi: “Tiểu nô lệ, tinh dịch của cậu hương vị như thế nào? Có thích như của chủ nhân không?"
“Anh… anh…" Cao Vũ chỉ vào nam nhân tức giận đến cả người phát run, trước mặt bỗng tối sầm, hỗn thế ma vương chuyên môn đi chỉnh người bây giờ lại bị người ta chỉnh đến hôn mê…
Nam nhân rốt cuộc nhịn không được ôm bụng cười cười to, cười đến nước mắt đều chảy ra. Chơi thật thích, thật sự rất thích, Cao Vũ xú tiểu tử này lại bị mình khi dễ đến hôn mê, trong lòng thật sự thống khoái nói không nên lời, hắn đối với Cao Vũ thật sự càng ngày càng cảm thấy hứng thú!
Nam nhân nở nụ cười thật lâu mới dừng lại, xoay người ôm Cao Vũ phóng lên giường, nhìn Cao Vũ hôn mê nhưng vẫn mặt nhăn mày nhíu, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, trên mặt lại hiện ra ý cười.
“Tiểu nô lệ của tôi, hôm nay trước hết buông tha cậu, ngày mai lại tiếp tục chậm rãi cùng cậu tính sổ!" Nam nhân lấy tay vuốt mũi Cao Vũ, trò chơi chủ nhân trừng phạt nô lệ mới vừa bắt đầu…
Vào trong phòng xem, lại phát hiện trong phòng chỉ có một người, chỉ thấy trên giường lớn hoa lệ thoải mái có một mỹ thiếu niên diện mạo đáng yêu nhưng cả người trần trụi, tư thế vô cùng kỳ quái. Cậu nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt oán hận liều mạng đánh lên gối đầu bên cạnh, giống như gối đầu và cậu có thâm cừu đại hận! Nga! Hóa ra nghĩ sai rồi, không phải là có người bị đánh!
“Đánh chết anh này lão súc sinh! Chém chết anh này lão dâm ma! Đập chết anh này vương bát đản!" Mỹ thiếu niên oán hận trừng mắt với gối đầu, lấy tay vừa đánh vừa cào lên gối, nếu không phải hạ thân cậu hành động không tiện, cậu còn muốn dùng hai chân đá bay cái gối!
Hành động kỳ quái của mỹ thiếu niên làm cho người ta nhịn không được muốn biết cậu rốt cuộc cùng gối đầu này có thâm cừu đại hận gì, lại dùng “thủ đoạn độc ác" tàn bạo như thế!
“Ai u!" Đánh đến thoải mái, mỹ thiếu niên đột nhiên kêu thảm một tiếng, lấy tay che mông. “Con mẹ nó, đau quá! Khẳng định là vừa mới dùng sức, lại động đến miệng vết thương!" Thiếu niên quay đầu nhìn mông nhỏ của mình, nhíu mày xoa xoa cái miệng nhỏ nhắn, biểu tình thoáng chốc trở nên đáng thương hề hề.
Mấy ngày hôm trước, buổi tối cậu bị Phương Nguyên Tùng lão sắc lang trời đánh kia gian suốt một đêm, cậu bị hắn gian đến hôn mê, nhưng lão dâm ma này còn tiếp tục muốn làm cậu suốt đêm, thiếu chút nữa đem mông nhỏ đáng thương của cậu nở hoa. Hại cậu lúc tỉnh lại vào sáng ngày hôm sau, toàn thân đau đến muốn chết, so với lần đầu tiên bị hắn cưỡng gian còn đau hơn gấp trăm lần. Thảm nhất là địa phương kia của cậu, thật sự là vết thương chồng lên vết thương, tàn đến mức không đành lòng nhìn, không biết chảy bao nhiêu máu, hại cậu mấy ngày nay đi đại tiện đều đau đến chết đi sống lại.
Mụ nội nó, tất cả đều là do Phương Nguyên Tùng lão vương bát đản kia làm hại, lão súc sinh kia thật không phải người, hắn so với cầm thú còn cầm thú hơn, hại cậu thảm như vậy! Cậu thề về sau không chỉ đem hắn thiên đao vạn quả, băm thành trăm mảnh, trước khi làm thịt hắn nhất định phải tìm một đám người đến cưỡng dâm hắn, nghe nói người trong nghề có thứ kia siêu lớn, khẳng định có thể đem cái mông già của hắn nở hoa, so với cậu bây giờ thảm hơn một trăm lần!
“Lão súc sinh, anh chờ bị cưỡng dâm đến chết đi! Ha ha ha…" Thiếu niên cầm lấy gối mấy hôm nay đều bị cậu hành hung vài cái, nhe răng cười ném ra phía sau. Mấy ngày nay cậu thường xuyên đem gối đầu coi là lão súc sinh Phương Nguyên Tùng kia mà trút giận. Tuy rằng cậu biết làm như vậy rất ngây thơ, nhưng cũng có thể phát tiết một chút oán khí của cậu đối với Phương Nguyên Tùng!
“Cậu ở đó cười cái gì?" Trong lúc Cao Vũ đang ảo tưởng Phương Nguyên Tùng sau này bị mình tra tấn đến chết đi sống lại, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, đột nhiên cửa từ bên ngoài bị đẩy ra, một đại soái ca anh tuấn đi vào, gối đầu Cao Vũ ném ra bay đến trước ngực hắn.
Cao Vũ lập tức quay đầu lại, là lão súc sinh Phương Nguyên Tùng kia trở lại! Cậu lập tức phản xạ, kéo chăn ở bên cạnh che lại thân thể, vẻ mặt đề phòng nhìn Phương Nguyên Tùng.
“Ở ngoài cửa chợt nghe thấy tiếng cười của cậu, có chuyện gì buồn cười sao?" Phương Nguyên Tùng đi đến bên giường, ném gối đầu lên giường tò mò hỏi.
“Lão tử cười hay không cười liên quan cái rắm gì đến anh!" Cao Vũ lập tức mắng theo bản năng.
“Cậu nói cái gì? Lặp lại lần nữa! Cậu có phải đã quên thân phận của mình hiện tại hay không, dám nói chuyện với chủ nhân như vậy! Xem ra đêm đó cậu chưa ăn đủ đau khổ, còn muốn bị ‘giáo huấn’ thêm một chút!" Phương Nguyên Tùng lập tức nhếch mày, thanh âm lạnh không ít cho thấy hắn đang bắt đầu giận.
Cao Vũ nhớ tới đêm đó bị Phương Nguyên Tùng “giáo huấn" như thế nào, lập tức rùng mình, vội vàng sợ hãi cầu xin nói: “Chủ nhân, tôi sai rồi, xin anh đừng tức giận, tha cho tôi đi! Về sau tôi không dám nữa!" Con mẹ nó, mình thật sự là uất ức, lại phải sợ Phương Nguyên tùng lão dâm ma này! Bất quá lão dâm ma này siêu cấp biến thái, nếu lại bị hắn “giáo huấn" giống buổi tối mấy ngày hôm trước một lần nữa, mình khẳng định chết nghẻo!
Phương Nguyên Tùng vừa lòng cười, lập tức uy hiếp nói: “Hừ! Nhớ kỹ thân phận của mình, cậu hiện tại không phải là tiểu thiếu gia Cao gia mà chỉ là một món đồ chơi, là nô lệ của tôi! Nếu lần sau còn dám không lễ phép với chủ nhân như vậy, tôi sẽ để ‘thích méo mó’ dạy cậu cái gì là ‘lễ phép’ và ‘quy củ’!"
“Được! Chủ nhân, tôi sẽ nhớ kỹ!" Cao vũ sợ hãi, cậu đời này dù có chết cũng không muốn uống “thích méo mó" đáng chết kia lần nữa, cậu vĩnh viễn sẽ không quên chuyện đêm đó! Con mẹ nó, lão biến thái đáng giận này sẽ uy hiếp cậu, bất quá một ngày nào đó cậu nhất định cũng sẽ cho hắn tự mình nếm thử tư vị của “thích méo mó".
“Tôi?" Phương Nguyên Tùng lại nhướn mày, trong ánh mắt tràn đầy bất mãn.
“Thật xin lỗi! Tiểu nô lệ nói sai rồi, là tiểu nô lệ mới đúng, mong chủ nhân tha thứ!" Cao Vũ vô cùng thông minh lập tức liền hiểu được ý tứ của hắn, vội vàng sửa miệng.
Phương Nguyên Tùng khinh thường hừ một tiếng, trong lòng cười thầm: Một đêm dạy dỗ kia quả nhiên hữu dụng, mấy ngày nay xú tiểu tử này thái độ khẩn trương, từ một con báo nhỏ giương nanh múa vuốt liền biến thành một con mèo nhỏ ôn nhu nhu thuận, mình đã hoàn toàn hàng phục xú tiểu tử này. Bất quá để xú tiểu tử này hoàn toàn trở thành một nô lệ còn rất xa, hắn cần chậm rãi dạy dỗ cậu, hắn nhất định sẽ đem cậu thuần dưỡng thành một “hảo nô lệ" nhu thuận nghe lời, đối với hắn trung thành tuyệt đối.
Phương Nguyên Tùng lạnh lùng cười, đột nhiên chen chân thô bạo đã một cước đá Cao Vũ từ trên giường xuống dưới, làm cậu lập tức ngã chổng vó.
“Ai u! Anh sao vậy?" Cao Vũ lớn tiếng kêu đau, tức giận ngước mắt trừng Phương Nguyên Tùng, đôi mắt xinh đẹp mông lung. Mẹ nó, đau chết cậu, mông của cậu bị ngã nở hoa rồi! Mông cậu trọng thương chưa lành vừa vặn đặt ở trên sàn lạnh như băng, so với bị khảm mấy đao còn đau hơn gấp vạn lần.
Phương Nguyên Tùng nhìn Cao Vũ giống như con ếch bị lật qua, oa oa kêu đau, bụng đều cười đến đau. Hắn cố nín ý cười, lạnh như băng mắng: “Cậu là nô lệ, sao xứng ngủ ở trên giường chủ nhân, về sau trừ lúc trên giường phục vụ tôi, cậu phải ngủ dưới đất, không cho phép ngủ tiếp ở trên giường!"
Cao Vũ khó tin nhìn hắn, hận không thể ăn thịt của hắn. Cậu không có nghe sai đi?! Hắn đem mình bị thương thành như vậy, không cho bác sĩ xem, không cho cậu dược bôi, hiện tại ngay cả giường cũng không cho cậu ngủ, muốn cho cậu ngủ đất, lão súc sinh này rốt cuộc có phải là người hay không! Mẹ nó, cậu nhất định phải nguyền rủa cả nhà bọn họ toàn bộ chết sạch, sau đó rơi xuống mười tám tầng địa ngục!
“Cậu đây là ánh mắt gì, cậu đối với mệnh lệnh của chủ nhân có ý kiến sao?" Phương Nguyên Tùng đè thấp thanh âm.
“Không có!" Cao Vũ vội thu hồi tầm mắt, chế nhạo nhỏ giọng nói, trong thanh âm tràn đầy không cam lòng. Tuy rằng trong lòng có một trăm tám mươi ý kiến, nhưng cậu không phải ngu ngốc, cậu biết rõ tình cảnh chính mình hiện tại, cậu biết trả lời có ý kiến sẽ nhận kết cục gì. Người ta nói quân tử báo thù mười năm chưa muộn, cậu nhất định phải nhẫn!
“Không có thì tốt! Nếu không tôi sẽ cho cậu biết nô lệ nếu dám có ý kiến với chủ nhân của mình sẽ chịu kết cục gì!" Phương Nguyên Tùng vừa lòng gật đầu, nhìn bộ dáng đáng yêu của Cao Vũ hận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng lại không dám phản bác, trong mắt hiện lên ý cười. Biểu tình của xú tiểu tử này vô cùng phong phú, nhưng vô luận là biểu tình gì đều vô cùng đáng yêu, tuy rằng là nam hài tử, nhưng so với nữ nhân còn thú vị hơn, hắn tuy rằng gặp không ít người, nhưng chưa tìm được ai tính cách đáng yêu như vậy.
Cao Vũ vụng trộm chép miệng, trong lòng thầm mắng: Lão nhân đáng chết, anh hiện tại cứ việc kiêu ngạo, uy hiếp bổn thiếu gia, chờ sau khi tôi chạy thoát, tôi nhất định phải bắt anh quỳ xuống đất gọi tôi là ông nội!
“Đứng lên, quỳ đến trước mặt tôi!" Phương Nguyên Tùng không có chú ý tới động tác nhỏ của cậu, xoay người ngồi vào trên giường, châm một điếu thuốc kiêu ngạo nói.
“Làm gì?" Cao Vũ không kiên nhẫn hỏi. Đứng lên cái rắm, toàn thân cậu bởi vì cú ngã vừa rồi đều đau đến rã rời, hiện tại đau muốn chết, cậu hiện tại động một chút đều rất đau, làm sao có thể quỳ được.
“Xem ra cậu vẫn không hiểu được lời tôi nói!" Phương Nguyên Tùng nâng mày kiếm, nét mặt lộ ra ý cười đáng sợ, từ trong người lấy ra một cái bình nhỏ.
“Không, chủ nhân! Tiểu nô lệ hiểu được lời anh nói, tiểu nô lệ lập tức tới!" Cao Vũ nhận ra được cái chai kia, đó là “thích méo mó", lập tức kêu lên, vội nhịn xuống đau nhức đứng lên, sau đó nhanh chóng đi về phía Phương Nguyên Tùng. Cậu mỗi lần động một chút đều đau đến nước mắt chảy ròng, cậu vừa đi vừa mắng Phương Nguyên Tùng, không chỉ đem cả nhà Phương Nguyên Tùng lớn nhỏ chửi vài lần, ngay cả mèo con, chó con Phương Nguyên Tùng nuôi trong nhà đều chửi bới một chút.
Cao Vũ đi đến trước mặt Phương Nguyên Tùng đã sớm đau đến khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, mặt đầy nước mắt. Cao Vũ ngẩng đầu nhìn Phương Nguyên Tùng ngồi ở trên giường nhàn nhã hút thuốc, xem cậu làm trò hề, bụng đều nhanh sinh khí.
“Cậu hiện tại nên nói cái gì?" Phương Nguyên Tùng nhìn Cao Vũ đau đến nhếch miệng, khóe miệng cười càng sâu. Tra tấn xú tiểu tử này, thật là làm cho người ta cảm giác thư thái cao hứng nói không nên lời.
Cao Vũ sửng sốt một chút, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Phương Nguyên Tùng. Con mẹ nó, nói cái gì? Cậu làm sao mà biết phải nói gì. Là hắn gọi cậu tới, cậu mới phải hỏi hắn muốn làm cái gì đây!
“Thật là ngu ngốc, này cũng không hiểu! Cậu hiện tại phải nói ‘chủ nhân tôn quý, xin hỏi anh có gì phân phó’!" Phương Nguyên Tùng mắng.
“Thật xin lỗi! Chủ nhân tôn quý, xin hỏi anh có cái gì phân phó?" Cao Vũ hận nghiến răng nghiến lợi, giận mà không dám nói gì, chỉ có thể cố nén tức giận cung kính nói. Nhớ ấy buổi tối trước, “thích méo mó" đã khiến cậu sợ đến thấu xương, nhìn “thích méo mó" trong tay nam nhân cậu nhịn không được tay chân phát run, vốn là đau đến muốn chết, mông cũng càng đau.
“Chủ nhân ra lệnh cho cậu, hiện cởi quần của chủ nhân, đem “bảo bối" của chủ nhân ra!" Nam nhân tà khí cười, tà ác nói.
Cao Vũ lập tức sợ hãi, khiếp đảm nhìn đũng quần nặng trịch của nam nhân. Lão biến thái này muốn cậu đem cái kia của hắn ra, đến tột cùng là có mục đích gì, không phải lại muốn cưỡng gian cậu đi! Khẳng định là như thế, bằng không hắn vì sao muốn cậu cởi quần hắn, đem cái kia lấy ra nữa! Cứu mạng a, cậu không cần!
“Chủ, chủ nhân, xin hỏi anh muốn làm cái gì?" Cao Vũ lấy tay bảo vệ vết thương trên mông, vẻ mặt đề phòng nhìn Phương Nguyên Tùng hỏi, thanh âm hơi hơi phát run cho thấy giờ phút này cậu có bao nhiêu sợ hãi.
“Cậu nói xem?" Nam nhân không đáp, hỏi lại, nét cười quỷ dị trên mặt càng sâu. Hắn đã cấm dục mấy ngày, đêm đó ngoạn rất hung, Cao Vũ nơi đó bị thương rất nghiêm trọng, mấy ngày nay hắn cũng không dám gặp mặt cậu, để cho cậu dưỡng thương. Nhưng hắn đã hoàn toàn mê luyến thân thể xú tiểu tử này, mấy ngày nay nhìn xú tiểu tử này cả người trần trụi ở trước mắt đi tới đi lui, hắn đã nhẫn đến cực hạn, hôm nay hắn nhất định phải hảo hảo “yêu thương" xú tiểu tử này, nhấm nháp mỹ vị thân thể của cậu.
“Tôi? Tôi nói tôi muốn đi tiểu, tôi muốn đi toilet!" Cao Vũ mỉm cười ngọt ngào, xoay người định chạy. Còn phải nói sao? Dùng ngón chân nghĩ cũng biết, lão sắc ma siêu cấp chết tiệt này lại muốn muốn chà đạp tiểu thí thí của cậu! Đùa chứ, lại bị “Big Mac" (bánh mỳ kẹp??) của hắn sáp một lần, tiểu cúc hoa của cậu tuyệt đối sẽ bị phế bỏ, cậu có chết cũng không muốn lại bị “Big Mac" của hắn làm thí thí!
Nam nhân sao có thể để cậu chạy trốn, cánh tay duỗi ra, lập tức giống như diều hâu bắt gà con, tóm lấy gáy của cậu tha trở về.
“Chủ nhân, tôi thật sự muốn tiểu, tôi không nín được, xin anh cho tôi đi vệ sinh trước một chút, chờ tôi vệ sinh xong rồi chúng ta nói sau!" Cao Vũ quay đầu nhìn nam nhân đáng thương hề hề cầu xin, hai tay còn che hạ thể, giả bộ thật sự mắc tiểu. Tại loại thời điểm này, Cao Vũ chỉ có thể nghĩ ra chiêu “chạy đi tiểu" này!
“Cậu muốn tiểu à! Không liên quan, không cần đi toilet, ở trong này giải quyết đi!" Nam nhân mỉm cười, lấy ly rượu đỏ trên bàn, hào phóng đưa tới trước mặt Cao Vũ.
Cao Vũ choáng váng, không nghĩ tới nam nhân lại làm như vậy, cậu vốn tưởng rằng dùng chiêu “trốn đi tiểu" này trăm phần trăm thành công, không nghĩ tới lão biến thái này lại bảo cậu ở trước mặt hắn đi tiểu, hiện tại làm sao bây giờ?
“Thất thần cái gì, cậu không phải rất vội sao? Mau đi tiểu đi!" Nam nhân không kiên nhẫn thúc giục, kéo tay Cao Vũ đang che hạ thể ra, trực tiếp đem ly thủy tinh hướng về phía hạ thể cậu.
“Cám ơn chủ nhân, nhưng tôi nghĩ tôi nên đi toilet giải quyết thì tốt hơn, ly thủy tinh này quý như vậy, dùng để đi tiểu quá lãng phí!" Cao Vũ lắc đầu cự tuyệt “ý tốt" của nam nhân.
“Không cần khách khí, cậu mau tiểu đi! Nghẹn sẽ rất khó chịu!" Nam nhân “săn sóc" nói. “Hơn nữa tôi rất muốn biết cậu lúc đi tiểu so với lúc cậu cao trào bắn tinh có phải đều tao lãng mê người như vậy hay không!" Nam nhân bồi thêm một câu, sỗ sàng cười quỷ dị nói.
Cao Vũ xấu hổ đến mặt đỏ bừng, hận không thể đánh nam nhân một quyền. Bất quá trước mắt so với tức giận thì trọng yếu hơn là phải giải quyết vấn đề “đi tiểu" này như thế nào, “đi tiểu" chỉ là cớ để cậu chạy trốn, trước khi nam nhân trở về cậu vừa đi toilet, cậu hiện tại căn bản tiểu không được.
Cao Vũ đang gấp muốn chết, lại nghe nam nhân lạnh giọng mắng: “cậu sao còn không đi tiểu, có phải gạt tôi hay không! Tôi hận nhất là người khác gạt tôi, nếu tôi biết cậu dám gạt tôi, tôi lập tức ném tiểu côn thịt của cậu xuống đất cho chó ăn!"
Cao Vũ thiếu chút nữa té xỉu, không! Cậu không muốn làm thái giám, nếu lão biến thái thực sự đem tiểu kê kê của cậu ném xuống cho chó ăn, cậu về sau đi vệ sinh như thế nào! Cả đời phải dùng ống tiểu sao? Nghĩ đến bộ dáng mình cắm ống tiểu giả để đi vệ sinh, Cao Vũ muốn điên rồi, không, cậu có chết cũng không muốn như vậy!
Ngước mắt nhìn ánh mắt còn đáng sợ hơn so với ác ma của nam nhân, Cao Vũ đáng thương chỉ có thể miễn cưỡng dùng sức hướng hạ phúc vào ly thủy tinh, hy vọng ông trời phù hộ cậu có thể tiểu ra một chút, bằng không cậu hôm nay nhất định sẽ chết.
Cao Vũ một bên dùng sức tiểu, một bên lại vì vận mệnh của mình mà buồn bã khóc. Ô ô ô, vì sao cậu lại xui xẻo đáng thương như vậy, lại rơi vào tay lão sắc ma Phương Nguyên Tùng này, không chỉ đi tiểu ở trước mặt một lão biến thái, còn tiểu không được nên phải cứng rắn buộc mình ép ra nước tiểu, sớm biết thế này sẽ không dùng chiêu “đi tiểu" này, thật sự là lấy tảng đá tự đập chân mình!
Nhìn biểu tình khóc lóc của Cao Vũ, nam nhân âm thầm cười lạnh. Hừ, cũng dám ở trước mặt hắn ra vẻ, xú tiểu tử này thật sự là không nhớ lâu, ăn nhiều đau khổ như vậy còn không ngoan. Nguyên lai nam nhân sớm biết Cao Vũ đang dối gạt hắn, cho nên mới cố ý muốn cậu ở trước mặt hắn tiểu, mượn cơ hội chỉnh cậu!
Cao Vũ bởi vì mới đi toilet, cho nên căn bản không có nửa điểm buồn tiểu, cậu dùng sức tiểu vài ly thủy tinh cả nửa ngày nhưng một giọt nước tiểu đều không bắn ra được.
“Hừm! Kỳ quái, sao lại tiểu không được, vừa mới rõ ràng rất muốn tiểu! Ha ha ha…" Nhìn sắc mặt nam nhân càng ngày càng khó coi, Cao Vũ chỉ có thể liều mạng cười gượng, cố gắng giả ngu.
“Tiểu không được?" Nam nhân cố ý giả bộ không hờn giận nhíu mày, lạnh lùng cười. “Vậy cậu là đang lừa tôi sao!"
“Không có! Tiểu nô lệ làm sao dám lừa chủ nhân, tôi là thật sự muốn đi tiểu! Chủ nhân, tôi lập tức liền tiểu ra quần cho anh xem!" Cao Vũ vội vàng lắc đầu, gấp đến độ lấy tay chà xát tiểu kê kê, hy vọng có thể tiểu ra một chút, sợ nam nhân đập nát kê kê của mình cho chó ăn. Nhưng côn thịt đại ca giống như đối nghịch với Cao Vũ, vô luận Cao Vũ làm như thế nào, vẫn là tiểu không được.
Cao Vũ muốn điên rồi, mặc kệ Phương Nguyên Tùng ở ngay trước mặt, một bên chà xát tiểu côn thịt, một bên vội vàng hướng tiểu kê kê mà mắng: “Mau tiểu đi! Chết tiệt, đồ vô dụng, ngươi mau tiểu… Có nghe hay không, ta lệnh cho ngươi mau tiểu ra quần… Mẹ nó, ngươi có phải muốn bị đọa xuống dưới cho chó ăn thật hay không, mau tiểu a… Fuck, sao còn không tiểu…"
Nhìn biểu tình lo lắng của Cao Vũ, động tác giống như tự an ủi vậy, nam nhân khóe miệng run rẩy, thiếu chút nữa cười ra tiếng. Xú tiểu tử thật sự rất ngốc, rất đáng yêu! So với trước kia hắn ngoạn nữ nhân thì thích hơn gấp trăm lần!
Cao Vũ tiểu không được, chỉ có thể càng dùng sức chà xát, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh, động tác càng ngày càng như là tự an ủi. Cao Vũ xoa lấy vật kia khiến hắn bắt đầu cảm thấy thân thể đột nhiên trở nên thực nóng, tiểu ngọc bổng đang nằm úp sấp cũng trở nên cứng rắn đứng lên, da thịt tuyết trắng chậm rãi hiện ra một tầng phấn hồng mê người, hô hấp lại càng ngày càng ồ ồ.
Nguy rồi! Cao Vũ trong lòng thầm kêu không ổn, cậu chà xát rất dùng sức. Cao Vũ vừa định dừng lại, nhưng hạ phúc đã run rẩy một trận, một cỗ chất nhầy màu trắng lập tức phun tới.
Nam nhân sửng sốt một chút, vội cầm ly thủy tinh hứng tinh dịch của Cao Vũ, nam nhân tiếp rất khá, một giọt tinh dịch cũng không có rớt ra, toàn bộ tinh dịch bắn ào trong ly thủy tinh.
“Thực phấn khích! Tiểu dâm nô, màn thủ dâm của cậu thật là diễn quá tuyệt vời!" Nam nhân cầm lấy ly thủy tinh, nhìn tinh dịch của thiếu niên bên trong, nhếch lên khóe môi vỗ tay cười nói. Xú tiểu tử này thật sự là bảo bối, có thể cho mình những kinh hỉ không ngờ tới.
Cao Vũ xấu hổ đến hai mắt rưng rưng, căn bản không dám ngẩng đầu nhìn nam nhân. Con mẹ nó, tại sao có thể như vậy? Cậu không muốn sống chắc, cậu còn ở trước mặt lão sắc ma chà xát bắn tinh, thật sự là mất mặt chết!
Nhìn bộ dáng Cao Vũ xấu hổ và giận dữ muốn chết, ý cười trong mắt nam nhân càng đậm, đồng thời hạ phúc cũng cứng rắn lên. Vừa mới xem Cao Vũ tự an ủi, hắn gắng gượng đến mấy cũng trở nên nóng lên, mấy ngày không có giải phóng, vật kia cũng bất mãn kêu gào.
“Bất quá, tiểu dâm nô cậu vẫn là không có tiểu ra quần, cậu vừa rồi nói là đi tiểu, không phải bắn tinh!" Nam nhân nâng gò má tú lệ của Cao Vũ, nhìn ánh mắt lộ ra một chút mê người của cậu, mỉm cười.
“Chủ, chủ nhân, tôi… Tôi…" Nhìn nam nhân cười giống như Satan, Cao Vũ sợ tới mức cả người lạnh run, muốn giải thích, nhưng là đầu óc loạn thành một đoàn, căn bản không nói được.
“Tôi nhớ rõ tôi và cậu đã nói, nếu cậu tiểu không được, dám gạt tôi, tôi liền đem tiểu côn thịt của cậu cho chó ăn, cậu còn nhớ không?" Nam nhân ngưng cười, dùng sức nắm gò má Cao Vũ, âm ngoan mắng.
Nam nhân khí lực rất lớn, thiếu chút nữa đem gò má Cao Vũ bóp nát, cậu đau đến nước mắt chảy ròng. Bất quá so với gò má, cậu càng lo lắng tiểu côn thịt của mình hơn.
“Không! Chủ nhân, xin anh đừng đọa tiểu kê kê của tôi, tôi còn chưa có cưới vợ sinh con! Chỉ cần không đọa tiểu kê kê của tôi, anh bảo tôi làm gì đều được!" Cao Vũ lấy tay gắt gao bảo vệ tiểu kê kê, linh khẩu còn có vài giọt tinh dịch, đáng thương hề hề khóc cầu xin nói. Mẹ nó, ai tới cứu cậu đi, cậu không muốn tuổi còn trẻ mà đã biến thành thái giám, không có tiểu kê kê, đừng nói việc đi tiểu, trọng yếu nhất là cậu phải cưới vợ sinh con như thế nào, cậu vẫn chưa cùng nữ nhân làm một lần nào nha!
“Thật sự là bảo cậu làm cái gì đều được?" Nam nhân khóe miệng dương càng đẹp mắt, hắn đang chờ những lời này!
“Ừ!" Cao Vũ thấy thương lượng thành công, vội vàng nói.
“Chúng ta tiếp tục làm việc vừa rồi, cậu cởi quần của tôi, đem bảo bối của tôi ra hảo hảo hầu hạ nó, làm cho nó hảo hảo sung sướng!" Nam nhân tà ác cười xấu xa nói. Kỳ thật cho dù Cao Vũ không đáp ứng, hắn cũng có thể bá vương ngạnh thượng cung, cứng rắn buộc cậu ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.
“Không được!" Cao Vũ không cần suy nghĩ liền lập tức cự tuyệt.
“Cậu nói gì?" Khuôn mặt tuấn tú của nam nhân trầm xuống, hung ác nham hiểm nhìn cậu, biểu tình khủng bố vô cùng.
“Éc, thật xin lỗi! Nhưng chủ nhân, nơi đó của tôi còn chưa ổn, hiện tại lại làm tôi nhất định sẽ chết mất! Xin chủ nhân tha tôi đi! Không tin chủ nhân anh xem!" Cao Vũ sợ hãi nuốt nước miếng, đánh bạo cầu xin nói. Vì chứng minh lời mình nói, Cao Vũ nhịn cảm giác thẹn thùng xuống, đặc biệt xoay người hướng nam nhân mà tách ra cặp mông trắng trẻo, bí huyệt bị nam nhân tra tấn tàn đến đáng thương lộ ra.
Nam nhân nhìn bí huyệt ẩn ẩn dưới mông, nhíu mày, chỉ thấy cúc lôi xinh đẹp không tỳ vết nay lại sưng đỏ, nhưng lại nửa phần xinh đẹp. Thật không ngờ qua mấy ngày, bí cúc của Cao Vũ lại thảm thế này, đêm đó thật sự chơi đùa phát hỏa.
Hiện tại làm sao bây giờ? Hắn vốn định làm lớn một hồi, đem những nhẫn nhịn mấy ngày nay giải tỏa hết, hung hăng thao chết Cao Vũ xú tiểu tử này. Nhưng cúc hoa xú tiểu tử này thương thành như vậy, căn bản không thể làm, nếu mạnh mẽ cắm vào thì cúc hoa của cậu nhất định sẽ phế đi. Hắn đã mê luyến thượng cúc huyệt xú tiểu tử này, đương nhiên không thể làm cho tiểu cúc hoa của cậu phế đi, nhưng hạ thể hắn đã cương, liều mạng kêu gào, hô lớn muốn giải phóng.
Cao Vũ thấy nam nhân không có lập tức cự tuyệt, biết có cơ hội, vội ôm lấy đùi nam nhân đáng yêu làm nũng nói: “Chủ nhân, anh tốt nhất! Tiểu nô lệ xin anh, anh tha cho tiểu nô lệ lần này, thả tiểu nô lệ đi! Chờ nơi đó của tiểu nô lệ tốt lên, chủ nhân tùy tiện làm như thế nào đều được!"
Nam nhân cúi đầu nhìn Cao Vũ liều mạng cầu xin, đột nhiên trong đầu linh quang chợt lóe, tầm mắt dời về phía đôi môi xinh đẹp đỏ tươi kia, khóe miệng lập tức tà ác nhếch lên. Có rồi! Xú tiểu tử này cũng không phải chỉ có một “cái miệng nhỏ nhắn", trừ bỏ cúc huyệt phía dưới, cậu còn có cái miệng nhỏ nhắn khác cũng có thể cho mình thỏa mãn!
“Được rồi! Thấy cậu đáng thương cầu xin tôi như vậy, lần này tôi bỏ qua tiểu cúc hoa phía dưới của cậu!" Nam nhân mở miệng nói, biểu tình từ bi.
“Bất quá cậu dùng một cái miệng nhỏ nhắn khác hầu hạ chủ nhân, giúp bảo bối của chủ nhân hạ nhiệt." Cao Vũ trước mắt sáng ngời, vừa muốn nói lời cảm tạ, lại đột nhiên lại nghe nam nhân nói.
“Một cái miệng nhỏ nhắn khác?" Cao Vũ nghi hoặc nhìn nam nhân, đối với chuyện này như là tờ giấy trắng. Cao Vũ căn bản nghe không hiểu nam nhân tà ác nói gì.
“Trên người cậu có mấy cái miệng?" Nam nhân tà nịnh cười, ánh mắt sỗ sàng thẳng tắp nhìn chằm chằm đôi môi anh đáo phần hồng mê người của Cao Vũ.
Nhìn tầm mắt hạ lưu của nam nhân, cho dù là ngu ngốc cũng biết một cái miệng khác theo ý nam nhân là cái gì."Không được!" Cao Vũ lại lập tức cự tuyệt, trong lòng thầm mắng: Mẹ nó, có lầm hay không, lão biến thái này còn muốn mình giúp hắn khẩu giao! Mơ à! Mụ nội nó, hắn giúp mình khẩu giao mình còn ngại miệng hắn bẩn đây! Muốn mình dùng miệng ăn tiện căn của hắn, kiếp sau cũng không có khả năng!
“Nếu không muốn dùng tới cái miệng nhỏ nhắn phía trên, vậy dùng cái miệng nhỏ nhắn phía dưới cũng được! Dù sao hôm nay cậu nhất định phải dùng “miệng nhỏ" của cậu hầu hạ chủ nhân một lần!" Nam nhân nhún nhún vai ý không sao cả. “Kỳ thật tôi càng thích cậu dùng cái miệng nhỏ nhắn phía dưới, tôi vô cùng nhớ cái miệng nhỏ nhiệt tình dâm đãng kia!"
Ngôn ngữ hạ lưu làm cho Cao Vũ xấu hổ vô cùng, thiếu chút nữa muốn chửi ầm lên, nhưng nghĩ đến tình cảnh trước mắt, từ ngữ thô tục đến miệng lại nuốt trở vào. Cao Vũ nhịn xuống tức giận, điềm đạm đáng yêu hỏi: “Chủ nhân, không thể thương lượng một chút sao?"
“NO! Hai cái miệng cậu phải dùng một cái!" Nam nhân lắc đầu, thái độ cường ngạnh.
“Nhưng…" Cao Vũ còn muốn nói, nhưng mới mở miệng đã bị nam nhân ngắt lời.
“Không nên nói nhiều lời vô nghĩa như vậy! Mau lên, cậu rốt cuộc là dùng phía trên, hay là dùng phía dưới?" Nam nhân vô cùng không kiên nhẫn.
“Tôi…" Cao Vũ hai cái cũng không muốn dùng.
“Cậu có phải muốn lại dùng ‘thích méo mó’ một lần nữa hay không!" Nam nhân nheo lại mắt uy hiếp nói.
Cao Vũ không dám nhiều lời, trong lòng trải qua một phen giãy dụa sau đáng thương, không cam nguyện nhỏ giọng nói: “Thượng… Phía trên!"
“Cậu dùng cái miệng nhỏ nhắn phía trên?" Nam nhân lại khôi phục tà mị mê người tươi cười. Ha ha, gãi đúng chỗ ngứa!
Cao Vũ vẻ mặt cầu xin gật đầu, tuy rằng cực kì không muốn, nhưng mông cậu bị thương thật sự quá nặng, nếu lại làm cậu thật sự sẽ chết! Vì đại cục suy nghĩ, chỉ có thể nhịn đau hy sinh miệng phía trên một chút!
“Nếu đã chọn rồi, còn thất thần làm cái gì, còn không mau đem bảo bối của chủ nhân ra, bảo bối của chủ nhân chờ cậu đã nửa ngày!" Nam nhân ra lệnh, hắn chờ không kịp, cự thiết của hắn đã hoàn toàn cương.
Cao Vũ méo miệng, oán hận lấy tay cởi quần nam nhân, bởi vì sợ hãi, bàn tay nhỏ bé xinh đẹp tinh tế run nhè nhẹ, mất sức chín trâu hai hổ, làm nửa ngày mới cởi được dây lưng của nam nhân. Vừa kéo quần lót của nam nhân xuống, cự mãng màu xanh đen khẩn cấp nhảy ra, khiến Cao Vũ hoảng sợ.
Cao Vũ nhìn hung khí nhất trụ kình thiên thẳng tắp hướng vào mình, sợ hãi nuốt nước miếng. Đây là lần đầu tiên cậu nhìn rõ ràng tiện căn của lão biến thái lớn thế nào, hai lần trước bởi vì đều là bị lão biến thái cường bạo, cho nên đều không có cẩn thận nhìn. Lão biến thái cái kia thật sự là dọa chết người, hung vật màu xanh đen với gân xanh vờn quanh, như cánh tay của tiểu hài tử ba tuổi, đỉnh chóp càng thô lớn hơn nữa, bao quy đầu so với trứng gà còn lớn hơn. Mẹ nó, khó trách mỗi lần cậu bị lão biến thái cưỡng hiếp, đều xuất huyết đau đến chết đi sống lại, cái này căn bản không phải của người. Fuck, mình bị loại hung khí này làm nhiều lần như vậy còn có thể sống sót, cậu thật sự là mệnh lớn!
“Xem đủ chưa?" Phát hiện Cao Vũ nhìn chằm chằm cự vật của mình ngẩn người, nam nhân bất mãn mắng."Tôi bảo cậu ăn, không phải bảo cậu nhìn chằm chằm, muốn nhìn chờ sau khi chủ nhân thỏa mãn xong sẽ cho cậu xem đủ."
Ăn? Khóe miệng Cao Vũ run rẩy, cái kia của nam nhân lớn như vậy, mình như thế nào ăn. Nếu đem vật lớn như vậy vào miệng, cái miệng anh đào nhỏ nhắn của cậu nhất định sẽ biến thành bồn máu to, cậu không muốn!
Cao Vũ vừa muốn cự tuyệt, nam nhân không kiên nhẫn, chờ không được đột nhiên thô bạo mở cái miệng của cậu, muốn đem hung khí dọa người của mình nhét vào trong miệng cậu.
“Không được!" Cao Vũ dùng sức giãy dụa, né tránh hung khí của nam nhân, sợ hãi kêu to. Miệng mình nhỏ như vậy, nếu bị nam nhân mạnh mẽ sáp nhập, cái miệng của cậu nhất định sẽ giống như cái mông phía dưới bị làm nát.
“Tôi tự mình đến!" Cao Vũ nhìn biểu tình nam nhân khủng bố vô cùng, cái miệng nhỏ nhắn đáng thương hề hề nói, vội muốn khóc.
“Muốn tự mình đến, liền nhanh một chút!" Nam nhân phía dưới đã cứng rắn.
Nhìn hung khí của nam nhân lớn vô cùng, Cao Vũ siêu cấp không cam lòng nhếch miệng, tay run run nắm giữ dương cụ màu xanh đen dọa người, nhẹ nhàng chà xát làm đứng lên.
Nam nhân nhíu mày, lập tức bất mãn đánh ót Cao Vũ một cái.
“Ai u! Anh sao thế?" Cao Vũ lập tức kêu đau, tay sờ chỗ bị đánh tức giận kêu lên. Mẹ nó, lão chết tiệt này, mình đã theo ý muốn của hắn, chạm vào tiện căn của hắn, hắn còn muốn thế nào?
“Lão tử là bảo cậu dùng miệng làm, không phải bảo cậu lấy tay chà xát! Nếu không dùng cái miệng nhỏ của cậu hảo hảo hầu hạ bảo bối lão tử, lão tử liền dùng ‘thích méo mó’ hầu hạ cậu thật tốt!" Nam nhân đối với thái độ của Cao Vũ bất mãn đến cực điểm.
Cao Vũ ở trong lòng hung hăng chửi bới nam nhân vài câu, dưới ánh mắt hung ác của nam nhân, rốt cục mở ra cái miệng nhỏ nhắn nhịn xuống sợ hãi cùng ghê tởm, ngậm lấy dương vật của nam nhân.
Miệng Cao Vũ nhỏ lại nóng, không hề kém so với nơi tư mật của nữ nhân, nam nhân lập tức phát ra tiếng rên rỉ thoải mái. Nhưng Cao Vũ tất nhiên không thể thư thái, miệng hàm chứa dương cụ nam nhân, tuy rằng mới có quy đầu, nhưng cậu vẫn khó chịu vô cùng, nhất là khi nghĩ đến chính mình hiện tại đang ăn dương cụ nam nhân, cậu đều muốn ói ra.
“Thất thần cái gì? Mau dùng đầu lưỡi của cậu liếm nó!" Nam nhân ra lệnh, dạy Cao Vũ cách làm cho mình thoải mái.
Cao Vũ ở trong lòng hừ một tiếng, di động đầu lưỡi đi liếm quy đầu của nam nhân, nam nhân thoải mái thấp giọng thô suyễn.
“Là như thế, đầu lưỡi tiểu nô lệ thật sự không tệ… Trước tiên phun ra bảo bối của chủ nhân, đem toàn bộ bảo bối cẩn thận liếm một lần!" Nam nhân lần nữa châm một điếu thuốc, ngồi ở trên giường nhàn nhã hưởng thụ Cao Vũ hầu hạ.
Cao Vũ làm theo mệnh lệnh của nam nhân, đem quy đầu nam nhân phun ra, sau đó đầu lưỡi liếm qua một lượt. Thấy vật kia truyền đến mùi tanh hôi dị thường gay mũi, Cao Vũ muốn ói ra, nhưng cậu lại không dám, chỉ có thể một bên ở trong lòng thầm mắng, một bên cố nén cảm giác buồn nôn liếm vật lớn của nam nhân.
Cao Vũ khẩu kỹ tuy rằng trúc trắc, nhưng có một đầu lưỡi vô cùng linh hoạt, đầu lưỡi đỏ tươi xinh đẹp khi khinh khi trọng liếm quát, đem nam căn liếm ướt, làm cho nam nhân thích đã chết, nam căn lại trướng lớn một vòng.
“Tiếp tục liếm như vậy, đầu lưỡi của cậu thật sự là lợi hại, liếm chủ nhân thật thoải mái… Tiểu dâm nô, đầu lưỡi của cậu tao chết, thật thích… Tiếp tục liếm như vậy… Lại liếm dùng sức một chút…" Nam nhân sảng khoái tán dương, thật sự là làm cho hắn lắp bắp kinh hãi, thật không ngờ đầu lưỡi Cao Vũ quá lợi hại, cậu quả thật là tiểu dâm phụ trời sinh. Đầu lưỡi của cậu lợi hại như vậy, miệng cậu khẳng định cũng không kém nơi khác, xú tiểu tử này thật sự là toàn thân cao thấp đều là bảo!
Ngước mắt nhìn biểu tình nam nhân thoải mái muốn chết, Cao Vũ hận nghiến răng nghiến lợi, trong lòng buồn nôn. Con mẹ nó, cậu liếm vất vả như vậy, đầu lưỡi đều liếm đến tê rần, lão đáng chết này lại ở nơi nào thoải mái đến chết, có thiên lý hay không!
“Đem bảo bối của chủ nhân toàn bộ ăn vào miệng, chủ nhân muốn sáp cái miệng nhỏ của cậu!" Nam nhân rất nhanh lại hạ mệnh lệnh mới.
Cái gì? Cao Vũ còn chưa có phản ứng lại, nam nhân đã cầm lấy đầu của cậu đem cự mãng siêu dài của hắn cắm vào trong miệng của cậu. Miệng Cao Vũ bị cự mãng thô to xé rách, cậu vội há to mồm, đau đến nước mắt chảy ròng.
Nam nhân hoàn toàn không biết thương hương tiếc ngọc, không nhìn Cao Vũ thống khổ, đem cự mãng đâm đến chỗ sâu nhất trong miệng Cao Vũ mới dừng lại.
“Tiểu tao hóa, không nghĩ tới cái miệng nhỏ nhắn phía trên của cậu cũng thoải mái như vậy, không hề kém so với cái miệng nhỏ nhắn phía dưới!" Bị khoang miệng ẩm nóng toàn bộ bao trụ, nam nhân thoải mái đến thiếu chút nữa bắn ra, cầm điếu thuốc xoa đầu Cao Vũ nói. Cái miệng nhỏ phía trên của Cao Vũ giống như cái miệng nhỏ nhắn phía dưới, so với nữ nhân còn bổng hơn, còn thoải mái hơn trăm lần.
Cao Vũ thật muốn đem dương cụ nam nhân cắn xuống, mụ nội nó, lão vương bát đản trời đánh, hắn đương nhiên thích, cằm cậu thì đều đã trật khớp. Cũng không biết cái miệng của cậu có bị biến dạng hay không, nếu miệng cậu thật sự bị biến thành cái bồn máu to, cậu biến thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua lão dâm ma Phương Nguyên Tùng này.
“Đừng ngẩn người, mau dùng miệng của cậu dùng sức hấp bảo bối của chủ nhân!" Nam nhân lại vỗ gáy Cao Vũ một cái.
Cao Vũ đáng thương hung hăng trừng hắn liếc mắt một cái, nhưng sợ lại bị nam nhân đánh, đành phải đầy bụng oán hận bắt đầu liếm mút. Vật lớn của nam nhân đem khoang miệng nhỏ hẹp nhét đầy, một khe hở cũng không có, Cao Vũ mỗi lần hấp một chút đều phải dùng sức, nhưng cậu không dám dừng lại, cậu biết nếu cậu dám ngừng, nam nhân giống như ác ma trước mắt kia nhất định sẽ hung hăng chỉnh chết cậu.
Cao Vũ cố gắng phun ra nuốt vào nam căn trong miệng, hy vọng nhanh làm cho nam nhân bắn ra, sớm một chút chấm dứt màn tra tấn “khẩu giao" chết tiệt này. Cái miệng nhỏ nhắn của Cao Vũ như một cái ống hút, khiến xương cốt nam nhân đều bị hút ra, làm cho nam nhân thích ngất trời.
“Mẹ nó, thật sự quá sung sướng! Tiểu dâm nô, là thế này… Fuck, lão tử cũng bị ngươi hấp đi ra …" Nam nhân thích đến loạn mắng, đột nhiên cầm điếu thuốc cùng chén rượu chứa tinh dịch của Cao Vũ bắt lấy đầu Cao Vũ, rất nhanh trừu sáp, ở trong miệng nhỏ thô bạo công kích, mỗi một lần đều đỉnh đến yết hầu Cao Vũ.
“Ngô…ngô… Ô… ngô… ngô…" Lần đầu tiên khẩu giao, Cao Vũ căn bản không thể tiếp nhận va chạm thô bạo, thống khổ liều mạng giãy dụa.
“Mẹ nó, đừng lộn xộn… Lão tử muốn ra …" Nam nhân bắt lấy tay Cao Vũ đang đánh loạn xạ, mạnh bạo sáp vài cái, hổ rống một tiếng bắn ra.
Cao Vũ không kịp phun ra nam căn khổng lồ của nam nhân, tinh dịch toàn bộ bắn vào trong miệng nhỏ của cậu, hại cậu thiếu chút nữa sặc chết. Cậu muốn đem tinh dịch nhổ ra, nhưng là nam nhân không cho phép.
“Không cho phép nhổ ra! Tinh dịch chủ nhân quý giá cỡ nào, sao có thể lãng phí, ăn toàn bộ cho tôi! Nếu cậu dám phun ra một giọt, tôi liền đem tiểu côn thịt của cậu cho chó ăn!" Nam nhân uy hiếp nói, Cao Vũ chỉ có thể chảy lệ nhịn xuống ghê tởm đem tinh dịch tanh hôi toàn bộ nuốt xuống.
Nam nhân vừa lòng tươi cười, rút ra côn thịt đầy tinh dịch lướt lên mặt Cao Vũ, sau đó toàn bộ lau sạch sẽ, mới đem côn thịt thu hồi trong quần.
Cao Vũ mệt mỏi vô cùng, chờ côn thịt nam nhân vừa rời khỏi mặt, lập tức ngã xuống giường. Gương mặt xinh đẹp bị che kín bởi bạch dịch, khóe miệng đỏ tươi cũng toàn là tinh dịch nam nhân, đôi lệ mâu tức giận trừng mắt nam nhân, bộ dáng vừa dơ bẩn vừa đáng yêu.
Nếu không phải Cao Vũ hiện tại mệt chết, một chút khí lực cũng không có, cậu thật muốn đứng lên hung hăng cho nam nhân mấy cái tát. Con mẹ nó, lão dâm ma bắt cậu giúp hắn khẩu giao đã đáng bị ném xuống mười tám tầng địa ngục, hắn lại còn dám đem miệng của cậu trở thành thùng rác bắn loạn xạ, còn đem mặt cậu trở thành giấy lau tiện căn của hắn.
Trong lúc Cao Vũ tức đến điên rồi, thật không ngờ nam nhân còn lửa cháy đổ thêm dầu hỏi: “Tiểu tiện nô, tinh dịch quý giá của chủ nhân uống tốt không?"
Cao Vũ vừa thẹn vừa giận, lửa giận cùng hận ý đến cực điểm, vừa định mắng nam nhân đi chết đi, lại nhìn nam nhân lại đem chén rượu chứa tinh dịch của mình tới bên miệng, lập tức uống một ngụm tinh dịch của cậu.
Cao Vũ choáng váng, trừng lớn mắt khó tin nhìn nam nhân, không thể tin được nam nhân lại uống tinh dịch của mình. Trong lòng nhất thời mắc cỡ chết được, nam nhân có phải điên rồi hay không, có thể uống cái kia của cậu.
“Tiểu tiện nô, tinh dịch của cậu hương vị thật không tệ, uống rất ngọt! Cậu cũng nếm thử đi!" Không đợi Cao Vũ phản ứng lại, nam nhân nâng chén đưa tới trước mặt Cao Vũ, nâng cằm Cao Vũ buộc cậu uống tinh dịch của chính mình.
“Biến thái, anh làm cái gì? Mau bỏ ra!" Cao Vũ vội giãy dụa, đẩy tay nam nhân ra, nhưng không còn kịp rồi, cậu đã uống xong một ngụm.
“Ọe! Khụ khụ khụ…" Cao Vũ nắm lấy yết hầu, muốn đem tinh dịch nhổ ra, nhưng ăn rồi làm sao có thể phun ra được, Cao Vũ khụ nửa ngày, khụ đến vẻ mặt đều là nước mắt cùng nước mũi, nhưng vẫn không thể đem tinh dịch nhổ ra.
Cao Vũ lớn như vậy, chưa từng cảm thấy thẹn giống hiện tại, tức giận đến nước mắt chảy ròng. Cậu không cần sống nữa, cậu lại còn ăn cái kia của chính mình, cái kia so với nước tiểu còn bẩn hơn, nếu để người ta biết cậu đường đường là Cao nhị thiếu gia, người có tiền đồ hí kịch lại ăn tinh dịch chính mình, cậu về sau sao dám mặt gặp người khác!
Nam nhân một bên cười đã chết, khuôn mặt tuấn tú che kín ý cười, không nhìn biểu tình khổ sở của Cao Vũ, tà ác cười hỏi: “Tiểu nô lệ, tinh dịch của cậu hương vị như thế nào? Có thích như của chủ nhân không?"
“Anh… anh…" Cao Vũ chỉ vào nam nhân tức giận đến cả người phát run, trước mặt bỗng tối sầm, hỗn thế ma vương chuyên môn đi chỉnh người bây giờ lại bị người ta chỉnh đến hôn mê…
Nam nhân rốt cuộc nhịn không được ôm bụng cười cười to, cười đến nước mắt đều chảy ra. Chơi thật thích, thật sự rất thích, Cao Vũ xú tiểu tử này lại bị mình khi dễ đến hôn mê, trong lòng thật sự thống khoái nói không nên lời, hắn đối với Cao Vũ thật sự càng ngày càng cảm thấy hứng thú!
Nam nhân nở nụ cười thật lâu mới dừng lại, xoay người ôm Cao Vũ phóng lên giường, nhìn Cao Vũ hôn mê nhưng vẫn mặt nhăn mày nhíu, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, trên mặt lại hiện ra ý cười.
“Tiểu nô lệ của tôi, hôm nay trước hết buông tha cậu, ngày mai lại tiếp tục chậm rãi cùng cậu tính sổ!" Nam nhân lấy tay vuốt mũi Cao Vũ, trò chơi chủ nhân trừng phạt nô lệ mới vừa bắt đầu…
Tác giả :
Ô Mông Tiểu Yến